Chương 20
FuFu
26/07/2023
Căn phòng bốc lên mùi dâm nồng nặc hoà trộn với Pheromone không mùi của
hắn. Tà Từ Khương mất hết ý thức, anh không biết bản thân đã chổng mông
cho hắn ** bao lâu, chỉ biết tên khốn đang cưỡi trên mông mình vẫn điên
cuồng đâm thúc vào sâu bên trong anh rồi bắn tinh. Anh bất lực chỉ kêu
được vài chữ "ưm...a" hay là "dừng lại" hoặc là "đừng bắn vào bên
trong", nhưng tên chó đực ấy tai điếc mắt mù hoàn toàn làm ngược lại
những gì anh nói. Từng cú thúc của hắn như mang cả ruột gan phèo phổi
của anh lôi ra ngoài rồi lại từ từ kéo nó vào lại bằng cách bắn đầy vào
bên trong. Tà Từ Khương bị cưỡng chế bắn tinh trong tư thế nâng mông lên cao, bụng của anh nhô lên một hình vòng cung đẹp đẽ gần như chạm cả vào ga giường.
Bên trong bệnh viện thanh tĩnh chỉ phát ra tiếng "bạch bạch" cùng giọng rên rỉ của anh. Đầu óc trống rỗng không thể suy nghĩ được việc gì, thậm chí nếu bây giờ ai đó vô tình bước vào phòng bệnh này và phát hiện anh đang bị ** như giống cái thì cá chắc bản thân Tà Từ Khương cũng không phát giác được.
Ảnh Quân thỏa mãn gầm vài tiếng tát mạnh vào mông anh. Kích thích sọc lên từng tế bào não, Tà Từ Khương giật nảy người, phía trước vì thế cũng bắn từng đợt tinh loảng theo nhịp độ của anh. Như phát hiện ra vùng đất mới, con ngươi của hắn loé lên tia sáng, không khỏi châm chọc:
"Thì ra cậu thích thế này à? Cho cậu nữa! Rên to hơn xíu đi hửm?", hắn tiếp tục tát mạnh vào một bên mông còn lại của anh in hằn dấu tay đo đỏ trên bờ mông đã ửng hồng màu anh đào.
"Ư...ức!! Dừng...Dừng lại!"
Anh nắm chặt ga trải giường, nhục nhã cùng khoái cảm làm anh tự hỏi bản thân: "Liệu đây có còn là chính mình?". Cả cơ thể anh mất khống chế mà hùa theo từng cú thúc của hắn, địa phương phía sau sung sướng siết chặt lại, nước dâm cùng tinh dịch òm ọp tạo bọt rơi tí tách giữa hai nền da đang điên cuồng va chạm nhau. Ảnh Quân phê điên người tới trán nỗi gân xanh, dương v*t do n*ng mà to thêm một chốc. Hắn tăng tốc độ lên, bắt lấy hai tay đang nắm chặt ga giường của anh khống chế bày ra tư thế cưỡi ngựa. dương v*t đâm sâu vào bên trong tàn phá cửa miệng khoang sinh sản, tinh dịch cùng dịch dâm sót lại làm chất xúc tác để hắn dễ dàng khai phá nơi đã bị bỏ hoang lâu năm này.
Tà Từ Khương bị hắn kéo căng hai tay ra sau, chiếc bụng dưới căng tròn hình vòng cung trườn theo sống lưng anh đung đưa trong không khí, đã vậy còn phát ra âm thanh ì ọc tà mị chứng tỏ bên trong chứa không ít tinh dịch. Đầu óc anh hỗ loại, lưỡi đã lè ra chầm chậm chảy từng luồn nước dãi, khuôn mặt cùng cánh mông đỏ ửng nhuốm màu tình dục. Tà Từ Khương không khác gì ngựa cái đang bị một con ngựa đực khác phối giống, cưỡng ép mang thai, bất lực đánh bại bởi sức mạnh của cuộc mây mưa không hồi kết này.
Tốc độ càng lúc càng nhanh, anh đã bắn ra vài lần, tinh dịch loãng gần giống nước tiểu. Ảnh Quân cũng tới giới hạn của hắn, rút ra lần cuối rồi như dồn cả sức bình sinh thúc mạnh vào bên trong. Như cỗ chiến hạm không thể cản phá, dương v*t hắn "đạp đổ" cửa khoang sinh sản hùng hồn tiến thẳng vào, chạm đến nơi sâu nhất hệt rằng đúc cả hình "thằng em" mình.
Tà Từ Khương bất ngờ bị tấn công, cả người mất trọng tâm ngã nhào về phía trước, hắn cũng vô tình mà thả tay ra. Anh nhào sấp xuống giường bệnh, mông vẫn vểnh cao dính chặt vào dương v*t của hắn, cửa khoang sinh sản như nếm được mỹ vị mút mát không rời cây thịt to lớn đang xâm chiếm cơ thể của chủ nhân. Tà Từ Khương cảm nhận được lỗ huyệt đang dần dần giãn ra nhưng anh đã không còn thấy đau đớn. Bên dưới bị cưỡng ép tới mất cảm giác, thật không thể tưởng tượng nỗi những ngày tiếp theo của mình sẽ ra sao:
"Tên khốn...thắt thút lần...nữa... ức!"
Gốc dương v*t hắn phình to ra đồng thời bên trong bắn tinh cùng lúc, xối ngược lại lượng tinh dịch bị hoang phí do cuộc giao hoan lúc nãy. Hắn thoả mãn bắn từng luồng tinh vào bên trong khoang sinh sản, tận hưởng cảm giác nóng ấm lẫn mềm mại nó đem lại. Ảnh Quân là người như thế, hắn thích cảm giác khống chế "bạn đời" của mình dưới thân, cùng nhau ân ái ngày đêm mặc người kia có chống cự hay chửi mắng, cứ thế mà bắn đầy vào bên trong tới khi nào không thể chứa được nữa rồi mang thai.
Anh run rẩy theo từng đợi bắn của hắn. Chiếc bụng trước lại to ra thêm một tí xíu. Thấy vậy hắn xoa xoa bụng anh, hai con ngươi mất tiêu cự hệt đang chìm trong thế giới của riêng mình, miệng kêu giọng khàn khàn mang cảm giác đê mê pha một chút mong đợi:
"Không bao lâu sau, ở chỗ này sẽ có một bé con. Nếu em muốn nhanh hơn thì ta phải làm nhiều hơn. Đừng lo, em muốn bao nhiêu đứa thì ta sẽ làm em tới đẻ ra bấy nhiêu.", nói rồi hắn hôn nhẹ lên bờ má vươn mồ hôi, nước mắt của anh.
Mí mắt Tà Từ Khương nặng trĩu, mệt mỏi do chống cự và "trận chiến" ban nãy khiến anh mất hết sức lực. Thời điểm hắn sung sướng bắn tinh xong rút ra, định miệng trêu đùa anh thêm vài câu nhưng không nghe thấy hồi âm mới biết anh đã ngất từ lúc nào. Hắn nhếch mép cười, ánh mắt lúc này lại ngập tràn sự dịu dàng cùng cưng chiều. Ảnh Quân cúi người xuống hun chùn chụt lên đường cong má nhếch nhác nước của anh, mí mắt ướp nhẹp đẫm lệ, sóng mũi đỏ đỏ cao thẳng, cằm nhọn cùng yết hầu đang nhấp nhô theo nhịp thở. Từng nơi đôi môi hắn lướt qua đều để lại dấu yêu đỏ chót trên làn da vốn thiếu sức sống giờ đây lại hồng ửng bởi dục vọng của anh. Pheromone của Hữu Lâm tan dần thay vào đó là mùi thuốc súng huyền huyền ảo ảo nồng nặc tăng dần trong không khí. Ảnh Quân vui vẻ ôm người dưới thân chặt vào trong lòng, ngửi ngửi tuyến thể vốn không có của Beta rồi cắn mạnh vô, truyền Pheromone của hắn một cách bất lực.
Hắn lau sơ sơ một lượt qua rồi nghiêm túc chỉnh trang, sau đó bọc anh trong một cái chăn chỉ để lộ phần đầu hiên ngang bước ra khỏi bệnh viện. Vừa đi hắn vừa ngâm nga thể hiện sự thoả mãn trong lòng. .
Bên ngoài bệnh viện, trời khuya thanh vắng chỉ lấp ló ánh đèn mờ phía xa xa khu đô thị rộng lớn. Vệ sĩ đứng dàn hàng hai bên cửa chính bệnh viện, Chu Đồng đứng nghiêm chỉnh hệt như một con chó đang chờ chủ của mình. Tiếng "cạch" vang lên, thân ảnh cao lớn ôm bọc chăn trắng làm điểm sáng, vệ sĩ biết quy tắc của mình, họ lần lượt cuối đầu xuống ngăn cản sự tò mò của bản thân. Giọng của thư ký Chu Đồng vang lên: "Ảnh tổng."
"Tới nhà chính. Không phải lão già đó muốn tôi kết hôn sinh con? Tôi sẽ cho ông ta thấy cháu dâu mình trong như thế nào trước khi chết.", Ảnh Quân nhẹ giọng ra lệnh. Pheromone còn động lại của Alpha đúng là không thể xem thường, vừa bước ra thì những người kia đều bị khí thế của hắn áp đảo mà có hơi loạn choạng.
"Liên lạc với Tà Văn, nói cho cậu ta biết mình cần phải làm gì.", hắn hơi nghiêng đầu nói cho Chu Đồng đang đứng chờ lệnh phía sau rồi ung dung bước vô chiếc Mercedes Maybach GLS 600 4MATIC xa hoa.
Đoàn xe dài rời đi bỏ lại khu bệnh viện đã bị phong toả từ bao giờ dần dần chìm vô màn đêm hư vô của đêm mùa thu gió sương kẻ lạnh.
Bên trong bệnh viện thanh tĩnh chỉ phát ra tiếng "bạch bạch" cùng giọng rên rỉ của anh. Đầu óc trống rỗng không thể suy nghĩ được việc gì, thậm chí nếu bây giờ ai đó vô tình bước vào phòng bệnh này và phát hiện anh đang bị ** như giống cái thì cá chắc bản thân Tà Từ Khương cũng không phát giác được.
Ảnh Quân thỏa mãn gầm vài tiếng tát mạnh vào mông anh. Kích thích sọc lên từng tế bào não, Tà Từ Khương giật nảy người, phía trước vì thế cũng bắn từng đợt tinh loảng theo nhịp độ của anh. Như phát hiện ra vùng đất mới, con ngươi của hắn loé lên tia sáng, không khỏi châm chọc:
"Thì ra cậu thích thế này à? Cho cậu nữa! Rên to hơn xíu đi hửm?", hắn tiếp tục tát mạnh vào một bên mông còn lại của anh in hằn dấu tay đo đỏ trên bờ mông đã ửng hồng màu anh đào.
"Ư...ức!! Dừng...Dừng lại!"
Anh nắm chặt ga trải giường, nhục nhã cùng khoái cảm làm anh tự hỏi bản thân: "Liệu đây có còn là chính mình?". Cả cơ thể anh mất khống chế mà hùa theo từng cú thúc của hắn, địa phương phía sau sung sướng siết chặt lại, nước dâm cùng tinh dịch òm ọp tạo bọt rơi tí tách giữa hai nền da đang điên cuồng va chạm nhau. Ảnh Quân phê điên người tới trán nỗi gân xanh, dương v*t do n*ng mà to thêm một chốc. Hắn tăng tốc độ lên, bắt lấy hai tay đang nắm chặt ga giường của anh khống chế bày ra tư thế cưỡi ngựa. dương v*t đâm sâu vào bên trong tàn phá cửa miệng khoang sinh sản, tinh dịch cùng dịch dâm sót lại làm chất xúc tác để hắn dễ dàng khai phá nơi đã bị bỏ hoang lâu năm này.
Tà Từ Khương bị hắn kéo căng hai tay ra sau, chiếc bụng dưới căng tròn hình vòng cung trườn theo sống lưng anh đung đưa trong không khí, đã vậy còn phát ra âm thanh ì ọc tà mị chứng tỏ bên trong chứa không ít tinh dịch. Đầu óc anh hỗ loại, lưỡi đã lè ra chầm chậm chảy từng luồn nước dãi, khuôn mặt cùng cánh mông đỏ ửng nhuốm màu tình dục. Tà Từ Khương không khác gì ngựa cái đang bị một con ngựa đực khác phối giống, cưỡng ép mang thai, bất lực đánh bại bởi sức mạnh của cuộc mây mưa không hồi kết này.
Tốc độ càng lúc càng nhanh, anh đã bắn ra vài lần, tinh dịch loãng gần giống nước tiểu. Ảnh Quân cũng tới giới hạn của hắn, rút ra lần cuối rồi như dồn cả sức bình sinh thúc mạnh vào bên trong. Như cỗ chiến hạm không thể cản phá, dương v*t hắn "đạp đổ" cửa khoang sinh sản hùng hồn tiến thẳng vào, chạm đến nơi sâu nhất hệt rằng đúc cả hình "thằng em" mình.
Tà Từ Khương bất ngờ bị tấn công, cả người mất trọng tâm ngã nhào về phía trước, hắn cũng vô tình mà thả tay ra. Anh nhào sấp xuống giường bệnh, mông vẫn vểnh cao dính chặt vào dương v*t của hắn, cửa khoang sinh sản như nếm được mỹ vị mút mát không rời cây thịt to lớn đang xâm chiếm cơ thể của chủ nhân. Tà Từ Khương cảm nhận được lỗ huyệt đang dần dần giãn ra nhưng anh đã không còn thấy đau đớn. Bên dưới bị cưỡng ép tới mất cảm giác, thật không thể tưởng tượng nỗi những ngày tiếp theo của mình sẽ ra sao:
"Tên khốn...thắt thút lần...nữa... ức!"
Gốc dương v*t hắn phình to ra đồng thời bên trong bắn tinh cùng lúc, xối ngược lại lượng tinh dịch bị hoang phí do cuộc giao hoan lúc nãy. Hắn thoả mãn bắn từng luồng tinh vào bên trong khoang sinh sản, tận hưởng cảm giác nóng ấm lẫn mềm mại nó đem lại. Ảnh Quân là người như thế, hắn thích cảm giác khống chế "bạn đời" của mình dưới thân, cùng nhau ân ái ngày đêm mặc người kia có chống cự hay chửi mắng, cứ thế mà bắn đầy vào bên trong tới khi nào không thể chứa được nữa rồi mang thai.
Anh run rẩy theo từng đợi bắn của hắn. Chiếc bụng trước lại to ra thêm một tí xíu. Thấy vậy hắn xoa xoa bụng anh, hai con ngươi mất tiêu cự hệt đang chìm trong thế giới của riêng mình, miệng kêu giọng khàn khàn mang cảm giác đê mê pha một chút mong đợi:
"Không bao lâu sau, ở chỗ này sẽ có một bé con. Nếu em muốn nhanh hơn thì ta phải làm nhiều hơn. Đừng lo, em muốn bao nhiêu đứa thì ta sẽ làm em tới đẻ ra bấy nhiêu.", nói rồi hắn hôn nhẹ lên bờ má vươn mồ hôi, nước mắt của anh.
Mí mắt Tà Từ Khương nặng trĩu, mệt mỏi do chống cự và "trận chiến" ban nãy khiến anh mất hết sức lực. Thời điểm hắn sung sướng bắn tinh xong rút ra, định miệng trêu đùa anh thêm vài câu nhưng không nghe thấy hồi âm mới biết anh đã ngất từ lúc nào. Hắn nhếch mép cười, ánh mắt lúc này lại ngập tràn sự dịu dàng cùng cưng chiều. Ảnh Quân cúi người xuống hun chùn chụt lên đường cong má nhếch nhác nước của anh, mí mắt ướp nhẹp đẫm lệ, sóng mũi đỏ đỏ cao thẳng, cằm nhọn cùng yết hầu đang nhấp nhô theo nhịp thở. Từng nơi đôi môi hắn lướt qua đều để lại dấu yêu đỏ chót trên làn da vốn thiếu sức sống giờ đây lại hồng ửng bởi dục vọng của anh. Pheromone của Hữu Lâm tan dần thay vào đó là mùi thuốc súng huyền huyền ảo ảo nồng nặc tăng dần trong không khí. Ảnh Quân vui vẻ ôm người dưới thân chặt vào trong lòng, ngửi ngửi tuyến thể vốn không có của Beta rồi cắn mạnh vô, truyền Pheromone của hắn một cách bất lực.
Hắn lau sơ sơ một lượt qua rồi nghiêm túc chỉnh trang, sau đó bọc anh trong một cái chăn chỉ để lộ phần đầu hiên ngang bước ra khỏi bệnh viện. Vừa đi hắn vừa ngâm nga thể hiện sự thoả mãn trong lòng. .
Bên ngoài bệnh viện, trời khuya thanh vắng chỉ lấp ló ánh đèn mờ phía xa xa khu đô thị rộng lớn. Vệ sĩ đứng dàn hàng hai bên cửa chính bệnh viện, Chu Đồng đứng nghiêm chỉnh hệt như một con chó đang chờ chủ của mình. Tiếng "cạch" vang lên, thân ảnh cao lớn ôm bọc chăn trắng làm điểm sáng, vệ sĩ biết quy tắc của mình, họ lần lượt cuối đầu xuống ngăn cản sự tò mò của bản thân. Giọng của thư ký Chu Đồng vang lên: "Ảnh tổng."
"Tới nhà chính. Không phải lão già đó muốn tôi kết hôn sinh con? Tôi sẽ cho ông ta thấy cháu dâu mình trong như thế nào trước khi chết.", Ảnh Quân nhẹ giọng ra lệnh. Pheromone còn động lại của Alpha đúng là không thể xem thường, vừa bước ra thì những người kia đều bị khí thế của hắn áp đảo mà có hơi loạn choạng.
"Liên lạc với Tà Văn, nói cho cậu ta biết mình cần phải làm gì.", hắn hơi nghiêng đầu nói cho Chu Đồng đang đứng chờ lệnh phía sau rồi ung dung bước vô chiếc Mercedes Maybach GLS 600 4MATIC xa hoa.
Đoàn xe dài rời đi bỏ lại khu bệnh viện đã bị phong toả từ bao giờ dần dần chìm vô màn đêm hư vô của đêm mùa thu gió sương kẻ lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.