Lớp Học Của Ngày Tận Thế

Chương 2: Thành Công Mĩ Mãn

Khúc Dạ Tử

31/08/2017

CHương 2: THÀNH CÔNG MĨ MÃN

'' Uầy Uầy, tậm trung làm nhanh đi, hurry up , time is money....''- Neko chống nạnh quát

'' từ từ nào Neko!!Nó nặng nhọc lắm mày biết không?? Nghĩ sao lại cho tiểu thư như tao làm mấy cái chuyện này ''- Nuy đang cầm một thùng keo nặng châm rãi bước đi cực nhọc

'' sức trâu sao trời mà bắt người ta làm lẹ lẹ!! Tấm váng đâu rồi nhệ?? ''- Dan lẩm bẩm khiêng 5 tấm váng bằng gỗ ra khỏi hành lang

'' Tạ ơn hiệu trưởng trường mình ghê, may bã cho lướp tụi mình xuống cái kho cũ này học......giờ sung sướng biết mấy bao''- Lay đang trộn xi măng, cát và nước

'' bởi vậy bây giờ tụi nó học quạt, tụi mình học máy lạnh, tụi nó không có màng che cửa, mình có rèm luôn...lớp tụi nó thiếu thốn nhiều lắm, tivi nè, tủ để giày nè......lót sàn nhà luôn nè...''- Mun cầm thỏi son nói '' tao giống bã chưa ''- cô quay qua hỏi cả đám......'' giống y chang, rồi chét màu đỏ vào đầu mày đi, nhớ làm sao cho giống ''- neko

'' để tớ giúp phụ....'' Du chạy lại khiêng mấy cái tấm váng phụ Dan

'' cảm ơn''- cậu lạnh lùng đáp

'' kh...không có chi''- Du nghe như thế chợt thấy trong lòng vui vui

'' thôi thôi, mọi người tập trung đi ''- Neko quắt tay

Cả lớp làm rất là miệt mài, chăm chỉ.......khoảng 15 phút sau, cả đám tụ họp lại

'' xong chưa??''- Neko quay sang hỏi

''OKE BOSS, CHUẨN KHÔNG CẦN CHỈNH ''- cả lớp đồng thanh hô

'' mà sao không thấy bọn Mon đâu thế?? đi lấy chìa khóa giáo viên sao lâu vậy?? ''- Dan lo lắng hỏi

'' lo cho người ấy hay cả đồng bọn vậy anh bạn?? ''- Nuy khoanh tay đẩy đẩy nói

'' đương nhiên là cả đội rồi, hỏi thừa''- Cậu đỏ mặt nói

'' về rôi, bọn nó về rồi....''- Mun nhảy tửng chỉ tay về hướng mà nhóm Mon đang chạy hối hả

'' sao lâu vậy??''- Dan chạy tới đỡ Mon

'' ở trên tầng 5 lận nghĩ sao không lâu, với lại trong phòng quá trời giáo viên luôn...''- Mon thở hồng hộc nói

'' cực rồi...''- Dan vén mái tóc cô lên rồi nở nụ cười mỉm trước mặt Mon làm cô đỏ ửng quay đi

'' rồi, vào vị trí chưa......''- Neko giơ tay phát lệnh



'' nhóm 1, các cậu nhớ nhiệm vụ chưa''- Nuy hô lên

'' RỒI ''- cả đám hô to

'' OK, XUẤT PHÁT........''- Nuy bước đi, cả đám đằng sau ùa đi theeo, trên tay ai nấy đều cằm " vũ khí " đi hùng hỗ, nào là dao, lưới, mái, dây thừng

'' Nhóm 2 xuất phát''- Mun hô, nhóm hai chạy xuống cổng trường

'' nhóm 3 hành động ''- Lay hô rồi cả đám giải tán, chỉ có Mun là ở lại '' thiệt tình, kêu mình giả làm bà cô hiệu trưởng là chi không biết à''- cô nói rồi nằm xuống sơ màu đỏ mà tưởng là máu

'' nhóm một vào vị trí nha......''- Nuy thì thầm, tụi nhóm một trốn vào một bụi cây nhỏ, rồi nháy mắt với nhóm 2 '' nhóm 1 xong, nhóm 2 lên ''- Nuy làm ám hiệu để cho nhóm 2 biết

'' Oke, tụi bây xông lên''- Mun vẫy tay thế cả bọn chạy tới hướng bảo vệ

Từ xa có một ông bảo vệ đang ngồi ở đó, tay đang cầm tờ báo chợt tụi lớp 12A1 chạy tới liền nghĩ ngợi

'' Tụi bây tới đây làm gì, mau về lớp ngay, không thôi tao báo với giáo viên bây giờ...''- ông quát

'' không phải đâu bác, cô..cô hiệu trưởng...cô hiệu trưởng''- một đứa trong lớp ra giả bộ hốc hả nói

'' cô hiểu trưởng...làm sao??''- Ông nheo này

'' cô hiệu trưởng....cổ..''- nó chứ chần chờ để làm ông bảo vệ hồi hộp lo lắng

'' cô ấy làm sao?? Mày nói đi chần chừ quài ''- ổng không kiên nhẫn quát

'' bã..à không, cỗ bị một hòn đá đạp vào đầu bị bất tỉnh...đang nằm đằng sau lớp tụi con kìa''- nó chỉ

'' Thiệt không đó?? sao tụi bây không cứu bã??''- ông nghi ngờ hỏi

'' dạ tại thui con không dám, với lại nếu chú cứu được cô hiệu trưởng thì chú sẽ được tăng lương không chừng''- nó che miệng, cả lớp quả là thông minh khi cho một con nhỏ giỏi văn lên nói chuyện với một...ông gì bảo vệ

'' mày nói đúng...dẫn tao đi lẹ, sinh mạng người quan trọng nhất ''- ông nói rồi bước đi, tụi nó lủi thủi theo sau rồi ra hiệu cho nhóm ba

'' được, nhóm ba hành động...''- lay vơi 5 thằng chạy vào phòng ổng, thì chẳng may gặp con chó '' đệch, con chó nó kìa mày, ngày nào gặp tao nó cũng rượt ''- Lay tức giậm chân

'' mày đừng lo, con chó này nó mê zai lắm, lài xoa đầu nó là nó nghe à ''- Toàn đẩy kính suy luận

'' sao mày biết ''- Lay không tin

'' chẳng phải lần nào mày đi nó cũng rượt theo mày sao''- Toàn



'' ờ thì''- Lay bước lại gần xoa đầu nó, giống như Toàn nói...nó..mê zai thiệt, nằm ngoan ngoãn cho Lay vuốt chứ, còn bày đặt nàm lên đùi Lay nữa...chợt nghe đằng sau có tiếng khúc khích, cậu quay đầu lại trách móc

'' tụi bây lẹ lên,,,đứng đó cườii cái gì ''- Lay quắt tay

'' hahaha...mai mốt..nha tao có nuôi chó...tao sẽ mời mày về để huấn luyện..haha''- Phát ôm bụng nói

'' lẹ lên nếu tụi bây không muốn bị nhừ xương....''- Lay giận đỏ mặt, cảm đám cũng ngừng cười rồi vào mở cổng

'' OK rồi...''- Toàn giơ tay good ra ám hiệu

'' Phát, đi báo cho nhóm 3 và nhóm 1 đi''- Lay quơ quơ tay

'' ok ''- Phát gật đầu chạy đi, Phát là đứa chạy cự li xa giỏi nhất trong lớp.....nên chỉ cần 40 giây là tới nơi

Khi ông bảo vệ và tụi nhóm 3 tới, ông ta vô cùng sững sờ khi thấy '' cô hiệu trưởng'' nằm ở đó, đôi mắt nhắm nghiền không động đậy, máu loa tỏa ra ở phần đầu

'' CÔ HIỆU TRƯỞNG......!!''- ông ta chạy lại đỡ Mun dậy

'' cô Hiệu Trưởng ơi, cô ơi?''- ông ta vỗ nhẹ vào má Mun, được một hồi cô chợt mở mắt rồi cười gian

'' đau quá! ''- sau tiếng nói của cô là tiếng " PỐT'' gõ vào đầu ông bácmột cách thật mạnh khiến ông ta ngã gục xuống

'' Tụi bây trói ổng lại! cho khăn bịt miệng ổng lại! nhớ tẩm thuốc mê nha''- Mun hất tóc rồi kêu nhóm mình làm việc! Sau đó cả lướp từng người một ung dung tự tại bước ra khỏi cổng trường

'' Lại là tụi nó''- một người đàn bà ngồi bên quán cà phê lên tiếng

'' học cho tương lai sau này! vậy mà tụi nó chẳng biết nghĩ đến mồ hôi cực nhọc của ba mẹ nó... bất hiếu''- người đàn bà khác lên tiếng

Toàn là tiếng xôn xao rì rào '' nói '' tụi lớp nó, nào là không biết học, tốn tiền ba mẹ, pla..pla...pla. Cả lớp ai cũng sụ mặt xuống mà đi qua! Cố gắng coi những lời đó là gió thổi qua tai. Đang đi rơi rã một hồi bỗng nhiên cả lớp một ép lại mà đi? sao thế?

'' tụi bây buông ra! tao phải cho mấy người đó hiểu phép tắc là gì! buông ra! lúc nào cũng dùng cái chiêu này khiến tao không có oxi để thở à''- Mon cựa quậy, thì ra cả lớp ép chặt nó lại! không muốn nó gây chuyện! Tính nó nóng lắm, bị xúc phạm hay liên quan tới gia đình, bạn thân nó là nó lên máu

'' bình tĩnh đi''- Neko cầm chặt tay Mon lại!

'' bình tĩnh đi cô em! lát về còn sức cãi lại bố mẹ''- Mun khoác cổ Mon nói

'' ờ! chị nói đúng! nhưng là mấy người đó cứ lãi nhãi quài! không nghe mới là lạ ''- Mon thả lỏng người nhưng vẫn tức tối trong lòng

'' thôi! tới quán rồi kìa! vào hốt lẹ rồi đi chỗ khác chơi! hôm nay có công viên mới mở... đi không''- Nuy gạt tay nói

'' NGHĨ SAO KHÔNG ĐI''- cả đám hét lên làm cho mấy người '' soi mói '' chợt im lặng! bọn nó nói cái gì thế nhỉ???

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lớp Học Của Ngày Tận Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook