Lộng Triều

Quyển 20 - Chương 6

Thụy Căn

16/04/2013



Chu Hoành Vĩ xảy ra chuyện mới có mấy tiếng, không ngờ ngay cả Khâu Nguyên Phong cũng biết, đủ thấy tin tức truyền nhanh như thế nào.

- Anh nói Lưu ca cũng có liên quan đến mấy công ty bất động sản khác?

Triệu Quốc Đống trầm giọng nói.

- Tôi nhớ Lưu ca chỉ qua lại với bất động sản Cửu Đỉnh thôi cứ?

- Ôi, lúc trước thì là vậy, nhưng cậu cũng biết ả Hứa Á Phỉ kia ỷ vào quan hệ với sếp Lưu mà qua lại với không ít công ty bất động sản rồi cung ứng vật tư. Ngoài ra nghe nói ả cũng lấy không ít căn nhà giá thấp của các công ty. Tôi lo sếp Lưu có bị cuốn vào việc này không. Nếu chỉ là vấn đề tác phong sống với ả phụ nữ này thì không sao, cùng lắm sếp Lưu xuống là được. Tôi lo nếu sếp Lưu tham sự vào thì phiền to.

Khứu giác chính trị và năng lực phân tích của Khâu Nguyên Phong khá nhạy bén, hắn biết rõ tình hình của yy.

Hứa Á Phỉ là người như thế nào, là kẻ lăn lộn giữa hắc bạch đạo An Đô, ỷ vào có bộ mặt đẹp, thân hình nóng bỏng, cũng dựa vào yy, hầu hạ tốt yy nên từ một kẻ phá sản giờ thay đổi hẳn. Bây giờ nghe nói ngay cả tên chồng cũ của ả vốn nợ nần chồng chất giờ cũng dựa vào ả mà kiếm được tiền.

Chu Hoành Vĩ mặc dù có quan hệ nước giếng không phạm nước sông với yy, quan hệ rất bình thường nhưng hai người đều dính khá sâu trong làm việc bất động sản. Chẳng qua Chu Hoành Vĩ thò tay dài hơn, liên quan rộng hơn, mà yy thì khá tập trung, chủ yếu là do Hứa Á Phỉ phụ trách tiến hành.

Nhưng Hứa Á Phỉ cũng không phải không có qua lại gì với Chu Hoành Vĩ ở phương diện này. Tật của Chu Hoành Vĩ là điều yy không thể so sánh. Yy dù sao cũng chỉ qua lại một chút với Hứa Á Phỉ à thôi. Chẳng qua Hứa Á Phỉ quá hay thích ra mặt nên mới làm người ta chú ý.

Chu Hoành Vĩ lúc làm chủ tịch quận Hoa Khê đã có tiếng xấu, mà từ bí thư quận ủy đến phó thị trưởng, đến trưởng ban tổ chức cán bộ, Phó thị trưởng thường trực về cơ bản đều truyền ra không ít chuyện phong lưu, chỉ là nó không ảnh hưởng mấy đến việc lên chức của hắn, cũng làm nhiều người thừa nhận tên này giỏi ứng phó sự khách sạn của lãnh đạo cấp trên.

Đương nhiên từ góc độ của Chu Hoành Vĩ mà nói thì dù Hứa Á Phỉ có hấp dẫn hơn nữa hắn cũng không ngu mà đoạt thịt trong miệng yy. Vị trí của yy rất mẫn cảm, làm hắn tức khó tránh khỏi sẽ bị trả thù. Chẳng qua Hứa Á Phỉ mặc dù không có lời đồn về quan hệ nam nữ với Chu Hoành Vĩ nhưng hai người quả thật có một chút qua lại về “nghiệp vụ”, thậm chí đôi khi yy cũng ra mặt. Điểm này Khâu Nguyên Phong biết rõ.

- Chuyện này tôi biết rồi, chẳng qua Khâu ca, nói thật tôi bây giờ cũng không biết như thế nào nữa. Ủy ban kỷ luật trung ương nếu đã tham gia, nếu Lưu ca thật sự bị cuốn vào tuy nói Lưu ca không là đối tượng trọng điểm chú ý của Ủy ban kỷ luật trung ương, nhưng tôi rất lo lắng là thân phận mẫn cảm của Lưu ca sẽ đưa tới nhiều phiền phức. Anh cũng biết Lưu ca ở An Đô quá lâu, rất nhiều người hy vọng cắn ra càng nhiều thứ có giá trị từ y.

Triệu Quốc Đống khẽ thở dài một tiếng. Chu Hoành Vĩ cùng Lưu Triệu Quốc, còn có Hoàng Trì Trung, không chừng sẽ khiến cục diện chính trị của An Đô thay đổi hẳn. Tuy nói Quan Kinh Sơn cùng Đàm Lập Phong rất ít khả năng bị cuốn vào nhưng thành viên bộ máy khác thì sao?



Thành phố An Đô có tám quận huyện, một khu công nghệ cao, từ Hoàng Trì Trung cùng Chu Hoành Vĩ có thể thấy đây đều là vì đất. Hai năm qua thị trường bất động sản An Đô cũng ở giai đoạn khá hỗn loạn. Khanh Liệt Bưu tiến vào ngành bất động sản, yy sắm vai trò gì trong đó cũng khó nói.

Có lẽ những người này đều có suy nghĩ nước giếng không phạm nước sông, có tiền mọi người cùng kiếm; có lẽ do nhiều công ty bất động sản liên quan tới nhau khiến một công ty có chuyện sẽ kéo theo công ty khác. Ví dụ như bất động sản Hồng Nghiệp xảy ra chuyện ở tỉnh khác nhưng cuối cùng lại lan tới An Nguyên.

- Quốc Đống, vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?

Khâu Nguyên Phong rất hiếm khi không có được quyết định.

- Chờ xem biến chuyển, tình hình có lẽ không xấu như chúng ta nghĩ.

Triệu Quốc Đống nói mà cũng không tin vào câu nói của mình. Kết quả dự đoán nếu là tốt thì thường là sai, nếu là xấu thường lại thành sự thật. Đây là chân lý.

….

Cuộc sống vẫn phải tiếp tục, mặc dù Hoàng Trì Trung cùng Chu Hoành Vĩ xuống ngựa làm chấn động chính trường An Nguyên nhưng cũng không có nghĩa vì thế mà trời sụp. Ngày hôm sau hội nghị cải cách thể chế văn hóa, phát triển sản nghiệp văn hóa phát triển do Hoàng Trì Trung chủ được chuyển cho trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh – Mai Cửu Vinh phụ trách. Trước hội nghị Mai Cửu Vinh tuyên bố quyết định của Ủy ban nhân dân tỉnh do trợ lý chủ tịch Trương Hoành Vĩ tạm thời phụ trách phân công quản lý cùng liên lạc các ngành văn hóa, giáo dục, y tế.

Đây là lần đầu tiên Trương Hoành Vĩ lấy danh nghĩa trợ lý chủ tịch tỉnh tham gia hội nghị phân công quản lý và liên lạc, trước đó mặc dù thêm chức trợ lý chủ tịch nhưng nhiều người không coi hắn là lãnh đạo tỉnh, hầu hết coi hắn là chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh.

Triệu Quốc Đống cùng Hác Mộng Hiệp cũng có mặt tham gia phát biểu.

Mặc dù rất nhiều người biết Hoàng Trì Trung đã bị Ủy ban kỷ luật trung ương bắt nhưng dù sao chưa nhận được tin chính thức. Có mặt tham gia hội nghị đều là thị trưởng, trưởng ban tuyên giáo, phó thị trưởng phụ trách quản lý văn hóa cùng với cục trưởng Cục văn phòng. Trên hội nghị mặc dù Mai Cửu Vinh không nói đến Hoàng Trì Trung nhưng mọi người đều ngầm hiểu, ở tình huống này không cần giải thích gì cả.

Hiệu quả hội nghị không quá tốt, điểm này Triệu Quốc Đống ngồi bên trên có thể cảm nhận được. Tâm tư nhiều người bị việc của Hoàng Trì Trung hấp dẫn, về phần nội dung hội nghị hôm nay cũng không phải chuyện trong lúc nhất thời. Lúc này mọi người thấy hứng thú là Hoàng Trì Trung thua ở việc gì, còn liên quan tới ai nữa.



Hội nghị kết thúc và bố trí ăn trưa. Rất nhiều lãnh đạo thị xã thực ra không muốn ăn bữa cơm công việc này nhưng nếu Triệu Quốc Đống và Hác Mộng Hiệp không đi, muốn ở lại dùng bữa thì không chừng sẽ có nhiều người lưu lại.



Hác Mộng Hiệp cùng Triệu Quốc Đống cũng chú ý tới điểm này, Triệu Quốc Đống cười hỏi:

- Trưởng ban Hác, hay là ở đây ăn một bữa?

- Hắc hắc, chủ tịch Triệu, mọi người đang nhìn anh, anh nếu đi có lẽ mọi người đều chuồn, anh không đi thì mọi người sẽ ở lại.

Hác Mộng Hiệp cười cười một tiếng.

- Tôi ở lại còn không phải như ngồi trên đống lửa sao?

Triệu Quốc Đống tự giễu.

- Mọi người nhìn chằm chằm vào tôi, hơn nữa là ánh mắt khác lạ, nhưng tình hình bây giờ chúng ta cũng đâu biết gì. Cảm giác này đúng là không dễ chịu.

- Chủ tịch tỉnh, xem ra việc này gây ảnh hưởng không nhỏ. Tôi thấy bên Ủy ban kỷ luật đang rất bận.

Hác Mộng Hiệp vừa đi vừa than thở.

- Anh nói An Nguyên sao lại xảy ra chuyện này? Lúc nào không ra, bây giờ ngay khi cả nước từ trên xuống dưới đang họp thập chính sách tinh thần của Đại hội Đảng.

Triệu Quốc Đống cảm thấy trong câu nói của Hác Mộng Hiệp ẩn giấu gì đó nhưng hắn không bắt được.

Trong hội nghị tối qua Hác Mộng Hiệp có biểu hiện rất bình thường, khác hẳn việc trước đây luôn nhìn chằm chằm vào vấn đề nóng. Chỉ là hôm qua mọi người đều chấn động nên Triệu Quốc Đống không quá để ý. Nhưng liên tưởng tới lời nói khá khác lạ hôm nay của Hác Mộng Hiệp, Triệu Quốc Đống không thể không cân nhắc một chút.

Thấy Lỗ Năng tươi cười đầy mặt từ phía khác đi tới, Triệu Quốc Đống không khỏi động tâm.

Lỗ Năng được Hác Mộng Hiệp coi trọng, cách nói chuyện, năng lực đều tốt cả. Triệu Quốc Đống mơ hồ cảm thấy Lỗ Năng làm cấp phó giám đốc được vài năm, làm mãi ở mảng tuyên giáo mà không ra. Trước đó Hàn Độ không nói, Tề Hoa bây giờ cũng học Hàn Độ làm Hác Mộng Hiệp rất bất mãn, đó cũng là một nguyên nhân nhỏ khiến Hác Mộng Hiệp luôn nhằm vào Tề Hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook