Chương 273: Kế hoạch xấu xa (2)
Lam Nha
14/04/2021
"Trần An Huy, anh có ý khen em hay hạ bệ em khi anh nói điều này?" Chu Lệ Ngọc tức giận nói.
"Tất nhiên là anh khen ngợi em! Kế hoạch của em thực sự tuyệt vời. Một mũi tên mà trúng cả hai đích! Thật là nhất cử lưỡng tiện! Không chỉ Huy Thành có thể đạt được điều anh ấy muốn, mà còn giúp cho Chu gia và Phan gia có được hợp đồng, và chúng ta cũng có thể trả thù chị em cùng với Lê Uy Long." Trần An Huy nói.
"Đúng vậy! Em không thể nhịn được vẻ kiêu ngạo của chị ta như lâu nay nữa! Lê Uy Long cũng vậy, vẻ tự phụ của hắn ta làm em ngứa hết cả mắt! Một gã con rể vô tích sự từ chỗ nào chui đến mà dám cưỡi lên đầu Phi Phi này sao? Em phải cho hắn phải nếm mùi đau khổ!" Chu Lệ Ngọc nghiến răng.
Bên ngoài thì có vẻ cô ta đã đưa ra một kế hoạch tuyệt diệu để thỏa mãn được ao ước bấy lâu của Phan Thiên, nhưng mục đích cuối cùng thực sự là để trả thù Lê Uy Long và Chu Nhược Mai. Đám cưới vào tháng trước đã khiến cô ta phải muối mặt trước bao nhiêu người, và cô ta càng căm ghét Lê Uy Long và Chu Nhược Mai hơn nữa.
Cô ta lớn lên cùng Chu Nhược Mai nên hiểu rất rõ tính cách của cô chị gái mình. Chắc chắn rằng với tính cách đó, sau khi bị cưỡng đoạt bởi Phan Thiên, Chu Nhược Mai sẽ không bao giờ dám nói ra để giữ gìn danh tiếng của mình.
Khi đã nắm thóp được Chu Nhược Mai rồi thì cô chị gái xinh đẹp, đáng ghét ấy ắt hẳn phải nghe lời cô ta.
Tưởng tượng đến cảnh sau này Chu Nhược Mai sẽ phải ngậm miệng ngoan ngoãn nghe theo mọi sắp đặt của mình, Chu Lệ Ngọc vô cùng phấn khích, khiến khuôn mặt cô ta lúc này trở nên kì dị.
"Phi Phi, đừng vui mừng quá sớm! Đột nhiên anh nghĩ tới một vấn đề." Trần An Huy đột nhiên đánh thức cô vợ khỏi giấc mộng đẹp.
"Có vấn đề gì vậy?" Chu Lệ Ngọc hỏi.
"Em và chị gái của em luôn mâu thuẫn, làm sao em có thể rủ cô ấy đi ăn được? Nếu em mời cô ấy, cô ấy sẽ đến chứ?" Trần An Huy hỏi.
"Việc đó chẳng thành vấn đề với em! Anh đừng lo. Em hiểu Chu Nhược Mai hơn ai hết. Điểm yếu của cô ta là mềm yếu và hay mủi lòng bởi tình cảm gia đình. Kiểu người yếu lòng, tình cảm ấy dễ nắm trong lòng bàn tay lắm! Mặc dù em luôn mâu thuẫn với cô ta, nhưng dù gì em cũng là em gái của cô ta. Với một chút chân thành, em mời chắc chắn Chu Nhược Mai sẽ đến." Chu Lệ Ngọc tự tin nói.
"Nếu được vậy thì rất tốt." Trần An Huy nói.
"Phi Phi, em phải nhớ nhất định không được để Lê Uy Long đi cùng cô ấy! Nếu Lê Uy Long đi cùng thì tôi sẽ không thể nào thực hiện kế hoạch được đâu." Phan Thiên căn dặn.
"Tất nhiên. Em đảm bảo cô ta sẽ không mang Lê Uy Long đi cùng." Chu Lệ Ngọc tự tin nói.
"Nhân tiện, em định sẽ mời cô ấy đi ăn tối ở đâu?" Phan Thiên hỏi lại.
"Nhà hàng thì nhiều, nhưng phải chọn chỗ nào hợp lý nhất để chúng ta dễ bề hành động! Tốt nhất nên ăn trong nhà hàng của anh, để anh có thể thuận tiện mà hưởng thụ chứ! Ha ha ha...." Chu Lệ Ngọc cười lạnh lẽo.
"Thật hay! Vậy hãy mời cô ấy đến Nhà hàng Đại Thành của gia đình chúng tôi ăn tối! Đại Thành vừa rộng rãi, sang trọng lại có phòng nghỉ cho khách. Rất thuận tiện cho công việc." Mắt Phan Thiên sáng rỡ, hắn nhanh chóng đồng ý ngay.
"Được rồi, vậy thì tốt. Vậy hãy chuẩn bị thuốc cho chị gái em!" Chu Lệ Ngọc cười mỉm.
"Tất nhiên tôi sẽ sắp xếp việc này. Nhà hàng Đại Thành là tài sản của Phan gia tôi. Đám nhân viên làm việc ở đó đều biết cung cách làm việc của tôi." Phan Thiên nói.
"Vậy thì em chúc anh Huy Thành được như ý!" Chu Lệ Ngọc mỉm cười thảo mai nhìn Huy Thành.
"Khi nào thì chúng ta sẽ hành động?" Phan Thiên thèm muốn Chu Nhược Mai đã rất lâu nên hắn nôn nóng sắp không chịu nổi.
"Khi nào anh muốn ra tay?" Chu Lệ Ngọc hỏi.
"Tất nhiên càng sớm càng tốt!" Phan Thiên trả lời ngay không do dự.
"Vậy thì không nên quá muộn. Chi bằng hành động ngay tối nay. Giờ này Chu Nhược Mai chắc đã sắp nghỉ làm, em sẽ gọi cho chị ta ngay bây giờ." Chu Lệ Ngọc nói.
...
Lúc này, tại Tập đoàn Galaxy...
Điện thoại của Chu Nhược Mai đột ngột reo lên. Cô rút ra và thấy rằng đó là em họ của mình, Chu Lệ Ngọc, đang gọi đến.
Trong lòng Chu Nhược Mai cảm thấy rất kỳ lạ. Trong những năm qua, Chu Lệ Ngọc luôn ăn miếng trả miếng với mình như một kẻ thù. Cô ta chưa bao giờ chủ động gọi điện cho mình, vậy tại sao hôm nay Phi Phi lại gọi cô bất ngờ như thế? Không lẽ cô ta gọi là vì chuyện dự án với gia đình họ Chu sao?
Chu Nhược Mai không muốn trả lời cuộc gọi của Chu Lệ Ngọc, nhưng nghĩ lại, dù sao cô ta cũng là em gái của mình, nên cô đành cầm máy.
"Tất nhiên là anh khen ngợi em! Kế hoạch của em thực sự tuyệt vời. Một mũi tên mà trúng cả hai đích! Thật là nhất cử lưỡng tiện! Không chỉ Huy Thành có thể đạt được điều anh ấy muốn, mà còn giúp cho Chu gia và Phan gia có được hợp đồng, và chúng ta cũng có thể trả thù chị em cùng với Lê Uy Long." Trần An Huy nói.
"Đúng vậy! Em không thể nhịn được vẻ kiêu ngạo của chị ta như lâu nay nữa! Lê Uy Long cũng vậy, vẻ tự phụ của hắn ta làm em ngứa hết cả mắt! Một gã con rể vô tích sự từ chỗ nào chui đến mà dám cưỡi lên đầu Phi Phi này sao? Em phải cho hắn phải nếm mùi đau khổ!" Chu Lệ Ngọc nghiến răng.
Bên ngoài thì có vẻ cô ta đã đưa ra một kế hoạch tuyệt diệu để thỏa mãn được ao ước bấy lâu của Phan Thiên, nhưng mục đích cuối cùng thực sự là để trả thù Lê Uy Long và Chu Nhược Mai. Đám cưới vào tháng trước đã khiến cô ta phải muối mặt trước bao nhiêu người, và cô ta càng căm ghét Lê Uy Long và Chu Nhược Mai hơn nữa.
Cô ta lớn lên cùng Chu Nhược Mai nên hiểu rất rõ tính cách của cô chị gái mình. Chắc chắn rằng với tính cách đó, sau khi bị cưỡng đoạt bởi Phan Thiên, Chu Nhược Mai sẽ không bao giờ dám nói ra để giữ gìn danh tiếng của mình.
Khi đã nắm thóp được Chu Nhược Mai rồi thì cô chị gái xinh đẹp, đáng ghét ấy ắt hẳn phải nghe lời cô ta.
Tưởng tượng đến cảnh sau này Chu Nhược Mai sẽ phải ngậm miệng ngoan ngoãn nghe theo mọi sắp đặt của mình, Chu Lệ Ngọc vô cùng phấn khích, khiến khuôn mặt cô ta lúc này trở nên kì dị.
"Phi Phi, đừng vui mừng quá sớm! Đột nhiên anh nghĩ tới một vấn đề." Trần An Huy đột nhiên đánh thức cô vợ khỏi giấc mộng đẹp.
"Có vấn đề gì vậy?" Chu Lệ Ngọc hỏi.
"Em và chị gái của em luôn mâu thuẫn, làm sao em có thể rủ cô ấy đi ăn được? Nếu em mời cô ấy, cô ấy sẽ đến chứ?" Trần An Huy hỏi.
"Việc đó chẳng thành vấn đề với em! Anh đừng lo. Em hiểu Chu Nhược Mai hơn ai hết. Điểm yếu của cô ta là mềm yếu và hay mủi lòng bởi tình cảm gia đình. Kiểu người yếu lòng, tình cảm ấy dễ nắm trong lòng bàn tay lắm! Mặc dù em luôn mâu thuẫn với cô ta, nhưng dù gì em cũng là em gái của cô ta. Với một chút chân thành, em mời chắc chắn Chu Nhược Mai sẽ đến." Chu Lệ Ngọc tự tin nói.
"Nếu được vậy thì rất tốt." Trần An Huy nói.
"Phi Phi, em phải nhớ nhất định không được để Lê Uy Long đi cùng cô ấy! Nếu Lê Uy Long đi cùng thì tôi sẽ không thể nào thực hiện kế hoạch được đâu." Phan Thiên căn dặn.
"Tất nhiên. Em đảm bảo cô ta sẽ không mang Lê Uy Long đi cùng." Chu Lệ Ngọc tự tin nói.
"Nhân tiện, em định sẽ mời cô ấy đi ăn tối ở đâu?" Phan Thiên hỏi lại.
"Nhà hàng thì nhiều, nhưng phải chọn chỗ nào hợp lý nhất để chúng ta dễ bề hành động! Tốt nhất nên ăn trong nhà hàng của anh, để anh có thể thuận tiện mà hưởng thụ chứ! Ha ha ha...." Chu Lệ Ngọc cười lạnh lẽo.
"Thật hay! Vậy hãy mời cô ấy đến Nhà hàng Đại Thành của gia đình chúng tôi ăn tối! Đại Thành vừa rộng rãi, sang trọng lại có phòng nghỉ cho khách. Rất thuận tiện cho công việc." Mắt Phan Thiên sáng rỡ, hắn nhanh chóng đồng ý ngay.
"Được rồi, vậy thì tốt. Vậy hãy chuẩn bị thuốc cho chị gái em!" Chu Lệ Ngọc cười mỉm.
"Tất nhiên tôi sẽ sắp xếp việc này. Nhà hàng Đại Thành là tài sản của Phan gia tôi. Đám nhân viên làm việc ở đó đều biết cung cách làm việc của tôi." Phan Thiên nói.
"Vậy thì em chúc anh Huy Thành được như ý!" Chu Lệ Ngọc mỉm cười thảo mai nhìn Huy Thành.
"Khi nào thì chúng ta sẽ hành động?" Phan Thiên thèm muốn Chu Nhược Mai đã rất lâu nên hắn nôn nóng sắp không chịu nổi.
"Khi nào anh muốn ra tay?" Chu Lệ Ngọc hỏi.
"Tất nhiên càng sớm càng tốt!" Phan Thiên trả lời ngay không do dự.
"Vậy thì không nên quá muộn. Chi bằng hành động ngay tối nay. Giờ này Chu Nhược Mai chắc đã sắp nghỉ làm, em sẽ gọi cho chị ta ngay bây giờ." Chu Lệ Ngọc nói.
...
Lúc này, tại Tập đoàn Galaxy...
Điện thoại của Chu Nhược Mai đột ngột reo lên. Cô rút ra và thấy rằng đó là em họ của mình, Chu Lệ Ngọc, đang gọi đến.
Trong lòng Chu Nhược Mai cảm thấy rất kỳ lạ. Trong những năm qua, Chu Lệ Ngọc luôn ăn miếng trả miếng với mình như một kẻ thù. Cô ta chưa bao giờ chủ động gọi điện cho mình, vậy tại sao hôm nay Phi Phi lại gọi cô bất ngờ như thế? Không lẽ cô ta gọi là vì chuyện dự án với gia đình họ Chu sao?
Chu Nhược Mai không muốn trả lời cuộc gọi của Chu Lệ Ngọc, nhưng nghĩ lại, dù sao cô ta cũng là em gái của mình, nên cô đành cầm máy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.