Love In Real Life

Chương 11: Yêu xa

Erly

04/01/2021

#28

Lão cùng lão Nhất và nhóm sinh viên giỏi được mời ở lại làm dự án cho trường, để tiết kiệm thời gian và thuận tiện nên lão quyết định thuê trọ ở lại thành phố cùng lão Nhất. Mỗi ngày, lão đều gọi điện kể cho tôi nghe tình hình của lão, luôn luôn than vãn một câu: "Anh nhớ em đến mức ăn không ngon ngủ không yên, cơ thể héo hon như biển cạn đá mòn"

Tôi ngoại trừ cười bất lực còn có thể trả lời thế nào?

Hơn hai tuần xa nhau, mẹ lão rủ tôi đi thăm lão sẵn tiện kiểm tra xem lão bên ngoài có lén lút trêu hoa ghẹo nguyệt hay không. Đến phòng trọ lão đang ở là bốn căn nhà nối tiếp nhau, căn lão ở gần phía trong cùng, tranh thủ còn sớm, tôi và mẹ lão đi chợ gần đó mua đồ về nấu cơm tối cho lão và lão Nhất.

Lúc về, có hai cô gái ở sát bên căn lão ở phấn khích hỏi han rồi gọi mẹ lão bằng mẹ ngọt xớt, mẹ lão nhân cơ hội điều tra lão, ví dụ như có dẫn con gái về hay nghe lão có cặp kè cô nào không. Mấy cô gái nói không khiến tôi vui mừng trong lòng, kết quả mấy cô gái đó lại nói có mấy cô đó rồi dẫn gái về chi nữa, còn tự hào khoe giặt đồ giùm lão và bạn lão, vả lại thường xuyên nấu cơm cho rồi ăn chung.

Tôi nuốt ngược cơn giận vào bụng, miệng vẫn cố nặn ra nụ cười hết sức gượng gạo.

Mẹ lão thở ra hậm hực bằng mặt không bằng lòng hỏi thêm: "Tụi con có nghe tụi nó nhắc gì về bạn gái không?"

Mấy cô gái bình thản đáp, xua tay lắc đầu: "Con có hỏi mà mấy ảnh cười không à"

Cơn giận trong bụng tôi bùng lên đến đỉnh đầu, ngày còn theo đuổi thì câu nào câu nấy ngọt như mật, xa nhau mấy tháng liền lật mặt.

Gần năm giờ chiều lão về tới, lão xuống xe mừng rỡ đi thẳng đến chổ tôi nhưng hỏi mẹ lão: "Mẹ lên hồi nào vậy?"

Mẹ lão đáp qua loa: "Hồi nãy"

Lão đến ôm mặt tôi: "Gặp anh không vui hả?"



Vui? Tôi mỉm cười giả vờ như chưa có chuyện gì, tôi gỡ tay lão ra cắn răng nói: "Vui chứ"

Ánh mắt lão liếc ngang liếc dọc rồi lại nhìn tôi hết sức cẩn trọng: "Có chuyện gì rồi phải không?"

Mẹ lão không đợi liền đánh tay lão hối thúc: "Mở cửa, vô nhà nói chuyện"

Sau khi cánh cửa nhà vừa khép lại, mẹ lão đánh lên bả vai lão một cái rõ to, giận dữ mắng: "Mày lên đây làm hay cặp kè con này con kia?"

Lão đau đớn ôm vai, vẻ mặt vô cùng hoang mang như không hiểu chuyện gì đang xảy ra: "Con có cặp kè ai đâu"

"Trước mặt tao mà mày còn chối hả?"

Nhận thức được sự việc, lão cười ngây ngô: "Con với mấy đứa đó có gì đâu"

Lão nhìn sang tôi, tôi lạnh lùng quay mặt đi, lão vội chạy tới ôm tay tôi: "Vợ ơi anh nói thiệt mà, anh với mấy đứa đó không có gì hết"

"Được, vậy còn chuyện giặt giùm quần áo, nấu cơm ăn chung là sao?"

Mặt lão ngây thơ: "Tụi anh không có thời gian nên bồ thằng Thanh ở chung giúp thôi mà"

Nói gì cũng cãi được, tôi tức giận không muốn nói nữa.

Lão đẩy mẹ lão vào bếp: "Mẹ nấu cơm đi, con có chuyện riêng"



Mẹ lão gằng giọng: "Liệu hồn đó nha"

Sau khi mẹ lão đi khỏi, lão nắm tay tôi kéo lên gác, lên đến thì lão đóng cửa khóa lại, nhanh chóng cởi áo, tôi sợ hãi quay người bỏ chạy. Xui thay, bị lão nắm lại đè xuống, tim tôi lúc ấy ngỡ như văng ra ngoài, tôi sợ nhưng vẫn tỏ ra cứng rắn: "Anh muốn gì?"

Lão cười ranh ma: "Chứng minh trong sạch"

Lão vừa cúi đầu xuống tôi lập tức đưa hai tay lên che mặt, tôi nghe lão thở dài một hơi: "Oan quá, anh thật sự không làm gì sai mà, nếu anh nói dối ra đường..."

"Im!" Tôi hoảng loạn hét lên ngắt lời không cho lão tùy tiện thề thốt linh tinh.

Lão hôn lên môi tôi liên tục như muốn thoả nỗi nhớ: "Anh thề đó"

Dù sao lâu rồi mới gặp, tôi không muốn mấy chuyện này làm ảnh hưởng, tôi đẩy lão ra rồi ngồi dậy đe doạ lão: "Chuyện này em tính sau, tốt nhất là không có gì, không thì em thiến anh"

Lão cười gian: "Có muốn kiểm tra hàng trước không?"

Tôi đá vào chân lão: "Tắm rồi ăn cơm"

Lão bỗng ôm lấy chân tôi nài nỉ: "Em không định coi nó còn tốt hay mốc rồi hay sao?"

Tôi buồn cười đá lão thêm cái nữa: "Để cho nó mốc luôn đi"

Xuống dưới phụ mẹ lão nấu cơm, lão ôm quần áo vào toilet, đi ngang còn nhìn tôi đe dọa kiểu "Nhớ mặt đó".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Love In Real Life

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook