Quyển 10 - Chương 51
Thụy Căn
16/04/2013
Nửa tiếng thoáng cái trôi qua, Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ thấy đã là 6h20 tối.
Khách Chiết Giang rất nhanh sẽ tới. Quế Toàn Hữu cùng Mai Dã Bình tiếp mấy người Chiết Giang đi quanh Khu Khai Phát cả ngày để tìm hiểu phương tiện trụ cột Khu Khai Phát.
- Bí thư Trần, ngài xem có phải nên đi không? Chủ tịch Lệ Quyên nếu có công việc cần báo cáo thì đợi lúc ăn rồi nói.
Triệu Quốc Đống nói.
- Ừ, Chủ tịch Lệ Quyên, hôm nay cùng đi, tôi cũng muốn xem ý tưởng phát triển của Hoài Châu trong năm nay là như thế nào?
Trần Anh Lộc hài lòng gật đầu. Vương Lệ Quyên giỏi nói chuyện, phân tích công việc ngăn nắp, nắm rõ số liệu kinh tế. Trần Anh Lộc thích cán bộ như vậy.
- Bí thư Trần, vậy có tiện không? Chủ nhiệm Mai mà thấy tôi tham gia thì mặt không khỏi sa sầm lại mới lạ.
Vương Lệ Quyên yêu kiều cười nói.
- Lệ Quyên, chị coi Mai Dã Bình kém hàm dưỡng như vậy sao? Dù mất hứng cũng không lộ ra ngoài mặt đâu.
Trần Anh Lộc cười ha hả nói:
- Đi thô, Hoài Châu và Khu Khai Phát có thể bù đắp cho nhau. Hạng mục không thích hợp ở Hoài Châu có thể đưa tới Khu Khai Phát, hạng mục không thích hợp ở Khu Khai Phát có thể đưa sang Hoài Châu mà, đây là vừa hợp tác vừa cạnh tranh.
- Nếu Bí thư Trần đã nói như vậy thì tôi mặt dày đi xin một bữa ăn vậy.
Vương Lệ Quyên nói.
Bữa tối tổ chức ở Nhà hàng Hồ Thiên, nhà hàng này quy mô không cao nhưng được cái cạnh hồ, ngồi trên tầng ba có thể nhìn hồ nước bên dưới.
Từng có nhiều kế hoạch khai thác xây dựng khu này nhưng vì lo phá vỡ hoàn cảnh sinh thái của Hoài Khánh nên Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã phản đối mà không thực hiện được. Theo Triệu Quốc Đống thấy đúng là bởi vì sự cứng nhắc và hơi cổ hủ của Đại hội đại biểu nhân dân nên Hoài Khánh mới giữ được không khí tốt như thế này.
Triệu Quốc Đống lái xe, Vương Lệ Quyên ngồi vào xe, hai người phối hợp khá ăn ý. Trần Anh Lộc tất nhiên sẽ không tự lái xe mà đi một xe Buick khác.
- Lệ Quyên, xem ra có cửa rồi đó.
Triệu Quốc Đống nhìn qua kính chiếu hậu nhìn chiếc xe mà Trần Anh Lộc ngồi. Thường vụ thị ủy, Trưởng ban thư ký Tiêu Triều cũng đi theo Trần Anh Lộc. Vị đại tổng quản này coi như nửa bước không rời Trần Anh Lộc. Đối phương cũng mẫn cảm với việc Triệu Quốc Đống thường xuyên tới nói chuyện với Trần Anh Lộc, nhưng đây là ý của Trần Anh Lộc nên y không làm gì được.
- Thị trưởng Triệu, bây giờ còn chưa thể nói rõ, Bí thư Trần chỉ hơi có chút ấn tượng tốt đối với lão Tang mà thôi. Tôi cũng chuyên môn khen lão Tang một phen, không biết Bí thư Trần có nhìn ra không?
Vương Lệ Quyên khi cười trông rất đẹp. Hai chị em Vương Lệ Quyên lúc cười đều quyến rũ. Lúc này Vương Lệ Quyên thoạt nhìn như cô gái mới lớn vậy.
- Hừ, tâm tư này của chị mà còn có thể giấu được Bí thư Trần? Khen và không khen cũng là một chuyện, chỉ cần chị nói ra tên của ai là Bí thư Trần sẽ biết là có chuyện gì, chỉ sợ ngay cả tôi bố trí việc này cho chị thì Bí thư Trần cũng có thể thấy rõ ràng.
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng. Xe Buick gầm cao, sàn nặng làm hắn cảm thấy thoải mái.
- Chị cho rằng Bí thư Thị ủy không hiểu gì với chuyện bên dưới sao? Không có chút ánh mắt và tâm tư thì sao có thể ngồi được vị trí đó.
- Vậy tôi nên làm như thế nào bây giờ?
Vương Lệ Quyên có chút giật mình và vội vàng trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống.
- Cái này cũng không có gì, tôi làm cầu nối giúp chị, cho thấy khuynh hướng của chúng ta là đủ, được hay không thì thực ra cũng cần Trần Anh Lộc vỗ bàn quyết định mà. Khuông Dương đi thông Lữ Thu Thần, lão Tang có lẽ là đi gõ cửa Đàm Lập Phong. Nhưng Đàm Lập Phong biết chuyện này chưa nắm chắc, Lữ Thu Thần cũng mơ hồ đại biểu thái độ của Bí thư Trần, cho nên không dám xác minh rõ ràng cho Tang Khắc Minh, vì thế Tang Khắc Minh mới có chút ngồi không yên.
Triệu Quốc Đống trông rất bình tĩnh không hề có vẻ gì không ổn khi bị Trần Anh Lộc nhìn ra ý đồ của mình.
- Ừ, lão Tang cũng nói chuyện với tôi là mình nỗ lực rất nhiều nhưng hiệu quả không quá tốt nên khá buồn bực.
Vương Lệ Quyên rất hàm súc tiết lộ vấn đề này. Vương Lệ Quyên biết chuyện Tang Khắc Minh đi gõ cửa chỗ Đàm Lập Phong, nhưng Tang Khắc Minh cố mấy lần mà không được đáp án rõ ràng nên biết khó khăn là rất lớn. Tang Khắc Minh sau khi về liền có chút mất mát. Vương Lệ Quyên hỏi qua tình hình liền biết chi tiết trong đó nên muốn giúp Tang Khắc Minh một phen. Thứ nhất có thể tăng sức ảnh hưởng và địa vị của cô ở Hoài Châu, mà Tang Khắc Minh cũng đúng là phối hợp ăn ý với cô. Vì thế cô mới tìm tới Triệu Quốc Đống.
Trong Hoài Châu không ai biết được cô còn có quan hệ sâu xa kia với Triệu Quốc Đống. Mặc dù cả Hoài Khánh thì chỉ có Quế Toàn Hữu và Lệnh Hồ Triều biết được, cho nên Vương Lệ Quyên cũng không ngại người khác nói gì mình.
Trần Anh Lộc khẽ nhắm mắt lại, Tiêu Triều ngồi bên nghĩ Bí thư Trần muốn nghỉ ngơi.
- Mã Phương đã đến cục Lao động làm chưa?
Trần Anh Lộc đột nhiên hỏi như vậy làm Tiêu Triều trong lúc nhất thời chưa có phản ứng. Y ngẩn ra rồi nói:
- Văn bản thì chưa, sang tuần sau mới chính thức có.
- Ồ, ý của Thu Thần là để Địch Huy thay vị trí của Mã Phương, anh thấy sao?
Trần Anh Lộc mở mắt nhìn Tiêu Triều.
Tiêu Triều hơi nghẹn lời. Lữ Thu Thần cùng Khuông Dương quan hệ tốt, Khuông Dương muốn cho Địch Huy lên thì tất nhiên sẽ tìm Lữ Thu Thần, nhưng ông chủ Trần chưa tỏ thái độ nên Lữ Thu Thần cũng không dám xác định, còn hỏi qua mình xem Bí thư có lựa chọn nào khác không? Tiêu Triều cũng không rõ thái độ của Trần Anh Lộc ở vấn đề này, cũng chưa nghe Trần Anh Lộc nói việc này với mình bao giờ.
Tiêu Triều suy nghĩ thật nhanh và cân nhắc sao Trần Anh Lộc lại đột nhiên hỏi vấn đề này.
Xe đằng trước là Triệu Quốc Đống cùng Vương Lệ Quyên. Vương Lệ Quyên tìm Bí thư Trần nhất định là vì chức Phó chủ tịch thường trực Hoài Châu để trống sau khi Mã Phương đi. Nghe nói Vương Lệ Quyên cùng Đàm Lập Phong cùng có ý đẩy Tang Khắc Minh lên.
Tang Khắc Minh này về nhân phẩm cũng khá ổn, công việc cũng kiên định, lên làm Phó chủ tịch thường trực thì cũng tiện phối hợp với Vương Lệ Quyên. Chẳng qua Lữ Thu Thần hỏi ý kiến mình nhưng thực ra muốn lúc thích hợp mình nói giúp với Bí thư Trần. Nhưng bây giờ Bí thư Trần chủ động hỏi vấn đề này thì y không khỏi cân nhắc chuyện này.
- Bí thư Trần, Địch Huy, năng lực đều tốt, làm Phó chủ tịch thường trực thì không vấn đề, nhưng tính cách của y khá cứng rắn, nói tốt thì là có khí phách, nếu mặt không tốt thì nói là bá đạo. Quan trọng nhất nằm ở chỗ Vương Lệ Quyên là Chủ tịch quận. Làm một nữ Chủ tịch quận nếu như chọn một Phó chủ tịch thường trực như vậy để phối hợp thì dễ có chuyện phó đoạt trưởng. Lúc ấy tôi sợ quan hệ giữa Vương Lệ Quyên cùng Địch Huy sẽ ảnh hưởng đến sự đoàn kết của bộ máy Hoài Châu.
Tiêu Triều suy nghĩ thật nhanh và cuối cùng quyết định phản ánh rõ thực tế.
- Ừ, tôi cũng nghe nói Địch Huy là người kiên cường, háo thắng, ở Hoài Châu hình như chỉ nghe mình Khuông Dương. Tính cách này là không được. Thu Thần đã nhiều lần đề cập Địch Huy với tôi nhưng tôi chưa tỏ thái độ. Nhưng tôi thấy bây giờ đã như vậy mà để Địch Huy sang bên chính quyền làm thì không biết sẽ mang tới bao mâu thuẫn không cần thiết. Tôi cảm thấy để y làm tiếp ở vị trí hiện nay để rèn luyện một thời gian nữa. Anh có thể chuyển đạt ý kiến này của tôi lại cho đồng chí Khuông Dương và đồng chí Địch Huy.
Trần Anh Lộc nói khá thẳng như vậy làm Tiêu Triều có chút giật mình, đây tương đương với trực tiếp bác bỏ ý đồ của Lữ Thu Thần.
- Vâng, tôi nhất định sẽ truyền đạt.
Lúc này y đương nhiên không thể nói hàm hồ nên Tiêu Triều đành gật đầu.
Không khí bữa tối khá náo nhiệt. Ngoài Chu Quốc Bình là người quen cũ của Triệu Quốc Đống ra thì mấy vị khác đều làm trong ngành sản xuất thiết bị ô tô, trong đó còn có hai công ty trong lĩnh vực sản xuất thiết bị điện tử ô tô đang chuẩn bị đến xây dựng nhà máy ở Khu công nghiệp Bích Trì An Đô, điều này làm Triệu Quốc Đống không khỏi chú ý.
Quy hoạch của Khu Khai phát đã xác định làm việc công nghệ thông tin, điện tử là sản nghiệp chính để phát triển. Triệu Quốc Đống thậm chí còn chuyên môn thông qua 20 triệu từ tài chính Thị xã để cỗ vũ cho các công ty điện tử đến đầu tư vào Khu Khai Phát. Nhưng khởi đầu luôn khó khăn, Khu Khai Phát nếu muốn mở cục diện thì cần tìm điểm đột phá.
Mấy công ty tới chủ yếu sản xuất thiết bị ô tô, sản phẩm thiết bị nhựa. Mấy công ty trong lĩnh vực này đầu tư vào Hoài Khánh mặc dù quan trọng, nhưng Triệu Quốc Đống càng hy vọng hai công ty sản xuất thiết bị điện tử tới Hoài Khánh hơn.
Chu Quốc Bình cũng cảm nhận được thái độ này của Triệu Quốc Đống. Y biết Triệu Quốc Đống là người có chút cơ hội là tuyệt đối không bỏ qua. Mặc dù hai người bạn kia của mình coi trọng điều kiện của Khu công nghiệp Bích Trì nhưng y cũng cố gắng mời đối phương đến Hoài Khánh.
Chu Quốc Bình rất coi trọng Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống mặc dù còn trẻ nhưng đến đâu đều mong nơi đó phát triển, hơn nữa không hề đưa tay ra kiếm tiền, đồng thời cũng coi các nhà đầu tư như bạn. Đây là nguyên nhân chính mà Chu Quốc Bình giúp Triệu Quốc Đống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.