Quyển 11 - Chương 53
Thụy Căn
16/04/2013
Ninh Pháp cũng rất nhạy bén khi thấy Trần Anh Lộc nói đến việc hợp tác với thị trưởng Hà Chiếu Thành. Ngược lại dù phó bí thư thị ủy Đàm Lập Phong hay mấy phó thị trưởng khác đều được nhắc tới, đó cũng là một tín hiệu.
Ấn tượng về Hà Chiếu Thành của Ninh Pháp cũng không sâu sắc. Đây là một người quy tắc, cũng không có nhiều điểm xuất sắc nhưng thường thường loại người có tính cách này lại có rất nhiều trong đội ngũ cán bộ, làm việc lúc nào cũng theo quy củ. Nếu như có thể có thêm một chút cơ duyên và quan hệ thì biết đâu lại khiến con đường làm quan lại càng thêm vững chắc. Chẳng qua theo Ninh Pháp thấy thì Hoài Khánh hai ba năm trước thì có lẽ cần một thị trưởng như vậy tới để cân bằng, phối hợp, nhưng giờ thì cần suy xét xem ai thích hợp ngồi vào cái vị trí thị trưởng này hơn.
Từ lời của Trần Anh Lộc thì cũng có thể nhìn ra Hà Chiếu Thành chưa phát huy đầy đủ tác dụng của một thị trưởng ở Hoài Khánh, ở một thời điểm nào đó thì hắn đúng là một thị trưởng hợp lệ, thế nhưng trải qua sự thay đổi về thế cục thì công tác trung tâm cũng phát sinh biến hóa, Hà Chiếu Thành cũng không thể theo kịp nhịp điệu, hắn có phần tụt hậu rồi.
Hà Chiếu Thành chắc chắn không phải là sự lựa chọn thích hợp nhất, nhưng có ai vừa có thể hiệp trợ Trần Anh Lộc ổn định đại cục Hoài Khánh mà đồng thời lại có năng lực kéo kinh tế Hoài Khánh phát triển nhanh liên tục được.
Đàm Lập Phong? Triệu Quốc Đống? Hay là điều động một người từ cơ quan trực thuộc tỉnh hoặc Kiến Dương, Miên Châu?
Trần Anh Lộc cũng cẩn thận quan sát thần sắc của Ninh Pháp.
Xem ra Ninh Pháp vẫn khá hài lòng về ý nghĩ công tác do mình đề xuất, hai ngành công nghiệp điện tử và cơ giới đã tự bước đi được bằng hai chân của mình, không thể thiên vị, đồng thời cổ vũ các quận, huyện có điều kiện để đẩy mạnh kinh tế phát triển. Nhất là các xí nghiệp tư nhân theo mô hình lao động tập trung, dốc sức tạo lập nghề nghiệp, tiếp nhận sức lao động thặng dư ở nông thôn và thành phố, thúc đẩy nông dân tăng thu nhập.
Nông nghiệp cần điều chỉnh cơ cấu sản xuất nông nghiệp mạnh, thúc đẩy việc phát triển nông nghiệp sinh thái hiện đại ở ngoại ô và các nghề phụ ở nông thôn, rồi từ các con đường khác nhau xúc tiến tăng thu nhập cho nông dân.
Khối nông nghiệp này có kém một chút nhưng làm như thế nào để cải thiện cơ cấu sản xuất nông nghiệp, làm thế nào để cải tạo nông nghiệp từ căn bản, làm sao để phát huy được giá trị cao nhất sức lao động thặng dư của nông dân. Đã mấy lần hội nghị công tác liên tịch thị ủy, ủy ban nhân dân Hoài Khánh thảo luận về ba điểm này nhưng đều không có được đáp án nào khiến mọi người hài lòng.
Cũng có ý kiến phương hướng tốt, tỷ như phát triển mô hình lao động tập trung, nhưng trong thời gian ngắn thậm chí là tương đối dài thì đều không thể nhìn ra hiệu quả. Những ý kiến còn lại đều thuộc loại vì cái lợi trước mắt điển hình, ví như phát triển sản xuất nông sản đặc sắc thì lại chịu ảnh hưởng quá lớn bởi nhân tố thị trường bên ngoài, một khi gặp phải sự thay đổi về kinh tế, khí hậu thì có khả năng sẽ rơi vào cảnh hai bàn tay trắng, độ mạo hiểm là rất lớn.
Rất nhiều phương diện chính phủ chỉ có thể dẫn dắt mang tính kỹ thuật, không thể can thiệp hành chính, cách dẫn dắt này cũng có nghĩa là hiệu quả không dễ xuất hiện được.
- Anh Lộc, tôi thấy thị ủy, ủy ban nhân dân Hoài Khánh các anh cũng có suy nghĩ riêng nhưng phải tìm cách để ý tưởng này quán triệt xuống dưới, e là thị ủy, ủy ban nhân dân các anh phải dốc sức đẩy mạnh kiến thiết thực thi.
Ninh Pháp liền chuyển đề tài:
- Hãy xem văn kiện được phát hàng năm về việc cấm xâm phạm quyền lợi hợp pháp của nông dân, nhưng năm nào cũng đều dính phải, lẽ nào thị ủy, ủy ban nhân dân các anh lại không biết? Hay là thị ủy, ủy ban nhân dân không rõ ràng lắm? Tôi thấy đây là ngoảnh mặt làm ngơ mới đúng!
- Đây là vấn đề về việc chấp hành, khi cấp trên phát văn kiện xuống dưới đều coi như là giấy vệ sinh để chùi đít, không ai coi đây là một sự việc, để đến lúc xảy ra vấn đề lớn rồi mới hộc tốc lao vào giải quyết hậu sự, điều này có nguyên nhân do đâu?
Giọng điệu Ninh Pháp rất ôn hòa nhưng Trần Anh Lộc lại không hề cảm nhận được điều này, không khí lạnh từ điều hòa thấm vào sống lưng càng khiến hắn cảm thấy khó chịu.
- Bí thư Ninh, tôi sẽ nhớ kỹ những điều ngài nói, sắp tới Hoài Khánh chúng tôi sẽ bắt tay chỉnh đốn tác phong công tác của cán bộ, sửa trị những hành động xâm phạm quyền lợi hợp pháp của nông dân, công tác này do đồng chí Lập Phong chủ trì. Chúng tôi sẽ cố gắng làm cho tác phong của cán bộ chuyển biến trong vòng ba tháng, đề cao việc chấp hành trong các cơ quan đảng, chính phủ, làm cho chính lệnh được thông suốt.
Trần Anh Lộc cũng suy nghĩ rất nhanh rồi thuận theo ngay tức khắc.
- Như vậy thì rất tốt, Anh Lộc, Hoài Khánh là trung tâm của An Nguyên chúng ta, điều kiện cơ sở rất tốt, giai đoạn trước do nhiều nguyên nhân nên kinh tế phát triển trì trệ, khiến cho kinh tế toàn phía Tây An Nguyên bị sụp đổ. Tỉnh rất kỳ vọng vào anh, hi vọng anh có thể dẫn dắt cán bộ quần chúng của Hoài Khánh xây dựng thời huy hoàng của Hoài Khánh. Tôi rất tán thưởng cách anh mạnh tay trong việc dùng người, tránh ngắn mà nuôi dài, dùng người thì không nghi ngờ mà đã nghi thì không dùng. Là một bí thư thị ủy mà việc gì cũng phải tự làm lấy thì đó là kẻ tầm thường, sợ cấp dưới nổi trội hơn mình thì chứng tỏ năng lực của anh không đủ, về điểm này thì tôi cảm thấy anh làm rất khá. Bí thư thị ủy nắm cái gì? Nắm phương hướng, nắm quyết sách, nắm cán bộ, người trước là vĩ mô, người sau là vi mô, vĩ mô và vi mô mà kết hợp được thì anh là một bí thư thị ủy thành công.
Trần Anh Lộc nghe xong mà trong lòng cứ sục sôi, bí thư tỉnh ủy đánh giá mình cao như thế khiến hắn có cảm giác như kẻ sĩ sẵn sàng chết vì tri kỷ.
Khi Trương Nghiễm Lan đảm nhiệm phó chủ tịch thường trực tỉnh thì Trần Anh Lộc đảm nhiệm phó thị trưởng thường trực Lam Sơn, cũng không phải do Trương Nghiễm Lan xem trọng, cho nên khi Nam Hoa thiếu chức thị trưởng thì phó bí thư tỉnh ủy Dương Thiên Minh đã đề cử hắn thì lại bị Trương Nghiễm Lan phản đối vì cho là hắn không am hiểu công tác kinh tế, không thích hợp đảm nhiệm chức thị trưởng, do đó hắn bị gác lại suốt hai năm. Cho tới khi Trương Nghiễm Lan rời khỏi vị trí phó chủ tịch thường trực tỉnh đến thành phố An Đô làm bí thư thị ủy thì hắn mới được lên làm thị trưởng thành phố Lam Sơn và rồi nhanh chóng được Ninh Pháp điều làm bí thư thị ủy Hoài Khánh.
Xem ra bí thư Ninh khá hiểu rõ về mình, tuy mình không am hiểu công tác kinh tế nhưng mình có thể dụng cán bộ am hiểu công tác kinh tế là được.
- Bí thư Ninh, cảm ơn ngài đã chỉ bảo, tôi xin lấy tính Đảng để cam đoan với ngài. Sau khi trở về tôi nhất định sẽ làm một thị trưởng tốt, đoàn kết thị ủy, ủy ban nhân dân thành phố và nghiêm túc lĩnh hội ý đồ của tỉnh ủy, tranh thủ đưa kinh tế Hoài Khánh năm nay lên cao thêm một bậc.
- Ồ, Anh Lộc, hiện An Nguyên đang gặp được một cơ hội tốt, nếu không nắm chắc thì cả anh lẫn tôi đều sẽ trở thành tội nhân lịch sử.
Công ty quốc tế Hoa Tâm và công ty khoa học kỹ thuật Hòa Tấn đã dần dần mở đường cho lĩnh vực Hệ thống mạch điện của Hoài Khánh và An Đô, mà An Đô và Hoài Khánh đều có ưu thế về tài nguyên giảng dạy nghiên cứu khoa học kỹ thuật cũng như nâng Hệ thống điện tử thông tin lên một trình độ cao. Làm sao quy hoạch bố cục khoa học hợp lý để ngành điện tử tin tức trở thành ngành sản xuất trụ cột của kinh tế An Nguyên chúng ta, tôi hi vọng Hoài Khánh các anh cũng như An Đô đều phải nhận thức và phân tích một cách tỉnh táo, điều này cũng cần hai nơi phải bắt tay, hỗ trợ bù khuyết với nhau, đôi bên cùng hưởng vinh quang.
Sau đó Ninh Pháp hỏi về tình hình bộ máy Hoài Khánh một cách tùy ý, Trần Anh Lộc cũng nhất nhất giới thiệu, hắn cảm giác tuy bí thư Ninh không hỏi rõ ràng nhưng làm một bí thư tỉnh ủy như này mà lại muốn tìm hiểu bộ máy thành viên thì đúng là hiếm gặp, dường như là có ý đồ. Chỉ có điều loại chuyện này cho dù hắn có dự cảm nhưng cũng không dám suy đoán bừa, dù sao bộ máy Hoài Khánh mới được thành lập cách đây không lâu, nếu nói muốn điều chỉnh thì có vẻ hơi sớm một chút.
*******************
- A
Vừa bước ra khỏi văn phòng của Qua Tĩnh thì Triệu Quốc Đống vừa cân nhắc hàm nghĩa trong lời của Qua Tĩnh, bộ máy Hoài Khánh có khả năng sẽ động. Ai muốn động? Động như thế nào? Mình ra sao?
Chỉ có điều do Qua Tĩnh vội vàng đi họp nên nói không rõ ràng, chỉ có điều ý tứ lộ ra lại làm cho tim Triệu Quốc Đống đập thình thịch.
Đầu óc cứ ngẫm nghĩ về cái tin tức bất thình lình này nên lúc xuống lầu thì cứ cắm đầu bước nhanh, không ngờ vừa tới khúc rẽ thì lập tức va phải một người.
Sức Triệu Quốc Đống khỏe như thế nào chứ, mùi hương thơm ngát xông vào mũi cũng chỉ trong nháy mắt, người kia đang đi lên vừa đụng phải lập tức lăn ngược xuống. Triệu Quốc Đống cả kinh vội vàng bỏ cặp da xuống rồi thò tay túm lấy cô gái đang lăn liên tục xuống dưới, vậy mà không ngờ chỉ kịp tóm được váy của đối phương.
Xoẹt một cái, nửa chiếc váy bị xé toạc ra, cô gái cũng không hề dừng lại mà ngã ngửa xuống, cặp đùi trắng như bạch ngọc lộ hẳn ra ngoài, ngay cả một cái quần lót màu tím cũng mờ mờ đập vào mắt Triệu Quốc Đống.
- A!
Cô gái cố nén cơn đau vừa kéo kéo che phần váy bị rách vừa cố đứng dậy.
Triệu Quốc Đống thấy đầu mình to như cái đấu, vội vàng chạy nhanh xuống định nâng đối phương dậy, lúc này cô gái kia đã nước mắt vòng quanh, đang định hét lớn tức giận, khi ánh mắt hai người gặp nhau thì đều ngẩn ra:
- Là anh/cô?!
- Ôi, Cao Thiền, xin lỗi, là tôi không tốt, rất xin lỗi cô!
Triệu Quốc Đống vừa liên tục xin lỗi vừa nhìn xung quanh, may mà lúc này không có người nào đi cầu thang bộ mà đều đi thang máy, đây cũng là nguyên do hai người vô tình đụng nhau.
Cao Thiền đau đến nghiến cả răng, được một lúc thì không thể nhịn được mà ứa cả nước mắt. Khóc cũng không hoàn toàn vì đau đớn mà vì trước mặt một người đàn ông mà mình lại ngã chổng vó, váy thì bị xé rách một nửa, "nội thất" bên trong bất chợt lộ ra ngoài nên xấu hổ không chịu nổi, do đó cô vừa tức vừa thẹn nên bật khóc rưng rức.
- Anh đi đứng kiểu gì thế, sao ngay cả đường mà cũng không chịu nhìn sao?!
Cao Thiền theo bản năng ngồi xổm xuống, rồi ngẩng đầu lên nức nở nói.
- Thật sự là xấu hổ quá, do tôi mải nghĩ nên không chú ý tới cũng có người đi cầu thang bộ giống như mình, lỗi của tôi, lỗi của tôi, chân cô không bị sao chứ?
Nhờ ánh sáng nên Triệu Quốc Đống thấy chỗ đầu gối của đối phương bị xước một vết to, máu cũng đã từ từ xuất hiện, nhìn qua đúng là có phần ghê người.
- Anh nói gì?
Cao Thiền được Triệu Quốc Đống nhắc nhở thì mới cảm giác được cơn đau rát từ đầu gối, vừa cúi xuống nhìn thì ngoài chỗ đầu gối bị xước một vết to thì ngay cả bên đùi trái cũng bị gờ gạch rạch một vết máu khá to, máu đã dần ứa thành vệt.
Thấy Cao Thiền khóc sướt mướt, Triệu Quốc Đống biết rằng lần này mình gặp phiền toái rồi:
- Nếu không thì để tôi đưa cô tới bệnh viện khám một chút, để bác sĩ xem có vấn đề gì hay không, không có vấn đề gì thì cũng phải băng bó lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.