Chương 15
Ngốx
08/04/2014
12g tối :
Hắn gặp lại Vinh zà Duy ở nhà hắn, cả 3 “ trang pị “ cho mình những thứ chủ đạo đều là màu đen – pí ẩn, lạnh lùng zà cực … nguy hiểm. Hắn thì chọn cho mình 1 chiếc áo sơ mi trắng kèm theo là 1 chiếc áo khoác ghi lê đen pên ngoài, quần Jean đen zà 1 đôi giày Nike cũng đen nốt, đội 1 chiếc mũ lưỡi trai đen trên đó có in chữ NMH màu trắng nổi pật zà đeo chiếc đồng hồ Le Chateau cực đẹp … Vinh thì mặc 1 chiếc áo sơ mi sọc đen pên trong (xăn tay áo lên nhéz) cùng 1 chiếc áo thun Ck trắng pên ngoài, vs quần túi đen, giày Adidas trắng, đeo 1 chiếc kính đen trông đầy uy lực … Duy zẫn vs phong cách khá lãng tử : áo thun trắng có ziền đen ở phần cổ zà tay áo – choàng thêm 1 chiếc khăn màu đen rách te tua, quần kaki đen zà đôi giày D&G trắng, cúi cùng là chiếc kính gọng đen (dạng kính cận – tên Duy này cận nhẹ nhưng màh những lúc cần thiết thì zẫn phải đeo, đôi khi lúc học cũng đeo đấy ạh ^^)… Chuẩn pị xong, cả 3 leo lên xe đến chỗ “ chạm trán “ … Chỉ zài phút sau, 3 chiếc xe SH – đỏ (của Duy), Air Blade – đen (của hắn) zà PCX – xám (của Vinh) đã dựng ngay trước quán Night – 1 wán cũng thuộc sở hữu của 3 ngừi họ . Pước zào trong vs 3 khuôn mặt ko hề có chút piểu cảm nào, chưa đầy zài phút sau pọn kia cũng đến (khoảng zài chục ngừi, dẫn theo 2 cô gái pị pịt miệng, trói tay, khuôn mặt dường như đã đỏ tấy lên pởi những cú đánh, zà trên ngừi đầy những zết thương đã khô máu …). Dẫn đầu pọn đó là thằng Kiệt – đã rất nhìu lần chạm mặt vs 3 ngừi họ nhưng chưa pao giờ giành chiến thắng, tuy nhiên ở trận này … Kiệt đã nắm đc điểm yếu của pọn họ …
_ Lâu rùi ko gặp nhỉ? – Kiệt cừi đầy ngạo nghễ
_ Hừ, lần này lại là gì nữa đây? – Vinh ih đến chỗ quầy rượu zà chọn cho mình 1 chai rượu mạnh, mở nắp zà rót đầy zào 4 ly … zà pước tới đưa cho hắn, Duy … mắt nhìn chằm chằm zào 2 cô gái đó … (zẫn chưa nhận ra zì khoảng cách đứng khá xa nên ko nhìn rõ)
_ Mời – Vinh lạnh lùng nói, đưa ly rượu ra cho Kiệt
_ Chu đáo wá nhỉ – Nhận lấy zà ún cạn …
_ Sao? Có gì nói mau, tụi này ko có thời gian – Duy nhìn Kiệt vs đôi mắt cực kì păng lạnh …
_ Hà hà, làm gì màh nóng dữ zậy? Tụi này còn chưa mang đến cho 3 ngừi 1 pất ngờ nho nhỏ màh …
Nói rùi way lại ra hiệu cho mý thằng đàn em dẫn 2 cô gái đó lên … hất mặt nhìn 3 ngừi kia :
_ Thế nào? Pất ngờ dành cho 3 ngừi đấy – Cừi lớn
Zừa nhìn thý 2 cô gái đó, cả 3 ngừi đều hoảng hốt, Duy zà Vinh hét lên :
_ TỤI MÀY DÁM … THẢ 2 NGỪI ĐÓ RA … MAU – 2 cô gái đó chính là nó zà con Ngọc …
_ Định thế nào đây? Tụi này đã nắm trong tay 1 lợi thế rất lớn, 3 ngừi nghĩ tụi này sẽ để mất điều đó sao?
_ Tụi mày mún gì? – Hắn póp chặt tay lại đầy zẻ tức giận, nhưng cố kìm nén lại nói
_ Mún gì àh? Mày hỏi hơi thừa đấy Huy àh … thả 2 con mồi ngon này ra ư? tao ko thể … nhưng … trừ khi … 3 đứa mày … chịu đứng yên cho tụi tao đánh … tới chết … thì may ra … tao còn có thể … suy nghĩ lại – Kiệt zuốt ze khuôn mặt nó zà con Ngọc, way sang 3 ngừi họ nói zẻ thách thức …
3 ngừi họ nhìn nhau, có cùng chung suy nghĩ – họ sẽ pằng lòng (zà đó cũng là 1 dấu hiệu cho pik … cả 3 đã có cách để cứu nó zà con Ngọc … cũng đồng thời … tụi kia … S-Ẽ-P-H-Ả-I-C-H-Ế-T … CHẮC CHẮN LÀ NHƯ ZẬY …). Cả 3 cùng nói :
_ Tụi tao đồng ý
_ HAHAHAHAHA … đc … đc lắm … tao pắt đầu thik cách giải quyết của tụi mày rùi đó … zậy thì … chúc zui zẻ nhéz … HAHAHAHAHA … – Tiếng cừi của Kiệt zừa dứt là đồng loạt mấy chục thằng cầm zũ khí cùng xông tới chỗ 3 ngừi kia đang đứng – trên tay zẫn đang cầm 3 ly rượu, chẳng tỏ ra sợ sệt gì … Sau đó là âm thanh của những cú đấm, đá của tụi kia dành cho 3 ngừi họ, 3 ngừi đã khuỵu xún, máu đã chảy ra rất nhìu – trên mặt, trên tay, chân, ở pụng … nó zà con Ngọc nước mắt chảy dài, nhìn 3 ngừi kia pị đánh như zậy thì cảm thấy rất đau – trái tim như đang pị póp nghẹn lại … nhưng ngược lại … 3 ngừi kia zẫn chẳng tỏ ra đau đớn hay chịu thua cả … trên mặt họ lúc này … chỉ có đôi mắt lạnh zà trên khóe miệng … nở 1 nụ cừi đầy khinh pỉ … zà cũng chứng tỏ … pọn kia … SẮP – ZÀ – SẼ – PHẢI – CHẾT … Sau 1 hùi dường như nghĩ là 3 ngừi họ đã chịu ko nổi, pọn đó dừng lại zà pước đến thông páo vs thằng Kiệt :
_ Đã xong rùi thưa đại ca
_ Tốt! Hahahaha – Kiệt cừi đầy sảng khoái, đứng lên chuẩn pị mở cửa pước ra … (nó zà con Ngọc zẫn pị pịt miệng zà trói tay, đang đứng nhìn 3 ngừi họ nằm pất động dưới đất màh nước mắt ko ngừng chảy ra …)
Những cú đánh của pọn kia đã làm giảm rất nhìu sức lực của 3 ngừi họ … Cả 3 đang gắng gượng đứng dậy, cũng zừa lúc 1 nhóm ngừi chạy zào quán zà 1 cuộc chiến nữa xảy ra zà ngừi cầm đầu ko ai khác chính là Bảo – zì đã nhận đc tin nhắn của hắn páo rằng hãy pố trí ngừi xung wanh wán để có thể zào ứng phó kịp lúc nếu có chiện ko hay xảy ra … zà pây giờ … chính là lúc chiện ko hay xảy ra. Pọn thằng Kiệt ko kịp trở tay nên chỉ 1 lúc sau là pọn đó hầu như đã gặp thần chết cả rùi ^^. Nhưng duy chỉ có thằng Kiệt là pị trói lại zà đích thân Bảo dẫn đến trước mặt 5 ngừi họ (nó zà con Ngọc đã đc ngừi của Bảo mở trói) zà nói :
_ Em đã chậm trễ nên khiến mọi ngừi pị thế này … em thật sự xin lỗi – Bảo cúi gập ngừi xún
_ Ko sao, mọi ngừi ổn màh, nhóc cứ để thằng này cho tụi anh, nhóc zề trước ih, sẵn “ dọn dẹp “ mý thằng kia lunz dùm pọn anh nhaz – Vinh đặt tay lên zai Bảo cừi nói
_ Zạ, zậy em xin phép – Bảo lễ phép cúi đầu chào
_ Ừhm, cảm ơn nhóc nhìu nhaz – Hắn nhìn Bảo cừi
_ Zạ ko có gì đâu ạh, giúp đc mý anh là em zui rùi – Bảo cũng cừi
_ Nhóc zề đi, có gì thì tụi anh sẽ gọi – Duy xoa đầu Bảo (3 ngừi đó thương Bảo lém, xem Bảo như 1 ngừi em của mình zậy, Bảo đã ih theo giúp 3 ngừi họ từ lúc họ mới lập ra zà cầm đầu 1 số păng nhóm lận màh ^^ – ở cúi chap sẽ giới thiệu kĩ hơn zề nhân zật này cho mọi ngừi pik nhaz ).
_ Zạ, chào mọi ngừi – Bảo chào lần nữa rùi pước ih …
_ 3 ngừi ổn chứ? Có pị thương nhìu ko? – Nó vs con Ngọc lo lắng nhìn 3 ngừi
_ Ko ổn lắm, nhưng chưa chết là may – Hắn nhìn nó cừi
_ Còn giỡn đc nữa hả? – Nó lườm (nhưng lo lắm đấy)
_ Hì hì, tụi tui ko sao đâu, 2 ngừi đừng lo – Vinh cừi
_ Màh 2 ngừi cũng ko sao chứ? Tay chảy máu kìa, cả trên mặt nữa … – Hắn đưa tay chạm zào mặt nó … nhưng zội zàng rút tay lại ngay …
_ Ờh … hì … tui ko sao … – Nó ráng cừi (nó cũng rất ngại khi hắn chạm tay lên mặt nó như zậy, đồng thời là tim đập “ rộn ràng “ hơn )
_ Thôi đừng lo cho nhau nữa, chiện pây giờ cần làm là xử thằng này đây – Duy khoanh tay lại, nhìn thằng Kiệt đầy căm phẫn …
_ 2 ngừi đi theo tui – Hắn nắm tay 2 đứa nó dắt ih đến 1 phòng đặc piệt zà pảo :
_ 2 ngừi ngồi đây đợi, tụi tui xử thằng kia xong chúng taz sẽ nói chiện sau …
_ Ừhm, đc rồi, nhưng 3 ngừi phải cẩn thận đó – con Ngọc nhắc
_ Đc rùi, đừng lo
_ 3 ngừi màh pị gì nữa thì đừng trách tui – Nó nhìn hắn đầy zẻ lo lắng (zậy màh lại phán 1 câu … chả ăn nhập =.=)
_ Pik rùi thưa cô nương – Hắn zỗ đầu nó rùi pước ra ngoài, khóa cửa phòng lại …
_ Xong chưa? – Duy hỏi
_ Ok, pắt đầu thôi – hắn nói zà xoay phần zành nón ra phía sau …
_ Cuộc zui pắt đầu rùi – Vinh nói rùi đeo kính zào
Sau câu nói của Vinh là hàng loạt những cú đấm, đá … dành cho thằng Kiệt zẫn đang pị trói chặt tay zà chân. Mặc cho Kiệt kêu la, zan xin nhưng 3 ngừi họ zờ như ko nghe thấy, zẫn típ tục “ xả “ ra những cú đánh đầy uy lực zà căm thù … Sau 1 hùi dường như đã hài lòng, 3 ngừi mới tạm dừng lại (hiển nhiên pây giờ thằng Kiệt đang nằm “ lăn lộn “ dưới đất …). Hắn lấy 1 chiếc ghế ngồi xún:
_ Mày đau chứ? Zà nếu có chết thì zẫn phải nhớ rằng : ĐỪNG PAO GIỜ ĐỤNG ZÀO PẠN CỦA MINH HUY NÀY, TÍNH MẠNG CỦA MÀY … KO PẢO ĐẢM ĐÂU …
_ Xin anh … đừng giết tui màh … tui lạy anh … tha cho tui đi – Thằng Kiệt cố gắng pò tới gần hắn zan xin
_ Nếu mày pik trước thì đã ko làm những điều dại dột như zậy … nhưng wá muộn rồi … mày đã dám dụng zào ngừi con gái của tao … thì mày SẼ PHẢI CHẾT – Hắn nhấn mạnh 3 chữ cúi
_ Tụi tao đã nhân nhượng cho mày nhìu lần rùi, nhưng lần này thì ko thể, mày hỉu chứ? – Vinh cũng đầy tức giận
_ Zượt wá sức chịu đựng của tao rùi … con ngừi màh, ai cũng zậy cả, khi pị dồn ép wá mức thì họ sẽ thế nào, mày pik rõ màh phải ko? Zậy thì xem như hum nay là ngày cúi cùng mày đc sống trên thế giới này rùi … – Duy móc 1 cây súng ra, nhìn sang 2 ngừi kia cũng đang cầm trên tay 2 cây súng … (Bảo đã đưa cho 3 ngừi lúc ” trận chiến ” thứ 2 đang diễn ra)
_ Đừng … đừng màh …
“ ĐOÀNG “ … cùng 1 lúc … cả 3 ziên đạn đều đc pắn ra … máu chảy ướt đẫm cả nền đất … mùi tanh nồng cũng đã pốc lên … CHẾT … KẾT THÚC … !
Duy móc đt ra gọi cho Bảo :
_ Nhóc tới wán Night xử lý nốt thằng Kiệt dùm tụi anh, sẵn gọi ngừi lau dọn zà sắp xếp lại wán dùm tụi anh lunz nhaz – Rùi pước zào phòng có 2 đứa nó trong đó … rùi cả 5 ngừi pước ra khỏi wán, leo lên xe chạy tới 1 nơi khác …
Tại nhà hắn :
_ Nước này, 4 ngừi ún ih – Hắn cầm ra mý chai nước vs 5 cái ly đặt xún pàn
_ Tks – Nó rót nước ra ly
_ Àh, để tao ih xử lý mý cái zết thương này đã – Duy pước zào lấy ra 1 hộp y tế …
_ Đây, để tui làm cho – Con Ngọc giựt cái hộp rùi kéo tên Duy xún ngồi cạnh, làm tên Duy cũng khá pất ngờ nhưng trong lòng cảm thý rất zui …
_ Vinh cũng lại đây ih, Vi păng zết thương cho – Nó nói chưa dứt câu Vinh đã ngồi xún cạnh nó …
Chỉ còn lại hắn – hắn sờ zào những zết thương trên mặt mình, thầm cừi 1 mình zà nghĩ rằng : “ Em thiện zị wá đấy nhéz … sao ko păng cho anh … màh lại làm cho Vinh chứ … “.
Đang mải ngồi suy nghĩ thì tiếng gọi của nó làm hắn pừng tỉnh :
_ Nè, có mún păng zết thương hok? Tui làm cho
_ Àh … ừhm – Rùi pước wa ngồi cạnh pên nó … Nó lấy thuốc sát trùng ra đổ 1 ít zào pông gòn rùi thấm lên mặt hắn … rùi păng lại … nó làm khá nhẹ zì sợ hắn sẽ đau … zà sợ nó cũng sẽ đau …
_ Xong rùi đó – Nó đang loay hoay dọn dẹp zà định đứng lên … thì :
_ Khoan đã … zết thương của cô … cũng chưa păng lại màh … ngồi xún … tui làm cho – Hắn nắm tay nó kéo lại
_ Thui khỏi, lát con Ngọc làm cho tui cũng đc òi – Nó way lại cừi (làm mặt hắn đỏ hơn wả cả chua lunz ^^, nhưng cũng may là nó ko nhận ra điều đó )
Ko nói ko rằng gì nữa, hắn kéo nó ngồi xún lunz rùi pắt đầu păng cho nó … ở ghế pên cạnh, Duy cũng đang păng cho con Ngọc … lúc này thì Vinh lại là ngừi pùn … Vinh nhìn hắn ân cần păng cho nó màh cảm thý nhói lòng zà khó chịu nên pước ra ngoài zườn …
1 lúc sau 2 “ cặp “ kia cũng đã păng xong cho nhau … nó way wa thì thý Vinh ko còn ngồi ở đó nữa, nên liền pước ra ngoài tìm :
_ Ah, thì ra là Vinh ở đây àh … làm Vi tìm nãy giờ – Nó cừi khi nhìn thý Vinh đang ngồi trầm ngâm …
_ Àh … hì – Vinh cừi (nhưng zẫn cảm thý rất đau lòng)
_ Màh sao Vinh ra đây zạ? Ở ngoài đây lạnh lắm, cũng khuya rùi đó, zào trong ih – Nó kéo tay Vinh đi zào trong … nhưng Vinh đã kéo nó lại … làm nó ngã zào lòng Vinh :
_ 1 chút thôi … đứng đây … như thế này … thêm 1 chút thôi – Vinh ôm chặt nó … sâu thẳm trong mắt cậu … ẩn chứa … 1 nỗi pùn … 1 wá khứ … zà … 1 kỉ niệm …
_ Vinh … Vinh sao zậy? – Nó hết sức pất ngờ trước hành động của Vinh, nhưng zẫn đứng yên …
Ko nói ko rằng gì nữa, hắn kéo nó ngồi xún lunz rùi pắt đầu păng cho nó … ở ghế pên cạnh, Duy cũng đang păng cho con Ngọc … lúc này thì Vinh lại là ngừi pùn … Vinh nhìn hắn ân cần păng cho nó màh cảm thý nhói lòng zà khó chịu nên pước ra ngoài zườn …
1 lúc sau 2 “ cặp “ kia cũng đã păng xong cho nhau … nó way wa thì thý Vinh ko còn ngồi ở đó nữa, nên liền pước ra ngoài tìm :
_ Ah, thì ra là Vinh ở đây àh … làm Vi tìm nãy giờ – Nó cừi khi nhìn thý Vinh đang ngồi trầm ngâm …
_ Àh … hì – Vinh cừi (nhưng zẫn cảm thý rất đau lòng)
_ Màh sao Vinh ra đây zạ? Ở ngoài đây lạnh lắm, cũng khuya rùi đó, zào trong ih – Nó kéo tay Vinh đi zào trong … nhưng Vinh đã kéo nó lại … làm nó ngã zào lòng Vinh :
_ 1 chút thôi … đứng đây … như thế này … thêm 1 chút thôi – Vinh ôm chặt nó … sâu thẳm trong mắt cậu … ẩn chứa … 1 nỗi pùn … 1 wá khứ … zà … 1 kỉ niệm …
_ Vinh … Vinh sao zậy? – Nó hết sức pất ngờ trước hành động của Vinh, nhưng zẫn đứng yên …
_ Vi đừng nói gì cả … hãy cảm nhận thôi …
Thế là nó zà Vinh đứng ôm nhau như zậy rất lâu … ở torng nhà thì Duy zà con Ngọc đã zào phòng ngủ … còn hắn thì đã thấy tất cả … làm tim hắn lại nhói đau thêm 1 lần nữa … ai lại ko đau khi thấy ngừi mình iu đang ôm 1 ngừi khác chứ … nhưng lần này … hắn ko mún can thiệp zào ziệc của nó zà Vinh … nên chỉ lặng lẽ pước zào phòng … khóa cửa lại . Sau 1 hùi do wá mệt nên nó đã ngủ lunz trong zòng tay của Vinh … Vinh nhẹ nhàng pế nó lên zà ih zào phòng đặt nó nằm xún, đắp mền lên cho ấm, rùi pước ra khỏi phòng … Khi đang định pước zào phòng của mình thì Vinh chạm mặt hắn – hắn cũng từ phòng pước ra (định đi lấy nước ún), Vinh đang lúng túng ko pik nói gì thì hắn lên tiếng trước :
_ Mày cũng chưa ngủ àh?
_ Àh … ừh, giờ tao zô ngủ đây – Vinh cừi rùi pước zào phòng …
Hắn mở tủ lạnh zà lấy ra cho mình 1 chai nước, ngồi xún ghế ún zà ngẫm nghĩ : “ Mình làm sao thế này? … thý ngừi khác pên cạnh cô ấy thì tim lại nhói lên … iu màh ko dám nói ra … cứ cất giữ mãi trong tim thế này … liệu có ổn ko? … liệu mình sẽ chịu đựng thêm đc pao lâu đây … 1 ngày … 2 ngày … 3 ngày … hay là zài tháng … zài năm … ko … mình ko thể … mình đã xác nhận đc rõ tình cảm của mình dành cho cô ấy rùi màh … có nên nói ra hay ko đây? … thật là … khó chịu wá … “ Hắn tự lấy tay đánh zào đầu mình để pình tĩnh lại … tự nhủ vs mình rằng chiện gì đến cũng sẽ đến … xem như là trông chờ zào định mệnh zậy … rùi pước zào phòng … pắt đầu chìm zào giấc ngủ …
(kể cho các pạn nghe lúc nó vs con Ngọc pị pắt cóc nghen : Lúc 7g tối nó nhận đc tin nhắn từ 1 số lạ “ wắc “, mở ra xem thì nội dung tin nhắn như sau : Thằng Huy, thằng Vinh zà thằng Duy đang đương đầu vs tử thần, nếu mày wan tâm đến tụi nó thì hãy đến nhà XXX, trên đường YYY… còn nếu ko tính mạng của 3 ngừi đó ko đc pảo đảm. Sau khi đọc xong tin nhắn, nó cảm thý lo lắng zô cùng, liền ih thay đồ zà lên xe chạy tới chỗ đó, ko ngờ con Ngọc cũng nhận đc 1 tin nhắn y như zậy, nó cũng đang trên đường tới … Khi cả 2 đứa pắt gặp nhau, hỏi rõ “ sự tình “ thì mới nghĩ là pị lừa. Nhưng zừa lúc định ih zề thì tụi thằng Kiệt chặn đường lại zà pắt trói tụi nó lại zà dẫn zào nhà … suốt thời gian pị trói nó zà con Ngọc pị tụi đàn em thằng Kiệt đánh rất dã man – toàn là dùng cây hay gậy đánh ko àh, tuy rất đau nhưng cả 2 đứa đều cố chịu đựng, nhưng ko may zào cú đánh cúi cùng tụi nó đã xỉu … Zà sau đó thì đc tụi kia dẫn đến wán Night … zà mọi chiện sau đó đã đc nói ra ở trên …)
- – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – ^_^ – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - -
(Giữ lời rùi nhéz ^^!)
Vũ Thiện Bảo (18t) : Là 1 “ trợ lí “ đắc lực của hắn, Vinh zà Duy; trông khá sáng sủa zà đẹp zai, tính tình rất dễ thương, dễ pảo, dễ nhờ ^^ (chỉ như zậy đối vs tụi hắn thui), đối vs những ngừi “ ko pik lượng sức mình ” thì ra tay ko khoan nhượng – cho dù là nam hay nữ. Bảo hầu như suốt ngày chỉ ở wán của tụi hắn chứ rất ít khi tới trường để học – cũng là trường NTH; nhưng sau sẽ có 1 ngừi làm cho anh chàng ngày nào cũng phải “ chui “ zào trường ớz )
Chap 15 :
Sáng ra, ai nấy đều đã trở zề nhà mình zà chuẩn pị ih học, nhưng trong số những ngừi đó lại ko có nó ^^. Zì hum wa mệt đến lả ngừi lunz (zừa đau ê ẩm, zừa thức khuya nữa mừh) nên nó zẫn còn ngủ li pì chả pik trời trăng mây đất gì hết. Khi đã chuẩn pị đồ ăn sáng xong xuôi, hắn zào gọi nó dậy (1 cực hình đóa ) :
_ Này, dậy ih, ăn sáng rùi chuẩn pị ih học – Hắn giựt phắt cái mền đang trùm kín mít từ đầu tới chân của nó ^^
_ Ưm … cho ngủ xíu nữa ih … – Nó nói vs giọng ngái ngủ
_ Dậy mau ih, pộ ko định ih học hả? Ai cũng zề nhà chuẩn pị hết ròi, còn mình cô thui đấy, dậy hay ko là tùy cô – Hắn “ dọa “ nó =))
_ Hảảảảảả … – Nó pật dậy (tỉnh ngủ lunz)
_ Hả cái gì, 3 ngừi kia zề nhà hết ròi, tại thý cô ngủ ngon wá nên hok ai dám kêu hết, ở đó màh la làng lên – Hắn ngoáy ngoáy cái lỗ tai mình (đã pảo là chị ý có ih luyện thanh rùi màh . )
Zừa nghe hắn nói xong là nó pay “ zèo “ zô WC, làm hắn cũng phải phì cừi zì thý nó “ con nít “ wá ).
Pước xún nhà pếp, pụng “ réo “ inh ỏi, nên nó ngồi ngay xún pàn ăn khí thế, làm hắn ngồi đối diện cũng phải “ há hốc “ (mặc dù đã thý cảnh này nhìu lần ròi nhưng zẫn pất ngờ ^^).
Hắn “ pình tĩnh “ lại, nhìn nó nói :
_ Nè, ăn từ từ thoy, ko có trễ giờ đâu màh sợ, đồ ih học của cô tui chuẩn pị hết ròi, lát ăn xong rùi lên thay đi
_ Ờ … h … m – Nó cố nói =)) (ngốn 1 đống trong miệng màh)
Kết thúc pữa ăn sáng đầy “ zất zả “ (theo hắn thui nhaz ), hắn zà nó đến trường = taxi, suốt đường đi cả 2 ko nói 1 lời nào cả, mặc dù hắn rất mún mở lời nhưng ngại nên chỉ dám “ len lén “ nhìn nó, zà đương nhiên nó cũng zậy (nó đã suy nghĩ rất nhìu zề chiện làm pạn gái của Vinh … zà cả những suy nghĩ, cảm giác vs hắn … ko pik đến khi nào … nó mới có đc … quyết định cúi cùng đây … mong là … sẽ sớm thôi …). Đầu giờ có tiết sinh hoạt của cô CN, cô pước zào lớp zà theo sau là 1 pạn hs nữ, cô yêu cầu cả lớp ổn định zà giữ trật tự rùi nói :
_ Đây là hs mới của lớp taz, cũng đồng thời là ngừi giao lưu vs lớp hôm trước, cô mong cả lớp sẽ giúp đỡ pạn trong wá trình học tập. Pây giờ thì cô có chút ziệc pận nên lớp trưởng sẽ thay cô wản lớp, em cũng giới thiệu đôi chút zề mình cho các pạn piết ih, rùi tìm 1 chỗ ngồi cho mình nhéz ! – Rùi pước ra khỏi lớp.
Ở dứi rộ lên nhưng tiếng xì xào của cả nữ, lẫn nam sinh, các pạn nữ thì “ ngó ngang, liếc dọc “ ngừi pạn mới (mặc dù pữa trước cũng giao lưu khá thân thiện nhưng hem pik sao hum nay lại như zậy ^^), còn các anh chàng nam sinh thì rất phấn khích zà hào hứng zì lớp có thêm 1 cô pạn xinh đẹp như thế này nữa ^^ Tiếng pạn nữ đó zang lên làm cả lớp pỗng dưng im pặt :
_ Chào mọi ngừi, tui tên là Đoàn Hà Phương, lần trước đã giới thiệu rùi chắc mọi ngừi ko wên chứ, àh … ừm … mong là sẽ nhận đc nhìu sự giúp đỡ từ các pạn nhaz – Phương cừi tưi giới thiệu
_ Chào mừng pạn đến vs lớp zà trở thành 1 thành ziên của 12A3 – Lớp trưởng Thành đứng dậy nói
_ Cảm ơn – Phương cừi rùi pước đến 1 pàn trống ở cúi lớp (kế pên pàn của hắn zà Duy) đặt cặp wa ghế pên cạnh rùi ngồi xún.
“ Lia “ sang 5 ngừi kia thì có 4 ngừi khá pất ngờ trước sự xuất hiện của Phương (1 ngừi còn lại chắc các pạn cũng pik là ai òi henz) nhưng zẫn im lặng ko nói lời nào, chỉ tập trung zào ziệc : nghe nhạc, chơi game zà đọc sách.
Giờ zề : (5 ngừi típ tục “ trụ “ lại lớp – cùng 1 ngừi nữa)
_ Chào, làm wen đc ko nhỉ? – Phương pước tới chỗ 5 ngừi kia đang “ tụm “ lại ngồi
_ Lâu rùi ko gặp, suýt nữa là nhận ko ra em rùi – Vinh cừi
_ Hì, pộ trông em khác lắm sao?
_ Sao em lại zề VN zậy? Sao ko típ tục học pên Anh? – Hắn hỏi
_ Àh, tại em thý ở pên đó wài chán wá, ko pạn pè cũng chẳng có ngừi thân, nên em mún zề lại VN, 1 phần cũng là zì … anh Duy – Phương cừi lém lỉnh
_ Sao? Zì Duy? – Nó vs con Ngọc đồng thanh, nhìn Phương, đồng thời ” liếc ” sang Duy
Duy zẫn im lặng …
_ Hì, màh thui, cho em “ pắt cóc “ anh Duy tí nhéz … mai gặp lại mọi ngừi – Phương kéo Duy đứng dậy rùi zẫy tay chào pước ih …
Con Ngọc có zẻ pùn, nhìn theo Duy zà Phương đang pước ra khỏi lớp (Phương còn khoác tay Duy nữa) … Nó lay con pạn :
_ Ngọc … mày sao zậy … ?
_ Àh … ko … ko có gì
_ Màh pộ 2 ngừi wen Phương àh? Sao nói chiện thân thiết thế? – Nó zờ “ giận “ =))
_ Vi … Vi … ghen sao? – Vinh nhìn nó cừi trêu
_ Làm gì có … hỏi zậy thôi chứ pộ … – Nó đỏ mặt way ih (pó tay lunz, ko pik có iu thương gì ko màh lại đỏ mặt thế này, lại vs cả 2 ngừi lunz chứ, dễ làm 2 anh ý hỉu nhầm đó nhaz
chị Vi ơiiiiii )
_ Ròi ròi thưa cô nương … thiệt ra là Vinh vs Huy wen Phương từ trước rùi … zì Phương là … – Vinh đang nói giữa chừng thì hắn ngăn lại zà chen zô :
_ Mún pik thêm thì cứ liên hệ vs thằng Duy màh hỏi áh, đừng có “ tra khảo “ tụi tui – Hắn cốc nhẹ đầu nó nói
_ Thui zề đi – Con Ngọc xách cặp pước ih …
_ Nè nè, chờ tao zới – Nó chạy theo ko wên way lại zẫy tay vs 2 ngừi kia …
_ Sao hùi nãy ko cho tao nói ra? – Vinh hỏi hắn
_ Chiện đó thằng Duy nó tự pik cách giải quyết, tụi mình ko nên xen zào …
(Way wa Duy zà Phương nhaz)
_ Sao nãy giờ anh ko nói gì hết zạ? Pộ ko thik sự có mặt của em sao? – Phương khá pùn
_ Àh ko … ko phải …
_ Zậy chứ anh làm sao zậy?
_ Anh ko sao cả … chỉ thý ko mún nói thì ko nói thôi …
_ Anh nghĩ là em zề nước zì zẫn còn … iu anh sao? – Phương hờ hững nhìn lên pầu trời (2 ngừi đang ngồi ở 1 wán ca – fe ở ngoài trời)
_ Anh … anh ko nghĩ zậy … anh xin lỗi … – Duy cảm thý có lỗi khi đã cư xử như zậy …
_ Em zề VN lần này … chỉ để xem anh có ổn ko … có zui zẻ ko … zà có … hạnh phúc ko … hay thôi … zà 1 phần … em cũng mún tìm … 1 tình iu mới cho mình …
_ Anh … ừm … anh xin lỗi … anh đã ko đúng … nhưng thật sự … anh sợ … khi pên em … anh ko thể típ tục … có tình cảm vs ngừi khác … anh thật ích kỉ wá … – Duy đan 2 tay zào nhau, siết chặt lại …
_ Ko sao đâu anh àh … em cũng đã từng suy nghĩ như zậy … khi quyết định trở zề VN … nhưng cúi cùng … em zẫn trở zề đây … gặp lại anh … zà em nhận ra rằng … em đã ko còn tình cảm vs anh nữa rồi … nếu có … thì nó cũng chỉ là … tình cảm của 1 đứa em gái … dành cho anh trai … của mình thôi … em chắc chắn là zậy … – Phương nắm lấy tay Duy …
_ Anh … thật yếu đuối wá phải ko em … ko dám nhìn nhận cả em gái của mình nữa … anh pik … em rất pùn zà … rất đau … anh cũng zậy … anh đã tự nhủ vs mình rằng đó là wá khứ rùi … hãy cứ sống cho hiện tại zà tương lai … mặc dù pik rằng rất khó để xóa pỏ cái wá khứ đó … nhưng anh sẽ cố … hãy tin anh … – Duy nói vs zẻ rất quyết tâm zà chắc chắn … zà điều đầu tiên Duy đã làm đc chính là … có tình cảm vs Ngọc … t/g mong rằng … sẽ có 1 cái kết tốt đẹp cho cặp đôi Duy – Ngọc này … các pạn đang theo dõi truyện cũng hãy tin là như zậy nhéz ^_^
_ Em lúc nào cũng tin anh cả … em chắc rằng lời anh đã nói ra thì anh sẽ làm đc … pắt đầu từ pây giờ … anh zà em … chính thức trở thành anh em rồi đấy nhéz … đừng có “ lơ “ em nữa đấy – Phương lè lưỡi trêu …
_ Anh pik rùi màh … xin lỗi em – Duy gãi đầu
_ Cho em ôm anh 1 cái đc ko nhỉ? – Phương đứng lên zà pước ra trước mặt Duy
_ Ko thành zấn đề … – Duy cũng đứng lên, zang tay ra ôm lấy Phương, khẽ thì thầm :
_ Em gái của anh …
Phương cũng nói nhỏ zào tai Duy :
_ Ông anh trai đáng ghét của em ạh … – rùi cả 2 puông nhau ra, cùng nhìn nhau zà pật cừi … 1 nụ cừi quý giá … ko thể nào mua đc … từ 2 anh em này …
(Típ tục way sang con Ngọc zà nó nèk ^^!)
_ Ê! Sao nãy giờ im re zạ? Pộ có chiện gì ko zui àh? – Nó hỏi
_ Àh ko … tại thý hơi mệt thui – Con Ngọc trả lời
_ Zậy thôi zề nhà lẹ ih, coi chừng pị say nắng òi đó – Nó lo lắng
_ Ừhm, zậy … tao zề nhaz … bye – Con Ngọc ỉu xìu, zẫy tay chào nó
_ Cái con nhỏ này pị gì zậy kà? – Nó lắc đầu khó hỉu rùi típ tục đạp “ hì hục “ zề nhà …
Còn con Ngọc thì đang ngồi trong 1 wán ăn ở lề đường (zì nghĩ rằng ăn có thể giải tỏa đc muộn phiền …) Sau khi “ chén “ liền 1 lúc 2 tô pún pò thì tâm trạng nhỏ cũng khá lên đc 1 phần ^^ (đúng là pạn nó )… rùi lấy xe chạy zề nhà … sau khi đã tắm rửa, thay đồ xong thì nhỏ leo lên máy định là sẽ đọc truyện hoặc onl để chat vs zài đứa pạn … nick zừa sáng lên thì có 1 ngừi Buzz, thế là cuộc nói chiện pắt đầu :
< Cho hỏi ai zậy ? > – Con Ngọc pm hỏi
< Ko nhớ chị 2 của pé sao? >
< Ủa chị 2 hả? Sao giờ mới liên lạc vs em zậy? Em nhớ 2 mún chết nèk > – Thì ra là chị 2 của Ngọc (đang ở nước ngoài)
< Ghê chưa , màh hình như … pé ko zui phải hôm? > – (đặc piệt là chỉ cần nhìn mặt, nhìn cách cư xử hoặc là wa cách nói chiện như pây giờ đây là chị của nhỏ cũng có thể đoán “ trúng phóc “ cảm xúc của nhỏ lunz ớz nhaz ^^)
< Hì, zạ … em hơi pùn 1 chút … >
< Hơi … hay là rất rất pùn … cho pé nói lại ớz )
< Hehe, 2 đoán đúng màh … ủa sao pùn dữ zậy? Ai ăn hiếp pé hả? Nói đi, 2 sẽ pay zề xử ngừi đó liền =)) > – Chị 2 của nhỏ chọc
< Có làm đc ko màh nói đó? … chọc em wài … >
< Hì, màh sao pùn, nói 2 nghe coi, 2 ko mún thý em như zậy đâu nhaz > – Con Ngọc đc chị 2 cưng lém ớz
< Em … đang có tình cảm vs 1 ngừi … màh mới hùi sáng này … em thý ngừi đó thân thiết vs 1 cô gái khác … trước mắt em lunz … nên pùn nãy giờ … mặc dù đã ăn 2 tô pún pò … > – Con Ngọc pấm pàn phím trả lời (thật thà ghê, khoe lunz zụ ăn 2 tô pún pò nữa ^^)
< 2 khuyên em này, đừng pao giờ mới nhìn zào 1 điều chưa rõ ràng màh đã zội kết luận nó … em hãy thử 1 lần chấp nhận nó … rùi có 1 lần khác điều em cố chấp nhận đó sẽ đc sáng tỏ … đến lúc đó em mới phải lựa chọn nên zui hay nên pùn … nghe lời 2 thử xem … >
< Cảm ơn 2 … em sẽ làm theo lời 2 … >
< Màh ngừi đó thế nào? Tả cho 2 xem thử ih >
< Ừhm thì … nói chung là đc mọi ngừi gọi là hot boy, học giỏi, con nhà giàu, cũng khá dễ thương … zâng zâng … >
< Làm 2 pất ngờ đó … sao lúc trước em nói là rất ghét những thằng hot boy màh … sao lại iu thế cô nương? >
< Thoy em wê 2 rùi … ko nói chiện vs 2 nữa > – Con Ngọc lại giận )
< Thoy màh, cho 2 xin lỗi ih, tại zì thý pất ngờ wá chứ pộ, đừng giận 2 màh … > – Pà 2 của nhỏ dụ dỗ =))
< Coi như là tha cho 2 lần này đó … màh 2 thý em có nên iu ngừi như zậy ko? >
< Sao lại ko, nếu ngừi đó thật sự là 1 ngừi tốt thì em hãy cứ iu … nhưng 2 chắc rằng em của 2 đã chọn thì phải là 1 ngừi tuyệt zời zà hoàn hảo lắm nhỉ … 2 cũng mún có cơ hội đc gặp mặt chàng trai đó đấy … >
< Hì, 2 làm em nở mũi nữa rùi này … >
< ^^, thui cũng 1g mấy rùi đấy, em đi ngủ ih, ko có 2 chắc trưa nào cũng ko ngủ phải hok? >
< Hì hì, đúng là 2 của em có khác, nói ko pao giờ sai … zậy thoy em ih ngủ zậy … hix hix >
< Ko có hix hix gì hết, ih ngủ nhanh cho tui … có gì pữa khác mình nói chiện típ, 2 cũng chuẩn pị ih làm đây, pp em >
< Pp 2 >
Con Ngọc zừa pm trả lời xong là 2 nó off lunz, đang định out thì thý 2 nó onl lại pm là :
< Có những điều cần phải kiên nhẫn chờ đợi …
…
Đủ nắng, hoa sẽ bung cánh …
…
Đủ gió, chong chóng sẽ quay …
…
Và nếu đủ yêu thương thì tình yêu sẽ đến …
Chúc em may mắn … “ tình iu nhỏ “ của 2 … ♥ >
Con Ngọc đọc xong, khẽ mỉm cừi rùi đến pên chiếc giường của mình, “ chộp “ lấy cuốn album ảnh, lật ra xem, ngay ảnh của Duy zà nhỏ chụp chung, lại cừi 1 cái nữa, rùi cất cuốn album zào chỗ cũ, nằm xún nhắm mắt lại zà đánh 1 giấc … ko còn muộn phiền, ko còn lo lắng nữa …
Hắn gặp lại Vinh zà Duy ở nhà hắn, cả 3 “ trang pị “ cho mình những thứ chủ đạo đều là màu đen – pí ẩn, lạnh lùng zà cực … nguy hiểm. Hắn thì chọn cho mình 1 chiếc áo sơ mi trắng kèm theo là 1 chiếc áo khoác ghi lê đen pên ngoài, quần Jean đen zà 1 đôi giày Nike cũng đen nốt, đội 1 chiếc mũ lưỡi trai đen trên đó có in chữ NMH màu trắng nổi pật zà đeo chiếc đồng hồ Le Chateau cực đẹp … Vinh thì mặc 1 chiếc áo sơ mi sọc đen pên trong (xăn tay áo lên nhéz) cùng 1 chiếc áo thun Ck trắng pên ngoài, vs quần túi đen, giày Adidas trắng, đeo 1 chiếc kính đen trông đầy uy lực … Duy zẫn vs phong cách khá lãng tử : áo thun trắng có ziền đen ở phần cổ zà tay áo – choàng thêm 1 chiếc khăn màu đen rách te tua, quần kaki đen zà đôi giày D&G trắng, cúi cùng là chiếc kính gọng đen (dạng kính cận – tên Duy này cận nhẹ nhưng màh những lúc cần thiết thì zẫn phải đeo, đôi khi lúc học cũng đeo đấy ạh ^^)… Chuẩn pị xong, cả 3 leo lên xe đến chỗ “ chạm trán “ … Chỉ zài phút sau, 3 chiếc xe SH – đỏ (của Duy), Air Blade – đen (của hắn) zà PCX – xám (của Vinh) đã dựng ngay trước quán Night – 1 wán cũng thuộc sở hữu của 3 ngừi họ . Pước zào trong vs 3 khuôn mặt ko hề có chút piểu cảm nào, chưa đầy zài phút sau pọn kia cũng đến (khoảng zài chục ngừi, dẫn theo 2 cô gái pị pịt miệng, trói tay, khuôn mặt dường như đã đỏ tấy lên pởi những cú đánh, zà trên ngừi đầy những zết thương đã khô máu …). Dẫn đầu pọn đó là thằng Kiệt – đã rất nhìu lần chạm mặt vs 3 ngừi họ nhưng chưa pao giờ giành chiến thắng, tuy nhiên ở trận này … Kiệt đã nắm đc điểm yếu của pọn họ …
_ Lâu rùi ko gặp nhỉ? – Kiệt cừi đầy ngạo nghễ
_ Hừ, lần này lại là gì nữa đây? – Vinh ih đến chỗ quầy rượu zà chọn cho mình 1 chai rượu mạnh, mở nắp zà rót đầy zào 4 ly … zà pước tới đưa cho hắn, Duy … mắt nhìn chằm chằm zào 2 cô gái đó … (zẫn chưa nhận ra zì khoảng cách đứng khá xa nên ko nhìn rõ)
_ Mời – Vinh lạnh lùng nói, đưa ly rượu ra cho Kiệt
_ Chu đáo wá nhỉ – Nhận lấy zà ún cạn …
_ Sao? Có gì nói mau, tụi này ko có thời gian – Duy nhìn Kiệt vs đôi mắt cực kì păng lạnh …
_ Hà hà, làm gì màh nóng dữ zậy? Tụi này còn chưa mang đến cho 3 ngừi 1 pất ngờ nho nhỏ màh …
Nói rùi way lại ra hiệu cho mý thằng đàn em dẫn 2 cô gái đó lên … hất mặt nhìn 3 ngừi kia :
_ Thế nào? Pất ngờ dành cho 3 ngừi đấy – Cừi lớn
Zừa nhìn thý 2 cô gái đó, cả 3 ngừi đều hoảng hốt, Duy zà Vinh hét lên :
_ TỤI MÀY DÁM … THẢ 2 NGỪI ĐÓ RA … MAU – 2 cô gái đó chính là nó zà con Ngọc …
_ Định thế nào đây? Tụi này đã nắm trong tay 1 lợi thế rất lớn, 3 ngừi nghĩ tụi này sẽ để mất điều đó sao?
_ Tụi mày mún gì? – Hắn póp chặt tay lại đầy zẻ tức giận, nhưng cố kìm nén lại nói
_ Mún gì àh? Mày hỏi hơi thừa đấy Huy àh … thả 2 con mồi ngon này ra ư? tao ko thể … nhưng … trừ khi … 3 đứa mày … chịu đứng yên cho tụi tao đánh … tới chết … thì may ra … tao còn có thể … suy nghĩ lại – Kiệt zuốt ze khuôn mặt nó zà con Ngọc, way sang 3 ngừi họ nói zẻ thách thức …
3 ngừi họ nhìn nhau, có cùng chung suy nghĩ – họ sẽ pằng lòng (zà đó cũng là 1 dấu hiệu cho pik … cả 3 đã có cách để cứu nó zà con Ngọc … cũng đồng thời … tụi kia … S-Ẽ-P-H-Ả-I-C-H-Ế-T … CHẮC CHẮN LÀ NHƯ ZẬY …). Cả 3 cùng nói :
_ Tụi tao đồng ý
_ HAHAHAHAHA … đc … đc lắm … tao pắt đầu thik cách giải quyết của tụi mày rùi đó … zậy thì … chúc zui zẻ nhéz … HAHAHAHAHA … – Tiếng cừi của Kiệt zừa dứt là đồng loạt mấy chục thằng cầm zũ khí cùng xông tới chỗ 3 ngừi kia đang đứng – trên tay zẫn đang cầm 3 ly rượu, chẳng tỏ ra sợ sệt gì … Sau đó là âm thanh của những cú đấm, đá của tụi kia dành cho 3 ngừi họ, 3 ngừi đã khuỵu xún, máu đã chảy ra rất nhìu – trên mặt, trên tay, chân, ở pụng … nó zà con Ngọc nước mắt chảy dài, nhìn 3 ngừi kia pị đánh như zậy thì cảm thấy rất đau – trái tim như đang pị póp nghẹn lại … nhưng ngược lại … 3 ngừi kia zẫn chẳng tỏ ra đau đớn hay chịu thua cả … trên mặt họ lúc này … chỉ có đôi mắt lạnh zà trên khóe miệng … nở 1 nụ cừi đầy khinh pỉ … zà cũng chứng tỏ … pọn kia … SẮP – ZÀ – SẼ – PHẢI – CHẾT … Sau 1 hùi dường như nghĩ là 3 ngừi họ đã chịu ko nổi, pọn đó dừng lại zà pước đến thông páo vs thằng Kiệt :
_ Đã xong rùi thưa đại ca
_ Tốt! Hahahaha – Kiệt cừi đầy sảng khoái, đứng lên chuẩn pị mở cửa pước ra … (nó zà con Ngọc zẫn pị pịt miệng zà trói tay, đang đứng nhìn 3 ngừi họ nằm pất động dưới đất màh nước mắt ko ngừng chảy ra …)
Những cú đánh của pọn kia đã làm giảm rất nhìu sức lực của 3 ngừi họ … Cả 3 đang gắng gượng đứng dậy, cũng zừa lúc 1 nhóm ngừi chạy zào quán zà 1 cuộc chiến nữa xảy ra zà ngừi cầm đầu ko ai khác chính là Bảo – zì đã nhận đc tin nhắn của hắn páo rằng hãy pố trí ngừi xung wanh wán để có thể zào ứng phó kịp lúc nếu có chiện ko hay xảy ra … zà pây giờ … chính là lúc chiện ko hay xảy ra. Pọn thằng Kiệt ko kịp trở tay nên chỉ 1 lúc sau là pọn đó hầu như đã gặp thần chết cả rùi ^^. Nhưng duy chỉ có thằng Kiệt là pị trói lại zà đích thân Bảo dẫn đến trước mặt 5 ngừi họ (nó zà con Ngọc đã đc ngừi của Bảo mở trói) zà nói :
_ Em đã chậm trễ nên khiến mọi ngừi pị thế này … em thật sự xin lỗi – Bảo cúi gập ngừi xún
_ Ko sao, mọi ngừi ổn màh, nhóc cứ để thằng này cho tụi anh, nhóc zề trước ih, sẵn “ dọn dẹp “ mý thằng kia lunz dùm pọn anh nhaz – Vinh đặt tay lên zai Bảo cừi nói
_ Zạ, zậy em xin phép – Bảo lễ phép cúi đầu chào
_ Ừhm, cảm ơn nhóc nhìu nhaz – Hắn nhìn Bảo cừi
_ Zạ ko có gì đâu ạh, giúp đc mý anh là em zui rùi – Bảo cũng cừi
_ Nhóc zề đi, có gì thì tụi anh sẽ gọi – Duy xoa đầu Bảo (3 ngừi đó thương Bảo lém, xem Bảo như 1 ngừi em của mình zậy, Bảo đã ih theo giúp 3 ngừi họ từ lúc họ mới lập ra zà cầm đầu 1 số păng nhóm lận màh ^^ – ở cúi chap sẽ giới thiệu kĩ hơn zề nhân zật này cho mọi ngừi pik nhaz ).
_ Zạ, chào mọi ngừi – Bảo chào lần nữa rùi pước ih …
_ 3 ngừi ổn chứ? Có pị thương nhìu ko? – Nó vs con Ngọc lo lắng nhìn 3 ngừi
_ Ko ổn lắm, nhưng chưa chết là may – Hắn nhìn nó cừi
_ Còn giỡn đc nữa hả? – Nó lườm (nhưng lo lắm đấy)
_ Hì hì, tụi tui ko sao đâu, 2 ngừi đừng lo – Vinh cừi
_ Màh 2 ngừi cũng ko sao chứ? Tay chảy máu kìa, cả trên mặt nữa … – Hắn đưa tay chạm zào mặt nó … nhưng zội zàng rút tay lại ngay …
_ Ờh … hì … tui ko sao … – Nó ráng cừi (nó cũng rất ngại khi hắn chạm tay lên mặt nó như zậy, đồng thời là tim đập “ rộn ràng “ hơn )
_ Thôi đừng lo cho nhau nữa, chiện pây giờ cần làm là xử thằng này đây – Duy khoanh tay lại, nhìn thằng Kiệt đầy căm phẫn …
_ 2 ngừi đi theo tui – Hắn nắm tay 2 đứa nó dắt ih đến 1 phòng đặc piệt zà pảo :
_ 2 ngừi ngồi đây đợi, tụi tui xử thằng kia xong chúng taz sẽ nói chiện sau …
_ Ừhm, đc rồi, nhưng 3 ngừi phải cẩn thận đó – con Ngọc nhắc
_ Đc rùi, đừng lo
_ 3 ngừi màh pị gì nữa thì đừng trách tui – Nó nhìn hắn đầy zẻ lo lắng (zậy màh lại phán 1 câu … chả ăn nhập =.=)
_ Pik rùi thưa cô nương – Hắn zỗ đầu nó rùi pước ra ngoài, khóa cửa phòng lại …
_ Xong chưa? – Duy hỏi
_ Ok, pắt đầu thôi – hắn nói zà xoay phần zành nón ra phía sau …
_ Cuộc zui pắt đầu rùi – Vinh nói rùi đeo kính zào
Sau câu nói của Vinh là hàng loạt những cú đấm, đá … dành cho thằng Kiệt zẫn đang pị trói chặt tay zà chân. Mặc cho Kiệt kêu la, zan xin nhưng 3 ngừi họ zờ như ko nghe thấy, zẫn típ tục “ xả “ ra những cú đánh đầy uy lực zà căm thù … Sau 1 hùi dường như đã hài lòng, 3 ngừi mới tạm dừng lại (hiển nhiên pây giờ thằng Kiệt đang nằm “ lăn lộn “ dưới đất …). Hắn lấy 1 chiếc ghế ngồi xún:
_ Mày đau chứ? Zà nếu có chết thì zẫn phải nhớ rằng : ĐỪNG PAO GIỜ ĐỤNG ZÀO PẠN CỦA MINH HUY NÀY, TÍNH MẠNG CỦA MÀY … KO PẢO ĐẢM ĐÂU …
_ Xin anh … đừng giết tui màh … tui lạy anh … tha cho tui đi – Thằng Kiệt cố gắng pò tới gần hắn zan xin
_ Nếu mày pik trước thì đã ko làm những điều dại dột như zậy … nhưng wá muộn rồi … mày đã dám dụng zào ngừi con gái của tao … thì mày SẼ PHẢI CHẾT – Hắn nhấn mạnh 3 chữ cúi
_ Tụi tao đã nhân nhượng cho mày nhìu lần rùi, nhưng lần này thì ko thể, mày hỉu chứ? – Vinh cũng đầy tức giận
_ Zượt wá sức chịu đựng của tao rùi … con ngừi màh, ai cũng zậy cả, khi pị dồn ép wá mức thì họ sẽ thế nào, mày pik rõ màh phải ko? Zậy thì xem như hum nay là ngày cúi cùng mày đc sống trên thế giới này rùi … – Duy móc 1 cây súng ra, nhìn sang 2 ngừi kia cũng đang cầm trên tay 2 cây súng … (Bảo đã đưa cho 3 ngừi lúc ” trận chiến ” thứ 2 đang diễn ra)
_ Đừng … đừng màh …
“ ĐOÀNG “ … cùng 1 lúc … cả 3 ziên đạn đều đc pắn ra … máu chảy ướt đẫm cả nền đất … mùi tanh nồng cũng đã pốc lên … CHẾT … KẾT THÚC … !
Duy móc đt ra gọi cho Bảo :
_ Nhóc tới wán Night xử lý nốt thằng Kiệt dùm tụi anh, sẵn gọi ngừi lau dọn zà sắp xếp lại wán dùm tụi anh lunz nhaz – Rùi pước zào phòng có 2 đứa nó trong đó … rùi cả 5 ngừi pước ra khỏi wán, leo lên xe chạy tới 1 nơi khác …
Tại nhà hắn :
_ Nước này, 4 ngừi ún ih – Hắn cầm ra mý chai nước vs 5 cái ly đặt xún pàn
_ Tks – Nó rót nước ra ly
_ Àh, để tao ih xử lý mý cái zết thương này đã – Duy pước zào lấy ra 1 hộp y tế …
_ Đây, để tui làm cho – Con Ngọc giựt cái hộp rùi kéo tên Duy xún ngồi cạnh, làm tên Duy cũng khá pất ngờ nhưng trong lòng cảm thý rất zui …
_ Vinh cũng lại đây ih, Vi păng zết thương cho – Nó nói chưa dứt câu Vinh đã ngồi xún cạnh nó …
Chỉ còn lại hắn – hắn sờ zào những zết thương trên mặt mình, thầm cừi 1 mình zà nghĩ rằng : “ Em thiện zị wá đấy nhéz … sao ko păng cho anh … màh lại làm cho Vinh chứ … “.
Đang mải ngồi suy nghĩ thì tiếng gọi của nó làm hắn pừng tỉnh :
_ Nè, có mún păng zết thương hok? Tui làm cho
_ Àh … ừhm – Rùi pước wa ngồi cạnh pên nó … Nó lấy thuốc sát trùng ra đổ 1 ít zào pông gòn rùi thấm lên mặt hắn … rùi păng lại … nó làm khá nhẹ zì sợ hắn sẽ đau … zà sợ nó cũng sẽ đau …
_ Xong rùi đó – Nó đang loay hoay dọn dẹp zà định đứng lên … thì :
_ Khoan đã … zết thương của cô … cũng chưa păng lại màh … ngồi xún … tui làm cho – Hắn nắm tay nó kéo lại
_ Thui khỏi, lát con Ngọc làm cho tui cũng đc òi – Nó way lại cừi (làm mặt hắn đỏ hơn wả cả chua lunz ^^, nhưng cũng may là nó ko nhận ra điều đó )
Ko nói ko rằng gì nữa, hắn kéo nó ngồi xún lunz rùi pắt đầu păng cho nó … ở ghế pên cạnh, Duy cũng đang păng cho con Ngọc … lúc này thì Vinh lại là ngừi pùn … Vinh nhìn hắn ân cần păng cho nó màh cảm thý nhói lòng zà khó chịu nên pước ra ngoài zườn …
1 lúc sau 2 “ cặp “ kia cũng đã păng xong cho nhau … nó way wa thì thý Vinh ko còn ngồi ở đó nữa, nên liền pước ra ngoài tìm :
_ Ah, thì ra là Vinh ở đây àh … làm Vi tìm nãy giờ – Nó cừi khi nhìn thý Vinh đang ngồi trầm ngâm …
_ Àh … hì – Vinh cừi (nhưng zẫn cảm thý rất đau lòng)
_ Màh sao Vinh ra đây zạ? Ở ngoài đây lạnh lắm, cũng khuya rùi đó, zào trong ih – Nó kéo tay Vinh đi zào trong … nhưng Vinh đã kéo nó lại … làm nó ngã zào lòng Vinh :
_ 1 chút thôi … đứng đây … như thế này … thêm 1 chút thôi – Vinh ôm chặt nó … sâu thẳm trong mắt cậu … ẩn chứa … 1 nỗi pùn … 1 wá khứ … zà … 1 kỉ niệm …
_ Vinh … Vinh sao zậy? – Nó hết sức pất ngờ trước hành động của Vinh, nhưng zẫn đứng yên …
Ko nói ko rằng gì nữa, hắn kéo nó ngồi xún lunz rùi pắt đầu păng cho nó … ở ghế pên cạnh, Duy cũng đang păng cho con Ngọc … lúc này thì Vinh lại là ngừi pùn … Vinh nhìn hắn ân cần păng cho nó màh cảm thý nhói lòng zà khó chịu nên pước ra ngoài zườn …
1 lúc sau 2 “ cặp “ kia cũng đã păng xong cho nhau … nó way wa thì thý Vinh ko còn ngồi ở đó nữa, nên liền pước ra ngoài tìm :
_ Ah, thì ra là Vinh ở đây àh … làm Vi tìm nãy giờ – Nó cừi khi nhìn thý Vinh đang ngồi trầm ngâm …
_ Àh … hì – Vinh cừi (nhưng zẫn cảm thý rất đau lòng)
_ Màh sao Vinh ra đây zạ? Ở ngoài đây lạnh lắm, cũng khuya rùi đó, zào trong ih – Nó kéo tay Vinh đi zào trong … nhưng Vinh đã kéo nó lại … làm nó ngã zào lòng Vinh :
_ 1 chút thôi … đứng đây … như thế này … thêm 1 chút thôi – Vinh ôm chặt nó … sâu thẳm trong mắt cậu … ẩn chứa … 1 nỗi pùn … 1 wá khứ … zà … 1 kỉ niệm …
_ Vinh … Vinh sao zậy? – Nó hết sức pất ngờ trước hành động của Vinh, nhưng zẫn đứng yên …
_ Vi đừng nói gì cả … hãy cảm nhận thôi …
Thế là nó zà Vinh đứng ôm nhau như zậy rất lâu … ở torng nhà thì Duy zà con Ngọc đã zào phòng ngủ … còn hắn thì đã thấy tất cả … làm tim hắn lại nhói đau thêm 1 lần nữa … ai lại ko đau khi thấy ngừi mình iu đang ôm 1 ngừi khác chứ … nhưng lần này … hắn ko mún can thiệp zào ziệc của nó zà Vinh … nên chỉ lặng lẽ pước zào phòng … khóa cửa lại . Sau 1 hùi do wá mệt nên nó đã ngủ lunz trong zòng tay của Vinh … Vinh nhẹ nhàng pế nó lên zà ih zào phòng đặt nó nằm xún, đắp mền lên cho ấm, rùi pước ra khỏi phòng … Khi đang định pước zào phòng của mình thì Vinh chạm mặt hắn – hắn cũng từ phòng pước ra (định đi lấy nước ún), Vinh đang lúng túng ko pik nói gì thì hắn lên tiếng trước :
_ Mày cũng chưa ngủ àh?
_ Àh … ừh, giờ tao zô ngủ đây – Vinh cừi rùi pước zào phòng …
Hắn mở tủ lạnh zà lấy ra cho mình 1 chai nước, ngồi xún ghế ún zà ngẫm nghĩ : “ Mình làm sao thế này? … thý ngừi khác pên cạnh cô ấy thì tim lại nhói lên … iu màh ko dám nói ra … cứ cất giữ mãi trong tim thế này … liệu có ổn ko? … liệu mình sẽ chịu đựng thêm đc pao lâu đây … 1 ngày … 2 ngày … 3 ngày … hay là zài tháng … zài năm … ko … mình ko thể … mình đã xác nhận đc rõ tình cảm của mình dành cho cô ấy rùi màh … có nên nói ra hay ko đây? … thật là … khó chịu wá … “ Hắn tự lấy tay đánh zào đầu mình để pình tĩnh lại … tự nhủ vs mình rằng chiện gì đến cũng sẽ đến … xem như là trông chờ zào định mệnh zậy … rùi pước zào phòng … pắt đầu chìm zào giấc ngủ …
(kể cho các pạn nghe lúc nó vs con Ngọc pị pắt cóc nghen : Lúc 7g tối nó nhận đc tin nhắn từ 1 số lạ “ wắc “, mở ra xem thì nội dung tin nhắn như sau : Thằng Huy, thằng Vinh zà thằng Duy đang đương đầu vs tử thần, nếu mày wan tâm đến tụi nó thì hãy đến nhà XXX, trên đường YYY… còn nếu ko tính mạng của 3 ngừi đó ko đc pảo đảm. Sau khi đọc xong tin nhắn, nó cảm thý lo lắng zô cùng, liền ih thay đồ zà lên xe chạy tới chỗ đó, ko ngờ con Ngọc cũng nhận đc 1 tin nhắn y như zậy, nó cũng đang trên đường tới … Khi cả 2 đứa pắt gặp nhau, hỏi rõ “ sự tình “ thì mới nghĩ là pị lừa. Nhưng zừa lúc định ih zề thì tụi thằng Kiệt chặn đường lại zà pắt trói tụi nó lại zà dẫn zào nhà … suốt thời gian pị trói nó zà con Ngọc pị tụi đàn em thằng Kiệt đánh rất dã man – toàn là dùng cây hay gậy đánh ko àh, tuy rất đau nhưng cả 2 đứa đều cố chịu đựng, nhưng ko may zào cú đánh cúi cùng tụi nó đã xỉu … Zà sau đó thì đc tụi kia dẫn đến wán Night … zà mọi chiện sau đó đã đc nói ra ở trên …)
- – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – ^_^ – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - -
(Giữ lời rùi nhéz ^^!)
Vũ Thiện Bảo (18t) : Là 1 “ trợ lí “ đắc lực của hắn, Vinh zà Duy; trông khá sáng sủa zà đẹp zai, tính tình rất dễ thương, dễ pảo, dễ nhờ ^^ (chỉ như zậy đối vs tụi hắn thui), đối vs những ngừi “ ko pik lượng sức mình ” thì ra tay ko khoan nhượng – cho dù là nam hay nữ. Bảo hầu như suốt ngày chỉ ở wán của tụi hắn chứ rất ít khi tới trường để học – cũng là trường NTH; nhưng sau sẽ có 1 ngừi làm cho anh chàng ngày nào cũng phải “ chui “ zào trường ớz )
Chap 15 :
Sáng ra, ai nấy đều đã trở zề nhà mình zà chuẩn pị ih học, nhưng trong số những ngừi đó lại ko có nó ^^. Zì hum wa mệt đến lả ngừi lunz (zừa đau ê ẩm, zừa thức khuya nữa mừh) nên nó zẫn còn ngủ li pì chả pik trời trăng mây đất gì hết. Khi đã chuẩn pị đồ ăn sáng xong xuôi, hắn zào gọi nó dậy (1 cực hình đóa ) :
_ Này, dậy ih, ăn sáng rùi chuẩn pị ih học – Hắn giựt phắt cái mền đang trùm kín mít từ đầu tới chân của nó ^^
_ Ưm … cho ngủ xíu nữa ih … – Nó nói vs giọng ngái ngủ
_ Dậy mau ih, pộ ko định ih học hả? Ai cũng zề nhà chuẩn pị hết ròi, còn mình cô thui đấy, dậy hay ko là tùy cô – Hắn “ dọa “ nó =))
_ Hảảảảảả … – Nó pật dậy (tỉnh ngủ lunz)
_ Hả cái gì, 3 ngừi kia zề nhà hết ròi, tại thý cô ngủ ngon wá nên hok ai dám kêu hết, ở đó màh la làng lên – Hắn ngoáy ngoáy cái lỗ tai mình (đã pảo là chị ý có ih luyện thanh rùi màh . )
Zừa nghe hắn nói xong là nó pay “ zèo “ zô WC, làm hắn cũng phải phì cừi zì thý nó “ con nít “ wá ).
Pước xún nhà pếp, pụng “ réo “ inh ỏi, nên nó ngồi ngay xún pàn ăn khí thế, làm hắn ngồi đối diện cũng phải “ há hốc “ (mặc dù đã thý cảnh này nhìu lần ròi nhưng zẫn pất ngờ ^^).
Hắn “ pình tĩnh “ lại, nhìn nó nói :
_ Nè, ăn từ từ thoy, ko có trễ giờ đâu màh sợ, đồ ih học của cô tui chuẩn pị hết ròi, lát ăn xong rùi lên thay đi
_ Ờ … h … m – Nó cố nói =)) (ngốn 1 đống trong miệng màh)
Kết thúc pữa ăn sáng đầy “ zất zả “ (theo hắn thui nhaz ), hắn zà nó đến trường = taxi, suốt đường đi cả 2 ko nói 1 lời nào cả, mặc dù hắn rất mún mở lời nhưng ngại nên chỉ dám “ len lén “ nhìn nó, zà đương nhiên nó cũng zậy (nó đã suy nghĩ rất nhìu zề chiện làm pạn gái của Vinh … zà cả những suy nghĩ, cảm giác vs hắn … ko pik đến khi nào … nó mới có đc … quyết định cúi cùng đây … mong là … sẽ sớm thôi …). Đầu giờ có tiết sinh hoạt của cô CN, cô pước zào lớp zà theo sau là 1 pạn hs nữ, cô yêu cầu cả lớp ổn định zà giữ trật tự rùi nói :
_ Đây là hs mới của lớp taz, cũng đồng thời là ngừi giao lưu vs lớp hôm trước, cô mong cả lớp sẽ giúp đỡ pạn trong wá trình học tập. Pây giờ thì cô có chút ziệc pận nên lớp trưởng sẽ thay cô wản lớp, em cũng giới thiệu đôi chút zề mình cho các pạn piết ih, rùi tìm 1 chỗ ngồi cho mình nhéz ! – Rùi pước ra khỏi lớp.
Ở dứi rộ lên nhưng tiếng xì xào của cả nữ, lẫn nam sinh, các pạn nữ thì “ ngó ngang, liếc dọc “ ngừi pạn mới (mặc dù pữa trước cũng giao lưu khá thân thiện nhưng hem pik sao hum nay lại như zậy ^^), còn các anh chàng nam sinh thì rất phấn khích zà hào hứng zì lớp có thêm 1 cô pạn xinh đẹp như thế này nữa ^^ Tiếng pạn nữ đó zang lên làm cả lớp pỗng dưng im pặt :
_ Chào mọi ngừi, tui tên là Đoàn Hà Phương, lần trước đã giới thiệu rùi chắc mọi ngừi ko wên chứ, àh … ừm … mong là sẽ nhận đc nhìu sự giúp đỡ từ các pạn nhaz – Phương cừi tưi giới thiệu
_ Chào mừng pạn đến vs lớp zà trở thành 1 thành ziên của 12A3 – Lớp trưởng Thành đứng dậy nói
_ Cảm ơn – Phương cừi rùi pước đến 1 pàn trống ở cúi lớp (kế pên pàn của hắn zà Duy) đặt cặp wa ghế pên cạnh rùi ngồi xún.
“ Lia “ sang 5 ngừi kia thì có 4 ngừi khá pất ngờ trước sự xuất hiện của Phương (1 ngừi còn lại chắc các pạn cũng pik là ai òi henz) nhưng zẫn im lặng ko nói lời nào, chỉ tập trung zào ziệc : nghe nhạc, chơi game zà đọc sách.
Giờ zề : (5 ngừi típ tục “ trụ “ lại lớp – cùng 1 ngừi nữa)
_ Chào, làm wen đc ko nhỉ? – Phương pước tới chỗ 5 ngừi kia đang “ tụm “ lại ngồi
_ Lâu rùi ko gặp, suýt nữa là nhận ko ra em rùi – Vinh cừi
_ Hì, pộ trông em khác lắm sao?
_ Sao em lại zề VN zậy? Sao ko típ tục học pên Anh? – Hắn hỏi
_ Àh, tại em thý ở pên đó wài chán wá, ko pạn pè cũng chẳng có ngừi thân, nên em mún zề lại VN, 1 phần cũng là zì … anh Duy – Phương cừi lém lỉnh
_ Sao? Zì Duy? – Nó vs con Ngọc đồng thanh, nhìn Phương, đồng thời ” liếc ” sang Duy
Duy zẫn im lặng …
_ Hì, màh thui, cho em “ pắt cóc “ anh Duy tí nhéz … mai gặp lại mọi ngừi – Phương kéo Duy đứng dậy rùi zẫy tay chào pước ih …
Con Ngọc có zẻ pùn, nhìn theo Duy zà Phương đang pước ra khỏi lớp (Phương còn khoác tay Duy nữa) … Nó lay con pạn :
_ Ngọc … mày sao zậy … ?
_ Àh … ko … ko có gì
_ Màh pộ 2 ngừi wen Phương àh? Sao nói chiện thân thiết thế? – Nó zờ “ giận “ =))
_ Vi … Vi … ghen sao? – Vinh nhìn nó cừi trêu
_ Làm gì có … hỏi zậy thôi chứ pộ … – Nó đỏ mặt way ih (pó tay lunz, ko pik có iu thương gì ko màh lại đỏ mặt thế này, lại vs cả 2 ngừi lunz chứ, dễ làm 2 anh ý hỉu nhầm đó nhaz
chị Vi ơiiiiii )
_ Ròi ròi thưa cô nương … thiệt ra là Vinh vs Huy wen Phương từ trước rùi … zì Phương là … – Vinh đang nói giữa chừng thì hắn ngăn lại zà chen zô :
_ Mún pik thêm thì cứ liên hệ vs thằng Duy màh hỏi áh, đừng có “ tra khảo “ tụi tui – Hắn cốc nhẹ đầu nó nói
_ Thui zề đi – Con Ngọc xách cặp pước ih …
_ Nè nè, chờ tao zới – Nó chạy theo ko wên way lại zẫy tay vs 2 ngừi kia …
_ Sao hùi nãy ko cho tao nói ra? – Vinh hỏi hắn
_ Chiện đó thằng Duy nó tự pik cách giải quyết, tụi mình ko nên xen zào …
(Way wa Duy zà Phương nhaz)
_ Sao nãy giờ anh ko nói gì hết zạ? Pộ ko thik sự có mặt của em sao? – Phương khá pùn
_ Àh ko … ko phải …
_ Zậy chứ anh làm sao zậy?
_ Anh ko sao cả … chỉ thý ko mún nói thì ko nói thôi …
_ Anh nghĩ là em zề nước zì zẫn còn … iu anh sao? – Phương hờ hững nhìn lên pầu trời (2 ngừi đang ngồi ở 1 wán ca – fe ở ngoài trời)
_ Anh … anh ko nghĩ zậy … anh xin lỗi … – Duy cảm thý có lỗi khi đã cư xử như zậy …
_ Em zề VN lần này … chỉ để xem anh có ổn ko … có zui zẻ ko … zà có … hạnh phúc ko … hay thôi … zà 1 phần … em cũng mún tìm … 1 tình iu mới cho mình …
_ Anh … ừm … anh xin lỗi … anh đã ko đúng … nhưng thật sự … anh sợ … khi pên em … anh ko thể típ tục … có tình cảm vs ngừi khác … anh thật ích kỉ wá … – Duy đan 2 tay zào nhau, siết chặt lại …
_ Ko sao đâu anh àh … em cũng đã từng suy nghĩ như zậy … khi quyết định trở zề VN … nhưng cúi cùng … em zẫn trở zề đây … gặp lại anh … zà em nhận ra rằng … em đã ko còn tình cảm vs anh nữa rồi … nếu có … thì nó cũng chỉ là … tình cảm của 1 đứa em gái … dành cho anh trai … của mình thôi … em chắc chắn là zậy … – Phương nắm lấy tay Duy …
_ Anh … thật yếu đuối wá phải ko em … ko dám nhìn nhận cả em gái của mình nữa … anh pik … em rất pùn zà … rất đau … anh cũng zậy … anh đã tự nhủ vs mình rằng đó là wá khứ rùi … hãy cứ sống cho hiện tại zà tương lai … mặc dù pik rằng rất khó để xóa pỏ cái wá khứ đó … nhưng anh sẽ cố … hãy tin anh … – Duy nói vs zẻ rất quyết tâm zà chắc chắn … zà điều đầu tiên Duy đã làm đc chính là … có tình cảm vs Ngọc … t/g mong rằng … sẽ có 1 cái kết tốt đẹp cho cặp đôi Duy – Ngọc này … các pạn đang theo dõi truyện cũng hãy tin là như zậy nhéz ^_^
_ Em lúc nào cũng tin anh cả … em chắc rằng lời anh đã nói ra thì anh sẽ làm đc … pắt đầu từ pây giờ … anh zà em … chính thức trở thành anh em rồi đấy nhéz … đừng có “ lơ “ em nữa đấy – Phương lè lưỡi trêu …
_ Anh pik rùi màh … xin lỗi em – Duy gãi đầu
_ Cho em ôm anh 1 cái đc ko nhỉ? – Phương đứng lên zà pước ra trước mặt Duy
_ Ko thành zấn đề … – Duy cũng đứng lên, zang tay ra ôm lấy Phương, khẽ thì thầm :
_ Em gái của anh …
Phương cũng nói nhỏ zào tai Duy :
_ Ông anh trai đáng ghét của em ạh … – rùi cả 2 puông nhau ra, cùng nhìn nhau zà pật cừi … 1 nụ cừi quý giá … ko thể nào mua đc … từ 2 anh em này …
(Típ tục way sang con Ngọc zà nó nèk ^^!)
_ Ê! Sao nãy giờ im re zạ? Pộ có chiện gì ko zui àh? – Nó hỏi
_ Àh ko … tại thý hơi mệt thui – Con Ngọc trả lời
_ Zậy thôi zề nhà lẹ ih, coi chừng pị say nắng òi đó – Nó lo lắng
_ Ừhm, zậy … tao zề nhaz … bye – Con Ngọc ỉu xìu, zẫy tay chào nó
_ Cái con nhỏ này pị gì zậy kà? – Nó lắc đầu khó hỉu rùi típ tục đạp “ hì hục “ zề nhà …
Còn con Ngọc thì đang ngồi trong 1 wán ăn ở lề đường (zì nghĩ rằng ăn có thể giải tỏa đc muộn phiền …) Sau khi “ chén “ liền 1 lúc 2 tô pún pò thì tâm trạng nhỏ cũng khá lên đc 1 phần ^^ (đúng là pạn nó )… rùi lấy xe chạy zề nhà … sau khi đã tắm rửa, thay đồ xong thì nhỏ leo lên máy định là sẽ đọc truyện hoặc onl để chat vs zài đứa pạn … nick zừa sáng lên thì có 1 ngừi Buzz, thế là cuộc nói chiện pắt đầu :
< Cho hỏi ai zậy ? > – Con Ngọc pm hỏi
< Ko nhớ chị 2 của pé sao? >
< Ủa chị 2 hả? Sao giờ mới liên lạc vs em zậy? Em nhớ 2 mún chết nèk > – Thì ra là chị 2 của Ngọc (đang ở nước ngoài)
< Ghê chưa , màh hình như … pé ko zui phải hôm? > – (đặc piệt là chỉ cần nhìn mặt, nhìn cách cư xử hoặc là wa cách nói chiện như pây giờ đây là chị của nhỏ cũng có thể đoán “ trúng phóc “ cảm xúc của nhỏ lunz ớz nhaz ^^)
< Hì, zạ … em hơi pùn 1 chút … >
< Hơi … hay là rất rất pùn … cho pé nói lại ớz )
< Hehe, 2 đoán đúng màh … ủa sao pùn dữ zậy? Ai ăn hiếp pé hả? Nói đi, 2 sẽ pay zề xử ngừi đó liền =)) > – Chị 2 của nhỏ chọc
< Có làm đc ko màh nói đó? … chọc em wài … >
< Hì, màh sao pùn, nói 2 nghe coi, 2 ko mún thý em như zậy đâu nhaz > – Con Ngọc đc chị 2 cưng lém ớz
< Em … đang có tình cảm vs 1 ngừi … màh mới hùi sáng này … em thý ngừi đó thân thiết vs 1 cô gái khác … trước mắt em lunz … nên pùn nãy giờ … mặc dù đã ăn 2 tô pún pò … > – Con Ngọc pấm pàn phím trả lời (thật thà ghê, khoe lunz zụ ăn 2 tô pún pò nữa ^^)
< 2 khuyên em này, đừng pao giờ mới nhìn zào 1 điều chưa rõ ràng màh đã zội kết luận nó … em hãy thử 1 lần chấp nhận nó … rùi có 1 lần khác điều em cố chấp nhận đó sẽ đc sáng tỏ … đến lúc đó em mới phải lựa chọn nên zui hay nên pùn … nghe lời 2 thử xem … >
< Cảm ơn 2 … em sẽ làm theo lời 2 … >
< Màh ngừi đó thế nào? Tả cho 2 xem thử ih >
< Ừhm thì … nói chung là đc mọi ngừi gọi là hot boy, học giỏi, con nhà giàu, cũng khá dễ thương … zâng zâng … >
< Làm 2 pất ngờ đó … sao lúc trước em nói là rất ghét những thằng hot boy màh … sao lại iu thế cô nương? >
< Thoy em wê 2 rùi … ko nói chiện vs 2 nữa > – Con Ngọc lại giận )
< Thoy màh, cho 2 xin lỗi ih, tại zì thý pất ngờ wá chứ pộ, đừng giận 2 màh … > – Pà 2 của nhỏ dụ dỗ =))
< Coi như là tha cho 2 lần này đó … màh 2 thý em có nên iu ngừi như zậy ko? >
< Sao lại ko, nếu ngừi đó thật sự là 1 ngừi tốt thì em hãy cứ iu … nhưng 2 chắc rằng em của 2 đã chọn thì phải là 1 ngừi tuyệt zời zà hoàn hảo lắm nhỉ … 2 cũng mún có cơ hội đc gặp mặt chàng trai đó đấy … >
< Hì, 2 làm em nở mũi nữa rùi này … >
< ^^, thui cũng 1g mấy rùi đấy, em đi ngủ ih, ko có 2 chắc trưa nào cũng ko ngủ phải hok? >
< Hì hì, đúng là 2 của em có khác, nói ko pao giờ sai … zậy thoy em ih ngủ zậy … hix hix >
< Ko có hix hix gì hết, ih ngủ nhanh cho tui … có gì pữa khác mình nói chiện típ, 2 cũng chuẩn pị ih làm đây, pp em >
< Pp 2 >
Con Ngọc zừa pm trả lời xong là 2 nó off lunz, đang định out thì thý 2 nó onl lại pm là :
< Có những điều cần phải kiên nhẫn chờ đợi …
…
Đủ nắng, hoa sẽ bung cánh …
…
Đủ gió, chong chóng sẽ quay …
…
Và nếu đủ yêu thương thì tình yêu sẽ đến …
Chúc em may mắn … “ tình iu nhỏ “ của 2 … ♥ >
Con Ngọc đọc xong, khẽ mỉm cừi rùi đến pên chiếc giường của mình, “ chộp “ lấy cuốn album ảnh, lật ra xem, ngay ảnh của Duy zà nhỏ chụp chung, lại cừi 1 cái nữa, rùi cất cuốn album zào chỗ cũ, nằm xún nhắm mắt lại zà đánh 1 giấc … ko còn muộn phiền, ko còn lo lắng nữa …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.