Chương 32: Cất giữ vòng khuyên bạc
Đường Gia Tam Thiểu
11/08/2016
- Đây là tác phẩm trước kia của ta, mỗi một cái, bản thân có thể tích một phần tám thước vuông, vừa lúc thích hợp ngươi dùng.
Mang Thiên nói.
Đường Vũ Lân ngạc nhiên nhìn Mang Thiên, hắn tại sơ cấp học viện học ba năm hồn sư tri thức, hơn nữa lời của Mang Thiên, hắn đã ý thức được đây là cái gì:
- Lão sư, đây là trữ vật hồn đạo khí sao? Không được,ta không thể nhận, cái này quá quý trọng.
Mang Thiên nói:
- Đây chỉ là cấp thấp nhất của trữ vật hồn đạo khí, ngay cả hồn dẫn điện Trì cũng không có, chỉ có thể bởi hồn sư mình rót vào hồn lực mới sử dụng được. Không đáng giá bao nhiêu tiền. Ngươi làm việc cho ta lâu như vậy, chỉ chút tiền lương vốn là không nhiều lắm, đây coi như là tiền thưởng thôi.
Đường Vũ Lân ngập ngừng nói:
- Thế nhưng, ta đã cầm của ngài khối bạc.
Trữ vật hồn đạo khí, đây chính là trữ vật hồn đạo khí mà! Hắn không dám nghĩ đồ vật quý cứ như vậy hiện ra trước mặt, lão sư còn bảo là muốn đưa cho mình, hắn làm sao lại không muốn, thế nhưng, lão sư cho hắn đã nhiều lắm...
Mang Thiên kéo tay hắn, đem ra một cái vòng khuyên bạc, vòng khuyên bạc dựa theo cổ tay hắn lớn nhỏ tự động hợp lại, vừa vặn thiếp hợp tại cổ tay hắn.
Sau đó là một bên khác.
Nhìn cổ tay mình, đối với người khác cũng tầm thường, nhưng đối với mình mà nói lại ý nghĩa đặc biệt, Đường Vũ Lân vành mắt không khỏi có chút đỏ.
- Lão sư...
Mang Thiên săc mặt không thay đổi nói:
- Vị quyền không rời tay, khúc không rời miệng. Đối với chúng ta rèn sư mà nói, chính là chùy không rời tay. Lẽ nào ngươi suốt ngày mang theo hai thanh chùy nặng nề như vậy trên đường phố sao? Ngươi nhớ kỹ, huyết tế thiên đoán kim loại, yêu cầu hàng ngày sử dụng, khí tức của ngươi, huyết mạch, hồn lực đều có thể tư nhuận nó, thời gian càng dài, nó sẽ cùng ngươi càng phù hợp, nếu mà ngươi thời gian tới thực lực đủ cường đại, nó thậm chí còn có lần thứ hai thăng hoa.
- Được rồi, trở về đi, dọn dẹp một chút đồ đạc, đi Đông Hải thành trước, rồi đến chỗ ta một lần.
Đường Vũ Lân đột nhiên nhớ ra cái gì đó,nhìn Mang Thiên nói:
- Lão sư, ngài khi trước nói, đó là tác phẩm của ngài. Lẽ nào, ngài còn là hồn đạo sư sao?
Mang Thiên trầm mặc một chút:
- Coi là vậy đi. Nhưng ta càng muốn thừa nhận mình chỉ là rèn sư. Tại con đường hồn đạo sư kia, ta không có khả năng đi xa. Sau này ngươi sẽ rõ. Đi thôi, luôn luôn tu luyện hồn lực, ngươi nhớ kỹ, hồn lực là tất cả cơ sở, dù cho ngươi trời sinh thần lực, hơn nữa, tại Đấu La Đại Lục, bất luận cái gì chuyên nghiệp, đến cao tầng đi nữa, hồn lực mạnh yếu đều có tính quyết định tác dụng, thời gian tới ngươi mua cái hồn thứ hai, nhất định đừng đơn giản lựa chọn dung hợp.
- Dạ.
- Dùng vòng khuyên bạc của ngươi, ngươi chỉ cần đem hồn lực rót vào trong đó, dụng ý niệm đi cảm thụ cùng nắm trong tay, nó có thể cùng ngươi thu lại đồ đạc nhét vào.
Đường Vũ Lân gật đầu, cầm lên hai thanh chùy bạc.
Theo thời đại tiến bộ, hồn đạo khí sớm đã thâm nhập cuốc sống của mọi người. Hồn đạo khí kỳ thực đã không hoàn toàn dùng hồn lực đến thôi động, chỉ là bởi vì lúc ban đầu hồn đạo khí là như vậy, cho nên, cái danh xưng này vẫn giữ tới bây giờ.
Nhân loại đã lợi dụng sức gió, sức nước,ánh sáng chế tạo sức mạnh tương tự với năng lượng hồn lực. Ứng dụng tại các ngành các nghề. Nhất là hồn đạo cơ giáp cao tốc phát triển, đã trở thành Liên Bang vũ khí tác chiến chủ yếu nhất.
Đường Vũ Lân trong cuộc sống cũng sẽ tiếp xúc được một phần hồn đạo khí, thí dụ như đèn trong nhà hồn đạo, trên đường này dùng hồn đạo năng lượng điều khiển xe cộ, còn rất nhiều đồ vật hồn đạo, bao gồm rèn đài trước mặt hắn đều là như vậy. Thế nhưng, có một kiện hồn đạo khí, với hắn mà nói vẫn là lần đầu tiên.
Hơn nữa hắn biết rõ, trữ vật hồn đạo khí dính đến chữ khắc vào đồ vật pháp trận, cũng không phải trong miệng lão sư nói cấp thấp hồn đạo khí. Loại này nhất định phải hồn đạo sư thủ công chế ra đặc thù hồn đạo khí, giá vẫn đặc biệt cao.
Nhưng hắn được nhận phần lễ vật này, hắn thích vô cùng, nhận ân tình của lão sư này, hắn cũng khắc trong tâm khảm. Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, hắn không nói thêm gì nữa.
Nhàn nhạt ngân quang lóe ra, Đường Vũ Lân ý niệm chỉ dẫn, hắn chỉ cảm thấy trên tay nhẹ một chút, hai thanh chùy bạc cũng đã thu vào trên cổ tay vòng khuyên bạc. Một phần tám thước vuông không gian trữ vật không tính lớn, nhưng dung nạp một thanh chùy bạc lại dư dả. Loại này chùy chuôi ngắn, chiều dài bất quá cũng một thước bán mà thôi.
Khởi động khối bạc vòng khuyên, sẽ tiêu hao một ít hồn lực, nhưng ít vô cùng. Dù cho chỉ có mười một cấp hồn lực, đối với Đường Vũ Lân mà nói cũng không phải là cái gì quá quan trọng.
Ý niệm cử động tiếp, hồn lực rót vào. Hai thanh chùy bạc lại lần nữa xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn. Trữ vật hồn đạo khí thần kỳ chương hiển không thể nghi ngờ.
Mang Thiên gật đầu:
- Ngươi về nhà đi?. Nhớ kỹ lời ta căn dặn ngươi.
- Dạ
Trên đường về nhà, Đường Vũ Lân hoàn toàn đắm chìm trong trong vui mừng. Cực phẩm đặc hiệu chùy bạc, vòng khuyên bạc, với hắn mà nói, không có từ nào để hình dung sự ngạc nhiên mừng rỡ. Chúng nó đã trở thành thứ trọng yếu nhất của hắn.
...
- Tư Nhiên, chàng thực sự quyết định sao?
Lang Nguyệt nhìn trượng phu, trong mắt lộ ra vẻ buồn bã.
Đường Tư Nhiên thở dài một tiếng:
- Bởi vì ta nhu nhược, đã ảnh hưởng tương lai của con trai. Ta không thể tiếp tục như vậy nữa. Vì nhi tử, những thứ này có coi là cái gì đâu, Ta cần đáp ứng cho bọn họ.
Lang Nguyệt vành mắt đỏ bừng:
- Thế nhưng, nói như vậy, chúng ta không biết lúc nào mới có thể gặp lại được con trai.
Đường Tư Nhiên nói:
- Nếu mà Lân Lân chỉ là người thường, như các hài tử bình thường khác. Như vậy, chỉ cần hắn vui vẻ, chúng ta cứ như vậy bình thường sống tốt. Thế nhưng, con trai của chúng ta không bình thường, ngược lại là ưu tú như vậy. Nếu mà không phải do ta nhu nhược, nếu mà con trai có thể lần đầu tiên dung hợp với cái hồn tốt, nhất định có thể đi xa hơn. Tính cách của con, là đã định trước có thể thành đại sự.
- Mang Thiên nói với ta, Lân Lân tính cách cứng cỏi, so với bạn cùng lứa tuổi trưởng thành hơn. Hơn nữa trong phương diện rèn lại bẩm sinh thiên phú, chỉ cần con mình tiếp tục học tập, thời gian tới nhất định sẽ trở thành hơn hẳn sự hiện hữu của hắn. Mang Thiên đã là bậc thầy cấp rèn đại sư, hơn hẳn hắn, là cấp độ gì?
- Thế nhưng, bất luận làm rèn, hay là hồn sư, hồn lực, hồn đều là hết tất cả cơ sở. Làm phụ thân,vì ta nhát gan, qua nhiều năm như vậy ta sao thể để vậy được. Ta đã quyết định. Vì hài tử, ta bất cứ giá nào.
Mang Thiên nói.
Đường Vũ Lân ngạc nhiên nhìn Mang Thiên, hắn tại sơ cấp học viện học ba năm hồn sư tri thức, hơn nữa lời của Mang Thiên, hắn đã ý thức được đây là cái gì:
- Lão sư, đây là trữ vật hồn đạo khí sao? Không được,ta không thể nhận, cái này quá quý trọng.
Mang Thiên nói:
- Đây chỉ là cấp thấp nhất của trữ vật hồn đạo khí, ngay cả hồn dẫn điện Trì cũng không có, chỉ có thể bởi hồn sư mình rót vào hồn lực mới sử dụng được. Không đáng giá bao nhiêu tiền. Ngươi làm việc cho ta lâu như vậy, chỉ chút tiền lương vốn là không nhiều lắm, đây coi như là tiền thưởng thôi.
Đường Vũ Lân ngập ngừng nói:
- Thế nhưng, ta đã cầm của ngài khối bạc.
Trữ vật hồn đạo khí, đây chính là trữ vật hồn đạo khí mà! Hắn không dám nghĩ đồ vật quý cứ như vậy hiện ra trước mặt, lão sư còn bảo là muốn đưa cho mình, hắn làm sao lại không muốn, thế nhưng, lão sư cho hắn đã nhiều lắm...
Mang Thiên kéo tay hắn, đem ra một cái vòng khuyên bạc, vòng khuyên bạc dựa theo cổ tay hắn lớn nhỏ tự động hợp lại, vừa vặn thiếp hợp tại cổ tay hắn.
Sau đó là một bên khác.
Nhìn cổ tay mình, đối với người khác cũng tầm thường, nhưng đối với mình mà nói lại ý nghĩa đặc biệt, Đường Vũ Lân vành mắt không khỏi có chút đỏ.
- Lão sư...
Mang Thiên săc mặt không thay đổi nói:
- Vị quyền không rời tay, khúc không rời miệng. Đối với chúng ta rèn sư mà nói, chính là chùy không rời tay. Lẽ nào ngươi suốt ngày mang theo hai thanh chùy nặng nề như vậy trên đường phố sao? Ngươi nhớ kỹ, huyết tế thiên đoán kim loại, yêu cầu hàng ngày sử dụng, khí tức của ngươi, huyết mạch, hồn lực đều có thể tư nhuận nó, thời gian càng dài, nó sẽ cùng ngươi càng phù hợp, nếu mà ngươi thời gian tới thực lực đủ cường đại, nó thậm chí còn có lần thứ hai thăng hoa.
- Được rồi, trở về đi, dọn dẹp một chút đồ đạc, đi Đông Hải thành trước, rồi đến chỗ ta một lần.
Đường Vũ Lân đột nhiên nhớ ra cái gì đó,nhìn Mang Thiên nói:
- Lão sư, ngài khi trước nói, đó là tác phẩm của ngài. Lẽ nào, ngài còn là hồn đạo sư sao?
Mang Thiên trầm mặc một chút:
- Coi là vậy đi. Nhưng ta càng muốn thừa nhận mình chỉ là rèn sư. Tại con đường hồn đạo sư kia, ta không có khả năng đi xa. Sau này ngươi sẽ rõ. Đi thôi, luôn luôn tu luyện hồn lực, ngươi nhớ kỹ, hồn lực là tất cả cơ sở, dù cho ngươi trời sinh thần lực, hơn nữa, tại Đấu La Đại Lục, bất luận cái gì chuyên nghiệp, đến cao tầng đi nữa, hồn lực mạnh yếu đều có tính quyết định tác dụng, thời gian tới ngươi mua cái hồn thứ hai, nhất định đừng đơn giản lựa chọn dung hợp.
- Dạ.
- Dùng vòng khuyên bạc của ngươi, ngươi chỉ cần đem hồn lực rót vào trong đó, dụng ý niệm đi cảm thụ cùng nắm trong tay, nó có thể cùng ngươi thu lại đồ đạc nhét vào.
Đường Vũ Lân gật đầu, cầm lên hai thanh chùy bạc.
Theo thời đại tiến bộ, hồn đạo khí sớm đã thâm nhập cuốc sống của mọi người. Hồn đạo khí kỳ thực đã không hoàn toàn dùng hồn lực đến thôi động, chỉ là bởi vì lúc ban đầu hồn đạo khí là như vậy, cho nên, cái danh xưng này vẫn giữ tới bây giờ.
Nhân loại đã lợi dụng sức gió, sức nước,ánh sáng chế tạo sức mạnh tương tự với năng lượng hồn lực. Ứng dụng tại các ngành các nghề. Nhất là hồn đạo cơ giáp cao tốc phát triển, đã trở thành Liên Bang vũ khí tác chiến chủ yếu nhất.
Đường Vũ Lân trong cuộc sống cũng sẽ tiếp xúc được một phần hồn đạo khí, thí dụ như đèn trong nhà hồn đạo, trên đường này dùng hồn đạo năng lượng điều khiển xe cộ, còn rất nhiều đồ vật hồn đạo, bao gồm rèn đài trước mặt hắn đều là như vậy. Thế nhưng, có một kiện hồn đạo khí, với hắn mà nói vẫn là lần đầu tiên.
Hơn nữa hắn biết rõ, trữ vật hồn đạo khí dính đến chữ khắc vào đồ vật pháp trận, cũng không phải trong miệng lão sư nói cấp thấp hồn đạo khí. Loại này nhất định phải hồn đạo sư thủ công chế ra đặc thù hồn đạo khí, giá vẫn đặc biệt cao.
Nhưng hắn được nhận phần lễ vật này, hắn thích vô cùng, nhận ân tình của lão sư này, hắn cũng khắc trong tâm khảm. Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, hắn không nói thêm gì nữa.
Nhàn nhạt ngân quang lóe ra, Đường Vũ Lân ý niệm chỉ dẫn, hắn chỉ cảm thấy trên tay nhẹ một chút, hai thanh chùy bạc cũng đã thu vào trên cổ tay vòng khuyên bạc. Một phần tám thước vuông không gian trữ vật không tính lớn, nhưng dung nạp một thanh chùy bạc lại dư dả. Loại này chùy chuôi ngắn, chiều dài bất quá cũng một thước bán mà thôi.
Khởi động khối bạc vòng khuyên, sẽ tiêu hao một ít hồn lực, nhưng ít vô cùng. Dù cho chỉ có mười một cấp hồn lực, đối với Đường Vũ Lân mà nói cũng không phải là cái gì quá quan trọng.
Ý niệm cử động tiếp, hồn lực rót vào. Hai thanh chùy bạc lại lần nữa xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn. Trữ vật hồn đạo khí thần kỳ chương hiển không thể nghi ngờ.
Mang Thiên gật đầu:
- Ngươi về nhà đi?. Nhớ kỹ lời ta căn dặn ngươi.
- Dạ
Trên đường về nhà, Đường Vũ Lân hoàn toàn đắm chìm trong trong vui mừng. Cực phẩm đặc hiệu chùy bạc, vòng khuyên bạc, với hắn mà nói, không có từ nào để hình dung sự ngạc nhiên mừng rỡ. Chúng nó đã trở thành thứ trọng yếu nhất của hắn.
...
- Tư Nhiên, chàng thực sự quyết định sao?
Lang Nguyệt nhìn trượng phu, trong mắt lộ ra vẻ buồn bã.
Đường Tư Nhiên thở dài một tiếng:
- Bởi vì ta nhu nhược, đã ảnh hưởng tương lai của con trai. Ta không thể tiếp tục như vậy nữa. Vì nhi tử, những thứ này có coi là cái gì đâu, Ta cần đáp ứng cho bọn họ.
Lang Nguyệt vành mắt đỏ bừng:
- Thế nhưng, nói như vậy, chúng ta không biết lúc nào mới có thể gặp lại được con trai.
Đường Tư Nhiên nói:
- Nếu mà Lân Lân chỉ là người thường, như các hài tử bình thường khác. Như vậy, chỉ cần hắn vui vẻ, chúng ta cứ như vậy bình thường sống tốt. Thế nhưng, con trai của chúng ta không bình thường, ngược lại là ưu tú như vậy. Nếu mà không phải do ta nhu nhược, nếu mà con trai có thể lần đầu tiên dung hợp với cái hồn tốt, nhất định có thể đi xa hơn. Tính cách của con, là đã định trước có thể thành đại sự.
- Mang Thiên nói với ta, Lân Lân tính cách cứng cỏi, so với bạn cùng lứa tuổi trưởng thành hơn. Hơn nữa trong phương diện rèn lại bẩm sinh thiên phú, chỉ cần con mình tiếp tục học tập, thời gian tới nhất định sẽ trở thành hơn hẳn sự hiện hữu của hắn. Mang Thiên đã là bậc thầy cấp rèn đại sư, hơn hẳn hắn, là cấp độ gì?
- Thế nhưng, bất luận làm rèn, hay là hồn sư, hồn lực, hồn đều là hết tất cả cơ sở. Làm phụ thân,vì ta nhát gan, qua nhiều năm như vậy ta sao thể để vậy được. Ta đã quyết định. Vì hài tử, ta bất cứ giá nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.