Quyển 15 - Chương 65
Thụy Căn
17/04/2013
Khó khăn lắm mới đuổi được hai ôn thần kia đi, Triệu Quốc Đống cũng mới có thể bình tĩnh suy nghĩ.
Hội nghị Thường vụ tỉnh ủy coi như qua, mặc dù Dương Kính Quang không nói rõ nhưng từ giọng đối phương hắn có thể cảm nhận ra lần này không hề quá căng thẳng như hắn vốn nghĩ, mà lại là nghiêng hẳn về một phía. Ngoài Miêu Chấn Trung tỏ vẻ ủng hộ Long Ứng Hoa ra, không ít thường vụ khác thậm chí còn chưa có cơ hội tỏ thái độ của mình, việc này làm Triệu Quốc Đống có chút khó hiểu. Chẳng lẽ nói Lăng Chính Dược không tạo được tác dụng gì, hay là Ứng Đông Lưu đã thể hiện rõ sức ảnh hưởng khống chế cục diện sao?
Triệu Quốc Đống suy nghĩ khá lâu. Ứng Đông Lưu không hề cường thế như Ninh Pháp trước đây nhưng không có nghĩa khả năng khống chế hội nghị Thường vụ tỉnh ủy yếu đi. Xem ra Miêu Chấn Trung đã coi thường thực lực của Ứng Đông Lưu.
Triệu Quốc Đống vốn nghĩ ba người Tần Hạo Nghiên, Miêu Chấn Trung, Tôn Liên Bình có thể gây ảnh hưởng đến Liêu Vĩnh Đào, Đinh Sâm cùng Tề Hoa, qua đó khiêu chiến quyền lực của Ứng Đông Lưu, nhưng bây giờ hắn tự nhận mình đã lầm.
Ứng Đông Lưu nếu muốn thực hiện ý đồ của mình nhất định sẽ có thủ đoạn của y, mà cách chiến thắng tuyệt đối ở hội nghị thường ủy thực ra cũng chính là một sự thị uy đối với Lăng Chính Dược.
Anh không phải muốn phát huy sức ảnh hưởng sao? Anh không phải cảm thấy anh có thể chỉ tay chỉ chân ở An Nguyên sao? Như vậy cho anh xem ở phạm vi An Nguyên thì anh dù là Phó trưởng ban thường trực Ban Tổ chức cán bộ Trung ương thì cũng không thể gây ảnh hưởng.
Đúng như lời Ngô Nguyên Tể nói, trên thực tế Tỉnh ủy An Nguyên lấy cách này đề cử hắn, Lăng Chính Dược cũng không dễ lật đổ kết quả. Dù cho y có tạo phiền phức cho hắn thì cũng chỉ là tạo phiền phức mà thôi nhưng kết quả không thể thay đổi. Triệu Quốc Đống cũng biết rõ việc này.
Ngửa người nằm trên giường, Triệu Quốc Đống cảm thấy mình như trút được gánh nặng, mà thiếu cảm giác mừng như điên. Có lẽ do hắn sớm dự tính mình sẽ thắng sao? Hay chức Thường vụ tỉnh ủy không đủ độ hấp dẫn với hắn? Hình như không hoàn toàn.
Chức Thường vụ tỉnh ủy đối với hắn tuy rất quan trọng, hắn có thể tiến thêm một bước tăng cường tiếng nói của mình ở Ninh Lăng, đồng thời tranh thủ được quyền lợi cho Ninh Lăng ở tỉnh, nhưng đối với bộ máy Tỉnh ủy mà nói thì hắn chỉ là thường vụ giơ tay cho có. Nó giống như trước hắn là Bí thư Quận ủy Tây Giang tiến vào Thị ủy Ninh Lăng vậy, lúc đầu chỉ ngồi nghe mà thôi.
Bọn họ sẽ rất kinh ngạc hoặc là rất thất vọng, hoặc rung động.
Đến giờ phút này Triệu Quốc Đống mới cảm thấy khí thế bắt đầu lan ra khắp cơ thể, cả người như bắt đầu khởi động một lực lượng mênh mông.
….
Thái Chánh Dương bỏ máy xuống dựa lưng vào ghế nhìn đồng hồ trước mặt mà lắc đầu. Triệu Quốc Đống này đã thật sự trưởng thành.
Ở Trung Quốc chỉ có chính thức bước vào cấp phó tỉnh thì anh mới coi như chính thức bước chân vào chính trường. Còn bên dưới chỉ là làm quan chứ không phải chính trường, đó là sự khác nhau.
Một cán bộ cấp sở thì không có bao người biết anh, tiến lên cấp phó tỉnh không phải ai cũng có thể làm. Nhưng tên Triệu Quốc Đống này có thể nói quá may mắn.
Mặc dù mới chỉ thông qua hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, Triệu Quốc Đống vẫn còn chưa dám chắc, nhưng Thái Chánh Dương biết chỉ cần thông qua cửa này thì ở ban Tổ chức cán bộ trung ươn chỉ có Chư Hiền là có quyền lực lật đổ đề cử của Tỉnh ủy An Nguyên ra thì bất kể là ai cũng không thể. Mà ngay cả Chư Hiền muốn lật đổ cũng phải có đủ lý do nếu không sẽ mang tới cơn tố lốc cực lớn.
Cho nên việc ban Tổ chức cán bộ trung ươn bác bỏ chỉ tồn tại trên lý thuyết, đại học nếu như nói Triệu Quốc Đống bị người ta túm được nhược điểm.
Nếu có nhược điểm lộ ra lại khác. Triệu Quốc Đống đã trưởng thành, Triệu Quốc Đống đã không còn là người luôn cần sự giúp đỡ của người khác nữa. Nếu như tiến lên nấc này cũng có nghĩa Triệu Quốc Đống sẽ nhanh chóng được mỗi một quần thể trong hệ thống chính trị chú ý, thực ra trước đó hắn cũng được người ta chú ý, chẳng qua chỉ là sự bí mật hoặc thi thoảng chứ không phải chú ý cả quá trình.
Ví dụ như Thái Chánh Dương cũng nhận được vài tin tức về Triệu Quốc Đống. Như mấy bài viết về chế độ quốc lui dân tiến cùng với việc đẩy mạnh chế độ giám đốc điều hành trong công ty nhà nước của Triệu Quốc Đống, nó khiến cho một vài nhân vật quan trọng chú ý.
Nhất là bài viết cuối cùng đưa ra ý kiến công ty nhà nước không chỉ chỉ cần hưởng thụ chính sách quốc gia ủng hộ, mà còn phải lấy thành tích kinh doanh tốt đẹp để báo cáo với xã hội và dân chúng, phải làm ra thông lệ đó là báo cáo tình hình kinh doanh thực tế của công ty nhà nước với dân chúng. Bài viết này được Thủ tướng Văn Quốc Cơ tán thành, cũng tạo ra chấn động lớn ở Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia cùng Bộ năng lượng.
Thái Chánh Dương cũng là từ người ở Bộ năng lượng mà biết được tin này. Trong Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia đang tranh luận kịch liệt bài viết của Triệu Quốc Đống, thậm chí có xu thế tạo thành một cơn gió lốc.
Có vài người cho rằng bài viết này của Triệu Quốc Đống là có thành kiến với công ty nhà nước. Công ty nhà nước đã trở thành công ty của nhà nước chứ không phải công ty của quốc dân, nhất là thu nhập của các công ty lũng đoạn cùng công ty bình thường chênh lệch càng lúc càng lớn. Dân chúng bình thường căn bản không được hưởng thụ chỗ tốt gì từ các công ty nhà nước. Cũng có một số người phản ứng mạnh với bài viết của Triệu Quốc Đống, cho rằng Triệu Quốc Đống đây là đổi trắng thay đen, cố gắng khiến công ty nhà nước đối lập với lợi ích nhân dân, tóm lại bài viết này khiến Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia có tranh luận lớn, thậm chí còn kéo dài sang các ngành khác. Thái Chánh Dương thực ra không quá tán thành Triệu Quốc Đống lấy thân phận hiện nay mà viết bài đó. Y đồng ý Triệu Quốc Đống dùng bút danh để thể hiện quan điểm sẽ không tạo thành chú ý không cần thiết. Mà nếu lãnh đạo có hứng thú với bài viết thì sẽ nhanh chóng biết ai viết.
Đương nhiên trong thời gian này Triệu Quốc Đống học ở trường Đảng lại khác, anh nếu muốn từ trong bao nhân tài toát ra, để người ta chú ý thì nếu không có hành động kinh người nhất định không đạt được mục đích. Chẳng qua cách này lại mang tới hiệu ứng duy trì liên tục. Đương nhiên làm như thế nào lợi dụng tốt hiệu ứng này phải xem anh vận động ra sao?
Triệu Quốc Đống không phải người không có đầu óc, không phải thiếu niên làm việc theo cảm tính. Hắn bây giờ có lối suy nghĩ của mình, hắn làm như vậy nhất định là đã cân nhắc kỹ. Thái Chánh Dương cũng không muốn can thiệp gì.
Thái Chánh Dương cũng gọi điện cho Ninh Pháp, y có thể cảm nhận ra Ninh Pháp rất kinh ngạc việc Quốc Đống đã được hội nghị thường vụ Tỉnh ủy An Nguyên thông qua. Thái Chánh Dương có thể cảm nhận được Ninh Pháp khá coi trọng việc này.
Biểu hiện trong năm ngoái của Triệu Quốc Đống làm người ta chú ý nhiều. Mà năm nay Ninh Lăng cũng có tốc độ tăng trưởng kinh tế cực nhanh, Ứng Đông Lưu thậm chí lấy đó làm vinh quang.
Biểu hiện của Ninh Lăng đương nhiên sẽ làm cho hệ thống chính trị Trung Quốc chú ý đến người cầm đầu Ninh Lăng. Ninh Pháp từng làm chủ tịch, Bí thư tỉnh ủy An Nguyên nhiều năm cũng không ngoại lệ. Một nhân vật nhỏ bình thường năm nào bây giờ đã thành ngôi sao chính trị mới. Mà Triệu Quốc Đống thành công thuyết phục Tô Giác Hoa chấp nhận sân bay Ninh Lăng cũng đủ khiến Ninh Pháp cảm thấy đánh giá cao hắn.
Đây là thời đại cạnh tranh, cạnh tranh quan niệm, cạnh tranh của nhân tài. Mà nhân tài càng có thể tạo ra quan niệm mới. Khi nhân tài và quan niệm hòa hợp nhau thì sẽ càng làm cho tiếng nói nâng cao lên.
Bởi vì như vậy nên Ninh Pháp cũng không từ chối đề nghị của Thái Chánh Dương là giúp Triệu Quốc Đống. Ninh Pháp chỉ nói xem Triệu Quốc Đống có thể dựa vào năng lực của mình qua được cửa ở An Nguyên hay không? Mà bây giờ Triệu Quốc Đống đã làm được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.