Lộng Triều

Quyển 18 - Chương 78

Thụy Căn

17/04/2013



Văn Quốc Cơ khá tò mò với Triệu Quốc Đống. Nghe ní Tiền Việt rất thưởng thức người này, mà Tô Giác Hoa cúng có ấn tượng tốt về hắn, còn mình?

Biểu hiện của Triệu Quốc Đống năm 98 làm mình có ấn tượng khá sâu, nhưng chỉ có thể nói đó là tố chất chính trị của hắn cao, theo thời gian ấn tượng dần nhạt đi. Nhưng kỳ tích kinh tế Ninh Lăng lại nhắc mình chú ý lại hắn, mãi tới khi hắn thành thường vụ tỉnh ủy, trưởng ban tổ chức cán bộ Điền Nam, hắn mới coi như là người đủ được Trung ương coi trọng.

Biến động nhân sự ở Điền Nam tuy có người có ý kiến nhưng có thể khẳng định Triệu Quốc Đống này không chấp nhận tịch mịch, ở lĩnh vực nào hắn cũng làm ra được chuyện gì đó.

Tiền Việt tự mình điểm danh Triệu Quốc Đống làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, nghe nói bên Ban Tổ chức cán bộ Trung ương có ý kiến khác nhưng cuối cùng do kết luận của Phó chủ tịch – đồng chí Bành Phong nên mới khiến các ý kiến không đồng tình được dẹp yên.

Người còn trẻ như vậy có thể khiến nhiều người chú ý, coi trọng cũng là có điểm bất phàm của mình. Văn Quốc Cơ không muốn bị cái nhìn của người khác ảnh hưởng cho nên y cũng muốn nghe một chút cái nhìn của vị phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia này. Chẳng qua theo cách giải thích hiện nay của hắn thì chưa có gì mới mẻ mấy, quan điểm này trung tâm nghiên cứu chính sách Quốc vụ viện đã sớm đưa ra, chỉ có thể nói là quan điểm của hắn càng cấp tiến hơn.

- Tiểu Triệu, phát triển ngành thép Trung Quốc và cơ chế nhập khẩu quặng có liên quan tới nhau. Có thể nói nhập khẩu quặng ở trình độ rất lớn quyết định sự phát triển của ngành thép. Nhưng tôi muốn nghe cậu muốn làm cách nào giải quyết vấn đề này.

Văn Quốc Cơ nói chuyện khá ôn hòa, thậm chí còn có ý khuyến khích, đây là muốn Triệu Quốc Đống đưa ra vài thứ chính thức.

- Thủ tướng, tôi vốn không nên múa rìu trước mặt Lỗ Ban, rất nhiều người ngồi đây đều là chuyên gia trên nhiều khía cạnh có kiến thức sâu sắc hơn tôi. Chẳng qua Thủ tướng đã hỏi, tôi cũng xin nói vài câu.

Triệu Quốc Đống bình tĩnh nói.

- Vừa nãy tôi nói hai vấn đề chính. Một là sản lượng và kết cấu chỉ có thể thông qua điều chỉnh. Nhưng điều chỉnh như thế nào thì tôi thấy phải dựa theo tình hình thực tế. Ví dụ như phương án chỉnh hợp ngành thép của hai tỉnh Ký Lỗ, bọn họ đưa ra đều là dựa trên phương án tập đoàn nhà nước khổng lồ thâu tóm các công ty khác, ở trình độ rất lớn đều mượn lực lượng cơ quan hành chính để trực tiếp can thiệp, đây không phù hợp nguyên tắc nền kinh tế thị trường….

Không hổ là ghé con, ở trường hợp như thế nào mà dám phản bác phương án chỉnh hợp ngành thép của hai tỉnh, Triệu Quốc Đống lên tiếng làm nhiều người ở đây hít sâu một hơi.

- Ừ, nói tiếp.

Văn Quốc Cơ gật đầu.



- Trên thực tế chỉnh hợp ngành thép hai tỉnh này đều có một trọng tâm là lấy tập đoàn nhà nước làm chính, làm lớn ngành thép. Nhưng tôi muốn nói chính là làm lớn chưa chắc có thể làm tốt, dùng lực lượng hành chính can thiệp thì kết quả đạt được chưa chắc đã mang lại sự hài lòng, có khi còn phản tác dụng.

Triệu Quốc Đống không hề khách khí nói tiếp:

- Công ty thép hiện đại cần sinh tồn và phát triển thì cần có gì? Hiệu ứng quy mô, ưu thế về cơ chế và quyền nắm giữ sản nghiệp liên quan. Chỉ khi ba điều kiện này kết hợp mới sinh ra hiệu quả tốt nhất. Tôi đã xem phương án chỉnh hợp ngành thép của hai tỉnh, không nhìn ra cái mà bọn họ gọi là ưu thế dẫn đầu, có lẽ quy mô và quyền sở hữu là thứ duy nhất mà ủy ban hai tỉnh này dựa vào.

Triệu Quốc Đống nói rất sắc bén gần như thấu tận xương tủy.

Lời của hắn nói rất rõ về việc quan điểm chỉnh hợp ngành thép của hai tỉnh Ký Lỗ có vấn đề, nhất là câu quyền sở hữu càng chỉ rõ trọng tâm vấn đề, mà điểm này là điều mà quốc gia vẫn cố ý né tránh khi chỉnh hợp các ngành nghề.

Chẳng qua Triệu Quốc Đống không có dây dưa nhiều vào vấn đề cụ thể của hai tỉnh, đây không phải công việc chủ yếu của hắn, hơn nữa hắn chỉ cần tỏ rõ quan điểm của mình trước mặt lãnh đạo là đủ.

- Tôi cho rằng điều chỉnh nên do chính quyền dẫn hướng về cuộc sống, ủng hộ thúc đẩy mà không phải tham gia trực tiếp vào đó. Như vậy căn bản là không thẻ thúc đẩy công ty nhà nước phát triển, công ty tư nhân nhất định sẽ phản đối mãnh liệt. Vậy tại sao không đổi lại một góc độ, công ty tư nhân chỉ cần có đủ năng lực thì tôi cảm thấy có thể làm chủ thể sát nhập. Cùng trên địa phận Trung Quốc, nhà nước và tư nhân hay hỗn hợp cũng có gì khác nhau.

- Có thể sẽ có người nói có một số công ty tư nhân có hiệu quả kinh doanh tốt hơn công ty nhà nước là do bọn họ trốn thuế, chi phí bảo vệ môi trường thấp, chiếm dụng đất phi pháp, chế độ bảo hiểm xã hội không kiện toàn, nhưng tôi thử hỏi đây là trách nhiệm của công ty tư nhân sao? Các ngành giám sát của chính quyền địa phương làm gì? Họ trốn thuế thì điều tra, phạt, gây ô nhiễm có thể dựa theo quy định pháp luật mà đóng cửa. Sử dụng đất phi pháp, Luật quản lý đất đai có quy định rõ ràng, tại sao không đi điều tra? Bảo hiểm xã hội không kiện toàn cũng có cơ quan chức năng đi xử lý…

Triệu Quốc Đống đã tìm hiểu không ít về phương diện này, xã hội đúng là lên án đủ loại tình huống của công ty tư nhân, nhưng ai phụ trách mấy vấn đề này? Các cơ quan hành chính sao không làm đủ chức trách của mình? Nếu chính quyền địa phương bảo vệ thì cơ quan cấp trên làm gì?

Văn Quốc Cơ và Tiền Việt đưa mắt nhìn nhau, vấn đề mà Triệu Quốc Đống đề cập khá sắc bén, nhưng nói đúng vấn đề. Chính quyền địa phương giúp kinh tế tư nhân thường dùng các chính sách bỏ qua vài thứ, mà không phải thông qua xây dựng hoàn cảnh công bằng để thực hiện, đây là khuyết điểm lớn nhất, mà khuyết điểm của chế độ cũng là rất rõ ràng. Về sau không ít người lên án công ty tư nhân về mấy vấn đề kia, cũng khó làm người ta tin bọn họ có thể thành công ty có trách nhiệm xã hội, muốn làm chủ thể sát nhập chỉnh hợp đúng là khó có thể làm người ta phục.

- Giúp đỡ công ty tư nhân phát triển không thể dùng phương pháp là bỏ qua khuyết điểm mà tiến hành, mà phải thông qua việc tạo hoàn cảnh công bằng để đạt được. Đây là sai lầm tồn tại ở không ít Đảng ủy, chính quyền các cấp, nó cũng làm cho căn bệnh của công ty tư nhân mãi không chữa khỏi.

- Đương nhiên chúng ta cũng không the vì thế mà phủ nhận ưu thế về cơ chế, hiệu suất của công ty tư nhân. Tôi cho rằng dù là công ty nhà nước hay là công ty tư nhân khi chỉnh hợp sát nhập cũng có thể thành chủ thể, chính quyền cũng phải có sự ủng hộ ngang nhau. Đây là xây dựng một trụ cột phát triển công bằng.

….

Hội nghị cuối cùng đã kết thúc, Triệu Quốc Đống và Tằng Quyền Quân cùng nhau rời đi.



- Quốc Đống, biểu hiện hôm nay của cậu rất được, đưa ra mấu chốt của vấn đề, nắm trúng trọng tâm. Tôi cảm thấy Thủ tướng và hai Phó thủ tướng đều khá tán thành quan điểm của cậu.

Tằng Quyền Quân cười ha hả nói.

Triệu Quốc Đống lên xe Tằng Quyền Quân, hắn biết đối phương nhất định có chuyện cần nói với mình.

- Chủ nhiệm, lãnh đạo không phải tán thành quan điểm của tôi, chẳng qua là thấy tôi nói lời thật, để tôi thành kẻ ác mà thôi. Xem nào, công lao phản đối phương án chỉnh hợp ngành thép của hai tỉnh Ký Lỗ sẽ ghi lên đầu tôi. Ngày mai sợ là có vô số người của hai tỉnh này mắng tôi.

Triệu Quốc Đống thản nhiên nói:

- Cũng may tôi đã chuẩn bị tư tưởng, năm nay tôi sẽ không đến hai tỉnh này, họp cũng không đi. Chủ nhiệm, ngài phải an bài hợp lý mới được.

- Ha ha, Quốc Đống, đâu có nghiêm trọng như vậy? Đây mới là dự thảo, trả về cũng là bình thường. Tôi đoán dù không có lời nói của cậu thì phương án của bọn họ cũng không được thông qua, hơn nữa tôi cũng đồng ý với ý kiến của cậu, có được có mất, dù mất lòng một ít người nhưng tôi tin cậu cuối cùng sẽ được nhiều người đồng ý và ủng hộ.

Tằng Quyền Quân đầy thâm ý nói.

- Được mất ai có thể nói rõ chứ. Tôi chỉ muốn nói thật, làm chuyện mình thấy chính xác.

Triệu Quốc Đống không đầy đấu chí như vừa rồi mà khá tự nhiên. Ai cũng biết cây cao nhất trong rừng sẽ bị gió quật ngã, nhưng mình không muốn cứ thế ngồi cho qua ngày, đây là chuyện tốt hay xấu cũng khó nói.

Tằng Quyền Quân nhìn Triệu Quốc Đống khá lâu, sau đó dùng tay vỗ vỗ vai Triệu Quốc Đống, không nói gì.

Có vài thứ phải xem anh nhìn nhận ra sao, được mất thường khó dùng số lượng cụ thể mà đánh giá, bộc lộ tài năng chưa chắc đã tốt, nhưng ẩn nhẫn có phải là lựa chọn chính xác không?

Triệu Quốc Đống có đôi khi cũng rất mâu thuẫn, biết chưa chắc đây là ý của lãnh đạo, mình là phó chủ nhiệm không phải nhà nghiên cứu, không phải nhà bình luận nhưng tình hình đến nước này, lãnh đạo rõ ràng muốn một người có đủ trọng lượng đứng ra, mình còn có sự lựa chọn nào khác ư?

Nghĩ vậy Triệu Quốc Đống không khỏi cười cười một tiếng, Ủy ban kế hoạch phát triển đúng là một lò luyện người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook