Chương 454: Người có quan hệ tốt nhất với Chu Nhược Mai
Lam Nha
16/04/2021
“Chúng tôi đều là chiến hữu của Anh Thiên.” Thiên Thành nói.
Chu Nhược Mai hoàn toàn không ngờ được Lê Uy Long lại có nhiều chiến hữu ở Đà Lạt đến như vậy, hơn nữa mỗi người ai cũng đều có súng.
Điều này không phù hợp với lẽ thường, cô càng ngày càng cảm thấy Lê Uy Long chắc chắn là có bí mật nào đó đang che giấu mình.
“Anh Thiên, nơi này không nên ở lâu, anh hãy mau đưa chị dâu rời khỏi đây đi.” Thiên Thành nói.
“Được rồi, Dư Hân, chúng ta đi thôi.” Lê Uy Long nói.
“Nhưng mà đã chết nhiều người như vậy, chúng ta cứ thế mà đi sao? Chu Nhược Mai nói.
“Chị dâu hãy yên tâm, chúng tôi sẽ giải quyết.” Thiên Thành nói.
Chu Nhược Mai nghe thấy Thiên Thành nói như vậy, chỉ đành phải theo Lê Uy Long lên xe, sau đó rời đi.
Ngay sau khi Lê Uy Long lái xe đi, Thiên Thành liền nói với mọi người: “Mau đi theo tôi tiếp tục bảo vệ anh Thiên và chị dâu, để lại một người ở lại hiện trường, không cho người khác lấy súng của những người lính đánh thuê này đi là được, tôi sẽ gọi người của hộ pháp đến đây xử lý.”
“Vâng.” Hà Ngọc Lan và những tinh anh đặc chủng liền lập tức theo lên xe, tiếp tục đi theo Lê Uy Long.
Thiên Thành chỉ để lại một người ở lại đây canh giữ, sau đó cũng theo lên xe tiếp tục âm thầm bảo vệ Lê Uy Long và Chu Nhược Mai.
Xử lý hiện trường là chuyện nhỏ, bảo vệ Lê Uy Long và Chu Nhược Mai mới là chuyện quan trọng.
Trong xe, Thiên Thành gọi điện thoại cho cục trưởng Vu của hiệp hội hộ pháp khu quận.
Cục trưởng Vu có giữ số điện thoại của Thiên Thành, hơn nữa còn biết rằng Thiên Thành không chỉ là tướng ba sao, mà còn là phó tổng chỉ huy của đoàn thanh tra.
Nhìn thấy Thiên Thành gọi điện thoại đến, ông ta không dám lơ là, lập tức trả lời kính cẩn hỏi: “Phó tổng Cương, anh có chỉ thị gì, xin cứ phân phó.”
“Lúc nãy ở tầng dưới của tập đoàn Galaxy, có hơn mười mấy người lính đánh thuê cầm súng đến muốn giết tổng chỉ huy Thiên.” Thiên Thành nói.
Cục trưởng Vu nhất thời sợ tới mức đầu đổ đầy mồ hôi, kinh ngạc nói: “Cư nhiên có loại chuyện này? Hiện tại tình huống thế nào?”
“Những người lính đánh thuê đó đã bị chúng tôi bắn chết ngay tại chỗ, ông đi gọi người của hiệp hội hộ pháp của Đà Lạt đến đây xử lý hiện trường và đem thi thể đi, các ông không cần phải lo những chuyện khác.”
“Được rồi, tôi sẽ sắp xếp ngay lập tức.” Cục trưởng Vu nói.
Sau khi cúp điện thoại, cục trưởng Vu lập tức gọi điện thoại cho Ánh Hạ, dặn dò cô ấy đến tập đoàn Galaxy xử lý hiện trường, chỉ cần thu dọn thi thể là được, những chuyện khác không cần quan tâm.
Ánh Hạ nhận được mệnh lệnh, lập tức dẫn người qua đó xử lý.
Lúc này, trong văn phòng của chủ tịch tập đoàn Vương Lôi.
“Ông George, tôi rất xin lỗi, chúng tôi đã thất thủ không bắt được Chu Nhược Mai.” Harry ủ rũ nói. “Tại sao anh lại thất thủ? Ngay cả Chu Nhược Mai các anh cũng không thể bắt được, các anh làm ăn như thế nào hả?” George tức giận nói.
“Chúng tôi bị rơi vào trận mai phục của Lê Uy Long, tất cả những người được phái đi đều bị tiêu diệt sạch sẽ, tất cả bọn họ đều bị người của anh ta bắn chết hết tại chỗ.” Harry nói.
“Ai đã làm rò rỉ tin tức để cho Lê Uy Long biết trước được hành tung của các anh?” George hỏi.
“Chúng tôi đều là hành động tuyệt mật, không có ai tiết lộ tin tức cả. Hôm nay Lê Uy Long đúng lúc đi cùng với vợ anh ta, có lẽ Lê Uy Long đã luôn sắp xếp người âm thầm bảo vệ anh ta, cho nên chúng tôi mới thất bại.” Harry nói.
“Cho đến bây giờ thì anh cũng biết được sự lợi hại của Lê Uy Long rồi chứ gì? Tôi sớm đã nói với anh rồi, muốn giết Lê Uy Long không phải là chuyện dễ dàng.” George nói.
“Chỉ trách tôi đã phái quá ít người đi, tôi không ngờ hôm nay Lê Uy Long lại đi cùng với vợ anh ta. Đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn.” Harry nói.
“Hiện tại đã rút dây động rừng rồi, nếu muốn bắt cóc Chu Nhược Mai đã là điều không thể nào nữa.” George nói.
“Vậy thì chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?” Harry hỏi.
“Dù thế nào đi nữa, tôi cũng phải bắt Chu Nhược Mai đến thay tôi phá giải ván cờ và giúp tôi lấy được kho báu dưới núi Hổ Sơn. Nếu hiện tại đã không thể bắt cóc Chu Nhược Mai, vậy thì hãy điều tra xem ai có quan hệ tốt với Chu Nhược Mai nhất.” George nói.
“Ông muốn bắt cóc người có quan hệ tốt nhất với Chu Nhược Mai sao?” Harry hỏi.
“Đúng vậy. vụ bắt cóc vừa rồi đã thất bại, Lê Uy Long nhất định sẽ càng dốc hết sức để bảo vệ cho vợ của mình. Chúng ta căn bản không thể ra tay với vợ anh ta được nữa. Bây giờ tôi chỉ có thể thay đổi chiến lược, bắt cóc người có mối quan hệ tốt nhất với Chu Nhược Mai, sau đó uy hiếp Chu Nhược Mai đến núi Hổ Sơn giúp tôi phá giải ván cờ.” George nói.
“Được rồi, tôi sẽ lập tức gọi người đi điều tra ngay.” Harry nói xong, liền bước ra khỏi văn phòng.
Mười phút sau, Harry lại quay trở lại văn phòng nói: “Chúng tôi đã điều tra ra được ai là người có quan hệ tốt nhất với Chu Nhược Mai rồi.”
“Là ai?” George hỏi.
Chu Nhược Mai hoàn toàn không ngờ được Lê Uy Long lại có nhiều chiến hữu ở Đà Lạt đến như vậy, hơn nữa mỗi người ai cũng đều có súng.
Điều này không phù hợp với lẽ thường, cô càng ngày càng cảm thấy Lê Uy Long chắc chắn là có bí mật nào đó đang che giấu mình.
“Anh Thiên, nơi này không nên ở lâu, anh hãy mau đưa chị dâu rời khỏi đây đi.” Thiên Thành nói.
“Được rồi, Dư Hân, chúng ta đi thôi.” Lê Uy Long nói.
“Nhưng mà đã chết nhiều người như vậy, chúng ta cứ thế mà đi sao? Chu Nhược Mai nói.
“Chị dâu hãy yên tâm, chúng tôi sẽ giải quyết.” Thiên Thành nói.
Chu Nhược Mai nghe thấy Thiên Thành nói như vậy, chỉ đành phải theo Lê Uy Long lên xe, sau đó rời đi.
Ngay sau khi Lê Uy Long lái xe đi, Thiên Thành liền nói với mọi người: “Mau đi theo tôi tiếp tục bảo vệ anh Thiên và chị dâu, để lại một người ở lại hiện trường, không cho người khác lấy súng của những người lính đánh thuê này đi là được, tôi sẽ gọi người của hộ pháp đến đây xử lý.”
“Vâng.” Hà Ngọc Lan và những tinh anh đặc chủng liền lập tức theo lên xe, tiếp tục đi theo Lê Uy Long.
Thiên Thành chỉ để lại một người ở lại đây canh giữ, sau đó cũng theo lên xe tiếp tục âm thầm bảo vệ Lê Uy Long và Chu Nhược Mai.
Xử lý hiện trường là chuyện nhỏ, bảo vệ Lê Uy Long và Chu Nhược Mai mới là chuyện quan trọng.
Trong xe, Thiên Thành gọi điện thoại cho cục trưởng Vu của hiệp hội hộ pháp khu quận.
Cục trưởng Vu có giữ số điện thoại của Thiên Thành, hơn nữa còn biết rằng Thiên Thành không chỉ là tướng ba sao, mà còn là phó tổng chỉ huy của đoàn thanh tra.
Nhìn thấy Thiên Thành gọi điện thoại đến, ông ta không dám lơ là, lập tức trả lời kính cẩn hỏi: “Phó tổng Cương, anh có chỉ thị gì, xin cứ phân phó.”
“Lúc nãy ở tầng dưới của tập đoàn Galaxy, có hơn mười mấy người lính đánh thuê cầm súng đến muốn giết tổng chỉ huy Thiên.” Thiên Thành nói.
Cục trưởng Vu nhất thời sợ tới mức đầu đổ đầy mồ hôi, kinh ngạc nói: “Cư nhiên có loại chuyện này? Hiện tại tình huống thế nào?”
“Những người lính đánh thuê đó đã bị chúng tôi bắn chết ngay tại chỗ, ông đi gọi người của hiệp hội hộ pháp của Đà Lạt đến đây xử lý hiện trường và đem thi thể đi, các ông không cần phải lo những chuyện khác.”
“Được rồi, tôi sẽ sắp xếp ngay lập tức.” Cục trưởng Vu nói.
Sau khi cúp điện thoại, cục trưởng Vu lập tức gọi điện thoại cho Ánh Hạ, dặn dò cô ấy đến tập đoàn Galaxy xử lý hiện trường, chỉ cần thu dọn thi thể là được, những chuyện khác không cần quan tâm.
Ánh Hạ nhận được mệnh lệnh, lập tức dẫn người qua đó xử lý.
Lúc này, trong văn phòng của chủ tịch tập đoàn Vương Lôi.
“Ông George, tôi rất xin lỗi, chúng tôi đã thất thủ không bắt được Chu Nhược Mai.” Harry ủ rũ nói. “Tại sao anh lại thất thủ? Ngay cả Chu Nhược Mai các anh cũng không thể bắt được, các anh làm ăn như thế nào hả?” George tức giận nói.
“Chúng tôi bị rơi vào trận mai phục của Lê Uy Long, tất cả những người được phái đi đều bị tiêu diệt sạch sẽ, tất cả bọn họ đều bị người của anh ta bắn chết hết tại chỗ.” Harry nói.
“Ai đã làm rò rỉ tin tức để cho Lê Uy Long biết trước được hành tung của các anh?” George hỏi.
“Chúng tôi đều là hành động tuyệt mật, không có ai tiết lộ tin tức cả. Hôm nay Lê Uy Long đúng lúc đi cùng với vợ anh ta, có lẽ Lê Uy Long đã luôn sắp xếp người âm thầm bảo vệ anh ta, cho nên chúng tôi mới thất bại.” Harry nói.
“Cho đến bây giờ thì anh cũng biết được sự lợi hại của Lê Uy Long rồi chứ gì? Tôi sớm đã nói với anh rồi, muốn giết Lê Uy Long không phải là chuyện dễ dàng.” George nói.
“Chỉ trách tôi đã phái quá ít người đi, tôi không ngờ hôm nay Lê Uy Long lại đi cùng với vợ anh ta. Đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn.” Harry nói.
“Hiện tại đã rút dây động rừng rồi, nếu muốn bắt cóc Chu Nhược Mai đã là điều không thể nào nữa.” George nói.
“Vậy thì chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?” Harry hỏi.
“Dù thế nào đi nữa, tôi cũng phải bắt Chu Nhược Mai đến thay tôi phá giải ván cờ và giúp tôi lấy được kho báu dưới núi Hổ Sơn. Nếu hiện tại đã không thể bắt cóc Chu Nhược Mai, vậy thì hãy điều tra xem ai có quan hệ tốt với Chu Nhược Mai nhất.” George nói.
“Ông muốn bắt cóc người có quan hệ tốt nhất với Chu Nhược Mai sao?” Harry hỏi.
“Đúng vậy. vụ bắt cóc vừa rồi đã thất bại, Lê Uy Long nhất định sẽ càng dốc hết sức để bảo vệ cho vợ của mình. Chúng ta căn bản không thể ra tay với vợ anh ta được nữa. Bây giờ tôi chỉ có thể thay đổi chiến lược, bắt cóc người có mối quan hệ tốt nhất với Chu Nhược Mai, sau đó uy hiếp Chu Nhược Mai đến núi Hổ Sơn giúp tôi phá giải ván cờ.” George nói.
“Được rồi, tôi sẽ lập tức gọi người đi điều tra ngay.” Harry nói xong, liền bước ra khỏi văn phòng.
Mười phút sau, Harry lại quay trở lại văn phòng nói: “Chúng tôi đã điều tra ra được ai là người có quan hệ tốt nhất với Chu Nhược Mai rồi.”
“Là ai?” George hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.