Chương 106: Kẻ đánh lén
Lam Nha
14/04/2021
Lê Uy Long biết rõ tình thế hiểm nguy của mình. Tất cả đều đang phục kích sẵn sàng bên trong nhà máy. Chúng có súng, vì vậy anh phải tập trung mọi giác quan, thận trọng xem xét mọi hướng.
Tất nhiên Vĩnh Thiên cũng biết rằng trận đấu dao trong mưa vừa nãy chỉ là màn khởi động, và cuộc đấu súng nguy hiểm hơn nhiều vẫn đang chờ đợi anh ở phía bên trong.
Bước chân vào nhà máy đồng nghĩa với việc đối mặt với hiểm nguy cận kề bởi kẻ thù đang giăng lưới chờ đợi anh từ mọi phía!
Nhưng anh vẫn không sợ.
Không ngại ngần trước hiểm nguy đang chực chờ!
Chu Nhược Mai cảm thấy phấn khích khi nhìn thấy chiến thắng của Lê Uy Long. Anh ấy có thể giết nhiều côn đồ kia như thế, biết đâu mình và anh ta lại có thể thoát được khỏi đây…
Tuy nhiên, lòng cô lại chùng xuống. Cô cảm thấy rằng điều này là không thể, bởi vì tất cả những kẻ phục kích trong nhà máy đều có súng. Kiếm của Lê Uy Long làm sao có thể nhanh hơn những viên đạn đến từ bốn phía? Vả lại anh ấy ở ngoài sáng, lũ người kia nằm trong tối chỉ chực chờ nhả đạn. Mọi thứ hoàn toàn bất lợi cho anh!
"Vĩnh Thiên, đừng đến đây nữa. Bọn chúng phục kích ở bên trong rất nhiều. Chạy đi!" Chu Nhược Mai không muốn ngay khi Lê Uy Long bước chân vào nhà máy, anh lại phải gục xuống tại đây, ngay trước mắt cô như thế!
"Tôi sẽ không để em một mình. Tôi sẽ cứu được em." Lê Uy Long nói khi tiếp tục tiến về phía trước.
"Tôi không quan tâm đến điều đó. Chúng sẽ không giết tôi đâu!" Chu Nhược Mai cố gắng thuyết phục.
Không muốn bị phân tâm nên Lê Uy Long im lặng.
Trương Minh Thọ và Võ Trung Hiếu hoảng sợ khi thấy gã đàn ông chỉ một cây dao đã có thể giết chết hơn hai trăm người trong chớp mắt. Bây giờ hắn lại đang từng bước tiến vào đây.
Đột nhiên một gã tay chân mặc đồ đen khi nãy đã ngã xuống đất nhỏm người đứng dậy, ngay phía sau lưng Lê Uy Long!
Trong cuộc hỗn chiến vừa nãy, khi nhìn thấy sức mạnh và kĩ thuật phi thường của Vĩnh Thiên, hắn ta sợ hãi nằm trên mặt đất giả vờ chết.
Bây giờ sau khi Lê Uy Long bước qua người, hắn muốn lập công nên đột ngột đứng dậy, lợi dụng phút giây không đề phòng của Lê Uy Long, dồn toàn lực ra một đòn trí mạng từ phía sau!
Giết được Lê Uy Long là hắn lập được một công lớn!
Khi Chu Nhược Mai nhận thức được sự việc, cô sợ hãi tới mức dường như cấm khẩu, không còn có thể hét lên cảnh báo cho Lê Uy Long!
Tuy nhiên, ngay khi cô nghĩ Lê Uy Long đã nắm chắc cái chết trong tay, thì anh ta đột nhiên vung cánh trái lên!
Không cần nhìn lại, chỉ cần thúc mạnh về phía sau một cú!
Gã áo đen hứng trọn lưỡi dao vào bụng trước khi kịp đâm kiếm của hắn vào lưng Lê Uy Long.
"Hự!" Hắn đứng chết lặng, đôi mắt mở to và máu tuôn ra khỏi miệng như một dòng suối nhỏ.
Hắn vốn nghĩ rằng mình có thể giết chết Lê Uy Long chỉ bằng một đòn duy nhất, nhưng anh không ngờ lại phải bỏ mạng cũng chỉ bằng một đòn duy nhất của Lê Uy Long.
