Chương 16: Mắt không tròng?
Ma Mị Hồng Trần
22/01/2024
“Vào đi!"
Một người phục vụ mở cửa chạy vào, nói với người phụ nữ: "Chị Hồng, khách của chị có mâu thuẫn với người ta ở phòng 888. Người trong 888 là một người đàn ông tên là Lưu Ký, thuộc nhà họ Lưu ở thành bắc.”
Chị Hồng nghe thấy, cười lạnh một tiếng: “Từ bao giờ mà nhà họ Lưu to gan như vậy, dám gây sự với khách của tôi sao?”
Tên phục vụ nói: “Mấy năm nay nhà họ Lưu ngày càng lớn mạnh, nên là..”
Chị Hồng hờ lạnh: “Có lớn mạnh thế nào đi nữa, ở trước mặt tôi, nhà họ Lưu cũng chỉ như con chó mà thôi, đi, qua đó xem thử! Coi tên nào của nhà họ Lưu ăn phải gan hùm mật gấu mà dám to gan như vậy!"
Trước cửa phòng 888, Lưu Ký đang đối đầu với người đàn ông trung niên,
Lưu Ký hung dữ quát: “Một người từ ngoài tới Thiên Ngân mà cũng dám gây chuyện, không chịu nghe ngóng xem đây là nơi nào à! Cũng không tìm hiếu thử Lưu Ký tôi là ai!"
Lưu Ký nói rồi trực tiếp đưa tay ra tát vào mặt người đàn ông.
Một tiếng “Bốp” vang lên, khiến cho tất cả những người to cao đứng đăng sau người đàn ông đều xông lên.
Lưu Ký không chút lo sợ, cười lạnh một tiếng: “Muốn đánh phải không! Nói cho các người biết, muốn đánh thì ra ngoài đánh thoải mái, hôm nay, trong quán bar này, nếu không phải vì muốn giữ thế diện cho chị Hồng, tôi đã trực tiếp đánh tàn phế ông rồi!"
“Ha ha ha” Một tiếng cười lạnh vang lên, tiếp đó là âm thanh phụ nữ truyền tới: “Từ lúc nào mà tôi cần nhà họ Lưu ở, thành bắc giúp giữ thể diện vậy?“
Đám người phía sau người đàn ông trung niên tản ra, tạo thành một con đường, mọi người nhìn thấy chị Hồng đầy quyến rũ đang chầm chậm bước tới.
Ngay lúc nhìn thấy chị Hồng, nét mặt kiêu ngạo của Lưu Ký biến mất, thay vào đó là nở một nụ cười niềm nở: “Chị Hồng, cơn gió nào thối chị tới đây vậy.”
Chị Hồng cười nhẹ: “Chỗ làm ăn của tôi xảy ra việc lớn như. vậy, tôi không tới xem thử sao được?”
Lưu Ký nhanh chóng gật đầu: “Có thể! Tất nhiên là phải tới xem thử! Chị Hồng, có tên mắt không tròng gây sự ở chỗ chị, tôi giúp chị cho hần một bài học."
“Mắt không tròng?” Chị Hồng chậm rãi đi đến trước mặt Lưu Ký, giọng điệu bỗng dưng trở nên nặng nề hơn: “Theo tôi thấy, người không có mắt ở đây là cậu nhỉ?"
Chị Hồng vừa nói xong liền giơ tay tát vào mặt Lưu Ký,
Âm thanh chói tai, khiến cho Lưu Ký trực tiếp ngây người ra
Khi Lưu Ký chưa kịp hiếu chuyện gì đang xảy ra thì nhìn thấy chị Hồng tiến đến trước mặt người đàn ông trung niên nói: “Sếp Triệu, thực sự xin lỗi, tôi nhất định sẽ cho ông câu trả lời thích đáng trong chuyện này”
Chính lúc này, gương mặt Lưu Ký hoàn toàn biến sác! Sếp Triệu sắc mặt u ám: “Chị Hồng, tên súc sinh này dám đánh tôi một phát! Nếu muốn làm tôi nguôi giận thì không dễ đâu!"
Chị Hồng nở nụ cười: "Xin sếp Triệu yên tâm, đây chẳng qua chỉ là con chó mà thôi, ông muốn hai tay hay là hay chân của hắn?”
Lưu Ký nghe thấy lời này, toàn thân run bần bật! Muốn hai tay hay là hai chân!
Lưu Ký biết, chị Hồng không phải đang nói đùa!
Tuy rằng Lưu Ký khoe mẽ rằng bản thân có quen biết với người phụ trách Thập Phương Hội, nhưng trên thực tế, quan hệ giữa họ chỉ là do nhà họ Lưu nghĩ trăm phương ngàn kế đế xuất hiện trước mặt người phụ trách Thập Phương Hội mà thôi, đối với Thập Phương Hội mà nói, nhà họ Lưu chả là cái thá gì cả!
Sếp Triệu cười nhạt: “Chị Hồng, tôi chẳng có hứng thú gì với hai tay, hai chân của thằng ranh này, nhưng mà những cô gái đãng sau nó tôi có chút hứng thú”
Sếp Triệu nói xong, hai mắt bỏ qua luôn Lưu Ký, nhìn chăm chắm vào Thẩm Thu Thuỷ.
Sếp Triệu sớm đã chú ý tới phụ nữ trong căn phòng này rồi, ông ta cũng nhìn thấy người mà mình vừa sàm sỡ, nhưng khi nhìn thấy Thấm Thu Thuỷ, sếp Triệu đã không còn màng tới bất cứ ai nữa.
“Không ngờ răng ở Thiên Ngân nhỏ bé này cũng có hàng cao cấp thế này! Chị Hồng, hãy để cô gái này qua đêm với tôi rồi chuyện này coi như bỏ qua."
Sếp Triệu đưa tay chỉ vào Thẩm Thu Thuỷ.
Một người phục vụ mở cửa chạy vào, nói với người phụ nữ: "Chị Hồng, khách của chị có mâu thuẫn với người ta ở phòng 888. Người trong 888 là một người đàn ông tên là Lưu Ký, thuộc nhà họ Lưu ở thành bắc.”
Chị Hồng nghe thấy, cười lạnh một tiếng: “Từ bao giờ mà nhà họ Lưu to gan như vậy, dám gây sự với khách của tôi sao?”
Tên phục vụ nói: “Mấy năm nay nhà họ Lưu ngày càng lớn mạnh, nên là..”
Chị Hồng hờ lạnh: “Có lớn mạnh thế nào đi nữa, ở trước mặt tôi, nhà họ Lưu cũng chỉ như con chó mà thôi, đi, qua đó xem thử! Coi tên nào của nhà họ Lưu ăn phải gan hùm mật gấu mà dám to gan như vậy!"
Trước cửa phòng 888, Lưu Ký đang đối đầu với người đàn ông trung niên,
Lưu Ký hung dữ quát: “Một người từ ngoài tới Thiên Ngân mà cũng dám gây chuyện, không chịu nghe ngóng xem đây là nơi nào à! Cũng không tìm hiếu thử Lưu Ký tôi là ai!"
Lưu Ký nói rồi trực tiếp đưa tay ra tát vào mặt người đàn ông.
Một tiếng “Bốp” vang lên, khiến cho tất cả những người to cao đứng đăng sau người đàn ông đều xông lên.
Lưu Ký không chút lo sợ, cười lạnh một tiếng: “Muốn đánh phải không! Nói cho các người biết, muốn đánh thì ra ngoài đánh thoải mái, hôm nay, trong quán bar này, nếu không phải vì muốn giữ thế diện cho chị Hồng, tôi đã trực tiếp đánh tàn phế ông rồi!"
“Ha ha ha” Một tiếng cười lạnh vang lên, tiếp đó là âm thanh phụ nữ truyền tới: “Từ lúc nào mà tôi cần nhà họ Lưu ở, thành bắc giúp giữ thể diện vậy?“
Đám người phía sau người đàn ông trung niên tản ra, tạo thành một con đường, mọi người nhìn thấy chị Hồng đầy quyến rũ đang chầm chậm bước tới.
Ngay lúc nhìn thấy chị Hồng, nét mặt kiêu ngạo của Lưu Ký biến mất, thay vào đó là nở một nụ cười niềm nở: “Chị Hồng, cơn gió nào thối chị tới đây vậy.”
Chị Hồng cười nhẹ: “Chỗ làm ăn của tôi xảy ra việc lớn như. vậy, tôi không tới xem thử sao được?”
Lưu Ký nhanh chóng gật đầu: “Có thể! Tất nhiên là phải tới xem thử! Chị Hồng, có tên mắt không tròng gây sự ở chỗ chị, tôi giúp chị cho hần một bài học."
“Mắt không tròng?” Chị Hồng chậm rãi đi đến trước mặt Lưu Ký, giọng điệu bỗng dưng trở nên nặng nề hơn: “Theo tôi thấy, người không có mắt ở đây là cậu nhỉ?"
Chị Hồng vừa nói xong liền giơ tay tát vào mặt Lưu Ký,
Âm thanh chói tai, khiến cho Lưu Ký trực tiếp ngây người ra
Khi Lưu Ký chưa kịp hiếu chuyện gì đang xảy ra thì nhìn thấy chị Hồng tiến đến trước mặt người đàn ông trung niên nói: “Sếp Triệu, thực sự xin lỗi, tôi nhất định sẽ cho ông câu trả lời thích đáng trong chuyện này”
Chính lúc này, gương mặt Lưu Ký hoàn toàn biến sác! Sếp Triệu sắc mặt u ám: “Chị Hồng, tên súc sinh này dám đánh tôi một phát! Nếu muốn làm tôi nguôi giận thì không dễ đâu!"
Chị Hồng nở nụ cười: "Xin sếp Triệu yên tâm, đây chẳng qua chỉ là con chó mà thôi, ông muốn hai tay hay là hay chân của hắn?”
Lưu Ký nghe thấy lời này, toàn thân run bần bật! Muốn hai tay hay là hai chân!
Lưu Ký biết, chị Hồng không phải đang nói đùa!
Tuy rằng Lưu Ký khoe mẽ rằng bản thân có quen biết với người phụ trách Thập Phương Hội, nhưng trên thực tế, quan hệ giữa họ chỉ là do nhà họ Lưu nghĩ trăm phương ngàn kế đế xuất hiện trước mặt người phụ trách Thập Phương Hội mà thôi, đối với Thập Phương Hội mà nói, nhà họ Lưu chả là cái thá gì cả!
Sếp Triệu cười nhạt: “Chị Hồng, tôi chẳng có hứng thú gì với hai tay, hai chân của thằng ranh này, nhưng mà những cô gái đãng sau nó tôi có chút hứng thú”
Sếp Triệu nói xong, hai mắt bỏ qua luôn Lưu Ký, nhìn chăm chắm vào Thẩm Thu Thuỷ.
Sếp Triệu sớm đã chú ý tới phụ nữ trong căn phòng này rồi, ông ta cũng nhìn thấy người mà mình vừa sàm sỡ, nhưng khi nhìn thấy Thấm Thu Thuỷ, sếp Triệu đã không còn màng tới bất cứ ai nữa.
“Không ngờ răng ở Thiên Ngân nhỏ bé này cũng có hàng cao cấp thế này! Chị Hồng, hãy để cô gái này qua đêm với tôi rồi chuyện này coi như bỏ qua."
Sếp Triệu đưa tay chỉ vào Thẩm Thu Thuỷ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.