Chương 464: Có thể bại, không thể bại!
Mộng Nhập Thần Cơ
16/03/2013
Thanh niên được gọi là Tây Quy có một đôi mắt trong sáng, mày tằm, mắt như sao kim, là một nam tử anh tuấn điển hình. Hắn đọc được thần ngữ của lão nhân. Cũng hồi đáp lại, da miệng nhẹ nhàng nhúc nhích, hai người trò chuyện với nhau. Dùng thần ngữ (âm môi) nói chuyện với nhau, căn bản là không thể phát ra một chút âm thanh nào, cách nói chuyện như vậy thì bất luận kẻ nào cũng không thể phát hiện ra.
"Điển tịch võ học Đường Môn xuất bản ta cũng đã đọc qua, đúng là đối với sự phân chia võ thuật của thời đại thâm sâu khôn lường, Vương Siêu kia hoàn toàn xứng đáng là đại nhân vật, hắc hắc. Dám đưa cả Tẩy Tủy Kinh của Bạch Ngọc Phong ra chú giải, ngay cả Thiếu Lâm gia quyền cũng dám đường đường chính chính mà xuất bản. Lại còn sợ rằng người khác đọc không hiểu rõ nên ở một số chỗ khó hiểu còn dùng tiếng phổ thông thêm chú thích vào. Những vật này nếu rơi vào tay người có tầm nhìn sáng suốt, rất có thể sẽ tạo thành một đám cao thủ! Tương lai, vài chục năm nữa, ta dự đoán sẽ có một lượng lớn cao thủ xuất hiện. Nhất là võ thuật của ngoại quốc cũng được Đường Môn xuất bản thành sách. Dưới tình huống như vậy, trăm nhà đua tranh bàn luận, võ thuật thế giới sau này hẳn là sẽ phát sinh nhiều chuyện. Cái tên Vương Siêu kia quả thật là có dũng khí! ... Khí phách cực lớn, ngàn năm cũng không có vài người. Thời cổ, một số người muốn viết những cuốn sách tu luyện quý giá thì đều dùng thuật ngữ, ẩn ngữ, chưa từng ghi rõ ràng như vậy, nhưng mà...."
Hai vị khách thần bí này, trong lúc trao đổi thì dùng thần ngữ để nói chuyện với nhau, mà vấn đề họ bàn luận đều liên quan tới những thư tịch mà Vương Siêu Đường Môn xuất bản.
Thì ra Vương Siêu tập liên hợp tất cả các võ thuật gia của Đường Môn, xuất bản rất nhiều sách về võ học, mà ngay cả Ba Lập Minh 'phá tứ cựu'(1) cũng thu được rất nhiều bí tịch , đều đem ra. Trong đó có cả chú giải về Tẩy Tủy Kinh của Ngọc Phong, Thiếu Lâm Khán Gia quyền, và một số sách quý khác, đều được xuất bản, hơn nữa toàn bộ đều được chuyển sang ngôn ngữ phổ thông, trong đó có một số chỗ sai lầm, sự người xem không hiểu nên cố tình chỉ ra. Ngoài sách vở thì còn đi kèm với đĩa CD! Như vậy đã tương đương với một vị sư phụ có mặt tại hiện trường mà chỉ dạy.
Điều này có thể nói là đã phá vỡ một vài quy tắc ngầm của giới võ thuật.
Thời xa xưa những bí tịch võ công kia đại đa số đều được ghi lại bằng ẩn ngữ, hay là thuật ngữ. Nổi tiếng nhất chính là Chu Dịch Tham Đồng Khế, cuốn sách này toàn bộ đều là ẩn ngữ, vô số học giả nghiên cứu mấy trăm năm mà không có chút tiến triển nào. Mà trong tiểu thuyết Tây Du Ký cũng dùng nhiều vì dụ về tu luyện . Cho dù là tinh thông vô cùng cũng không hiểu ra đạo lý, còn có thể dễ dàng chỉ lầm đường lối cho người khác.
