Chương 294: Xử đẹp trong vòng một nốt nhạc
Bộ Tứ Ngang
02/06/2021
Sầm Dao cũng không rảnh quan tâm đến vết thương của cô, ôm lấy Manh Manh đang bị dọa sợ đơ người khi xe đẩy đột nhiên bị lật, nhỏ nhẹ dỗ dành cô bé: "Manh Manh không sợ, bánh xe của xe nhỏ bị mất rồi, chúng ta không ngồi xe nữa nha"
Sầm Dao thầm cảm thấy may mắn, cũng may cô phản ứng nhanh, nhanh tay lẹ mắt ôm Manh Manh lên, nếu không làm Manh Manh bị thương, cho dù cô chết cũng chưa chắc bù đắp được tội lỗi này.
Cô gái có mái tóc màu vàng được uốn xoăn, mặc quần áo sang trọng xinh đẹp kiểu mới nhất của Banbury, sắc mặt lại hơi tiêu tụy, thấy Sầm Dao đang dỗ dành đứa bé, trong mắt của cô ta hoàn toàn không che giấu được nỗi căm hận và ghen ghét.
Ánh mắt như hổ rình mồi của Bộ Hoan Nhan thật sự làm người khác rất khó bỏ qua.
Thương Đình Lập bị giọng nói bén nhọn của cô ta đâm vào màng tai, lập tức nhíu mày lại, thấy cô ta nhìn Sầm Dao bằng ánh mắt chẳng có chút tôn trọng nào, không thèm nể mặt cô ta mà lập tức trào phúng: "Bà Vương, xem ra cho dù cô đã lấy chồng thì vẫn cứng đầu kiêu ngạo hệt như lúc trước, không biết lúc ba cô gả cô đi, có phải cuối cùng cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm hay không"
Những người không gặp mặt suốt mấy năm nay, mấy ngày nay nên xuất hiện cũng đã xuất hiện.
Tuy rằng hai ông bà cụ nhà họ Bộ đều đã chết trong đám cháy không ai hay biết kia.
Nhưng người trước mặt lại là điểm yếu tốt nhất.
Thương Đình Lập đang định tìm người điều tra cô ta, không ngờ rằng người phụ nữ này lại tự mình dâng đến cửa.
Mấy năm trước Bộ Hoan Nhan chẳng qua cũng chỉ có gương mặt khá thanh tú, mấy năm nay rõ ràng cũng chẳng sống sung sướng gì, ánh mắt cũng đã hơi tối xuống, khí thế cũng yếu đi.
Khóe mắt cũng bắt đầu có nếp nhăn.
Gần như không cần nghĩ cũng biết ngay cuộc sống sau khi kết hôn của cô ta rất khó khăn.
Nhưng người đột nhiên bị gả ra ngoài, sau khi gây tai họa còn có thể còn nguyên vẹn xuất hiện trước mặt người khác, cũng coi như là một kết quả không tệ.
Ba năm trước, sau khi điều tra ra được nguyên nhân Sầm Dao gặp chuyện trừ người cầm đầu là Điền Điêm ra, Bộ Tử Ngang cũng có giúp một tay ở trong vụ việc này.
Có lẽ anh ta cũng không muốn làm hại Sầm Dao, chỉ muốn tuôn ra một chút tin tức để ông già và mẹ không thích Sầm Dao.
Đúng là anh ta đã đạt được mục đích, dù sao nếu không phải anh ta ở sau lưng tìm kiếm tin tức gì đưa cho ông già và mẹ, mẹ cũng sẽ không nhắc đến những chuyện đó vào đúng lúc ấy.
Trong khoảng thời gian anh cho rầng Dao Dao thật sự sẽ không quay về, anh không có chỗ phát tiết cơn tức giận trong lòng, cho nên trực tiếp kéo những người từng hãm hai Dao Dao xuống nước hết.
Nhà họ Bộ không phải đang vội vã tìm người hợp tác để thoát khỏi tình cảnh bị chèn ép sao? Được thôi, để anh tìm.
Anh đưa người hợp tác đến ngay trước mặt bọn họ, sau khi bọn họ bắt đầu hợp tác với nhau, người hợp tác đột nhiên biến mất tăm, không xuất hiện nữa.
Dự án hợp tác của một công ty, không chỉ thiếu tiền và phương án.
Bộ thị cống hiến ra phương án, cái thiếu chính là tiền.
Nhưng sau khi vất vả làm xong phương án đến lúc chuẩn bị thực hiện thì phương án bị người khác lấy mất, tiền lại không lấy về được.
Trong lúc Bộ thị cũng đã có đủ loại nguy cơ, nó chẳng khác nào giọt nước tràn ly.
Bộ Minh Viễn tức đến phải nhập viện, Bộ Tử Ngang một mình cực khổ chống đỡ công ty rõ ràng cũng không phải là một người lãnh đạo thông minh, sau khi làm chuyện gì cũng thất bại, anh ta không chỉ không rút được kinh nghiệm, ngược lại càng ngày càng sa đọa.
Bộ thị cứ như vậy mà xuống dốc.
Không biết có phải là vì muốn con gái sau này có thể sống tốt một chút không, lúc tin tức còn chưa truyền ra ngoài, Bộ Minh Viễn đã gả cô ta cho một nhà giàu mới nổi vừa mới có được chút tiếng tăm.
Lấy được một số tiền lớn.
Nhưng cho dù có nhiều tiền hơn nữa cũng không lấp nổi cái hố to Bộ thị.
Cuối cùng vẫn phá sản.
Sau đó Thương Đình Lập cũng không chú ý đến bọn họ nữa, dù sao anh cũng hiểu rất rõ, đối với những người đã quen hưởng thụ cuộc sống giàu sang phú quý, đột nhiên quay về cuộc sống nghèo hèn, đó mới là lúc bọn họ cực khổ thật sự.
Nhưng Thương Đình Lập nhìn người phụ nữ có vẻ vẫn tràn đầy sức sống, còn có tinh thần liếc mắt quăng đao cho Dao Dao, chỉ cảm thấy lúc trước anh đã quá hiền lành rồi.
Bị Thương Đình Lập trào phúng một câu, sắc mặt Bộ Hoan Nhan lập tức trắng bệch.
Cho dù lúc trước cô ta đột nhiên bị ba kiên quyết gả cho tên đàn ông thô tục kia, nhưng trong lòng cô ta, người cô ta thích vẫn luôn là người trước mặt.
Cho dù anh đang đứng trong một cái siêu thị bình thường, ăn mặc vô cùng đơn giản, khí chất vẫn nổi trội hơn hẳn những người khác.
Nhưng người đàn ông như thể lại nói lời đay nghiến với cô ta.
Sau khi tận mắt nhìn thấy anh sốt ruột yêu thương người phụ nữ khác ngay lúc nãy, Bộ Hoan Nhan đã lãng phí vài năm vì chuyện hôn nhân hoàn toàn nổi điên.
Cho dù cô ta có tính tình không tốt, nhưng tình yêu của cô dành cho anh là thật.
Lúc trước khi anh ở sau lưng hại công ty nhà cô †a, từ trước đến giờ cô ta chưa bao giờ hận anh, sao anh có thể nhẫn tâm không thèm nhìn nhận tình yêu của cô như vậy chứ.
Sầm Dao dỗ dành Manh Manh vừa mới hoàn hồn xong, lại thấy người phụ nữ vừa đụng vào xe đẩy cô đang dùng ánh mắt ai oán nhìn Thương Đình Lập.
Trong lòng lập tức tỉnh táo lại.
Chỉ sợ người phụ nữ này cũng là một bông hoa dại ở nơi nào đó định lại đây quyến rũ Thương Đình Lập, bây giờ người ta thích làm người thứ ba thật đấy.
Sầm Dao cảm thấy vị chính cung như cô phải nên giữ vững địa vị của bản thân mới đúng.
Bằng không mấy con mèo con chó ở xung quanh chạy đến rất nhanh.
Sầm Dao đưa Manh Manh đã bình tĩnh lại cho Thương Đình Lập, Thương Đình Lập luôn yêu thương con gái, gương mặt đang uy nghiêm lạnh lùng để chọc tức người khác, khi nhìn thấy con gái lập tức biến thành gương mặt ba hiền trong vòng một giây.
Anh thuần thục ôm Manh Manh, vừa lẩm bẩm nói nhỏ với con gái: "Manh Manh mau xem kìa, mẹ sắp sửa tung chiêu siêu mạnh rồi"
Manh Manh chớp hai mắt, dùng ánh mắt tò mò nhìn sang đó.
Sầm Dao đã khó chịu chuyện mấy người phụ nữ khác lăm le Thương Đình Lập từ rất lâu rồi.
Anh là người đàn ông của cô, là vật riêng của cô, sao có thế cho phép người khác dùng ánh mắt có ý tứ không rõ quấy rầy chứ.
Lần này, Sầm Dao muốn trực tiếp dập tắt suy nghĩ của người phụ nữ này.
Sầm Dao cong lưng, kiểm tra cẩn thận chiếc xe đẩy bị ngã kia xong, cầm một cái muôi lớn hùng hổ bước về phía cô ta.
"Cô, cô muốn làm cái gì đó?"
Khí thế Bộ Hoan Nhan rất yếu, lâu lắm rồi cô ta không cãi nhau với người khác, bây giờ cũng không còn vẻ ngang ngược khi cãi nhau với người khác như lúc còn trẻ nữa.
Huống chi đầu óc của cô vẫn chưa lú lẫn đến nỗi không nhìn rõ tình trạng lúc này.
Thương Đình Lập là ai chứ, cho dù là dạo gần đây công ty của anh bị người khác cật lực gieo tiếng xấu, nhưng không phải là vẫn không có chút tác dụng nào sao.
Lúc nãy là do chưa tỉnh táo, bây giờ mới hoàn hồn lại, trong lòng thầm bối rối.
Thấy người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ giống hệt như hồ linh tinh, lại không thèm tốn hơi thừa lời với cô ta mà đã trực tiếp cầm đồ xông thẳng lên.
Bộ Hoan Nhan lại âm thầm quan sát xem chạy trốn theo hướng nào sẽ nhanh hơn.
Sầm Dao chú ý thấy cô ta định bỏ trốn, trong lòng có hơi tức cười, nhát gan như thế mà còn dám cướp chồng của cô, cô sẽ xử đẹp cô ta trong vòng một nốt nhạc.
Sầm Dao thầm cảm thấy may mắn, cũng may cô phản ứng nhanh, nhanh tay lẹ mắt ôm Manh Manh lên, nếu không làm Manh Manh bị thương, cho dù cô chết cũng chưa chắc bù đắp được tội lỗi này.
Cô gái có mái tóc màu vàng được uốn xoăn, mặc quần áo sang trọng xinh đẹp kiểu mới nhất của Banbury, sắc mặt lại hơi tiêu tụy, thấy Sầm Dao đang dỗ dành đứa bé, trong mắt của cô ta hoàn toàn không che giấu được nỗi căm hận và ghen ghét.
Ánh mắt như hổ rình mồi của Bộ Hoan Nhan thật sự làm người khác rất khó bỏ qua.
Thương Đình Lập bị giọng nói bén nhọn của cô ta đâm vào màng tai, lập tức nhíu mày lại, thấy cô ta nhìn Sầm Dao bằng ánh mắt chẳng có chút tôn trọng nào, không thèm nể mặt cô ta mà lập tức trào phúng: "Bà Vương, xem ra cho dù cô đã lấy chồng thì vẫn cứng đầu kiêu ngạo hệt như lúc trước, không biết lúc ba cô gả cô đi, có phải cuối cùng cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm hay không"
Những người không gặp mặt suốt mấy năm nay, mấy ngày nay nên xuất hiện cũng đã xuất hiện.
Tuy rằng hai ông bà cụ nhà họ Bộ đều đã chết trong đám cháy không ai hay biết kia.
Nhưng người trước mặt lại là điểm yếu tốt nhất.
Thương Đình Lập đang định tìm người điều tra cô ta, không ngờ rằng người phụ nữ này lại tự mình dâng đến cửa.
Mấy năm trước Bộ Hoan Nhan chẳng qua cũng chỉ có gương mặt khá thanh tú, mấy năm nay rõ ràng cũng chẳng sống sung sướng gì, ánh mắt cũng đã hơi tối xuống, khí thế cũng yếu đi.
Khóe mắt cũng bắt đầu có nếp nhăn.
Gần như không cần nghĩ cũng biết ngay cuộc sống sau khi kết hôn của cô ta rất khó khăn.
Nhưng người đột nhiên bị gả ra ngoài, sau khi gây tai họa còn có thể còn nguyên vẹn xuất hiện trước mặt người khác, cũng coi như là một kết quả không tệ.
Ba năm trước, sau khi điều tra ra được nguyên nhân Sầm Dao gặp chuyện trừ người cầm đầu là Điền Điêm ra, Bộ Tử Ngang cũng có giúp một tay ở trong vụ việc này.
Có lẽ anh ta cũng không muốn làm hại Sầm Dao, chỉ muốn tuôn ra một chút tin tức để ông già và mẹ không thích Sầm Dao.
Đúng là anh ta đã đạt được mục đích, dù sao nếu không phải anh ta ở sau lưng tìm kiếm tin tức gì đưa cho ông già và mẹ, mẹ cũng sẽ không nhắc đến những chuyện đó vào đúng lúc ấy.
Trong khoảng thời gian anh cho rầng Dao Dao thật sự sẽ không quay về, anh không có chỗ phát tiết cơn tức giận trong lòng, cho nên trực tiếp kéo những người từng hãm hai Dao Dao xuống nước hết.
Nhà họ Bộ không phải đang vội vã tìm người hợp tác để thoát khỏi tình cảnh bị chèn ép sao? Được thôi, để anh tìm.
Anh đưa người hợp tác đến ngay trước mặt bọn họ, sau khi bọn họ bắt đầu hợp tác với nhau, người hợp tác đột nhiên biến mất tăm, không xuất hiện nữa.
Dự án hợp tác của một công ty, không chỉ thiếu tiền và phương án.
Bộ thị cống hiến ra phương án, cái thiếu chính là tiền.
Nhưng sau khi vất vả làm xong phương án đến lúc chuẩn bị thực hiện thì phương án bị người khác lấy mất, tiền lại không lấy về được.
Trong lúc Bộ thị cũng đã có đủ loại nguy cơ, nó chẳng khác nào giọt nước tràn ly.
Bộ Minh Viễn tức đến phải nhập viện, Bộ Tử Ngang một mình cực khổ chống đỡ công ty rõ ràng cũng không phải là một người lãnh đạo thông minh, sau khi làm chuyện gì cũng thất bại, anh ta không chỉ không rút được kinh nghiệm, ngược lại càng ngày càng sa đọa.
Bộ thị cứ như vậy mà xuống dốc.
Không biết có phải là vì muốn con gái sau này có thể sống tốt một chút không, lúc tin tức còn chưa truyền ra ngoài, Bộ Minh Viễn đã gả cô ta cho một nhà giàu mới nổi vừa mới có được chút tiếng tăm.
Lấy được một số tiền lớn.
Nhưng cho dù có nhiều tiền hơn nữa cũng không lấp nổi cái hố to Bộ thị.
Cuối cùng vẫn phá sản.
Sau đó Thương Đình Lập cũng không chú ý đến bọn họ nữa, dù sao anh cũng hiểu rất rõ, đối với những người đã quen hưởng thụ cuộc sống giàu sang phú quý, đột nhiên quay về cuộc sống nghèo hèn, đó mới là lúc bọn họ cực khổ thật sự.
Nhưng Thương Đình Lập nhìn người phụ nữ có vẻ vẫn tràn đầy sức sống, còn có tinh thần liếc mắt quăng đao cho Dao Dao, chỉ cảm thấy lúc trước anh đã quá hiền lành rồi.
Bị Thương Đình Lập trào phúng một câu, sắc mặt Bộ Hoan Nhan lập tức trắng bệch.
Cho dù lúc trước cô ta đột nhiên bị ba kiên quyết gả cho tên đàn ông thô tục kia, nhưng trong lòng cô ta, người cô ta thích vẫn luôn là người trước mặt.
Cho dù anh đang đứng trong một cái siêu thị bình thường, ăn mặc vô cùng đơn giản, khí chất vẫn nổi trội hơn hẳn những người khác.
Nhưng người đàn ông như thể lại nói lời đay nghiến với cô ta.
Sau khi tận mắt nhìn thấy anh sốt ruột yêu thương người phụ nữ khác ngay lúc nãy, Bộ Hoan Nhan đã lãng phí vài năm vì chuyện hôn nhân hoàn toàn nổi điên.
Cho dù cô ta có tính tình không tốt, nhưng tình yêu của cô dành cho anh là thật.
Lúc trước khi anh ở sau lưng hại công ty nhà cô †a, từ trước đến giờ cô ta chưa bao giờ hận anh, sao anh có thể nhẫn tâm không thèm nhìn nhận tình yêu của cô như vậy chứ.
Sầm Dao dỗ dành Manh Manh vừa mới hoàn hồn xong, lại thấy người phụ nữ vừa đụng vào xe đẩy cô đang dùng ánh mắt ai oán nhìn Thương Đình Lập.
Trong lòng lập tức tỉnh táo lại.
Chỉ sợ người phụ nữ này cũng là một bông hoa dại ở nơi nào đó định lại đây quyến rũ Thương Đình Lập, bây giờ người ta thích làm người thứ ba thật đấy.
Sầm Dao cảm thấy vị chính cung như cô phải nên giữ vững địa vị của bản thân mới đúng.
Bằng không mấy con mèo con chó ở xung quanh chạy đến rất nhanh.
Sầm Dao đưa Manh Manh đã bình tĩnh lại cho Thương Đình Lập, Thương Đình Lập luôn yêu thương con gái, gương mặt đang uy nghiêm lạnh lùng để chọc tức người khác, khi nhìn thấy con gái lập tức biến thành gương mặt ba hiền trong vòng một giây.
Anh thuần thục ôm Manh Manh, vừa lẩm bẩm nói nhỏ với con gái: "Manh Manh mau xem kìa, mẹ sắp sửa tung chiêu siêu mạnh rồi"
Manh Manh chớp hai mắt, dùng ánh mắt tò mò nhìn sang đó.
Sầm Dao đã khó chịu chuyện mấy người phụ nữ khác lăm le Thương Đình Lập từ rất lâu rồi.
Anh là người đàn ông của cô, là vật riêng của cô, sao có thế cho phép người khác dùng ánh mắt có ý tứ không rõ quấy rầy chứ.
Lần này, Sầm Dao muốn trực tiếp dập tắt suy nghĩ của người phụ nữ này.
Sầm Dao cong lưng, kiểm tra cẩn thận chiếc xe đẩy bị ngã kia xong, cầm một cái muôi lớn hùng hổ bước về phía cô ta.
"Cô, cô muốn làm cái gì đó?"
Khí thế Bộ Hoan Nhan rất yếu, lâu lắm rồi cô ta không cãi nhau với người khác, bây giờ cũng không còn vẻ ngang ngược khi cãi nhau với người khác như lúc còn trẻ nữa.
Huống chi đầu óc của cô vẫn chưa lú lẫn đến nỗi không nhìn rõ tình trạng lúc này.
Thương Đình Lập là ai chứ, cho dù là dạo gần đây công ty của anh bị người khác cật lực gieo tiếng xấu, nhưng không phải là vẫn không có chút tác dụng nào sao.
Lúc nãy là do chưa tỉnh táo, bây giờ mới hoàn hồn lại, trong lòng thầm bối rối.
Thấy người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ giống hệt như hồ linh tinh, lại không thèm tốn hơi thừa lời với cô ta mà đã trực tiếp cầm đồ xông thẳng lên.
Bộ Hoan Nhan lại âm thầm quan sát xem chạy trốn theo hướng nào sẽ nhanh hơn.
Sầm Dao chú ý thấy cô ta định bỏ trốn, trong lòng có hơi tức cười, nhát gan như thế mà còn dám cướp chồng của cô, cô sẽ xử đẹp cô ta trong vòng một nốt nhạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.