Lộng Triều

Quyển 17 - Chương 30

Thụy Căn

16/04/2013



Nhìn Trương Bảo Quốc rời đi, Đào Hòa Khiêm đứng ở cửa sổ bắt đầu đổi sắc. Tống Quốc Lương lại lo lắng bất an đứng sau lưng Đào Hòa Khiêm, trong lúc nhất thời y không biết nói gì.

Lời của Trương Bảo Quốc vẫn quanh quẩn bên tai hai người. Thái Chánh Dương lên Bắc Kinh, Lãnh đạo trung ương có thể muốn nghe quy hoạch phát triển của Điền Nam. Việc này cả Đào Hòa Khiêm và Tống Quốc Lương đều biết. Lần này Bộ Chính trị tổ chức hội nghị tăng cường phát triển kinh tế khu vực biên giới, dân tộc thiểu số, Thái Chánh Dương lên Bắc Kinh chính là vì nguyên nhân này. Nhưng Trương Bảo Quốc lại để lộ ra nói ngay cả phó chủ tịch nước và trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương đều muốn gặp Thái Chánh Dương, đây là một tin tức bất ngờ.

Tin tức này làm cả Đào Hòa Khiêm, Tống Quốc Lương lo lắng, nhất là Tống Quốc Lương. Chẳng lẽ lời đồn trung ương không hài lòng với nhân sự Điền Nam và muốn điều chỉnh là thật?

- Quốc Lương, anh nói Trương Bảo Quốc có phải nói láo không?

Đào Hòa Khiêm chắp tay sau lưng từ từ xoay người lại, y nhìn chằm chằm Tống Quốc Lương. Trương Bảo Quốc và Tống Quốc Lương từng làm việc chung mấy năm ở Khúc Châu. Khi đó Trương Bảo Quốc làm Bí thư thị ủy, Tống Quốc Lương làm thị trưởng. Lúc Trương Bảo Quốc lên làm thường vụ tỉnh ủy, Bí thư thị ủy Côn Châu, Tống Quốc Lương làm Bí thư thị ủy Khúc Châu. Hai người mặc dù không quá hòa hợp khi cùng cộng tác nhưng lúc tách ra lại miễn cưỡng hòa thuận.

- Không quá giống.

Tống Quốc Lương suy nghĩ khá lâu mới nói.

- Tôi cũng cảm thấy một hai năm nay trung ương càng lúc càng chú trọng tới Điền Nam chúng ta. Đường sắt Điền Miễn và cao tốc Điền Miễn là hai hạng mục chiến lược, đầu tư lớn nghe nói ở Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đã có ý kiến khác, ngay cả Ủy viên trưởng cũng ra mặt nói về tầm quan trọng, tính chiến lược của hai con đường này tới an quốc gia, nhất là khi phía nam vẫn có xung đột với Ấn Độ, Ân Độ đang không ngừng tăng cường lực lượng quân sự. Đồng thời Mỹ cũng đang diễu võ dương oai khắp nơi, an toàn của chúng ta nhất là an toàn năng lượng cần phải có thay đổi về chất. Cho nên tôi cảm thấy trung ương đã hạ quyết tâm muốn mở con đường chiến lược từ Điền Nam đến Myanmar, nếu không quốc gia cũng không cho nước bạn vay nhiều tiền với lãi suất 0% như vậy. Trung ương đây là hy vọng giúp đỡ Myanmar phát triển kinh tế, phần khác cũng hy vọng khu vực tây nam có một con đường chiến lược và ổn định.

Tống Quốc Lương dừng một chút rồi nói tiếp.

- Trung ương hy vọng thấy một Điền Nam có tốc độ phát triển cao, hy vọng tạo được hấp dẫn với Myanmar, như vậy vừa lộ ưu thế và thực lực mạnh của Trung Quốc ca.

Đào Hòa Khiêm lắc đầu. Điều Tống Quốc Lương nói thì y cũng hiểu. Có một điểm mà Tống Quốc Lương nói chính là trung ương muốn thấy Điền Nam có tốc độ phát triển cao để hấp dẫn các nước láng giềng. Việc trung ương đẩy nhanh việc khởi công đường sắt Điền Miễn, cao tốc Điền Miễn không hoàn toàn xuất phát từ việc phát triển kinh tế, nguyên nhân càng quan trọng hơn chính là muốn Myanmar vốn có cục diện chính trị không quá ổn định gắp chặt với Trung Quốc, muốn cho lợi ích của hai nước quan hệ chặt chẽ đến mức không ai có thể chia cắt, chỉ như vậy mới củng cố được con đường năng lượng của Trung Quốc đi thông qua Myanmar.

Mà tình hình hiện nay nếu như Điền Nam vẫn không phát triển nhanh chóng, đó là điều mà trung ương không thể chấp nhận. Nghĩ tới đây mặt Đào Hòa Khiêm càng kém hơn, Tống Quốc Lương cũng ý thức được điểm này nên vẻ mặt hơi trắng lại.

Đào Hòa Khiêm nhíu mày suy nghĩ.



- Trung ương muốn kinh tế Điền Nam phát triển nhanh chóng nên đã đầu tư rất nhiều vào xây dựng cơ sở vật chất ở Điền Nam, có lẽ lần này Bí thư Thái lên Bắc Kinh cũng chính là muốn hỏi xin thêm về chính sách, mong trung ương ủng hộ xây dựng đường sắt Điền Quế, đường cao tốc Nghi Chiêu Côn, đường ống dẫn dầu Điền Miễn. Có lẽ lần này đường quốc lộ cấp một từ Điền Nam đến Lào cũng sẽ được xác định. Xây dựng trên quy mô lớn như vậy vừa là cơ hội rất lớn của Điền Nam chúng ta, nhưng động tác lớn đến thế cũng cần có xã hội ổn định và hài hòa. Cho nên tôi cảm thấy trung ương hy vọng có sự thăng bằng giữa phát triển và ổn định.

Đào Hòa Khiêm phân tích khá chuẩn xác, Tống Quốc Lương khẽ thở dài một tiếng.

- Chẳng qua chủ tịch Hòa Khiêm, Trương Bảo Quốc nói cũng có lý, trung ương sợ rằng không thể dễ dàng tha thứ nếu Điền Nam xuất hiện tình trạng như năm ngoái.

Đào Hòa Khiêm im lặng không nói, điểm này y cũng ý thức được.

Hướng gió đã có, Lý Đằng bị điều đi, Triệu Quốc Đống điều đến, người làm thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh vẫn chưa được xác định, trong các thường vụ tỉnh ủy đã có biến hoá, không một cái là không lộ ra điểm kia. Các thường vụ mặc dù không lộ vẻ gì nhưng ai cũng là kẻ nhanh nhạy, nắm bắt tốt thay đổi của trung ương. Trương Bảo Quốc đại khái cũng thấy được điểm này nên mới tới nói chuyện với mình. Nếu mình còn thật sự muốn đẩy chuyện lên hội nghị thường vụ thì chỉ thua càng nhiều hơn mà thôi.

Chỉ là mấy điều kiện mà Trương Bảo Quốc đưa ra là hơi quá quắt. Đào Hòa Khiêm cũng không phải không hiểu rõ ý của Thái Chánh Dương, lúc nào đến lượt tên Trương Bảo Quốc kia thay mặt Thái Chánh Dương như vậy? Nghĩ đến đây Đào Hòa Khiêm không khỏi thở dài một tiếng, tường ngã mọi người đẩy, không ngờ tên Trương Bảo Quốc này bây giờ cũng biết học cách kiếm lợi khi thấy có cơ hội.

Nhưng bây giờ Đào Hòa Khiêm còn không thể trở mặt với Trương Bảo Quốc, nếu không Trương Bảo Quốc mà hoàn toàn dựa vào phe Thái Chánh Dương thì bên y càng thảm bại hơn nữa.

Nghĩ vậy Đào Hòa Khiêm không khỏi thấy xúc động trong lòng. Hoạt động của Trương Bảo Quốc rất đáng khinh nhưng lúc này mình nên ứng phó như thế nào? Nhìn Tống Quốc Lương đang suy nghĩ, Đào Hòa Khiêm hơi động tâm.

- Quốc Lương, Trương Bảo Quốc có ý gì thì chúng ta đều biết. Y biết chọn cơ hội. Hắc hắc, anh cảm thấy chúng ta bây giờ nên làm gì?

Tống Quốc Lương sa sầm mặt lại nói:

- Chủ tịch Hòa Khiêm, tôi làm việc mấy năm cùng Trương Bảo Quốc nên thừa biết tính cách của y. Đây là kẻ không có lợi sẽ không làm. Anh cho rằng y thực sự suy nghĩ cho chúng ta, một lòng vì công việc của Điền Nam chúng ta sao? Hừ, y có thể có giác ngộ cao như vậy thì đó là phúc cho Điền Nam chúng ta. Thái Chánh Dương mặc dù không hòa hợp với chúng ta nhưng ít nhất là kẻ quang minh lỗi lạc, gì cũng có thể nói thẳng, đâu có như tên Trương Bảo Quốc kia.

Đào Hòa Khiêm không nhịn được cắt ngang lời đối phương:

- Được rồi, làm với nhau nhiều năm như vậy chẳng lẽ còn cần anh nói tôi mới biết. Tôi hỏi anh có đề nghị gì không cơ mà?

- Có.

Tống Quốc Lương gật đầu nói:



- Nếu Trương Bảo Quốc như vậy thì chúng ta cũng không cần khách khí nữa. Chủ tịch Hòa Khiêm, không bằng tôi đi tìm Triệu Quốc Đống. Tôi nghĩ không có mâu thuẫn nào không thể hóa giải, chúng ta đều vì công việc, đều muốn Điền Nam tốt lên, quan điểm không thống nhất thì chúng ta có thể giải quyết mà.

Đào Hòa Khiêm nghe xong liền nở nụ cười:

- Rất tốt, anh có suy nghĩ như vậy là rất tốt. Anh đi gặp và nói chuyện với Triệu Quốc Đống, tôi nghĩ chúng ta có thể tìm được tiếng nói chung.

Sau khi Thái Chánh Dương từ Bắc Kinh trở về được hai ngày, Điền Nam liền tiến hành cuộc điều chỉnh nhân sự trên quy mô lớn.

Bí thư thị ủy Văn Thành – Trương Quốc Phú làm Bí thư thị ủy Chiêu Đạt, Vi Văn Minh tiếp nhận chức Bí thư thị ủy Văn Thành. Phó trưởng ban thường trực – Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tần Lực làm Bí thư thị ủy Đức Hồng, Phó thị trưởng thường trực Khúc Châu – Thượng Quan Tương làm phó bí thư thị ủy Đức Hồng, quyền thị trưởng. Phó thị trưởng Côn Châu – Diệp Khánh Xuyên làm phó bí thư thị ủy, quyền thị trưởng Văn Thành. Thị trưởng Vĩnh Xương – Trương Tùng làm Bí thư thị ủy thị xã Tam Giang, Phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy – Triệu Chấn Tường lầm phó bí thư thị ủy, quyền thị trưởng Vĩnh Xương. Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng thị xã Hồng Sơn – La Mật đến làm phó bí thư thị ủy Vĩnh Xương.

Phó thị trưởng thị xã Hồng Sơn – Hoắc Vân Đạt làm thường vụ thị ủy Hồng Sơn.

Thay đổi nhân sự liên tiếp như vậy mới chỉ là bắt đầu, đợt điều chỉnh này chủ yếu nhằm vào khu vực Điền tây, đông, nhất là bộ máy hai thị xã Đức Hồng, Vĩnh Xương thay đổi máu gần như toàn bộ.

Vĩnh Xương ngoài Cẩu Lương Ký bị Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy bắt ra, thị trưởng Trương Tùng lên chức làm Bí thư thị ủy Tam Giang, Bí thư thị ủy Hoa Tử Tài không động nhưng Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy cũng có cảnh cáo về Đảng với Hoa Tử Tài.

Xe Buick dừng trước bậc thang của Ban Tổ chức cán bộ.

Khi Triệu Quốc Đống xuống đã thấy Phương Dạ Bạch đang đứng nói chuyện với Diệp Khánh Xuyên.

Diệp Khánh Xuyên mới hơn 40 tuổi, đúng là độ tuổi sung sức nhất.

Diệp Khánh Xuyên cũng là cán bộ được Triệu Quốc Đống khá coi trọng. Hắn biết Diệp Khánh Xuyên thật ra rất đơn giản, đó là do Qua Tĩnh đề cử.

Qua Tĩnh ít khi đề cử ai nhưng một khi đề cử thì có nghĩa gì? Điều này Triệu Quốc Đống hiểu rõ.

Hơn nữa hắn cũng đã tìm hiểu qua về Diệp Khánh Xuyên, lúc làm Phó thị trưởng phụ trách công nghiệp của Côn Châu cũng đạt thành tích khá tốt, danh tiếng cũng được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook