Chương 4
Bộ Tứ Ngang
16/03/2021
“Vậy thu tiền lãi trước đi.” Nụ cười của người đàn ỏng vô cùng quyến rũ.
Sầm Dao vẫn còn chưa biết rõ chuyện đang diễn ra, chỉ cảm thấy dưới eo có cầm giác nóng bỏng. Bàn tay to lớn của anh vừa vặn ỏm chặt vòng eo thanh tú của cô. Những ngón tay thon dài khiêu khích cằm cô,
Cỏ hít sâu một hơi, đòi mỏi mỏng lạnh lẽo nhuộm mùi hương thanh mát nhẹ nhàng phủ lên môi cô.
Sầm Dao cứ cho rằng đây là một nụ hòn dịu dàng, ít nhất người đàn ỏng này cho cô cảm giác như vậy nhưng mà, thật ra không phải!
Hai người mới chạm vào nhau đã như củi khô gặp lửa cháy.
Nụ hòn của anh mãnh liệt điên cuồng, mỗi lần đều như muốn nuốt chửng cỏ.
Đầu lưỡi tách đôi môi cò ra, ngậm lấy cái lưỡi nhỏ run rẩy của cô, mút mát, khiêu khích.
Kỹ thuật hôn của người đàn ông này tốt đến đáng kinh ngạc, mà Sầm Dao trong vấn đề này lại không có chút kinh nghiệm nào, lại thêm bị hơi rượu xông lên đầu, nên cô chẳng còn chút sức chống cự nào trước anh. Chẳng mấy chốc, hai chân cô đã mềm nhũn, sắp đứng không vững ở bên cạnh, nhìn thấy cảnh này, trợ lý của người đàn ông là Dư Phi gần như bị sốc.
Là… là anh hoa mắt sao?!
Anh Thương đại danh đỉnh đỉnh nổi tiếng là tự luyến, bao năm qua dù là với đối tác hay là đối thủ trên thương trường, trải qua bao nhiêu mỹ nhân kế, anh Thương trước giờ đều chẳng hề quan tâm.
Hôm nay lại sa lầy trước một người phụ nữ say rượu?
Không! Không thế tin nổi!
“Đi lấy xe.” Một mệnh lệnh trầm khàn truyền đến, khiến Dư Phi đột nhiên tỉnh táo lại. Không dám sơ
suất cũng không dám nhìn thêm, lập tức chạy ra ngoài.
Sầm Dao lòng dạ rối bời, hai chân mềm nhũn, không đứng vững nổi nữa. Người đàn ông này cao lớn, đôi tay rắn chắc ôm chặt hông cô, bế bổng cô lên nhẹ nhàng như bế một đứa trẻ vậy.
“Phần lãi này tôi rất hài lòng, tối nay có thể giảm giá mười phần trăm cho cô.” Người đàn ông tham lam cắn lên đôi mỏi mềm mượt của cỏ một cái, dung mạo xinh đẹp câu hồn đoạt phách, sau khi bị ái tình bao phủ càng thêm rúng động lòng người.
Sầm Dao vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn vừa rồi, nắm lấy áo sơ mi
của người đàn ông, thì thầm: “…Đây là nụ hôn đầu của tôi.”
“Nụ hôn đầu?” Anh sững sờ, đôi mắt quyến rũ khẽ nheo lại, mang theo vài phần thăm dò, hỏi: “Chồng cô chưa từng hôn cô à?”
Cô lắc đầu. Sau khi bị đàn ông hôn, cô càng kiều mị mê người, giống như một đóa hoa hồng đang nở rộ.
Nụ cười trên môi anh càng sâu hơn: “Cô… không phải là vẫn còn trinh đó chứ? Hưm?”
Sầm Dao giật mạnh chiếc cà vạt của anh: “Là gái trinh thì mất mặt lắm sao?” .
||||| Truyện đề cử: Chàng Rể Quyền Thế |||||
Thương Đình Lập nhìn thẳng vào mắt cô: “Vậy rốt cuộc là phải hay không phải?”
Cô bĩu mỏi, gật đầu rất thành thật.
“Rất tốt.” Ý cười của anh càng mở rộng.
Sầm Dao bị nụ cười này làm đầu óc mơ hồ, thì thầm hỏi lại anh: “Tốt chỗ nào chứ?”
Anh tiến lại gần, ngậm lấy vành tai trắng như tuyết của cô, thì thầm: “Hòm nay phục vụ miễn phí cho em, thế nào?”
Sầm Dao mẫn cảm run nhẹ một cái, cười nói với anh: “Vậy thì tôi không khách khí nữa.”
Đôi mắt anh tối sầm lại, sâu thẳm như ẩn chứa một thứ rượu ngon làm say lòng người: “Tỏi rất trông đợi sự không khách khí của em.”
Dư Phi cảm thấy đêm nay là lần lái xe ly kỳ nhất đời mình. Hai người ờ phía sau, hôn đến mức quên hết trời đất.
Đến khách sạn M, Dư Phi cho xe dừng lại, dè dặt lên tiếng: “Anh… anh Thương, đến khách sạn rồi.”
Thương Đình Lập ôm Sầm Dao xuống xe, nhân viên của khách sạn nhìn thấy cảnh này, cũng kinh ngạc đến trợn tròn mắt giống như Dư Phi.
Hình tượng của anh Thương trước nay không phải là đàng hoàng, điềm tĩnh, thanh lịch sao, hôm nay lại… open như vậy? Với cả, anh Thương bình thường luôn lạnh lùng mà? Như này nhìn chẳng giống gì cả!
Hơn nữa! Điều đòi mạng nhất là, cổ áo sơ mi đế mở này, sự giải phóng nội tiết tố này, thật là quyến rũ đến mức làm người ta phải hét lên.
Thật là ghen tị với người phụ nữ trong lòng anh ấy mà!
Sầm Dao vẫn còn chưa biết rõ chuyện đang diễn ra, chỉ cảm thấy dưới eo có cầm giác nóng bỏng. Bàn tay to lớn của anh vừa vặn ỏm chặt vòng eo thanh tú của cô. Những ngón tay thon dài khiêu khích cằm cô,
Cỏ hít sâu một hơi, đòi mỏi mỏng lạnh lẽo nhuộm mùi hương thanh mát nhẹ nhàng phủ lên môi cô.
Sầm Dao cứ cho rằng đây là một nụ hòn dịu dàng, ít nhất người đàn ỏng này cho cô cảm giác như vậy nhưng mà, thật ra không phải!
Hai người mới chạm vào nhau đã như củi khô gặp lửa cháy.
Nụ hòn của anh mãnh liệt điên cuồng, mỗi lần đều như muốn nuốt chửng cỏ.
Đầu lưỡi tách đôi môi cò ra, ngậm lấy cái lưỡi nhỏ run rẩy của cô, mút mát, khiêu khích.
Kỹ thuật hôn của người đàn ông này tốt đến đáng kinh ngạc, mà Sầm Dao trong vấn đề này lại không có chút kinh nghiệm nào, lại thêm bị hơi rượu xông lên đầu, nên cô chẳng còn chút sức chống cự nào trước anh. Chẳng mấy chốc, hai chân cô đã mềm nhũn, sắp đứng không vững ở bên cạnh, nhìn thấy cảnh này, trợ lý của người đàn ông là Dư Phi gần như bị sốc.
Là… là anh hoa mắt sao?!
Anh Thương đại danh đỉnh đỉnh nổi tiếng là tự luyến, bao năm qua dù là với đối tác hay là đối thủ trên thương trường, trải qua bao nhiêu mỹ nhân kế, anh Thương trước giờ đều chẳng hề quan tâm.
Hôm nay lại sa lầy trước một người phụ nữ say rượu?
Không! Không thế tin nổi!
“Đi lấy xe.” Một mệnh lệnh trầm khàn truyền đến, khiến Dư Phi đột nhiên tỉnh táo lại. Không dám sơ
suất cũng không dám nhìn thêm, lập tức chạy ra ngoài.
Sầm Dao lòng dạ rối bời, hai chân mềm nhũn, không đứng vững nổi nữa. Người đàn ông này cao lớn, đôi tay rắn chắc ôm chặt hông cô, bế bổng cô lên nhẹ nhàng như bế một đứa trẻ vậy.
“Phần lãi này tôi rất hài lòng, tối nay có thể giảm giá mười phần trăm cho cô.” Người đàn ông tham lam cắn lên đôi mỏi mềm mượt của cỏ một cái, dung mạo xinh đẹp câu hồn đoạt phách, sau khi bị ái tình bao phủ càng thêm rúng động lòng người.
Sầm Dao vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn vừa rồi, nắm lấy áo sơ mi
của người đàn ông, thì thầm: “…Đây là nụ hôn đầu của tôi.”
“Nụ hôn đầu?” Anh sững sờ, đôi mắt quyến rũ khẽ nheo lại, mang theo vài phần thăm dò, hỏi: “Chồng cô chưa từng hôn cô à?”
Cô lắc đầu. Sau khi bị đàn ông hôn, cô càng kiều mị mê người, giống như một đóa hoa hồng đang nở rộ.
Nụ cười trên môi anh càng sâu hơn: “Cô… không phải là vẫn còn trinh đó chứ? Hưm?”
Sầm Dao giật mạnh chiếc cà vạt của anh: “Là gái trinh thì mất mặt lắm sao?” .
||||| Truyện đề cử: Chàng Rể Quyền Thế |||||
Thương Đình Lập nhìn thẳng vào mắt cô: “Vậy rốt cuộc là phải hay không phải?”
Cô bĩu mỏi, gật đầu rất thành thật.
“Rất tốt.” Ý cười của anh càng mở rộng.
Sầm Dao bị nụ cười này làm đầu óc mơ hồ, thì thầm hỏi lại anh: “Tốt chỗ nào chứ?”
Anh tiến lại gần, ngậm lấy vành tai trắng như tuyết của cô, thì thầm: “Hòm nay phục vụ miễn phí cho em, thế nào?”
Sầm Dao mẫn cảm run nhẹ một cái, cười nói với anh: “Vậy thì tôi không khách khí nữa.”
Đôi mắt anh tối sầm lại, sâu thẳm như ẩn chứa một thứ rượu ngon làm say lòng người: “Tỏi rất trông đợi sự không khách khí của em.”
Dư Phi cảm thấy đêm nay là lần lái xe ly kỳ nhất đời mình. Hai người ờ phía sau, hôn đến mức quên hết trời đất.
Đến khách sạn M, Dư Phi cho xe dừng lại, dè dặt lên tiếng: “Anh… anh Thương, đến khách sạn rồi.”
Thương Đình Lập ôm Sầm Dao xuống xe, nhân viên của khách sạn nhìn thấy cảnh này, cũng kinh ngạc đến trợn tròn mắt giống như Dư Phi.
Hình tượng của anh Thương trước nay không phải là đàng hoàng, điềm tĩnh, thanh lịch sao, hôm nay lại… open như vậy? Với cả, anh Thương bình thường luôn lạnh lùng mà? Như này nhìn chẳng giống gì cả!
Hơn nữa! Điều đòi mạng nhất là, cổ áo sơ mi đế mở này, sự giải phóng nội tiết tố này, thật là quyến rũ đến mức làm người ta phải hét lên.
Thật là ghen tị với người phụ nữ trong lòng anh ấy mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.