Chương 53: TUDY COFFEE..
SunSone
26/06/2016
Tháng sáu trôi qua vội vã. Cành phượng đỏ trong sân trường vẫn nở hoa đỏ rực đánh dấu những ngày hè vui vẻ của lứa học trò nhỏ. Chà, để xem
tụi học trò này làm gì tiếp theo trong mùa hè này đây…
Đầu tiên, bạn lớp trưởng cùng cô giáo chủ nhiệm dễ thương của chúng ta đang tay trong tay vi vu khắp mọi miền để xả xì-trét. Dĩ nhiên, với nhiệm vụ “vệ sĩ” được hai thân chủ kia giao phó, Wind phải theo sát họ trên mọi nẻo đường. Cả ba coi như là có một kì nghỉ hè vui vẻ trọn vẹn nhất với các mục đích khác nhau. An tỉ tỉ thăm thú lại quê hương sau nhiều năm dài ở nước ngoài, nó đi chơi để lưu lại kỉ niệm trước khi đi học xa. Còn hắn, ừm, vẫn chưa rõ được mục đích.
Trái với cảm giác sung sướng tung tẩy của ba người kia, Sữa lại tiếp tục vùi đầu vào sự nghiệp học tập. Học kì ba của nhỏ bắt đầu với những trung tâm học thêm, và kết thúc chắc cũng với những trung tâm học thêm ấy…
Còn với Heo và Tồ, sau chuyến đi chơi ấy, cả hai quyết định đăng kí một khóa học nấu ăn như đã từng làm ở GG Land. Nâng cao trình độ nấu nướng, thỏa mãn đam mê ăn uống của Heo lại còn bồi đắp tình cảm hàng ngày của cả hai, lợi ích quá phải không?
Cuối cùng là Mini và Hero. Với “thành tích” được ghi trong sổ liên lạc cuối năm và hóa đơn shopping, đi chơi… mỗi tháng, Mini được mẹ yêu tống thẳng sang quán cà phê của dì họ cho làm phục vụ tự kiếm tiền trong suốt mấy tháng hè. Hero thì theo mấy đàn anh khối trên thành lập một ban nhạc nhỏ, thỉnh thoảng được mời đi biểu diễn và cũng khá thành công. Tuy không được ở cạnh nhau suốt như mấy cặp kia nhưng hai đứa đều vui vẻ vì tự mình kiếm ra được những khoản tiền đầu tiên..
Song, những ngày yên ổn đó đâu kéo dài…
Coffee TuDy
Như thường lệ, sau khi tập luyện cùng ban nhạc, Hero đều sang quán cà phê nơi Mini đang làm việc. Hero ngồi đó, gọi thức uống tùy hứng rồi mở điện thoại chơi game hoặc soạn một vài giai điệu cho bản nhạc của mình. Thỉnh thoảng, Hero ngẩng mặt khỏi màn hình, đảo mắt tìm kiếm bóng hình nhỏ nhắn đang vui vẻ làm việc kia rồi mỉm cười tiếp tục. Có đôi lúc, cậu ngẩng mặt lên lại thấy cô gái của mình đứng cạnh bên đó, chăm chú quan sát màn hình lúc quán vắng khách. Bắt gặp ánh mắt của Hero, nhỏ sẽ nhoẻn miệng cười và đưa tay ra lấy mấy thanh kẹo cậu chuẩn bị sẵn. Rồi đợi đến lúc nhỏ tan ca, hai đứa cùng nhau đi ăn nhẹ vài thứ hoặc dạo mấy vòng thành phố nếu còn sớm.
Hôm nay, như bao ngày trước, Hero vẫn đến quán. Chỉ có điều trễ hơn thường. Hero hướng đến bàn quen thuộc trong góc. Vừa ngồi xuống, liền có một cô gái tiến lại gần. Cô gái đó e thẹn chào rồi chọn ngồi bàn trống kế đó. Hero cũng theo lịch sự chào lại rồi chăm chú vào laptop trong khi đợi Mini sang đây lấy nước cho mình. Cô gái kia cũng không nói gì thêm, từ trong túi xách lấy ra quyển bài tập rồi chăm chú làm. Nhưng, đôi lúc ánh mắt lại hướng sang bàn Hero. Người bị nhìn đương nhiên không hề hay biết, người biết chỉ là một người khác cũng thỉnh-thoảng-ngó-sang thôi.
Giờ tan ca, hai đứa cùng nhau về. Cô gái đó cũng dọn dẹp sách vở ra về theo. Mini, sau nhiều-lần-nhìn-thấy nãy giờ, thoáng nghi hoặc. Nhưng rồi lại vui vẻ ăn uống bình thường. Hero cũng chẳng nghĩ hay bận tâm gì đến cả.
Ngày tiếp theo, Hero đến, cùng lúc với cô gái kia. Không nhanh không chậm, hai người ngồi đúng vị trí, làm những công việc như hôm qua. Mini cũng nhìn thấy, trong lòng bỗng dâng lên một dự cảm xấu của con gái. Thế nhưng nhỏ cho rằng mình nghĩ nhiều rồi nên thôi, không đề cập về nó khi nói chuyện với Hero.
Ngày thứ ba, Hero đi biểu diễn cùng nhóm nhạc nên không tới được. Tuy nhiên, cô gái kia vẫn đến. Lúc này, Mini cảm thấy trước kia mình nghĩ quá nhiều rồi. Nhỏ xua tan ý nghĩ kì quặc mấy hôm nay rồi vui vẻ làm việc, không thèm chú ý đến cô gái đó nữa. Và cũng do đó, Mini không hề phát hiện ra những ánh mắt khó hiểu của người kia hướng đến mình.
-Hôm nay bạn trai không đến đón hả cưng?
Tiếng của chị Trang phục vụ chung Mini chọc ghẹo lúc cả hai đang rảnh rỗi. Trong quán, Mini thân với chị ấy nhất nên chị biết khá rõ về mối quan hệ của hai người. Mà không, dù không thân cũng vậy thôi. Cả đám phục vụ ở đây ai chẳng biết cả hai là một đôi, hôm nay không người này chọc ghẹo thì hôm kia cũng có người khác ghẹo chọc à~
-Hihi. Nay bận rồi chị, chắc không qua đây đâu.
Mini cười hì hì đáp lại. Nhỏ thân thiện dễ gần nên ai cũng quý mến. Bề ngoài năng động đáng yêu nên có khối anh để ý, may mà hàng ngày Hero đều túc trực ở đây “khẳng định chủ quyền” nên không ai mảy may thể hiện ý đồ gì.
-Đi biểu diễn hả? Giỏi ghê ta! Bạn trai vừa đẹp vừa giỏi vậy phải giữ cho kĩ đó nha chưa.
Mấy phục vụ nữ tranh thủ vắng khách cũng đến góp vui, mỗi người một câu khiến Mini đỏ cả mặt, cứ cười cười không đáp lời nào.
-À mà nhỏ đó bạn cưng hả?
Vài người khách bước vào, đúng khu vực phục vụ của đám người kia nên họ tản ra nhanh chóng. Lúc đó, chị Trang mới nhớ ra vài chuyện.
-Ai chị?
-Nhỏ ngồi bàn trong góc kia á.
Chị Trang vừa nói vừa chỉ tay ra. Mini dõi theo cánh tay chị. À, là bàn của cô gái kia. Cơ mà nhỏ đâu biết đó là ai?
-Đâu phải. Sao chị nghĩ bạn em?
-Không phải hả? Sao chị thấy nó thường nhìn cưng lắm.
Hử? Nhìn nhỏ? Sao nhỏ không biết nhỉ? À mà tại sao lại phải nhìn nhỏ, đâu có quen biết gì đâu ta? Mini càng nghĩ càng lạ, im lặng nãy giờ không đáp.
-Chắc nhỏ đó thích em đó. Hahaha, chắc mai phải nói bé đẹp trai kia canh chừng cẩn thận rồi. Hết trai đến gái cũng mê, haizz.
Một chị phục vụ khác xen vào. À, hình như chị này cực thích đam mỹ bách hợp, loại chuyện này khiến chị ấy thích thú không ngừng.
-Kìa, mới nhắc là tới liền kia kìa.
Mini lập tức bị tiếng reo của ai đó làm chú ý. Nhỏ nhìn ra cửa. Là Hero đến. Hôm nay vì đi biểu diễn nên Hero đặc biệt bảnh trai hơn ngày thường. Nhìn thấy trong đó có ẩn chứa khí chất của một ngôi sao thực thụ. Hero bước vào, câu dẫn khá nhiều ánh mắt của những cô gái đang ngồi, quả thực là mê người mà.
Bước đến gần Mini, Hero khẽ cười, nhỏ biết, hôm nay cậu đang rất hài lòng với buổi diễn.
-Ngồi đó đợi nha.
Cất tiếng chào mấy người phục vụ mình quen biết xong. Hero véo má Mini rồi chỉ tay về chỗ cũ, ý muốn nói hôm nay vẫn về cùng nhỏ.
-À quên, có người tặng.
Trước khi bước qua kia, Hero sực nhớ ra món quà trong túi áo khoác. Lúc nãy biễu diễn được vài người, cứ cho là hâm mộ rồi tặng đi. Là chocolate. Hero đưa cho Mini ăn, nhỏ cười toe toét. Nhưng mà nghĩ lại, là của người hâm mộ tặng cho Hero nên cứ để tí về hai đứa cùng ăn sẽ vui hơn.
Hero qua bàn kia ngồi rồi, Mini cất hộp chocolate vào túi áo. Lúc ngẩng lên, hình như cả trăm con mắt đang nhìn chằm chằm vào nhỏ. WTF? Có bạn trai như vậy hình như quá nổi bật rồi, nhìn đống ánh mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị kia đi rồi cảm nhận a~
Dù vậy, Mini vẫn quan tâm đến chuyện lúc nãy chị Trang nói. Trộm nhìn sang hai bàn kia chút, hình như cô gái kia nói gì với Hero? Hero có đáp lại, ừm, còn vừa đáp vừa cười nữa chứ. Thôi được rồi, tí nữa về nhỏ cứ hỏi Hero một chút là biết. Giữ tâm trạng nghi hoặc này mãi thực sự là không ổn đâu.
..
-Nay vui lắm hả?
Như cũ, Hero chở Mini đi ăn trước khi về. Vừa gọi món xong, Mini tươi cười hỏi về ngày hôm nay của Hero.
-Yes yes. Hôm nay xong còn được mời đi diễn ở show lớn nữa. Thấy tao giỏi chưa?
Hero phấn khích kể lại. Giọng điệu hệt như môt đứa trẻ lần đầu được ba mẹ dẫn đi chơi vậy. Phải nói là sung sướng cực kì.
-Giỏi. Há miệng ra chị thưởng nè.
Mini bóc vỏ chocolate ra đút cho Hero ăn, tâm trạng vui vẻ y như cậu.
-Tuần sau tao phải đi tới 5 ngày. Nhưng mà yên tâm, tao diễn xong là qua bên quán liền, khỏi lo tao đi chơi với người khác he.
Mới vừa nãy là giọng điệu thích thú sung sướng. Giờ chuyển ngay sang giọng nghiêm túc, cẩn trọng quan sát vẻ mặt đối phương.
-Mày nghĩ tao ghen à?
Mini hỏi, mặt không đổi sắc.
-Chính xác. Vợ ở nhà một mình dễ nảy sinh tâm lí ghen tuông lắm, chồng trước khi đi phải cố gắng tạo niềm tin.
Nói năng cực kì hùng hồn. Vậy thôi chứ mục đích chính là chọc cười người ta đó.
-Ngưng tào lao. Mày đi luôn tao cũng không tiếc chứ ở đó mà ghen tuông.
Mini cười thách thức. Nói vậy chứ cũng hơi lo lo, lúc nãy Hero bước vô quán là ánh mắt người ta nhìn như sói đói lâu năm nay thấy mồi vậy. Dám chắc ngoài chỗ khác người ta cũng nhìn y như vậy. Uầy, lại khó chịu nữa rồi.
-Thôi đừng dối lòng. Anh đây hiểu hết.
Hero hình như cũng thấy vẻ lo lắng ngầm ấy của Mini nên được đà chọc tới. Và cũng tội, sau đó cả chục viên chocolate trong tay Mini chui thẳng vào miệng Hero mà chưa hề có sự báo trước…
-Ê nè!
-Gì vợ?
Hero nịnh hót lấy nước đút cho Mini uống, vừa đó thức ăn cũng được đưa ra bàn.
-Nhỏ ngồi bàn kế mày…
-Nhỏ ngồi kế tao trong quán cà phê chứ gì? Tên Trâm, bạn gái của anh Phúc nhóm tao á. Ghen hả vợ? Tao biết mà hahaha.
-Shit. Ghen con khỉ.
Mini phản ứng ngay với thái độ bỡn cợt kia của Hero bằng hành động nhét đầy ứ đồ ăn vào miệng cậu. Tội nghiệp Hero, từ đó đến lúc về không dám nói giỡn thêm một lần nào nữa. Còn Mini, gỡ được nút thắt rắc rối trong lòng mấy ngày nay nên rất an lòng. Chăm chỉ đút đồ ăn cho Hero cả buổi làm người kia nghi hoặc không biết có chuyện gì nhưng lại sợ không dám hỏi bất cứ thứ gì cả. Đây có phải điển hình của đàn ông sợ vợ không nhở?
Đầu tiên, bạn lớp trưởng cùng cô giáo chủ nhiệm dễ thương của chúng ta đang tay trong tay vi vu khắp mọi miền để xả xì-trét. Dĩ nhiên, với nhiệm vụ “vệ sĩ” được hai thân chủ kia giao phó, Wind phải theo sát họ trên mọi nẻo đường. Cả ba coi như là có một kì nghỉ hè vui vẻ trọn vẹn nhất với các mục đích khác nhau. An tỉ tỉ thăm thú lại quê hương sau nhiều năm dài ở nước ngoài, nó đi chơi để lưu lại kỉ niệm trước khi đi học xa. Còn hắn, ừm, vẫn chưa rõ được mục đích.
Trái với cảm giác sung sướng tung tẩy của ba người kia, Sữa lại tiếp tục vùi đầu vào sự nghiệp học tập. Học kì ba của nhỏ bắt đầu với những trung tâm học thêm, và kết thúc chắc cũng với những trung tâm học thêm ấy…
Còn với Heo và Tồ, sau chuyến đi chơi ấy, cả hai quyết định đăng kí một khóa học nấu ăn như đã từng làm ở GG Land. Nâng cao trình độ nấu nướng, thỏa mãn đam mê ăn uống của Heo lại còn bồi đắp tình cảm hàng ngày của cả hai, lợi ích quá phải không?
Cuối cùng là Mini và Hero. Với “thành tích” được ghi trong sổ liên lạc cuối năm và hóa đơn shopping, đi chơi… mỗi tháng, Mini được mẹ yêu tống thẳng sang quán cà phê của dì họ cho làm phục vụ tự kiếm tiền trong suốt mấy tháng hè. Hero thì theo mấy đàn anh khối trên thành lập một ban nhạc nhỏ, thỉnh thoảng được mời đi biểu diễn và cũng khá thành công. Tuy không được ở cạnh nhau suốt như mấy cặp kia nhưng hai đứa đều vui vẻ vì tự mình kiếm ra được những khoản tiền đầu tiên..
Song, những ngày yên ổn đó đâu kéo dài…
Coffee TuDy
Như thường lệ, sau khi tập luyện cùng ban nhạc, Hero đều sang quán cà phê nơi Mini đang làm việc. Hero ngồi đó, gọi thức uống tùy hứng rồi mở điện thoại chơi game hoặc soạn một vài giai điệu cho bản nhạc của mình. Thỉnh thoảng, Hero ngẩng mặt khỏi màn hình, đảo mắt tìm kiếm bóng hình nhỏ nhắn đang vui vẻ làm việc kia rồi mỉm cười tiếp tục. Có đôi lúc, cậu ngẩng mặt lên lại thấy cô gái của mình đứng cạnh bên đó, chăm chú quan sát màn hình lúc quán vắng khách. Bắt gặp ánh mắt của Hero, nhỏ sẽ nhoẻn miệng cười và đưa tay ra lấy mấy thanh kẹo cậu chuẩn bị sẵn. Rồi đợi đến lúc nhỏ tan ca, hai đứa cùng nhau đi ăn nhẹ vài thứ hoặc dạo mấy vòng thành phố nếu còn sớm.
Hôm nay, như bao ngày trước, Hero vẫn đến quán. Chỉ có điều trễ hơn thường. Hero hướng đến bàn quen thuộc trong góc. Vừa ngồi xuống, liền có một cô gái tiến lại gần. Cô gái đó e thẹn chào rồi chọn ngồi bàn trống kế đó. Hero cũng theo lịch sự chào lại rồi chăm chú vào laptop trong khi đợi Mini sang đây lấy nước cho mình. Cô gái kia cũng không nói gì thêm, từ trong túi xách lấy ra quyển bài tập rồi chăm chú làm. Nhưng, đôi lúc ánh mắt lại hướng sang bàn Hero. Người bị nhìn đương nhiên không hề hay biết, người biết chỉ là một người khác cũng thỉnh-thoảng-ngó-sang thôi.
Giờ tan ca, hai đứa cùng nhau về. Cô gái đó cũng dọn dẹp sách vở ra về theo. Mini, sau nhiều-lần-nhìn-thấy nãy giờ, thoáng nghi hoặc. Nhưng rồi lại vui vẻ ăn uống bình thường. Hero cũng chẳng nghĩ hay bận tâm gì đến cả.
Ngày tiếp theo, Hero đến, cùng lúc với cô gái kia. Không nhanh không chậm, hai người ngồi đúng vị trí, làm những công việc như hôm qua. Mini cũng nhìn thấy, trong lòng bỗng dâng lên một dự cảm xấu của con gái. Thế nhưng nhỏ cho rằng mình nghĩ nhiều rồi nên thôi, không đề cập về nó khi nói chuyện với Hero.
Ngày thứ ba, Hero đi biểu diễn cùng nhóm nhạc nên không tới được. Tuy nhiên, cô gái kia vẫn đến. Lúc này, Mini cảm thấy trước kia mình nghĩ quá nhiều rồi. Nhỏ xua tan ý nghĩ kì quặc mấy hôm nay rồi vui vẻ làm việc, không thèm chú ý đến cô gái đó nữa. Và cũng do đó, Mini không hề phát hiện ra những ánh mắt khó hiểu của người kia hướng đến mình.
-Hôm nay bạn trai không đến đón hả cưng?
Tiếng của chị Trang phục vụ chung Mini chọc ghẹo lúc cả hai đang rảnh rỗi. Trong quán, Mini thân với chị ấy nhất nên chị biết khá rõ về mối quan hệ của hai người. Mà không, dù không thân cũng vậy thôi. Cả đám phục vụ ở đây ai chẳng biết cả hai là một đôi, hôm nay không người này chọc ghẹo thì hôm kia cũng có người khác ghẹo chọc à~
-Hihi. Nay bận rồi chị, chắc không qua đây đâu.
Mini cười hì hì đáp lại. Nhỏ thân thiện dễ gần nên ai cũng quý mến. Bề ngoài năng động đáng yêu nên có khối anh để ý, may mà hàng ngày Hero đều túc trực ở đây “khẳng định chủ quyền” nên không ai mảy may thể hiện ý đồ gì.
-Đi biểu diễn hả? Giỏi ghê ta! Bạn trai vừa đẹp vừa giỏi vậy phải giữ cho kĩ đó nha chưa.
Mấy phục vụ nữ tranh thủ vắng khách cũng đến góp vui, mỗi người một câu khiến Mini đỏ cả mặt, cứ cười cười không đáp lời nào.
-À mà nhỏ đó bạn cưng hả?
Vài người khách bước vào, đúng khu vực phục vụ của đám người kia nên họ tản ra nhanh chóng. Lúc đó, chị Trang mới nhớ ra vài chuyện.
-Ai chị?
-Nhỏ ngồi bàn trong góc kia á.
Chị Trang vừa nói vừa chỉ tay ra. Mini dõi theo cánh tay chị. À, là bàn của cô gái kia. Cơ mà nhỏ đâu biết đó là ai?
-Đâu phải. Sao chị nghĩ bạn em?
-Không phải hả? Sao chị thấy nó thường nhìn cưng lắm.
Hử? Nhìn nhỏ? Sao nhỏ không biết nhỉ? À mà tại sao lại phải nhìn nhỏ, đâu có quen biết gì đâu ta? Mini càng nghĩ càng lạ, im lặng nãy giờ không đáp.
-Chắc nhỏ đó thích em đó. Hahaha, chắc mai phải nói bé đẹp trai kia canh chừng cẩn thận rồi. Hết trai đến gái cũng mê, haizz.
Một chị phục vụ khác xen vào. À, hình như chị này cực thích đam mỹ bách hợp, loại chuyện này khiến chị ấy thích thú không ngừng.
-Kìa, mới nhắc là tới liền kia kìa.
Mini lập tức bị tiếng reo của ai đó làm chú ý. Nhỏ nhìn ra cửa. Là Hero đến. Hôm nay vì đi biểu diễn nên Hero đặc biệt bảnh trai hơn ngày thường. Nhìn thấy trong đó có ẩn chứa khí chất của một ngôi sao thực thụ. Hero bước vào, câu dẫn khá nhiều ánh mắt của những cô gái đang ngồi, quả thực là mê người mà.
Bước đến gần Mini, Hero khẽ cười, nhỏ biết, hôm nay cậu đang rất hài lòng với buổi diễn.
-Ngồi đó đợi nha.
Cất tiếng chào mấy người phục vụ mình quen biết xong. Hero véo má Mini rồi chỉ tay về chỗ cũ, ý muốn nói hôm nay vẫn về cùng nhỏ.
-À quên, có người tặng.
Trước khi bước qua kia, Hero sực nhớ ra món quà trong túi áo khoác. Lúc nãy biễu diễn được vài người, cứ cho là hâm mộ rồi tặng đi. Là chocolate. Hero đưa cho Mini ăn, nhỏ cười toe toét. Nhưng mà nghĩ lại, là của người hâm mộ tặng cho Hero nên cứ để tí về hai đứa cùng ăn sẽ vui hơn.
Hero qua bàn kia ngồi rồi, Mini cất hộp chocolate vào túi áo. Lúc ngẩng lên, hình như cả trăm con mắt đang nhìn chằm chằm vào nhỏ. WTF? Có bạn trai như vậy hình như quá nổi bật rồi, nhìn đống ánh mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị kia đi rồi cảm nhận a~
Dù vậy, Mini vẫn quan tâm đến chuyện lúc nãy chị Trang nói. Trộm nhìn sang hai bàn kia chút, hình như cô gái kia nói gì với Hero? Hero có đáp lại, ừm, còn vừa đáp vừa cười nữa chứ. Thôi được rồi, tí nữa về nhỏ cứ hỏi Hero một chút là biết. Giữ tâm trạng nghi hoặc này mãi thực sự là không ổn đâu.
..
-Nay vui lắm hả?
Như cũ, Hero chở Mini đi ăn trước khi về. Vừa gọi món xong, Mini tươi cười hỏi về ngày hôm nay của Hero.
-Yes yes. Hôm nay xong còn được mời đi diễn ở show lớn nữa. Thấy tao giỏi chưa?
Hero phấn khích kể lại. Giọng điệu hệt như môt đứa trẻ lần đầu được ba mẹ dẫn đi chơi vậy. Phải nói là sung sướng cực kì.
-Giỏi. Há miệng ra chị thưởng nè.
Mini bóc vỏ chocolate ra đút cho Hero ăn, tâm trạng vui vẻ y như cậu.
-Tuần sau tao phải đi tới 5 ngày. Nhưng mà yên tâm, tao diễn xong là qua bên quán liền, khỏi lo tao đi chơi với người khác he.
Mới vừa nãy là giọng điệu thích thú sung sướng. Giờ chuyển ngay sang giọng nghiêm túc, cẩn trọng quan sát vẻ mặt đối phương.
-Mày nghĩ tao ghen à?
Mini hỏi, mặt không đổi sắc.
-Chính xác. Vợ ở nhà một mình dễ nảy sinh tâm lí ghen tuông lắm, chồng trước khi đi phải cố gắng tạo niềm tin.
Nói năng cực kì hùng hồn. Vậy thôi chứ mục đích chính là chọc cười người ta đó.
-Ngưng tào lao. Mày đi luôn tao cũng không tiếc chứ ở đó mà ghen tuông.
Mini cười thách thức. Nói vậy chứ cũng hơi lo lo, lúc nãy Hero bước vô quán là ánh mắt người ta nhìn như sói đói lâu năm nay thấy mồi vậy. Dám chắc ngoài chỗ khác người ta cũng nhìn y như vậy. Uầy, lại khó chịu nữa rồi.
-Thôi đừng dối lòng. Anh đây hiểu hết.
Hero hình như cũng thấy vẻ lo lắng ngầm ấy của Mini nên được đà chọc tới. Và cũng tội, sau đó cả chục viên chocolate trong tay Mini chui thẳng vào miệng Hero mà chưa hề có sự báo trước…
-Ê nè!
-Gì vợ?
Hero nịnh hót lấy nước đút cho Mini uống, vừa đó thức ăn cũng được đưa ra bàn.
-Nhỏ ngồi bàn kế mày…
-Nhỏ ngồi kế tao trong quán cà phê chứ gì? Tên Trâm, bạn gái của anh Phúc nhóm tao á. Ghen hả vợ? Tao biết mà hahaha.
-Shit. Ghen con khỉ.
Mini phản ứng ngay với thái độ bỡn cợt kia của Hero bằng hành động nhét đầy ứ đồ ăn vào miệng cậu. Tội nghiệp Hero, từ đó đến lúc về không dám nói giỡn thêm một lần nào nữa. Còn Mini, gỡ được nút thắt rắc rối trong lòng mấy ngày nay nên rất an lòng. Chăm chỉ đút đồ ăn cho Hero cả buổi làm người kia nghi hoặc không biết có chuyện gì nhưng lại sợ không dám hỏi bất cứ thứ gì cả. Đây có phải điển hình của đàn ông sợ vợ không nhở?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.