Chương 36
Hoàng Vân Di
29/10/2024
Thứ tư tuần này là đám cưới của con trai bác Vĩnh, thiếu gia của tập đoàn may mặc Vĩnh An.
Hai bên nhà có quan hệ khá thân thiết với nhau, đương nhiên là những dịp quan trọng như thế này thì không thể không mời đến.
Vì mẹ chồng còn bận coi bộ phim truyền hình, mà đang tới khúc gay cấn nên không thể bỏ lỡ.
Thể nên mẹ đã bảo Minh Triết đi dự đám cưới cho mẹ.
"Minh Triết, thứ tư tuần này con đi đám cưới của con bác Vĩnh giúp mẹ đi."
Minh Triết đang ngồi chơi game, nghe thấy mẹ nói vậy liền thẳng thừng từ chối : " Con không đi đâu. Con bận rồi."
Mẹ liền khinh thường hỏi : " Mày ở nhà không mà bận cái gì ?"
"Con đưa Quỳnh Chi đi học." Nói đến đây, Minh Triết nhìn xem đồng hồ coi đã đến giờ rước Quỳnh Chi về hay chưa.
Mẹ chồng vuốt trán suy nghĩ xem nên dụ nó như thế nào để nó đi bây giờ.
Ít phút sau bà lên tiếng : "Thì con rủ Quỳnh Chi đi chung với con. Con bé ngoài đi học ra thì không có đi ra ngoài chơi gì hết, nhân dịp này con đưa Quỳnh Chi ra ngoài chơi, sẵn tiện vun đắp tình cảm luôn. Mẹ nói cho con nghe nè, không chừng Quỳnh Chi nó đi đám cưới ở nhà bác Vĩnh về xong, thấy người ta như vậy rồi nó nôn, về nhà bắt con làm đám cưới liền luôn đó."
Minh Triết ngồi nghe mẹ nói thấy cũng hay hay, nên đã đồng ý nhưng vẫn còn lo lắng : " Đi thì cũng được, mà mẹ nói với cô ấy đi. Cô ấy nghe lời của mẹ, chứ con nói thế nào cô ấy cũng không chịu đi đâu."
Nói tới đây, Minh Triết có chút bực mình. Không hiểu sao vợ của anh chỉ nghe lời của mẹ, còn lời của anh thì không chịu để lọt lỗ tai.
Mẹ mới nhếch môi cười.
Trời, con mẹ đẻ ra làm sao mẹ không biết nó, vài ba câu thì đã đâu vào đấy : "Ok, yên tâm để mẹ nói cho."
Minh Triết canh đúng giờ Quỳnh Chi tan học, rồi láy xe đến trường đón cô.
Xe vừa đậu trước cổng trường được vài phút thì Quỳnh Chi cũng đi ra.
Cô mở cửa, ngồi vào trong xe sau đó hỏi: "Anh đợi lâu chưa ?"
Minh Triết lắc đầu, bảo : " Chưa, cũng mới tới thôi."
Lúc này, Minh Triết cầm điện thoại lên gọi về nhà cho mẹ, sau đó đưa điện thoại cho Quỳnh Chi : "Mẹ có chuyện muốn nói với cô đấy."
Quỳnh Chi nhận lấy điện thoại trong tâm trạng lo lắng, không biết có chuyện gì.
Cô áp điện thoại lên một bên tai :" Dạ mẹ."
Giọng của mẹ chồng từ trong điện thoại vang lên : "Quỳnh Chi, thứ tư tuần này con có học không ?"
Quỳnh Chi trả lời : " Thứ tư con không có tiết ạ."
Mẹ chồng liền nói : "May quá ! Vậy thứ tư con với thằng Triết đi đám cưới ở nhà của bác Vĩnh cho mẹ được không ?"
Nghe vậy, Quỳnh Chi liếc nhìn người đang ngồi kế bên mình một cái rồi trả lời : " Dạ được ạ."
Mẹ chồng phấn khởi bảo : " Tốt quá ! Mẹ nói với thằng Triết rồi, bảo nó chở con đi mua đồ để đi đám cưới, con đi với nó nha, hai đứa về trễ trễ chút cũng không sao."
Nói xong, mẹ liền cúp máy.
Quỳnh Chi trả lại điện thoại cho Minh Triết.
Anh nhận lấy điện thoại, sau đó nói với cô: " Vậy bây giờ tôi chở cô đi mua đồ."
Quỳnh Chi không nói gì, chỉ im lặng gật đầu.
Minh Triết dẫn cô đi vào một trung tâm thương mại rất lớn.
Hiếm khi được đi đến những nơi sầm uất như thế này khiến Quỳnh Chi không khỏi thích thú.
Minh Triết ở bền cạnh đương nhiền cũng nhận ra được sự vui vẻ của cô.
Anh khẽ mỉm cười, nắm lấy tay Quỳnh Chi, không vội đi mua đồ ngay mà dẫn cô đi loay quanh trong trung tâm thương mại cho cô tham quan.
Sau khi đi tham quan một vòng, Minh Triết dẫn cô vào một cửa hàng chuyên bán váy đầm dự tiệc.
Quỳnh Chi có liếc xem thử bản giá, cô không khỏi trợn tròn hai mắt khi nhìn thấy chiếc váy thấp nhất ở đây có giá tận mấy triệu.
Lúc bấy giờ, cô lắc lắc cánh tay của Minh Triết, bảo anh hay đừng mua ở chỗ này nữa.
Nhưng không kịp, Quỳnh Chi đã nghe Minh Triết nói với cô nhân viên trong cửa hàng : " Cô nhìn xem có bộ nào hợp với cô ấy thì lấy ra cho cô ấy thử hết đi."
Ngay sau đó, Quỳnh Chi liền bị mấy cô nhân viên kéo vào bên trong cho thử hết bộ này đến bộ kia.
Bộ nào thì mấy cô nhân viền đó cũng nói rất hợp, nhưng Quỳnh Chi không vội vàng chọn mà lén xem bảng giá trước.
Bộ nào cũng có giá trên trời khiến cô hoa cả mắt.
Cuối cùng Quỳnh Chi chọn một chiếc váy lụa màu xanh bạc hà, đơn giản nhất, giá không quá đắt ở đây.
Khi cô mặc nó bước ra đã khiến Minh Triết nhìn cô ngây ngốc một lúc.
Anh bước lại chỗ cô, hỏi : " Chọn bộ này ?"
Quỳnh Chi gật đầu khẽ hỏi : "Nhìn có được không ?"
Minh Triết mỉm cười bảo : "Được, rất đẹp ! Mới nhìn vào cứ tưởng là tiên nữ."
Quỳnh Chi nghe xong có chút ngại ngùng, chẳng hiểu vì sao hôm nay anh ta lại sến súa như vậy nữa.
Hai bên nhà có quan hệ khá thân thiết với nhau, đương nhiên là những dịp quan trọng như thế này thì không thể không mời đến.
Vì mẹ chồng còn bận coi bộ phim truyền hình, mà đang tới khúc gay cấn nên không thể bỏ lỡ.
Thể nên mẹ đã bảo Minh Triết đi dự đám cưới cho mẹ.
"Minh Triết, thứ tư tuần này con đi đám cưới của con bác Vĩnh giúp mẹ đi."
Minh Triết đang ngồi chơi game, nghe thấy mẹ nói vậy liền thẳng thừng từ chối : " Con không đi đâu. Con bận rồi."
Mẹ liền khinh thường hỏi : " Mày ở nhà không mà bận cái gì ?"
"Con đưa Quỳnh Chi đi học." Nói đến đây, Minh Triết nhìn xem đồng hồ coi đã đến giờ rước Quỳnh Chi về hay chưa.
Mẹ chồng vuốt trán suy nghĩ xem nên dụ nó như thế nào để nó đi bây giờ.
Ít phút sau bà lên tiếng : "Thì con rủ Quỳnh Chi đi chung với con. Con bé ngoài đi học ra thì không có đi ra ngoài chơi gì hết, nhân dịp này con đưa Quỳnh Chi ra ngoài chơi, sẵn tiện vun đắp tình cảm luôn. Mẹ nói cho con nghe nè, không chừng Quỳnh Chi nó đi đám cưới ở nhà bác Vĩnh về xong, thấy người ta như vậy rồi nó nôn, về nhà bắt con làm đám cưới liền luôn đó."
Minh Triết ngồi nghe mẹ nói thấy cũng hay hay, nên đã đồng ý nhưng vẫn còn lo lắng : " Đi thì cũng được, mà mẹ nói với cô ấy đi. Cô ấy nghe lời của mẹ, chứ con nói thế nào cô ấy cũng không chịu đi đâu."
Nói tới đây, Minh Triết có chút bực mình. Không hiểu sao vợ của anh chỉ nghe lời của mẹ, còn lời của anh thì không chịu để lọt lỗ tai.
Mẹ mới nhếch môi cười.
Trời, con mẹ đẻ ra làm sao mẹ không biết nó, vài ba câu thì đã đâu vào đấy : "Ok, yên tâm để mẹ nói cho."
Minh Triết canh đúng giờ Quỳnh Chi tan học, rồi láy xe đến trường đón cô.
Xe vừa đậu trước cổng trường được vài phút thì Quỳnh Chi cũng đi ra.
Cô mở cửa, ngồi vào trong xe sau đó hỏi: "Anh đợi lâu chưa ?"
Minh Triết lắc đầu, bảo : " Chưa, cũng mới tới thôi."
Lúc này, Minh Triết cầm điện thoại lên gọi về nhà cho mẹ, sau đó đưa điện thoại cho Quỳnh Chi : "Mẹ có chuyện muốn nói với cô đấy."
Quỳnh Chi nhận lấy điện thoại trong tâm trạng lo lắng, không biết có chuyện gì.
Cô áp điện thoại lên một bên tai :" Dạ mẹ."
Giọng của mẹ chồng từ trong điện thoại vang lên : "Quỳnh Chi, thứ tư tuần này con có học không ?"
Quỳnh Chi trả lời : " Thứ tư con không có tiết ạ."
Mẹ chồng liền nói : "May quá ! Vậy thứ tư con với thằng Triết đi đám cưới ở nhà của bác Vĩnh cho mẹ được không ?"
Nghe vậy, Quỳnh Chi liếc nhìn người đang ngồi kế bên mình một cái rồi trả lời : " Dạ được ạ."
Mẹ chồng phấn khởi bảo : " Tốt quá ! Mẹ nói với thằng Triết rồi, bảo nó chở con đi mua đồ để đi đám cưới, con đi với nó nha, hai đứa về trễ trễ chút cũng không sao."
Nói xong, mẹ liền cúp máy.
Quỳnh Chi trả lại điện thoại cho Minh Triết.
Anh nhận lấy điện thoại, sau đó nói với cô: " Vậy bây giờ tôi chở cô đi mua đồ."
Quỳnh Chi không nói gì, chỉ im lặng gật đầu.
Minh Triết dẫn cô đi vào một trung tâm thương mại rất lớn.
Hiếm khi được đi đến những nơi sầm uất như thế này khiến Quỳnh Chi không khỏi thích thú.
Minh Triết ở bền cạnh đương nhiền cũng nhận ra được sự vui vẻ của cô.
Anh khẽ mỉm cười, nắm lấy tay Quỳnh Chi, không vội đi mua đồ ngay mà dẫn cô đi loay quanh trong trung tâm thương mại cho cô tham quan.
Sau khi đi tham quan một vòng, Minh Triết dẫn cô vào một cửa hàng chuyên bán váy đầm dự tiệc.
Quỳnh Chi có liếc xem thử bản giá, cô không khỏi trợn tròn hai mắt khi nhìn thấy chiếc váy thấp nhất ở đây có giá tận mấy triệu.
Lúc bấy giờ, cô lắc lắc cánh tay của Minh Triết, bảo anh hay đừng mua ở chỗ này nữa.
Nhưng không kịp, Quỳnh Chi đã nghe Minh Triết nói với cô nhân viên trong cửa hàng : " Cô nhìn xem có bộ nào hợp với cô ấy thì lấy ra cho cô ấy thử hết đi."
Ngay sau đó, Quỳnh Chi liền bị mấy cô nhân viên kéo vào bên trong cho thử hết bộ này đến bộ kia.
Bộ nào thì mấy cô nhân viền đó cũng nói rất hợp, nhưng Quỳnh Chi không vội vàng chọn mà lén xem bảng giá trước.
Bộ nào cũng có giá trên trời khiến cô hoa cả mắt.
Cuối cùng Quỳnh Chi chọn một chiếc váy lụa màu xanh bạc hà, đơn giản nhất, giá không quá đắt ở đây.
Khi cô mặc nó bước ra đã khiến Minh Triết nhìn cô ngây ngốc một lúc.
Anh bước lại chỗ cô, hỏi : " Chọn bộ này ?"
Quỳnh Chi gật đầu khẽ hỏi : "Nhìn có được không ?"
Minh Triết mỉm cười bảo : "Được, rất đẹp ! Mới nhìn vào cứ tưởng là tiên nữ."
Quỳnh Chi nghe xong có chút ngại ngùng, chẳng hiểu vì sao hôm nay anh ta lại sến súa như vậy nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.