Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 65

Thụy Căn

17/04/2013



- Cái gì? Trưởng ban thư ký Dương cũng sẽ tới?

Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc nói:

- Có nhầm không, cuối năm rồi, tỉnh nhiều việc như vậy mà Trưởng ban thư ký Dương còn cùng tổ khảo sát tới?

- Đúng thế, Văn phòng tỉnh ủy gọi điện thoại cho tôi, tôi cũng hỏi chủ nhiệm Tào, nhưng Chủ nhiệm Tào nói Trưởng ban thư ký Dương đã được Bí thư Ứng đồng ý để cùng tổ khảo sát đến Ninh Lăng chúng ta một tuần, hơn nữa đi theo cả hành trình. Nghe nói Trưởng ban thư ký Dương yêu cầu mấy điều chỉnh viện nghiên cứu chính sách Tỉnh ủy cần phải dựa theo góc độ của tỉnh mà khảo sát, không nên chỉ làm trong phạm vi mà tổ khảo sát Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia chọn, phải có quan điểm và cái nhìn của riêng mình.

Triệu Quốc Đống vừa về văn phòng, Chung Dược Quân và Tằng Lệnh Thuần đã đến.

- Đúng là lạ, tôi nhớ các cuộc khảo sát như thế này trước đây nhiều lắm chỉ là một vị Phó chủ nhiệm viện nghiên cứu chính sách tham gia, có thêm Phó trưởng ban thư ký đã là rất chú trọng. Lần này sao Trưởng ban thư ký Dương lại tới?

Chung Dược Quân cũng rất khó hiểu nói:

- Bí thư Triệu, tôi cũng đã chuẩn bị trước một chút nhưng không ngờ Trưởng ban thư ký Dương sẽ tới. Anh xem có cần điều chỉnh lại không?

- Tôi thấy không cần.

Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:

- Người ta tới khảo sát không phải đến để tìm vấn đề. Chúng ta cũng không cần phải che đậy nếu không sẽ phản tác dụng. Ninh Lăng chúng ta vẫn là khu vực cấp ba cấp bốn, kém xa so với khu vực duyên hải, có vấn đề là rất bình thường. Có thể làm cho các đồng chí tổ công tác hiểu rõ hoàn cảnh thực tế của Ninh Lăng chúng ta là việc tốt. Đương nhiên tôi cảm thấy chúng ta cũng nên có vài trọng điểm, muốn thể hiện rõ nguyên nhân phát triển kinh tế hai năm qua của Ninh Lăng chúng ta. Đó chính là hoàn cảnh kinh tế tốt đẹp và cơ chế phục vụ hành chính kiện toàn.

Chung Dược Quân và Tằng Lệnh Thuần ngẩn ra rồi lập tức hiểu ý.

Hoàn cảnh, chế độ và xây dựng hệ thống mới là trụ cột để kinh tế Ninh Lăng phát triển với tốc độ cao, mới là điểm sáng chói mắt, khiến Ninh Lăng đạt được thành tích. Dù là tổ công tác chọn được điểm gì thì đó cũng là khẳng định thành tích trong công việc của Đảng ủy, chính quyền Ninh Lăng, mà không phải do mấy hạng mục hoặc xây dựng đô thị. Mặc dù các hạng mục lớn và xây dựng đô thị cũng là nguyên nhân khiến kinh tế phát triển, tăng thu tài chính nhưng phải xem trọng tâm.

- Chúng ta làm gì cứ làm, không nên chú ý quá mức đến việc này, như vậy có khi lại làm Trưởng ban thư ký Dương phản cảm.

Chung Dược Quân hiểu ra nên nói.

- Dược Quân, Lệnh Thuần, chúng ta cũng cần phải chú ý lễ tiết. Mai ba chúng ta sẽ gọi thêm Vĩnh Bân đến đón bọn họ ở cửa lớn. Ngày mai Dược Quân và tôi đi cùng cả hành trình. Tôi đoán Trưởng ban thư ký Dương sẽ không muốn chúng ta đi cùng nhưng quy củ vẫn phải giữ. Bắt đầu từ ngày kia trong bốn người chúng ta ít nhất phải có một người đi cùng. Còn chỗ ăn ở bố trí tốt rồi chứ?

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút nói.



- Bố trí ở Ninh Uyển, cách Thị ủy, Ủy ban không xa, có chuyện gì cũng tiện.

Chung Dược Quân gật đầu nói:

- Trước mắt Ninh Lăng chỉ có nơi này, đợi thêm hai năm nữa khi khách sạn Kiến Quốc hoặc khách sạn Vương Triều xây dựng xong thì Ninh Lăng chúng ta coi như có khách sạn cấp bốn sao.

- Ừ, chúng ta không nên cố gắng bố trí hoặc đề cử gì. Tôi thấy Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia và viện nghiên cứu chính sách tỉnh đều có mục tiêu hoặc con đường của mình, chúng ta đề cử chưa chắc bọn họ muốn xem. Tôi thấy kệ bọn họ.

Triệu Quốc Đống quyết đoán nói.



- Thật không ngờ Trưởng ban thư ký lại thích ăn món này. Món này trong nhiều lúc không được mang lên.

Triệu Quốc Đống không ngờ Dương Kính Quang lại thích ăn lòng lợn.

Quán lòng lợn lão Tống là quán lòng lợn lớn nhất nội thành Ninh Lăng, Mà bên cạnh cũng có nhà hàng Dương huyết vượng, chuyên môn làm các món từ tiết canh.

Triệu Quốc Đống mặc dù không thích ăn lòng nhưng lại biết nhiều về nơi này. Khu Trư Lung này được gọi là khu Tam gia bởi vì nó có ba nhà hàng tụ tập ở đây.

Khu Trư Lung vẫn được xác định làm khu trung tâm của khu truyền thống dân tộc của Tây Giang. Khi khu dân cư Tây Giang được cải tạo chẳng những các công trình kiến trúc cổ được giữ nguyên dạng, hơn nữa các nhà vệ sinh công cộng cũ kỹ cũng được sửa chữa lại. Nơi này sau khi cải tạo vừa giữ phong cách cổ, vừa bảo trì đặc sắc khu dân cư cổ, vừa phải phù hợp với thói quen cuộc sống dân chúng hiện đại. Vì thế lúc đầu đã công khai tuyển chọn các bản thiết kế.

Bởi vì Ninh Lăng đang cố gắng tạo tấm danh thiếp về khu dân cư Tây Giang, nhiều nhà ở đây vẫn giữ nguyên dạng so với trăm năm trước. Cục Du lịch thị xã cũng chọn nhiều nhà hàng ở đây thành nơi ăn uống nổi tiếng cả tỉnh, thị xã cũng yêu cầu bọn họ cố gắng giữ hương vị cũ, không nên dễ dàng thay đổi phong cách. Mà cách này chính là nguyên nhân chính để hấp dẫn khách từ bên ngoài tới.

- Quốc Đống, cậu đừng nhìn mấy món này trông như vậy, người bình thường có thể không dám ăn nhưng cậu không sợ ăn với tôi.

Dương Kính Quang cười ha hả nói:

- Tôi mời đám người ở Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia tới ăn món này, bọn họ đều lắc đầu. Ha ha, đây là không có phúc.

- Nhìn Trưởng ban thư ký như thế này đương nhiên là không sợ rồi.

Tằng Lệnh Thuần cũng cười nói:

- Bây giờ mọi người đều sợ ba cao, một khi lên muốn hạ xuống cũng khó.

- Ngoài thói quen sống ra chủ yếu vẫn là rèn luyện. Tôi bây giờ ở trường đại học An Nguyên, mỗi sáng đúng 6h30 dậy, chạy bộ 45 phút trong trường sau đó đi tắm mới chưa đầy 8h, ăn sáng xong đi bộ tới Tỉnh ủy mất 10 phút.



Dương Kính Quang gắp miếng ruột già bỏ miệng vừa ăn vừa nói:

- Thói quen sống hiện đại không quá tốt, uống rượu hút thuốc, ăn nhiều uống nhiều, không tập luyện, cả ngày ngồi trước bàn làm việc, bụng phát phì, gan nhiễm mỡ, cao huyết áp, bệnh tiểu đường …

- Đúng thế, dưỡng thành một thói quen cuộc sống tốt, kiên trì tập luyện mỗi ngày là rất quan trọng. Lúc còn trẻ không thấy gì nhưng khi đến độ tuổi nhất định sẽ dần thấy bệnh tật.

Triệu Quốc Đống hùa theo.

- Quốc Đống, lời này đến lượt cậu nói sao? Lão Tằng và tôi nói con được. Cậu mới bao tuổi mà đã nói thế trước mặt bọn tôi.

Dương Kính Quang tức giận nói:

- Đừng vì cái gọi là sức khỏe mà cái này không dám ăn, cái kia không dám uống. Tôi thấy tác phong làm việc của cậu rất quyết đoán, chẳng lẽ ăn uống lại chọn này chọn kia sao?

- Ha ha, Trưởng ban thư ký, ngài không thể bởi vì tôi không thích ăn lòng lợn mà chụp mũ cho tôi chứ? Bên kia có quan Dương huyết vượng, nếu không chúng ta sang đó ăn. Tôi một người hai bát tiết, ngài một bát, được không?

Triệu Quốc Đống cười ha hả nói:

- Ăn tiết sẽ bổ phổi, bổ gan, ngài hứng thú như vậy với ngành bảo vệ môi trường thì nhất định cũng biết không khí bây giờ nhiều bụi, mỗi ngày phổi hút nhiều bụi nên ăn nhiều tiết có thể trừ bụi.

- Ăn tiết có thể trừ bụi có cơ sở khoa học gì không?

Chung Dược Quân ra vẻ không tin tiếp tục ăn món của mình:

- Quốc Đống, cậu giàu sức tưởng tượng quá phải không? Ăn tiết mà cũng liên lạc đến nghà bảo vệ môi trường nữa chứ?

- Ha ha, có tin hay không là do ngài. Chẳng qua nói đến việc này thì Trưởng ban thư ký, ngày kia một công ty bảo vệ môi trường xây dựng trong Khu khai phát Ninh Lăng chúng ta sẽ khánh thành, tôi dựa theo yêu cầu trước đây của ngài sẽ mời ngài đến tham gia, sau đó thông báo cho công ty đó. Đây là một công ty mang tính tổng hợp sản xuất thiết bị cao tần và thiết bị tiết kiệm điện năng, cũng là hạng mục công nghệ cao trọng điểm của ngành bảo vệ môi trường Ninh Lăng trong năm nay.

- Ồ, hạng mục công nghệ cao, đầu tư bao nhiêu?

Dương Kính Quang rất hứng thú với ngành này.

- Quy mô đầu tư không nhiều nhưng chúng tôi chú trọng đến tiềm lực phát triển của hạng mục này, nhất là nó có tác dụng thúc đẩy cho địa vị trụ sở thiết bị điện và tài liệu chế tạo của Ninh Lăng. Vì hạng mục này mà Phó thị trưởng Đại Phú đã hai lần lên Bắc Kinh, ba lần tới Quảng Châu. Chủ nhiệm Miễn Dương – Ban quản lý Khu khai phát cũng năm lần bay sang Quảng Châu mới kéo được hạng mục này về Ninh Lăng. Hạng mục này vốn định đầu tư vào Thâm Quyến nhưng chúng tôi đã kéo được bọn họ với cả đội ngũ nhân viên quản lý, nhân viên kỹ thuật về. Chúng tôi chẳng những đưa ra ưu đãi lớn nhất về đát đai, hơn nữa thị xã cũng cấp 50 triệu để thành lập quỹ đảm bảo cho các hạng mục công nghệ cao, giúp đỡ bọn họ bằng cách nhanh chóng xây dựng, đưa vào sản xuất, thậm chí ngay cả chỗ ăn ở cho nhân viên quản lý, nhân viên kỹ thuật của công ty, Ban quản lý cũng cố gắng cung cấp miễn phí cho bọn họ bước đầu, giúp bọn họ có thể nhanh chóng ổn định ở Ninh Lăng.

Triệu Quốc Đống rất tự hào nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook