Chương 59
Hoàng Vân Di
14/11/2024
Bống nhiên, mẹ quay qua nắm lấy tay Quỳnh Chi rồi nói : "Quỳnh Chi à, mẹ tính như thế này con thấy được không. Hay là bây giờ mẹ nhận con làm con gái nuôi nha."
Rồi mẹ hí hửng nói tiếp : " Mẹ có mấy chục cây vàng để ở trong két sắt ấy, cho con hết làm của hồi môn, với nhà ngoại con kinh doanh bất động sản, để mẹ nói ông bà ngoại cho con mấy miếng đất. Rồi mẹ sẽ tìm một tấm chồng tốt để gả con đi, chứ con lấy con trai của mẹ, mẹ thật sự thấy quá thiệt thòi cho con rồi."
Minh Triết sắp mất vợ đến nơi, không nhịn được mà la lên :" Mẹ ! Vợ của con mà."
Mẹ quay sang nói :" Vợ cái gì mà vợ ? Bớt gọi vợ lại đi ! Mới chỉ có đính hôn thôi, muốn hủy khi nào mà chả được."
Quỳnh Chi nhìn gương mặt chầm dầm một đống của Minh Triết, tuy giao diện trông hung dữ vậy thôi, nhưng tính tình lại rất trẻ con, đáng yêu đến mức khiến cô không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Minh Triết mím môi, nhìn qua thấy Quỳnh Chi đang cười thì lại càng bực mình hơn.
Anh cau mày lớn tiếng chất vấn : " Mẹ có phải là mẹ ruột của con không vậy ?"
Không thèm đợi câu trả lời của mẹ, Minh Triết đã bước đến bế Quỳnh Chi lên, giữ cô khư khư trên người mình.
Quỳnh Chi đột nhiên bị bế lên thì có chút hoảng hốt : " Minh Triết, anh làm gì vậy ? Bỏ em xuống !"
"Em im lặng cho anh !" Minh Triết hậm hực nói.
Mẹ nhìn thấy vậy thì cau mày nói : " Mày làm cái gì vậy ? Bỏ con gái của mẹ xuống !"
Minh Triết chẳng không bỏ xuống mà còn ôm cô chặt hơn, nói với mẹ :" Con nói rồi đó, con không đồng ý. Mẹ mà nhận Quỳnh Chi làm con gái nuôi là con dẫn theo cô ấy bỏ nhà đi luôn."
"Mày đi thì đi một mình mày thôi, để con gái của mẹ ở lại đây."
Minh Triết nghe xong thì tức muốn hộc máu, nói : " Không !"
Sau đó liền ôm Quỳnh Chi lên phòng, đem cô tránh xa mẹ, càng xa càng tốt.
Vào trong phòng.
Quỳnh Chi bị anh ném lên giường, ngay khi cô định chống tay ngồi dậy thì đã bị anh đề lên người.
Lúc này, Minh Triết lại bày ra gương mặt uất hận như thể vừa bị cô bỏ rơi : "Sắp được lấy chồng khác nên em vui lắm đúng không ?"
Quỳnh Chi có chút khổ sở nói : " Không có."
Nhưng cô còn chưa kịp nói hết thì Minh Triết đã hung hăng cúi xuống cắn lên môi cô một cái, rồi ai oán nói với cô :
" Không có cái gì ? Lúc nãy anh thấy em vui đến mức cười híp cả hai mắt đấy."
Quỳnh Chi lại mim cười.
Minh Triết thấy cô cười liền nhíu mày nói : " Đó, em lại cười nữa kìa."
Quỳnh Chi giơ tay đánh lên ngực anh một cái : "Anh trẻ con vừa thôi, em cười cũng không được nữa sao ?"
Thấy cứng rắn không được, Minh Triết liền chuyển sang nhõng nhẽo.
Môi anh chạm nhẹ lên hôn cô, thấp giọng gọi : "Vợ !"
Thấy Quỳnh Chi không có phản ứng gì, ánh mắt chăm chú nhìn lên trần nhà không thèm nhìn anh.
Anh liền cúi xuống hôn thêm mấy cái nữa, miệng thì gọi : "Vợ ơi....vợ ơi !" Đến khi nào cô chịu nhìn anh, nói chuyện với anh thì mới thôi.
Quỳnh Chi cuối cùng cũng không nhịn được chiêu tấn công bằng nụ hôn này của Minh Triết.
Cô lấy tay che miệng anh lại rồi nói : " Anh đừng có hôn em nữa, nhột lắm có biết không ?"
Minh Triết nắm lấy bàn tay đang để trên miệng của anh, đan mười ngón tay vào nhau rồi nhỏ giọng nói : " Vợ ơi, em không được đồng ý với mẹ. Em nhìn đi, em có thể tìm ở đâu ra một người chồng ngoan ngoãn nghe lời em
nhu anh dudc."
"Ngoan ngoãn nghe lời." Cô lặp lại mấy lời đó của anh, rồi nhướng mày hỏi : " Có sao ?"
Vừa mới dứt câu, cô đã bị Minh Triết hung hăng cởi sạch quần áo trên người.
Mặt cô nóng bừng, muốn đẩy anh ra nhưng hai tay đều đã bị anh ghì chặt xuống giường : "Minh Triết anh làm gì vậy ?"
" Làm em chứ làm cái gì ?" Minh Triết nghiêng người, hơi thở nóng rực phả vào tai cô : " Để em hết hy vọng trở thành em gái của anh."
Minh Triết đột nhiên luồn tay xuống dưới, bộ phận nhạy cảm bị anh vuốt ve lên xuống, rồi lại xoa xoa vài vòng theo chiều kim đồng hồ.