Lê Uy Long ra đòn quá nhanh, thậm chí không cần quay đầu lại. Hắn không kịp phản ứng thì lưỡi dao đã đâm xuyên ra phía sau lưng!
Nhìn thấy cảnh này, Chu Nhược Mai không thể không bị choáng váng thêm lần nữa. Làm thế nào mà Lê Uy Long biết có kẻ đâm lén phía sau? Chẳng lẽ anh ta có mắt phía sau đầu?
Trên thực tế, đó chỉ là một kĩ năng của một chiến thần bất bại như Lê Uy Long mà thôi.
Anh ta không chỉ có sáu giác quan mà thậm chí còn có nhiều hơn thế nữa. Nếu ngay cả một đòn đánh lén từ phía sau tầm thường như vậy mà Lê Uy Long còn không ngăn nổi thì anh ta đã chết trên chiến trường từ rất lâu rồi. Đâu còn có thể đứng được ở đây?
Lúc này, Lê Uy Long bắt đầu từ từ rút con dao ra.
Máu lập tức tuôn ra từ vết thương ở bụng kẻ đánh lén.
Hắn lảo đảo rồi ngã sóng soài xuống mặt đất. Đôi mắt còn mở to trừng trừng.
Phải! Hắn chết mà không thể nhắm mắt!
Mắt thấy mình sắp đắc thủ, sắp lập được đại công, vậy mà vẫn bị Lê Uy Long một đòn giết chết thì sao có thể nhắm mắt được?
Lê Uy Long không buồn quay đầu nhìn lại, không thèm liếc mắt về phía gã, anh ta tiếp tục bước về phía trước.
Nhìn thấy cảnh này, Lục Thọ không thể bình tĩnh được nữa.
Hắn lập tức rút súng ra và nhằm Lê Uy Long bắn thẳng.
"Đoàng!"
Với một phát súng, một viên đạn bay thẳng về phía Lê Uy Long!
Chu Nhược Mai sợ hãi đến nỗi mặt cô cắt không còn giọt máu. Dù kiếm pháp của Lê Uy Long hoàn hảo vậy đi chăng nữa, liệu anh ta có thể sống sót sau viên đạn được không?
Tất nhiên Vĩnh Thiên cũng biết rằng trận đấu dao trong mưa vừa nãy chỉ là màn khởi động, và cuộc đấu súng nguy hiểm hơn nhiều vẫn đang chờ đợi anh ở phía bên trong.
Bước chân vào nhà máy đồng nghĩa với việc đối mặt với hiểm nguy cận kề bởi kẻ thù đang giăng lưới chờ đợi anh từ mọi phía!
Nhưng anh vẫn không sợ.
Không ngại ngần trước hiểm nguy đang chực chờ!
Chu Nhược Mai cảm thấy phấn khích khi nhìn thấy chiến thắng của Lê Uy Long. Anh ấy có thể giết nhiều côn đồ kia như thế, biết đâu mình và anh ta lại có thể thoát được khỏi đây…
Tuy nhiên, lòng cô lại chùng xuống. Cô cảm thấy rằng điều này là không thể, bởi vì tất cả những kẻ phục kích trong nhà máy đều có súng. Kiếm của Lê Uy Long làm sao có thể nhanh hơn những viên đạn đến từ bốn phía? Vả lại anh ấy ở ngoài sáng, lũ người kia nằm trong tối chỉ chực chờ nhả đạn. Mọi thứ hoàn toàn bất lợi cho anh!
"Vĩnh Thiên, đừng đến đây nữa. Bọn chúng phục kích ở bên trong rất nhiều. Chạy đi!" Chu Nhược Mai không muốn ngay khi Lê Uy Long bước chân vào nhà máy, anh lại phải gục xuống tại đây, ngay trước mắt cô như thế!
"Tôi sẽ không để em một mình. Tôi sẽ cứu được em." Lê Uy Long nói khi tiếp tục tiến về phía trước.
"Tôi không quan tâm đến điều đó. Chúng sẽ không giết tôi đâu!" Chu Nhược Mai cố gắng thuyết phục.
Không muốn bị phân tâm nên Lê Uy Long im lặng.
Trương Minh Thọ và Võ Trung Hiếu hoảng sợ khi thấy gã đàn ông chỉ một cây dao đã có thể giết chết hơn hai trăm người trong chớp mắt. Bây giờ hắn lại đang từng bước tiến vào đây.
Đột nhiên một gã tay chân mặc đồ đen khi nãy đã ngã xuống đất nhỏm người đứng dậy, ngay phía sau lưng Lê Uy Long!
Trong cuộc hỗn chiến vừa nãy, khi nhìn thấy sức mạnh và kĩ thuật phi thường của Vĩnh Thiên, hắn ta sợ hãi nằm trên mặt đất giả vờ chết.
Bây giờ sau khi Lê Uy Long bước qua người, hắn muốn lập công nên đột ngột đứng dậy, lợi dụng phút giây không đề phòng của Lê Uy Long, dồn toàn lực ra một đòn trí mạng từ phía sau!
Giết được Lê Uy Long là hắn lập được một công lớn!
Khi Chu Nhược Mai nhận thức được sự việc, cô sợ hãi tới mức dường như cấm khẩu, không còn có thể hét lên cảnh báo cho Lê Uy Long!
Tuy nhiên, ngay khi cô nghĩ Lê Uy Long đã nắm chắc cái chết trong tay, thì anh ta đột nhiên vung cánh trái lên!
Không cần nhìn lại, chỉ cần thúc mạnh về phía sau một cú!
Gã áo đen hứng trọn lưỡi dao vào bụng trước khi kịp đâm kiếm của hắn vào lưng Lê Uy Long.
"Hự!" Hắn đứng chết lặng, đôi mắt mở to và máu tuôn ra khỏi miệng như một dòng suối nhỏ.
Hắn vốn nghĩ rằng mình có thể giết chết Lê Uy Long chỉ bằng một đòn duy nhất, nhưng anh không ngờ lại phải bỏ mạng cũng chỉ bằng một đòn duy nhất của Lê Uy Long.
Lê Uy Long ra đòn quá nhanh, thậm chí không cần quay đầu lại. Hắn không kịp phản ứng thì lưỡi dao đã đâm xuyên ra phía sau lưng!
Nhìn thấy cảnh này, Chu Nhược Mai không thể không bị choáng váng thêm lần nữa. Làm thế nào mà Lê Uy Long biết có kẻ đâm lén phía sau? Chẳng lẽ anh ta có mắt phía sau đầu?
Trên thực tế, đó chỉ là một kĩ năng của một chiến thần bất bại như Lê Uy Long mà thôi.
Anh ta không chỉ có sáu giác quan mà thậm chí còn có nhiều hơn thế nữa. Nếu ngay cả một đòn đánh lén từ phía sau tầm thường như vậy mà Lê Uy Long còn không ngăn nổi thì anh ta đã chết trên chiến trường từ rất lâu rồi. Đâu còn có thể đứng được ở đây?
Lúc này, Lê Uy Long bắt đầu từ từ rút con dao ra.
Máu lập tức tuôn ra từ vết thương ở bụng kẻ đánh lén.
Hắn lảo đảo rồi ngã sóng soài xuống mặt đất. Đôi mắt còn mở to trừng trừng.
Phải! Hắn chết mà không thể nhắm mắt!
Mắt thấy mình sắp đắc thủ, sắp lập được đại công, vậy mà vẫn bị Lê Uy Long một đòn giết chết thì sao có thể nhắm mắt được?
Lê Uy Long không buồn quay đầu nhìn lại, không thèm liếc mắt về phía gã, anh ta tiếp tục bước về phía trước.
Nhìn thấy cảnh này, Lục Thọ không thể bình tĩnh được nữa.
Hắn lập tức rút súng ra và nhằm Lê Uy Long bắn thẳng.
"Đoàng!"
Với một phát súng, một viên đạn bay thẳng về phía Lê Uy Long!
Chu Nhược Mai sợ hãi đến nỗi mặt cô cắt không còn giọt máu. Dù kiếm pháp của Lê Uy Long hoàn hảo vậy đi chăng nữa, liệu anh ta có thể sống sót sau viên đạn được không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.