Quyển 11 - Chương 95
Thụy Căn
17/04/2013
- Nhìn bản quy hoạch này, tôi tin rằng tất cả mọi người đều có cảm nhận đây là phương án quy hoạch rất đẹp, nhưng nó phải dựa trên cơ sở phát triển kinh tế của Hoài Khánh trong mấy năm tới đều tăng gấp đôi bình quân cả nước. Tôi muốn nói một câu, nguyện vọng là tốt, dám nghĩ tốt là không sai nhưng chúng ta không thể bỏ qua điều kiện khách quan của Hoài Khánh chúng ta. Hoài Khánh chúng ta dựa vào cái gì mà dám đảm bảo tốc độ tăng trưởng kinh tế luôn từ 18 đến 20% mỗi năm?
Giọng Lữ Thu Thần quanh quẩn trong phòng hội nghị.
- Nếu chỉ vẽ căn nhà trên không trung trong giấy thì không có vấn đề gì, nhưng đây là quy hoạch sẽ áp dụng vào thực tế. Mà sớm nhất chính là cuối năm nay sẽ tiến hành xây dựng. Mọi người có thể tính xem, vành đai trong sẽ giải phóng mặt bằng bao nhiêu, lượng công trình lớn đến như thế nào?
- Nếu như chúng ta tiêu tốn rất nhiều để xây dựng vành đai trong nhưng phát triển kinh tế không đạt được kỳ vọng thì rất nhiều tài chính sẽ không được dùng đúng chỗ. Mà Hoài Khánh chúng ta bây giờ không dư dả tài chính để tiêu tốn đến như vậy, rất nhiều nơi cần dùng đến tài chính. Nếu như có thể áp dụng vào điểm khác thì tôi tin rằng hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.
- Cùng với việc làm theo trào lưu, làm quá mức thì sao chúng ta không thể làm một cách cẩn thận hơn chút/ Quy mô làm nhỏ đi một chút, khống chế từng bước, không nên suy nghĩ xa vời như vậy. Tôi nghĩ đây không phải là đại biểu cho tư tưởng bảo thủ mà đây là phải phụ trách với nhân dân với người nộp thuế.
Lữ Thu Thần như cảm thấy được đồng minh ủng hộ nên ngẩng đầu nhìn quanh đầy vẻ đắc ý.
Trước hội nghị y đã trao đổi với Trần Anh Lộc. Trần Anh Lộc cho rằng phương án sau khi sửa đổi của Ủy ban Thị xã tốt hơn phương án lần đầu, chia làm hai giai đoạn. Giai đoạn một mặc dù còn có chút vấn đề nhưng theo Trần Anh Lộc thấy từ góc độ phát triển đô thị thì ý thức đi trước thời đại cũng không quá đáng, cũng là cần thiết. Cho nên đề nghị Lữ Thu Thần khi đưa ra ý kiến không nên lấy thái độ phản đối hoàn toàn mà chối bỏ cả phương án.
Nhưng Lữ Thu Thần vẫn kiên trì với ý kiến của mình, cho rằng phương án này thực chất không thay đổi gì mà chỉ chia làm hai giai đoạn.
Quan trọng nhất chính là Phó Thiên, Lưu Liên Xương, Trương Quả Hỉ, Cao Chí Minh cũng có ý ủng hộ y, hơn nữa Tiêu Triều có thái độ trung lập cùng với Ân Cảnh Tùng cùng Cố Vĩnh Bân cũng thế. Như vậy Triệu Quốc Đống trên thực tế chỉ có mình Đặng Nhược Hiền ủng hộ, cơ hội này là quá hiếm có.
Hứa Kiều cũng tham gia hội nghị nhưng chỉ là ngồi nghe. Trước đó cô đã giới thiệu qua về phương án quy hoạch đô thị Hoài Khánh, sau đó trọng điểm nói ra những cơ sở để đưa ra phương án. Mà Lữ Thu Thần cũng đã có chuẩn bị, đưa ra từng quan điểm để phản đối, thậm chí còn chụp cả mũ công trình mặt mũi.
Không khí hội nghị khá nặng nề, Hứa Kiều trên thực tế là đại biểu quan điểm của Triệu Quốc Đống, Thị trưởng và Phó thị trưởng thường trực có quan điểm khác nhau ở phương án quy hoạch này.
Trần Anh Lộc không ngờ thái độ của Lữ Thu Thần vẫn là như vậy, mặc dù trước đó mình đã nhắc y vậy mà vẫn không thèm để ý.
Thật ra mà nói một ít câu nói Lữ Thu Thần đưa ra thì Trần Anh Lộc cũng lo lắng. Nhưng y không đến mức bi quan như Lữ Thu Thần. Y cảm thấy phương án sau khi sửa đổi mặc dù còn chênh lệch một chút so với ý đồ của mình nhưng vẫn có thể tiếp nhận.
Anh không thể yêu cầu quan điểm của mọi người đều hoàn toàn nhất trí với mình, có khác nhau một chút là bình thường. Nhất là Triệu Quốc Đống còn trẻ như vậy, hắn hy vọng Hoài Khánh nhanh chóng thay đổi là bình thường. Chỉ cần không phải vấn đề nguyên tắc là đủ.
Trần Anh Lộc hút một hơi thuốc, làn khói lẳng lặng lượn trên đầu y.
Làm một Bí thư Thị ủy mà vẫn hút thuốc 10 tệ một bao nếu là người khác sẽ thấy mất mặt nhưng Trần Anh Lộc lại thích thuốc mình đang hút. Mấy loại giá đắt như Trung Hoa, Ngọc Khê thì y lại thấy không ngon. Người khác đều nói y đây là có tính yêu quê, y cũng hiểu chắc là do vậy. Ngoài Lam kiều và Hồng kiều ra thì y gần như không hút thuốc khác.
- Có ai có ý kiến gì không? Đây cũng là cơ hội trao đổi mà, Ủy ban Thị xã đưa ra phương án này có thể nói là rất chi tiết, hơn nữa mấy ngày trước đã gửi đến tay các đồng chí, tin rằng mấy ngày qua các đồng chí đều đã tìm hiểu. Đây là chuyện liên quan tới sự phát triển nội thành Hoài Khánh chúng ta trong nhiều năm tới, các vị cũng có trách nhiệm và nghĩa vụ cống hiến trí tuệ của mình.
Trần Anh Lộc thấy mọi người đùn đẩy nhau nên nhíu mày nói.
Đặng Nhược Hiền biết những người này đang dò xét thái độ của Trần Anh Lộc, nhưng y biết mình không chần chờ. Đặng Nhược Hiền nói:
- Trần Anh Lộc, nếu không tôi nói vài câu. Có gì không đúng mọi người cũng có thể chỉ ra.
- Được, anh đã từng phụ trách công tác xây dựng thành thị, tôi tin anh có thể đứng ở góc độ khách quan nhìn nhận vấn đề.
Trần Anh Lộc gật đầu nói.
Phó Thiên đang suy nghĩ lời Trần Anh Lộc nói. Thái độ của Đặng Nhược Hiền đã sớm rõ ràng, nhưng Trần Anh Lộc nói y đưa ra cái nhìn khách quan là sao?
- Phương án này tôi đã xem vài lần, thậm chí tôi còn đến khảo sát thực địa ở mấy điểm quan trọng, cũng so sánh với tình hình phát triển ba năm gần đây của Hoài Khánh chúng ta.
Đặng Nhược Hiền bình tĩnh nói.
- Nói thật, tôi không quá đồng ý với phương án ban đầu. Lúc ấy tôi cũng như Thị trưởng Lữ cảm thấy phương án hơi quá thời đại, nghi ngờ với việc phương án này có phù hợp với sự phát triển kinh tế Hoài Khánh chúng ta không?
Đặng Nhược Hiền nói:
- Nhưng sau đó Thị trưởng Hứa đã cung cấp cho tôi không ít tài liệu về việc xây dựng thành thị xúc tiến phát triển kinh tế ở nước ngoài làm ví dụ, nhất là tác dụng của xây dựng thành thị đối với phát triển ngành sản nghiệp thứ ba, tôi cũng đã dành thời gian tìm tài liệu. Sau đó quan điểm của tôi đã thay đổi đôi chút.
- Phát triển ngành sản nghiệp thứ ba do nhiều nhân tố quyết định. Theo tôi hiểu thì thương mại, kinh doanh tư nhân, ngành công nghệ cao chính là mấy động lực trung tâm phát triển ngành sản nghiệp thứ ba. Mà một nơi muốn đạt được đủ mấy nhân tố này thì cần đủ yếu tố hấp dẫn.
- Làm sao để hấp dẫn, đó là đô thị.
Đặng Nhược Hiền thản nhiên nói:
-Nhưng không phải đô thị nào cũng có thể hấp dẫn được những yếu tố kia. Muốn hấp dẫn được thì cũng nên thể hiện điểm sáng của Hoài Khánh chúng ta hơn hẳn các đô thị khác. Mà xây dựng thành thị chính là thủ đoạn để tạo điểm sáng.
- Khi tôi trao đổi với mấy vị chuyên gia sở Quy hoạch kiến trúc tỉnh, bọn họ cũng đưa ra quan điểm này. Bọn họ cho rằng Hoài Khánh có điều kiện rất tốt, mà Hoài Khánh không thể đi con đường trước đây, chỉ dựa vào ngành cơ giới chế tạo, mà phải có ánh mắt nhìn xa trông rộng, lấy ngành cơ giới chế tạo làm cơ sở, lấy ngành điện tử thông tin làm vật dẫn, tranh thủ biến Hoài Khánh thành đô thị phát triển dựa vào khoa học kỹ thuật.
- Chúng ta có chênh lệch lớn với An Đô về điểm này, mà chúng ta nếu muốn đạt được mục tiêu đặt ra thì nhất định phải làm thật tốt trong việc xây dựng thành thị.
Tất cả những người ngồi đây đều bị lời của Đặng Nhược Hiền hấp dẫn, Lữ Thu Thần cũng cảm thấy có nguy cơ lớn.
Đặng Nhược Hiền ban đầu không đồng ý phương án này thì y biết, sau đó Đặng Nhược Hiền thay đổi ý kiến thì y cũng không quá để ý, chỉ cho rằng Đặng Nhược Hiền bị Triệu Quốc Đống lôi kéo. Nhưng y không ngờ Đặng Nhược Hiền lại ra sức đến vậy.
Phó Thiên thở dài một tiếng, chỉ bằng sự chuẩn bị kỹ lưỡng này của Đặng Nhược Hiền, y biết lần này Lữ Thu Thần sẽ tự chuốc nhục vào thân. Lữ Thu Thần không biết làm gì ngoài việc phê phán Triệu Quốc Đống đưa ra quan điểm không dựa trên thực tế, ngoài ra không có cơ sở nào để phản bác.
Không ngoài suy đoán của Phó Thiên, Đặng Nhược Hiền liền đổi giọng nói sang việc phương án sau khi sửa đổi có ưu thế gì. Làm như thế nào để thể hiện ưu thế về hoàn cảnh tự nhiên, lịch sử nhân văn của Hoài Khánh. Nói tóm lại có những lời lúc trước là đủ khiến cho phía sau thuận lợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.