Quyển 11 - Chương 68
Thụy Căn
17/04/2013
Đàm Lập Phong đập mạnh điều khiển xuống bàn. Tv cũng đã được y tắt.
Đàm Lập Phong cố khống chế tâm trạng của mình nhưng phát hiện ngọn lửa trong lòng đang thiêu đốt không thể áp chế được.
Nhịn, nhịn, từ này y tự đọc rất nhiều lần nhưng y phát hiện nếu có thể nhịn cơn tức giận tức là mình không chính thức nổi giận.
Vào phòng vệ sinh, bật vòi hoa sen dội vào mặt một lúc khiến áo cũng ướt, Đàm Lập Phong mới coi như khống chế được tâm trạng của mình.
Y không rõ đã bao năm không dùng cách này để khống chế cơn tức giận trong lòng. Hình như 10 năm trước khi mình thất bại khi cạnh tranh chức Phó bí thư Huyện ủy thì phải?
Đài truyền hình An Nguyên trong chuyên mục tiêu điểm đã chọn Hoài Khánh, chọn đề tài thu hút sức lao động ở nông thôn, xúc tiến tăng thu nhập cho nông dân tại Hoài Khánh.
Không thể không nói tiết mục này làm rất chi tiết. Hai quận Hoài Châu, Khánh Châu đều đạt thành tích rõ ràng trong việc này.
Công ty tư nhân Hoài Châu phát triển, thu hút sức lao động dư thừa ở nông thôn, chẳng qua đưa ra các chính sách ưu đãi hỗ trợ, giảm thủ tục hành chính, công ty tư nhân đang phát triển mạnh như hoa nở.
Công tác điều chỉnh cơ cấu sản xuất nông nghiệp của Khánh Châu làm rất tốt, trụ sở nông nghiệp sinh thái hiện đại đã hình thành, trụ sở trồng hoa đã có quy mô bước đầu, trụ sở trồng rau đã tiến vào giai đoạn sản xuất. Hai công ty kinh doanh rau ở Sơn Đông đã chính thức đầu tư vào nông thôn, năm nay sẽ chính thức sản xuất. Chỉ riêng hai công ty ở giai đoạn đầu đã trực tiếp thuê 5000 mẫu đất trồng rau, hơn nữa còn có thể thuê hơn 300 nông dân địa phương vào làm.
Nếu là lúc khác thì Đàm Lập Phong sẽ dùng tâm trạng khen ngợi để xem, nhưng vấn đề là ẩn ý sau lưng chương trình này.
Người không ngừng xuất hiện trên Tv, ăn cơm với nông dân, cùng nông dân xuống ruộng xem tình hình ruộng rau, còn có những tiếng nói ở bên ngoài. Mặc dù cũng có hình ảnh của Trần Anh Lộc và Hà Chiếu Thành nhưng rất rõ ràng hai người kia chỉ là người làm nền, đây là công khai tuyên chiến.
Không có gì phải nghi ngờ về chương trình này. Y gọi cho Trương Quả Hỉ, đối phương nói không biết. Tên ngu ngốc chỉ uống rượu cả ngày mà thôi, đài truyền hình tỉnh xuống phỏng vấn lúc nào cũng không biết.
Hoặc đài truyền hình tỉnh trực tiếp xuống quận, nếu không chính là Trương Quả Hỉ không thể khống chế đài truyền hình Thị xã. Đài truyền hình Thị xã tuyên truyền Triệu Quốc Đống mà không báo cáo với lãnh đạo chủ quản là Trương Quả Hỉ.
Dù là như thế nào thì điều này đã nói rõ một chuyện, Triệu Quốc Đống không ngồi chờ mà bắt đầu ra tay.
Đàm Lập Phong hít sâu một hơi, tiết mục này có thể đăng lên đài truyền hình tỉnh là không đơn giản. Nhất là khi nhân sự Hoài Khánh sắp biến hoá. Điều này có nghĩa gì thì có ai là không hiểu. Nhưng sao lại như vậy, chẳng lẽ Bí thư Yến?
Đàm Lập Phong không dám nghĩ tiếp nhưng bây giờ y có thể làm gì?
Đàm Lập Phong không phải người ngồi chờ chết, quyết không thể để như vậy. Y phải phản kích nhưng bắt đầu từ đâu?
….
Ninh Pháp tắt Tv, đứng lên đi lại trong phòng khách.
Cũng nên có quyết định, cứ tiếp tục như vậy thì sợ rằng việc cạnh tranh sẽ càng ác hóa hơn nữa.
Điều từ nơi khác hoặc từ tỉnh xuống sẽ không quá thích hợp. Thứ nhất Hà Chiếu Thành chưa chính thức đi, bố trí như vậy là quá rõ ràng. Thứ hai là y vẫn suy nghĩ nếu lúc này khi Hoài Khánh đang trong giai đoạn rất quan trọng thì tốt nhất là lấy người từ bộ máy hiện có. Y đã hỏi ý kiến của Trần Anh Lộc, Trần Anh Lộc cũng có ý không nên thay đổi, như vậy có thể nhanh chóng bắt tay vào cương vị mới, không cần mất nửa năm mới quen việc.
Trần Anh Lộc không nói rõ ai là thích hợp, xem ra y cũng gặp áp lực từ nhiều phía, cũng khó cho y. Ninh Pháp nghĩ vậy không khỏi có chút buồn cười. Nhưng y cũng chú ý ra ý trong lời của Trần Anh Lộc. Trần Anh Lộc hy vọng Tỉnh ủy chọn người lấy sự phát triển kinh tế Hoài Khánh làm cơ sở, chọn Thị trưởng thích hợp nhất cho công việc.
Lời này rất linh hoạt, chú trọng phát triển, điều này cũng phù hợp quan điểm của Ninh Pháp. Nhưng sau này lời đã mơ hồ nghiêng về một người, ai có thể khiến Hoài Khánh phát triển nhanh hơn?
Đàm Lập Phong hay Triệu Quốc Đống? Hai người đều có ưu thế? Phải nói Đàm Lập Phong có năng lực toàn diện hơn, nhưng ưu thế và khuyết điểm của Triệu Quốc Đống càng rõ hơn.
…
Ứng Đông Lưu bỏ tờ báo trong tay xuống và cười thầm trong lòng. Cuộc tranh chức Thị trưởng ở Hoài Khánh đúng là thú vị. Yến Nhiên Thiên và Qua Tĩnh không ai thua ai, hai người này công kích nhau mạnh ở việc này. Lão Ninh sợ cũng thấy đau đầu.
Đương nhiên Ứng Đông Lưu cũng biết Ninh Pháp sẽ không vì ý kiến của Yến Nhiên Thiên hoặc Qua Tĩnh mà thay đổi quyết định. Nhưng so sánh như vậy thì phải có sự thăng bằng. Yến Nhiên Thiên là người có tính cách mạnh, Qua Tĩnh ở vấn đề nguyên tắc sẽ không bao giờ lùi bước.
Chẳng qua có lẽ hai ngày tới chuyện này sẽ kết thúc. Hà Chiếu Thành sẽ lên tỉnh học ngay, ai chủ trì công việc Ủy ban Thị xã coi như người đó có 99% làm Thị trưởng.
Chuyện này còn chưa thảo luận ở Hội nghị thường ủy. Ứng Đông Lưu tin rằng trong Hội nghị thường ủy đầu tuần thì Ninh Pháp sẽ nói về việc này. Cả Yến Nhiên Thiên và Qua Tĩnh đều là người biết nặng nhẹ, cũng biết chừng mực.
- Chủ tịch, Phó chủ tịch Cam tới.
- Mời vào.
Ứng Đông Lưu gật đầu nói.
- Chủ tịch, tôi tới.
- Ừ, ngồi đi, mang tới rồi chứ?
Ứng Đông Lưu đứng lên đi tới ghế sô pha và ra hiệu Cam Bình ngồi xuống.
- Mang tới rồi. Đây là một số ý tưởng của Sở nông nghiệp và Sở Khoa học công nghệ, tôi đã xem qua và để văn phòng sửa đôi chỗ, tôi thấy cũng được. Ngài xem một chút, nếu có gì không thích hợp thì để sửa lại.
Cam Bình đưa văn bản tới.
Ứng Đông Lưu đeo kính lên, cẩn thận xem qua.
- Ừ, tôi thấy có thể, điều chỉnh cơ cấu sản xuất nông nghiệp là vấn đề từ lâu nhưng vấn đề cũ vẫn có thể thực hiện cách làm mới, đạt thành quả vượt trội, tôi thấy đáng để chúng ta nghiên cứu.
Ứng Đông Lưu bỏ văn bản xuống.
- Chị định thí điểm ở Ninh Lăng và Hoài Khánh? Ninh Lăng thì tôi biết, trụ sở trà và chăn nuôi gia súc ở Hoa Lâm rất đặc sắc, hơn nữa sản xuất nông nghiệp cũng phát triển mạnh. Nhưng Hoài Khánh có sản phẩm ưu thế gì?
Cảm thấy Ứng Đông Lưu có chút nghi ngờ, Cam Bình thản nhiên nói:
- Chính xác mà nói sản xuất nông nghiệp theo hướng hiện đại hóa, quy mô hóa của Hoài Khánh mới bắt đầu, nhưng tôi cảm thấy chính quyền Thị xã Hoài Khánh có ý muốn kết hợp công việc này với việc tăng thu nhập của nông dân. Tôi thấy đây là ý tưởng tốt. Bởi vì nó vừa lúc phù hợp công việc trung tâm của vấn đề Tam nông mà Trung ương đưa ra. Nếu có thể đạt được hiệu quả thì đó sẽ là điểm sáng trong vấn đề Tam nông tỉnh ta, cũng có thể áp dụng trong toàn tỉnh, cho nên tôi cảm thấy có thể đưa Hoài Khánh vào thí điểm.
- Vì nguyên nhân này ư? Tôi thấy các nơi khác cũng đưa ra ý tưởng mới lạ mà.
Ứng Đông Lưu nhíu mày suy nghĩ ý trong lời nói của Cam Bình. Cam Bình trước đây phụ trách mảng văn hóa giáo dục, bây giờ điều chỉnh thành mảng nông nghiệp, khoa học kỹ thuật. Cả Ứng Đông Lưu và Ninh Pháp đều có ấn tượng tốt đối với Cam Bình. Một nữ cán bộ ngoài đảng nhưng có trọng lượng trong Ủy ban tỉnh.
- Chủ tịch Ứng, còn có một nguyên nhân chính là tôi thấy chính quyền Hoài Khánh rất chú trọng công việc này, cũng đã chứng thực xuống cơ sở, cũng có chút thành tích, không giống một số nơi đầu năm đưa ra văn bản, đưa vài ý kiến, đề ra yêu cầu cực cao nhưng công việc thực tế lại không làm đến đâu, chọn mấy nơi đó thì không có tác dụng gì.
Cam Bình nói thẳng quan điểm của mình.
Ứng Đông Lưu gật đầu. Chọn Hoài Khánh và Ninh Lăng có liên lạc gì không? Sản xuất nông nghiệp Ninh Lăng phát triển rất tốt, đặc biệt là Huyện Hoa Lâm. Ứng Đông Lưu biết đây là một phần công lao khi Triệu Quốc Đống làm việc ở đây. Nhưng điều chỉnh cơ cấu sản xuất nông nghiệp Hoài Khánh được đánh giá cao và lọt vào thí điểm thì chẳng lẽ vì Triệu Quốc Đống biểu hiện tốt ở Hoa Lâm làm Cam Bình có ấn tượng, hay nguyên nhân gì khác?
Bây giờ là giai đoạn mẫn cảm, Ứng Đông Lưu không thể không nghĩ nhiều. Mặc dù không rõ quan hệ riêng của Cam Bình và Triệu Quốc Đống như thế nào, nhưng công việc này Tỉnh ủy, Ủy ban đều chú trọng. Tỉnh ủy cũng đã chuyên môn nghiên cứu làm như thế nào điều chỉnh cơ cấu sản xuất nông nghiệp, xúc tiến tăng thu nhập của nông dân. Trước khi mình phê duyệt còn phải đưa sang bên Ninh Pháp xem, hơn nữa cũng sẽ đưa đến tay các lãnh đạo tỉnh khác. Mà bản báo cáo này đánh giá khá cao Ninh Lăng và Hoài Khánh, bây giờ có hành động đó khó tránh khỏi người ta suy nghĩ.
- Tôi thấy có thể, chẳng qua bản báo cáo này cần tinh giảm phần giới thiệu phía trước đi một chút. Chị thấy sao?
Ứng Đông Lưu suy nghĩ một chút và cười thầm trong lòng. Mình có phải quá cẩn thận không? Một việc quá bình thường mà mình lại nghĩ nó có chuyện là sao? Y sau đó liền lắc đầu, ký vào văn bản.
- Được rồi, cứ theo nguyên văn đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.