Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 5

Thụy Căn

16/04/2013



Triệu Quốc Đống xuất thân công an nên không lạ gì mấy việc này.

Lam Quang nói rất đún, nhưng ở tình hình hiện nay muốn phá bỏ quan điểm đó là không dễ. Xã hội vốn có quan niệm với người ra tù là như vậy, anh muốn phá vỡ chỉ có thể dựa vào cố gắng của mình mà thôi.

Bây giờ Đảng ủy, chính quyền có thể cũng đã cố gắng tạo việc làm, tăng việc tập huấn để làm người lao động có việc, nhưng đó khi không thể đảm bảo hết việc làm cho người lao động bình thường, anh muốn có đảm bảo cho người ra tù thì càng không thực tế.

- Lão Lam, tôi cảm thấy anh có ý tưởng, tôi đang chờ anh nói.

Triệu Quốc Đống thấy Lam Quang định nói lại thôi nên cổ vũ.

- Bí thư Triệu, tôi có ý tưởng nhưng chưa chín chắn lắm.

Lam Quang bình tĩnh nói:

- Tôi cảm thấy Đảng ủy, chính quyền chúng ta khi giải quyết mấy vấn đề này thì cần có vài hành động. Ý của tôi là Đảng ủy, chính quyền có thể thích hợp cân nhắc giải quyết việc làm cho người ra tù. Ví dụ như theo kinh tế Ninh Lăng phát triển, diện tích nội thành tăng lên, xe cộ qua lại nhiều, tai nạn giao thông tăng lên, như vậy có thể có thể thành lập nhân viên điều khiển giao thông văn minh và nhân viên bãi đỗ xe, vừa có thể giảm tình hình vi phạm giao thông, vừa giảm tai nạn giao thông, vừa có thể xây dựng tinh thần văn minh, ý thức giao thông cho dân chúng.

- Lại ví dụ như Ninh Lăng đang tích cực sáng tạo đô thị du lịch, y tế, vệ sinh hàng đầu Trung Quốc, ở việc này có rất nhiều việc cần làm. Chúng ta có thể tăng thêm công nhân vệ sinh, nhân viên an ninh trật tự, công việc này thích hợp cho những người tuổi hơi cao một chút. Hơn nữa tôi cảm thấy việc dọn vệ sinh hoàn toàn có thể tạo sức sống cho tầng lớp này.

Triệu Quốc Đống gật đầu, đề nghị của Lam Quang rất có tính sáng tạo. Chẳng qua như vậy sẽ mang tới vấn đề khó khăn cho chính quyền Thị xã. Việc giải quyết công ăn việc làm công ích cần tài chính gánh vác, sợ là sẽ mang tới không ít tranh luận.

Nhưng đề nghị của Lam Quang, theo Triệu Quốc Đống thấy có thể suy xét. Đây không đơn giản là giải quyết cho một bộ phận người mất việc, mà là biểu hiện hướng đi của một xã hội, muốn cho tầng lớp yếu ớt trong xã hội cảm nhận Đảng ủy, chính quyền đang chú ý đến bọn họ, giải quyết vấn đề cho bọn họ, để bọn họ có hy vọng.

- Lão Lam, việc này bên chính quyền nhất định có tranh luận, chẳng qua tôi cảm thấy có thể cân nhắc. Tăng thêm số lao động công ích, chủ yếu dành cho người mất việc, đương nhiên theo lời anh nói là người ra tù cũng cần cân nhắc. Hiện nay Trung ương Đảng, chính phủ đều đưa ra ý kiến lấy dân làm gốc, chú ý cuộc sống dân chúng, hai quan niệm này không biết anh có chú ý tới không? Tôi cảm thấy việc giải quyết mâu thuẫn nội bộ thì chính là giải quyết vấn đề sinh tồn cho tầng lớp dưới cùng xã hội, nó cũng có thể xếp vào phạm vi công việc của Đảng ủy chính pháp. Anh nói ra quan điểm này theo tôi thấy là phù hợp ý đồ của Trung ương, cũng nên nhân cơ hội này làm một chút.



Triệu Quốc Đống nói làm Lam Quang hiểu không ít. Điều y khổ tâm nghĩ vài ngày nhưng Triệu Quốc Đống lại thấy rất rõ ràng. Hắn nói mấy câu là có thể dính tới hàm nghĩa trong đó, còn liên lạc đến chính sách của Trung ương, đây là năng lực và bản lĩnh chính trị.

- Bí thư Triệu, tôi đến báo cáo công việc này với anh cũng chính là có ý này. Tỉnh ủy và Đảng ủy chính pháp tỉnh vẫn luôn yêu cầu công tác chính pháp cần có sáng tạo, nhất là trong làm việc an ninh trật tự cần phải mạnh dạn thăm dò, tìm ra con đường mới đảm bảo hoàn cảnh phát triển kinh tế tốt đẹp của địa phương. Cho nên tôi cũng bố trí Đảng ủy chính pháp tiến hành khảo sát xem ngành chúng tôi cần phải sáng tạo triển khai công việc từ phương diện nào. Điều này tôi vẫn luôn suy nghĩ cho nên bây giờ mới báo cáo với anh, trưng cầu ý kiến của anh.

Lam Quang nói rất vững vàng và kiên quyết. Y nói lời này đương nhiên là trải qua tính toán rất nhiều.

- Lão Lam, nếu như lãnh đạo của chúng ta ai cũng có thể chú tâm vào công việc của mình thì tôi nghĩ Ninh Lăng chúng ta muốn không phát triển cũng khó.

Triệu Quốc Đống thở dài nói. Lam Quang đúng là có chút trình độ, có thể thấm nhuần những lời hắn phát biểu trong hội nghị công tác chính pháp lần trước vào trong công việc, trong thời gian ngắn đã đưa ra vài quan điểm.

Lam Quang đứng ở vị trí Bí thư đảng ủy chính pháp đúng là hơi uổng phí tài năng. Lúc trước khi Triệu Quốc Đống làm Thường vụ thị ủy, Bí thư Quận ủy tiếp xúc với Lam Quang không ít nhưng phạm vi nhỏ hẹp. Nhưng sau một năm làm Bí thư thị ủy, hắn có ấn tượng rất sâu với Lam Quang.

Triệu Quốc Đống phát hiện mình bây giờ đúng là có chút biến hoá. Trước đó khi hắn ở Hoài Khánh thì cảm thấy cán bộ bên cạnh mình có không ít khuyết điểm, nhưng bây giờ hắn đến Ninh Lăng lại thấy khác. Hình như mỗi cán bộ bên cạnh hắn đều lộ rõ ưu điểm, còn khuyết điểm gần như có thể bỏ qua.

- Bí thư Triệu, anh đừng khen tôi như vậy.

Lam Quang cười cười một tiếng:

- Dù sao tôi cũng là Bí thư Đảng ủy chính pháp nên cần phải cân nhắc về công việc này mà. Ngồi mãi trong cơ quan chỉ tay chỉ chân tôi không quá quen. Trước đây Hoàng Lăng không thích hệ thống chính pháp chúng tôi, tôi dù có cố gắng đến đâu nhưng lãnh đạo không thích thì làm gì được. Bây giờ anh tới, tôi đương nhiên phải làm tốt công việc mà.

- Ừ, lão Lam, mảng chính pháp nói thật nhiều người đứng đầu tuy nói là coi trọng nhưng đó chỉ là lời nói mà thôi. Nói vài câu, tổ chức vài hội nghị nhấn mạnh còn đâu vứt hết sang cho Đảng ủy chính pháp. Công tác đảm bảo an ninh trật tự cần toàn bộ dân chúng tham gia, Đảng ủy, chính quyền chịu trách nhiệm, hệ thống chính pháp là tiên phong. Bây giờ hệ thống chính pháp một mình làm việc, tài nguyên do Đảng ủy, chính quyền nắm trong tay. Nếu người đứng đầu Đảng ủy, chính quyền không chú trọng công tác chính pháp thì sao có thể làm tốt công việc được?

Triệu Quốc Đống quá hiểu mấy điều này.

- Chẳng qua tôi thật ra cảm thấy Ninh Lăng chúng ta không ngại đẩy mạnh công tác chính pháp, xem có thể làm ra thành tích hay không? Chủ tịch Moa đã nói bắt hai tay, hai tay đều phải cứng rắn. Làm như thế nào vừa có thành tích trong việc đả kích tội phạm, vừa đảm bảo an ninh trật tự, tôi cảm thấy Ninh Lăng chúng ta không chỉ cần đạt thành tích về kinh tế, cũng cần là điển hình trong công tác an ninh trật tự.



Lam Quang thấy Triệu Quốc Đống rất kiên quyết ủng hộ mình nên khá yên tâm. Công tác chính pháp không dễ làm nhất là khi xã hội thay đổi, cải cách tiến hành sâu rộng khiến đủ loại mâu thuẫn xuất hiện, va chạm về lợi ích đan xen nhau, làm như thế nào làm tốt công việc cũng cần phải thăm dò.

Buổi nói chuyện cứ thế trôi qua, vấn đề nằm ở chỗ Lam Quang không muốn ngồi mãi ở chức Bí thư Đảng ủy chính pháp, y còn muốn tiến lên. Như vậy ngoài việc vận dụng mối quan hệ thì y cũng cần đạt được thành tích ra hồn.

- Bí thư Triệu, nếu có anh ủng hộ thì tôi cũng dự định thử nghiệm ở việc này. Đúng như anh nói, Ninh Lăng chúng ta không thể chỉ tập tủng vào phát triển kinh tế. Phát triển kinh tế nếu không có ổn định xã hội thì sẽ không thể thực hiện.

Lam Quang cười cười nhìn đồng hồ nói.

- Ồ, đã 6h rồi, tối Bí thư Triệu có rảnh không, nếu rảnh thì đến nhà tôi ngồi một chút.

Vợ Lam Quang trước làm ở bệnh viện Miên Châu và không muốn sang Ninh Lăng. Nhưng mấy năm trời Lam Quang vẫn ở Ninh Lăng nên đành phải chuyển tới khoa phẫu thuật bệnh viện Ninh Lăng.

- Ừ, cũng được, làm phiền gia đình, coi như đến xem kỹ thuật của chị dâu có tiến bộ không?

Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút rồi đồng ý. Hắn từng tới nhà Lam Quang nhưng là mấy năm trước.

Triệu Quốc Đống ra khỏi nhà Lam Quang đã là hơn 9h tối, đã lâu hai người không ngồi uống rượu riêng như vậy. Lam Quang uống tốt, không hề thua kém Triệu Quốc Đống là mấy.

Lam Quang xem ra cũng có ý.

Lam Quang và Lục Kiếm Dân cùng đến Ninh Lăng được bốn năm năm. Lục Kiếm Dân bây giờ đã là Phó bí thư phụ trách công tác tổ chức. Từ tình hình phát triển của Ninh Lăng thì việc Lục Kiếm Dân được đề bạt làm Thị trưởng nơi nào đó là sớm muộn. Nhưng Lam Quang vẫn mãi ở chức Bí thư Đảng ủy chính pháp, công việc vẫn không lộ rõ nên lãnh đạo tỉnh ít khi chú ý.

Bây giờ mình tới Ninh Lăng, Lam Quang có lẽ có suy nghĩ. Điều này Triệu Quốc Đống có thể hiểu, nếu có thể đạt thành tích ở công tác chính pháp thì mình cũng có thể giúp y một phen nhưng nếu muốn tiến lên một bước là không hề dễ dàng. Triệu Quốc Đống không khỏi thở dài một tiếng.

Mấy năm nay tình hình an ninh trật tự của Ninh Lăng khá ổn định, thậm chí nhiều công ty cải cách cũng không xuất hiện bao nhiêu sự kiện quần thể, điều này có công không nhỏ của hệ thống chính pháp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook