Chương 442: Một điều kinh hãi lại xảy ra
Lam Nha
16/04/2021
Tất nhiên, George và Harry cũng càng đứng xa cửa đá hơn, bọn họ cũng không muốn vô duyên vô cớ chết dưới những ám khí đó.
Còn người lính đánh thuê đó cũng biết được bên trong cửa đá có một con dao lớn, nên anh ta cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chỉ cần phát hiện tình thế không ổn, bên đỏ bị giết sạch, thì anh ta sẽ lập tức né ra.
Khi đi đến nước thứ tám, Tôn Quốc Tài đã tiếp thu kinh nghiệm của những lần thất bại trước, đổi quân cờ binh năm tiến một thành binh năm bình sáu.
Nước cờ này quả nhiên đã đạt được một ít hiệu quả, dồn ép con ngựa bên đen giảm bớt phần nào áp lực cho bên đỏ.
Tôn Quốc Tài trong lòng mừng rỡ, nhưng vẫn tiếp tục hướng dẫn người lính đánh thuê chơi cờ.
Tuy nhiên, khi đến nước thứ mười một, bên đen lại bất ngờ thực hiện một nước đi khác mà Tôn Quốc Tài không ngờ tới, khiến bên đỏ nhất thời rơi vào tình thế không lối thoát.
Tôn Quốc Tài nhất thời hoảng sợ, không biết nên đi ứng phó như thế nào.
Cho đến lúc này, ông ta mới nhận ra rằng mình đã quá ngây thơ. Ván cờ này biến hoá không ngừng, bên đen không chỉ chiếm ưu thế tuyệt đối về binh lực, mà mỗi quân cờ đều ẩn chứa sát khí, mỗi quân cờ đều có liên quan, nối tiếp và hỗ trợ lẫn nhau, hơn nữa phòng thủ cũng vô cùng kiên cố.
Chỉ cần bên đỏ có một nước bất cẩn là sẽ bị tiêu diệt ngay. Trong một tình thế như vậy, bên đỏ căn bản không có một chút cơ hội chiến thắng, làm sao có thể phá giải được?
Ván tàn cục này có quá nhiều quân cờ và có vô số sự thay đổi thất thường. Không giống như những ván cờ tàn thông thường khác, chỉ cần từng bước ép sát vào bên đen là có thể phá giải được.
Mặc dù bên đen cũng không nắm chắc được phần thắng, nhưng bên đen có rất nhiều quân cờ và sự thay đổi thất thường, nên căn bản không biết bên đen sẽ tấn công từ đường nào vào nước tiếp theo.
Tôn Quốc Tài cậy tài khinh người, vẫn luôn cảm thấy mình là một ông vua cờ có kinh nghiệm, đã từng trải qua vô số ván cờ, không có một ván cờ tàn nào có thể làm khó được ông ta, vì vậy trước đây ông ta căn bản không chú trọng đến ván cờ tàn này. Cho đến bây giờ ông ta mới biết rằng là mình đã thực sự đánh giá thấp ván cờ này rồi.
Ván cờ này đều đã từng khiến cho Lê Uy Long và Chu Nhược Mai tẩu hỏa nhập ma, là bởi vì cả hai người họ đều suy nghĩ nghiêm túc, đặt thân mình vào trong ván cờ.
Nhưng còn Tôn Quốc Tài cho tới bây giờ vẫn không có tẩu hỏa nhập ma, điều đó cho thấy rằng ông ta căn bản không hề toàn tâm tập trung tinh thần, chỉ coi đó là lẽ đương nhiên phải phá giải nó theo ý của mình.
Chu Nhược Mai là một thế hệ vua cờ mới có thiên phú dị bẩm, nhân tài mới xuất hiện, dù cô có toàn tâm tập trung tinh thần cũng không thể phá giải được, mặc dù Tôn Quốc Tài là một ông vua cờ có kinh nghiệm, nhưng nếu muốn phá giải ván cờ này, cũng không phải là điều dễ dàng.
“Bước tiếp theo đi như thế nào?” Người lính đánh thuê kia nhìn thấy Tôn Quốc Tài không nói chuyện nữa, liền có một dự cảm chẳng lành.
Tôn Quốc Tài vì không cho người lính đánh thuê này lâm trận bỏ chạy, liền cố gắng trấn tĩnh lại, kiên trì đến cùng mà hướng dẫn cậu ta đi nước tiếp theo.
Khi người lính đánh thuê đó vừa nhìn thấy Tôn Quốc Tài do dự, thật ra cậu ta đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi, chỉ cần thấy tình huống không ổn, cậu ta sẽ lập tức bỏ chạy.
Khi đi đến nước thứ mười ba, thì đột nhiên nổ bùng lên một tiếng, pháo của bên đen trực tiếp giết chết bên đỏ.
Tôn Quốc Tài đột nhiên thay đổi sắc mặt, ông ta không ngờ rằng mình đường đường là một thế hệ vua cờ, thế mà tại lần thứ hai phá giải ván cờ tàn này, lại chỉ có thể kiên trì được đến bước thứ mười ba là đã thất bại.
Mặc dù người lính đánh thuê đó không hiểu về cờ tướng, nhưng cậu ta đã cảm thấy bầu không khí không ổn, liền lập tức xoay người bỏ chạy.
Thế nhưng, một điều kinh hãi lại xảy ra vào lúc này.
Lần này phá giải thất bại, bên trong cửa đá không có một con dao lớn xẹt qua như lúc trước nữa, mà là từ phía trên cửa đá đâm vào nhiều mũi thương dày đặc.
Ngay khi người lính đánh thuê đó vừa chạy được hai bước, cậu ta đã trực tiếp bị mũi thương từ trên đầu phóng xuống đâm chết.
Rất nhiều mũi thương đâm vào vai trái và vai phải của cậu ta, trong đó có một mũi thương là được trực tiếp cắm thẳng xuống phần giữa đỉnh đầu của cậu ta.
Nhìn thấy tình cảnh khủng khiếp như vậy, tất cả mọi người có mặt đều bị dọa sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, thậm chí còn có người thất thanh la hét.
Sau khi những mũi thương đó đâm xuống, liền lập tức được thu hồi lại, trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Người lính đánh thuê đó bị những mũi thương đâm trúng, não tương vỡ toang và máu tươi từ vết thương của cậu ta phun trào, phải mất một lúc lâu sau cậu ta mới ngã đổ xuống đất và tắt thở mà chết.
Còn người lính đánh thuê đó cũng biết được bên trong cửa đá có một con dao lớn, nên anh ta cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chỉ cần phát hiện tình thế không ổn, bên đỏ bị giết sạch, thì anh ta sẽ lập tức né ra.
Khi đi đến nước thứ tám, Tôn Quốc Tài đã tiếp thu kinh nghiệm của những lần thất bại trước, đổi quân cờ binh năm tiến một thành binh năm bình sáu.
Nước cờ này quả nhiên đã đạt được một ít hiệu quả, dồn ép con ngựa bên đen giảm bớt phần nào áp lực cho bên đỏ.
Tôn Quốc Tài trong lòng mừng rỡ, nhưng vẫn tiếp tục hướng dẫn người lính đánh thuê chơi cờ.
Tuy nhiên, khi đến nước thứ mười một, bên đen lại bất ngờ thực hiện một nước đi khác mà Tôn Quốc Tài không ngờ tới, khiến bên đỏ nhất thời rơi vào tình thế không lối thoát.
Tôn Quốc Tài nhất thời hoảng sợ, không biết nên đi ứng phó như thế nào.
Cho đến lúc này, ông ta mới nhận ra rằng mình đã quá ngây thơ. Ván cờ này biến hoá không ngừng, bên đen không chỉ chiếm ưu thế tuyệt đối về binh lực, mà mỗi quân cờ đều ẩn chứa sát khí, mỗi quân cờ đều có liên quan, nối tiếp và hỗ trợ lẫn nhau, hơn nữa phòng thủ cũng vô cùng kiên cố.
Chỉ cần bên đỏ có một nước bất cẩn là sẽ bị tiêu diệt ngay. Trong một tình thế như vậy, bên đỏ căn bản không có một chút cơ hội chiến thắng, làm sao có thể phá giải được?
Ván tàn cục này có quá nhiều quân cờ và có vô số sự thay đổi thất thường. Không giống như những ván cờ tàn thông thường khác, chỉ cần từng bước ép sát vào bên đen là có thể phá giải được.
Mặc dù bên đen cũng không nắm chắc được phần thắng, nhưng bên đen có rất nhiều quân cờ và sự thay đổi thất thường, nên căn bản không biết bên đen sẽ tấn công từ đường nào vào nước tiếp theo.
Tôn Quốc Tài cậy tài khinh người, vẫn luôn cảm thấy mình là một ông vua cờ có kinh nghiệm, đã từng trải qua vô số ván cờ, không có một ván cờ tàn nào có thể làm khó được ông ta, vì vậy trước đây ông ta căn bản không chú trọng đến ván cờ tàn này. Cho đến bây giờ ông ta mới biết rằng là mình đã thực sự đánh giá thấp ván cờ này rồi.
Ván cờ này đều đã từng khiến cho Lê Uy Long và Chu Nhược Mai tẩu hỏa nhập ma, là bởi vì cả hai người họ đều suy nghĩ nghiêm túc, đặt thân mình vào trong ván cờ.
Nhưng còn Tôn Quốc Tài cho tới bây giờ vẫn không có tẩu hỏa nhập ma, điều đó cho thấy rằng ông ta căn bản không hề toàn tâm tập trung tinh thần, chỉ coi đó là lẽ đương nhiên phải phá giải nó theo ý của mình.
Chu Nhược Mai là một thế hệ vua cờ mới có thiên phú dị bẩm, nhân tài mới xuất hiện, dù cô có toàn tâm tập trung tinh thần cũng không thể phá giải được, mặc dù Tôn Quốc Tài là một ông vua cờ có kinh nghiệm, nhưng nếu muốn phá giải ván cờ này, cũng không phải là điều dễ dàng.
“Bước tiếp theo đi như thế nào?” Người lính đánh thuê kia nhìn thấy Tôn Quốc Tài không nói chuyện nữa, liền có một dự cảm chẳng lành.
Tôn Quốc Tài vì không cho người lính đánh thuê này lâm trận bỏ chạy, liền cố gắng trấn tĩnh lại, kiên trì đến cùng mà hướng dẫn cậu ta đi nước tiếp theo.
Khi người lính đánh thuê đó vừa nhìn thấy Tôn Quốc Tài do dự, thật ra cậu ta đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi, chỉ cần thấy tình huống không ổn, cậu ta sẽ lập tức bỏ chạy.
Khi đi đến nước thứ mười ba, thì đột nhiên nổ bùng lên một tiếng, pháo của bên đen trực tiếp giết chết bên đỏ.
Tôn Quốc Tài đột nhiên thay đổi sắc mặt, ông ta không ngờ rằng mình đường đường là một thế hệ vua cờ, thế mà tại lần thứ hai phá giải ván cờ tàn này, lại chỉ có thể kiên trì được đến bước thứ mười ba là đã thất bại.
Mặc dù người lính đánh thuê đó không hiểu về cờ tướng, nhưng cậu ta đã cảm thấy bầu không khí không ổn, liền lập tức xoay người bỏ chạy.
Thế nhưng, một điều kinh hãi lại xảy ra vào lúc này.
Lần này phá giải thất bại, bên trong cửa đá không có một con dao lớn xẹt qua như lúc trước nữa, mà là từ phía trên cửa đá đâm vào nhiều mũi thương dày đặc.
Ngay khi người lính đánh thuê đó vừa chạy được hai bước, cậu ta đã trực tiếp bị mũi thương từ trên đầu phóng xuống đâm chết.
Rất nhiều mũi thương đâm vào vai trái và vai phải của cậu ta, trong đó có một mũi thương là được trực tiếp cắm thẳng xuống phần giữa đỉnh đầu của cậu ta.
Nhìn thấy tình cảnh khủng khiếp như vậy, tất cả mọi người có mặt đều bị dọa sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, thậm chí còn có người thất thanh la hét.
Sau khi những mũi thương đó đâm xuống, liền lập tức được thu hồi lại, trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Người lính đánh thuê đó bị những mũi thương đâm trúng, não tương vỡ toang và máu tươi từ vết thương của cậu ta phun trào, phải mất một lúc lâu sau cậu ta mới ngã đổ xuống đất và tắt thở mà chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.