Chương 675: Long Chủ đốc thúc trận chiến
Lam Nha
01/07/2023
“Hộ Soái, bây giờ cuộc đại chiến đang đến gần, anh nên ở lại khu vực chiến
đấu để trấn giữ thành, rồi còn chỉ huy các tướng lĩnh điều động binh sĩ, anh định về thành phố Quốc Hòa làm gì?” Thiên Thành nói.
“Quốc Hòa là sẽ nơi đầu tiên quân địch đổ bộ đến, tôi phải đích thân về đó một chuyến để xem xét công sự phòng thủ như thế nào.” Lê Uy Long nói.
“Hiện tại Quốc Hòa đang rất hỗn loạn, đặc vụ của quân địch sớm đã mai phục cả thành phố rồi, anh mà về thì sẽ rất nguy hiểm, hay là anh đừng về nữa.” Thiên Thành lại nói.
“Đặc vụ của kẻ địch không chỗ nào là không có mặt, nếu như ngay cả mấy tên đặc vụ này mà tôi cũng sợ thì làm sao tôi có thể thống lĩnh được hàng vạn quân? Tôi nhất định phải đích thân ra tiền tuyến để cổ vũ ý chí chiến đấu của các binh sĩ.” Lê Uy Long đáp lại.
“Nhưng mà, đặc vụ của kẻ địch lại trốn trong bóng tối, anh trở về Quốc Hòa lúc này thực sự sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm.” Thiên Thành nói.
“Anh yên tâm đi, bọn chúng không dễ dàng ám sát Lê Uy Long tôi thế đâu, tôi nhất định sẽ đem đủ binh sĩ trở về. Hiện giờ tôi đang rất bận, không có thời gian lề mề với anh nữa đâu.” Lê Uy Long nói xong liền tắt điện thoại.
Thiên Thành biết Lê Uy Long sẽ đem đủ binh sĩ trở về nên cũng cảm thấy yên tâm phần nào. Bây giờ là giai đoạn vô cùng quan trọng, rất cần Hộ Soái Vệ Quốc ra trận, nên các công tác về phương diện đảm bảo an toàn đều phải được triển khai vô cùng nghiêm ngặt và cẩn thận.
Một lát sau, Ánh Hạ đưa người của Cục Công an Thành phố đến biệt thự Tinh Nguyệt.
Sau khi nắm bắt sơ qua tình hình, Ánh Hạ cho người của mình khiêng thi thể của kẻ địch ra khỏi khu biệt thự rồi lấy xe ô tô chở đi.
Kế tiếp, Thiên Thành cho nhân viên bảo vệ và đội đặc nhiệm dùng nước lau sạch các vết máu trên sàn nhà.
Những việc như thế này vốn dĩ có thể nhờ người đến xử lý, nhưng Thiên Thành cảm thấy đám nhân viên bảo vệ và đội đặc nhiệm cũng đang rảnh rỗi nên tiện thể kêu bọn họ đến giải quyết.
Nếu như nhờ người đến xử lý, nhìn thấy trên sàn nhà có nhiều vết máu như vậy, họ chắc chắn sẽ đoán được rằng ở đây từng có rất nhiều người bị giết, nếu truyền ra ngoài sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Hà Ngọc Lan là đội trưởng đội đặc nhiệm, hơn nữa lại còn là con gái, những công việc dơ bẩn như này cô ấy chắc chắn sẽ không làm.
Lúc rảnh rỗi, cô ấy cũng thường xuyên chơi bóng rổ cùng với Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng.
Sau khi các vết máu trên sàn nhà được lau sạch, Thiên Thành liền gọi điện thoại nhờ người chuyên lắp kính đến để lắp lại tấm kính mới vào cánh cửa sổ đã bị Hà Ngọc Lan đánh vỡ.
Đợi cho đến tối, phía bên Lạc Bảo Thông truyền đến tin tức, toàn bộ năm nhân viên bảo vệ và hai thành viên trong đội đặc nhiệm bị súng bắn bị thương đã được cứu và không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa.
Nghe tin những đồng đội bị thương đều đã qua cơn nguy kịch, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Quốc Tây.
Bất chấp sự can ngăn thuyết phục của các văn võ đại thần, Long Chủ vẫn đích thân dẫn Ngự Lâm Quân của mình đến biên giới phía Bắc để đốc thúc trận chiến.
Trận chiến ở phía Bắc vô cùng quan trọng, anh ta cảm thấy bản thân nhất định phải có mặt, đích thân đốc thúc trận chiến thì mới có thể đánh lui được quân địch hùng mạnh của Sư Quốc.
Bởi vì các tướng soái ở phía Bắc xưa nay mỗi người một ý, cộng thêm nội bộ cũng nhiều mâu thuẫn. Việc này giống như một đống cát rải rác khắp nơi, nếu chỉ dựa vào Hộ Soái trấn giữ phía Bắc là Trương Minh Lương thì e là không cách nào khống chế được các vị tướng quân khác.
Nếu các tướng lĩnh và binh sĩ ở phía Bắc không hợp lực đoàn kết lại với nhau thì rất khó để đánh lui được kẻ địch. Nếu lãnh thổ phía Bắc bị chiếm đóng, bọn chúng sẽ tiến công thần tốc và nhanh chóng đánh vào Quốc Tây, và Đại Long sẽ rơi vào nguy hiểm.
Vì vậy, Long Chủ cảm thấy cần phải tự mình đem quân lên phía Bắc, đốc thúc các tướng lĩnh và binh sĩ đoàn kết một lòng chống lại kẻ địch.
Hơn nữa, phía Nam có Hộ Soái Vệ Quốc đứng đầu Đại Long là Lê Uy Long nên Long Chủ không hề lo lắng, chỉ bận tâm đến phía Bắc.
Trước khi ra trận, Long Chủ đã tuyên bố phong cho Lê Uy Long làm người kế vị trước mặt các văn võ đại thần và công chúng. Nếu như anh ta có xảy ra chuyện gì ở phía Bắc, Lê Uy Long sẽ lên làm Long Chủ và phụ trách quản lý toàn bộ Đại Long.
“Quốc Hòa là sẽ nơi đầu tiên quân địch đổ bộ đến, tôi phải đích thân về đó một chuyến để xem xét công sự phòng thủ như thế nào.” Lê Uy Long nói.
“Hiện tại Quốc Hòa đang rất hỗn loạn, đặc vụ của quân địch sớm đã mai phục cả thành phố rồi, anh mà về thì sẽ rất nguy hiểm, hay là anh đừng về nữa.” Thiên Thành lại nói.
“Đặc vụ của kẻ địch không chỗ nào là không có mặt, nếu như ngay cả mấy tên đặc vụ này mà tôi cũng sợ thì làm sao tôi có thể thống lĩnh được hàng vạn quân? Tôi nhất định phải đích thân ra tiền tuyến để cổ vũ ý chí chiến đấu của các binh sĩ.” Lê Uy Long đáp lại.
“Nhưng mà, đặc vụ của kẻ địch lại trốn trong bóng tối, anh trở về Quốc Hòa lúc này thực sự sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm.” Thiên Thành nói.
“Anh yên tâm đi, bọn chúng không dễ dàng ám sát Lê Uy Long tôi thế đâu, tôi nhất định sẽ đem đủ binh sĩ trở về. Hiện giờ tôi đang rất bận, không có thời gian lề mề với anh nữa đâu.” Lê Uy Long nói xong liền tắt điện thoại.
Thiên Thành biết Lê Uy Long sẽ đem đủ binh sĩ trở về nên cũng cảm thấy yên tâm phần nào. Bây giờ là giai đoạn vô cùng quan trọng, rất cần Hộ Soái Vệ Quốc ra trận, nên các công tác về phương diện đảm bảo an toàn đều phải được triển khai vô cùng nghiêm ngặt và cẩn thận.
Một lát sau, Ánh Hạ đưa người của Cục Công an Thành phố đến biệt thự Tinh Nguyệt.
Sau khi nắm bắt sơ qua tình hình, Ánh Hạ cho người của mình khiêng thi thể của kẻ địch ra khỏi khu biệt thự rồi lấy xe ô tô chở đi.
Kế tiếp, Thiên Thành cho nhân viên bảo vệ và đội đặc nhiệm dùng nước lau sạch các vết máu trên sàn nhà.
Những việc như thế này vốn dĩ có thể nhờ người đến xử lý, nhưng Thiên Thành cảm thấy đám nhân viên bảo vệ và đội đặc nhiệm cũng đang rảnh rỗi nên tiện thể kêu bọn họ đến giải quyết.
Nếu như nhờ người đến xử lý, nhìn thấy trên sàn nhà có nhiều vết máu như vậy, họ chắc chắn sẽ đoán được rằng ở đây từng có rất nhiều người bị giết, nếu truyền ra ngoài sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Hà Ngọc Lan là đội trưởng đội đặc nhiệm, hơn nữa lại còn là con gái, những công việc dơ bẩn như này cô ấy chắc chắn sẽ không làm.
Lúc rảnh rỗi, cô ấy cũng thường xuyên chơi bóng rổ cùng với Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng.
Sau khi các vết máu trên sàn nhà được lau sạch, Thiên Thành liền gọi điện thoại nhờ người chuyên lắp kính đến để lắp lại tấm kính mới vào cánh cửa sổ đã bị Hà Ngọc Lan đánh vỡ.
Đợi cho đến tối, phía bên Lạc Bảo Thông truyền đến tin tức, toàn bộ năm nhân viên bảo vệ và hai thành viên trong đội đặc nhiệm bị súng bắn bị thương đã được cứu và không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa.
Nghe tin những đồng đội bị thương đều đã qua cơn nguy kịch, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Quốc Tây.
Bất chấp sự can ngăn thuyết phục của các văn võ đại thần, Long Chủ vẫn đích thân dẫn Ngự Lâm Quân của mình đến biên giới phía Bắc để đốc thúc trận chiến.
Trận chiến ở phía Bắc vô cùng quan trọng, anh ta cảm thấy bản thân nhất định phải có mặt, đích thân đốc thúc trận chiến thì mới có thể đánh lui được quân địch hùng mạnh của Sư Quốc.
Bởi vì các tướng soái ở phía Bắc xưa nay mỗi người một ý, cộng thêm nội bộ cũng nhiều mâu thuẫn. Việc này giống như một đống cát rải rác khắp nơi, nếu chỉ dựa vào Hộ Soái trấn giữ phía Bắc là Trương Minh Lương thì e là không cách nào khống chế được các vị tướng quân khác.
Nếu các tướng lĩnh và binh sĩ ở phía Bắc không hợp lực đoàn kết lại với nhau thì rất khó để đánh lui được kẻ địch. Nếu lãnh thổ phía Bắc bị chiếm đóng, bọn chúng sẽ tiến công thần tốc và nhanh chóng đánh vào Quốc Tây, và Đại Long sẽ rơi vào nguy hiểm.
Vì vậy, Long Chủ cảm thấy cần phải tự mình đem quân lên phía Bắc, đốc thúc các tướng lĩnh và binh sĩ đoàn kết một lòng chống lại kẻ địch.
Hơn nữa, phía Nam có Hộ Soái Vệ Quốc đứng đầu Đại Long là Lê Uy Long nên Long Chủ không hề lo lắng, chỉ bận tâm đến phía Bắc.
Trước khi ra trận, Long Chủ đã tuyên bố phong cho Lê Uy Long làm người kế vị trước mặt các văn võ đại thần và công chúng. Nếu như anh ta có xảy ra chuyện gì ở phía Bắc, Lê Uy Long sẽ lên làm Long Chủ và phụ trách quản lý toàn bộ Đại Long.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.