Chương 4
Tiểu Thất Tể Tử
19/02/2023
6
Chu Tùy ôm tôi một lúc, bên ngoài lều truyền đến tiếng gọi của đồng nghiệp.
"Đội trưởng Chu, có chuyện rồi."
Một đồng nghiệp khác tặc lưỡi "Nhỏ giọng đi, không thấy đại ca đang dỗ chị dâu ngủ à?"
Trong bóng tối, cả hai tai tôi đều đỏ bừng.
"Ừ, tôi biết rồi." Chu Tùy thấp giọng "Anh còn có việc phải làm, em… "
"Anh đi đi."
Tôi nhanh chóng hôn lên mặt Chu Tùy “Đi sớm về sớm.”
Chu Tùy bất ngờ bị tôi hôn thì chỉ mím môi rồi cười nhạt "Được."
Bọn họ hình như là bận nhiều việc thật, cả đêm đó cũng không thấy ai trở về.
Hôm nay trời hơi nhiều mây, còn có cơn mưa phùn lất phất.
Bạn thân đã làm quen được với một anh chàng điển trai rồi, tôi không thể chạy theo cản mũi được nên đành một mình lang thang quanh khu cắm trại.
Tôi bước vào một cửa hàng bán đồ chơi lưu niệm ở bên đường.
Chắc chỗ này làm ăn sa sút lắm, bà chủ vừa nhìn thấy khách hàng duy nhất là tôi thì hớn hở như bắt được vàng "Cô gái, cô muốn mua chủ đề gì?"
Đồ chơi cũng cần có chủ đề à?
Tôi bối rối "Có công chúa Disney không?"
Bà chủ rất có ý tứ "Ồ, chủ đề truyện cổ tích cũng được!"
Nói xong, bà ấy lấy ra một chiếc váy nhét vào tay tôi.
Tôi giơ váy lên rồi cau mày "Đây có phải đồ chơi đâu… mà hình như bị rách rồi."
Phía trước bị rách mấy miếng, chắc là con trai bà chủ nghịch ngợm dùng kéo cắt đi.
"Không rách đâu, giá tiền này là hợp lý đấy."
"Không phải..."
"Cô rốt cuộc là không hiểu hay cố tình không hiểu vậy, đây là tình thú của các cặp tình nhân!"
Tôi còn muốn tranh luận với bà ấy, đột nhiên trong đầu nghĩ đến một chuyện…
Gương mặt lập tức đỏ hồng.
Bà chủ quán cười ha hả "Không ngờ da mặt lại mỏng như vậy. Bây giờ đang có ưu đãi mua một tặng một, tặng cô một bộ cosplay chủ đề chức nghiệp nhé."
Tôi ấp úng không nói được lời nào, ánh mắt nhìn quanh bốn phía mới phát hiện cửa hàng này bán toàn đồ cosplay cho các cặp tình nhân, mấy món đồ trưng bày bên ngoài dễ thương quá, làm tôi tưởng là chỗ bán đồ chơi cho trẻ em.
Bà chủ thấy tôi có hứng thú thì liều mạng đề cử thêm mấy bộ đồ khác.
Tôi cũng không biết mình đang làm cái gì, chỉ nhớ là lúc đi ra… tôi xách theo bộ đồ cosplay công chúa Bạch Tuyết… và một bộ đồ chức nghiệp cho Chu Tùy.
Ch.ết mất…
Tôi điên mất thôi.
"Chị dâu, thật là trùng hợp!"
Tôi lập tức ngẩng đầu, quả nhiên thấy Chu Tùy cùng đồng nghiệp đang ở ngay trước mặt.
Mọi người liếc nhìn túi quần áo trên tay tôi, sau đó ngước nhìn cửa hàng bán đồ cosplay phía sau, ánh mắt tỏ ra đồng cảm.
Nhưng họ không dám cười to, chỉ dám nhịn cười cho đến khi cả khuôn mặt méo xệch.
Chu Tùy u ám nhìn đống đồ trong tay tôi, tựa như muốn nói: Em lại chơi lớn?
"À thì... quan hệ giữa chị dâu và đội trưởng Chu tốt thật hahaha, không ngờ đại ca lại thích kiểu như vậy."
Yết hầu của Chu Tùy hơi động đậy "Em lại đây."
Chu Tùy đi lại gần gốc cây, tôi run rẩy đi theo, nắm chặt đống đồ trong tay không dám thả xuống.
Chu Tùy khoanh tay, dựa vào gốc cây rồi cúi đầu nhìn tôi "Em mua cái gì?"
"Công chúa Bạch Tuyết..."
Chu Tùy bình tĩnh liếc nhìn bộ đồ, sau đó lấy điện thoại di động ra, điện thoại tôi lập tức phát ra tiếng ting ting.
Tôi đã nhận được chuyển khoản 2.000 nhân dân tệ.
"Em đi mua lại đi."
"Gì cơ?"
Tôi còn tưởng mình nghe lầm, lập tức mở to hai mắt nhìn Chu Tùy.
Chu Tùy lại liếc đồng nghiệp một cái, sau đó đột nhiên ghé sát vào tai tôi "Anh không thích Bạch Tuyết, đổi cái khác đi, tiêu hết tiền cũng không sao."
"Anh biết em mua cái gì à?"
"Không phải đồ chơi sao?"
Chu Tùy cười nhạt một tiếng, tôi cũng chẳng rõ là anh không biết thật hay là giả vờ không biết.
Tận 2000 tệ.
Đôi chân tôi hơi run run.
Tranh thủ lúc không có ai xung quanh, tôi quay lại cửa hàng nhờ bà chủ giới thiệu cho vài món đồ đang hot.
Sự kiện tiếp theo trong ngày hôm đó đã được chuyển sang khách sạn gần khu cắm trại.
Lễ tân báo không có tên tôi, cô bạn thân gần như ch.ết lặng.
"Sao lại không có?"
"Xin lỗi cô, công tác hậu cần của chúng tôi xảy ra chút vấn đề, tôi không tìm thấy tên cô ấy nữa."
"Cô kiểm tra lại một chút được không, tên là Tống Thù."
Nhân viên lễ tân sửng sốt "Đúng rồi, thưa cô, khi nãy có một người đàn ông để lại cho cô một tấm thẻ phòng."
Bạn thân nháy mắt với tôi "Chắc chắn là lão Chu nhà cậu."
Cùng lúc đó, tôi lại nhận được tin nhắn của Chu Tùy "Em ngủ trước đi, tối nay anh trở lại."
Nhưng tôi không tài nào ngủ nổi.
Tôi lục tung tất cả những bộ váy đã mua và chọn ra chiếc bán chạy nhất trong cửa hàng, thành bại không quan trọng, đêm nay nhất định phải tôi phải tóm được Chu Tùy.
Tôi thay quần áo, sau đó ôm mặt chạy ra khỏi nhà vệ sinh, lăn lộn một lúc trên giường vì xấu hổ.
Thôi quên đi vậy… cái này, tôi không làm được.
Kết quả là tôi vừa định quay lại nhà tắm để thay đồ, cánh cửa phòng đột ngột mở ra.
Chu Tùy ngẩng đầu nhìn thấy tôi, thân thể lập tức cứng đờ.
Chúng tôi bốn mắt nhìn nhau.
Rầm!
Chu Tùy đóng sầm cửa lại.
Anh đứng ở cửa hồi lâu, tôi vừa định chui vào trong nhà tắm thì anh lập tức bước đến, sau đó bế tôi ném lên giường.
Chu Tùy một câu cũng còn chưa nói, mạnh mẽ áp chặt gáy tôi rồi cúi đầu hôn tôi.
"Chờ... Chờ đã..."
Chu Tùy túm chặt hai tay đang giãy dụa của tôi rồi ép cánh tay tôi lên đỉnh đầu "Thỏ nhỏ, đừng nhúc nhích."
Đôi tai thỏ trên đầu tôi lập tức bị Chu Tùy tháo xuống.
"Chu Tùy, anh... anh..."
"Ngoan, gọi chồng."
Xong đời tôi rồi, Chu Tùy không còn là con người nữa.
Không ngờ anh ấy lại thích thỏ.
Đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, tôi tựa vào ngực Chu Tùy "Có người..."
"Mặc kệ."
Nhưng mà tiếng gõ cửa càng lúc càng nhanh, kèm theo giọng nói tức giận của một người đàn ông "Chu Tùy, lăn ra đây cho tao!"
Chu Tùy dừng một lại chút, hít sâu một hơi rồi lại đem tai thỏ đặt lên đầu tôi "Chờ anh một chút."
Anh nhanh chóng đứng dậy rồi quấn tôi vào trong chăn, sau đó ra khỏi giường và mở cửa.
Cửa vừa mở ra thì đã bị mắng té tát vào mặt "Thằng khốn! Mày vừa mới lấy vợ mà đã làm gì thế này!"
"Sư phụ…" Chu Tùy ngập ngừng "Con…"
"Mày còn thử làm trò này một lần nữa tao xem!"
Chu Tùy gọi người đó là sư phụ, xem ra cũng là một người quan trọng đối với anh ấy.
"Sư phụ, con không có… "
"Câm miệng ngay! Mày tưởng mắt tao mù đấy à? Lại còn dám đi trăng hoa với phụ nữ bên ngoài! Bây giờ tao gọi cho bố mẹ mày để bọn họ xem mày là cái thứ gì!"
Hình như sư phụ hiểu lầm chuyện gì đó, tôi lập tức thò đầu khỏi chăn "Bác à, cháu với Chu Tùy kết hôn rồi."
Một người đàn ông khí chất tráng kiện đứng ở cửa, vừa giây trước bừng bừng lửa giận, giây tiếp theo lại trợn tròn mắt ngạc nhiên.
"Cái gì cơ?"
Chu Tùy bất đắc dĩ nói "Cô ấy là vợ con."
Ông ấy lập tưc nghẹn lời, nhìn thấy cái tai thỏ trên người tôi, lại nhìn sang Chu Tùy đã cởi trần nửa người trên, đột nhiên hiểu ra chuyện gì đó.
"Chà…" Ông ấy xấu hổ cười gượng hai tiếng "Vậy không thành vấn đề."
Sư phụ lườm Chu Tùy một cái, sau đó cười với tôi "Vậy thế hai đứa… chơi tiếp đi, lão già này đi ngủ đây."
Ngay khi cánh cửa vừa đóng lại, Chu Tùy thở ra một hơi nặng nề.
Bị người lớn trong nhà bắt gặp thế này cũng hơi xấu hổ “Sao em chưa nghe anh nhắc đến ông ấy bao giờ nhỉ?”
Chu Tùy quay lại "Anh tưởng em không hứng thú."
“Chuyện gì của anh thì em cũng quan tâm cả, hôm sau anh có thể dẫn em đến gặp ông ấy…”
Chu Tùy bế tôi trở lại giường "Được, thỏ nhỏ."
"?"
Này này này, tay của anh không yên phận đâu nhé.
“Anh… tại sao anh vẫn…”
"Không có gì cả, muốn bóc quà lần nữa."
Chu Tùy ôm tôi một lúc, bên ngoài lều truyền đến tiếng gọi của đồng nghiệp.
"Đội trưởng Chu, có chuyện rồi."
Một đồng nghiệp khác tặc lưỡi "Nhỏ giọng đi, không thấy đại ca đang dỗ chị dâu ngủ à?"
Trong bóng tối, cả hai tai tôi đều đỏ bừng.
"Ừ, tôi biết rồi." Chu Tùy thấp giọng "Anh còn có việc phải làm, em… "
"Anh đi đi."
Tôi nhanh chóng hôn lên mặt Chu Tùy “Đi sớm về sớm.”
Chu Tùy bất ngờ bị tôi hôn thì chỉ mím môi rồi cười nhạt "Được."
Bọn họ hình như là bận nhiều việc thật, cả đêm đó cũng không thấy ai trở về.
Hôm nay trời hơi nhiều mây, còn có cơn mưa phùn lất phất.
Bạn thân đã làm quen được với một anh chàng điển trai rồi, tôi không thể chạy theo cản mũi được nên đành một mình lang thang quanh khu cắm trại.
Tôi bước vào một cửa hàng bán đồ chơi lưu niệm ở bên đường.
Chắc chỗ này làm ăn sa sút lắm, bà chủ vừa nhìn thấy khách hàng duy nhất là tôi thì hớn hở như bắt được vàng "Cô gái, cô muốn mua chủ đề gì?"
Đồ chơi cũng cần có chủ đề à?
Tôi bối rối "Có công chúa Disney không?"
Bà chủ rất có ý tứ "Ồ, chủ đề truyện cổ tích cũng được!"
Nói xong, bà ấy lấy ra một chiếc váy nhét vào tay tôi.
Tôi giơ váy lên rồi cau mày "Đây có phải đồ chơi đâu… mà hình như bị rách rồi."
Phía trước bị rách mấy miếng, chắc là con trai bà chủ nghịch ngợm dùng kéo cắt đi.
"Không rách đâu, giá tiền này là hợp lý đấy."
"Không phải..."
"Cô rốt cuộc là không hiểu hay cố tình không hiểu vậy, đây là tình thú của các cặp tình nhân!"
Tôi còn muốn tranh luận với bà ấy, đột nhiên trong đầu nghĩ đến một chuyện…
Gương mặt lập tức đỏ hồng.
Bà chủ quán cười ha hả "Không ngờ da mặt lại mỏng như vậy. Bây giờ đang có ưu đãi mua một tặng một, tặng cô một bộ cosplay chủ đề chức nghiệp nhé."
Tôi ấp úng không nói được lời nào, ánh mắt nhìn quanh bốn phía mới phát hiện cửa hàng này bán toàn đồ cosplay cho các cặp tình nhân, mấy món đồ trưng bày bên ngoài dễ thương quá, làm tôi tưởng là chỗ bán đồ chơi cho trẻ em.
Bà chủ thấy tôi có hứng thú thì liều mạng đề cử thêm mấy bộ đồ khác.
Tôi cũng không biết mình đang làm cái gì, chỉ nhớ là lúc đi ra… tôi xách theo bộ đồ cosplay công chúa Bạch Tuyết… và một bộ đồ chức nghiệp cho Chu Tùy.
Ch.ết mất…
Tôi điên mất thôi.
"Chị dâu, thật là trùng hợp!"
Tôi lập tức ngẩng đầu, quả nhiên thấy Chu Tùy cùng đồng nghiệp đang ở ngay trước mặt.
Mọi người liếc nhìn túi quần áo trên tay tôi, sau đó ngước nhìn cửa hàng bán đồ cosplay phía sau, ánh mắt tỏ ra đồng cảm.
Nhưng họ không dám cười to, chỉ dám nhịn cười cho đến khi cả khuôn mặt méo xệch.
Chu Tùy u ám nhìn đống đồ trong tay tôi, tựa như muốn nói: Em lại chơi lớn?
"À thì... quan hệ giữa chị dâu và đội trưởng Chu tốt thật hahaha, không ngờ đại ca lại thích kiểu như vậy."
Yết hầu của Chu Tùy hơi động đậy "Em lại đây."
Chu Tùy đi lại gần gốc cây, tôi run rẩy đi theo, nắm chặt đống đồ trong tay không dám thả xuống.
Chu Tùy khoanh tay, dựa vào gốc cây rồi cúi đầu nhìn tôi "Em mua cái gì?"
"Công chúa Bạch Tuyết..."
Chu Tùy bình tĩnh liếc nhìn bộ đồ, sau đó lấy điện thoại di động ra, điện thoại tôi lập tức phát ra tiếng ting ting.
Tôi đã nhận được chuyển khoản 2.000 nhân dân tệ.
"Em đi mua lại đi."
"Gì cơ?"
Tôi còn tưởng mình nghe lầm, lập tức mở to hai mắt nhìn Chu Tùy.
Chu Tùy lại liếc đồng nghiệp một cái, sau đó đột nhiên ghé sát vào tai tôi "Anh không thích Bạch Tuyết, đổi cái khác đi, tiêu hết tiền cũng không sao."
"Anh biết em mua cái gì à?"
"Không phải đồ chơi sao?"
Chu Tùy cười nhạt một tiếng, tôi cũng chẳng rõ là anh không biết thật hay là giả vờ không biết.
Tận 2000 tệ.
Đôi chân tôi hơi run run.
Tranh thủ lúc không có ai xung quanh, tôi quay lại cửa hàng nhờ bà chủ giới thiệu cho vài món đồ đang hot.
Sự kiện tiếp theo trong ngày hôm đó đã được chuyển sang khách sạn gần khu cắm trại.
Lễ tân báo không có tên tôi, cô bạn thân gần như ch.ết lặng.
"Sao lại không có?"
"Xin lỗi cô, công tác hậu cần của chúng tôi xảy ra chút vấn đề, tôi không tìm thấy tên cô ấy nữa."
"Cô kiểm tra lại một chút được không, tên là Tống Thù."
Nhân viên lễ tân sửng sốt "Đúng rồi, thưa cô, khi nãy có một người đàn ông để lại cho cô một tấm thẻ phòng."
Bạn thân nháy mắt với tôi "Chắc chắn là lão Chu nhà cậu."
Cùng lúc đó, tôi lại nhận được tin nhắn của Chu Tùy "Em ngủ trước đi, tối nay anh trở lại."
Nhưng tôi không tài nào ngủ nổi.
Tôi lục tung tất cả những bộ váy đã mua và chọn ra chiếc bán chạy nhất trong cửa hàng, thành bại không quan trọng, đêm nay nhất định phải tôi phải tóm được Chu Tùy.