Có thể nói, bí tịch võ công của cổ đại cho dù là bản thật , nếu lọt vào trong tay thì dù có một vạn người tu luyện thì cũng chỉ có vài người nhìn ra đường lối, hơn nữa những kẻ đã giác ngộ được vài phần này, rất có thể vì giải thích sai lầm mà luyện tập thường xuyên mắc lỗi.
Nếu là trước kia Vương Siêu chưa đả phá hư không, lấy được Bạch Ngọc Phong chú giải Tẩy Tủy Kinh, mà đem ra luyện tập thì giờ đây cũng mắc lỗi.
Vị lão nhân thần bí này, ánh mắt có phần mơ hồ không rõ ràng. Đường Môn xuất bản những bí tịch kia, giờ đây có lẽ không tạo thành ảnh hưởng gì, nhưng mà trong tương lai mấy chục năm sau, rất có thể làm cho toàn giới võ học rung chuyển, bởi vì đọc tác phẩm của Đường Môn, cao thủ sẽ ra đời tầng tầng lớp lớp. Giới võ thuật sẽ tiến vào một thời đại như thế nào?
"Nhưng mà cái gì? Lão thúc công, người còn chưa nói rõ 'anh nhi' là cái gì? Chẳng lẽ Đường Môn phân chia cảnh giới là sai lầm ư?" Môi của người trẻ tuổi hơi mấp máy.
"Nhưng mà sách xuất bản của Vương Siêu, về phần phân chia cảnh giới quả thật không có sai sót,' bão thủ anh nhi' chỉ là một loại ví von thôi, thật ra sau khi lĩnh ngộ quyền pháp đến cảnh giới Đan đạo cần phải có một quá trình'ngưn luyện huyết dịch trong trăm ngày', ngưng tụ kích thích huyệt vị Đan Điền ở phần bụng, do đó thể lực được tăng cường, thể chất được cải thiện".
Khí tức toàn thân của lão nhân tuy phát ra dáng vẻ già yếu, nhưng mà nếu như lúc này có người hiểu thần ngữ của lão, sẽ cảm thấy rằng lão đầu này cũng không hề đơn giản như bề ngoài.
"Trong quá trình cải thiện thể chất, phải vô cùng cẩn thận, cẩn thận đến mức độ nào? Chính là giống như phụ nữ sau khi mang thai, bảo vệ thai nhi của mình ở trong bụng, giống như nuôi thai nhi vậy, không thể có bất kỳ sự qua loa đại khái nào. Cho nên , quá trình ngưng luyện khí huyết trải qua một trăm ngày gọi là là "Bão thủ anh nhi ", ' Kết thánh thai', đó chỉ là một hình tượng so sánh mà thôi, cũng không thật sự sinh ra hài tử.
Nhưng mà các so sánh này, quả thật là rất hình tượng, nên hiểu rằng sau khi đạt tới Đan kình, thì cần trải qua quá trình tu luyện trăm ngày, quả thật là phải cẩn thận như phụ nữ có thai. Không có cách so sánh nào chuẩn xác hơn hình tượng này.
Trong cảnh giới của Đường Môn, đạt tới Đan kình thì ngưng luyện khí huyết. Sau khi Đan kình thì lập tức có công phu tiên thiên cương khí lăng không nhất thốn đả. Từ đầu đến cuối đều là miêu tả, nhưng lại xem nhẹ trăm ngày ngưng tụ huyết dịch bồi dưỡng Đan kình. Tại sao phải bỏ công sức bão thủ anh nhi? Ngươi nói xem, nữ nhân hoài thai mười tháng, thì phải cẩn thận như thế nào? Mà giữ gìn Kim Đan trong một trăm ngày, sự chú ý , kiêng ky, phương pháp so với nữ nhân hoài thai, nuôi thai còn phiền toái gấp trăm lần. Từ xưa tới này các bậc thầy võ học hiểu rõ về Đan kình không ít, nhưng có tám mươi phần trăm chết trong một trăm ngày ngưng luyện huyết dịch. Bất kỳ việc gì trong quá trình đều phải cực kỳ chú ý. Người trẻ tuổi yêu mến những tiểu thuyết huyền ảo võ hiệp, ta cũng dành qua thời gian xem qua một ít. Bên trong đó viết rằng chỉ cần có một chút lĩnh ngộ thì lực lượng sẽ tăng lên rất nhiều, cho dù bỗng chốc bị đánh ngã cũng có thể đứng lên một lần nữa để tiếp tục chiến đấu. Làm sao có thể như vậy chứ? Chúng ta lúc động thủ đánh nhau, cho dù trong phút chốc Minh kình đột phá đến đả phá hư không, gặp phải tình trạng tồi tệ thì bị người đánh ngã, thì hẳn là sẽ gục xuống, không có bất kỳ điều gì có thể thay đổi, tư tưởng phóng thích, thì thể năng cũng cần có một thời gian mới có thể bắt kịp".
"Lão thúc công, ta chịu phục rồi. Những đạo lý này, cực kỳ dễ hiểu, tại sao thường ngày người không giảng giải cho người trong gia tộc hiểu rõ? Còn có điều này nữa, ngài thu liễm khí tức khiến cho trông rất là già yếu, làn da lỏng lẻo, ngay cả ta cũng cảm thấy ngài là một cao thủ nhưng thể lực đã suy yếu, núi không hiện thì nước không lộ". Người tuổi trẻ thể hiện ra thần sắc sùng bái đối với lão thúc công của hắn, sự sùng bái phát ra từ tận đáy lòng.
"Đạo lý vốn là rất dễ hiểu, nhưng mà lĩnh ngộ được thì phải dựa vào chính bản thân mình. Giống như việc mọi người đều hiểu rõ quyền pháp thì phải trải qua thực chiến. Rất nhiều người hiểu rõ đạo lý này nhưng lại không đi làm, hoặc là sợ tử thương mà không dám hành động. Hiểu đạo lý là một chuyện, nhưng chính thức hiểu rõ lại là một chuyện khác. Cho nên nói bằng miệng không dùng được, ngược lại sẽ trở thành chướng ngại cho những người còn trẻ tuổi, đạo lý mà mình rút ra trong khi hành động mới là đạo lý có thu hoạch cao, mới là đạo lý của chính mình. Hôm nay nói với ngươi, ngươi là một thanh niên thông minh, cũng là một thanh niên có tiềm lực. Giờ đây trong đám thanh niên, thực sự suất sắc thì Hồng môn có một người là Thu Thiền , trong Đông Bắc bang thì có một người là Phạm Khải Tề. Một người nữa là Hoắc Linh Nhi đồ đệ của Vương Siêu. Còn có Ngô Cơ của Nhật Bản; trước kia có Diệp Huyền, Đoạn Quốc Siêu; Vĩnh Tiểu Long, Vĩnh Sắc của Thiếu Lâm. Trong đó xuất sắc nhất chính là Vĩnh Sắc, hắn đã chính thức bước chân vào cảnh giới Đan đạo, đáng tiếc là Vĩnh Sắc bị Vương Siêu đánh cho tê liệt, hai mắt Vĩnh Tiểu Long bị Vương Siêu hủy. Diệp Huyền, Đoạn Quốc Siêu chết ở trong tay Vương Siêu, Ngô Cơ bị Vương Siêu dùng Xúc Địa Ấn đánh hư đôi mắt, võ công cũng bị phế đi. Trừ nhường ấy ra, Trần Gia Câu, Thái Cực tại Úc cũng có một hai người trẻ tuổi; môn chúng ta ngoài ngươi thì còn có nha đầu Tiểu Lan Đình. Đương nhiên, trừ những người này thì Thanh bang, Hoa Thanh bang cũng có một số người trẻ tuổi rất xuất sắc. Thu Thiền, Phàm Khải Tề đều đã từng giao thủ cùng Vương Siêu, bọn họ bế quan rất có thể sẽ trước khi tới đại trước đại hội võ đạo sẽ bước vào Đan đạo. Cùng tiến vào hàng ngũ tuyệt đỉnh cao thủ, đỉnh cao của quyền pháp. Hôm nay ta mang ngươi tới đây, một phần là do nhận được lời mời của Phong Thái cho nên không thể không đến. Thứ hai là do để cho ngươi có thêm kiến thức về cao thủ chân chính, để cho ngươi thử động thủ cùng Vương Siêu. Hắn hôm nay phát ra lời mời, sẽ không chính thức gây tổn thương đối với ngươi, cơ hội như vậy trăm năm , ngàn năm mới gặp được một lần, ngàn vàng cũng khó mua!"
"Vương Siêu có tính là người trẻ tuổi không? Lão thúc công? Nếu người thật sự đem tất cả bản lĩnh của mình ra thì có thể giao thủ cùng Vương Siêu hay không? Còn có điều này, cảnh giới của Tiểu Lan Đình so với ta còn cao hơn, công phu luyện lâu hơn so với ta, tại sao người không mang theo nàng ta đến đây?
"Vương Siêu không tính là người trẻ tuổi". Khi lão nhân nói đến đây, khuôn mặt lắc qua lắc lại, ánh mắt bỗng nhiên lóe lên! Vô cùng sắc bénTừ trước đến nay chưa từng sắc bén như vậy, giống như một thanh thần kiếm bắn vào không trung.
Chỉ có điều, lão lập tức quay mặt đi, ánh mắt đang bộc phát bỗng yên tĩnh lại. Trong lòng lão hiểu rằng, nếu không làm như vậy thì nếu như Vương Siêu cảm ứng được, chỉ sợ hôm nay khó có thể có kết quả tốt.
"Hắn là kẻ ngồi trên ngai vàng đệ nhất cao thủ. Ngươi có trông thấy bức họa sau lưng hắn hay không, đó là Nguyên Thủy thiên tôn, ngươi nhìn xem bức họa Nguyên Thủy thiên tôn, cùng người của hắn có gì khác nhau hay không? Nếu như ta là đối thủ của hắn thì cũng sẽ không thu liễm khí tức, làm da sệ xuống, ra vẻ một cao thủ đã tuổi già sức yếu. Tính khí của Tiểu Lan Đình quá cố chấp, nếu như để nàng đi , rất có thể sẽ bị áp chế mất hết nhuệ khí". Lão nhân quay sang, ánh mắt lại mang dang vẻ già yếu.
"Nhưng, đây là ngài luyện công phu Khô Thiền, làm cho huyết quy về nội khiếu, bề ngoài như cây đại thụ cành lá khô héo trong mùa đông, nhưng thật ra tinh hoa đã được cất giấu sâu bên trong, cái này cũng không phải là ngụy trang. Bí pháp Khô Thiền này của ngài như là thực vật mùa đông, đem hết sức sống vào trong nội thể. Cảnh giới của ngài đạt tới như vậy có thể che giấu rất nhiều người . Người ta vẫn cho rằng ngài chỉ là một cao thủ bình thường, giờ đây bắt đầu già yếu, hôm nay không phải là ngay cả Vương Siêu cũng bị che mắt đó sao? Hơn nữa, hôm nay Vương Siêu động thủ cùng kẻ khác cũng sẽ không đả thương người, chẳng lẽ ngàu không muốn cùng thiên hạ đệ nhất cao thủ so chiêu ư?" Người trẻ tuổi ngẩn ngơ , càng ngày càng cảm thấy khó hiểu.
" Ngươi có thể bại, ta không thể thất bại. Tiểu Lan Đình cũng không thể bại, tính cách của nàng cùng bất đồng, nếu nàng thất bại thì sẽ không còn hi vọng bước vào Đan đạo. Ta già rồi, cũng không thể thất bại. Trên cái thế giới này, có người có thể bại, có người không thể bại". Ánh mắt già yếu của lão nhân, nhìn về phía bầu trời , màn dêm đang từ từ buông xuống.
(1)Phá tứ cựu: Chính là ám chỉ loại bỏ tư tưởng cũ, văn hóa cũ, phong tục cũ, thói quen cũ.
"Điển tịch võ học Đường Môn xuất bản ta cũng đã đọc qua, đúng là đối với sự phân chia võ thuật của thời đại thâm sâu khôn lường, Vương Siêu kia hoàn toàn xứng đáng là đại nhân vật, hắc hắc. Dám đưa cả Tẩy Tủy Kinh của Bạch Ngọc Phong ra chú giải, ngay cả Thiếu Lâm gia quyền cũng dám đường đường chính chính mà xuất bản. Lại còn sợ rằng người khác đọc không hiểu rõ nên ở một số chỗ khó hiểu còn dùng tiếng phổ thông thêm chú thích vào. Những vật này nếu rơi vào tay người có tầm nhìn sáng suốt, rất có thể sẽ tạo thành một đám cao thủ! Tương lai, vài chục năm nữa, ta dự đoán sẽ có một lượng lớn cao thủ xuất hiện. Nhất là võ thuật của ngoại quốc cũng được Đường Môn xuất bản thành sách. Dưới tình huống như vậy, trăm nhà đua tranh bàn luận, võ thuật thế giới sau này hẳn là sẽ phát sinh nhiều chuyện. Cái tên Vương Siêu kia quả thật là có dũng khí! ... Khí phách cực lớn, ngàn năm cũng không có vài người. Thời cổ, một số người muốn viết những cuốn sách tu luyện quý giá thì đều dùng thuật ngữ, ẩn ngữ, chưa từng ghi rõ ràng như vậy, nhưng mà...."
Hai vị khách thần bí này, trong lúc trao đổi thì dùng thần ngữ để nói chuyện với nhau, mà vấn đề họ bàn luận đều liên quan tới những thư tịch mà Vương Siêu Đường Môn xuất bản.
Thì ra Vương Siêu tập liên hợp tất cả các võ thuật gia của Đường Môn, xuất bản rất nhiều sách về võ học, mà ngay cả Ba Lập Minh 'phá tứ cựu'(1) cũng thu được rất nhiều bí tịch , đều đem ra. Trong đó có cả chú giải về Tẩy Tủy Kinh của Ngọc Phong, Thiếu Lâm Khán Gia quyền, và một số sách quý khác, đều được xuất bản, hơn nữa toàn bộ đều được chuyển sang ngôn ngữ phổ thông, trong đó có một số chỗ sai lầm, sự người xem không hiểu nên cố tình chỉ ra. Ngoài sách vở thì còn đi kèm với đĩa CD! Như vậy đã tương đương với một vị sư phụ có mặt tại hiện trường mà chỉ dạy.
Điều này có thể nói là đã phá vỡ một vài quy tắc ngầm của giới võ thuật.
Thời xa xưa những bí tịch võ công kia đại đa số đều được ghi lại bằng ẩn ngữ, hay là thuật ngữ. Nổi tiếng nhất chính là Chu Dịch Tham Đồng Khế, cuốn sách này toàn bộ đều là ẩn ngữ, vô số học giả nghiên cứu mấy trăm năm mà không có chút tiến triển nào. Mà trong tiểu thuyết Tây Du Ký cũng dùng nhiều vì dụ về tu luyện . Cho dù là tinh thông vô cùng cũng không hiểu ra đạo lý, còn có thể dễ dàng chỉ lầm đường lối cho người khác.
Có thể nói, bí tịch võ công của cổ đại cho dù là bản thật , nếu lọt vào trong tay thì dù có một vạn người tu luyện thì cũng chỉ có vài người nhìn ra đường lối, hơn nữa những kẻ đã giác ngộ được vài phần này, rất có thể vì giải thích sai lầm mà luyện tập thường xuyên mắc lỗi.
