Chương 34: Tống Gia Huy.
Đào Thùy Dương
04/01/2021
Trống vào lớp lại reo vang quen thuộc. Tất cả các hoạt động đang diễn ra ở sân trường đều dừng lại, học sinh đều ồ ạt chen lấn nhau về lớp. Tại lớp 9A1, người thầy giáo có gương mặt cực điển trai khiến rất nhiều nữ sinh trong trường phải u mê bước vào lớp hắng giọng nói:
“Các em nghỉ hè có đi đâu không nhờ? Hôm nay chúng ta sẽ đón một cậu bạn học sinh mới, nói trước là cậu bạn này đặc biệt nhé!”
Dưới lớp bắt đầu xôn xao bàn tán, ai ai cũng tò mò về cậu học sinh đặc biệt mà thầy giáo nói tới. Thầy giáo hướng mắt về phía cửa lớp vẫy vẫy tay ra hiệu cho cậu bạn đặc biệt đó vào. Ngay sau đó một nam sinh bước vào, cả lớp đều trầm trồ mà "ồ" lên một tiếng. Cậu nam sinh nhìn bao quát cả lớp rồi cười một cái nói:
“Chào các anh chị. Em là Hoắc Tử Trạch, du học sinh tại nước M trở về nên được nhảy lớp. Mong sau này các anh chị giúp đỡ nhiều hơn!”
Cả lớp đều bàn tán xôn xao, có rất nhiều nữ sinh phấn khích mà hét lên. Ai đời trai đẹp vào lớp mà không vui được cơ chứ. Thầy giáo cười cười chào mừng rồi hỏi ý Hoắc Tử Trạch muốn ngồi ở đâu. Cậu không nói không rằng gì nữa liền một mạch đi xuống bàn của Bạch Lộ Lộ đang ngồi mà tự nhiên ngồi xuống bên cạnh, không quên lên tiếng báo cho thầy giáo một tiếng:
“Thưa thầy, em ngồi ở đây ạ. Vì em và chị Lộ Lộ có quen biết nhau từ trước ạ.”
Cả lớp lại ồ lên một cái nữa, thầy giáo thấy Hoắc Tử Trạch nói vậy thì cũng vui vẻ chấp thuận:
“Nếu hai em có quen biết từ trước thì như thế ổn thỏa rồi. Lộ Lộ em nhớ giúp đỡ Tử Trạch nhé.”
Bạch Lộ Lộ cam chịu gật đầu một cái rồi quay ra lườm Hoắc Tử Trạch. Hoắc Tử Trạch thấy Lộ Lộ cứ nhìn mình liền quay ra cười một cái rồi ghé người khẽ nói vào tai cô:
“Sao? Nhớ em quá bây giờ gặp lại không đè nén được cảm xúc à?”
“Sao lại về nước?”
“Vì chị đó, cảm động không?”
Bạch Lộ Lộ nghe Hoắc Tử Trạch nói vậy chả ngại ngùng gì cả, không nghĩ nhiều liền lấy tay mà đẩy mặt cậu ra không thương tiếc rồi tập trung bài học. Hoắc Tử Trạch bên cạnh nhìn Bạch Lộ Lộ như vậy chỉ cười cười, cứ từ từ rồi sẽ thành công. Vẻ ngoài của Bạch Lộ Lộ tuy điềm nhiên, bình tĩnh vậy thôi nhưng trong lòng cô bây giờ đều đang sôi trào. Hàng vạn suy nghĩ cứ quanh quẩn không yên trong tâm trí cô. Thật sự là Hoắc Tử Trạch về nước học là vì cô sao? Thật sự cậu nguyện bỏ cả ước mơ của mình để về nước với cô sao? Không thể, đừng tự mình đa tình nữa! Cô đã tổn thương vì tình cảm một lần rồi không thể tiếp nhận thêm bất cứ tình cảm nào nữa. Cuộc sống hiện tại của cô là đang rất ổn rồi, việc bây giờ cô cần chú tâm vào chỉ là học thôi. Bạch Lộ Lộ cứ lắc đầu, rồi lại gật đầu gương mặt cứ biến đổi không ngừng làm Hoắc Tử Trạch bên cạnh đang trống tay ngắm nhìn phải phì cười. Chị gái này càng ngày càng moe biết sao bây giờ? Cuối cùng thì Bạch Lộ Lộ cũng trở về thực tại thoát khỏi những suy nghĩ không đâu, thấy Hoắc Tử Trạch cứ đang nhìn mình, Bạch Lộ Lộ cảm thấy hơi bí bách mà hắng giọng lên tiếng :
“Nhìn tôi làm gì? Học đi!”
Hoắc Tử Trạch lại cười cười không nói gì quay ra làm bài tập với những sơ đồ lai phức tạp AA BB Aa Bb đầy quen thuộc.
Cùng lúc đó tại lớp 11A1 cô giáo chủ nhiệm cũ quen thuộc bước vào lớp. Cả lớp đều vỗ tay nhiệt liệt chào mừng. Vẫn là những câu hỏi quen thuộc nghe đến phát ngán: Hè năm nay có vui không? Có đi chơi ở đâu không? Có tăng được nêm cân nào không? Cao thêm bao nhiêu? Sau khi giải quyết xong vấn để hỏi đáp thì cuối cùng cô giáo chủ nhiệm cũng nghiêm túc nói chủ đề chính:
“Có một sự đổi mới ở năm nay sẽ khiến tất cả vui vẻ đó chính là không phải chia theo ban nữa!”
Cô giáo vừa dứt lời cả lớp đã đập bàn đập ghế reo hò, ai ai cũng nhiệt tình hưởng ứng quyết định này. Năm nay Bộ trưởng bộ Giáo dục thật là có tâm nha. Phải biết chia ban là quyết định hết sức tàn nhẫn, không biết bao nhiêu cặp đôi đã phải chia tay vì việc này. Việc lựa chọn giữa ban tự nhiên hay ban xã hội cứ như việc lựa chọn giữa tình và tiền vậy, cực kì cân não. Tiểu Ái nghe được quyết định này cũng vô cùng vui vẻ và nhẹ nhõm vô cùng. Đêm hôm trước cô còn đang vô cùng lo lắng về việc chia lớp theo ban này. Vì cô học giỏi về những môn văn hóa xã hội hơn nên quyết định theo ban xã hội là thích hợp nhất nhưng cô lại vô cùng bối rối và không vui vì nhớ đến Dương Thuần Vũ. Cậu đương nhiên theo ban tự nhiên rồi, cứ nghĩ tới vấn đề này mà cả đêm Tiểu Ái trằn trọc mãi mới ngủ được nhưng bây giờ biết không phải chia ban nữa cô cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Nhưng Tiểu Ái cũng rất thắc mắc, nếu phải chia theo ban thì Dương Thuần Vũ sẽ chọn ban nào? Vừa có cái suy nghĩ trong đầu, Tiểu Ái liền quay người sang hỏi Dương Thuần Vũ liền:
“Này, nếu chia ban anh định theo ban nào?”
“Ban xã hội.”
Dương Thuần Vũ bình thản trả lời. Tiểu Ái vô cùng bất ngờ trước câu trả lời này. Học sinh đạt giải nhất kì thi Toán lại đi theo ban xã hội. Hợp logic không cơ chứ? Tiểu Ái không ngần ngại mà tiếp tục thắc mắc:
"Tại sao?”
“Đơn giản anh không thể tin tưởng em được nên phải đi theo giám sát.”
“Nhưng anh thiên về tự nhiên!”
“Không đồng nghĩa là anh ngu xã hội, thậm chí là anh còn khá nhé!”
Dương Thuần Vũ nói rồi cốc nhẹ vào trán Tiểu Ái. Tiểu Ái ngẫm lại cũng thấy đúng, mấy môn xã hội của Dương Thuần Vũ tuy không giỏi như cô nhưng điểm chưa bao giờ dưới 8 luôn dừng ở mức khá. Haiz... người yêu cô quá Perfect mà, đúng là chỉ có mỗi cô là đáng lo. Cả lớp đang hòa mình vào niềm vui thì thầy giáo hiệu trưởng đến cửa lớp hắng giọng thông báo sự tồn tại của mình. Cả lớp đang ồn ào nghe thấy liền quay lại bộ dạng ngoan ngoãn nghiêm túc đến giả dối. Thầy giáo hiệu trưởng đã thấy lớp nghiêm túc thì mới lên tiếng :
“Hôm nay lớp sẽ có bạn học sinh mới. Cô giáo chủ nhiệm và các bạn nhớ giúp đỡ bạn!”
Nói rồi một nam sinh bắt đầu bước vào lớp. Khi nhìn thấy bạn mới trong lớp bắt đầu reo hò, nhất là mấy bạn nữ. Vì cậu bạn này vô cùng điển trai. Tóc để đầu nấm, dáng vẻ không thân thiện cũng chả lạnh lùng. Cậu mang vẻ đẹp hao hao giống Mạc Hàn Lâm nhưng Mạc Hàn Lâm mang vẻ đẹp play boy với nụ cười ấm áp chính hiệu còn cậu bạn này sở hữu nụ cười đẹp nhưng mà là nụ cười nhếch. Chỉ cần cậu khẽ nhếch môi thôi cũng đã đủ hạ gục phái nữ rồi, vẻ đẹp này chính là kiểu bad boy trong truyền thuyết đây mà. Cậu bạn đứng trên bục giảng nhếch môi cười một cái rồi giới thiệu:
“Chào mọi người. Tôi là Tống Gia Huy, mong mọi người giúp đỡ.”
Cả lớp càng bàn tán xôn xao hơn khi biết danh tính của Tống Gia Huy. Đây là anh trai của Tống Giai Kỳ mà. Tiểu Ái lúc này vẫn còn ngớ người, Tống Gia Huy là cậu bạn tự luyến mà cô đã giúp đỡ một lần ở cuộc thi học sinh giỏi mà. Sao bây giờ cậu ta lại ở đây. Dương Thuần Vũ thấy ánh mắt của Tiểu Ái cứ dán chặt vào Tống Gia Huy mà cơn ghen nổi lên. Cậu gõ tay vào bàn hai tiếng rồi tỏ vẻ bực dọc nói:
“Lại bắt đầu. Ánh mắt dính chặt lên người ta rồi kìa.”
Tiểu Ái nghe Dương Thuần Vũ nói vậy mới trở về thực tại. Haiz.... lại ăn phải dấm chua rồi. Tiểu Ái đành phải quay ra nói ngon nói ngọt để "vuốt lông" Dương Thuần Vũ :
“Nào có, em chỉ say đắm mỗi mình anh thôi mà. Tại cậu bạn này từng đi thi cùng em, mức độ tự luyến muốn bực mình. Em quay xuống xem đồng hồ để biết mấy phút nữa vào giờ thi mà cậu ta ảo tưởng là em thích cậu ta. Anh có thấy ảo tưởng không cơ chứ!”
Dương Thuần Vũ nghe Tiểu Ái nói vậy mới hòa hoãn hơn chút. Cơ mặt bắt đầu dãn ra nhưng vẫn không chịu nhẹ giọng mà vẫn cố chấp lạnh nhạt nói:
“Ai bảo em cứ đi rắc thính linh tinh cho lắm vào. Em đừng tưởng anh không biết cái bản tính của em, cứ hễ xem phim nào có anh đẹp trai là nhận làm chồng. Cậu ta tưởng bở chắc cũng phải có nguyên nhân.”
“Ơ em oan nhá, ngoài những anh chồng trong phim của em thì anh cũng rất quan trọng được không. Mấy thứ nam nhân đó em thề là dù chỉ một người cũng không lọt vào mắt em. Ngay cả Mạc Hàn Lâm có nụ cười rất giống Trương Hạo Thiên mà em còn chả thích.”
Tiểu Ái tỏ vẻ bộ dạng oan ức nói. Dương Thuần Vũ chỉ lắc đầu thở dài mà không nói gì nữa. Lại cái chủ đề mấy anh chồng trong phim của cô lại tái diễn. Nhiều lúc cậu cảm thấy vô cùng mệt mỏi với cô người yêu ảo tưởng này của mình. Lúc nào cũng khoe mấy cái chủ đề Balanhan này với cậu, có hôm một hai giờ sáng gọi điện cho cậu chỉ để khoe phải lòng anh nam chính trong bộ phim Lê Hấp Đường Phèn mới ra. Đúng là yêu vào rồi mới biết đối phương điên đến mức nào mà.
Thầy hiệu trưởng bàn giao học sinh xong liền rời đi luôn, cô giáo bắt đầu lên tiếng về việc xếp chỗ ngồi :
“Tống Gia Huy? Xem chỗ nào được bây giờ? Được rồi, em ngồi cạnh Minh Tuyết đi. Chỗ cũ của Giai Kỳ đấy.”
Tống Gia Huy gật đầu tỏ ý đã biết rồi tiến về chỗ ngồi. Khi thấy Tiểu Ái cậu còn nhếch môi cười với cô một cái. Tiểu Ái cười xã giao đáp lại rồi cúi xuống học bài. Kết thúc tiết 1, Dương Thuần Vũ cùng Mạc Hàn Lâm đi xuống mua đồ ăn cho Tiểu Ái và Triệu Lệ Manh. Triệu Lệ Manh lúc này đã nhảy tót lên ngồi chung với Tiểu Ái mà tán gẫu rồi.
“Ê, mày có cảm thấy lớp mình dành hết phần trai đẹp của trường rồi không? Trai đẹp của trường toàn vào lớp mình cả. Giá như em Hoắc Tử Trạch mà cố gắng thêm tí nữa nhảy lên lớp mình học thì ngon!”
Triệu Lệ Manh ngồi bên cạnh Tiểu Ái lải nhải. Tiểu Ái chỉ biết cười khẩy. Thật ra Hoắc Tử Trạch cũng đủ khả năng để nhảy lên lớp cô họ nhưng nó không thích đó, vì muốn học cùng Lộ Lộ mà. Ai ép được? Tiểu Ái nhìn bộ dạng si mê cái đẹp của Triệu Lệ Manh mà nhẫn tâm buông một câu:
“Có thừa khả năng nhưng em ấy cũng chả muốn lên. Mà mày như này ông Lâm không nói gì à?”
“Nói cái gì? Dám chắc, nói tao giận cho có mà khổ.”
“Mày hành nó ít thôi. Nó chán nó bỏ chetme mày.”
“Nào nào, cái mồm cái mồm. Học sinh giỏi văn mà buông mấy cái câu không có thuần phong mỹ tục này à?”
Vâng lại chuyên mục cà khịa giữa Tiểu Ái và Triệu Lệ Manh bắt đầu. Đang cà khịa, châm chọc nhau vui vẻ thì Tống Gia Huy quay xuống cười cười nói:
“Cô gái quay bút. Gặp nhau rồi!”
“Ừ, thật bất đắc dĩ. ”
Tiểu Ái lạnh nhạt đáp lại. Qua tiếp xúc với Tống Giai Kỳ, Tiểu Ái sinh ra bài xích với tất cả những người của Tống Gia. Tống gia bây giờ vẫn bình ổn vì ba cô chưa thể điều tra được tội lỗi gì của nhà bọn họ nên vẫn còn ngang nhiên lắm. Huống chi Tống Gia Huy lại là anh trai sinh đôi của Tống Giai Kỳ cộng thêm sự việc trước đó nên Tiểu Ái khá không thích cậu. Triệu Lệ Manh bên cạnh đang ngơ ngơ ngác ngác không hiểu gì liền lên tiếng:
“Hai người quen nhau à?”
“Chung phòng thi!”
Tiểu Ái vẫn bộ dạng lạnh nhạt trả lời. Tống Gia Huy không cảm thấy khó xử mà còn nhếch môi cười thích thú. Gương mặt cậu tiến sát đến chỗ Tiểu Ái rồi khẽ nói:
“Hôm nay tôi mời cậu đi ăn để cảm ơn vụ hôm trước? ”
Tiểu Ái đang định đẩy ra thì đúng lúc này một tiếng nói quen thuộc vang lên ở cửa lớp khiến Tiểu Ái, Triệu Lệ Manh và Tống Gia Huy phải giật mình :
“Bạn học Tống Gia Huy, cô ấy là người yêu tôi mong cậu có thể tránh ra xa một chút!”
“Các em nghỉ hè có đi đâu không nhờ? Hôm nay chúng ta sẽ đón một cậu bạn học sinh mới, nói trước là cậu bạn này đặc biệt nhé!”
Dưới lớp bắt đầu xôn xao bàn tán, ai ai cũng tò mò về cậu học sinh đặc biệt mà thầy giáo nói tới. Thầy giáo hướng mắt về phía cửa lớp vẫy vẫy tay ra hiệu cho cậu bạn đặc biệt đó vào. Ngay sau đó một nam sinh bước vào, cả lớp đều trầm trồ mà "ồ" lên một tiếng. Cậu nam sinh nhìn bao quát cả lớp rồi cười một cái nói:
“Chào các anh chị. Em là Hoắc Tử Trạch, du học sinh tại nước M trở về nên được nhảy lớp. Mong sau này các anh chị giúp đỡ nhiều hơn!”
Cả lớp đều bàn tán xôn xao, có rất nhiều nữ sinh phấn khích mà hét lên. Ai đời trai đẹp vào lớp mà không vui được cơ chứ. Thầy giáo cười cười chào mừng rồi hỏi ý Hoắc Tử Trạch muốn ngồi ở đâu. Cậu không nói không rằng gì nữa liền một mạch đi xuống bàn của Bạch Lộ Lộ đang ngồi mà tự nhiên ngồi xuống bên cạnh, không quên lên tiếng báo cho thầy giáo một tiếng:
“Thưa thầy, em ngồi ở đây ạ. Vì em và chị Lộ Lộ có quen biết nhau từ trước ạ.”
Cả lớp lại ồ lên một cái nữa, thầy giáo thấy Hoắc Tử Trạch nói vậy thì cũng vui vẻ chấp thuận:
“Nếu hai em có quen biết từ trước thì như thế ổn thỏa rồi. Lộ Lộ em nhớ giúp đỡ Tử Trạch nhé.”
Bạch Lộ Lộ cam chịu gật đầu một cái rồi quay ra lườm Hoắc Tử Trạch. Hoắc Tử Trạch thấy Lộ Lộ cứ nhìn mình liền quay ra cười một cái rồi ghé người khẽ nói vào tai cô:
“Sao? Nhớ em quá bây giờ gặp lại không đè nén được cảm xúc à?”
“Sao lại về nước?”
“Vì chị đó, cảm động không?”
Bạch Lộ Lộ nghe Hoắc Tử Trạch nói vậy chả ngại ngùng gì cả, không nghĩ nhiều liền lấy tay mà đẩy mặt cậu ra không thương tiếc rồi tập trung bài học. Hoắc Tử Trạch bên cạnh nhìn Bạch Lộ Lộ như vậy chỉ cười cười, cứ từ từ rồi sẽ thành công. Vẻ ngoài của Bạch Lộ Lộ tuy điềm nhiên, bình tĩnh vậy thôi nhưng trong lòng cô bây giờ đều đang sôi trào. Hàng vạn suy nghĩ cứ quanh quẩn không yên trong tâm trí cô. Thật sự là Hoắc Tử Trạch về nước học là vì cô sao? Thật sự cậu nguyện bỏ cả ước mơ của mình để về nước với cô sao? Không thể, đừng tự mình đa tình nữa! Cô đã tổn thương vì tình cảm một lần rồi không thể tiếp nhận thêm bất cứ tình cảm nào nữa. Cuộc sống hiện tại của cô là đang rất ổn rồi, việc bây giờ cô cần chú tâm vào chỉ là học thôi. Bạch Lộ Lộ cứ lắc đầu, rồi lại gật đầu gương mặt cứ biến đổi không ngừng làm Hoắc Tử Trạch bên cạnh đang trống tay ngắm nhìn phải phì cười. Chị gái này càng ngày càng moe biết sao bây giờ? Cuối cùng thì Bạch Lộ Lộ cũng trở về thực tại thoát khỏi những suy nghĩ không đâu, thấy Hoắc Tử Trạch cứ đang nhìn mình, Bạch Lộ Lộ cảm thấy hơi bí bách mà hắng giọng lên tiếng :
“Nhìn tôi làm gì? Học đi!”
Hoắc Tử Trạch lại cười cười không nói gì quay ra làm bài tập với những sơ đồ lai phức tạp AA BB Aa Bb đầy quen thuộc.
Cùng lúc đó tại lớp 11A1 cô giáo chủ nhiệm cũ quen thuộc bước vào lớp. Cả lớp đều vỗ tay nhiệt liệt chào mừng. Vẫn là những câu hỏi quen thuộc nghe đến phát ngán: Hè năm nay có vui không? Có đi chơi ở đâu không? Có tăng được nêm cân nào không? Cao thêm bao nhiêu? Sau khi giải quyết xong vấn để hỏi đáp thì cuối cùng cô giáo chủ nhiệm cũng nghiêm túc nói chủ đề chính:
“Có một sự đổi mới ở năm nay sẽ khiến tất cả vui vẻ đó chính là không phải chia theo ban nữa!”
Cô giáo vừa dứt lời cả lớp đã đập bàn đập ghế reo hò, ai ai cũng nhiệt tình hưởng ứng quyết định này. Năm nay Bộ trưởng bộ Giáo dục thật là có tâm nha. Phải biết chia ban là quyết định hết sức tàn nhẫn, không biết bao nhiêu cặp đôi đã phải chia tay vì việc này. Việc lựa chọn giữa ban tự nhiên hay ban xã hội cứ như việc lựa chọn giữa tình và tiền vậy, cực kì cân não. Tiểu Ái nghe được quyết định này cũng vô cùng vui vẻ và nhẹ nhõm vô cùng. Đêm hôm trước cô còn đang vô cùng lo lắng về việc chia lớp theo ban này. Vì cô học giỏi về những môn văn hóa xã hội hơn nên quyết định theo ban xã hội là thích hợp nhất nhưng cô lại vô cùng bối rối và không vui vì nhớ đến Dương Thuần Vũ. Cậu đương nhiên theo ban tự nhiên rồi, cứ nghĩ tới vấn đề này mà cả đêm Tiểu Ái trằn trọc mãi mới ngủ được nhưng bây giờ biết không phải chia ban nữa cô cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Nhưng Tiểu Ái cũng rất thắc mắc, nếu phải chia theo ban thì Dương Thuần Vũ sẽ chọn ban nào? Vừa có cái suy nghĩ trong đầu, Tiểu Ái liền quay người sang hỏi Dương Thuần Vũ liền:
“Này, nếu chia ban anh định theo ban nào?”
“Ban xã hội.”
Dương Thuần Vũ bình thản trả lời. Tiểu Ái vô cùng bất ngờ trước câu trả lời này. Học sinh đạt giải nhất kì thi Toán lại đi theo ban xã hội. Hợp logic không cơ chứ? Tiểu Ái không ngần ngại mà tiếp tục thắc mắc:
"Tại sao?”
“Đơn giản anh không thể tin tưởng em được nên phải đi theo giám sát.”
“Nhưng anh thiên về tự nhiên!”
“Không đồng nghĩa là anh ngu xã hội, thậm chí là anh còn khá nhé!”
Dương Thuần Vũ nói rồi cốc nhẹ vào trán Tiểu Ái. Tiểu Ái ngẫm lại cũng thấy đúng, mấy môn xã hội của Dương Thuần Vũ tuy không giỏi như cô nhưng điểm chưa bao giờ dưới 8 luôn dừng ở mức khá. Haiz... người yêu cô quá Perfect mà, đúng là chỉ có mỗi cô là đáng lo. Cả lớp đang hòa mình vào niềm vui thì thầy giáo hiệu trưởng đến cửa lớp hắng giọng thông báo sự tồn tại của mình. Cả lớp đang ồn ào nghe thấy liền quay lại bộ dạng ngoan ngoãn nghiêm túc đến giả dối. Thầy giáo hiệu trưởng đã thấy lớp nghiêm túc thì mới lên tiếng :
“Hôm nay lớp sẽ có bạn học sinh mới. Cô giáo chủ nhiệm và các bạn nhớ giúp đỡ bạn!”
Nói rồi một nam sinh bắt đầu bước vào lớp. Khi nhìn thấy bạn mới trong lớp bắt đầu reo hò, nhất là mấy bạn nữ. Vì cậu bạn này vô cùng điển trai. Tóc để đầu nấm, dáng vẻ không thân thiện cũng chả lạnh lùng. Cậu mang vẻ đẹp hao hao giống Mạc Hàn Lâm nhưng Mạc Hàn Lâm mang vẻ đẹp play boy với nụ cười ấm áp chính hiệu còn cậu bạn này sở hữu nụ cười đẹp nhưng mà là nụ cười nhếch. Chỉ cần cậu khẽ nhếch môi thôi cũng đã đủ hạ gục phái nữ rồi, vẻ đẹp này chính là kiểu bad boy trong truyền thuyết đây mà. Cậu bạn đứng trên bục giảng nhếch môi cười một cái rồi giới thiệu:
“Chào mọi người. Tôi là Tống Gia Huy, mong mọi người giúp đỡ.”
Cả lớp càng bàn tán xôn xao hơn khi biết danh tính của Tống Gia Huy. Đây là anh trai của Tống Giai Kỳ mà. Tiểu Ái lúc này vẫn còn ngớ người, Tống Gia Huy là cậu bạn tự luyến mà cô đã giúp đỡ một lần ở cuộc thi học sinh giỏi mà. Sao bây giờ cậu ta lại ở đây. Dương Thuần Vũ thấy ánh mắt của Tiểu Ái cứ dán chặt vào Tống Gia Huy mà cơn ghen nổi lên. Cậu gõ tay vào bàn hai tiếng rồi tỏ vẻ bực dọc nói:
“Lại bắt đầu. Ánh mắt dính chặt lên người ta rồi kìa.”
Tiểu Ái nghe Dương Thuần Vũ nói vậy mới trở về thực tại. Haiz.... lại ăn phải dấm chua rồi. Tiểu Ái đành phải quay ra nói ngon nói ngọt để "vuốt lông" Dương Thuần Vũ :
“Nào có, em chỉ say đắm mỗi mình anh thôi mà. Tại cậu bạn này từng đi thi cùng em, mức độ tự luyến muốn bực mình. Em quay xuống xem đồng hồ để biết mấy phút nữa vào giờ thi mà cậu ta ảo tưởng là em thích cậu ta. Anh có thấy ảo tưởng không cơ chứ!”
Dương Thuần Vũ nghe Tiểu Ái nói vậy mới hòa hoãn hơn chút. Cơ mặt bắt đầu dãn ra nhưng vẫn không chịu nhẹ giọng mà vẫn cố chấp lạnh nhạt nói:
“Ai bảo em cứ đi rắc thính linh tinh cho lắm vào. Em đừng tưởng anh không biết cái bản tính của em, cứ hễ xem phim nào có anh đẹp trai là nhận làm chồng. Cậu ta tưởng bở chắc cũng phải có nguyên nhân.”
“Ơ em oan nhá, ngoài những anh chồng trong phim của em thì anh cũng rất quan trọng được không. Mấy thứ nam nhân đó em thề là dù chỉ một người cũng không lọt vào mắt em. Ngay cả Mạc Hàn Lâm có nụ cười rất giống Trương Hạo Thiên mà em còn chả thích.”
Tiểu Ái tỏ vẻ bộ dạng oan ức nói. Dương Thuần Vũ chỉ lắc đầu thở dài mà không nói gì nữa. Lại cái chủ đề mấy anh chồng trong phim của cô lại tái diễn. Nhiều lúc cậu cảm thấy vô cùng mệt mỏi với cô người yêu ảo tưởng này của mình. Lúc nào cũng khoe mấy cái chủ đề Balanhan này với cậu, có hôm một hai giờ sáng gọi điện cho cậu chỉ để khoe phải lòng anh nam chính trong bộ phim Lê Hấp Đường Phèn mới ra. Đúng là yêu vào rồi mới biết đối phương điên đến mức nào mà.
Thầy hiệu trưởng bàn giao học sinh xong liền rời đi luôn, cô giáo bắt đầu lên tiếng về việc xếp chỗ ngồi :
“Tống Gia Huy? Xem chỗ nào được bây giờ? Được rồi, em ngồi cạnh Minh Tuyết đi. Chỗ cũ của Giai Kỳ đấy.”
Tống Gia Huy gật đầu tỏ ý đã biết rồi tiến về chỗ ngồi. Khi thấy Tiểu Ái cậu còn nhếch môi cười với cô một cái. Tiểu Ái cười xã giao đáp lại rồi cúi xuống học bài. Kết thúc tiết 1, Dương Thuần Vũ cùng Mạc Hàn Lâm đi xuống mua đồ ăn cho Tiểu Ái và Triệu Lệ Manh. Triệu Lệ Manh lúc này đã nhảy tót lên ngồi chung với Tiểu Ái mà tán gẫu rồi.
“Ê, mày có cảm thấy lớp mình dành hết phần trai đẹp của trường rồi không? Trai đẹp của trường toàn vào lớp mình cả. Giá như em Hoắc Tử Trạch mà cố gắng thêm tí nữa nhảy lên lớp mình học thì ngon!”
Triệu Lệ Manh ngồi bên cạnh Tiểu Ái lải nhải. Tiểu Ái chỉ biết cười khẩy. Thật ra Hoắc Tử Trạch cũng đủ khả năng để nhảy lên lớp cô họ nhưng nó không thích đó, vì muốn học cùng Lộ Lộ mà. Ai ép được? Tiểu Ái nhìn bộ dạng si mê cái đẹp của Triệu Lệ Manh mà nhẫn tâm buông một câu:
“Có thừa khả năng nhưng em ấy cũng chả muốn lên. Mà mày như này ông Lâm không nói gì à?”
“Nói cái gì? Dám chắc, nói tao giận cho có mà khổ.”
“Mày hành nó ít thôi. Nó chán nó bỏ chetme mày.”
“Nào nào, cái mồm cái mồm. Học sinh giỏi văn mà buông mấy cái câu không có thuần phong mỹ tục này à?”
Vâng lại chuyên mục cà khịa giữa Tiểu Ái và Triệu Lệ Manh bắt đầu. Đang cà khịa, châm chọc nhau vui vẻ thì Tống Gia Huy quay xuống cười cười nói:
“Cô gái quay bút. Gặp nhau rồi!”
“Ừ, thật bất đắc dĩ. ”
Tiểu Ái lạnh nhạt đáp lại. Qua tiếp xúc với Tống Giai Kỳ, Tiểu Ái sinh ra bài xích với tất cả những người của Tống Gia. Tống gia bây giờ vẫn bình ổn vì ba cô chưa thể điều tra được tội lỗi gì của nhà bọn họ nên vẫn còn ngang nhiên lắm. Huống chi Tống Gia Huy lại là anh trai sinh đôi của Tống Giai Kỳ cộng thêm sự việc trước đó nên Tiểu Ái khá không thích cậu. Triệu Lệ Manh bên cạnh đang ngơ ngơ ngác ngác không hiểu gì liền lên tiếng:
“Hai người quen nhau à?”
“Chung phòng thi!”
Tiểu Ái vẫn bộ dạng lạnh nhạt trả lời. Tống Gia Huy không cảm thấy khó xử mà còn nhếch môi cười thích thú. Gương mặt cậu tiến sát đến chỗ Tiểu Ái rồi khẽ nói:
“Hôm nay tôi mời cậu đi ăn để cảm ơn vụ hôm trước? ”
Tiểu Ái đang định đẩy ra thì đúng lúc này một tiếng nói quen thuộc vang lên ở cửa lớp khiến Tiểu Ái, Triệu Lệ Manh và Tống Gia Huy phải giật mình :
“Bạn học Tống Gia Huy, cô ấy là người yêu tôi mong cậu có thể tránh ra xa một chút!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.