Quyển 12 - Chương 6
Thụy Căn
16/04/2013
Vương Lệ Quyên nói mang theo một tia hâm mộ. Tổng tiền đầu tư của Công ty Hòa Tân là 1,6 tỷ Usd, giai đoạn một sau khi đi vào sản xuất có giá trị sản lượng trên 4 tỷ, từng đó đã đủ khiến cho GDP Hoài Châu tăng 80%. Chỉ tiếng hạng mục này lại đầu tư vào Khu Khai Phát, nghe nói còn có liên tiếp các Công ty Điện tử tiến quân vào Khu Khai Phát. Khu Khai Phát bây giờ sẽ tiến tới giai đoạn phát triển cực nhanh, điều này làm ai cũng phải hâm mộ.
Cô từng hỏi Triệu Quốc Đống xem có thể liên lạc một số công ty đầu tư vào Khu công nghiệp Hoài Châu được không, Triệu Quốc Đống từ chối không cho ý kiến làm Vương Lệ Quyên thấy có hy vọng. Hôm nay Triệu Quốc Đống nếu đưa ra yêu cầu, cô tất nhiên phải hỏi, xem có thể đoạt được một hai nhà đầu tư từ miệng hổ Khu Khai Phát không?
Triệu Quốc Đống lập tức hiểu ý Vương Lệ Quyên. Lúc trước Vương Lệ Quyên đã hai lần hỏi hắn Hoài Châu có thể được lợi gì từ Khu Khai Phát không, Triệu Quốc Đống không nói rõ. Nhưng trong lòng hắn cũng hiểu Hoài Châu cũng muốn phát triển trong lĩnh vực này.
Quế Toàn Hữu cũng nghe ra ý của Vương Lệ Quyên nên vội vàng nhìn Triệu Quốc Đống.
- Khu Khai Phát mấy năm nay được Thị xã đầu tư lớn, ngành điện tử thông tin sẽ thành sản nghiệp trụ cột của Khu Khai Phát, trọng tâm phát triển kinh tế của Thị xã cũng đặt ở đây, đó là điều không thể thay đổi. Theo quy hoạch của Thị xã thì sang năm giá trị sản lượng của Khu Khai Phát sẽ vượt qua 3 tỷ, cuối năm sau sẽ đạt năm tỷ, trong đó chủ yếu là do hạng mục của Công ty Hòa Tân mang tới.
- Thị xã dự định bắt đầu từ năm nay phải đảm bảo tốc độ tăng trưởng kinh tế sẽ đạt 20%, Hoài Khánh phải vượt qua Tân Châu cùng Lam Sơn, tranh thủ trong năm năm vượt qua Miên Châu cùng Kiến Dương. Trong đó khu Khai Phát, Quy Ninh, Hoài Châu chính là động lực phát triển kinh tế của Hoài Khánh. Tôi đang dự định kéo cả Khánh Châu lên nữa.
- Hoài Khánh là đo thị có trụ cột ngành cơ giới chế tạo rất tốt, lại có ưu thế về vị trí địa lý. Tôi cho rằng kinh tế trong nước sắp tiến vào giai đoạn phát triển, Hoài Khánh có đủ điều kiện đảm bảo tăng trưởng kinh tế trên 20% hàng năm.
Vương Lệ Quyên và Quế Toàn Hữu không nói gì vì biết Triệu Quốc Đống còn điều nói nữa.
- Bây giờ Thị xã có ý định Khu Khai Phát làm động lực phát triển của toàn Thị xã, Quy Ninh và Hoài Châu làm hai cánh, khiến cho đầu rồng và hai cánh kéo theo kinh tế toàn Thị xã phát triển. Thị xã hy vọng nhanh chóng thu hút vài hạng mục lớn vào Khu Khai Phát, nhưng cũng không có nghĩa các quận, huyện khác phải dồn vào Khu Khai Phát.
- Cá nhân tôi cho rằng Quy Ninh và Hoài Châu phải lợi dụng ưu thế địa lý của mình, không nên quá kỳ vọng vào Thị xã mà vừa phục tùng quy hoạch thống nhất của Thị xã, vừa phải đưa ra suy nghĩ của riêng mình. Trong việc thu hút đầu tư thì vừa phải tranh thủ đưa về các hạng mục lớn phù hợp với địa phương, vừa phải tập trung chính vào phát triển công ty tư nhân vừa và nhỏ, cố gắng tạo ra sân khấu cho các công ty này, sau đó lựa chọn giúp đỡ các công ty có trình độ khoa học kỹ thuật để nó phát triển lên, từ yếu đến mạnh, trở thành công ty trụ cột của quận, huyện mình.
Triệu Quốc Đống mặc dù nói khá uyển chuyển nhưng hai người đều hiểu ý. Thị xã sẽ dồn hết sức vào Khu Khai Phát, tài chính, hạng mục đều nghiêng vào Khu Khai Phát. Đối với quận, huyện khác thì ủng hộ có hạn. Nhưng hai người nghe ra đó là bản thân Triệu Quốc Đống không tán thành dồn hết tài nguyên vào Khu Khai Phát, hy vọng hai người phải độc lập tự chủ ra ngoài thu hút đầu tư, tranh thủ mang hạng mục vào quận, huyện mình.
Quế Toàn Hữu, Vương Lệ Quyên đều thấy áp lực rất lớn. Hiện nay Thị xã tập trung hết tâm trí phát triển Khu Khai Phát, tất nhiên không thể dồn nhiều tâm sức vào phát triển các quận, huyện khác, thậm chí còn muốn các quận, huyện khác phải hy sinh cho Khu Khai Phát. Điểm này Triệu Quốc Đống mặc dù không nói rõ nhưng hai người đều biết.
..
Tiếu Triêu Quý, Bành Nguyên Hậu, La Diệu Tổ và Lô Miễn Dương hợp lại đánh mạt chượt rất vui vẻ. Triệu Quốc Đống mặc dù không thích đánh bài nhưng cũng không ngại người khác chơi.
Quế Toàn Hữu và Hoắc Vân Đạt đi dạo nói chuyện với nhau, có lẽ nói về biến hoá một năm qua. Hai chị em Vương Lệ Quyên tất nhiên là đi cùng Ngụy Hiểu Lam. Triệu Quốc Đống cùng chị em Vưu Liên Hương, Giản Hồng đi bơi ở hồ nước ấm.
- Tôi thấy Quế Toàn Hữu và Vương Lệ Quyên hình như có tâm sự nên mặt mày khá nặng nề.
Vưu Huệ Hương quan sát rất giỏi, thoáng cái nhìn ra hai người kia sau khi nói chuyện với Triệu Quốc Đống liền cân nhắc gì đó.
- Không có gì, chỉ là cảnh tỉnh bọn họ một chút mà thôi. Quy Ninh cùng Hoài Châu là hai quận, huyện đứng đầu về kinh tế của Hoài Khánh, hai bọn họ phải cố gắng hơn nữa.
Triệu Quốc Đống cũng không giấu diếm.
- Ồ, xem ra lần này Bí thư Ninh đã đến ra roi với Hoài Khánh thì phải?
Vưu Liên Hương có chút tò mò nói:
- Bí thư Ninh đặt yêu cầu gì với Hoài Khánh?
- Yêu cầu mới thì không có, chỉ sợ Bí thư Ninh đi đâu đều yêu cầu tăng trưởng kinh tế, tăng thu nhập của nông dân. Quan trọng nhất chính là chứng thực như thế nào, kinh tế phát triển ra sao, mở cục diện bằng cách nào. Đây mới là quan trọng, nhưng mấy vấn đề này Bí thư Ninh cũng không thể đưa ra đáp án cho chúng tôi, còn phải do tự mình tìm hiểu.
Triệu Quốc Đống không thể nói rõ hết với Vưu Liên Hương. Mặc dù quan hệ hai người là tốt nhưng dù sao cũng ở hai Thị xã khác nhau. Hơn nữa tốc độ tăng trưởng kinh tế hai năm qua của Ninh Lăng đều xếp thứ hai của tỉnh, đạt 25%, có xu thế vượt qua Vinh Sơn, Lô Hóa cùng Đường Giang. Ninh Lăng nhất định là đối thủ cạnh tranh của Hoài Khánh sau này.
Vưu Liên Hương cũng biết Triệu Quốc Đống có điều giấu mình nhưng cô không ngại, ngược lại còn có chút vui mừng.
Nếu đối phương nói hết thì cô vừa vui vừa lo lắng, đó là Triệu Quốc Đống làm Thị trưởng mà không biết lúc nào nên nói không nên nói, là Thị trưởng không đủ tư cách.
- Quốc Đống, sao, còn đề phòng Vưu tỷ sảo? Sợ tiết lộ cơ mật của Hoài Khánh ư?
Vưu Liên Hương mặc dù không nghĩ trong lòng nhưng vẫn đâm hắn.
- Ha ha, Vưu tỷ chị nói gì vậy. Chị không phụ trách mảng kinh tế, nói hay không cũng không có tác dụng gì mà. Nói tóm lại Bí thư Ninh rất kỳ vọng vào Hoài Khánh, hy vọng chúng tôi có thể tạo thành tích huy hoàng. Toi nghĩ Hoàng Lăng lúc gặp Bí thư Ninh, Bí thư Ninh cũng dùng giọng điệu này.
Vưu Huệ Hương có chút tò mò nói:
- Quốc Đống, tôi thấy vị trí xếp hạng các quận, huyện của Hoài Khánh không cao. Năm ngoái Hoài Khánh chỉ xếp thứ tám và tương đương Nam Hoa. Huyện Quy Ninh có GDP cao nhất cũng còn chênh lệch với Giang Khẩu. Bí thư Ninh sao lại hy vọng Hoài Khánh có thể thành Thâm Quyến của khu vực trung tây?
Biến Hoài Khánh thành Thâm Quyến của khu vực trung tây chính là câu nói nhỡ mồm của Triệu Quốc Đống. Chẳng qua hắn đã nói chuyện với Vương Lệ Quyên, vậy mà nhanh như vậy đã truyền tới tai Vưu Huệ Hương.
- Chuyện do người mà. Chỉ bằng việc Hoài Khánh thu hút được Công ty Hòa Tân đã chứng minh sức hấp dẫn của Hoài Khánh. Giang Khẩu mấy năm nay chỉ bình bình, không có đột phá mới. Tôi thấy chỉ trong hai năm Quy Ninh sẽ bỏ xa Giang Khẩu.
Triệu Quốc Đống rất tự tin nói.
Sau khi Tiết Minh Dương rời khỏi Giang Khẩu, Giang Khẩu vẫn dẫm chân tại chỗ, không có hành động gì mới. Ngoài Khu công nghiệp sau một phen huy hoàng, bây giờ lại trở lại sự bình thường, trơ mắt nhìn các quận, huyện khác đuổi theo. Năm ngoái Giang Khẩu xếp thứ 18 toàn tỉnh. Với tốc độ phát triển của Quy Ninh thì rất nhanh sẽ vượt qua Giang Khẩu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.