Quyển 14 - Chương 41
Thụy Căn
16/04/2013
Chung Dược Quân cảm thấy tâm trạng Chủ tịch Triệu Tần không tốt mấy. Chẳng qua khi thấy mình tới thì qư cũng vui hơn chút.
Nhân lúc qư vào phòng nghe điện. Y lặng lẽ hỏi vợ qư – Từ tỷ xem qư có chuyện gì.
Từ tỷ nó Bí thư thị ủy Lô Hóa - Trử Lương mới đi không lâu và làm lão Tần không vui. Cô biết Chung Dược Quân có quan hệ tốt với chồng mình nên cũng không giấu, cũng bảo Chung Dược Quân khuyên lão Tần. Không nên phiền lòng vì công việc khiến cho người ta phải mất sức khỏe.
Tâm trạng Tần Hạo Nghiên đúng là không tốt, Trử Lương đến chỗ y ngồi gần tiếng nhưng toàn mang tới tin tức làm người ta khó chịu.
Trử Lương là người mình cố gắng đề cử, lên chức gần như cùng lúc với Chung Dược Quân. Tần Hạo Nghiên vẫn cho rằng năng lực của Trử Lương còn hơn Chung Dược Quân một bậc, vì thế y không tiếc thỏa hiệp với Yến Nhiên Thiên để Trử Lương tới làm Bí thư thị ủy Lô Hóa. Nhưng Trử Lương đến Lô Hóa đã hơn năm mà lại làm Tần Hạo Nghiên rất buồn bực.
Lô Hóa là thành phố công nghiệp cũ, phát triển chậm, mấy năm qua tốc độ tăng trưởng luôn kém hơn trung bình toàn tỉnh 4%. Đây cũng là nguyên nhân khiến Ninh Pháp và Ứng Đông Lưu muốn thay đổi bộ máy Lô Hóa. Bí thư thị ủy Lô Hóa trước đây sau khi tới Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh, Trử Lương được điều từ Sở dân chính tới làm Bí thư thị ủy Lô Hóa.
Tần Hạo Nghiên vốn hy vọng kinh tế Lô Hóa sẽ khởi sắc khi Trử Lương tới. Không ngờ hơn nưm qua mà kinh tế Lô Hóa vẫn chậm phát triển, không có khởi sắc mấy, quan hệ giữa các thành viên trong bộ máy Thị ủy không đoàn kết. Ngược lại Chung Dược Quân làm Thị trưởng Ninh Lăng lại như cá gặp nước, hợp tác tốt với Triệu Quốc Đống.
Là do mình nhìn nhầm sao? Tần Hạo Nghiên cho rằng không hoàn toàn như vậy.
Với thân phận của Chung Dược Quân lúc ấy mà muốn làm Bí thư thị ủy một nơi là không thể, tới làm Thị trưởng Ninh Lăng là vị trí tốt nhất của hắn. Chẳng qua Tần Hạo Nghiên không ngờ Ninh Lăng lại đột nhiên thay đổi nhanh như vậy. Hoàng Lăng bị bắt, thay vào đó là Triệu Quốc Đống từ Bộ năng lượng về, hai người Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân hợp tác tốt đến thế. Chỉ có hơn năm mà Ninh Lăng đã phát triển nhanh như vậy, làm cho Tần Hạo Nghiên suy nghĩ rất nhiều.
Nếu như Chung Dược Quân làm Bí thư thị ủy lại khác. Nhưng Chung Dược Quân là Thị trưởng, Bí thư thị ủy là Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống lại là người ở thời Ninh Pháp đẩy ra, mà bây giờ Ứng Đông Lưu lại đứng vững trước sự phản đối của Yến Nhiên Thiên mà điều Triệu Quốc Đống từ Bộ năng lượng về. Mặc dù Triệu Quốc Đống được thông qua nhưng nhiều người đang muốn xem biểu hiện của hắn tốt hay xấu, qua đó có lẽ ảnh hưởng đến uy tín của Ứng Đông Lưu.
Nhưng biểu hiện bây giờ của Chung Dược Quân và Trử Lương làm cho Tần Hạo Nghiên rất thất vọng. Ứng Đông Lưu đã có ý muốn thay đổi bộ máy các nơi kém phát triển gồm Lô Hóa, Vinh Sơn, Đường Giang. Mặc dù nó còn chưa thể uy hiếp địa vị của Trử Lương nhưng Tỉnh ủy đã có vài âm thanh cho rằng biểu hiện của Trử Lương ở Lô Hóa không tốt. Nếu như lần này Thị trưởng Lô Hóa bị điều chỉnh mà có biến hoá tốt lên thì uy tín của mình sẽ như thế nào?
- Ngồi đi Dược Quân, đợt quốc khánh này có ra ngoài chơi không?
Tần Hạo Nghiên có chút mệt mỏi xua tay ra hiệu Chung Dược Quân không cần câu nệ.
Lúc Chung Dược Quân ở Ủy ban xây dựng tỉnh, Tần Hạo Nghiên vẫn là Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch phụ trách giao thông, xây dựng. Chung Dược Quân. Lúc ấy ở Ủy ban xây dựng có mâu thuẫn khá lớn giữa chủ nhiệm và Phó chủ nhiệm thường trực, thường hay tạo ra sóng gió trong hội nghị Đảng ủy. Chỉ có Chung Dược Quân không bị quấn vào mâu thuẫn của hai người, cố gắng làm tốt công việc của mình. Hai người dù bố trí công việc gì, Chung Dược Quân cũng không từ chối, điều này làm Tần Hạo Nghiên có ấn tượng tốt đối với Chung Dược Quân.
Sau đó khi bộ máy Ủy ban xây dựng được đồng chí, Chung Dược Quân làm Phó bí thư, Phó chủ nhiệm thường trực, quan hệ của đôi bên càng thêm mật thiết.
- Tôi không đi. Bí thư Triệu lên Thượng Hải, tôi không dám rời tỉnh An Nguyên, sợ xảy ra chuyện gì gấp lại không về kịp.
Chung Dược Quân rót trà cho mình rồi ngồi xuống. Hắn đến nhà Tần Hạo Nghiên nhiều lần, trước đây mỗi lần gặp Tần Hạo Nghiên thì thấy chủ tịch tỉnh có tâm trạng tốt, hiếm khi tỏ vẻ mệt mỏi như hôm nay.
- Ừ, điều này thì đúng. Bây giờ cải cách tiến vào giai đoạn sâu rộng, một ít mâu thuẫn tưởng không quan trọng sẽ tạo thành sự kiện quần thể. Chuyện ở Đường Giang diễn ra, Tỉnh ủy đã đưa ra yêu cầu, không biết Ninh Lăng đã bố trí công việc đến thế nào rồi?
Tần Hạo Nghiên gật đầu nói.
- Bên Ninh Lăng chúng tôi khá bình tĩnh, chủ yếu là do Ninh Lăng đã đưa ra nhiều biện pháp giúp đỡ các gia đình khó khăn và giải quyết việc làm cho công nhân mất việc. Qua đó tạo thành hiệu quả rõ ràng, tiêu trừ nhiều nhân tố gây mất ổn định, cũng được quần chúng ủng hộ. Mặc dù tài chính của thị xã gặp không ít gánh nặng nhưng chúng tôi cho rằng như vậy là đáng giá.
Chuyện Tần Hạo Nghiên nói xảy ra ở Đường Giang chính là sự kiện quần thể diễn ra ở Đường Giang. Hai vợ chồng của Nhà máy dệt Đường Giang đều là công nhân nghỉ việc. Do cuộc sống khó khăn nên vợ đi trộm đồ ăn ở chợ bị bắt. Chồng nhục nhã không có mặt mũi gặp ai nên uống thuốc sâu tự tử. Mặc dù cứu được nhưng vẫn khiến toàn bộ công nhân Nhà máy dệt tụ tập lên Ủy ban thị xã kiện, vây Ủy ban tám tiếng tạo ra ảnh hưởng rất xấu.
Đây là cảnh báo đối với việc đảm bảo công ăn việc làm cho nhân dân đối với toàn tỉnh. Tỉnh ủy đã triệu tập hội nghị khẩn cấp, yêu cầu các nơi lập tức tiến hành điều tra, có biện pháp giúp đỡ người khó khăn.
Nghe Chung Dược Quân nói như vậy, mắt Tần Hạo Nghiên sáng lên nói:
- Ồ, biện pháp của Ninh Lăng đúng là đáng để tham khảo, hiệu quả thế nào rồi? Giải quyết được khó khăn cho bao công nhân mất việc và dân chúng?
- Ninh Lăng chúng tôi xác định như thế này. Nếu hai vợ chồng cùng phải nghỉ việc mà trong ba tháng không tìm được việc sẽ do Ủy ban thị xã thống nhất bố trí ít nhất một người đến làm lao động công ích. Công nhân mất việc và dân chúng nội thành đặc biệt khó khăn thì sẽ do cơ quan cũ và các hợp tác xã đưa giấy chứng minh thì sẽ được vào làm lao động công ích.
Chung Dược Quân nói:
- Hiện nay công việc này đang được đẩy mạnh. Ngoài thị xã ra thì các quận, huyện Ninh Lăng cũng đang phổ biến chế độ này. Chẳng qua nó tạo áp lực nhất định đối với tài chính, mặc dù tiền lương không cao nhưng thứ nhất số lượng không nhỏ, thứ hai là đảm bảo công việc cho bọn họ. Cho nên nơi có tài chính khó khăn rất khó phổ biến chế độ này.
- Ninh Lăng cũng có các huyện khó khăn về tài chính thì sẽ giải quyết như thế nào?
Tần Hạo Nghiên nhíu mày nói.
- Mấy quận, huyện như Phong Đình, Đông Giang cùng Thương Hóa đúng là có chút khó khăn về tài chính. Nhưng thứ nhất dân cư nội thành ít, phù hợp tiêu chuẩn không nhiều, thứ hai thị xã cũng có tài chính nhất định trợ cấp cho các quận, huyện khó khăn này, đợi đến khi tài chính các quận, huyện tốt lên thì thị xã sẽ rời khỏi.
Chung Dược Quân cảm thấy Tần Hạo Nghiên có hứng thú với việc này nên giải thích khá chi tiết.
- Áp lực đối với các quận, huyện nông nghiệp nhỏ hơn, áp lực chủ yếu tập trung ở nội thành. Cũng may Ninh Lăng các anh năm nay thu tài chính tăng nhanh. Tôi đã xem vài báo cáo số liệu thì thấy tỉ lệ thu thuế đứng hàng đầu của tỉnh.
Tần Hạo Nghiên có chút ấn tượng đối với số liệu của Ninh Lăng:
- Ngoài ra thu nhập bình quân của Ninh Lăng có vẻ cũng tăng lên rất nhanh.
- Vâng, chủ yếu mấy ngành xây dựng, vật tự, du lịch tăng tốc nhanh, hơn nữa các hạng mục công nghiệp cũng đang lục tục xây dựng xong và đưa vào sản xuất. Qua đó khiến thu tài chính cũng xuất hiện xu thế tốt.
Chung Dược Quân không dấu vẻ vui mừng của mình.
- Dự tính nguồn thu chủ yếu là ở Khu khai phát, khu công nghiệp Lâm Cảng Tây Giang và khu Giang Đông. Đây cũng là trụ cột để chúng tôi đảm bảo hệ thống an sinh xã hội.
- Ồ, anh nói một chút xem nào.
Tần Hạo Nghiên thở dài nói. Y nghĩ đến Trử Lương đang rất đau đầu ở Lô Hóa, nói một ngàn nói một vạn nhưng tài chính không có tiền, như vậy cơ sở vật chất của anh không được cải thiện, mà cơ sở vật chất kém thì sẽ khó thu hút đầu tư. Không có hạng mục công nghiệp lớn tiến vào thì thương mại không thể phát triển, điều này khiến thu tài chính kém đi. Đó là một vòng tròn luẩn quẩn.
- Chủ tịch Tần, ở điểm này tôi và Bí thư Triệu có ý kiến khá thống nhất, đó chính là dù phải buộc chặt thắt lưng, vay tiền cũng phải xây dựng trước cơ sở vật chất, đây là trụ cột. Không có điều này thì không thể phát triển, công ty đầu tư đô thị Ninh Lăng chính là quân tiên phong. Bây giờ mặc dù vay vốn nhiều nhưng Khu khai phát và khu Giang Đông cũng nhờ đó mà phát triển rất nhanh.
- Dược Quân, xem ra anh và Triệu Quốc Đống phối hợp rất ăn ý. Tôi vẫn còn lo cậu ta còn quá trẻ không thể khống chế được tình hình, lo rằng quan hệ của thành viên bộ máy Thị ủy không tốt, xem ra tôi quá lo lắng rồi.
Tần Hạo Nghiên nói đầy ẩn ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.