Lộng Triều

Quyển 2 - Chương 56

Thụy Căn

17/04/2013



Ở vấn đề này Dương Kính Quang cũng đã trao đổi ý kiến với Quan Kinh Sơn. Quan Kinh Sơn có ấn tượng rất sâu về phát triển đô thị của Hoài Khánh, cho nên cũng không có ý kiến phản đối việc đề cử Trúc Văn Khôi làm thường vụ thị ủy, phó thị trưởng An Đô.

Đương nhiên Quan Kinh Sơn cũng ý thức được sau khi Quách Trường Canh làm Phó thị trưởng thường trực, Lữ Diệu Tô làm trưởng ban tổ chức cán bộ, bộ máy ủy ban thành phố An Đô không thể tránh khỏi việc tỉnh ủy an bài thêm người vào, mong đợi tất cả đề cử của Thị ủy An Đô đều được thông qua là không thực tế. Vì vậy Quan Kinh Sơn đương nhiên vui mừng việc Dương Kính Quang đề cử. Về phần Dương Kính Quang thuyết phục Lăng Chính Dược như thế nào thì không phải trách nhiệm của y.

Bí thư thị ủy Lam Sơn Đổng Lập Đào sắp được lên cơ quan thuộc trung ương, chức Bí thư thị ủy sẽ trống, thị trưởng Diêm Bằng Cử đi lại gần với Lăng Chính Dược, rất có thể thay thế. Mà thị trưởng thành phố Lam Sơn do ai kế nhiệm có lẽ cũng không thoát được việc sinh ra từ phó bí thư thị ủy và Phó thị trưởng thường trực Lam Sơn. Theo Triệu Quốc Đống biết hai vị trí này mình nhúng tay vào không có nhiều hy vọng nên hắn sáng suốt không nói đến phương diện này.

Ngoài ra còn có vị trí Bí thư thị ủy, thị trưởng Lô Hóa. So với các nơi khác thì lựa chọn này khá quỷ dị. Tình hình Lô Hóa dù có xấu như thế nào thì chức Bí thư thị ủy, thị trưởng cũng làm người ta thèm muốn. Nhưng dù là Lăng Chính Dược hay Triệu Quốc Đống khi xác định ứng viên cho hai vị trí này đều phải rất cẩn thận, thậm chí gác tình cảm cá nhân sang bên mà phải đánh giá kỹ ứng viên xem ai có thể chính thức giúp Lô Hóa qua khỏi khó khăn.

Lô Hóa đã xuống xếp cuối về kinh tế trong toàn tỉnh, lần này Lăng Chính Dược và Triệu Quốc Đống hạ quyết tâm hoàn toàn giải quyết vấn đề ở Lô Hóa. Khi lựa chọn người cho Lô Hóa, Lăng Chính Dược vầ Triệu Quốc Đống đều nói rõ ý kiến, đưa ra chỉ cần có lợi giúp Lô Hóa thoát khỏi khốn cảnh thì ai cũng có thể nằm trong phạm vi xem xét.

Ở vấn đề này Lăng Chính Dược cũng chủ động trao đổi ý kiến với Triệu Quốc Đống, nói thật Triệu Quốc Đống vẫn cân nhắc vấn đề này nhưng mãi không tìm được ứng viên thích hợp. Nếu muốn mở cục diện của Lô Hóa thì không phải ai cũng làm được. Cục diện Lô Hóa bây giờ còn xấu hơn cục diện Ninh Lăng lúc hắn mới về làm Bí thư thị ủy nhiều. Mà theo suy nghĩ của Lăng Chính Dược, Lô Hóa mấy năm sau không chỉ thoát khỏi khốn cảnh mà còn cần phải tái dựng huy hoàng. Muốn làm được điều này thì bí thư và thị trưởng là rất quan trọng, cũng cần hai người phối hợp ăn ý.

Bí thư thị ủy Lô Hóa thì Lăng Chính Dược cân nhắc rất lâu, có thể nói đối với tỉnh ủy, ủy ban tỉnh mà nói lựa chọn lãnh đạo chủ yếu của Lô Hóa lần này không được sai sót. Mà Bí thư thị ủy Lô Hóa càng là quan trọng nhất. Nếu như chọn không sáng suốt thì sẽ tạo thành ảnh hưởng rất xấu.

Ứng viên cho vị trí này thì Triệu Quốc Đống cũng thấy rối rắm.

Trong lòng hắn thực ra cũng có người thích hợp cho vị trí này, nhưng từ góc độ khá ích kỷ muốn đối phương làm Bí thư thị ủy Lô Hóa, hắn thậm chí có thể khẳng định nếu mình đề cử ra thì hội nghị thường ủy sẽ thông quá với 100% số phiếu.

Nhưng đối phương có chấp nhận không? Có suy nghĩ khác không? Mà mình làm như thế nào thuyết phục chính mình.

- Chủ tịch, tôi nghĩ anh nên nói chuyện thẳng với hắn.

Trương Hoành Vĩ nghe xong suy nghĩ của Triệu Quốc Đống, vẻ mặt hắn cũng có chút phức tạp.



- Ngoài ra chủ tịch tỉnh, nếu như gánh vác trọng trách này thì gần như là lập quân lệnh trạng. Cho nên nếu hắn thật sự nhận trọng trách này thì chọn thị trưởng cũng phải cân nhắc chu toàn, thậm chí có thể trưng cầu ý kiến của hắn một chút, ngoài ra chọn bộ máy sau này cũng phải trưng cầu ý kiến của hắn.

Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng, sở dĩ hắn trao đổi ý kiến riêng với Trương Hoành Vĩ là do cảm thấy Trương Hoành Vĩ có ấn tượng rất sâu về kết cấu kinh tế của Lô Hóa, hắn muốn Trương Hoành Vĩ đến nói chuyện với mình xem khó khăn của Lô Hóa là ở đâu, làm như thế nào để hóa giải.

Trương Hoành Vĩ nói không sai. Nếu mình chủ động đưa ra đề cử ai làm bí thư thị ủy Lô Hóa với Lăng Chính Dược, như vậy có nghĩa mình chủ động ôm khúc xương cứng Lô Hóa, không gặm được sẽ đả kích mạnh về uy tín của mình.

- Anh cho rằng Tiêu Phượng Minh có đủ thực lực để gánh vác trọng trách này không?

Triệu Quốc Đống đổi một góc độ hỏi.

- Ừ, tôi cảm thấy hắn có thực lực này. Khốn cảnh của Lô Hóa bây giờ không chỉ nằm ở vấn đề kết cấu kinh tế, rát nhiều gánh nặng lịch sử, xã hội đan xen vào nhau, điều này khiến anh muốn giải quyết một vấn đề nhất định phải tổng hợp cân nhắc vấn đề khác. Một người am hiểu công tác kinh tế đơn thuần rất khó làm tốt công việc này, nhưng Tiêu Phượng Minh hoàn toàn có thể làm được.

Kinh nghiệm công tác của Tiêu Phượng Minh khá phong phú, chủ tịch huyện, Bí thư huyện ủy, trưởng ban thư ký Thị ủy, trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy, phó bí thư thị ủy, thị trưởng, có thể nói các chức vụ chủ yếu đều đã nắm giữ, tính quyết đoán cũng rất cao, đây là một nguyên nhân quan trọng nhất để Triệu Quốc Đống đưa ra chào mời khi Tiêu Phượng Minh vốn là người của Hoàng Lăng.

- Chủ yếu là suy nghĩ của bản thân Tiêu Phượng Minh, ngoài ra cũng cần suy nghĩ vấn đề sau đó. Ngoài bản thân Tiêu Phượng Minh ra thì sợ là chủ tịch phải trao đổi với bí thư Dược Quân một chút.

Trương Hoành Vĩ nhắc.

Ý của Trương Hoành Vĩ rất rõ ràng. Ninh Lăng vẫn là đại bản doanh của Triệu hệ, một khi quyết định để Tiêu Phượng Minh tới Lô Hóa, ai làm thị trưởng Ninh Lăng cộng tác với Chung Dược Quân là rất quan trọng, phải đảm bảo sự phát triển của Ninh Lăng không bị ảnh hưởng, đây cũng là vấn đề rất quan trọng. Ở vấn đề này cũng phải trưng cầu ý kiến của Chung Dược Quân – một nhân vật khá lớn ở Triệu hệ.

Triệu Quốc Đống thoáng gật đầu, điều này là chắc chắn. Đảm bảo ngọn cờ Ninh Lăng phải bay cao, bay xa hơn nữa, đây cũng là một nguyên nhân quan trọng làm khó việc hắn có đề cử Tiêu Phượng Minh làm Bí thư thị ủy Lô Hóa không? Theo xu thế phát triển hiện nay thì Chung Dược Quân sẽ làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng không quá ba năm, tới lúc ấy khả năng Tiêu Phượng Minh thay Chung Dược Quân là rất lớn. Với thực lực kinh tế và địa vị ủa Ninh Lăng hiện nay, làm Bí thư thị ủy gần như chắc chắn sẽ thành thường vụ tỉnh ủy. Vì vậy muốn Tiêu Phượng Minh buông tiền đồ ổn định mà sang bên Lô Hóa chịu mạo hiểm cũng là không dễ.

- Vấn đề Lô Hóa rất phức tạp nhưng đây là vấn đề không thể né tránh với tỉnh ủy, ủy ban tỉnh chúng ta. Nếu như chúng ta kiêng kỵ cứ kéo dài không chạm vào Lô Hóa, vậy bộ máy tỉnh ủy, ủy ban tỉnh là không đủ tư cách. Vì vậy tôi và bí thư Lăng đều hạ quyết tâm không tiếc tất cả thay đổi bộ mặt của Lô Hóa hiện nay.

Triệu Quốc Đống trầm giọng nói.



- Cho nên vì cái này mà có thể bỏ qua hiềm khích.

Trương Hoành Vĩ cười cười trêu chọc tạo không khí.

Triệu Quốc Đống cũng tự giễu mình.

- Đây coi như là tỉnh ủy, ủy ban tỉnh đang tự tăng thêm gánh nặng, đây là sự khiêu chiến, khiêu chiến nào cũng có mạo hiểm, phải xem bản thân Phượng Minh có khí phách này không?

Trương Hoành Vĩ suy nghĩ một chút rồi nói.

- Nếu như chủ tịch có thể tự mình nói chuyện với Tiêu Phượng Minh, giúp hắn giải trừ chút gánh nặng trong lòng thì tôi thấy khả năng thành công cũng cao. Hơn nữa trước đây chủ tịch tới Ninh Lăng, Ninh Lăng có cục diện không quá tốt, có điển hình là ngài đi trước, tôi nghĩ nhiều người đều muốn làm anh hùng cứu thế.

Triệu Quốc Đống cười ha hả, không thể không nói Trương Hoành Vĩ biết cách nói chuyện.

- Bí thư Dược Quân, anh nói chủ tịch Triệu vội vàng triệu tập hai chúng ta lên là có việc gì?

qq có một dự cảm, bây giờ nhân sự tỉnh ủy điều chỉnh coi như xong, còn khoảng 10 ngày nữa là diễn ra Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc mà Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy lại rất bận rộn, điều này là cảnh báo.

- Có thể là liên quan đến biến động nhân sự.

Chung Dược Quân suy nghĩ một chút.

- Tôi đã trao đổi ý kiến với trưởng ban Anh Lộc, mấy người Hiểu Lam, Diệu Văn, Giản Hồng đều đã được đề cử lên, nói vậy chắc chủ tịch tỉnh đã giao tiếp với trưởng ban Anh Lộc. Chẳng qua chúng ta đề cử hơi nhiều người chưa chắc có thể làm mọi người đều hài lòng.

Ở vấn đề Cổ Bình Nguyên làm phó thị trưởng, Chung Dược Quân và Tiêu Phượng Minh có ý kiến khác nhau, chẳng qua việc đã qua đi, Cổ Bình Nguyên coi như tận tâm tận sức với vị trí phó thị trưởng, Tiêu Phượng Minh cũng không nhắc lại vấn đề này. Là này mấy vị bí thư quận, huyện có thâm niên của Ninh Lăng đều được Chung Dược Quân đề cử với Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, coi như là một động tác bồi thường của Chung Dược Quân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook