Chương 80: Bến đỗ tình yêu❤
Đào Thùy Dương
04/01/2021
Thời gian trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến ngày tổ chức đám cưới rồi. Đám cưới của Tiểu Ái, Dương Thuần Vũ và Triệu Lệ Manh, Mạc Hàn Lâm tổ chức chung với nhau. Phong cách tổ chức đám cưới được tổ chức theo phong cách cổ điển chứ không phải theo kiểu phương Tây, cô dâu mặc váy cưới trắng lộng lẫy tinh khôi còn chú rể thì diện cho mình bộ quần áo vest lịch lãm. Cả hội trường đều chìm vào sắc đỏ cổ điển. Xung quanh đều giăng những tấm vải đỏ dài, những lồng đèn in chữ hỉ được thắp sáng bày biện xung quanh hội trường. Những bức cổ phong đắt tiền được bố trí đặt xung quanh. Cả hội trường bây giờ như biến thành một cung điện thời xưa.
Trong phòng thay đồ, Tiểu Ái cùng Triệu Lệ Manh đang được những chuyên viên trang điểm cho. Hai cô nàng hoàn toàn như biến thành các tân nương thời xưa theo lối làm tóc và trang điểm cổ điển. Làm tóc xong đeo mũ phượng với những họa tiết cầu kì lên trên đầu và mặc bộ hán phục vào. Chiếc váy được thêu họa tiết rồng phượng uốn lượn bằng những sợi chỉ màu vàng, bạc. Tiểu Ái nhìn Triệu Lệ Manh, Triệu Lệ Manh cũng nhìn Tiểu Ái hai người nhìn nhau đầy hạnh phúc. Người ta nói, 3năm là tình bạn bạc, 5 năm là tình bạn vàng, 7 năm là tình bạn kim cương, 10 năm là tình bạn vĩnh cửu. Hai người bên nhau làm bạn với nhau từ năm 16 tuổi đến năm 23 tuổi hai người cùng nhau khoác lên mình bộ trang phục cưới, cùng nhau bước vào lễ đường đến bên người đàn ông mà mình yêu thương nhất. Nghĩ lại khoảnh khắc hai người mới gặp nhau, quen biết nhau qua sự sùng bái và câu nói "Can đảm thật" của Triệu Lệ Manh. Thân nhau qua sự tò mò mà bắt truyện của Tiểu Ái. Khóe mắt của cả hai đều đã cay cay, hai người cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc. Vừa có được người đàn ông mình yêu thương nhất lại vừa có được một tình bạn kim cương. Tiểu Ái đưa tay ra đặt vào lòng bàn tay của Triệu Lệ Manh mà nói:
“Tỷ muội tốt, hôm nay đã là ngày chúng ta phải gả đi rồi. Có gì sau này người ấy có phụ bạc hay đối xử không tốt cứ về đây hai chúng ta sẽ cùng bỏ trốn với nhau không hoài niệm thứ tình cảm với nam nhân nữa!”
Triệu Lệ Manh nghe vậy mà bật cười. Cô bạn thân này của cô đến bao giờ mới bớt nhây và nghiêm túc được một lần đây. Nhưng như thế cô lại càng muốn cưng chiều và đối tốt với cô ấy hơn vì chỉ có thân nhau lắm thì Tiểu Ái mới sống thật và bộc lộ rõ hết bản thân của cô nàng. Triệu Lệ Manh cô cho phép Tiểu Ái ở bên cạnh mình mãi mãi không cần trưởng thành, trẻ con cũng được vì trẻ con xứng đáng được cưng chiều và yêu thương.
“Hay bây giờ mình đi trốn luôn đi?”
Triệu Lệ Manh cũng tinh nghịch mà trêu chọc đáp lại. Đúng lúc này cánh cửa được mở ra, hai người đàn ông vô cùng điển trai, khí chất mà hai người tỏa ra khiến cho những nhân viên phục vụ lễ cưới ở đây si mê và đỏ mặt không thôi. Dương Thuần Vũ đến bên ôm eo Tiểu Ái cúi xuống lạnh giọng hỏi cô nhưng trong ánh mắt lại chứa chan sự yêu thương và cưng chiều :
“Vợ, hai em định đi trốn? À bây giờ là ăn sạch sẽ nhau rồi quyết định bỏ trốn hửm?”
Tiểu Ái đen mặt. Cái lão này có biết xấu hổ không vậy hả, chẳng lẽ chế độ mặt dày của cái lão này lại được triệu hồi mà phát huy rồi à? Nhìn những người xung quanh nhìn cô và Dương Thuần Vũ với ánh mắt đầy suy nghĩ đen tối và tủm tỉm cười mà cô càng hận không thể băm nát Dương Thuần Vũ ra. Cô chưa làm gì có được không hả? Hai người bọn cô là quan hệ vô\-cùng\-trong\-sáng luôn đó. Lại đến Mạc Hàn Lâm và Triệu Lệ Manh, hai người đều gật gù mà trưng cái bộ mặt: Thôi không cần giải thích đâu tao hiểu mà! Càng làm Tiểu Ái tức hơn nữa nhưng bây giờ giải thích làm gì có ai tin? Hừ, tí về tính sổ sau. Mạc Hàn Lâm cũng không vừa mà cảnh cáo Triệu Lệ Manh. Đúng lúc này cánh cửa lại được mở ra một lần nữa, bóng dáng của một cô gái chạy vào bên trong. Như một đứa trẻ con cô nàng chạy quanh quẩn Dương Thuần Vũ, Tiểu Ái, Triệu Lệ Manh, Mạc Hàn Lâm vài vòng rồi phấn khích mà reo lên :
“Uầy, Tử Trạch anh xem đi này. Aizz, em thích kiểu đám cưới như này này. Vừa đúng văn hóa của đất nước mà lại còn đẹp và sang trọng. Ai bảo đám cưới cứ to oành như của chú hai anh là đẳng cấp chứ!”
Cô thiếu nữ ngày nào mới 15\-16 tuổi bây giờ đã trở thành người con gái 21 dung mạo xinh đẹp khiến người con trai nào cũng phải mê mẩn. Người con trai 19 tuổi, vóc dáng cao lớn 1m80 bước đến bên Bạch Lộ Lộ mà nhẹ giọng cưng chiều :
“Được rồi nghe em hết. Đám cưới để em quyết định.”
“Nhưng trước hết phải đợi anh lớn rồi tốt nghiệp đã. Thời gian khá lâu đấy!”
Bạch Lộ Lộ tinh nghịch mà đáp lại.Mọi người xung quanh đều bật cười. Mặt Hoắc Tử Trạch đang phơi phới yêu thương nghe Bạch Lộ Lộ nói vậy liền đanh mặt tỏ vẻ không vui vờ giận dỗi. Bạch Lộ Lộ biết mình đùa quá trớn rồi nên định lên tiếng dỗ dành ai ngờ lúc này Tiểu Ái lại lên tiếng cắt ngang:
“Haizzz chú hai còn đợi thím hẳn được 3 năm để chú trưởng thành. Anh rể em cũng đợi được chị ba năm để chị đi du học về mới cưới. Anh Hàn Lâm mất hẳn gần 5 năm để đợi chị Lệ Manh chịu cưới vậy việc Tử Trạch lớn cũng nhanh thôi mà, đám cưới hai đứa không cần nóng vội lắm đúng không Lộ Lộ. Biết đâu sau này em nhận ra chân lí quay đầu là bờ?”
Nhận ra hàm ý châm chọc rõ ràng trong lời nói của Tiểu Ái, Hoắc Tử Trạch đen mặt lại mà cãi lại:
“Hoắc Thiên Ái, chị đừng có cậy chị là chị gái em mà muốn làm gì thì làm nhá? Em nói cho chị biết, bây giờ em không sợ chị nữa đâu! ”
“Hình như hôm trước chị thấy giảng viên của em có gọi điện cho mẹ trao đổi gì đó. Hình như ba chưa biết!”
“Vâng coi như chị giỏi, chị nói gì cũng đúng!”
Chỉ một câu nói Tiểu Ái đã hạ được Hoắc Tử Trạch trong một nốt nhạc. Nhìn cuộc khẩu chiến của chị em nhà này mà mọi người xung quanh đều phải bật cười. Dương Thuần Vũ chỉ biết lắc đầu. Đến anh đạo hạnh cao thâm như này mà phải thua chị chú huống chi là một người có đạo hạnh thấp như chú? Sao thắng được? Lúc này lại có Tống Gia Huy và Đàm Vân Hi đến chúc phúc. Triệu Lệ Manh cũng trêu đùa qua lại một chút ,đến khi Tống Gia Huy có dấu hiệu tức giận mới thôi. Ngày vui mà cứ đùa dai làm nhau khó chịu là thế nào không biết!
Đến giờ cử hành hôn lễ, mọi người đều ra hội trường. Đeo mạng che mặt lên cho Tiểu Ái và Triệu Lệ Manh, mỗi người cầm một dải lụa đỏ như tượng trưng cho sợi dây lương duyên của đôi tân lang, tân nương. Hai cặp đôi bước vào đại điện diễn ra hôn lễ. Hai cặp đôi vừa xuất hiện ở đại điện là hai bên pháo đỏ nổ náo nhiệt. Đứng trước cha mẹ đang ngồi giữa đại điện, hôn lễ chính thức bắt đầu!
“Nhất bái thiên địa!”
Hai cặp đôi đều cúi đầu tế bái trời đất.
“Nhị bái cao đường!”
Quay người, cúi gập trước hai đấng sinh thành của mình. Khóe mắt hai nàng dâu ươn ướt, hết hôm nay thôi là hai cô đều phải gọi người khác là cha mẹ, ở và chăm sóc cho cha mẹ chồng không được ở cùng với ba mẹ ruột của mình nữa rồi. Khóe mắt của Lạc Bối Bối và Triệu phu nhân giờ cũng đã đỏ hoe xuất hiện tầng sương mỏng. Uyển Nhi và Mạc phu nhân ngồi bên cạnh nhẹ nhành an ủi cho thông gia của mình.
“Phu thê giao bái!”
Hai đôi tân lang tân nương quay người vào nhau cúi người hành lễ. Nghi thức hôn lễ kết thúc, từ bây giờ cả hai đều chính thức được coi là vợ chồng của nhau. Đứng thẳng người, Dương Thuần Vũ và Mạc Hàn Lâm nhẹ nhàng cởi bỏ mạng che mặt của Triệu Lệ Manh và Tiểu Ái xuống. Nhận chén rượu, hai đôi tân lang tân nương ngọt ngào giao bôi uống cạn ly rượu. Tiếp đến người chủ trì hôn lễ mang theo một chiếc kéo ra, Triệu Lệ Manh và Tiểu Ái đón nhận. Tự tay cắt đi một đoạn tóc của mình, Dương Thuần Vũ và Mạc Hàn Lâm cũng làm tương tự cắt đi một đoạn tóc của mình. Lọn tóc của cô dâu chú rể được thắt vào nhau, chiếc túi gấm được thêu những họa tiết vô cùng đẹp mắt. Đón nhận, cho hai lọn tóc đã được thắt với nhau vào trong túi, mỗi người cầm một đầu dây từ từ thắt nút chiếc túi, mái tóc thề với mong ước cả hai đôi lứa sẽ gắn bó keo sơn, chung thủy, mãi mãi không chia lìa.
Trên màn hình đang chiếu những bộ ảnh cưới của Dương Thuần Vũ\- Tiểu Ái. Triệu Lệ Manh và Mạc Hàn Lâm. Họ bắt đầu tình yêu đầu đời vào năm 16 tuổi, cái tuổi chả có gì không sự nghiệp lại còn tính tình hơi trẻ con. Trải qua ba năm cấp ba thanh xuân họ cùng nhau bước vào cổng trưởng đại học rồi có khoảng thời gian cách xa nhau nhưng tất cả đều không ngăn được tình yêu mãnh liệt của bọn họ dành cho nhau và kết thúc bằng một đám cưới mĩ mãn. Cãi vã, hiểu lầm hay chia xa về thời gian cũng không thể nào chia lìa tình cảm của bọn họ!
\-Anh biết cô từ lúc nào?
Dương Thuần Vũ biết Tiểu Ái vào năm 3 tuổi qua chiếc cặp nơ!
Mạc Hàn Lâm biết đến Triệu Lệ Manh vào năm 16 tuổi qua một lần bị hất nước!
\-Anh và cô yêu nhau được bao lâu rồi?
3 năm thanh xuân, 4 năm tuổi trẻ!
\-Anh yêu cô nhiều không? Cô coi anh là gì?
Yêu, tình yêu của hai anh dành cho người con gái mình yêu không tự thừa nhận hay to lớn. Chỉ là không ít hơn mực nước của đại dương, cũng chẳng ít hơn những đám mây trên bầu trời, mãnh liệt ngang bằng với sức nóng của Mặt Trời mà thôi!
Hai cô coi hai người đàn ông trước mặt là gì ư?
Cả vũ trụ!
Cả thế giới!
Một tình yêu đẹp, một kết thúc hoàn mĩ. Người bên bạn 3 năm thanh xuân, 4 năm tuổi trẻ sẽ là tri kỉ người đồng hành với bạn suốt quãng đường còn lại. Là người đàn ông sẽ gánh vác những trọng trách lớn trong gia đình, là người có bờ vai vững chắc để bạn dựa vào.
Là người phụ nữ mà mỗi khi bạn về đều nhẹ nhàng quan tâm hỏi han bạn: Hôm nay anh đi làm có mệt không? Là người sẽ sinh cho bạn những đứa con như những thiên thiên thần nhỏ! Là những người nấu cho bạn những bữa cơm ấm áp có hương vị gia đình. Tất cả đều thật đẹp và hoàn mĩ.
Bạn đang có một tình yêu học đường không? Ở độ tuổi 16\- 17 bạn có ai để yêu thương và che chở không? Nếu không có hãy thử tìm và can đảm yêu một lần trong ba năm thanh xuân đi nhá biết đâu tìm được chân ái? Thanh xuân nhất định phải yêu và thử cảm giác được yêu!
\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\={End}\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=
Trong phòng thay đồ, Tiểu Ái cùng Triệu Lệ Manh đang được những chuyên viên trang điểm cho. Hai cô nàng hoàn toàn như biến thành các tân nương thời xưa theo lối làm tóc và trang điểm cổ điển. Làm tóc xong đeo mũ phượng với những họa tiết cầu kì lên trên đầu và mặc bộ hán phục vào. Chiếc váy được thêu họa tiết rồng phượng uốn lượn bằng những sợi chỉ màu vàng, bạc. Tiểu Ái nhìn Triệu Lệ Manh, Triệu Lệ Manh cũng nhìn Tiểu Ái hai người nhìn nhau đầy hạnh phúc. Người ta nói, 3năm là tình bạn bạc, 5 năm là tình bạn vàng, 7 năm là tình bạn kim cương, 10 năm là tình bạn vĩnh cửu. Hai người bên nhau làm bạn với nhau từ năm 16 tuổi đến năm 23 tuổi hai người cùng nhau khoác lên mình bộ trang phục cưới, cùng nhau bước vào lễ đường đến bên người đàn ông mà mình yêu thương nhất. Nghĩ lại khoảnh khắc hai người mới gặp nhau, quen biết nhau qua sự sùng bái và câu nói "Can đảm thật" của Triệu Lệ Manh. Thân nhau qua sự tò mò mà bắt truyện của Tiểu Ái. Khóe mắt của cả hai đều đã cay cay, hai người cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc. Vừa có được người đàn ông mình yêu thương nhất lại vừa có được một tình bạn kim cương. Tiểu Ái đưa tay ra đặt vào lòng bàn tay của Triệu Lệ Manh mà nói:
“Tỷ muội tốt, hôm nay đã là ngày chúng ta phải gả đi rồi. Có gì sau này người ấy có phụ bạc hay đối xử không tốt cứ về đây hai chúng ta sẽ cùng bỏ trốn với nhau không hoài niệm thứ tình cảm với nam nhân nữa!”
Triệu Lệ Manh nghe vậy mà bật cười. Cô bạn thân này của cô đến bao giờ mới bớt nhây và nghiêm túc được một lần đây. Nhưng như thế cô lại càng muốn cưng chiều và đối tốt với cô ấy hơn vì chỉ có thân nhau lắm thì Tiểu Ái mới sống thật và bộc lộ rõ hết bản thân của cô nàng. Triệu Lệ Manh cô cho phép Tiểu Ái ở bên cạnh mình mãi mãi không cần trưởng thành, trẻ con cũng được vì trẻ con xứng đáng được cưng chiều và yêu thương.
“Hay bây giờ mình đi trốn luôn đi?”
Triệu Lệ Manh cũng tinh nghịch mà trêu chọc đáp lại. Đúng lúc này cánh cửa được mở ra, hai người đàn ông vô cùng điển trai, khí chất mà hai người tỏa ra khiến cho những nhân viên phục vụ lễ cưới ở đây si mê và đỏ mặt không thôi. Dương Thuần Vũ đến bên ôm eo Tiểu Ái cúi xuống lạnh giọng hỏi cô nhưng trong ánh mắt lại chứa chan sự yêu thương và cưng chiều :
“Vợ, hai em định đi trốn? À bây giờ là ăn sạch sẽ nhau rồi quyết định bỏ trốn hửm?”
Tiểu Ái đen mặt. Cái lão này có biết xấu hổ không vậy hả, chẳng lẽ chế độ mặt dày của cái lão này lại được triệu hồi mà phát huy rồi à? Nhìn những người xung quanh nhìn cô và Dương Thuần Vũ với ánh mắt đầy suy nghĩ đen tối và tủm tỉm cười mà cô càng hận không thể băm nát Dương Thuần Vũ ra. Cô chưa làm gì có được không hả? Hai người bọn cô là quan hệ vô\-cùng\-trong\-sáng luôn đó. Lại đến Mạc Hàn Lâm và Triệu Lệ Manh, hai người đều gật gù mà trưng cái bộ mặt: Thôi không cần giải thích đâu tao hiểu mà! Càng làm Tiểu Ái tức hơn nữa nhưng bây giờ giải thích làm gì có ai tin? Hừ, tí về tính sổ sau. Mạc Hàn Lâm cũng không vừa mà cảnh cáo Triệu Lệ Manh. Đúng lúc này cánh cửa lại được mở ra một lần nữa, bóng dáng của một cô gái chạy vào bên trong. Như một đứa trẻ con cô nàng chạy quanh quẩn Dương Thuần Vũ, Tiểu Ái, Triệu Lệ Manh, Mạc Hàn Lâm vài vòng rồi phấn khích mà reo lên :
“Uầy, Tử Trạch anh xem đi này. Aizz, em thích kiểu đám cưới như này này. Vừa đúng văn hóa của đất nước mà lại còn đẹp và sang trọng. Ai bảo đám cưới cứ to oành như của chú hai anh là đẳng cấp chứ!”
Cô thiếu nữ ngày nào mới 15\-16 tuổi bây giờ đã trở thành người con gái 21 dung mạo xinh đẹp khiến người con trai nào cũng phải mê mẩn. Người con trai 19 tuổi, vóc dáng cao lớn 1m80 bước đến bên Bạch Lộ Lộ mà nhẹ giọng cưng chiều :
“Được rồi nghe em hết. Đám cưới để em quyết định.”
“Nhưng trước hết phải đợi anh lớn rồi tốt nghiệp đã. Thời gian khá lâu đấy!”
Bạch Lộ Lộ tinh nghịch mà đáp lại.Mọi người xung quanh đều bật cười. Mặt Hoắc Tử Trạch đang phơi phới yêu thương nghe Bạch Lộ Lộ nói vậy liền đanh mặt tỏ vẻ không vui vờ giận dỗi. Bạch Lộ Lộ biết mình đùa quá trớn rồi nên định lên tiếng dỗ dành ai ngờ lúc này Tiểu Ái lại lên tiếng cắt ngang:
“Haizzz chú hai còn đợi thím hẳn được 3 năm để chú trưởng thành. Anh rể em cũng đợi được chị ba năm để chị đi du học về mới cưới. Anh Hàn Lâm mất hẳn gần 5 năm để đợi chị Lệ Manh chịu cưới vậy việc Tử Trạch lớn cũng nhanh thôi mà, đám cưới hai đứa không cần nóng vội lắm đúng không Lộ Lộ. Biết đâu sau này em nhận ra chân lí quay đầu là bờ?”
Nhận ra hàm ý châm chọc rõ ràng trong lời nói của Tiểu Ái, Hoắc Tử Trạch đen mặt lại mà cãi lại:
“Hoắc Thiên Ái, chị đừng có cậy chị là chị gái em mà muốn làm gì thì làm nhá? Em nói cho chị biết, bây giờ em không sợ chị nữa đâu! ”
“Hình như hôm trước chị thấy giảng viên của em có gọi điện cho mẹ trao đổi gì đó. Hình như ba chưa biết!”
“Vâng coi như chị giỏi, chị nói gì cũng đúng!”
Chỉ một câu nói Tiểu Ái đã hạ được Hoắc Tử Trạch trong một nốt nhạc. Nhìn cuộc khẩu chiến của chị em nhà này mà mọi người xung quanh đều phải bật cười. Dương Thuần Vũ chỉ biết lắc đầu. Đến anh đạo hạnh cao thâm như này mà phải thua chị chú huống chi là một người có đạo hạnh thấp như chú? Sao thắng được? Lúc này lại có Tống Gia Huy và Đàm Vân Hi đến chúc phúc. Triệu Lệ Manh cũng trêu đùa qua lại một chút ,đến khi Tống Gia Huy có dấu hiệu tức giận mới thôi. Ngày vui mà cứ đùa dai làm nhau khó chịu là thế nào không biết!
Đến giờ cử hành hôn lễ, mọi người đều ra hội trường. Đeo mạng che mặt lên cho Tiểu Ái và Triệu Lệ Manh, mỗi người cầm một dải lụa đỏ như tượng trưng cho sợi dây lương duyên của đôi tân lang, tân nương. Hai cặp đôi bước vào đại điện diễn ra hôn lễ. Hai cặp đôi vừa xuất hiện ở đại điện là hai bên pháo đỏ nổ náo nhiệt. Đứng trước cha mẹ đang ngồi giữa đại điện, hôn lễ chính thức bắt đầu!
“Nhất bái thiên địa!”
Hai cặp đôi đều cúi đầu tế bái trời đất.
“Nhị bái cao đường!”
Quay người, cúi gập trước hai đấng sinh thành của mình. Khóe mắt hai nàng dâu ươn ướt, hết hôm nay thôi là hai cô đều phải gọi người khác là cha mẹ, ở và chăm sóc cho cha mẹ chồng không được ở cùng với ba mẹ ruột của mình nữa rồi. Khóe mắt của Lạc Bối Bối và Triệu phu nhân giờ cũng đã đỏ hoe xuất hiện tầng sương mỏng. Uyển Nhi và Mạc phu nhân ngồi bên cạnh nhẹ nhành an ủi cho thông gia của mình.
“Phu thê giao bái!”
Hai đôi tân lang tân nương quay người vào nhau cúi người hành lễ. Nghi thức hôn lễ kết thúc, từ bây giờ cả hai đều chính thức được coi là vợ chồng của nhau. Đứng thẳng người, Dương Thuần Vũ và Mạc Hàn Lâm nhẹ nhàng cởi bỏ mạng che mặt của Triệu Lệ Manh và Tiểu Ái xuống. Nhận chén rượu, hai đôi tân lang tân nương ngọt ngào giao bôi uống cạn ly rượu. Tiếp đến người chủ trì hôn lễ mang theo một chiếc kéo ra, Triệu Lệ Manh và Tiểu Ái đón nhận. Tự tay cắt đi một đoạn tóc của mình, Dương Thuần Vũ và Mạc Hàn Lâm cũng làm tương tự cắt đi một đoạn tóc của mình. Lọn tóc của cô dâu chú rể được thắt vào nhau, chiếc túi gấm được thêu những họa tiết vô cùng đẹp mắt. Đón nhận, cho hai lọn tóc đã được thắt với nhau vào trong túi, mỗi người cầm một đầu dây từ từ thắt nút chiếc túi, mái tóc thề với mong ước cả hai đôi lứa sẽ gắn bó keo sơn, chung thủy, mãi mãi không chia lìa.
Trên màn hình đang chiếu những bộ ảnh cưới của Dương Thuần Vũ\- Tiểu Ái. Triệu Lệ Manh và Mạc Hàn Lâm. Họ bắt đầu tình yêu đầu đời vào năm 16 tuổi, cái tuổi chả có gì không sự nghiệp lại còn tính tình hơi trẻ con. Trải qua ba năm cấp ba thanh xuân họ cùng nhau bước vào cổng trưởng đại học rồi có khoảng thời gian cách xa nhau nhưng tất cả đều không ngăn được tình yêu mãnh liệt của bọn họ dành cho nhau và kết thúc bằng một đám cưới mĩ mãn. Cãi vã, hiểu lầm hay chia xa về thời gian cũng không thể nào chia lìa tình cảm của bọn họ!
\-Anh biết cô từ lúc nào?
Dương Thuần Vũ biết Tiểu Ái vào năm 3 tuổi qua chiếc cặp nơ!
Mạc Hàn Lâm biết đến Triệu Lệ Manh vào năm 16 tuổi qua một lần bị hất nước!
\-Anh và cô yêu nhau được bao lâu rồi?
3 năm thanh xuân, 4 năm tuổi trẻ!
\-Anh yêu cô nhiều không? Cô coi anh là gì?
Yêu, tình yêu của hai anh dành cho người con gái mình yêu không tự thừa nhận hay to lớn. Chỉ là không ít hơn mực nước của đại dương, cũng chẳng ít hơn những đám mây trên bầu trời, mãnh liệt ngang bằng với sức nóng của Mặt Trời mà thôi!
Hai cô coi hai người đàn ông trước mặt là gì ư?
Cả vũ trụ!
Cả thế giới!
Một tình yêu đẹp, một kết thúc hoàn mĩ. Người bên bạn 3 năm thanh xuân, 4 năm tuổi trẻ sẽ là tri kỉ người đồng hành với bạn suốt quãng đường còn lại. Là người đàn ông sẽ gánh vác những trọng trách lớn trong gia đình, là người có bờ vai vững chắc để bạn dựa vào.
Là người phụ nữ mà mỗi khi bạn về đều nhẹ nhàng quan tâm hỏi han bạn: Hôm nay anh đi làm có mệt không? Là người sẽ sinh cho bạn những đứa con như những thiên thiên thần nhỏ! Là những người nấu cho bạn những bữa cơm ấm áp có hương vị gia đình. Tất cả đều thật đẹp và hoàn mĩ.
Bạn đang có một tình yêu học đường không? Ở độ tuổi 16\- 17 bạn có ai để yêu thương và che chở không? Nếu không có hãy thử tìm và can đảm yêu một lần trong ba năm thanh xuân đi nhá biết đâu tìm được chân ái? Thanh xuân nhất định phải yêu và thử cảm giác được yêu!
\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\={End}\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.