Chương 15: Người Tình Bí Ẩn
sóc bay
27/09/2016
Thằng Minh định chạy ra ngoài mà thấy con Linh đứng ở cửa lớp. Thôi
xong thằng bé tái mét, lùi lại đúng 3 mét có dư, thế là bao nhiêu sức tớ dồn lại tăng tốc đến chỗ thằng Minh, Nhưng...nhưng... thằng Nhân lại
giật lại giật chổi cuả tớ bảo:- Mồ hôi mồ kê toát hết ra rồi mà còn chạy được nữa à, nhìn kia kìa.
Tớ lườm nó phát rồi nhìn lại mình....5s sau, thôi chào các bạn tớ chuyển trường đây, thôi tớ chỉ cần 1 cái nồi to là được, nồi cơm cũng không sao. Ôi giồi ôi, cái áo đồng phục ướt dính sát vào người tớ. Tớ muốn khóc thét lên luôn, nhìn gần rõ bên trong, thôi mặc kệ cả thế giới tớ đi ra chỗ cái quạt, đứng đấy hong áo cho khô. Thế mà tự nhiên thấy có cái gì khổng lồ đằng sau, quay lại thì thấy thằng Nhân nó đứng lù lù. Êu ơi giật hết cả mình cả mẩy. Tớ hỏi:
- Ở kia có quạt kìa mày ra đi, đứng đây làm gì.
- Cái áo của mày nhìn như không mặc ấy, thế bây giờ mày định để người chiêm ngưỡng số đo 3 vòng của mày à.
Thằng Nhân nói mà giọng như nói thầm, tớ rõ điếc, cái gì cơ, thằng Minh vòng vèo gì cơ. Tớ cũng chẳng hơi đâu nghe nó nói linh tinh, tớ đuổi nó đi mà nó cốc đầu tớ đau lắm ấy, tớ định cốc lại nó ngậm ngùi thôi, tó kém nó hơn cả cái đầu. Giờ mà cốc không tới thì nhục lắm. Thôi vì lí do khách quan mà tớ tha cho nó lần này.
Lúc sau tó ngồi vào chỗ thì con Linh nó đỏng đảnh đến chỗ tớ, chân nó dẹo kinh lên được, nó hỏi sao vừa nãy lại đuổi thằng Minh, tớ cũng sẵn lòng thuật lại toàn bộ câu chuyện đầy hối tiếc. Xong con Linh đần 1 lúc rồi nói:
- Thằng Nhân bênh Minh à, thế chúng nó tiến triển nhanh thế rồi cơ đấy.
Con Linh nói buồn lắm, trông như thể chị Dậu lại bị thúc sưu ấy. Tớ hỏi:
- Rồi tao biết chúng nó đang thích nhau mà lại.
Tớ chỉ nói đùa thôi mà con Linh úp nguyên cái bàn tay vào mặt tớ. Thực ra nó úp vào mồm tớ mà nó mải nhìn quanh lớp nên úp vào mặt tớ, mà cũng chẳng phải, úp cái kiểu gì mà kêu BẸP phát rõ to. Con Dậu thế kỉ XXI ra vẻ nguy hiểm lắm, mặt mày hình sự hỏi:
- Thế sao mày biết được bí mật này??
- Ừ thì tao thấy chúng nó đắm đuối sâu nặng nư thế thì chắc là nhau thích 100% rôi.
- Này nhá cái này chỉ tao với mày biết thôi nhá, đừng nói cho ai biết.
Ơ thế hóa ra thằng Minh và thằng Nhân, chúng nó mờ ám như thế thật à. Ôi trời ơi, tớ sốc lắm ấy chứ, bây giờ bình đẳng, người đồng tính không còn bị kì thị nên chúng nó mới bạo như thế. À thế hóa ra cái người mà thằng Minh là thằng Nhân, thế chác mấy cái lúc chúng nó đánh nhau như chó mèo là do ghen, ghen vì Hà là người thứ 3 xen vào cuộc tình đầy đệp đẽ ây.
Tớ suy luận 1 hồi rồi trợn mắt lên hỏi:
- Thế sao mày biết??
- Tại thằng Minh nói thế mà.
- Hả nó công khai với mày á.
- Uk cái hôm nó nói nhỏ vào tai tao ấy. Nó bảo cái đứa ném đồ nó xuống dưới cống là người nó thầm thương trộm nhớ.
Á à, thằng Minh được, dũng cảm không ngại tai tiếng mà hi sinh hi sinh vì tình, đáng khâm phục.
Hai chúng nó yêu từ bao giờ mà lại dấu diếm ko nói ra, sao mà giỏi thế cơ chứ. ĐÚng là chỉ đần ông mới mang lại hạnh phúc cho nhau thôi. Vậy thì tớ xin chúc 2 bạn hạnh phúc đến khi nào rụng tóc rụng răng.
Ơ nhưng mà lạ lắm nhá, cái thăng ném đồ thằng MInh xuống cống là......tớ mà. Sao kì vậy?????? Đúng rồi tớ ném mà, là tớ ném đấy, có phải Nhân đâu. Ơ sao tớ thấy có chuyện bất thường thế nhỉ....
Tớ lườm nó phát rồi nhìn lại mình....5s sau, thôi chào các bạn tớ chuyển trường đây, thôi tớ chỉ cần 1 cái nồi to là được, nồi cơm cũng không sao. Ôi giồi ôi, cái áo đồng phục ướt dính sát vào người tớ. Tớ muốn khóc thét lên luôn, nhìn gần rõ bên trong, thôi mặc kệ cả thế giới tớ đi ra chỗ cái quạt, đứng đấy hong áo cho khô. Thế mà tự nhiên thấy có cái gì khổng lồ đằng sau, quay lại thì thấy thằng Nhân nó đứng lù lù. Êu ơi giật hết cả mình cả mẩy. Tớ hỏi:
- Ở kia có quạt kìa mày ra đi, đứng đây làm gì.
- Cái áo của mày nhìn như không mặc ấy, thế bây giờ mày định để người chiêm ngưỡng số đo 3 vòng của mày à.
Thằng Nhân nói mà giọng như nói thầm, tớ rõ điếc, cái gì cơ, thằng Minh vòng vèo gì cơ. Tớ cũng chẳng hơi đâu nghe nó nói linh tinh, tớ đuổi nó đi mà nó cốc đầu tớ đau lắm ấy, tớ định cốc lại nó ngậm ngùi thôi, tó kém nó hơn cả cái đầu. Giờ mà cốc không tới thì nhục lắm. Thôi vì lí do khách quan mà tớ tha cho nó lần này.
Lúc sau tó ngồi vào chỗ thì con Linh nó đỏng đảnh đến chỗ tớ, chân nó dẹo kinh lên được, nó hỏi sao vừa nãy lại đuổi thằng Minh, tớ cũng sẵn lòng thuật lại toàn bộ câu chuyện đầy hối tiếc. Xong con Linh đần 1 lúc rồi nói:
- Thằng Nhân bênh Minh à, thế chúng nó tiến triển nhanh thế rồi cơ đấy.
Con Linh nói buồn lắm, trông như thể chị Dậu lại bị thúc sưu ấy. Tớ hỏi:
- Rồi tao biết chúng nó đang thích nhau mà lại.
Tớ chỉ nói đùa thôi mà con Linh úp nguyên cái bàn tay vào mặt tớ. Thực ra nó úp vào mồm tớ mà nó mải nhìn quanh lớp nên úp vào mặt tớ, mà cũng chẳng phải, úp cái kiểu gì mà kêu BẸP phát rõ to. Con Dậu thế kỉ XXI ra vẻ nguy hiểm lắm, mặt mày hình sự hỏi:
- Thế sao mày biết được bí mật này??
- Ừ thì tao thấy chúng nó đắm đuối sâu nặng nư thế thì chắc là nhau thích 100% rôi.
- Này nhá cái này chỉ tao với mày biết thôi nhá, đừng nói cho ai biết.
Ơ thế hóa ra thằng Minh và thằng Nhân, chúng nó mờ ám như thế thật à. Ôi trời ơi, tớ sốc lắm ấy chứ, bây giờ bình đẳng, người đồng tính không còn bị kì thị nên chúng nó mới bạo như thế. À thế hóa ra cái người mà thằng Minh là thằng Nhân, thế chác mấy cái lúc chúng nó đánh nhau như chó mèo là do ghen, ghen vì Hà là người thứ 3 xen vào cuộc tình đầy đệp đẽ ây.
Tớ suy luận 1 hồi rồi trợn mắt lên hỏi:
- Thế sao mày biết??
- Tại thằng Minh nói thế mà.
- Hả nó công khai với mày á.
- Uk cái hôm nó nói nhỏ vào tai tao ấy. Nó bảo cái đứa ném đồ nó xuống dưới cống là người nó thầm thương trộm nhớ.
Á à, thằng Minh được, dũng cảm không ngại tai tiếng mà hi sinh hi sinh vì tình, đáng khâm phục.
Hai chúng nó yêu từ bao giờ mà lại dấu diếm ko nói ra, sao mà giỏi thế cơ chứ. ĐÚng là chỉ đần ông mới mang lại hạnh phúc cho nhau thôi. Vậy thì tớ xin chúc 2 bạn hạnh phúc đến khi nào rụng tóc rụng răng.
Ơ nhưng mà lạ lắm nhá, cái thăng ném đồ thằng MInh xuống cống là......tớ mà. Sao kì vậy?????? Đúng rồi tớ ném mà, là tớ ném đấy, có phải Nhân đâu. Ơ sao tớ thấy có chuyện bất thường thế nhỉ....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.