Quyển 10 - Chương 32
Thụy Căn
16/04/2013
Trong phòng nghỉ của hội nghị thường trực Ủy ban, người hút thuốc bắt đầu đi ra.
- Thị trưởng Triệu, làm điếu.
Đặng Nhược Hiền đưa thuốc ra mời, Triệu Quốc Đống cười nói:
- Cho xin điếu, tôi không hút nhưng thích ngửi.
Triệu Quốc Đống cầm lấy điếu thuốc mà Đặng Nhược Hiền đưa cho rồi đưa lên mũi ngửi.
- Thương Long Dục coi như Thị trưởng Hà đã thả miệng. Được đó, anh đối phó bên Thị trưởng Hà như thế nào vậy?
Đặng Nhược Hiền phụ trách mảng xây dựng thành thị và đất đai. Sau khi biết Triệu Quốc Đống muốn lợi dụng Thương Long Dục ở Khu Khai Phát để xây dựng công viên nghĩa trang, y đúng là thầm phục suy tính của Triệu Quốc Đống. Trò này may ra chỉ có Triệu Quốc Đống mới dám nghĩ. Không ngoài suy đoán Hà Chiếu Thành không đồng ý, chuyện này coi như bị gác xuống. Nhưng Đặng Nhược Hiền cũng biết Triệu Quốc Đống nhất định không chịu bỏ qua, sẽ nghĩ biện pháp thông bên Hà Chiếu Thành. Chỉ là tư tưởng của Hà Chiếu Thành khá cứng nhắc, đã xác định chuyện gì thì không dễ gì thay đổi.
Triệu Quốc Đống cười cười không nói mà đưa quyển Nhật báo An Nguyên xem rồi chỉ vào hai tin tức. Đặng Nhược Hiền liền chăm chú xem.
- Chiều hôm qua, Chủ tịch Lỗ Vĩnh Quý – Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân tỉnh đã tiếp Chủ tịch Tập đoàn Gia Viên Hoài Khánh - Tống Gia Bình – phụ trách quỹ từ thiện Hongkong đến tỉnh An Nguyên khảo sát….
- Chiều hôm qua Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tần Hạo Nghiên tiếp Chủ tịch Tập đoàn Gia Viên Hoài Khánh - Tống Gia Bình – phụ trách quỹ từ thiện Hongkong tại Văn phòng ủy ban tỉnh. Phó chủ tịch tỉnh Tần đã giới thiệu tình hình phát triển kinh tế mấy năm gần đây của tỉnh với các vị khách, cũng nhiệt tình hoan nghênh các vị khách Hongkong đến tỉnh ta đầu tư, gây dựng sự nghiệp.
Đặng Nhược Hiền liền cười cười một tiếng, y biết đây nhất định là Triệu Quốc Đống đã ra chiêu.
Thị trưởng Hà này mặc dù cứng nhắc nhưng không phải người không biết xem tình hình. Lãnh đạo tỉnh coi trọng đám người Tập đoàn Gia Viên như vậy, còn nói rõ ủng hộ Tập đoàn Gia Viên đến tỉnh An Nguyên đầu tư. Ai chẳng biết Tập đoàn Gia Viên kinh doanh chính ở mảng nào, Chủ tịch Tần nếu biết còn ủng hộ thì nói rõ cái nhìn của tỉnh có việc này. Bảo sao vừa nãy Hà Chiếu Thành lại đồng ý nhanh như vậy.
- Thị trưởng Triệu được đó, anh coi như hiểu tính của Thị trưởng Hà. Lãnh đạo tỉnh tỏ thái độ thì y cũng yên tâm. Công viên nghĩa trang mà khai thác thì đúng là đất hái ra tiền. Nghe ý của Thị trưởng Hà chính là cũng quy hoạch cả khu vực xung quanh vào đó, dù sao cũng là núi hoang mà.
Đặng Nhược Hiền cười ha hả nói:
- Đây chính là biến rác thành bảo vật.
- Tôi cũng không còn biện pháp nào mà. Dù sao sắp tới cũng cần xây dựng nhà ở tập thể nên rất cần tiền, phải xây dựng xong trước cuối năm, đây là cái động không đáy. Cán bộ trông mong vào việc này, chẳng lẽ có thể để bọn họ bán máu mua nhà ư? Hơn nữa còn đợt bù tiền cho Quỹ tín dụng nông thôn năm sau nữa, cũng phải sớm tính trước. Việc thu hồi nợ có lẽ không trót lọt như năm nay, đó toàn là mấy khúc xương cứng. Tôi không quá tự tin vào công tác này của sang năm, phải chuẩn bị trước.
Triệu Quốc Đống cũng không giấu.
- Ừ, việc thu hồi nợ năm nay có lực độ khá mạnh nhưng sang năm nhất định khó khăn hơn. Chẳng qua anh có nghĩ tới là ý tưởng chừa tiền năm nay sang năm sau sợ là không ổn. Tài chính không phải do anh quản, có nhiều người nhìn chằm chằm vào đó. Chỉ cần có thể thì ai không muốn chuyện năm nay làm thật tốt.
Đặng Nhược Hiền cười nói.
- Tôi cũng biết mà, nhưng dù sao cũng không thể ăn hết mà phải để dành cho sang năm một chút chứ. Chuyện này tôi phải nói rõ với Thị trưởng Hà, đừng chỉ lo trước mắt, sang năm lại không kiếm đâu ra tiền.
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng rồi nói:
- Nếu không tôi cũng đâu cần phải đưa hạng mục công viên nghĩa trang này vào gấp như vậy. Với kinh nghiệm và thủ đoạn của Tập đoàn Gia Viên trong lĩnh vực này, tôi đoán Công viên nghĩa trang này sẽ là một tài nguyên ổn định, bên mảng dân chính có lẽ Thị xã không phải cấp tiền, có khi còn kiếm được tiền.
- Ồ, công viên nghĩa trang này có lợi ích lớn như vậy sao?
Đặng Nhược Hiền có chút giật mình nói.
- Ha ha, anh không biết mảng mai táng này lãi như thế nào đâu, dù là nghĩa trang bình thường đã lãi lớn chứ không nói Công viên nghĩa trang cao cấp này. Tôi tính qua rồi, ít nhất công viên nghĩa trang cũng phải có 30 đến 40 ngàn ngôi mộ, nếu Thị trưởng Hà đồng ý để khu vực núi bên ngoài kéo thêm vào thì có lẽ là 50 ngàn ngôi mộ, từng ngôi mộ này có lẽ vượt qua mức mà chúng ta vẫn nghĩ chỉ có tầm chục ngàn một ngôi.
Triệu Quốc Đống nói rất bình tĩnh nhưng lại làm Đặng Nhược Hiền run lên. Đặng Nhược Hiền thầm nghĩ Triệu Quốc Đống này quá tham, hơn nữa theo bản quy hoạch này thì công viên nghĩa trang đúng là một kho báu.
- Tôi nói với anh, bên Hoài Khánh khá coi trọng phong thủy mai tang, nhất là các gia đình giàu có. Hoài Khánh chúng ta là thành thị có lịch sử văn hóa, có nhiều danh nhân xuất hiện, như vậy không phải nói Hoài Khánh có long mạnh thịnh vượng sao? Điều này có người tin hoặc không tin, tôi cho rằng chia bình quân cứ 30 ngàn một ngôi mộ thì cũng là 1,5 tỷ. Mà đây là tính toán với mức thấp nhất, không loại trừ khả năng tăng giá.
- Đương nhiên có thể sẽ phải mất 15, 20 năm mới thực hiện được con số này, chẳng qua theo thời gian thì vị trí mộ phong thủy sẽ giảm đi, giá tăng lên, tôi nghĩ đến lúc đó giá tăng lên 100 ngàn một ngôi cũng là bình thường.
Đặng Nhược Hiền thở dài nói:
- Thị trưởng Triệu, ngài đúng là phát tài không sợ người chết, không sợ mang tiếng à?
- Chúng ta không thể nói như vậy, đây là cung cấp một nơi mai tang cho người, tôi cảm thấy nó phù hợp với tình người. Đương nhiên người có tiền có thể bỏ ra để cống hiến cho sự phát triển của Hoài Khánh mà, chúng ta cũng không ngại cảm ơn bọn họ.
Triệu Quốc Đống cười nói.
Đặng Nhược Hiền chỉ có thể lắc đầu và không nói nữa. Đã sớm nghe Triệu Quốc Đống này có nhiều con đường, ngay cả Đặng Nhược Hiền cũng phải thừa nhận điểm này. Công tác thu hồi nợ không nói, việc tạo Công viên nghĩa trang này thì chắc chỉ mình Triệu Quốc Đống mới nghĩ ra được.
- Thị trưởng Đặng, tôi thấy lát nữa chắc bàn về việc cải cách Nhà máy cơ giới.
Nhìn thấy trợ lý Thị trưởng, Cục trưởng Cục Công an Thị xã Lý Trường Giang cũng tới, Triệu Quốc Đống liền như vẻ tùy ý nói.
- Ừ, hình như lão Khổng trong thời gian này vẫn làm việc đó, có lẽ cũng có chút mặt mũi. Lão Lý, nghe nói hai hôm trước công nhân Nhà máy cơ giới lại tới vây lấy cửa Ủy ban, rốt cuộc là như thế nào?
Đặng Nhược Hiền đưa cho Lý Trường Giang điếu thuốc.
- Yêu cầu nhiều nhưng chỉ có một điểm chung là cải cách, nhưng lại phải dựa theo ý nhà máy bọn họ đưa ra.
Lý Trạch Hải phụ trách mảng tư pháp, tiếp dân nên chuyện này không thể vắng mặt. Y cũng có chút buồn bực vì đám công nhân Nhà máy cơ giới, cũng may Khổng Kính Nguyên ra mặt nên mới khuyên được công nhân về.
- Cải cách là xu thế chung, là việc tốt, Thị xã cũng ủng hộ nhưng nếu dựa theo ý kiến của nhà máy thì sẽ không phù hợp chính sách và quy định pháp luật, không có lợi cho sự phát triển lâu dài của nhà máy. Chính quyền đương nhiên ủng hộ hành động có lợi cho nhân viên nhà máy, nhưng phải theo chính sách và quy định pháp luật.
Triệu Quốc Đống nói:
- Cục trưởng Lý, tôi thấy những công nhân này đúng là có tính kỷ luật.
Lý Trường Giang nhận ra Triệu Quốc Đống ám chỉ nên cảnh giác nhìn mà nói:
- Công nhân không thẻ so sánh với lãnh đạo, là giai cấp lãnh đạo, tính kỷ luật thì sẽ hơn hẳn công nhân. Chẳng qua tôi thấy bọn họ nói chuyện với Thị trưởng Khổng khá hòa hợp, không có hành vi quá khách. Chẳng qua Thị trưởng Khổng phải ở đó cả ngày như bị giam lỏng.
- Thị trưởng Khổng đúng là rất nhẫn nại.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói:
- Sau đây sẽ thảo luận việc cải cách Nhà máy cơ giới, tôi thấy phương án tổng thể cũng đã có, không biết phương án này đã được thảo luận ở Nhà máy cơ giới chưa?
- Hình như chưa, tôi nghe ý của Thị trưởng Khổng là xác định trong hội nghị thường trực Ủy ban trước, sau đó giao cho nhà máy nghiên cứu thảo luận, cuối cùng hình thành phương án mà báo cáo lên Thường vụ thị ủy quyết định.
Lý Trạch Hải nói.
Hội nghị thường trực Ủy ban theo thông lệ một tháng tổ chức hai lần. Hội nghị mỗi lần đều có các thành viên là các Phó thị trưởng tham gia, hơn nữa thêm Phó trưởng ban thư ký, Chánh văn phòng Ủy ban Thị xã tham gia nghe. Đồng thời nếu liên quan tới mảng Phó thị trưởng nào phụ trách thì sẽ có vị Phó trưởng ban thư ký tương ứng được tham gia.
Hội nghị lần này ngoài đề tài xây dựng công viên nghĩa trang và công tác thu hồi nợ ra thì cũng còn có vài hạng mục khác và vấn đề cải cách Nhà máy cơ giới.
Mấy đề tài trước đó đã kết thúc, chỉ còn một mình đề tài cải cách Nhà máy cơ giới là để ở cuối cùng. Phương án tổng thể về cải cách Nhà máy cơ giới đã được phát tới tay các Phó thị trưởng, Phó thị trưởng phụ trách mảng mày là Khổng Kính Nguyên cũng giới thiệu qua về tình hình của Nhà máy cơ giới và ý tưởng cải cách.
Phòng hội nghị số năm của Ủy ban Thị xã được gọi là phòng hội nghị nhỏ. Bởi vì phòng hội nghị này không lớn, bố trí ở nơi khá yên tĩnh cho nên hội nghị thường trực Ủy ban thường diễn ra ở đây, đương nhiên có lúc cũng có vị Phó thị trưởng nào đó tổ chức hội nghị ở nơi này.
Bốn góc của phòng hội nghị đặt mấy chậu cây cảnh nhằm hút bớt khí độc hại từ thuốc và tăng thêm hơi thở thiên nhiên.
Phòng hội nghị chia làm vòng trong và vòng ngoài. Vòng trong là Thị trưởng, Phó thị trưởng, vòng ngoài là để các Phó trưởng ban thư ký và một số lãnh đạo các cục được tham gia hội nghị ngồi.
- Tình hình về cơ bản là như vậy, tôi đã dựa theo chỉ thị của Thị trưởng Hà mà cùng Trưởng ban thư ký Tần, lãnh đạo của mấy ngành gồm Ủy ban kinh tế, Cục Công thương tổ chức nhân viên liên quan tiến hành điều tra, đánh giá tình hình của Nhà máy cơ giới, chuẩn bị cho việc cải cách.
Khổng Kính Nguyên rất bình tĩnh nói nhưng trong giọng cũng lộ ra vẻ lo lắng cho hiện trạng của Nhà máy cơ giới.
- Trải qua hơn nửa năm công tác, tình hình Nhà máy cơ giới về cơ bản đã được nắm rõ. Có thể nói cải cách là xu thế không thể kéo dài, kéo dài thêm một ngày thì cục diện của nhà máy càng không xong, cải cách càng khó khăn hơn. Chỉ có cải cách sớm hơn thì mới có thể khiến cho nhà máy là trụ cột của Hoài Khánh trước đây trở lại, đây là ý kiến thống nhất của tổ lãnh đạo phụ trách công tác cải cách.
- Vừa nãy mọi người đã nghe lão Khổng giới thiệu. Bây giờ Nhà máy cơ giới nợ rất nhiều, quan trọng hơn là tình hình của nhà máy khó thích ứng với nền kinh tế thị trường, sản phẩm làm ra khó bán, tiền hàng thu về cũng chậm, chất lượng sản phẩm cũng có vấn đề, tâm lý cán bộ, nhân viên cũng không yên. Nhân viên nhà máy cũng mong được cải cách.
Hà Chiếu Thành ngồi thẳng người và nhìn xung quanh.
- Nhưng làm như thế nào để cải cách mà vừa phù hợp quy định pháp luật vừa làm nhà máy thoát khỏi khó khăn, một lần nữa huy hoàng phát triển, các ngành liên quan đã dành nhiều tâm trí nghiên cứu vấn đề này. Nhất là lão Khổng trong nửa năm qua đã dồn rất nhiều tâm trí vào việc sao cho cải cách tốt công ty hàng đầu của Hoài Khánh chúng ta. Đây chỉ là phương án sơ bộ, hôm nay đưa ra trong hội nghị chính là mong mọi người có thể phát biểu ý kiến. Không nên vì mình không phụ trách mảng này mà không cần tham gia, không chừng mai đến lượt đồng chí đó phụ trách mảng này.
Phòng hội nghị trở nên yên lặng, mọi người đều không chuẩn bị gì về tư tưởng với phương án sơ bộ này. Trước đó do Khổng Kính Nguyên thực hiện, mọi người không nắm rõ tình hình. Bây giờ nghe Khổng Kính Nguyên giới thiệu rồi nhìn phương án mà muốn phát biểu đúng là ép nhau.
- Thị trưởng Hà, tôi thấy chỉ nghe và xem trong giây lát thì sợ mọi người khó có thể đưa ra ý kiến. Dù sao Nhà máy cơ giới không phải nhà máy nhỏ, cải cách sẽ liên quan tới lợi ích của hơn ngàn nhân viên, cũng dính tới khối tài sản quốc gia nhất định. Tôi đã nhìn qua thì thấy khoản nợ của Nhà máy cơ giới mặc dù cao nhưng tôi cảm thấy việc nhận định khoản nợ và định giá khu đất của nhà máy không rõ ràng. Ngoài ra còn một vấn đề quan trọng hơn là nhân viên nhà máy nghĩ sao về vấn đề cải cách?
Triệu Quốc Đống nói.
- Tôi nghe Thị trưởng Khổng giới thiệu thì nhân viên nhà máy hoan nghênh cải cách. Nhân viên hoan nghênh cải cách đó là hy vọng sẽ được cải thiệu cuộc sống, giúp cho sự phát triển của nhà máy, mà không phải chỉ là Thị xã ném bọn họ đi. Nếu không dù cải cách thành công thì chỉ sợ đó là tạm thời, nhân viên cải cách một khi cảm thấy tổn thất tới lợi ích của mình thì nhất định sẽ không đồng ý. Chính quyền cũng không thể né tránh vấn đề này. Cho nên tôi đề nghị chính quyền Thị xã trước khi nghiên cứu phương án này thì tốt nhất cố gắng trưng cầu ý kiến của nhân viên nhà máy, xem bọn họ hy vọng cải cách như thế nào.
Triệu Quốc Đống nói như vậy, Khổng Kính Nguyên biết đối phương đã muốn đấu với mình, đó là điều không thể tránh khỏi.
Tên Triệu Quốc Đống này không xa lạ với việc cải cách, có thể nói y đưa ra vấn đề đều là điều mà Khổng Kính Nguyên cố gắng muốn tránh qua. Y từng cố gắng làm tốt quan hệ với đối phương để mong đối phương có ấn tượng tốt và hiểu cho mình. Nhưng bây giờ Khổng Kính Nguyên thấy tất cả là vô ích.
Nếu như đã xác định Triệu Quốc Đống là đối thủ nguy hiểm nhất thì Khổng Kính Nguyên biết phải vứt hết ảo tưởng, làm như thế nào tránh mũi nhọn, làm tốt công việc phía sau mới là quan trọng nhất. Đối phương chỉ là Phó thị trưởng thường trực mà không phải Thị trưởng.
Hà Chiếu Thành có chút đau đầu. Triệu Quốc Đống đưa ra quan điểm rất chính xác. Cải cách nhà máy không phải làm cái là xong, anh làm không tốt thì nhân viên nhà máy cứ bám chặt lấy Ủy ban không buông, xuất hiện chuyện như vậy càng không xong. Nhưng chuyện này mà cứ kéo dài thì cũng không được, chỉ có thể kiên trì đi tới.
- Lão Khổng, anh thấy sao?
- Thị trưởng Hà, Thị trưởng Triệu đưa ra vấn đề thì tổ lãnh đạo đã cân nhắc, ví dụ như nói việc thu tiền hàng thì là do tính toán theo hiện trạng thực tế trong một hai năm qua của Nhà máy cơ giới. Vấn đề đất thì khu đất của Nhà máy cơ giới cũng sẽ được tính toán đúng mức nên chắc không vấn đề gì.
Khổng Kính Nguyên nói.
- Đương nhiên việc trưng cầu ý kiến nhân viên nhà máy mà Thị trưởng Triệu nói thì ý của tôi là hội nghị thường trực Ủy ban đưa ra phương án sơ bộ rồi đưa tới nhà máy thảo luận, nghiên cứu. Đương nhiên Thị trưởng Hà nếu cảm thấy không ổn thì có thể giao cho nhà máy nghiên cứu trước, chỉ là nếu như vậy thì tôi sợ chuyện mãi kéo dài. Bởi vì dù sao nhân viên nhà máy chủ yếu làm việc cụ thể, không có cái nhìn mấy về sự phát triển lâu dài của nhà máy. Không có ý kiến chỉ đạo nhất định thì bọn họ sẽ thấy không thể theo ai.
Rất lợi hại và giảo hoạt, Triệu Quốc Đống cười lạnh một tiếng. Hắn thực ra không có thành kiến mà chỉ thấy làm theo cách kia là không ổn. Xem ra đám người Khổng Kính Nguyên không có ý đồ tốt trong việc cải cách. Nhưng những câu nói của Khổng Kính Nguyên đúng là có thể khống chế được Hà Chiếu Thành.
- Ý của lão Khổng thì tôi thấy cũng đúng, dù sao có ý kiến mang tính chỉ đạo thì cũng tiện cho nhân viên Nhà máy cơ giới thảo luận. Cải cách không thể kéo dài, kéo dài càng không ổn. Tôi thấy cứ dựa theo phương án tổng thể này mà xác định rồi giao cho Nhà máy cơ giới thảo luận, chú ý trưng cầu ý kiến đông đảo nhân viên, tránh việc nghe một phía. Ngoài ra các vị về có thể cân nhắc nếu có ý kiến thì có thể nói với tôi hoặc lão Khổng.
Hà Chiếu Thành suy nghĩ rồi quyết định làm theo cách của Khổng Kính Nguyên. Thứ nhất y không quen cách Triệu Quốc Đống muốn đoạt lấy oai phong của mình, thứ hai chuyện này do Khổng Kính Nguyên thực hiện, hơn nữa y cũng xem qua thì thấy phương án kia phù hợp quy định pháp luật, không có gì không ổn.
Hội nghị tan đi, Triệu Quốc Đống về văn phòng mình, Quế Toàn Hữu liền đi theo mà nói:
- Thị trưởng Triệu, ngài cảm thấy phương án cải cách này có chuyện?
- Không, bây giờ chưa nhìn ra. Tôi đưa ra mấy vấn đề đều là những điểm có thể động tay động chân khi thực hiện MBO nhà máy, tôi chỉ muốn thử xem thái độ của Khổng Kính Nguyên mà thôi. Lần này đã thử ra, Khổng Kính Nguyên không muốn tôi nhúng tay vào, bây giờ còn không rõ y cảm thấy tôi động tới quyền lực của y mà chống lại, hay thật sự có vấn đề không muốn ai biết. Nếu là vế sau thì xin lỗi, tôi muốn làm hỏng chuyện tốt của đối phương. Không gấp, còn thời gian mà, chỉ cần chúng ta nhìn chằm chằm thì y không thoát nổi.
- Diện tích tổng cộng là bao nhiêu?
- Tổng diện tích là hơn 2600 mét vuông.
Từ Thu Nhạn mặc một bộ đồ thể thao của Adidas màu xanh lục đứng cạnh Triệu Quốc Đống, mái tóc được buộc lên khiến cô đầy năng động. Chiếc áo thể thao càng làm cho cặp vú đầy đặn của Từ Thu Nhạn thêm căng tròn, càng làm cho người ta chú mắt vào khe sâu ở cổ kia.
- Ồ, căn nhà cũ từ những năm 90 giá khoảng 3000 thì không đắt cũng không rẻ.
Triệu Quốc Đống tính tính giá rồi cười nói:
- Hai người muốn tôi mua hay là thuê?
- Chính là có việc này, nếu không lại bị người khác khống chế. Chủ nhà không chịu ký hợp đồng lâu dài, chỉ ký hàng năm một, nếu thấy làm ăn tốt thì sẽ tăng giá thì ai chịu nổi. Hơn nữa tôi và chị đã bàn, bây giờ việc tập thể hình và chăm sóc sắc đẹp cũng dần thành xu hướng chung. Dù là đàn ông hay phụ nữ đều đang dần tiếp việc tập luyện tăng cường sức khỏe, khách cũng càng lúc càng tăng. Chúng tôi cảm thấy ngành này rất có triển vọng, có khả năng phát triển cho nên đã cẩn thận tính toán và quyết định đạt được thành tích trong ngành sản xuất này.
Từ Thu Nhạn nói đầy lý lẽ nhưng Từ Xuân Nhạn ở bên lại có chút xấu hổ.
- Quốc Đống, bọn chị chủ yếu là thấy chỗ cũ hơi nhỏ nên không thích hợp phát triển. Bọn chị muốn biến câu lạc bộ này thành một câu lạc bộ tổng hợp gồm tập thể hình, chăm sóc sắc đẹp, xông hơi, tập dưỡng sinh, ngoài ra cũng cân nhắc nếu bị người ép trong địa điểm thì sẽ không có lợi cho việc tạo thương hiệu.
Mùa hè chính là thời cơ tốt nhất để phụ nữ ăn mặc. Từ Xuân Nhạn mặc chiếc quần màu cà phê càng tôn thêm đôi chân thon dài của cô, trên người cũng mặc chiếc áo màu xanh hai dây lộ vai, dưới chân đi đôi giày thủy tinh màu trắng càng làm cô thêm cao hơn. Trên vai mang theo chiếc túi xách mà trước đó Triệu Quốc Đống mua tặng cô.
Triệu Quốc Đống đúng là không thể hình dung người phụ nữ trông đầy khí chất này lại là một nữ công nhân khổ sở trong Nhà máy dệt năm nào có liên quan gì với nhau. Chỉ có hơn tháng không gặp mà Triệu Quốc Đống cảm thấy Từ Xuân Nhạn như thay đổi hẳn.
Triệu Quốc Đống hiểu rõ ý của hai người Từ Xuân Nhạn. Các cô sợ hắn mua tặng các cô nên mới phải giải thích để tránh hiểu lầm. Chẳng qua hắn lại khá vui vì các cô muốn gây dựng sự nghiệp trong lĩnh vực này. Từ câu lạc bộ thể hình nhỏ rồi phát triển đến câu lạc bộ tổng hợp, lại còn bán cả máy thể thao, tuy có hắn ủng hộ nhưng cũng có sự cố gắng lớn của chị em Từ Xuân Nhạn.
- Em hiểu, chị không cần nói nhiều. Nơi này không nhỏ nhưng đã cũ, các chị nếu muốn kinh doanh một câu lạc bộ thành công thì phải tạo được hình tượng. Căn nhà này cần phải lắp đặt lại một chút, có lẽ mất tầm một triệu, các chị có đủ sức không?
Triệu Quốc Đống cười hì hì trêu chọc.
Từ Xuân Nhạn trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống, mặt cô đang đỏ bừng trông rất ngon mắt làm Triệu Quốc Đống nhìn mãi không thôi.
- Bọn chị không có nhưng có thể vay.
- Vay? Vay còn cần thế chấp, sợ hơi khó.
Triệu Quốc Đống không nhịn được trêu chọc một lúc, thời tiết tốt, trêu đùa cũng có lợi cho tinh thần.
Triệu Quốc Đống từ Khê Bạn Dật Cảnh đi ra thi thoảng không nhịn được nhìn hai người Từ Xuân Nhạn một chút. Có lẽ bị Từ Thu Nhạn ảnh hưởng nên Từ Xuân Nhạn càng lúc càng tự tin, ăn mặc cũng khác trước, biết cách lựa chọn cho phù hợp với bản thân.
……
- Thị trưởng Triệu, đây là Tiểu Ngu của cục tôi, đã gặp ngài một lần ở văn phòng ngài.
Đoạn Kỳ Ngôn ân cần cầm trà mời Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống nhìn quanh và thấy hoàn cảnh cũng được. Sơn trang Bích Tuyền Cư này có vị trí tốt, có lẽ là người có thực lực. Có thể thành lập một khu nghỉ dưỡng ử trên đảo Hồ Tâm thuộc hồ Long Động thì không có lai lịch là không làm được.
Một cây cầu gỗ bắc từ bờ hồ lên đảo, mặt hồ sóng sánh như gương làm người ta cảm thấy mình về thời cổ. Triệu Quốc Đống rất thích không khí này.
Đoạn Kỳ Ngôn này vẻ mặt thì bình thường nhưng đầu óc rất nhạy bén, cũng làm Triệu Quốc Đống có ấn tượng tốt. Nếu không hắn cũng không nhận lời mời ra ngoài trong kỳ nghỉ như thế nào. Cuối tuần là thời gian riêng tư, nếu không có việc gấp thì Triệu Quốc Đống sẽ không làm việc gì cả.
- Tiểu Ngu làm việc ở phòng xã hội?
Triệu Quốc Đống thực ra cũng biết ý đồ của Đoạn Kỳ Ngôn. Chẳng qua người này chuyên môn tới An Đô báo cáo công việc, mặc dù chọn thời gian không thích hợp nhưng cũng có tâm ý. Công tác Dân chính không do Triệu Quốc Đống quản lý, nhưng Công viên nghĩa trang lại nằm trong phạm vi Khu Khai Phát, Khu Khai Phát lại do Triệu Quốc Đống quản lý. Vì thế Thị xã xác định xây dựng công viên nghĩa trang do Triệu Quốc Đống phụ trách.
Ngu Hải Xuyên cũng đã trên 30 lại bị Triệu Quốc Đống gọi là Tiểu Ngu, chẳng qua Ngu Hải Xuyên lại không thấy có gì không ổn.
- Thị trưởng Triệu, Tiểu Ngu là Phó Trưởng phòng Công tác xã hội, rất quen thuộc với công tác mai tang. Công viên nghĩa trang thì sau khi Hội nghị đảng ủy cục chúng tôi bàn và có ý đề cử Tiểu Ngu phụ trách công tác này, cho nên hôm nay tôi mang Tiểu Ngu tới gặp Thị trưởng Triệu, thuận tiện để Tiểu Ngu báo cáo một chút, cũng nghe chỉ thị công việc của Thị trưởng Triệu.
Đoạn Kỳ Ngôn cười hì hì nói:
- Từ trên xuống dưới của Hoài Khánh đều biết tư tưởng, quan điểm của ngài rất đặc biệt, tôi và Tiểu Ngu cũng muốn nghe Thị trưởng Triệu chỉ bảo.
- Được rồi, anh đây là nói xấu tôi phải không?
Triệu Quốc Đống cười nói. Đoạn Kỳ Ngôn này nịnh bợ làm hắn không được tự nhiên.
- Dạy bảo thì tôi không dám nói, nhưng nếu cục xác định việc này do Tiểu Ngu phụ trách, tôi đây đúng là cần phải trao đổi. Đương nhiên phương án hợp tác cụ thể với Tập đoàn Gia Viên vẫn chưa có, tôi vốn không tiện nói nhiều nhưng công việc này mà khởi động thì khối lượng là rất lớn nên tôi phải nói vài câu.
- Công trình này liên quan đến hình tượng thu hút đầu tư của Hoài Khánh chúng ta, đồng thời cũng mang lại lợi ích kinh tế lớn cho Thị xã, có thể nói đây là một điểm sáng mà Ủy ban toàn lực tạo ra, có sức ảnh hưởng lớn đối với công tác thu hút đầu tư của Hoài Khánh, có tác dụng xúc tiến để tạo tiếng tăm của Thị xã Hoài Khánh. Nói cách khác cục Dân chính cần toàn lực ủng hộ khiến công trình diễn ra thuận lợi. Từ việc phê duyệt công trình thì cục đều phải dồn hết toàn lực, đương nhiên tôi cũng sẽ chú ý, cần tôi ra mặt thì cứ nói.
- Thị trưởng Triệu, điều ngài nói thì tôi hiểu, chỉ là sau khi xác định phương án thì sẽ do bên nào khống chế cổ phần, phương thức kinh doanh cụ thể …
Đoạn Kỳ Ngôn cẩn thận nói.
- Ai khống chế cổ phần thì chưa xác định, nhưng có một nguyên tắc đó là chủ yếu phụ trách việc kinh doanh là Tập đoàn Gia Viên, chúng ta không tham gia. Bên chúng ta phụ trách việc xây dựng, đồng thời cũng đại biểu Ủy ban Thị xã có quyền cổ đông.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói:
- Đương nhiên chúng ta cũng có thể đưa ra ý kiến của mình trong việc kinh doanh của Công viên, dù sao bên Hongkong sẽ không quá hiểu tình hình bên chúng ta, nhiều lúc chúng ta không chỉ có trách nhiệm giám sát mà còn phải gánh vác trọng trách kinh doanh.
Đoạn Kỳ Ngôn đến báo cáo công việc với Triệu Quốc Đống chính là muốn dò xét một chút.
Y tất nhiên biết liên doanh với Tập đoàn Gia Viên thì sẽ do Tập đoàn Gia Viên phụ trách kinh doanh. Bên Hoài Khánh thì tất nhiên không đủ kinh nghiệm làm việc này. Chẳng qua công trình công viên nghĩa trang khổng lồ như vậy, Đoạn Kỳ Ngôn cũng biết miếng thit béo này có không ít người nhìn vào. Khi việc liên doanh chưa chính thức được xác định đã có rất nhiều người muốn xin một miếng.
Ai cũng biết hợp tác với Tập đoàn Gia Viên, Tập đoàn Gia Viên phụ trách việc quy hoạch và kinh doanh, nhưng việc xây dựng, xanh hóa… lại giao cho Hoài Khánh, đây là miếng thịt béo quá lớn. Chuyện chưa xác định mà đã có nhiều người tới tìm y, điều này khiến Đoạn Kỳ Ngôn liền vội vàng tới tìm Triệu Quốc Đống.
Hơn nữa Ngu Hải Xuyên phụ trách vấn đề này hay không thì chưa được Hội nghị đảng ủy quyết định mà mới là đề nghị, mấy người cạnh tranh khác cũng do vài lãnh đạo cấp trên biến tướng có ý kiến, điều này làm y gặp áp lực không nhỏ. Vì thế y mới mang Ngu Hải Xuyên đến gặp Triệu Quốc Đống, chỉ cần được Thị trưởng Triệu đồng ý thì áp lực sẽ giảm đi.
Đoạn Kỳ Ngôn mặc dù cũng nghe vài điều về Triệu Quốc Đống là không tham gia vào các công trình nhưng vẫn phải đến hỏi. Vì bây giờ có nhiều lãnh đạo vỗ ngực nói giỏi nhưng trong lòng lại nghĩ khác, y không hy vọng mình bị vướng ở việc nhỏ này
- Diện tích tổng cộng là bao nhiêu?
- Tổng diện tích là hơn 2600 mét vuông.
Từ Thu Nhạn mặc một bộ đồ thể thao của Adidas màu xanh lục đứng cạnh Triệu Quốc Đống, mái tóc được buộc lên khiến cô đầy năng động. Chiếc áo thể thao càng làm cho cặp vú đầy đặn của Từ Thu Nhạn thêm căng tròn, càng làm cho người ta chú mắt vào khe sâu ở cổ kia.
- Ồ, căn nhà cũ từ những năm 90 giá khoảng 3000 thì không đắt cũng không rẻ.
Triệu Quốc Đống tính tính giá rồi cười nói:
- Hai người muốn tôi mua hay là thuê?
- Chính là có việc này, nếu không lại bị người khác khống chế. Chủ nhà không chịu ký hợp đồng lâu dài, chỉ ký hàng năm một, nếu thấy làm ăn tốt thì sẽ tăng giá thì ai chịu nổi. Hơn nữa tôi và chị đã bàn, bây giờ việc tập thể hình và chăm sóc sắc đẹp cũng dần thành xu hướng chung. Dù là đàn ông hay phụ nữ đều đang dần tiếp việc tập luyện tăng cường sức khỏe, khách cũng càng lúc càng tăng. Chúng tôi cảm thấy ngành này rất có triển vọng, có khả năng phát triển cho nên đã cẩn thận tính toán và quyết định đạt được thành tích trong ngành sản xuất này.
Từ Thu Nhạn nói đầy lý lẽ nhưng Từ Xuân Nhạn ở bên lại có chút xấu hổ.
- Quốc Đống, bọn chị chủ yếu là thấy chỗ cũ hơi nhỏ nên không thích hợp phát triển. Bọn chị muốn biến câu lạc bộ này thành một câu lạc bộ tổng hợp gồm tập thể hình, chăm sóc sắc đẹp, xông hơi, tập dưỡng sinh, ngoài ra cũng cân nhắc nếu bị người ép trong địa điểm thì sẽ không có lợi cho việc tạo thương hiệu.
Mùa hè chính là thời cơ tốt nhất để phụ nữ ăn mặc. Từ Xuân Nhạn mặc chiếc quần màu cà phê càng tôn thêm đôi chân thon dài của cô, trên người cũng mặc chiếc áo màu xanh hai dây lộ vai, dưới chân đi đôi giày thủy tinh màu trắng càng làm cô thêm cao hơn. Trên vai mang theo chiếc túi xách mà trước đó Triệu Quốc Đống mua tặng cô.
Triệu Quốc Đống đúng là không thể hình dung người phụ nữ trông đầy khí chất này lại là một nữ công nhân khổ sở trong Nhà máy dệt năm nào có liên quan gì với nhau. Chỉ có hơn tháng không gặp mà Triệu Quốc Đống cảm thấy Từ Xuân Nhạn như thay đổi hẳn.
Triệu Quốc Đống hiểu rõ ý của hai người Từ Xuân Nhạn. Các cô sợ hắn mua tặng các cô nên mới phải giải thích để tránh hiểu lầm. Chẳng qua hắn lại khá vui vì các cô muốn gây dựng sự nghiệp trong lĩnh vực này. Từ câu lạc bộ thể hình nhỏ rồi phát triển đến câu lạc bộ tổng hợp, lại còn bán cả máy thể thao, tuy có hắn ủng hộ nhưng cũng có sự cố gắng lớn của chị em Từ Xuân Nhạn.
- Em hiểu, chị không cần nói nhiều. Nơi này không nhỏ nhưng đã cũ, các chị nếu muốn kinh doanh một câu lạc bộ thành công thì phải tạo được hình tượng. Căn nhà này cần phải lắp đặt lại một chút, có lẽ mất tầm một triệu, các chị có đủ sức không?
Triệu Quốc Đống cười hì hì trêu chọc.
Từ Xuân Nhạn trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống, mặt cô đang đỏ bừng trông rất ngon mắt làm Triệu Quốc Đống nhìn mãi không thôi.
- Bọn chị không có nhưng có thể vay.
- Vay? Vay còn cần thế chấp, sợ hơi khó.
Triệu Quốc Đống không nhịn được trêu chọc một lúc, thời tiết tốt, trêu đùa cũng có lợi cho tinh thần.
Triệu Quốc Đống từ Khê Bạn Dật Cảnh đi ra thi thoảng không nhịn được nhìn hai người Từ Xuân Nhạn một chút. Có lẽ bị Từ Thu Nhạn ảnh hưởng nên Từ Xuân Nhạn càng lúc càng tự tin, ăn mặc cũng khác trước, biết cách lựa chọn cho phù hợp với bản thân.
……
- Thị trưởng Triệu, đây là Tiểu Ngu của cục tôi, đã gặp ngài một lần ở văn phòng ngài.
Đoạn Kỳ Ngôn ân cần cầm trà mời Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống nhìn quanh và thấy hoàn cảnh cũng được. Sơn trang Bích Tuyền Cư này có vị trí tốt, có lẽ là người có thực lực. Có thể thành lập một khu nghỉ dưỡng ử trên đảo Hồ Tâm thuộc hồ Long Động thì không có lai lịch là không làm được.
Một cây cầu gỗ bắc từ bờ hồ lên đảo, mặt hồ sóng sánh như gương làm người ta cảm thấy mình về thời cổ. Triệu Quốc Đống rất thích không khí này.
Đoạn Kỳ Ngôn này vẻ mặt thì bình thường nhưng đầu óc rất nhạy bén, cũng làm Triệu Quốc Đống có ấn tượng tốt. Nếu không hắn cũng không nhận lời mời ra ngoài trong kỳ nghỉ như thế nào. Cuối tuần là thời gian riêng tư, nếu không có việc gấp thì Triệu Quốc Đống sẽ không làm việc gì cả.
- Tiểu Ngu làm việc ở phòng xã hội?
Triệu Quốc Đống thực ra cũng biết ý đồ của Đoạn Kỳ Ngôn. Chẳng qua người này chuyên môn tới An Đô báo cáo công việc, mặc dù chọn thời gian không thích hợp nhưng cũng có tâm ý. Công tác Dân chính không do Triệu Quốc Đống quản lý, nhưng Công viên nghĩa trang lại nằm trong phạm vi Khu Khai Phát, Khu Khai Phát lại do Triệu Quốc Đống quản lý. Vì thế Thị xã xác định xây dựng công viên nghĩa trang do Triệu Quốc Đống phụ trách.
Ngu Hải Xuyên cũng đã trên 30 lại bị Triệu Quốc Đống gọi là Tiểu Ngu, chẳng qua Ngu Hải Xuyên lại không thấy có gì không ổn.
- Thị trưởng Triệu, Tiểu Ngu là Phó Trưởng phòng Công tác xã hội, rất quen thuộc với công tác mai tang. Công viên nghĩa trang thì sau khi Hội nghị đảng ủy cục chúng tôi bàn và có ý đề cử Tiểu Ngu phụ trách công tác này, cho nên hôm nay tôi mang Tiểu Ngu tới gặp Thị trưởng Triệu, thuận tiện để Tiểu Ngu báo cáo một chút, cũng nghe chỉ thị công việc của Thị trưởng Triệu.
Đoạn Kỳ Ngôn cười hì hì nói:
- Từ trên xuống dưới của Hoài Khánh đều biết tư tưởng, quan điểm của ngài rất đặc biệt, tôi và Tiểu Ngu cũng muốn nghe Thị trưởng Triệu chỉ bảo.
- Được rồi, anh đây là nói xấu tôi phải không?
Triệu Quốc Đống cười nói. Đoạn Kỳ Ngôn này nịnh bợ làm hắn không được tự nhiên.
- Dạy bảo thì tôi không dám nói, nhưng nếu cục xác định việc này do Tiểu Ngu phụ trách, tôi đây đúng là cần phải trao đổi. Đương nhiên phương án hợp tác cụ thể với Tập đoàn Gia Viên vẫn chưa có, tôi vốn không tiện nói nhiều nhưng công việc này mà khởi động thì khối lượng là rất lớn nên tôi phải nói vài câu.
- Công trình này liên quan đến hình tượng thu hút đầu tư của Hoài Khánh chúng ta, đồng thời cũng mang lại lợi ích kinh tế lớn cho Thị xã, có thể nói đây là một điểm sáng mà Ủy ban toàn lực tạo ra, có sức ảnh hưởng lớn đối với công tác thu hút đầu tư của Hoài Khánh, có tác dụng xúc tiến để tạo tiếng tăm của Thị xã Hoài Khánh. Nói cách khác cục Dân chính cần toàn lực ủng hộ khiến công trình diễn ra thuận lợi. Từ việc phê duyệt công trình thì cục đều phải dồn hết toàn lực, đương nhiên tôi cũng sẽ chú ý, cần tôi ra mặt thì cứ nói.
- Thị trưởng Triệu, điều ngài nói thì tôi hiểu, chỉ là sau khi xác định phương án thì sẽ do bên nào khống chế cổ phần, phương thức kinh doanh cụ thể …
Đoạn Kỳ Ngôn cẩn thận nói.
- Ai khống chế cổ phần thì chưa xác định, nhưng có một nguyên tắc đó là chủ yếu phụ trách việc kinh doanh là Tập đoàn Gia Viên, chúng ta không tham gia. Bên chúng ta phụ trách việc xây dựng, đồng thời cũng đại biểu Ủy ban Thị xã có quyền cổ đông.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói:
- Đương nhiên chúng ta cũng có thể đưa ra ý kiến của mình trong việc kinh doanh của Công viên, dù sao bên Hongkong sẽ không quá hiểu tình hình bên chúng ta, nhiều lúc chúng ta không chỉ có trách nhiệm giám sát mà còn phải gánh vác trọng trách kinh doanh.
Đoạn Kỳ Ngôn đến báo cáo công việc với Triệu Quốc Đống chính là muốn dò xét một chút.
Y tất nhiên biết liên doanh với Tập đoàn Gia Viên thì sẽ do Tập đoàn Gia Viên phụ trách kinh doanh. Bên Hoài Khánh thì tất nhiên không đủ kinh nghiệm làm việc này. Chẳng qua công trình công viên nghĩa trang khổng lồ như vậy, Đoạn Kỳ Ngôn cũng biết miếng thit béo này có không ít người nhìn vào. Khi việc liên doanh chưa chính thức được xác định đã có rất nhiều người muốn xin một miếng.
Ai cũng biết hợp tác với Tập đoàn Gia Viên, Tập đoàn Gia Viên phụ trách việc quy hoạch và kinh doanh, nhưng việc xây dựng, xanh hóa… lại giao cho Hoài Khánh, đây là miếng thịt béo quá lớn. Chuyện chưa xác định mà đã có nhiều người tới tìm y, điều này khiến Đoạn Kỳ Ngôn liền vội vàng tới tìm Triệu Quốc Đống.
Hơn nữa Ngu Hải Xuyên phụ trách vấn đề này hay không thì chưa được Hội nghị đảng ủy quyết định mà mới là đề nghị, mấy người cạnh tranh khác cũng do vài lãnh đạo cấp trên biến tướng có ý kiến, điều này làm y gặp áp lực không nhỏ. Vì thế y mới mang Ngu Hải Xuyên đến gặp Triệu Quốc Đống, chỉ cần được Thị trưởng Triệu đồng ý thì áp lực sẽ giảm đi.
Đoạn Kỳ Ngôn mặc dù cũng nghe vài điều về Triệu Quốc Đống là không tham gia vào các công trình nhưng vẫn phải đến hỏi. Vì bây giờ có nhiều lãnh đạo vỗ ngực nói giỏi nhưng trong lòng lại nghĩ khác, y không hy vọng mình bị vướng ở việc nhỏ này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.