Wechat Tình Yêu: Đơn Phương Công Khai
Chương 9: Câu Chuyện Tình Đầu Tiên Của Y Y Và Nõi Lo Lắng Khi Mẹ Gọi Điện Của Băng Băng.
Juno Jiang
11/05/2021
Chương 9: Câu Chuyện Tình Đầu Tiên Của Y Y Và Nõi Lo Lắng Khi Mẹ Gọi Điện Của Băng Băng.
Ngày qua ngày, Băng Băng vẫn yên bình sống như trước đây, khi không có Dạ Phong Thần. Nhưng giờ đây, nó lại chẳng giống như trước. Cô cảm giác như không có Dạ Phong Thần, thì cuộc sống của bản thân sẽ chẳng thể tiếp tục, vui vẻ hay hạnh phúc. Nếu nói rõ hơn, thì cũng không biết, đây là vui, hay buồn.
"Giống như một căn nhà... thiếu vắng một con người, thì những người còn lại chỉ còn cô đơn thôi..."
Cô tự thầm...
Có vẻ như thiếu mất một người, lòng cô bất an hơn nhiều...
* * *
Nhiều chuyện dã xảy ra như vậy, thật không thể không nói đến chuyện của mọi người...
"A..alo?"
"Mẹ đây. Băng Băng à, công việc ổn chứ?"
"Vẫn ổn mà mẹ."
Cô trả lời. Tuy nói là vẫn ổn, nhưng chuyện tình cảm, lại không thể nói ra.
"Thật chứ?"
"Thật, con nói dối mẹ làm gì? Hôm nào rảnh, con sẽ sẽ về thăm mẹ, với..."
"Ai? Bạn trai con hả"
"Ấy, không... là.."
Chưa kịp nói, cô nàng đã bị chen ngắt lời, bà mẹ nói với giọng vui mừng:
"Được rồi, không làm phiền, mau đi chơi đi, mẹ cúp nhé."
"Mẹ!"
Và cứ như vậy, mà tắt điện thoại.
Băng Băng ngồi xuống, cô bắt đầu thở ngắn thở dài.
Vốn việc của Dạ Phong Thần, cô cũng chẳng công nhận đó là cuộc hẹn hò, hay là người yêu gì nào cả. Cuộc sống của cô, chỉ có công việc và sự bình yên, một cách nhạt nhẽo.
"Băng Băngg ? Cậu đang làm gì thế?" - Y Y vào phòng. Cô hỏi.
"Mẹ gọi hỏi thăm ấy mà, mình nghe điện thoại thôi."
"Vậy à. Giờ cậu có rảnh không? Đi mua đồ với mình ở trung tâm thuơng mại nhé?"
"Trung tâm thương mại?Có, rảnh. Đợi chút, mình thay đồ."
___
Tầm 15 phút sau, cả hai đôi người đã có mặt tại trung tâm OD Piew, trung tâm này là do anh họ Y Y đầu tư. Đó cũng là lý do cô ấy rủ Băng Băng đi chơi vào ngày bận rộn trong lịch trình.
"Cậu qua bên kia mua phụ kiện nhé, mình qua bên này mua sách."
Y Y nói. Cô vẫy tay chào Băng Băng và rời khỏi sảnh.
Băng Băng đáp lại bằng câu nói to vang, "Được, gặp nhau ở sảnh chờ này sau khi mua xong!"
Ngày qua ngày, Băng Băng vẫn yên bình sống như trước đây, khi không có Dạ Phong Thần. Nhưng giờ đây, nó lại chẳng giống như trước. Cô cảm giác như không có Dạ Phong Thần, thì cuộc sống của bản thân sẽ chẳng thể tiếp tục, vui vẻ hay hạnh phúc. Nếu nói rõ hơn, thì cũng không biết, đây là vui, hay buồn.
"Giống như một căn nhà... thiếu vắng một con người, thì những người còn lại chỉ còn cô đơn thôi..."
Cô tự thầm...
Có vẻ như thiếu mất một người, lòng cô bất an hơn nhiều...
* * *
Nhiều chuyện dã xảy ra như vậy, thật không thể không nói đến chuyện của mọi người...
"A..alo?"
"Mẹ đây. Băng Băng à, công việc ổn chứ?"
"Vẫn ổn mà mẹ."
Cô trả lời. Tuy nói là vẫn ổn, nhưng chuyện tình cảm, lại không thể nói ra.
"Thật chứ?"
"Thật, con nói dối mẹ làm gì? Hôm nào rảnh, con sẽ sẽ về thăm mẹ, với..."
"Ai? Bạn trai con hả"
"Ấy, không... là.."
Chưa kịp nói, cô nàng đã bị chen ngắt lời, bà mẹ nói với giọng vui mừng:
"Được rồi, không làm phiền, mau đi chơi đi, mẹ cúp nhé."
"Mẹ!"
Và cứ như vậy, mà tắt điện thoại.
Băng Băng ngồi xuống, cô bắt đầu thở ngắn thở dài.
Vốn việc của Dạ Phong Thần, cô cũng chẳng công nhận đó là cuộc hẹn hò, hay là người yêu gì nào cả. Cuộc sống của cô, chỉ có công việc và sự bình yên, một cách nhạt nhẽo.
"Băng Băngg ? Cậu đang làm gì thế?" - Y Y vào phòng. Cô hỏi.
"Mẹ gọi hỏi thăm ấy mà, mình nghe điện thoại thôi."
"Vậy à. Giờ cậu có rảnh không? Đi mua đồ với mình ở trung tâm thuơng mại nhé?"
"Trung tâm thương mại?Có, rảnh. Đợi chút, mình thay đồ."
___
Tầm 15 phút sau, cả hai đôi người đã có mặt tại trung tâm OD Piew, trung tâm này là do anh họ Y Y đầu tư. Đó cũng là lý do cô ấy rủ Băng Băng đi chơi vào ngày bận rộn trong lịch trình.
"Cậu qua bên kia mua phụ kiện nhé, mình qua bên này mua sách."
Y Y nói. Cô vẫy tay chào Băng Băng và rời khỏi sảnh.
Băng Băng đáp lại bằng câu nói to vang, "Được, gặp nhau ở sảnh chờ này sau khi mua xong!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.