Chương 288: Làm người yêu của anh, rất kiêu ngạo
Bộ Tứ Ngang
02/06/2021
Nhưng làm vợ và người yêu của anh, cô lại vừa tự hào vì anh, vì cực kỳ thương tiếc.
Sầm Dao bước tới sau ghế, dịu dàng xoa huyệt Thái Dương cho anh, giúp anh thư giãn thần kinh.
"Hôm nay tìm được tin tức gì không? Nhìn anh rầu rĩ không vui, có phải là không tìm được.
Không sao, lần này không có manh mối, nói không chừng lần sau manh mối sẽ tự rơi xuống trước mặt anh"
Lời nói vốn để an ủi anh của Sầm Dao.
Lại khiến sự khó chịu trong lòng Thương Đình Lập hoàn toàn khơi thông.
Anh vô tay cô, sau đó mở mắt ra, khẽ cười, ôm người ngồi lên chân mình.
Thương Đình Lập đặt cảm lên đầu cô, nói tất cả mọi thứ anh thấy trong phòng.
"Nói vậy, người kia thật là Bộ Tử Ngang mà anh nói"
Sầm Dao biết trong lòng Thương Đình Lập nghi ngờ hai người.
Dù sự nghi ngờ của anh dành cho Thương Vân có chút cực đoan, nhưng cô cũng không chất vấn anh.
Nhưng cái tên khác mà anh nói, tuy rằng cảm thấy xa lạ, nhưng trong lòng lại không hiểu sao có cảm giác tán thành với Thương Đình Lập.
Vì vậy hiện tại biết đầu sỏ là anh ta, cô cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Thương Đình Lập cười khố lắc đầu: "Hiện tại chỉ có thế xác định anh ta đã về Bắc Thành, về phần những thứ khác, hoàn toàn đang trong lúc tra xét.
Dù sao cũng không thể vì vài chuyện thì chắc chắn là anh ta ra tay, nhưng chắc chắn anh ta là đồng lõa của chuyện này"
Thương Đình Lập nghiêm túc vuốt mặt Sầm Dao, nói: "Dao Dao, lúc trước anh ta là chồng trước của em, thậm chí có tình cảm cố chấp với em.
Tuy bây giờ dáng vẻ em thay đổi, hoàn toàn khác trước, nhưng chuyện em là Sầm Dao không thể nào che giấu mãi.
Vì vậy, rất có thể anh ta sẽ tới tìm em"
"Hả"
Sầm Dao không ngờ cô lại chọc phải một tai họa không rõ.
Sau khi tới Bắc Thành, cô luôn cảm thấy càng ngày càng xui xẻo.
"Phải rồi, đúng lúc em cũng có chuyện muốn thương lượng với anh"
Sầm Dao đột nhiên nhớ tới yêu cầu vừa nãy của Manh Manh.
Thương Đình Lập cười nói: "Xin lắng nghe"
"Hiện tại Manh Manh càng lúc càng có suy nghĩ riêng.
Hôm nay bé nói với em nó muốn đi học, tuy không muốn con đi học sớm như vậy, nhưng con muốn, chúng ta cũng không thể cản.
Nhưng khi nghe anh nói, bây giờ trên người em có càng nhiều phiền phức, em lại không muốn để nó đi.
Lúc chúng ta không ở bên cạnh con, nói không chừng sẽ có người nhân cơ hội"
Thương Đình Lập rất vui vì cô hiểu sự nguy hiểm trên người cô lúc này.
Nhưng đối với ý muốn đi học của con, anh ngược lại tán thành.
"Dao Dao, nếu Manh Manh đi học, cũng không phiền phức như em lo lãng.
Anh có thể ở phía sau sắp xếp người bảo vệ nó.
Tuy anh không lăn lộn xã hội đen, nhưng người bên cạnh cũng không ít, dùng bảo vệ con cái thì dự dả"
"Vậy ý anh là để Manh Manh đi học."
Sầm Dao trợn to mắt, cô còn tưởng anh sẽ không đồng ý.
"Có thể nói vậy.
Ngôi trường Hựu Nhất đang học có cấp tiểu học, có thể tự thiết kế một nhà trẻ đặc biệt, đúng lúc để Hựu Nhất chăm sóc Manh Manh"
Thương Đình Lập nhiều tiền nhiều của dự định tự đầu tư thêm chút.
Tới lúc đó, nhà trường kia đương nhiên sẽ đề xướng.
"Như vậy cũng được."
Sầm Dao cảm thấy suy nghĩ này của Thương Đình Lập không tệ, khẳng định gật đầu.
Hai người nói xong vấn đề an toàn của con cái, đương nhiên lại âu yếm một hồi.
Mà lúc này, trên mạng và tivi lại đồng thời đưa một tin tức bất lợi cho Thương Đình Lập.
Chương trình danh nhân cả nước, là chương trình đang nổi do người chủ trì tỈ mỉ lựa chọn.
Từ tên là có thể thấy, người tới chương trình này đều là người khá nổi tiếng.
Lúc này, trên tivi, một người mặc vest, da trắng, ngũ quan rõ ràng hơi hướng phương Tây đang bắt đầu trắng trợn tung tin trên chương trình"
"Ngài Ellis, nghe nói hai năm trước khi dụng cụ của các ngài bất ngờ ra vấn đề, sớm đã có người lộ ra trên thị trường.
Không biết ngài có thể nói cho chúng ta biết rốt cuộc là công ty nào không?"
Trên mặt người chủ trì lộ vẻ đau khổ vì người bị nạn do dụng cụ y tế, thật ra chẳng qua chỉ vì muốn thêm điểm nổi bật cho chương trình.
Ellis vốn cũng đang định tung ra tin tức nóng, dùng giọng Luân Đôn thuần của mình nói: "Thật không dám giấu, quả thật có hai công ty mua dụng cụ của chúng tôi.
Lúc đó chúng tôi có nói dụng cụ này vẫn chưa kịp thử nghiệm, nhưng hai công ty này lại nhất quyết muốn chúng tôi xuất hàng.
Không còn cách nào, chúng tôi chỉ có thể vận chuyển số hàng này tới Bắc Thành.
Tuy một công ty vì lén vận chuyển hàng mà bị cảnh sát Bắc Thành các người bắt lại, nhưng một số hàng khác cũng bình yên vô sự tới trong tay công ty còn lại."
Lúc nói, ông ta còn giả bộ mèo khóc chuột than thở: "Công ty kia vừa lấy được đã dùng ra ngoài.
Hơn nữa chủ của họ còn nói với tôi, số hàng này vô cùng tốt.
Cùng vì vậy nên tôi mới không thử nghiệm mà bán thẳng toàn bộ hàng mình sản xuất này.
Nếu sớm biết tác dụng phụ của số hàng đó lớn như vậy, sao tôi dám bán đi chứ"
Người chủ trì không tin, lại còn cảm thấy cực kỳ bất mãn vì Ellis né tránh.
Anh ta kiềm chế lửa giận trong lòng, tiếp tục hỏi: "Nếu ngài Ellis canh cánh việc này như vậy, sao không nói ra công ty đã gây ra chuyện này? Công ty độc ác như vậy nên bị lộ ra ánh sáng mới phải"
Ellis thở dài, cúi đầu nói: "Tôi sợ tôi nói ra thì sẽ không về nước được.
Dù sao địa vị của công ty kia vẫn luôn rất cao"
Toàn bộ khán giả ở đây bắt đầu nghị luận ầm ĩ.
Rất nhiều người đang mắng công ty chưa bị lộ ra kia.
Thậm chí còn có anh hùng bàn phím bắt đầu tìm kiếm bảng sức người.
Trong lòng phần lớn anh hùng bàn phím, rất nhanh đã khóa được một công ty, đó chính là Nguyên Thịnh.
Nguyên Thịnh gần như là ở ngay lúc những anh hùng bàn phím này nói ra đáp án khẳng định, toàn bộ cổ phiếu công ty bắt đầu cấp tốc giảm xuống.
Dư Phi vốn đang ở nhà vội vàng chuẩn bị chuyện ngày mai của công ty, đúng lúc thấy tin tức này, trong lòng bắt đầu nôn nóng, nhưng anh biết bây giờ gấp cũng không có ích qì.
Nhanh chóng gọi cho chủ tịch.
Lúc này, Thương Đình Lập đang ở nhà kể chuyện cho Manh Manh.
Buổi tối mỗi ngày, anh đều bớt chút thời gian ở chung với Manh Manh.
Lúc nghe tiếng chuông điện thoại, trong lòng anh cực kỳ không vui.
Nhưng anh luôn rất nhẫn nại với Dư Phi, dù sao cũng là người theo anh nhiều năm.
Anh hơi đứng dậy, đi qua một bên nói: "Đã trễ thể này còn gọi tới, có phải có chuyện gì xảy ra không?"
Dù sao mỗi lần nhận được điện thoại của Dư Phi cũng đều là tin tức nửa xấu nửa tốt, thậm chí tỷ lệ nghe được tin xấu còn cao hơn tin tốt.
Dư Phi lớn tiếng nói "Chủ tịch, cậu nhanh lên mạng tìm xem tin tức của Nguyên Thịnh.
Xảy ra chuyện lớn rồi.
Có người nói công ty Aitos xảy ra sự cố chữa bệnh toàn do Nguyên Thịnh gây ra"
Sầm Dao bước tới sau ghế, dịu dàng xoa huyệt Thái Dương cho anh, giúp anh thư giãn thần kinh.
"Hôm nay tìm được tin tức gì không? Nhìn anh rầu rĩ không vui, có phải là không tìm được.
Không sao, lần này không có manh mối, nói không chừng lần sau manh mối sẽ tự rơi xuống trước mặt anh"
Lời nói vốn để an ủi anh của Sầm Dao.
Lại khiến sự khó chịu trong lòng Thương Đình Lập hoàn toàn khơi thông.
Anh vô tay cô, sau đó mở mắt ra, khẽ cười, ôm người ngồi lên chân mình.
Thương Đình Lập đặt cảm lên đầu cô, nói tất cả mọi thứ anh thấy trong phòng.
"Nói vậy, người kia thật là Bộ Tử Ngang mà anh nói"
Sầm Dao biết trong lòng Thương Đình Lập nghi ngờ hai người.
Dù sự nghi ngờ của anh dành cho Thương Vân có chút cực đoan, nhưng cô cũng không chất vấn anh.
Nhưng cái tên khác mà anh nói, tuy rằng cảm thấy xa lạ, nhưng trong lòng lại không hiểu sao có cảm giác tán thành với Thương Đình Lập.
Vì vậy hiện tại biết đầu sỏ là anh ta, cô cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Thương Đình Lập cười khố lắc đầu: "Hiện tại chỉ có thế xác định anh ta đã về Bắc Thành, về phần những thứ khác, hoàn toàn đang trong lúc tra xét.
Dù sao cũng không thể vì vài chuyện thì chắc chắn là anh ta ra tay, nhưng chắc chắn anh ta là đồng lõa của chuyện này"
Thương Đình Lập nghiêm túc vuốt mặt Sầm Dao, nói: "Dao Dao, lúc trước anh ta là chồng trước của em, thậm chí có tình cảm cố chấp với em.
Tuy bây giờ dáng vẻ em thay đổi, hoàn toàn khác trước, nhưng chuyện em là Sầm Dao không thể nào che giấu mãi.
Vì vậy, rất có thể anh ta sẽ tới tìm em"
"Hả"
Sầm Dao không ngờ cô lại chọc phải một tai họa không rõ.
Sau khi tới Bắc Thành, cô luôn cảm thấy càng ngày càng xui xẻo.
"Phải rồi, đúng lúc em cũng có chuyện muốn thương lượng với anh"
Sầm Dao đột nhiên nhớ tới yêu cầu vừa nãy của Manh Manh.
Thương Đình Lập cười nói: "Xin lắng nghe"
"Hiện tại Manh Manh càng lúc càng có suy nghĩ riêng.
Hôm nay bé nói với em nó muốn đi học, tuy không muốn con đi học sớm như vậy, nhưng con muốn, chúng ta cũng không thể cản.
Nhưng khi nghe anh nói, bây giờ trên người em có càng nhiều phiền phức, em lại không muốn để nó đi.
Lúc chúng ta không ở bên cạnh con, nói không chừng sẽ có người nhân cơ hội"
Thương Đình Lập rất vui vì cô hiểu sự nguy hiểm trên người cô lúc này.
Nhưng đối với ý muốn đi học của con, anh ngược lại tán thành.
"Dao Dao, nếu Manh Manh đi học, cũng không phiền phức như em lo lãng.
Anh có thể ở phía sau sắp xếp người bảo vệ nó.
Tuy anh không lăn lộn xã hội đen, nhưng người bên cạnh cũng không ít, dùng bảo vệ con cái thì dự dả"
"Vậy ý anh là để Manh Manh đi học."
Sầm Dao trợn to mắt, cô còn tưởng anh sẽ không đồng ý.
"Có thể nói vậy.
Ngôi trường Hựu Nhất đang học có cấp tiểu học, có thể tự thiết kế một nhà trẻ đặc biệt, đúng lúc để Hựu Nhất chăm sóc Manh Manh"
Thương Đình Lập nhiều tiền nhiều của dự định tự đầu tư thêm chút.
Tới lúc đó, nhà trường kia đương nhiên sẽ đề xướng.
"Như vậy cũng được."
Sầm Dao cảm thấy suy nghĩ này của Thương Đình Lập không tệ, khẳng định gật đầu.
Hai người nói xong vấn đề an toàn của con cái, đương nhiên lại âu yếm một hồi.
Mà lúc này, trên mạng và tivi lại đồng thời đưa một tin tức bất lợi cho Thương Đình Lập.
Chương trình danh nhân cả nước, là chương trình đang nổi do người chủ trì tỈ mỉ lựa chọn.
Từ tên là có thể thấy, người tới chương trình này đều là người khá nổi tiếng.
Lúc này, trên tivi, một người mặc vest, da trắng, ngũ quan rõ ràng hơi hướng phương Tây đang bắt đầu trắng trợn tung tin trên chương trình"
"Ngài Ellis, nghe nói hai năm trước khi dụng cụ của các ngài bất ngờ ra vấn đề, sớm đã có người lộ ra trên thị trường.
Không biết ngài có thể nói cho chúng ta biết rốt cuộc là công ty nào không?"
Trên mặt người chủ trì lộ vẻ đau khổ vì người bị nạn do dụng cụ y tế, thật ra chẳng qua chỉ vì muốn thêm điểm nổi bật cho chương trình.
Ellis vốn cũng đang định tung ra tin tức nóng, dùng giọng Luân Đôn thuần của mình nói: "Thật không dám giấu, quả thật có hai công ty mua dụng cụ của chúng tôi.
Lúc đó chúng tôi có nói dụng cụ này vẫn chưa kịp thử nghiệm, nhưng hai công ty này lại nhất quyết muốn chúng tôi xuất hàng.
Không còn cách nào, chúng tôi chỉ có thể vận chuyển số hàng này tới Bắc Thành.
Tuy một công ty vì lén vận chuyển hàng mà bị cảnh sát Bắc Thành các người bắt lại, nhưng một số hàng khác cũng bình yên vô sự tới trong tay công ty còn lại."
Lúc nói, ông ta còn giả bộ mèo khóc chuột than thở: "Công ty kia vừa lấy được đã dùng ra ngoài.
Hơn nữa chủ của họ còn nói với tôi, số hàng này vô cùng tốt.
Cùng vì vậy nên tôi mới không thử nghiệm mà bán thẳng toàn bộ hàng mình sản xuất này.
Nếu sớm biết tác dụng phụ của số hàng đó lớn như vậy, sao tôi dám bán đi chứ"
Người chủ trì không tin, lại còn cảm thấy cực kỳ bất mãn vì Ellis né tránh.
Anh ta kiềm chế lửa giận trong lòng, tiếp tục hỏi: "Nếu ngài Ellis canh cánh việc này như vậy, sao không nói ra công ty đã gây ra chuyện này? Công ty độc ác như vậy nên bị lộ ra ánh sáng mới phải"
Ellis thở dài, cúi đầu nói: "Tôi sợ tôi nói ra thì sẽ không về nước được.
Dù sao địa vị của công ty kia vẫn luôn rất cao"
Toàn bộ khán giả ở đây bắt đầu nghị luận ầm ĩ.
Rất nhiều người đang mắng công ty chưa bị lộ ra kia.
Thậm chí còn có anh hùng bàn phím bắt đầu tìm kiếm bảng sức người.
Trong lòng phần lớn anh hùng bàn phím, rất nhanh đã khóa được một công ty, đó chính là Nguyên Thịnh.
Nguyên Thịnh gần như là ở ngay lúc những anh hùng bàn phím này nói ra đáp án khẳng định, toàn bộ cổ phiếu công ty bắt đầu cấp tốc giảm xuống.
Dư Phi vốn đang ở nhà vội vàng chuẩn bị chuyện ngày mai của công ty, đúng lúc thấy tin tức này, trong lòng bắt đầu nôn nóng, nhưng anh biết bây giờ gấp cũng không có ích qì.
Nhanh chóng gọi cho chủ tịch.
Lúc này, Thương Đình Lập đang ở nhà kể chuyện cho Manh Manh.
Buổi tối mỗi ngày, anh đều bớt chút thời gian ở chung với Manh Manh.
Lúc nghe tiếng chuông điện thoại, trong lòng anh cực kỳ không vui.
Nhưng anh luôn rất nhẫn nại với Dư Phi, dù sao cũng là người theo anh nhiều năm.
Anh hơi đứng dậy, đi qua một bên nói: "Đã trễ thể này còn gọi tới, có phải có chuyện gì xảy ra không?"
Dù sao mỗi lần nhận được điện thoại của Dư Phi cũng đều là tin tức nửa xấu nửa tốt, thậm chí tỷ lệ nghe được tin xấu còn cao hơn tin tốt.
Dư Phi lớn tiếng nói "Chủ tịch, cậu nhanh lên mạng tìm xem tin tức của Nguyên Thịnh.
Xảy ra chuyện lớn rồi.
Có người nói công ty Aitos xảy ra sự cố chữa bệnh toàn do Nguyên Thịnh gây ra"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.