Lộng Triều

Quyển 18 - Chương 26

Thụy Căn

16/04/2013



Ban Tổ chức cán bộ nằm ở đường Tây An, tòa nhà cao tám tầng nằm ở khu có nhiều nhà cao tầng nên không làm người ta chú ý mấy.

Trụ sở Ban Tổ chức cán bộ cách Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia không quá xa, chẳng qua Triệu Quốc Đống phải đến đây một chuyến theo đúng trình tự. Nói cách khác mặc dù văn bản đã gửi ra, Triệu Quốc Đống trở thành một thành viên trong bộ máy Ủy ban kế hoạch phát triển nhưng cũng cần lãnh đạo Ban Tổ chức cán bộ Trung ương dẫn theo hắn đến tham gia hội nghị của Ủy ban kế hoạch phát triển, như vậy hắn mới chính thức tiến vào Ủy ban kế hoạch phát triển. Triệu Quốc Đống nhìn trụ sở Ban Tổ chức cán bộ mà mình năm trước cũng lên vài lần. Mọi người qua lại không nhiều nhưng trụ sở này quyết định vận mệnh và tiền đồ của vô số người.

Triệu Quốc Đống tới nơi này không còn khẩn trương như trước. Phòng Qua Tĩnh hắn rất quen, sau khi liên lạc với thư ký của Qua Tĩnh, Triệu Quốc Đống cùng một vị phó trưởng ban thư ký họ Dương đến phòng khách cạnh văn phòng Qua Tĩnh chờ, có lẽ Qua Tĩnh còn công việc chưa làm xong.

Mấy phút sau Qua Tĩnh xuất hiện, cô vui vẻ chào Triệu Quốc Đống, hỏi tình hình gần đây sau đó ra hiệu có thể tiến hành theo trình tự.

Từ Ban Tổ chức cán bộ Trung ương sang Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia cũng không mất bao thời gian. Qua Tĩnh và Triệu Quốc Đống cùng đi với phó bí thư đảng ủy, phó chủ nhiệm Phó Tuyền đến hội trường. Mà bí thư đảng ủy, chủ nhiệm Tằng Quyền Quân đã sớm ngồi đợi Qua Tĩnh ở phòng nghỉ phía sau hội trường. Sau đó Qua Tĩnh cũng chính thức giới thiệu Triệu Quốc Đống với các thành viên Đảng ủy Ủy ban kế hoạch phát triển.

Hội nghị cán bộ tiến hành khá ngắn, cục trưởng cục cán bộ số bốn – Ban Tổ chức cán bộ Trung ương thay mặt Trung ương tuyên bố quyết định bổ nhiệm Triệu Quốc Đống, Ngụy Hưng Hỉ. Sau đó Triệu Quốc Đống và Ngụy Hưng Hỉ lên phát biểu vài lời, Tằng Quyền Quân nhấn mạnh, Qua Tĩnh có lời nói phát biểu.

Tất cả diễn ra theo quy củ, không hề cảnh tượng vô hạn, không kích động vạn phần, Triệu Quốc Đống phát hiện mình giờ phút này rất bình tĩnh, không hề có chút gợn sóng nào như khi mình được điều từ Bí thư huyện ủy Hoa Lâm sang làm bí thư quận ủy Tây Giang.

Chẳng lẽ do trước đó mình quá hưng phấn nên giờ hết cảm giác? Triệu Quốc Đống thầm hỏi, hình như đúng là như vậy. Mặc dù cảm giác tốt hơn một chút so với khi mình từ Hoài Khánh lên Bộ năng lượng nhưng đúng là không có cảm giác quá tự hào, hoàn toàn không có.

Qua Tĩnh đi rất nhanh, hội nghị vừa kết thúc Qua Tĩnh chỉ nói vài câu với Tằng Quyền Quân rồi đi thẳng.

- Quốc Đống, có phải mới tới nên rất có cảm xúc không?

Hơi nước lượn lờ giữa hai người, giữa hai người là chiếc bàn gỗ rộng, đúng là vì rộng nên như kéo dài khoảng cách hai bên ra. Tằng Quyền Quân nghiêng người dựa lưng vào ghế trầm giọng nói.

Tằng Quyền Quân đã đoán được Triệu Quốc Đống sẽ làm phó cho mình khi Phó thủ tướng Tiền nói chuyện với y, chẳng qua lúc ấy y còn cân nhắc xem khả năng này lớn đến đâu. Trần Cẩm Tài cùng với Hà Hiểu Phàm – điều sang Bộ Thương mại làm phó bộ trưởng, đây đều là phó chủ nhiệm có thâm niên ở ủy ban, mà Ngụy Hưng Hỉ đề bạt lên làm phó chủ nhiệm cũng là lão điều chỉnh trong ủy ban, quen thuộc công việc của ủy ban, nhưng Triệu Quốc Đống này?

- Vâng, rất có cảm xúc, bất ngờ, rung động, vui mừng lẫn sợ hãi, sợ hãi chiếm nhiều nhất.



Triệu Quốc Đống nói ngắn gọn kết hợp vẻ mặt hơi quá để hình dung tâm trạng của mình. Hắn từng nghĩ mình nên thể hiện như thế nào trước mặt Tằng Quyền Quân, là nghiêm túc chăm chú, hay là khiêm nhường. Cuối cùng hắn quyết định theo đúng bản tính của mình, thoáng thu liễm cá tính của mình lại, chỉ như vậy mà thôi.

Bất ngờ? Rung động? Vui mừng? Sợ hãi? Tằng Quyền Quân cân nhắc ý trong câu nói của Triệu Quốc Đống. Sau lưng Triệu Quốc Đống có đồng minh rất cứng là Qua Tĩnh, tin tức sẽ không bế tắc, rung động có lẽ có một chút, dù sao phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển so sánh với trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Điền Nam mà nói thì không gian đối mặt là lớn hơn rất nhiều. Vui mừng, có thể là thật. Như vậy sợ hãi?

Từ này dùng khá xảo quyệt, hắn sẽ sợ sao?

Nếu là một trưởng ban tổ chức cán bộ khác điều tới làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, như vậy hắn nói hắn rất sợ thì có lẽ Tằng Quyền Quân cảm thấy đây là nói thật. Dù sao từ Ban Tổ chức cán bộ đột nhiên nhảy tới Ủy ban kế hoạch phát triển, chỉ sợ dù trước hắn vẫn làm công tác kinh tế thì cũng cần thời gian thích ứng, khó tránh khỏi cảm thấy sợ hãi. Nhưng người này, hắn sợ sao?

Tằng Quyền Quân cho rằng đối phương sẽ không.

- Sao lại nói như vậy?

Tằng Quyền Quân có chút tò mò nói.

Triệu Quốc Đống cân nhắc thái độ của đối phương. Mình vào Ủy ban kế hoạch phát triển chưa chắc là điều Tằng Quyền Quân mong đợi, chỉ là tình thế mạnh hơn người, có một số việc không phải do anh. Nhưng hắn có thể xác định Tằng Quyền Quân không có mâu thuẫn quá lớn đối với việc mình tới Ủy ban kế hoạch phát triển, đây thuộc loại người xuôi dòng đẩy thuyền.

- Có chút bất ngờ, rung động và vui mừng, nghĩ đến trách nhiệm và công việc đối mặt nên kinh sợ, sợ mình phụ kỳ vọng của lãnh đạo.

Triệu Quốc Đống rất thẳng thắn nói.

Tằng Quyền Quân mở to mắt nhìn Triệu Quốc Đống một lúc, lát sau mới cười thành tiếng.

- Quốc Đống ơi Quốc Đống, tôi cảm thấy không phải. Bí thư thị ủy thị xã là quán quân tăng trưởng kinh tế của cả nước, chế tạo thành phố năng lượng mới, trụ sở ngành bảo vệ môi trường, ánh mắt cao xa như vậy, giỏi nắm giữ tiết tấu phát triển kinh tế như vậy, chẳng lẽ nói cậu không tự tin vào mình như vậy sao?

Triệu Quốc Đống hơi động tâm nhưng ngoài mặt vẫn nở nụ cười chân thành:



- Chủ nhiệm Quyền Quân, tôi đây là nói thật. Nói có chút ngông cuồng chính là bảo tôi làm phó bí thư thị ủy thành phố cấp phó tỉnh tôi cũng tự tin làm tốt. Nhưng muốn tôi làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, tôi đúng là không dám chắc.

