Lộng Triều

Quyển 5 - Chương 46

Thụy Căn

16/04/2013



Thường Quế Phân mặc dù chưa có quan hệ nam nữ nhưng cũng biết cái gì là quan hệ. Cô bị Triệu Quốc Đống kéo ngã xuống giường, một tay hắn sớm bịt miệng cô, tay kia không nhịn được chui vào trong cổ áo.

Vừa chạm vào cặp vú mềm mại làm lửa nóng của Triệu Quốc Đống bốc lên bừng bừng. Hắn ra sức vuốt ve khiến vú Thường Quế Phân cứng lên. Mà Thường Quế Phân lại nằm trên giường thở hổn hển, trong mắt vừa mang theo một tia sợ hãi, lại có một tia vui mừng.

Chẳng qua một tia vui sướng của Thường Quế Phân làm Triệu Quốc Đống chấn động. Tay đưa vào dưới váy của đối phương, tìm tới quần lót đã dừng lại.

Vui mừng? Thường Quế Phân này sao lại vui mừng, cảm thấy có thể dựa vào mình hay có ý đồ gì khác? Là cạm bẫy sao? Tay trái Triệu Quốc Đống mặc dù vẫn đang vuốt ve vú đối phương, nhưng ngọn lửa dục của Triệu Quốc Đống đã bị chặn lại, bàn tay phải cũng chuyển sang mông đối phương.

Cô gái chưa bao giờ qua tay đàn ông đúng là rất hấp dẫn, hơn nữa còn tư thế mập mờ như vậy chính là thử thách quá lớn đối với mọi người đàn ông. Chẳng qua Triệu Quốc Đống đã không còn là thằng thanh niên bốc đồng, tham ăn mà không suy nghĩ thì phải trả giá rất lớn.

Triệu Quốc Đống cũng không tin bản thân Thường Quế Phân có thể làm gì. Theo cách nói thô tục của Mã Bản Quý chính là dù phá trinh các cô gái là để mắt tới bọn họ. Huyện Hoa Lâm có nhiều các cô gái muốn thoát khỏi miền quê nghèo, hiến dâng cơ thể không có gì là lạ. Hà Xuân Mai vì sao có thể vào nhà khách làm việc, cô ả lại còn được người khác rất hâm mộ.

Nếu như chỉ là ý riêng của Thường Quế Phân thì Triệu Quốc Đống không lo lắng, cùng lắm tìm một đường ra cho cô ta là được. Hoa Lâm không tiện thì đưa lên Ninh Lăng, An Đô cũng không có gì khó. Nhưng nếu cô ta có người sai khiến thì hắn phải rất cẩn thận.

Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, là xx.

Triệu Quốc Đống có chút vui mừng, thoáng cái hóa giải được nguy cơ.

Thường Quế Phân cũng tỉnh lại. Bị Triệu Quốc Đống vân vê làm cô sướng run lên, một cảm giác chưa từng có bao phủ toàn thân, làm cô đột nhiên có cảm giác làm phụ nữ. Mà trước đó cô phát hiện mình như một cô bé không hiểu gì.

Thường Quế Phân đỏ mặt đứng dậy chỉnh lại quần áo. Thường Quế Phân nhìn Triệu Quốc Đống với ánh mắt kỳ quái. Lúc này Triệu Quốc Đống đã thu tai lại, còn xấu hổ đưa lên mũi ngửi làm Thường Quế Phân run lên. Cô chỉ cảm thấy bên dưới của mình hơi ẩm ướt.

- Quế Phân, chị lau mặt cho Chủ tịch Triệu.



- Mẫu Đan, em làm đi, chị đi pha trà.

Thường Quế Phân cố nhịn cảm giác ẩm ướt bên dưới rồi lắc mông rời đi.

Xx đến làm Triệu Quốc Đống thở phào nhẹ nhõm. Xx mặc tuy mỏng nhưng bên dưới cũng có áo lót.

Thường Quế Phân lặng lẽ về phòng, cởi quần lót mới thấy nó đã ẩm ướt, cô xấu hổ thay và rửa mặt bằng nước lạnh thì mới tỉnh táo lại.

Nhớ tới cảnh xấu hổ vừa rồi, Thường Quế Phân lại thấy mong chờ. Có lẽ giống như người kia nói, Chủ tịch Triệu từ tỉnh tới, sớm muộn sẽ rời khỏi huyện, nếu có thể nhân dịp hai năm nay Chủ tịch Triệu ở Hoa Lâm mà có thể được nhận vào làm nhân viên chính thức, chuyển thành người của huyện, tìm một người đàn ông trong huyện mà lấy thì tốt quá.

Triệu Quốc Đống nằm trên giường mà thiếp đi. Chẳng qua hắn ngủ đến sáng hôm sau mới thức dậy.

Triệu Quốc Đống đúng là lâu rồi không thưởng thức lại mùi thịt. Từ tết đến giờ Khổng Nguyệt duy trì quan hệ lạnh nhạt với hắn. Điều này làm Triệu Quốc Đống vừa buồn vừa thấy quyến luyến.

Hắn thực ra có không ít bạn gái nhưng hắn coi như một thanh niên khá thuần khiết. Ngoài Đường Cẩn và Khổng Nguyệt ra thì hắn chưa có quan hệ với ai mà.

Cổ Tiểu Âu? Muốn trộm mà lại không có gan, Cổ Chí Thường ở đó làm cho Triệu Quốc Đống cảm thấy run run, nhất là khi hắn không định cưới cô bé này.

Vậy còn Đồng Mạn? Hắn có thể nhẫn tâm sao? Một cô gái khá được, nếu như hắn làm con sói ăn cô thì lại không đành lòng.

Hàn Đông? Quan hệ hai người vẫn không đột phá được làn tơ mỏng đó, cứ kéo dài như vậy làm hắn cũng thấy mệt mỏi. Nên giữ tình bạn hay tiến thêm một bước, nếm thử xem quan hệ của hai người đến tận đâu. Chỉ tiếc cả hắn và Hàn Đông đều e ngại không muốn tiến tới bước đó.

Lam Đại? Có lẽ đây là cô gái hắn không thấy có lỗi nếu ăn. Xinh đẹp, người ổn, lên giường là quá tuyệt. Hơn nữa Lam Đại có nói cô vay hắn hơn trăm ngàn đủ để mua nhiều cô gái mà ngủ, cô tình nguyện mà. Nhưng Triệu Quốc Đống lại không muốn nhận cuộc giao dịch này.

Cù Vận Bạch? Hắn không muốn phá vỡ tình cảm đẹp đó.



Từ Xuân Nhạn? Nếu nói về sức hấp dẫn của cơ thể thì Từ Xuân Nhạn quá tuyệt, đó sẽ như mồi lửa khiến lửa dục trong lòng hắn dâng trào, làm hắn như một con thiêu thân lao vào cô. Chẳng qua bây giờ hắn và cô mà qua lại với nhau có thích hợp không? Có phải nhân lúc người ta nguy mà lấn tới không?

Có đôi khi Triệu Quốc Đống cảm thấy mình là lưu manh, mãi không quên cơ thể của Từ Xuân Nhạn, vậy khác gì Hùng Quý Nhân? Có đôi khi Triệu Quốc Đống lại thấy mình như vị thánh, ngay cả Cổ Tiểu Âu cùng Lam Đại tự đưa lên miệng mà có thể nhịn được.

Hắn tính toán một chút thì thấy số cô gái bên cạnh đủ nhiều, nhưng người có thể thích hợp làm vợ của hắn chỉ có một là Đường Cẩn, số khác đều không thích hợp.

Triệu Quốc Đống không khỏi cười khổ một tiếng. Tình đầu đúng là khó quên nhất, mà Đường Cẩn không chỉ là tình đầu, hơn nữa còn cùng trao cho nhau, từ ngây thơ không biết gì đến si mê, một thời gian tốt đẹp không ngừng xuất hiện trong đầu hắn.

Triệu Quốc Đống đứng trong sân suy nghĩ đến thất thần. Đến khi Tiêu Mẫu Đan gọi hắn vào ăn sáng thì hắn mới tỉnh táo lại.

Khi ăn sáng, mắt Thường Quế Phân thi thoảng lại lóe lên làm Triệu Quốc Đống thấy có vấn đề. Chẳng qua hắn vẫn rất bình tĩnh giống như chưa có gì xảy ra.

Theo địa vị của hắn dần củng cố ở Ủy ban huyện, lại có người ủng hộ thì kiểu gì chẳng có kẻ ghen ghét. Mặc dù bây giờ không có dấu hiệu nhưng Triệu Quốc Đống có thể khẳng định có người đang muốn tìm sơ hở của mình.

Tháng sáu ở Hoa Lâm tốt hơn An Đô hay Trùng Khánh nhiều. Mặc dù trời cũng nắng nhưng không khí tươi mát làm người ta thấy thỏai mái.

Trong hội nghị thường trực Ủy ban huyện, La Đại Hải đang nhíu mày nghe các Phó chủ tịch huyện báo cáo về mảng mình phụ trách, từng chuyện buồn bực không ngừng xuất hiện.

Thuế thu được không cao, tài chính gặp nhiều lỗ hổng, hai ngôi trường bị nứt cần phải sửa trong kỳ nghỉ, đây là khoản tiền không hề nhỏ. Nhưng nó liên quan đến an toàn của giáo viên, học sinh nên không thể không làm. Vụ Đông Xuân đã thu hoạc xong, nhưng các xã, thị trấn thu thuế nông nghiệp, thủy lợi đang chậm. Mặc dù huyện đã phái mấy tổ đôn đốc nhưng hiệu quả không cao. Các xã, thị trấn cũng phái lực lượng xuống thôn, xóm nhưng mùa xuân năm nay thiếu nước, thu hoạch không cao, giá vật tư tăng, nông dân lỗ là chắc chắn.

Một loạt mâu thuẫn ở nông thôn xuất hiện, xã, thị trấn phái lực lượng cảnh sát đến với danh nghĩa duy trì an ninh trật tự, nhưng thực tế là lợi dụng lực lượng cảnh sát mà thu thuế, điều này làm nông dân rất khó chịu.

- Năm nay thu thuế nông nghiệp và thủy lợi rất khó khăn. Nông dân giảm thu nhập nhưng thuế vẫn như cũ, nếu như không phải hai con đường quốc lộ khởi công khiến nhiều nông dân tới đó làm thuê, tôi thấy vấn đề còn nặng nề hơn. Xã Cừ Thủy xuất hiện việc hộ nông dân không nộp nổi thuế, cán bộ đi bắt lợn khiến người vợ của hộ nông dân này uống thuốc trừ sâu, may là kịp thời phát hiện, không tạo hậu quả nặng nề, nhưng đủ để chúng ta chú ý.

Vi Biểu buồn bực mà nói. Phụ trách mảng nông nghiệp, y mới cảm nhận đây là việc khó giải quyết. Hệ thống thủy lợi lạc hậu khiến khó chống lại hạn hán, trời mà không mua thì việc bơm nước sẽ rất khó khăn, khiến cho chống hạn càng khó hơn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook