Chương 331: Cuộc chiến giữa hai người
Lam Nha
14/04/2021
“Muốn chết cũng có thể thử xem.” Lê Uy Long lạnh lùng nói. Khi nói đến thương trường, anh có thể thua kém đối thủ, nhưng khi chiến đấu, anh sẽ không bao giờ sợ bất kỳ ai!
“Người Đông quốc vĩ đại như tao, giết mày trong địa bàn của mày chỉ đơn giản như giết một con kiến! Đừng lo lắng, khi mày chết rồi, tao sẽ chăm sóc vợ mày.” Vĩnh Kim Bảo ngạo nghễ nói.
Trái tim của Lê Uy Long bùng cháy vì tức giận. Anh đang lo lắng không thể chơi đấu tranh trên thương trường với tập đoàn Vương Lôi, bây giờ thì tốt rồi, có thể dùng sở trường võ thuật của mình để giải quyết!
Bảo vệ đất nước của mình, tiêu diệt Vĩnh Kim Bảo trên lãnh thổ của mình, đó mới là đơn giản như giẫm chết một con kiến!
Nhìn thấy Vĩnh Kim Bảo ngang ngược như vậy dám công khai khiêu khích, trong lòng anh cũng có chút kỳ quái, chẳng lẽ ông ta không biết anh là hộ soái bảo vệ của Long quốc sao?
Theo lý mà nói, mục đích chính của việc Đông quốc đầu tư vào Tập đoàn Vương Lôi lần này là để đối phó với chính họ, nhưng Vĩnh Kim Bảo làm chủ tịch của Tập đoàn Vương Lôi lại ngông cuồng như thế này, đích thị là kiểu người thành chuyện thì ít mà hỏng chuyện thì nhiều. Chẳng lẽ ông ta chỉ là một con tốt thí bị đẩy lên trên?
“Ông sẽ hối hận khi tới Long quốc. Tôi sẽ khiến ông có đi mà không có về, trở thành hồn ma lang thang vất vưởng.” Ý định giết người của Lê Uy Long nổi lên, bất kể Vĩnh Kim Bảo có mục đích gì, vì ông ta đã lặn lội đường xa mà tự mình đến đây, anh cũng phải “tiếp đãi” cho tốt.
“Lên hết cho tôi, giết hắn!” Vĩnh Kim Bảo tức giận gầm lên.
Các vệ sĩ bên cạnh Vĩnh Kim Bảo nghe thấy lệnh của ông ta thì lập tức lao về phía Lê Uy Long.
Nhìn thấy đội hình này, Chu Nhược Mai lại chấn động. Vệ sĩ bên kia đều là người nước ngoài cao to, có lẽ là tương đối mạnh, Lê Uy Long có thể đối phó được không?
Lê Uy Long thấy vệ sĩ của Vĩnh Kim Bảo đã vội vàng chạy tới, biết rằng trận chiến này là khó tránh khỏi. Trong tình huống đột ngột này, anh muốn gọi Thiên Thành hoặc Hà Ngọc Lan đến, nhưng đã quá muộn.
Anh chỉ có thể bật dậy đột ngột và đấm nhanh vào đám vệ sĩ.
Bởi vì Lưu Bảo Thông đã dặn dò rằng đôi chân của anh không thể thực hiện các bài tập cường độ cao hoặc chiến đấu, vì thế nên anh đã chọn không thực hiện một cú đá mà thay vào đó chọn thực hiện một cú đấm.
“Bốp bốp bốp…”
Lê Uy Long tung một vài cú đấm liên tiếp với tốc độ không thể nhìn thấy bằng mắt thường, mỗi cú đấm đều trúng ngực của các vệ sĩ.
“Á á á...”
Không ai trong số các vệ sĩ có thể chạm vào Lê Uy Long, họ bị Lê Uy Long đấm bay lên không trung, hét lên thảm thiết.
Lê Uy Long là một hộ soái bảo vệ oai phong lẫm liệt, là vị tướng thống lĩnh hàng triệu quân, đương nhiên đối phó với mấy tên địch ngoại bang này dễ như trở bàn tay.
Nếu ngay cả một ít vệ sĩ nước ngoài cũng không đối phó được, anh làm sao được xưng là chiến thần Thiên Long?
Đánh bay đám vệ sĩ này lên không trung, vết thương trên chân của anh thậm chí không bị ảnh hưởng gì.
Chu Nhược Mai choáng váng khi thấy Lê Uy Long đã hạ gục những vệ sĩ ngoại quốc này trong tích tắc. Chồng cô thực sự là bất khả chiến bại!
Dù là hàng trăm người của bang Lions Gate, hay là sát thủ của Địa Ngục Thất, hay là vệ sĩ nước ngoài cao to dũng mãnh, chỉ cần gặp được chồng cô là đều phải quỳ lạy!
Khi đám người Vĩnh Kim Bảo nhìn thấy những vệ sĩ được đào tạo bài bản đã trải qua nhiều trận chiến mà không thể chống lại đòn tấn công của Lê Uy Long, tất cả đều sợ hãi tái mặt!
Những vệ sĩ bị Lê Uy Long hất vào không trung lúc này đã ngã xuống đất, từng người một nôn ra máu, cả người tái nhợt không gượng dậy được.
Không ai có thể nghĩ rằng Lê Uy Long và vệ sĩ của Vĩnh Kim Bảo lại đánh nhau trong khách sạn Thiên Long, những người phục vụ trong những khách sạn đó sợ hãi đến mức tránh xa và không dám đến gần.
Họ chỉ làm việc bán thời gian, vì vậy họ không muốn dính líu gì đến chuyện này.
Bên cạnh đó, họ đều biết danh tính của Lê Uy Long và Vĩnh Kim Bảo. Vĩnh Kim Bảo là người bùng nổ gần đây ở thành phố Đà Lạt, đằng sau là tập đoàn Vương Lôi được hỗ trợ bởi Đông quốc.
Cả hai đều là những nhân vật tuyệt vời như vậy, ai dám khiêu khích họ! Chỉ cần đứng xem họ chiến đấu là được!
Sau khi Lê Uy Long đánh gục đám vệ sĩ đó, cũng không vì thế mà dừng tay, anh từng bước đi về phía Vĩnh Kim Bảo.
“Cậu… cậu muốn làm gì?” Nhìn thấy Lê Uy Long đằng đằng sát khí đến gần mình, Vĩnh Kim Bảo sợ hãi đến phát run.
“Đương nhiên là tôi dạy cho ông một bài học!” Lê Uy Long nói xong liền tát Vĩnh Kim Bảo một cái.
“Bốp!”
Với một âm thanh giòn giã, Vĩnh Kim Bảo bị tát và xoay người nhiều lần tại chỗ, sau đó ngã xuống đất.
Cảnh tượng bất ngờ này lại khiến mọi người choáng váng
Nhưng Lê Uy Long vẫn không để cho Vĩnh Kim Bảo đi, bước lên một lần nữa, giẫm lên ngực của Vĩnh Kim Bảo!
“Bộp!” Lê Uy Long đạp lên ngực Vĩnh Kim Bảo, như thể bị một tảng đá lớn đập vào, một ngụm máu phun ra.
Nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều sợ hãi đến mức run lẩy bẩy.
“Người Đông quốc vĩ đại như tao, giết mày trong địa bàn của mày chỉ đơn giản như giết một con kiến! Đừng lo lắng, khi mày chết rồi, tao sẽ chăm sóc vợ mày.” Vĩnh Kim Bảo ngạo nghễ nói.
Trái tim của Lê Uy Long bùng cháy vì tức giận. Anh đang lo lắng không thể chơi đấu tranh trên thương trường với tập đoàn Vương Lôi, bây giờ thì tốt rồi, có thể dùng sở trường võ thuật của mình để giải quyết!
Bảo vệ đất nước của mình, tiêu diệt Vĩnh Kim Bảo trên lãnh thổ của mình, đó mới là đơn giản như giẫm chết một con kiến!
Nhìn thấy Vĩnh Kim Bảo ngang ngược như vậy dám công khai khiêu khích, trong lòng anh cũng có chút kỳ quái, chẳng lẽ ông ta không biết anh là hộ soái bảo vệ của Long quốc sao?
Theo lý mà nói, mục đích chính của việc Đông quốc đầu tư vào Tập đoàn Vương Lôi lần này là để đối phó với chính họ, nhưng Vĩnh Kim Bảo làm chủ tịch của Tập đoàn Vương Lôi lại ngông cuồng như thế này, đích thị là kiểu người thành chuyện thì ít mà hỏng chuyện thì nhiều. Chẳng lẽ ông ta chỉ là một con tốt thí bị đẩy lên trên?
“Ông sẽ hối hận khi tới Long quốc. Tôi sẽ khiến ông có đi mà không có về, trở thành hồn ma lang thang vất vưởng.” Ý định giết người của Lê Uy Long nổi lên, bất kể Vĩnh Kim Bảo có mục đích gì, vì ông ta đã lặn lội đường xa mà tự mình đến đây, anh cũng phải “tiếp đãi” cho tốt.
“Lên hết cho tôi, giết hắn!” Vĩnh Kim Bảo tức giận gầm lên.
Các vệ sĩ bên cạnh Vĩnh Kim Bảo nghe thấy lệnh của ông ta thì lập tức lao về phía Lê Uy Long.
Nhìn thấy đội hình này, Chu Nhược Mai lại chấn động. Vệ sĩ bên kia đều là người nước ngoài cao to, có lẽ là tương đối mạnh, Lê Uy Long có thể đối phó được không?
Lê Uy Long thấy vệ sĩ của Vĩnh Kim Bảo đã vội vàng chạy tới, biết rằng trận chiến này là khó tránh khỏi. Trong tình huống đột ngột này, anh muốn gọi Thiên Thành hoặc Hà Ngọc Lan đến, nhưng đã quá muộn.
Anh chỉ có thể bật dậy đột ngột và đấm nhanh vào đám vệ sĩ.
Bởi vì Lưu Bảo Thông đã dặn dò rằng đôi chân của anh không thể thực hiện các bài tập cường độ cao hoặc chiến đấu, vì thế nên anh đã chọn không thực hiện một cú đá mà thay vào đó chọn thực hiện một cú đấm.
“Bốp bốp bốp…”
Lê Uy Long tung một vài cú đấm liên tiếp với tốc độ không thể nhìn thấy bằng mắt thường, mỗi cú đấm đều trúng ngực của các vệ sĩ.
“Á á á...”
Không ai trong số các vệ sĩ có thể chạm vào Lê Uy Long, họ bị Lê Uy Long đấm bay lên không trung, hét lên thảm thiết.
Lê Uy Long là một hộ soái bảo vệ oai phong lẫm liệt, là vị tướng thống lĩnh hàng triệu quân, đương nhiên đối phó với mấy tên địch ngoại bang này dễ như trở bàn tay.
Nếu ngay cả một ít vệ sĩ nước ngoài cũng không đối phó được, anh làm sao được xưng là chiến thần Thiên Long?
Đánh bay đám vệ sĩ này lên không trung, vết thương trên chân của anh thậm chí không bị ảnh hưởng gì.
Chu Nhược Mai choáng váng khi thấy Lê Uy Long đã hạ gục những vệ sĩ ngoại quốc này trong tích tắc. Chồng cô thực sự là bất khả chiến bại!
Dù là hàng trăm người của bang Lions Gate, hay là sát thủ của Địa Ngục Thất, hay là vệ sĩ nước ngoài cao to dũng mãnh, chỉ cần gặp được chồng cô là đều phải quỳ lạy!
Khi đám người Vĩnh Kim Bảo nhìn thấy những vệ sĩ được đào tạo bài bản đã trải qua nhiều trận chiến mà không thể chống lại đòn tấn công của Lê Uy Long, tất cả đều sợ hãi tái mặt!
Những vệ sĩ bị Lê Uy Long hất vào không trung lúc này đã ngã xuống đất, từng người một nôn ra máu, cả người tái nhợt không gượng dậy được.
Không ai có thể nghĩ rằng Lê Uy Long và vệ sĩ của Vĩnh Kim Bảo lại đánh nhau trong khách sạn Thiên Long, những người phục vụ trong những khách sạn đó sợ hãi đến mức tránh xa và không dám đến gần.
Họ chỉ làm việc bán thời gian, vì vậy họ không muốn dính líu gì đến chuyện này.
Bên cạnh đó, họ đều biết danh tính của Lê Uy Long và Vĩnh Kim Bảo. Vĩnh Kim Bảo là người bùng nổ gần đây ở thành phố Đà Lạt, đằng sau là tập đoàn Vương Lôi được hỗ trợ bởi Đông quốc.
Cả hai đều là những nhân vật tuyệt vời như vậy, ai dám khiêu khích họ! Chỉ cần đứng xem họ chiến đấu là được!
Sau khi Lê Uy Long đánh gục đám vệ sĩ đó, cũng không vì thế mà dừng tay, anh từng bước đi về phía Vĩnh Kim Bảo.
“Cậu… cậu muốn làm gì?” Nhìn thấy Lê Uy Long đằng đằng sát khí đến gần mình, Vĩnh Kim Bảo sợ hãi đến phát run.
“Đương nhiên là tôi dạy cho ông một bài học!” Lê Uy Long nói xong liền tát Vĩnh Kim Bảo một cái.
“Bốp!”
Với một âm thanh giòn giã, Vĩnh Kim Bảo bị tát và xoay người nhiều lần tại chỗ, sau đó ngã xuống đất.
Cảnh tượng bất ngờ này lại khiến mọi người choáng váng
Nhưng Lê Uy Long vẫn không để cho Vĩnh Kim Bảo đi, bước lên một lần nữa, giẫm lên ngực của Vĩnh Kim Bảo!
“Bộp!” Lê Uy Long đạp lên ngực Vĩnh Kim Bảo, như thể bị một tảng đá lớn đập vào, một ngụm máu phun ra.
Nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều sợ hãi đến mức run lẩy bẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.