Tằng Quyền Quân khẽ gật đầu. Y đương nhiên biết Ứng Đông Lưu từng hy vọng Triệu Quốc Đống có thể về An Đô làm Bí thư thị ủy, chỉ là do điều kiện chưa thành thục, hơn nữa từ đủ các phương diện Quan Kinh Sơn đều sẽ phải lên, vì thế Triệu Quốc Đống vốn rất có khả năng về An Đô làm Bí thư thị ủy mới có thể đến Ủy ban kế hoạch phát triển. Đương nhiên không phải nói Bí thư thị ủy An Đô quan trọng hơn chức phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, chỉ là sự cân nhắc nặng nhẹ của vị trí là khác nhau thôi.

- Quốc Đống, cậu không cần tự ti, Trung ương nếu đặt cậu tới vị trí này cũng là suy xét rất kỹ. Biểu hiện của cậu ở Ninh Lăng đủ để mọi người tán thành năng lực của cậu. Tôi nghĩ Trung ương điều cậu tới ủy ban cũng là hy vọng sự trẻ trung của cậu mang lại làn gió mới cho ủy ban, làm mọi người nhảy ra khỏi lối cũ, triển khai công việc một cách sáng tạo. Nói thật, tôi rất mong chờ cậu có thể mang lại thay đổi cho ủy ban.

Tằng Quyền Quân cười nói.

Triệu Quốc Đống biểu hiện rất bình tĩnh, tự nhiên trước mặt Tằng Quyền Quân. Tằng Quyền Quân nhìn ra được đối phương khá tự tin, đây là thói quen thành lập được do thời gian dài đứng dưới áp lực mà thành. Ánh mắt bình tĩnh và sâu xa kia cho thấy người này có thể đi tới vị trí cao đến thế ở tuổi này là không phải ngẫu nhiên.

- Chủ nhiệm Quyền Quân, tôi sẽ cố gắng học hỏi dưới sự lãnh đạo của ngài, nhanh chóng tiến vào trạng thái, cố gắng quen thuộc tình hình và công việc trong thời gian ngắn nhất, điểm này xin Chủ nhiệm Quyền Quân yên tâm.

Triệu Quốc Đống cũng tỏ rõ quyết tâm của mình.

- Ừ, Quốc Đống, năng lực và tầm nhìn của cậu không có gì phải nghi ngờ, có lẽ thiếu chỉ là một chút kinh nghiệm. Tôi tin cậu sẽ nhanh chóng thích ứng. ủy ban lần này điều chỉnh không nhỏ, chủ nhiệm Hiểu Phàm đến Bộ Thương mại, chủ nhiệm Cẩm Tài về hưu, công việc do bọn họ phụ trách quản lý cũng cần có người nhanh chóng tiếp nhận. ủy ban dự định chiều nay sẽ nghiên cứu phân công công việc. Do cậu mới tới nên tôi cũng muốn nghe một chút ý kiến của cậu xem cậu có ý tưởng gì trong công việc sau đây.

Tằng Quyền Quân rất tự nhiên nói.

Triệu Quốc Đống ngẩn ra, nghe ý tưởng công việc của mình? Chưa có phân công công việc thì mình nói gì được? Hơn nữa lời nói của đối phương cũng lộ ra ủy ban sẽ tiến hành điều chỉnh toàn diện công việc, lúc này lại hỏi mình, mình chẳng lẽ còn có thể làm công việc mà mình nói ra sao?

Nhưng nếu đối phương đã hỏi, Triệu Quốc Đống cũng biết Tằng Quyền Quân nhất định có suy nghĩ của mình. Nếu mình đùn đẩy vòng vo có thể sẽ làm Tằng Quyền Quân có ấn tượng không tốt.

- Chủ nhiệm Quyền Quân, theo lý thuyết tôi mới tới, chưa quen công việc của ủy ban, tôi không nên phát biểu. Chẳng qua nếu ngài hỏi, tôi nghĩ mình cũng nên nói. Tôi phục tùng phân công của ủy ban, dù là phụ trách quản lý công việc nào cũng được. Nhưng cá nhân tôi cảm thấy hứng thú với ngành công nghệ cao và nghiên cứu khoa học, hy vọng có thể làm một số công việc ở phương diện này. Cho nên nếu có thể tôi nguyện ý làm nhiều việc ở phương diện này.

Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút mới nói.

Cục ngành nghề công nghệ cao vốn do Trần Cẩm Tài phụ trách quản lý, từ tổng thể công việc của Ủy ban kế hoạch phát triển mà nói đây cũng là công việc rất quan trọng, nhưng lại không có trọng lượng nặng so với một số cục khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook