Chương 55: BẮT GIAN
SunSone
15/09/2016
-A lô anh?
Wind bắt máy điện thoại sau một hồi chuông dài réo rắt. Hôm qua thức khuya đi dạo với nó nên sáng có chút mệt mỏi, ngủ say đến giờ vẫn chưa dậy.
-Khi nào về?
Giọng nam bên kia không rõ vui buồn, một mạch đi thẳng vào vấn đề.
-Ngày mai. Có chuyện gì hả anh?
-Tốt.
Bên kia, Huy có vẻ hài lòng đáp lại, hình như đây đúng là câu trả lời anh mong đợi.
-Hửm?
Giọng Wind vẫn còn hơi ngái ngủ, lòng mắng thầm không biết ông anh mình gọi điện có việc gì mà sớm đến vậy.
-Ngày mai về tới rồi kêu xe đưa chị An về thẳng căn hộ riêng của anh.
Giọng điệu vô cùng kiên định. Cứ như đây là một kế hoạch được sắp xếp sẵn chờ ngày thực hiện mà thôi.
-Ok… chị An… ngày mai… …. HẢ?
-…
-Anh nói cái gì vậy? Chị An gì?
Lúc này Wind hoàn toàn tỉnh táo, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng vẫn vận dụng trí lực giả ngu tất cả.
-Anh mày biết hết rồi. Không cần giấu.
-Biết chuyện gì?
Vẫn tận lực, một mực trung thành giả ngu như khi nhận quà hối lộ lúc trước.
-An về cách đây ba tháng. Ở nhà chú mày. Đang đi du lịch cùng hai đứa.
-… Anh có gián điệp?
Đầu dây bên ấy cười lớn. Tất nhiên là vậy rồi. An tỉ tỉ cứ ngỡ che giấu vài người quen biết amh Huy là xong chuyện. Đâu có ngờ kể cả bạn chị í cũng làm gián điệp của anh. Anh Huy nhờ vậy mà biết An về Việt Nam, sau đó chị vẫn im lặng không nói gì nên anh cho người đi theo dõi =)))) Và đợi đến lúc An ăn chơi no đủ rồi thì tóm về :)
-Bắt về giùm anh. Anh có chuyện hệ trọng nói cho mày biết.
-Liên quan gì em không?
Wind thở dài, mọi chuyện anh Huy đều nắm trong lòng bàn tay hết rồi. Có cựa quậy cũng vô ích. Thôi thì chúc An may mắn lần sau!!
-Cực kì quan trọng.
-Rồi…
Đành thỏa hiệp vậy. Xin lỗi An, xin lỗi món quà lúc trước, tất cả đều do định mệnh mà thôi.
-Kêu Sún bỏ thuốc mê An cho anh. Nói nó nếu làm thì anh tặng vé đi xem concert của idol, không làm thì anh cho kiki lót ngủ bằng cái áo thun có chữ kí của idol nó.
-Anh định làm gì chị An vậy?
Wind nhăn trán, này cũng quá ác rồi đi?
-Hù tí cho sợ chơi thôi. Yên tâm, anh biết chừng mực mà.
-Anh bảo đảm an toàn sau khi hoàn thành nhiệm vụ cho em với con Sún?
-Chắc chắn!
Điện thoại chỉ còn vài tiếng tút ngắn. Ngắn ngủi như số phận của bạn An vậy =))) Cũng chúc bạn ra đi an toàn và lành lặn, từ nay bỏ tật giấu giếm chồng đi haaaa
Chap siêu siêu ngắn Truyện ngắn thôi, full dzòi!!! Còn thương thì ủng hộ tui nhé ^^ Yêu lắm lắm luôn nè :)
(Còn tiếp)
Wind bắt máy điện thoại sau một hồi chuông dài réo rắt. Hôm qua thức khuya đi dạo với nó nên sáng có chút mệt mỏi, ngủ say đến giờ vẫn chưa dậy.
-Khi nào về?
Giọng nam bên kia không rõ vui buồn, một mạch đi thẳng vào vấn đề.
-Ngày mai. Có chuyện gì hả anh?
-Tốt.
Bên kia, Huy có vẻ hài lòng đáp lại, hình như đây đúng là câu trả lời anh mong đợi.
-Hửm?
Giọng Wind vẫn còn hơi ngái ngủ, lòng mắng thầm không biết ông anh mình gọi điện có việc gì mà sớm đến vậy.
-Ngày mai về tới rồi kêu xe đưa chị An về thẳng căn hộ riêng của anh.
Giọng điệu vô cùng kiên định. Cứ như đây là một kế hoạch được sắp xếp sẵn chờ ngày thực hiện mà thôi.
-Ok… chị An… ngày mai… …. HẢ?
-…
-Anh nói cái gì vậy? Chị An gì?
Lúc này Wind hoàn toàn tỉnh táo, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng vẫn vận dụng trí lực giả ngu tất cả.
-Anh mày biết hết rồi. Không cần giấu.
-Biết chuyện gì?
Vẫn tận lực, một mực trung thành giả ngu như khi nhận quà hối lộ lúc trước.
-An về cách đây ba tháng. Ở nhà chú mày. Đang đi du lịch cùng hai đứa.
-… Anh có gián điệp?
Đầu dây bên ấy cười lớn. Tất nhiên là vậy rồi. An tỉ tỉ cứ ngỡ che giấu vài người quen biết amh Huy là xong chuyện. Đâu có ngờ kể cả bạn chị í cũng làm gián điệp của anh. Anh Huy nhờ vậy mà biết An về Việt Nam, sau đó chị vẫn im lặng không nói gì nên anh cho người đi theo dõi =)))) Và đợi đến lúc An ăn chơi no đủ rồi thì tóm về :)
-Bắt về giùm anh. Anh có chuyện hệ trọng nói cho mày biết.
-Liên quan gì em không?
Wind thở dài, mọi chuyện anh Huy đều nắm trong lòng bàn tay hết rồi. Có cựa quậy cũng vô ích. Thôi thì chúc An may mắn lần sau!!
-Cực kì quan trọng.
-Rồi…
Đành thỏa hiệp vậy. Xin lỗi An, xin lỗi món quà lúc trước, tất cả đều do định mệnh mà thôi.
-Kêu Sún bỏ thuốc mê An cho anh. Nói nó nếu làm thì anh tặng vé đi xem concert của idol, không làm thì anh cho kiki lót ngủ bằng cái áo thun có chữ kí của idol nó.
-Anh định làm gì chị An vậy?
Wind nhăn trán, này cũng quá ác rồi đi?
-Hù tí cho sợ chơi thôi. Yên tâm, anh biết chừng mực mà.
-Anh bảo đảm an toàn sau khi hoàn thành nhiệm vụ cho em với con Sún?
-Chắc chắn!
Điện thoại chỉ còn vài tiếng tút ngắn. Ngắn ngủi như số phận của bạn An vậy =))) Cũng chúc bạn ra đi an toàn và lành lặn, từ nay bỏ tật giấu giếm chồng đi haaaa
Chap siêu siêu ngắn Truyện ngắn thôi, full dzòi!!! Còn thương thì ủng hộ tui nhé ^^ Yêu lắm lắm luôn nè :)
(Còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.