Chương 39: Thi ăn
Đường Gia Tam Thiểu
12/08/2016
Đường Vũ Lân phát hiện một điều, đứng ăn cơm, so với ngồi ăn cơm có thể ăn nhiều hơn một chút.
Ở bên cạnh hắn, lúc này đã vây quanh vài chục người.
- Cái tên này cái bụng cũng không đáy sao, làm sao có thể ăn như vậy. Lập tức có thể phá kỷ lục, ta nhớ trong học viện chúng ta kỷ lục ghi lại là bốn mươi ba cái bánh bao. Cái tên này ăn bao nhiêu cái rồi?
- Bốn mươi lăm, đã phá. Thật là lợi hại! Hơn nữa, xem dáng dấp kia của hắn, không có chút nào miễn cưỡng. Học viện bánh bao to nhỏ xưa nay đều chưa từng thay đổi.
Chu Trường Khê cũng sớm choáng váng, hắn luôn luôn tự hỏi có thể ăn hai mươi bánh bao vào bụng, cũng đã no đến mức không được.
Đây chính là thuần thịt nhân bánh. Phối rau dưa thang.
Đường Vũ Lân không chỉ là ăn bánh bao, hắn còn ăn canh. Ăn năm cái bánh bao uống một bát canh.
Bánh bao đúng là ăn rất ngon, to bằng lòng bàn ta, bên trong là thịt heo hoàn toàn bình thường, một cái cắn xuống, xì xì mạo dầu. Thực sự là ăn quá ngon.
- Phiền phức quá.
Đường Vũ Lân ăn cái bánh bao thứ năm mươi, lại một lần nữa hướng về phía món ăn bính trước cửa sổ.
Tiểu Vân vỗ vỗ vai Chu Trường Khê:
- Đi thôi, trở lại quét tước vệ sinh đi. Ăn cơm, ngươi cũng không được. Ta cuối cùng đã hiểu rồi tại sao hắn so với ngươi có sức lực hơn hẳn như vậy. Cái này gọi là năng lượng định luật Thủ Hằng, ăn được càng nhiều, khí lực càng lớn!
Chu Trường Khê một mặt cụt hứng, sau đó hắn liền nhìn Đường Vũ Lân lại bưng một khay hai mươi bánh bao lại.
Lúc ở nhà, vấn đề Đường Vũ Lân ăn cơm luôn luôn là vấn đề Đường Tư Nhiên cùng Lang Nguyệt nhức đầu nhất, đứa nhỏ này thực sự là có thể ăn rất rất nhiều. Hồi Na Nhi còn ở lại, hai nhóc thậm chí còn so ăn với nhau.
Chu Trường Khê sức ăn so với những người bạn cùng lứa tuổi đã là phi thường, nhân vật cường hãn, nhưng Đường Vũ Lân kia vốn là biến dị cấp bậc.
Thở dài một tiếng, Chu Trường Khê nhìn Đường Vũ Lân:
- Ta xưa nay không tin người có thể ăn một con trâu, nhìn thấy ngươi ngày hôm nay, ăn lượng cơm này, ta tin rồi. Nguyện thua cuộc, ta đi về trước quét tước phòng ngủ, ngươi tiếp tục phá kỷ lục đi.
- Ừ!
Đường Vũ Lân không quá quan tâm thắng thua, đối với hắn mà nói, quan trọng hơn chính là ăn no.
Cuối cùng, căng tin trung cấp bộ ghi lại kỷ lục ăn bánh bao ở tám mươi cái, còn muốn thêm vào năm chén lớn rau dưa thang.
Trở lại phòng ngủ thì, Chu Trường Khê bắt đầu quét tước, Đường Vũ Lân cũng không để hắn giặt quần áo cho mình, mà là tự mình giặt.Tiểu Vân cũng trợ giúp Chu Trường Khê quét tước vệ sinh.
Trong phòng ngủ bầu không khí đã hài hòa rất nhiều.
Khi bọn họ quét tước gần xong là lúc Tạ Giải trở về, khuôn mặt của hắn rõ ràng tiêu sưng đi rất nhiều, nhưng sắc mặt vẫn như trước khó coi.
- Cho ngươi!
Hắn đem một bọc tiền ném cho Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân mở ra xem, bên trong là đồng liên bang. Nhìn một bọc lớn tiền, Đường Vũ Lân không khỏi có chút hoảng hốt.
Lúc trước, hắn ở Ngạo Lai thành kiếm 3 vạn đồng liên bang, phải ròng rã dùng ba năm! Nhưng đối với những người có tiền này mà nói, chỉ là tiện tay sự tình.
- Ngày mai khai giảng, buổi tối sau khi tan học, ngươi đi theo ta.
Tạ Giải lạnh lùng nói.
- Được!
Đường Vũ Lân không chút do dự đáp ứng.
Tiểu Vân nói:
- Tạ Giải, thôi bỏ đi. Sau đó mọi người còn phải ngủ cùng phòng sáu năm mà
Tạ Giải lạnh lùng lườm hắn một cái, nằm lên giường của mình
Đường Vũ Lân hướng về Tiểu Vân nói:
- Ta buổi chiều đi ra ngoài một chuyến, không sao chứ?
Vân Tiểu nói:
- Ngày hôm nay còn không chính thức khai giảng, khẳng định không có chuyện gì! Bất quá ngươi trước tắt đèn trở về. Như vậy sẽ không bị xử phạt.
Nghe được hai chữ xử phạt này, Đường Vũ Lân tâm liền co chặt một thoáng, xử phạt khác hắn không sợ, hắn chỉ sợ phạt tiền.
- Ta hiểu rồi.
Đem giặt quần áo bẩn, rửa sạch sẽ đồ đạc, hắn đi thẳng ra ngoài. Dựa theo Mang Thiên dặn dò, hắn muốn trước tiên đi một nơi. Nơi này tên là: Rèn đúc sư hiệp hội.
Mang Thiên để lại cho hắn địa chỉ, là phòng làm việc ở đông Hải Thành của Mang Thiên. Bên đó không có ai, nhưng có đoán tạo thất, có thể cho Đường Vũ Lân sử dụng.
Mang Thiên nói cho hắn, hiện tại hắn cần đến rèn đúc sư hiệp hội đăng kí, sau đó là có thể ở nơi đó nhận một ít công việc, cũng là rèn luyện. Mỗi tháng, Mang Thiên tới nơi này kiểm tra tiến độ hắn, đồng thời giáo dục rèn đúc tri thức mới cho hắn.
Sau khi dung hợp tiểu Thảo xà, Đường Vũ Lân đối với rèn đúc liền so với trước đây coi trọng hơn nhiều, đặc biệt là hoàn thành ngàn rèn, hắn ý thức đưược, nghề nghiệp của chính mình, rất khả năng giống như lão sư, sẽ là một rèn đúc sư. Vì lẽ đó, nhất định không thể thư giãn, cần tục cố gắng học tập rèn đúc. Hơn nữa, rèn đúc có thể kiếm tiền! Trợ cấp gia dụng. Chờ sau này, hắn còn muốnđi khắp nơi tìm kiếm tung tích Na Nhi, tất cả những thứ này đều cần dùng đến tiền.
Trước tiên đi phòng giáo vụ nộp phạt tiền, Đường Vũ Lân lúc này mới đi ra khỏi học viện.
Đông Hải Thành cảm giác xa lạ lần thứ hai khiến Đường Vũ Lân trong lòng hơi có ngột ngạt, vẫn là khi ở thànhNgạo Lai mọi thứ đều dễ dàng hơn.
Tuy rằng không biết rèn đúc sư hiệp hội ở nơi nào, nhưng phía dưới mũi mọc ra miệng, đều là có thể hỏi. Mấy lần sau khi hỏi dò, hắn đã biết vị trí đại khái của đúc sư hiệp hội
Đông Hải Thành rất lớn, so với Ngạo Lai thành không biết lớn hơn bao nhiêu lần. Đường Vũ Lân vì không nhiều tiền, hoàn toàn đi bộ tìm về hướng rèn đúc sư hiệp hội.
Cũng còn may, rèn đúc sư hiệp hội khoảng cách so với Đông Hải học viện không quá xa, hắn buổi trưa lại ăn đầy đủ no, đi hơn nửa canh giờ, liền nhìn thấy được điểm đích của chính mình.
Rèn đúc sư hiệp hội rất rộng là một toà nhà lớn màu xám, nhà lớn ước chừng tầng cao ba mươi mét, mặt trên có biểu tượng của một cây búa lớn, có cái biểu tượng này, thậm chí căn bản không cần nhãn.
Đi vào cửa lớn, chính diện là một mặt tường cao tới mười mét, trên tường có một thanh búa màu vàng ít nhất cao tám mét.
Rèn đúc sư hiệp hội tuy rằng không giống giáp máy chế tạo hiệp hội giàu có, nhưng cũng là một cái không thể thiếu. Đỉnh cấp rèn đúc sư địa vị xã hội là cực cao, thậm chí không thể so những cơ giáp chế tạo đại sư. Chế tạo đỉnh cấp giáp máy, tương tự cần đỉnh cấp vật liệu, đỉnh cấp vật liệu liền cần đỉnh cấp rèn đúc đại sư đến gia công.
Một tầng phòng khách vô cùng trống trải, trước đó chỉ có hai người mặc đồ màu xám, đồng phục của thiếu nữ
- Tiểu đệ đệ, ngươi tìm ai
Nhìn Đường Vũ Lân đi tới, một thiếu nữ tướng mạo vui tươi đứng lên chủ động chào hỏi.
Đường Vũ Lân có chút ngại ngùng, nói:
- Ta, ta là tới tiến hành rèn đúc sư đẳng cấp bình trắc.
Ở bên cạnh hắn, lúc này đã vây quanh vài chục người.
- Cái tên này cái bụng cũng không đáy sao, làm sao có thể ăn như vậy. Lập tức có thể phá kỷ lục, ta nhớ trong học viện chúng ta kỷ lục ghi lại là bốn mươi ba cái bánh bao. Cái tên này ăn bao nhiêu cái rồi?
- Bốn mươi lăm, đã phá. Thật là lợi hại! Hơn nữa, xem dáng dấp kia của hắn, không có chút nào miễn cưỡng. Học viện bánh bao to nhỏ xưa nay đều chưa từng thay đổi.
Chu Trường Khê cũng sớm choáng váng, hắn luôn luôn tự hỏi có thể ăn hai mươi bánh bao vào bụng, cũng đã no đến mức không được.
Đây chính là thuần thịt nhân bánh. Phối rau dưa thang.
Đường Vũ Lân không chỉ là ăn bánh bao, hắn còn ăn canh. Ăn năm cái bánh bao uống một bát canh.
Bánh bao đúng là ăn rất ngon, to bằng lòng bàn ta, bên trong là thịt heo hoàn toàn bình thường, một cái cắn xuống, xì xì mạo dầu. Thực sự là ăn quá ngon.
- Phiền phức quá.
Đường Vũ Lân ăn cái bánh bao thứ năm mươi, lại một lần nữa hướng về phía món ăn bính trước cửa sổ.
Tiểu Vân vỗ vỗ vai Chu Trường Khê:
- Đi thôi, trở lại quét tước vệ sinh đi. Ăn cơm, ngươi cũng không được. Ta cuối cùng đã hiểu rồi tại sao hắn so với ngươi có sức lực hơn hẳn như vậy. Cái này gọi là năng lượng định luật Thủ Hằng, ăn được càng nhiều, khí lực càng lớn!
Chu Trường Khê một mặt cụt hứng, sau đó hắn liền nhìn Đường Vũ Lân lại bưng một khay hai mươi bánh bao lại.
Lúc ở nhà, vấn đề Đường Vũ Lân ăn cơm luôn luôn là vấn đề Đường Tư Nhiên cùng Lang Nguyệt nhức đầu nhất, đứa nhỏ này thực sự là có thể ăn rất rất nhiều. Hồi Na Nhi còn ở lại, hai nhóc thậm chí còn so ăn với nhau.
Chu Trường Khê sức ăn so với những người bạn cùng lứa tuổi đã là phi thường, nhân vật cường hãn, nhưng Đường Vũ Lân kia vốn là biến dị cấp bậc.
Thở dài một tiếng, Chu Trường Khê nhìn Đường Vũ Lân:
- Ta xưa nay không tin người có thể ăn một con trâu, nhìn thấy ngươi ngày hôm nay, ăn lượng cơm này, ta tin rồi. Nguyện thua cuộc, ta đi về trước quét tước phòng ngủ, ngươi tiếp tục phá kỷ lục đi.
- Ừ!
Đường Vũ Lân không quá quan tâm thắng thua, đối với hắn mà nói, quan trọng hơn chính là ăn no.
Cuối cùng, căng tin trung cấp bộ ghi lại kỷ lục ăn bánh bao ở tám mươi cái, còn muốn thêm vào năm chén lớn rau dưa thang.
Trở lại phòng ngủ thì, Chu Trường Khê bắt đầu quét tước, Đường Vũ Lân cũng không để hắn giặt quần áo cho mình, mà là tự mình giặt.Tiểu Vân cũng trợ giúp Chu Trường Khê quét tước vệ sinh.
Trong phòng ngủ bầu không khí đã hài hòa rất nhiều.
Khi bọn họ quét tước gần xong là lúc Tạ Giải trở về, khuôn mặt của hắn rõ ràng tiêu sưng đi rất nhiều, nhưng sắc mặt vẫn như trước khó coi.
- Cho ngươi!
Hắn đem một bọc tiền ném cho Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân mở ra xem, bên trong là đồng liên bang. Nhìn một bọc lớn tiền, Đường Vũ Lân không khỏi có chút hoảng hốt.
Lúc trước, hắn ở Ngạo Lai thành kiếm 3 vạn đồng liên bang, phải ròng rã dùng ba năm! Nhưng đối với những người có tiền này mà nói, chỉ là tiện tay sự tình.
- Ngày mai khai giảng, buổi tối sau khi tan học, ngươi đi theo ta.
Tạ Giải lạnh lùng nói.
- Được!
Đường Vũ Lân không chút do dự đáp ứng.
Tiểu Vân nói:
- Tạ Giải, thôi bỏ đi. Sau đó mọi người còn phải ngủ cùng phòng sáu năm mà
Tạ Giải lạnh lùng lườm hắn một cái, nằm lên giường của mình
Đường Vũ Lân hướng về Tiểu Vân nói:
- Ta buổi chiều đi ra ngoài một chuyến, không sao chứ?
Vân Tiểu nói:
- Ngày hôm nay còn không chính thức khai giảng, khẳng định không có chuyện gì! Bất quá ngươi trước tắt đèn trở về. Như vậy sẽ không bị xử phạt.
Nghe được hai chữ xử phạt này, Đường Vũ Lân tâm liền co chặt một thoáng, xử phạt khác hắn không sợ, hắn chỉ sợ phạt tiền.
- Ta hiểu rồi.
Đem giặt quần áo bẩn, rửa sạch sẽ đồ đạc, hắn đi thẳng ra ngoài. Dựa theo Mang Thiên dặn dò, hắn muốn trước tiên đi một nơi. Nơi này tên là: Rèn đúc sư hiệp hội.
Mang Thiên để lại cho hắn địa chỉ, là phòng làm việc ở đông Hải Thành của Mang Thiên. Bên đó không có ai, nhưng có đoán tạo thất, có thể cho Đường Vũ Lân sử dụng.
Mang Thiên nói cho hắn, hiện tại hắn cần đến rèn đúc sư hiệp hội đăng kí, sau đó là có thể ở nơi đó nhận một ít công việc, cũng là rèn luyện. Mỗi tháng, Mang Thiên tới nơi này kiểm tra tiến độ hắn, đồng thời giáo dục rèn đúc tri thức mới cho hắn.
Sau khi dung hợp tiểu Thảo xà, Đường Vũ Lân đối với rèn đúc liền so với trước đây coi trọng hơn nhiều, đặc biệt là hoàn thành ngàn rèn, hắn ý thức đưược, nghề nghiệp của chính mình, rất khả năng giống như lão sư, sẽ là một rèn đúc sư. Vì lẽ đó, nhất định không thể thư giãn, cần tục cố gắng học tập rèn đúc. Hơn nữa, rèn đúc có thể kiếm tiền! Trợ cấp gia dụng. Chờ sau này, hắn còn muốnđi khắp nơi tìm kiếm tung tích Na Nhi, tất cả những thứ này đều cần dùng đến tiền.
Trước tiên đi phòng giáo vụ nộp phạt tiền, Đường Vũ Lân lúc này mới đi ra khỏi học viện.
Đông Hải Thành cảm giác xa lạ lần thứ hai khiến Đường Vũ Lân trong lòng hơi có ngột ngạt, vẫn là khi ở thànhNgạo Lai mọi thứ đều dễ dàng hơn.
Tuy rằng không biết rèn đúc sư hiệp hội ở nơi nào, nhưng phía dưới mũi mọc ra miệng, đều là có thể hỏi. Mấy lần sau khi hỏi dò, hắn đã biết vị trí đại khái của đúc sư hiệp hội
Đông Hải Thành rất lớn, so với Ngạo Lai thành không biết lớn hơn bao nhiêu lần. Đường Vũ Lân vì không nhiều tiền, hoàn toàn đi bộ tìm về hướng rèn đúc sư hiệp hội.
Cũng còn may, rèn đúc sư hiệp hội khoảng cách so với Đông Hải học viện không quá xa, hắn buổi trưa lại ăn đầy đủ no, đi hơn nửa canh giờ, liền nhìn thấy được điểm đích của chính mình.
Rèn đúc sư hiệp hội rất rộng là một toà nhà lớn màu xám, nhà lớn ước chừng tầng cao ba mươi mét, mặt trên có biểu tượng của một cây búa lớn, có cái biểu tượng này, thậm chí căn bản không cần nhãn.
Đi vào cửa lớn, chính diện là một mặt tường cao tới mười mét, trên tường có một thanh búa màu vàng ít nhất cao tám mét.
Rèn đúc sư hiệp hội tuy rằng không giống giáp máy chế tạo hiệp hội giàu có, nhưng cũng là một cái không thể thiếu. Đỉnh cấp rèn đúc sư địa vị xã hội là cực cao, thậm chí không thể so những cơ giáp chế tạo đại sư. Chế tạo đỉnh cấp giáp máy, tương tự cần đỉnh cấp vật liệu, đỉnh cấp vật liệu liền cần đỉnh cấp rèn đúc đại sư đến gia công.
Một tầng phòng khách vô cùng trống trải, trước đó chỉ có hai người mặc đồ màu xám, đồng phục của thiếu nữ
- Tiểu đệ đệ, ngươi tìm ai
Nhìn Đường Vũ Lân đi tới, một thiếu nữ tướng mạo vui tươi đứng lên chủ động chào hỏi.
Đường Vũ Lân có chút ngại ngùng, nói:
- Ta, ta là tới tiến hành rèn đúc sư đẳng cấp bình trắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.