Nếu là trước kia Vương Siêu chưa đả phá hư không, lấy được Bạch Ngọc Phong chú giải Tẩy Tủy Kinh, mà đem ra luyện tập thì giờ đây cũng mắc lỗi.
Vị lão nhân thần bí này, ánh mắt có phần mơ hồ không rõ ràng. Đường Môn xuất bản những bí tịch kia, giờ đây có lẽ không tạo thành ảnh hưởng gì, nhưng mà trong tương lai mấy chục năm sau, rất có thể làm cho toàn giới võ học rung chuyển, bởi vì đọc tác phẩm của Đường Môn, cao thủ sẽ ra đời tầng tầng lớp lớp. Giới võ thuật sẽ tiến vào một thời đại như thế nào?
"Nhưng mà cái gì? Lão thúc công, người còn chưa nói rõ 'anh nhi' là cái gì? Chẳng lẽ Đường Môn phân chia cảnh giới là sai lầm ư?" Môi của người trẻ tuổi hơi mấp máy.
"Nhưng mà sách xuất bản của Vương Siêu, về phần phân chia cảnh giới quả thật không có sai sót,' bão thủ anh nhi' chỉ là một loại ví von thôi, thật ra sau khi lĩnh ngộ quyền pháp đến cảnh giới Đan đạo cần phải có một quá trình'ngưn luyện huyết dịch trong trăm ngày', ngưng tụ kích thích huyệt vị Đan Điền ở phần bụng, do đó thể lực được tăng cường, thể chất được cải thiện".
Khí tức toàn thân của lão nhân tuy phát ra dáng vẻ già yếu, nhưng mà nếu như lúc này có người hiểu thần ngữ của lão, sẽ cảm thấy rằng lão đầu này cũng không hề đơn giản như bề ngoài.
"Trong quá trình cải thiện thể chất, phải vô cùng cẩn thận, cẩn thận đến mức độ nào? Chính là giống như phụ nữ sau khi mang thai, bảo vệ thai nhi của mình ở trong bụng, giống như nuôi thai nhi vậy, không thể có bất kỳ sự qua loa đại khái nào. Cho nên , quá trình ngưng luyện khí huyết trải qua một trăm ngày gọi là là "Bão thủ anh nhi ", ' Kết thánh thai', đó chỉ là một hình tượng so sánh mà thôi, cũng không thật sự sinh ra hài tử.
Nhưng mà các so sánh này, quả thật là rất hình tượng, nên hiểu rằng sau khi đạt tới Đan kình, thì cần trải qua quá trình tu luyện trăm ngày, quả thật là phải cẩn thận như phụ nữ có thai. Không có cách so sánh nào chuẩn xác hơn hình tượng này.
Trong cảnh giới của Đường Môn, đạt tới Đan kình thì ngưng luyện khí huyết. Sau khi Đan kình thì lập tức có công phu tiên thiên cương khí lăng không nhất thốn đả. Từ đầu đến cuối đều là miêu tả, nhưng lại xem nhẹ trăm ngày ngưng tụ huyết dịch bồi dưỡng Đan kình. Tại sao phải bỏ công sức bão thủ anh nhi? Ngươi nói xem, nữ nhân hoài thai mười tháng, thì phải cẩn thận như thế nào? Mà giữ gìn Kim Đan trong một trăm ngày, sự chú ý , kiêng ky, phương pháp so với nữ nhân hoài thai, nuôi thai còn phiền toái gấp trăm lần. Từ xưa tới này các bậc thầy võ học hiểu rõ về Đan kình không ít, nhưng có tám mươi phần trăm chết trong một trăm ngày ngưng luyện huyết dịch. Bất kỳ việc gì trong quá trình đều phải cực kỳ chú ý. Người trẻ tuổi yêu mến những tiểu thuyết huyền ảo võ hiệp, ta cũng dành qua thời gian xem qua một ít. Bên trong đó viết rằng chỉ cần có một chút lĩnh ngộ thì lực lượng sẽ tăng lên rất nhiều, cho dù bỗng chốc bị đánh ngã cũng có thể đứng lên một lần nữa để tiếp tục chiến đấu. Làm sao có thể như vậy chứ? Chúng ta lúc động thủ đánh nhau, cho dù trong phút chốc Minh kình đột phá đến đả phá hư không, gặp phải tình trạng tồi tệ thì bị người đánh ngã, thì hẳn là sẽ gục xuống, không có bất kỳ điều gì có thể thay đổi, tư tưởng phóng thích, thì thể năng cũng cần có một thời gian mới có thể bắt kịp".
"Lão thúc công, ta chịu phục rồi. Những đạo lý này, cực kỳ dễ hiểu, tại sao thường ngày người không giảng giải cho người trong gia tộc hiểu rõ? Còn có điều này nữa, ngài thu liễm khí tức khiến cho trông rất là già yếu, làn da lỏng lẻo, ngay cả ta cũng cảm thấy ngài là một cao thủ nhưng thể lực đã suy yếu, núi không hiện thì nước không lộ". Người tuổi trẻ thể hiện ra thần sắc sùng bái đối với lão thúc công của hắn, sự sùng bái phát ra từ tận đáy lòng.
"Đạo lý vốn là rất dễ hiểu, nhưng mà lĩnh ngộ được thì phải dựa vào chính bản thân mình. Giống như việc mọi người đều hiểu rõ quyền pháp thì phải trải qua thực chiến. Rất nhiều người hiểu rõ đạo lý này nhưng lại không đi làm, hoặc là sợ tử thương mà không dám hành động. Hiểu đạo lý là một chuyện, nhưng chính thức hiểu rõ lại là một chuyện khác. Cho nên nói bằng miệng không dùng được, ngược lại sẽ trở thành chướng ngại cho những người còn trẻ tuổi, đạo lý mà mình rút ra trong khi hành động mới là đạo lý có thu hoạch cao, mới là đạo lý của chính mình. Hôm nay nói với ngươi, ngươi là một thanh niên thông minh, cũng là một thanh niên có tiềm lực. Giờ đây trong đám thanh niên, thực sự suất sắc thì Hồng môn có một người là Thu Thiền , trong Đông Bắc bang thì có một người là Phạm Khải Tề. Một người nữa là Hoắc Linh Nhi đồ đệ của Vương Siêu. Còn có Ngô Cơ của Nhật Bản; trước kia có Diệp Huyền, Đoạn Quốc Siêu; Vĩnh Tiểu Long, Vĩnh Sắc của Thiếu Lâm. Trong đó xuất sắc nhất chính là Vĩnh Sắc, hắn đã chính thức bước chân vào cảnh giới Đan đạo, đáng tiếc là Vĩnh Sắc bị Vương Siêu đánh cho tê liệt, hai mắt Vĩnh Tiểu Long bị Vương Siêu hủy. Diệp Huyền, Đoạn Quốc Siêu chết ở trong tay Vương Siêu, Ngô Cơ bị Vương Siêu dùng Xúc Địa Ấn đánh hư đôi mắt, võ công cũng bị phế đi. Trừ nhường ấy ra, Trần Gia Câu, Thái Cực tại Úc cũng có một hai người trẻ tuổi; môn chúng ta ngoài ngươi thì còn có nha đầu Tiểu Lan Đình. Đương nhiên, trừ những người này thì Thanh bang, Hoa Thanh bang cũng có một số người trẻ tuổi rất xuất sắc. Thu Thiền, Phàm Khải Tề đều đã từng giao thủ cùng Vương Siêu, bọn họ bế quan rất có thể sẽ trước khi tới đại trước đại hội võ đạo sẽ bước vào Đan đạo. Cùng tiến vào hàng ngũ tuyệt đỉnh cao thủ, đỉnh cao của quyền pháp. Hôm nay ta mang ngươi tới đây, một phần là do nhận được lời mời của Phong Thái cho nên không thể không đến. Thứ hai là do để cho ngươi có thêm kiến thức về cao thủ chân chính, để cho ngươi thử động thủ cùng Vương Siêu. Hắn hôm nay phát ra lời mời, sẽ không chính thức gây tổn thương đối với ngươi, cơ hội như vậy trăm năm , ngàn năm mới gặp được một lần, ngàn vàng cũng khó mua!"
"Vương Siêu có tính là người trẻ tuổi không? Lão thúc công? Nếu người thật sự đem tất cả bản lĩnh của mình ra thì có thể giao thủ cùng Vương Siêu hay không? Còn có điều này, cảnh giới của Tiểu Lan Đình so với ta còn cao hơn, công phu luyện lâu hơn so với ta, tại sao người không mang theo nàng ta đến đây?
"Vương Siêu không tính là người trẻ tuổi". Khi lão nhân nói đến đây, khuôn mặt lắc qua lắc lại, ánh mắt bỗng nhiên lóe lên! Vô cùng sắc bénTừ trước đến nay chưa từng sắc bén như vậy, giống như một thanh thần kiếm bắn vào không trung.
Chỉ có điều, lão lập tức quay mặt đi, ánh mắt đang bộc phát bỗng yên tĩnh lại. Trong lòng lão hiểu rằng, nếu không làm như vậy thì nếu như Vương Siêu cảm ứng được, chỉ sợ hôm nay khó có thể có kết quả tốt.
"Hắn là kẻ ngồi trên ngai vàng đệ nhất cao thủ. Ngươi có trông thấy bức họa sau lưng hắn hay không, đó là Nguyên Thủy thiên tôn, ngươi nhìn xem bức họa Nguyên Thủy thiên tôn, cùng người của hắn có gì khác nhau hay không? Nếu như ta là đối thủ của hắn thì cũng sẽ không thu liễm khí tức, làm da sệ xuống, ra vẻ một cao thủ đã tuổi già sức yếu. Tính khí của Tiểu Lan Đình quá cố chấp, nếu như để nàng đi , rất có thể sẽ bị áp chế mất hết nhuệ khí". Lão nhân quay sang, ánh mắt lại mang dang vẻ già yếu.
"Nhưng, đây là ngài luyện công phu Khô Thiền, làm cho huyết quy về nội khiếu, bề ngoài như cây đại thụ cành lá khô héo trong mùa đông, nhưng thật ra tinh hoa đã được cất giấu sâu bên trong, cái này cũng không phải là ngụy trang. Bí pháp Khô Thiền này của ngài như là thực vật mùa đông, đem hết sức sống vào trong nội thể. Cảnh giới của ngài đạt tới như vậy có thể che giấu rất nhiều người . Người ta vẫn cho rằng ngài chỉ là một cao thủ bình thường, giờ đây bắt đầu già yếu, hôm nay không phải là ngay cả Vương Siêu cũng bị che mắt đó sao? Hơn nữa, hôm nay Vương Siêu động thủ cùng kẻ khác cũng sẽ không đả thương người, chẳng lẽ ngàu không muốn cùng thiên hạ đệ nhất cao thủ so chiêu ư?" Người trẻ tuổi ngẩn ngơ , càng ngày càng cảm thấy khó hiểu.
" Ngươi có thể bại, ta không thể thất bại. Tiểu Lan Đình cũng không thể bại, tính cách của nàng cùng bất đồng, nếu nàng thất bại thì sẽ không còn hi vọng bước vào Đan đạo. Ta già rồi, cũng không thể thất bại. Trên cái thế giới này, có người có thể bại, có người không thể bại". Ánh mắt già yếu của lão nhân, nhìn về phía bầu trời , màn dêm đang từ từ buông xuống.
(1)Phá tứ cựu: Chính là ám chỉ loại bỏ tư tưởng cũ, văn hóa cũ, phong tục cũ, thói quen cũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.