Tôi thay quần áo, sau đó ôm mặt chạy ra khỏi nhà vệ sinh, lăn lộn một lúc trên giường vì xấu hổ.
Thôi quên đi vậy… cái này, tôi không làm được.
Kết quả là tôi vừa định quay lại nhà tắm để thay đồ, cánh cửa phòng đột ngột mở ra.
Chu Tùy ngẩng đầu nhìn thấy tôi, thân thể lập tức cứng đờ.
Chúng tôi bốn mắt nhìn nhau.
Rầm!
Chu Tùy đóng sầm cửa lại.
Anh đứng ở cửa hồi lâu, tôi vừa định chui vào trong nhà tắm thì anh lập tức bước đến, sau đó bế tôi ném lên giường.
Chu Tùy một câu cũng còn chưa nói, mạnh mẽ áp chặt gáy tôi rồi cúi đầu hôn tôi.
"Chờ... Chờ đã..."
Chu Tùy túm chặt hai tay đang giãy dụa của tôi rồi ép cánh tay tôi lên đỉnh đầu "Thỏ nhỏ, đừng nhúc nhích."
Đôi tai thỏ trên đầu tôi lập tức bị Chu Tùy tháo xuống.
"Chu Tùy, anh... anh..."
"Ngoan, gọi chồng."
Xong đời tôi rồi, Chu Tùy không còn là con người nữa.
Không ngờ anh ấy lại thích thỏ.
Đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, tôi tựa vào ngực Chu Tùy "Có người..."
"Mặc kệ."
Nhưng mà tiếng gõ cửa càng lúc càng nhanh, kèm theo giọng nói tức giận của một người đàn ông "Chu Tùy, lăn ra đây cho tao!"
Chu Tùy dừng một lại chút, hít sâu một hơi rồi lại đem tai thỏ đặt lên đầu tôi "Chờ anh một chút."
Anh nhanh chóng đứng dậy rồi quấn tôi vào trong chăn, sau đó ra khỏi giường và mở cửa.
Cửa vừa mở ra thì đã bị mắng té tát vào mặt "Thằng khốn! Mày vừa mới lấy vợ mà đã làm gì thế này!"
"Sư phụ…" Chu Tùy ngập ngừng "Con…"
"Mày còn thử làm trò này một lần nữa tao xem!"
Chu Tùy gọi người đó là sư phụ, xem ra cũng là một người quan trọng đối với anh ấy.
"Sư phụ, con không có… "
"Câm miệng ngay! Mày tưởng mắt tao mù đấy à? Lại còn dám đi trăng hoa với phụ nữ bên ngoài! Bây giờ tao gọi cho bố mẹ mày để bọn họ xem mày là cái thứ gì!"
Hình như sư phụ hiểu lầm chuyện gì đó, tôi lập tức thò đầu khỏi chăn "Bác à, cháu với Chu Tùy kết hôn rồi."
Một người đàn ông khí chất tráng kiện đứng ở cửa, vừa giây trước bừng bừng lửa giận, giây tiếp theo lại trợn tròn mắt ngạc nhiên.
"Cái gì cơ?"
Chu Tùy bất đắc dĩ nói "Cô ấy là vợ con."
Ông ấy lập tưc nghẹn lời, nhìn thấy cái tai thỏ trên người tôi, lại nhìn sang Chu Tùy đã cởi trần nửa người trên, đột nhiên hiểu ra chuyện gì đó.
"Chà…" Ông ấy xấu hổ cười gượng hai tiếng "Vậy không thành vấn đề."
Sư phụ lườm Chu Tùy một cái, sau đó cười với tôi "Vậy thế hai đứa… chơi tiếp đi, lão già này đi ngủ đây."
Ngay khi cánh cửa vừa đóng lại, Chu Tùy thở ra một hơi nặng nề.
Bị người lớn trong nhà bắt gặp thế này cũng hơi xấu hổ “Sao em chưa nghe anh nhắc đến ông ấy bao giờ nhỉ?”
Chu Tùy quay lại "Anh tưởng em không hứng thú."
“Chuyện gì của anh thì em cũng quan tâm cả, hôm sau anh có thể dẫn em đến gặp ông ấy…”
Chu Tùy bế tôi trở lại giường "Được, thỏ nhỏ."
"?"
Này này này, tay của anh không yên phận đâu nhé.
“Anh… tại sao anh vẫn…”
"Không có gì cả, muốn bóc quà lần nữa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.