Lớp Học Của Ngày Tận Thế

Chương 5: Ngươi Là Ai?? (p1)

Khúc Dạ Tử

31/08/2017

" Neko!! lại đây một chút "- Kai nắm tay Neko và kéo cô đến một chỗ bán kẹo bông gòn

" Ơ! sao cậu lại lôi tớ lại chỗ này?? "- Neko nheo mày nhưng trong lòng lại vui sướng lên. Bông gòn, thứ cô thích nhất từ nhỏ đến bây giờ, với loại kẹo mang hình thù của một đám mây nhưng lại có 1 hương vị ngọt của đường đã làm cô bắt mắt khi lần đầu thấy

" Cho tôi 1 cây! tiền đây..cảm ơn "- Kai móc túi quần ra rồi lấy cây bông gòn quay lại nhìn Neko

" Lại ghế đá đằng này đi! "- Kai nhìn một lúc rồi lại đưa cô đến chiếc ghế đá gần chỗ khu nhà ma. Hai ngồi từ từ ngồi xuống rồi im lặng một lúc

" Kai!! sao không gỡ bịch ăn bông gòn đi "- Neko nhìn cây bông gòn màu hồng mà Kai đang cầm

" Ờ..À!!"- Kai chợt hoàn hồn rồi gỡ bịch ra. Nhưng Kai không ăn mà lại đưa cho Neko

" Ăn đi!! tớ không thích ăn đường cho lắm.. lỡ mua rồi! cậu ăn dùm tớ đi "- Kai quay sang chỗ khác nói với Neko. Cô thì vui mừng cầm thanh kẹo cắn từng miếng ra rồi cho vào miệng. Đường tan trong miệng ngọt làm sao?! Cô lo ăn cây kẹo mà không để ý Kai đang ngắm nhìn cô vô thức

" AAAAA.... "- Tiếng hét của Mon vang lên ở khu trò chơi cảm giác mạnh. Mon và Din đang chơi tàu lượn siêu tốc với mười mấy đứa khác cùng lớp!! Tụi nó la lói ầm ĩ, có đứa còn khóc vì sợ độ cao nhưng cũng máu liều muốn đi cho biết! Mun, Nuy,Dan thì tới chỗ gắp thú, bắn súng, ném phi tiêu rồi đi dòng dòng xung quanh

" Cái tên Din đáng chết bầm kia! bỏ tui ở đây để lên đó la hét om sòm nhức hết cả tai óc "- Mun hầm hực ôm chặc mấy con gấu bông mà Dan kiếm được nói

" Chàng trai trẻ!! Chúc mừng cậu nha!! cậu trúng một con gấu bông màu xanh biển to rồi "- ông chủ quán vỗ tay nhìn Dan rồi đưa cho Dan con gấu bông to cười cười nói.

" Bon!! Cậu mau về nước đi chứ, tớ nhớ cậu lắm..."- Nuy ngước lên trời, đôi mắt chợt mang một chút buồn sầu

" Nè Dan, chúng ta có quá chừng gấu bông rồi mà!! sao cậu còn lấy nữa làm gì?? "- Mun thắc mắc hổ



" mấy cái con gấu bông đó 2 người giữ đi, tôi chỉ cần con gấu màu xanh này thôi "- Dan nhìn chăm chú con gấu bông mà mình đang ôm rồi cười mỉm

-------------------------

Sau nửa tiếng ' khám phá ' khu công viên giải trí này, kết quả Mon chơi quá hăng về việc chơi trò cảm giác mạnh nên cô bị chống mặt và buồn nôn! Cả Neko, Nuy và Mun phải dìu cô vào vệ sinh công cộng nhưng coi bộ tình hình vẫn chưa nguôi nên Dan đã nêu ý định đưa cô về nhà, mọi người đều nhất trí nhưng Mon vẫn không chịu và muốn tiếp tục tham gia trò chơi ngôi nhà ma nên mọi người cũng nhúng vai chấp nhận. Nhưng Dan và Mon sẽ là người đi cuối cùng để Mon còn hồi sức

" Neko sợ thì cứ nắm chặt tay mình "- Kai nhìn Neko rồi nắm bàn tay nhỏ của cô đi vào trong.

" Chội ôi! Kai cứ như là bạch mã hoàng tử ngoài đời thật vậy!! "- một hsnữ cho biết

" vô lẹ đi má! tới lượt má rồi kìa.. ở đó khen người ta. Người ta có vợ rồi nghen! bớt nịnh đi nghen "- cả đám phía sau lên tiếng bình luận

" Mon có chơi được không?? Hay là.. "- Dan dìu Mon từng bước ân cần hỏi

" Không sao!! Mon còn sức... mình đi thôi "- Mon cắn răng nhưng vẫn mạnh dạnh nói

" Trời ơi!! sao tối thui vậy nè "- Mun quay qua quay lại nhìn xung quanh nhưng chỉ là một màu mực đen tối!! chợt có ai đó ôm cô lại làm cô sởn gai óc , cô vô thức hụt cùi trỏ vào đằng sau thì là tiếng của Din đang kêu oai oái

" Dám giở trò xằn bậy với Mun này à?? Chọn nhầm người rồi "- Mun hất tóc rồi bước đi tiếp. Thật ra là Din cũng không thấy đường nên chỉ lấy tay quơ quơ, ai dè trúng Mun nên gây lầm tưởng

-----------------------------

" Kai à !! "- giọng Neko có phần hơi run run. Khi cô phát hiện là bàn tay cô không còn nắm với Kai nữa, cô cảm thấy hơi sợ....chợt??



" Ta chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi!! Chào mừng ngươi, Neko "- một âm thanh vọng lên lọt vào màng nhĩ của cô

" Ngươi là ai?? Có phải đây là một trò chơi của ngôi nhà ma không?? "- Neko

" Ngươi nhầm rồi! ta đã đưa ngươi tới một thế giới trung gian!! nơi này chỉ có ta và ngươi và không còn ai khác "- Chợt khung cảnh màu trắng xóa và có một bóng dáng mặc áo màu đỏ, xõa tóc đen dài che hết khuôn mặt

" What do you want?? "- Neko

" Nói tiếng Việt dùm đi!! đây là nước Việt chứ đâu phải nước ngoài đâu "- ng. lạ mặt đó nói

" Vậy ngươi bắt ta làm gì?? "- Cô lạnh lùng truy khảo

" Ờ thì!! Là vậy nè..ta là ma, à không!! nói đúng hơn là một vong hồn chưa siêu thoát! Hôm nay là ngày định mệnh của các ngươi nên ta mới được một vị nào đó ra lệnh đưa cho các ngươi mỗi người một cái đồng hồ "- Ng. lạ mặt đó nói.

" Nghe có vẻ không có logic cho lắm!! mà mắc gì ngươi phải đưa cho ta đồng hồ. Đồng hồ ở nhà ta không thiếu nên khỏi cần!! "- Neko vẫn khăng khăng không tin vào lời nói của ng đó

" Này nha!! ta không rảnh để giải đáp hết 1000 câu hỏi vì sao của ngươi và ta không học giỏi toán để có thể trình bày logic cho ngươi hiểu. Đúng thì có hơi không tin nhưng các ngươi phảu giải thoát và trả thù cho ta "ng. lạ mặt

" nói chuyện trên trời dưới đất không!! bỏ đi "- Neko nhìn vong hồn ấy rồi tự nhủ bước qua nó. Ngôi nhà ma thật là nhảm nhí và làm phí thời gian của cô. Chợt...

" Ơ!! sao mình không di chuyển được ?? "- Neko chợt đứng lại và bất động

" Ngươi dám lên mặt với ta sao, ngươi chỉ là một con người sống chết còn chưa biết khi nào mà còn dám lên mặt à?? "chợt tiếng nói ấy có vẻ trầm xuống, hình như đang tức.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lớp Học Của Ngày Tận Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook