Chương 28: Đảo ngược
Erly
04/01/2021
#69
Lão nói với tôi rằng: "Thanh xuân của anh ngắn lắm, em cứ dây dưa không chịu cưới thế này thì có phải đã sớm nghĩ đến chuyện bỏ rơi anh không?"
Tôi 24, lão 25, không nhất thiết phải nói như vậy đâu.
#70
Lão có khả năng biến hóa vô cùng thần kỳ, muốn trẻ con có trẻ con, muốn trưởng thành có trưởng thành. Trong mắt người ngoài, lão là một kẻ lạnh lùng cao ngạo, trong mắt tôi, lão là một người chín chắn nhưng thích bày trò chọc phá.
Lão Tam từng nói, trước đây lão kiêu căng chảnh chọe lắm, mấy cô bạn gái cũ của lão đều phải là người chủ động, ngay cả tỏ tình cũng là con gái người ta mở lời trước.
Tôi còn được biết, nhóm bạn thân của lão vì chuyện lão theo đuổi tôi mà thức trắng một đêm để bàn xem lão có gặp vấn đề hay chấn động gì về tâm lý không mà kịp cứu chữa.
Tôi biết, là trước đó lão vẫn chưa suy nghĩ nghiêm túc về chuyện tình cảm. Lão có rất nhiều bạn bè, một phần đều nhờ tính tình dễ hòa nhập với mọi người nhưng lúc nào cũng bày ra bộ mặt khó gần nên ai cũng nghĩ lão kiêu ngạo.
Có điều, ai cũng nói rằng từ lúc tôi xuất hiện lão như một con người khác, lúc nào cũng cười nói, có khi còn ôm điện thoại cười ngẩn ngơ như tên ngốc, những lúc ấy nhóm bạn thân lão vô cùng hoảng loạn về tinh thần vì sốc.
#71
Trước khi gặp tôi, đam mê lớn nhất của lão là IT, lão có thể ngồi trong phòng ôm máy tính suốt một ngày mà không thấy chán, nhưng sau khi gặp tôi, chỉ cần có thời gian rảnh lão sẽ chạy sang nhà nói đủ thứ chuyện trên đời dưới đất cho tôi nghe.
Lão nói: "Thế giới của anh đơn giản lắm, từ lúc em bước vào liền ngửi thấy toàn mùi tình yêu"
Tôi:"..."
Nghe cứ sao sao đấy.
#72
Có lần lão thấy một bài viết trên mạng nói về một cặp đôi ngoài đời thật, nhân vật nữ chính chia tay bạn trai chỉ vì anh ta mua cho cô gái đó son màu hồng, lão xem xong bức xúc nói với tôi: "Không phải đều là son sao? Màu hồng với màu đỏ đều giống như nhau mà"
Tôi lắc đầu, nghiêm túc giải thích cho lão hiểu: "Son hồng chính là thuốc độc dìm chết nhan sắc của con gái"
Biểu cảm lão như nhận ra điều gì đó, cười cười ngây ngô: "May quá, lúc trước em nói không thích màu hồng nên anh mới tránh được"
Đến khi lão nhắc lại tôi mới nhớ, quả thật tôi từng nói với lão không thích màu hồng, đã lâu như vậy lão vẫn luôn nhớ, mỗi lần mua son cho tôi đều chọn màu đỏ.
#73
Mỗi lần tôi gọi lão thẳng bằng tên, lão lại cau có khó chịu nhìn tôi, còn luôn miệng mắng tôi không lễ phép, lớn hơn một tuổi cũng là lớn hơn, không được tùy tiện gọi trống không như vậy, thế mà lúc tôi gọi chồng ơi lại cười toe toét, tự động chạy đến cho tôi sai vặt.
Thật ra, con trai vẫn có chút bản tính trẻ con trong người, chỉ là có người không thể hiện rõ ràng, có người lại dễ dàng nhìn thấy. Tính lão dễ giận cũng dễ dỗ dành, phần lớn đều cố tình làm nũng gây sự chú ý, nhưng vì lão đẹp trai nên tôi đều chấp nhận hết.
Lão nói gặp tôi rồi lão mới biết ngoại hình quan trọng thế nào, xấu thì không được để mắt đến, đẹp thì bị xem là đểu, nhưng đẹp trai lẫn mặt dày thì tỷ lệ theo đuổi thành công bao giờ cũng cao hơn.
Lão nói: "Lúc trước anh theo đuổi em cực khổ như vậy, bây giờ có đánh chết anh cũng không buông"
Dừng một chút, lão thẹn thùng nhìn tôi, nhắc khéo: "Em phải đền bù cho thỏa đáng"
Tôi: "..."
Đừng nói những lời ám muội như thế.
#74
Có một khoảng thời gian ngắn, chắc chỉ khoảng hai ba ngày, mỗi lần nói không đúng ý lão lão liền quay ra dỗi, im lặng thì lão lại trách vô tâm, hỏi sao không dỗ, đến lúc dỗ thì lại nói "Toàn lời giả dối" rồi bắt tôi làm cái này cái kia cho lão.
Hôm ấy tôi không thèm để ý đến lão, chỉ nhẹ nhàng nói một câu: "Anh cứ giận đi, em không dỗ nữa đâu, nhưng mà trong lúc anh giận em muốn làm gì thì làm nhé?"
Lão quay qua trách cứ tôi: "Yêu người ta mà thái độ như vậy à?"
Tôi bình thản đáp: "Anh cứ giận đi, xem ai thiệt thòi thì biết"
Kể từ giây phút đó, tần suất lão giận dỗi vô cớ giảm đi hẳn, nhưng thói quen đó lại không bỏ được. Mặc dù trong cuộc tình này tôi đóng vai nữ chính, nhưng dường như lão cầm nhầm kịch bản của tôi mất rồi.
Lão nói với tôi rằng: "Thanh xuân của anh ngắn lắm, em cứ dây dưa không chịu cưới thế này thì có phải đã sớm nghĩ đến chuyện bỏ rơi anh không?"
Tôi 24, lão 25, không nhất thiết phải nói như vậy đâu.
#70
Lão có khả năng biến hóa vô cùng thần kỳ, muốn trẻ con có trẻ con, muốn trưởng thành có trưởng thành. Trong mắt người ngoài, lão là một kẻ lạnh lùng cao ngạo, trong mắt tôi, lão là một người chín chắn nhưng thích bày trò chọc phá.
Lão Tam từng nói, trước đây lão kiêu căng chảnh chọe lắm, mấy cô bạn gái cũ của lão đều phải là người chủ động, ngay cả tỏ tình cũng là con gái người ta mở lời trước.
Tôi còn được biết, nhóm bạn thân của lão vì chuyện lão theo đuổi tôi mà thức trắng một đêm để bàn xem lão có gặp vấn đề hay chấn động gì về tâm lý không mà kịp cứu chữa.
Tôi biết, là trước đó lão vẫn chưa suy nghĩ nghiêm túc về chuyện tình cảm. Lão có rất nhiều bạn bè, một phần đều nhờ tính tình dễ hòa nhập với mọi người nhưng lúc nào cũng bày ra bộ mặt khó gần nên ai cũng nghĩ lão kiêu ngạo.
Có điều, ai cũng nói rằng từ lúc tôi xuất hiện lão như một con người khác, lúc nào cũng cười nói, có khi còn ôm điện thoại cười ngẩn ngơ như tên ngốc, những lúc ấy nhóm bạn thân lão vô cùng hoảng loạn về tinh thần vì sốc.
#71
Trước khi gặp tôi, đam mê lớn nhất của lão là IT, lão có thể ngồi trong phòng ôm máy tính suốt một ngày mà không thấy chán, nhưng sau khi gặp tôi, chỉ cần có thời gian rảnh lão sẽ chạy sang nhà nói đủ thứ chuyện trên đời dưới đất cho tôi nghe.
Lão nói: "Thế giới của anh đơn giản lắm, từ lúc em bước vào liền ngửi thấy toàn mùi tình yêu"
Tôi:"..."
Nghe cứ sao sao đấy.
#72
Có lần lão thấy một bài viết trên mạng nói về một cặp đôi ngoài đời thật, nhân vật nữ chính chia tay bạn trai chỉ vì anh ta mua cho cô gái đó son màu hồng, lão xem xong bức xúc nói với tôi: "Không phải đều là son sao? Màu hồng với màu đỏ đều giống như nhau mà"
Tôi lắc đầu, nghiêm túc giải thích cho lão hiểu: "Son hồng chính là thuốc độc dìm chết nhan sắc của con gái"
Biểu cảm lão như nhận ra điều gì đó, cười cười ngây ngô: "May quá, lúc trước em nói không thích màu hồng nên anh mới tránh được"
Đến khi lão nhắc lại tôi mới nhớ, quả thật tôi từng nói với lão không thích màu hồng, đã lâu như vậy lão vẫn luôn nhớ, mỗi lần mua son cho tôi đều chọn màu đỏ.
#73
Mỗi lần tôi gọi lão thẳng bằng tên, lão lại cau có khó chịu nhìn tôi, còn luôn miệng mắng tôi không lễ phép, lớn hơn một tuổi cũng là lớn hơn, không được tùy tiện gọi trống không như vậy, thế mà lúc tôi gọi chồng ơi lại cười toe toét, tự động chạy đến cho tôi sai vặt.
Thật ra, con trai vẫn có chút bản tính trẻ con trong người, chỉ là có người không thể hiện rõ ràng, có người lại dễ dàng nhìn thấy. Tính lão dễ giận cũng dễ dỗ dành, phần lớn đều cố tình làm nũng gây sự chú ý, nhưng vì lão đẹp trai nên tôi đều chấp nhận hết.
Lão nói gặp tôi rồi lão mới biết ngoại hình quan trọng thế nào, xấu thì không được để mắt đến, đẹp thì bị xem là đểu, nhưng đẹp trai lẫn mặt dày thì tỷ lệ theo đuổi thành công bao giờ cũng cao hơn.
Lão nói: "Lúc trước anh theo đuổi em cực khổ như vậy, bây giờ có đánh chết anh cũng không buông"
Dừng một chút, lão thẹn thùng nhìn tôi, nhắc khéo: "Em phải đền bù cho thỏa đáng"
Tôi: "..."
Đừng nói những lời ám muội như thế.
#74
Có một khoảng thời gian ngắn, chắc chỉ khoảng hai ba ngày, mỗi lần nói không đúng ý lão lão liền quay ra dỗi, im lặng thì lão lại trách vô tâm, hỏi sao không dỗ, đến lúc dỗ thì lại nói "Toàn lời giả dối" rồi bắt tôi làm cái này cái kia cho lão.
Hôm ấy tôi không thèm để ý đến lão, chỉ nhẹ nhàng nói một câu: "Anh cứ giận đi, em không dỗ nữa đâu, nhưng mà trong lúc anh giận em muốn làm gì thì làm nhé?"
Lão quay qua trách cứ tôi: "Yêu người ta mà thái độ như vậy à?"
Tôi bình thản đáp: "Anh cứ giận đi, xem ai thiệt thòi thì biết"
Kể từ giây phút đó, tần suất lão giận dỗi vô cớ giảm đi hẳn, nhưng thói quen đó lại không bỏ được. Mặc dù trong cuộc tình này tôi đóng vai nữ chính, nhưng dường như lão cầm nhầm kịch bản của tôi mất rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.