Chương 198: Chuyện không lường trước
Lam Nha
14/04/2021
"Phải đấy, cô có thể ở lại nhà tôi một đêm, như vậy là tiện cả đôi đường!" Lê Uy Long cũng nói.
Thấy Lê Uy Long và Chu Nhược Mai năn nỉ mãi, Ánh Hạ cũng không đành lòng từ chối, vì vậy cô nói: "Được rồi được rồi, vậy thì tôi sẽ ở nhà hai người một đêm vậy!"
"Giám đốc Ngô, tất cả chúng ta đã cùng nhau trải qua một cuộc chiến sinh tử tối nay, ai cũng bị dọa sợ chết khiếp rồi. Nếu cô cũng cảm thấy sợ khi phải trở về nhà một mình thì hãy ở lại nhà tôi một đêm!" Chu Nhược Mai nói thêm với Ngô Vy.
"Vậy thì tốt quá, cảm ơn cô!" Ngô Vy thực sự đã rất sợ hãi tối nay, và cô không dám về nhà một mình, vì vậy cô sẵn sàng đồng ý.
Hơn nữa, dù sao cô cũng sẽ tham dự lễ tưởng niệm của ông Dương Văn Diệp vào ngày mai, lúc nãy Lê Uy Long đã mời cô.
Sau khi trở về căn biệt thự trên đồi Mây, Chu Nhược Mai đã cẩn thận sắp xếp một phòng cho Ánh Hạ và Ngô Vy, để họ có thể ngủ chung trong một phòng.
Nguyễn Tú Cẩm tiếp tục ngủ cùng với Chu Nhược Mai.
Tuy nhiên, Tú Hằng là một tác giả rất tận tâm. Sau khi trở về phòng, cô lập tức quay trở lại với chiếc máy tính và viết thêm hai tiếng nữa cho hoàn thành nhiệm vụ cập nhật của ngày hôm nay trước khi đi ngủ.
..........
Cùng lúc này, tại văn phòng Bí thư Thành Uỷ thành phố Đà Lạt......
Trương Minh Thành nhìn lên đồng hồ và thấy rằng đã gần sáng sớm. Ông ước ccchừng lúc này hẳn là Lê Uy Long đã bị giết, vì vậy ông ta đã gọi ngay cho Tạ Ngọc Liên để hỏi thăm tình hình.
Tuy nhiên, sau khi cuộc gọi được thực hiện, không hề có phản hồi nào từ Tạ Ngọc Liên.
Trương Minh Thành gọi lại cho em trai mình là Trương Minh Nghị và thấy rằng cuộc gọi cũng không thành công!
Trong lòng ông ta cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao tất cả tín hiệu cuộc gọi đều bị tắt?
Nghi vấn về điều này, ông ta liền gọi cho các thành viên khác trong gia đình họ Trương và thấy rằng điện thoại của mọi người đều không có phản hồi!
Lúc này, Trương Minh Thành bỗng có một linh cảm không lành, tại sao tất cả bọn họ đều không bắt máy? Là do họ đã không bật nó lên hay không thể bật được nó?
Không cách nào lý giải được, ông ta gọi lại cho Hoàng Minh Yên, rồi nhanh chóng nhận ra rằng ngay cả điện thoại di động của Hoàng Minh Yên cũng tắt ngúm!
Tình huống bất thường này chưa từng xảy ra trước đây. Nếu không có lý do gì đặc biệt, cả gia đình không thể tắt điện thoại di động cùng lúc thế được.
Một linh cảm đáng ngại trào đến trong trái tim ông ta!
Ngay sau đó, Trương Minh Thành lập tức gọi tới Sở cảnh sát để hỏi họ xem có bất kỳ sự việc kỳ lạ gì xảy ra ở trong địa bàn thành phố tối nay không.
"Xin chào, có chuyện gì vậy?", Một viên cảnh sát trực điện thoại nhanh chóng bắt máy.
"Là tôi, Bí thư thành ủy Trương Minh Thành đây." Ông ta nói.
"Hóa ra là Trương..... Bí thư thành ủy Trương Minh Thành!" Vừa nghe thấy cái tên này, viên cảnh sát chợt cảm thấy sợ hãi và những lời nói của anh ta trở nên run rẩy.
"Tại sao tôi lại không gọi được cho Hoàng Minh Yên, ông ta không mang điện thoại à??" Trương Minh Thành lập tức đi vào vấn đề chính.
"À vâng, điện thoại di động của giám đốc Hoàng không có tín hiệu vào tối nay nên cả chúng tôi cũng không gọi được!", viên cảnh sát nói.
"Vậy sao? Thế, tối nay trong thành phố có xảy ra chuyện gì đặc biệt không?" Nghe tới đây, Trương Minh Thành đã nhận ra tình hình không ổn chút nào, nên anh ngập ngừng hỏi.
"Đúng là có! Tối nay ở trong thành phố....., không, thực ra là ngay trước trụ sở cảnh sát này, đã xảy ra chuyện kỳ lạ nhất tôi từng thấy từ khi theo nghề đến nay." Người cảnh sát nói.
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?" Trương Minh Thành cau mày, sốt ruột hỏi.
"Chuyện là, tối nay, một sư đoàn hùng hậu được trang bị vũ khí hết sức tối tân không rõ nguồn gốc từ đâu đã tiến công dữ dội vào thành phố Đà Lạt và bao vây Sở cảnh sát." Viên cảnh sát nói. Nhớ lại cảnh cả đội cảnh sát vừa bị quân đoàn bao vây, anh ta vẫn còn hơi sợ.
"Một đội quân không rõ nguồn gốc tiến công vào thành phố?" Trương Minh Thành rất sốc khi nghe tin này, liền hỏi lại một cách lo lắng: "Tại sao đội quân này lại bao vây Sở cảnh sát, cậu có biết không??"
Là người đứng ở một vị trí cao trong ban lãnh đạo thành phố, Trương Minh Thành khá nhạy cảm với những sự bất thường này. Đặc biệt là vào thời điểm gia đình họ Trương của ông ta cùng với Hoàng Minh Yên và băng Hổ Báo hợp lực để đối phó với Lê Uy Long tối nay. Việc cả một quân đoàn tiến vào thành phố khiến ông ta thực sự cảm thấy lo lắng.
"Họ đến để truy hỏi về nơi chủ tịch Hoàng bắt Lê Uy Long đến." Viên cảnh sát cũng trình bày chân thực mọi việc.
"Cái gì? Bọn họ muốn tìm vị trí của Hoàng Minh Yên và Lê Uy Long ư?" Trương Minh Thành kinh ngạc hét lên, mồ hôi lạnh bắt đầu toát ra đầm đìa.
Thấy Lê Uy Long và Chu Nhược Mai năn nỉ mãi, Ánh Hạ cũng không đành lòng từ chối, vì vậy cô nói: "Được rồi được rồi, vậy thì tôi sẽ ở nhà hai người một đêm vậy!"
"Giám đốc Ngô, tất cả chúng ta đã cùng nhau trải qua một cuộc chiến sinh tử tối nay, ai cũng bị dọa sợ chết khiếp rồi. Nếu cô cũng cảm thấy sợ khi phải trở về nhà một mình thì hãy ở lại nhà tôi một đêm!" Chu Nhược Mai nói thêm với Ngô Vy.
"Vậy thì tốt quá, cảm ơn cô!" Ngô Vy thực sự đã rất sợ hãi tối nay, và cô không dám về nhà một mình, vì vậy cô sẵn sàng đồng ý.
Hơn nữa, dù sao cô cũng sẽ tham dự lễ tưởng niệm của ông Dương Văn Diệp vào ngày mai, lúc nãy Lê Uy Long đã mời cô.
Sau khi trở về căn biệt thự trên đồi Mây, Chu Nhược Mai đã cẩn thận sắp xếp một phòng cho Ánh Hạ và Ngô Vy, để họ có thể ngủ chung trong một phòng.
Nguyễn Tú Cẩm tiếp tục ngủ cùng với Chu Nhược Mai.
Tuy nhiên, Tú Hằng là một tác giả rất tận tâm. Sau khi trở về phòng, cô lập tức quay trở lại với chiếc máy tính và viết thêm hai tiếng nữa cho hoàn thành nhiệm vụ cập nhật của ngày hôm nay trước khi đi ngủ.
..........
Cùng lúc này, tại văn phòng Bí thư Thành Uỷ thành phố Đà Lạt......
Trương Minh Thành nhìn lên đồng hồ và thấy rằng đã gần sáng sớm. Ông ước ccchừng lúc này hẳn là Lê Uy Long đã bị giết, vì vậy ông ta đã gọi ngay cho Tạ Ngọc Liên để hỏi thăm tình hình.
Tuy nhiên, sau khi cuộc gọi được thực hiện, không hề có phản hồi nào từ Tạ Ngọc Liên.
Trương Minh Thành gọi lại cho em trai mình là Trương Minh Nghị và thấy rằng cuộc gọi cũng không thành công!
Trong lòng ông ta cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao tất cả tín hiệu cuộc gọi đều bị tắt?
Nghi vấn về điều này, ông ta liền gọi cho các thành viên khác trong gia đình họ Trương và thấy rằng điện thoại của mọi người đều không có phản hồi!
Lúc này, Trương Minh Thành bỗng có một linh cảm không lành, tại sao tất cả bọn họ đều không bắt máy? Là do họ đã không bật nó lên hay không thể bật được nó?
Không cách nào lý giải được, ông ta gọi lại cho Hoàng Minh Yên, rồi nhanh chóng nhận ra rằng ngay cả điện thoại di động của Hoàng Minh Yên cũng tắt ngúm!
Tình huống bất thường này chưa từng xảy ra trước đây. Nếu không có lý do gì đặc biệt, cả gia đình không thể tắt điện thoại di động cùng lúc thế được.
Một linh cảm đáng ngại trào đến trong trái tim ông ta!
Ngay sau đó, Trương Minh Thành lập tức gọi tới Sở cảnh sát để hỏi họ xem có bất kỳ sự việc kỳ lạ gì xảy ra ở trong địa bàn thành phố tối nay không.
"Xin chào, có chuyện gì vậy?", Một viên cảnh sát trực điện thoại nhanh chóng bắt máy.
"Là tôi, Bí thư thành ủy Trương Minh Thành đây." Ông ta nói.
"Hóa ra là Trương..... Bí thư thành ủy Trương Minh Thành!" Vừa nghe thấy cái tên này, viên cảnh sát chợt cảm thấy sợ hãi và những lời nói của anh ta trở nên run rẩy.
"Tại sao tôi lại không gọi được cho Hoàng Minh Yên, ông ta không mang điện thoại à??" Trương Minh Thành lập tức đi vào vấn đề chính.
"À vâng, điện thoại di động của giám đốc Hoàng không có tín hiệu vào tối nay nên cả chúng tôi cũng không gọi được!", viên cảnh sát nói.
"Vậy sao? Thế, tối nay trong thành phố có xảy ra chuyện gì đặc biệt không?" Nghe tới đây, Trương Minh Thành đã nhận ra tình hình không ổn chút nào, nên anh ngập ngừng hỏi.
"Đúng là có! Tối nay ở trong thành phố....., không, thực ra là ngay trước trụ sở cảnh sát này, đã xảy ra chuyện kỳ lạ nhất tôi từng thấy từ khi theo nghề đến nay." Người cảnh sát nói.
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?" Trương Minh Thành cau mày, sốt ruột hỏi.
"Chuyện là, tối nay, một sư đoàn hùng hậu được trang bị vũ khí hết sức tối tân không rõ nguồn gốc từ đâu đã tiến công dữ dội vào thành phố Đà Lạt và bao vây Sở cảnh sát." Viên cảnh sát nói. Nhớ lại cảnh cả đội cảnh sát vừa bị quân đoàn bao vây, anh ta vẫn còn hơi sợ.
"Một đội quân không rõ nguồn gốc tiến công vào thành phố?" Trương Minh Thành rất sốc khi nghe tin này, liền hỏi lại một cách lo lắng: "Tại sao đội quân này lại bao vây Sở cảnh sát, cậu có biết không??"
Là người đứng ở một vị trí cao trong ban lãnh đạo thành phố, Trương Minh Thành khá nhạy cảm với những sự bất thường này. Đặc biệt là vào thời điểm gia đình họ Trương của ông ta cùng với Hoàng Minh Yên và băng Hổ Báo hợp lực để đối phó với Lê Uy Long tối nay. Việc cả một quân đoàn tiến vào thành phố khiến ông ta thực sự cảm thấy lo lắng.
"Họ đến để truy hỏi về nơi chủ tịch Hoàng bắt Lê Uy Long đến." Viên cảnh sát cũng trình bày chân thực mọi việc.
"Cái gì? Bọn họ muốn tìm vị trí của Hoàng Minh Yên và Lê Uy Long ư?" Trương Minh Thành kinh ngạc hét lên, mồ hôi lạnh bắt đầu toát ra đầm đìa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.