Quỳnh Chi bị anh kích thích đến mức cả người run rẩy, bên dưới vô cùng ngứa ngáy, không ngừng tiết ra một dòng chất lỏng ướt át.
Minh Triết sờ sờ vài cái rồi khẽ cười, lưu manh nói :" Quỳnh Chi, em bị anh đè dưới thân như thế này rồi mà vẫn còn muốn làm em gái của anh sao? Là em gái của anh rồi thì sẽ không được anh làm cho sướng như thế này nữa đâu."
Nói rồi, anh cúi xuống hôn lên môi cô.
Quỳnh Chi vòng tay qua ôm lấy cổ anh, đáp lại nụ hôn sâu của anh.
Ngọn lửa của dục vọng bây giờ đã bùng lên vô cùng dữ dội.
Minh Triết không thể đợi thêm được nữa mà cho vào bên trong cô, mạnh mẽ đâm vào rút ra không biết bao nhiêu cái.
Rồi mẹ hí hửng nói tiếp : " Mẹ có mấy chục cây vàng để ở trong két sắt ấy, cho con hết làm của hồi môn, với nhà ngoại con kinh doanh bất động sản, để mẹ nói ông bà ngoại cho con mấy miếng đất. Rồi mẹ sẽ tìm một tấm chồng tốt để gả con đi, chứ con lấy con trai của mẹ, mẹ thật sự thấy quá thiệt thòi cho con rồi."
Minh Triết sắp mất vợ đến nơi, không nhịn được mà la lên :" Mẹ ! Vợ của con mà."
Mẹ quay sang nói :" Vợ cái gì mà vợ ? Bớt gọi vợ lại đi ! Mới chỉ có đính hôn thôi, muốn hủy khi nào mà chả được."
Quỳnh Chi nhìn gương mặt chầm dầm một đống của Minh Triết, tuy giao diện trông hung dữ vậy thôi, nhưng tính tình lại rất trẻ con, đáng yêu đến mức khiến cô không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Minh Triết mím môi, nhìn qua thấy Quỳnh Chi đang cười thì lại càng bực mình hơn.
Anh cau mày lớn tiếng chất vấn : " Mẹ có phải là mẹ ruột của con không vậy ?"
Không thèm đợi câu trả lời của mẹ, Minh Triết đã bước đến bế Quỳnh Chi lên, giữ cô khư khư trên người mình.
Quỳnh Chi đột nhiên bị bế lên thì có chút hoảng hốt : " Minh Triết, anh làm gì vậy ? Bỏ em xuống !"
"Em im lặng cho anh !" Minh Triết hậm hực nói.
Mẹ nhìn thấy vậy thì cau mày nói : " Mày làm cái gì vậy ? Bỏ con gái của mẹ xuống !"
Minh Triết chẳng không bỏ xuống mà còn ôm cô chặt hơn, nói với mẹ :" Con nói rồi đó, con không đồng ý. Mẹ mà nhận Quỳnh Chi làm con gái nuôi là con dẫn theo cô ấy bỏ nhà đi luôn."
"Mày đi thì đi một mình mày thôi, để con gái của mẹ ở lại đây."
Minh Triết nghe xong thì tức muốn hộc máu, nói : " Không !"
Sau đó liền ôm Quỳnh Chi lên phòng, đem cô tránh xa mẹ, càng xa càng tốt.
Vào trong phòng.
Quỳnh Chi bị anh ném lên giường, ngay khi cô định chống tay ngồi dậy thì đã bị anh đề lên người.
Lúc này, Minh Triết lại bày ra gương mặt uất hận như thể vừa bị cô bỏ rơi : "Sắp được lấy chồng khác nên em vui lắm đúng không ?"
Quỳnh Chi có chút khổ sở nói : " Không có."
Nhưng cô còn chưa kịp nói hết thì Minh Triết đã hung hăng cúi xuống cắn lên môi cô một cái, rồi ai oán nói với cô :
" Không có cái gì ? Lúc nãy anh thấy em vui đến mức cười híp cả hai mắt đấy."
Quỳnh Chi lại mim cười.
Minh Triết thấy cô cười liền nhíu mày nói : " Đó, em lại cười nữa kìa."
Quỳnh Chi giơ tay đánh lên ngực anh một cái : "Anh trẻ con vừa thôi, em cười cũng không được nữa sao ?"
Thấy cứng rắn không được, Minh Triết liền chuyển sang nhõng nhẽo.
Môi anh chạm nhẹ lên hôn cô, thấp giọng gọi : "Vợ !"
Thấy Quỳnh Chi không có phản ứng gì, ánh mắt chăm chú nhìn lên trần nhà không thèm nhìn anh.
Anh liền cúi xuống hôn thêm mấy cái nữa, miệng thì gọi : "Vợ ơi....vợ ơi !" Đến khi nào cô chịu nhìn anh, nói chuyện với anh thì mới thôi.
Quỳnh Chi cuối cùng cũng không nhịn được chiêu tấn công bằng nụ hôn này của Minh Triết.
Cô lấy tay che miệng anh lại rồi nói : " Anh đừng có hôn em nữa, nhột lắm có biết không ?"
Minh Triết nắm lấy bàn tay đang để trên miệng của anh, đan mười ngón tay vào nhau rồi nhỏ giọng nói : " Vợ ơi, em không được đồng ý với mẹ. Em nhìn đi, em có thể tìm ở đâu ra một người chồng ngoan ngoãn nghe lời em
nhu anh dudc."
"Ngoan ngoãn nghe lời." Cô lặp lại mấy lời đó của anh, rồi nhướng mày hỏi : " Có sao ?"
Vừa mới dứt câu, cô đã bị Minh Triết hung hăng cởi sạch quần áo trên người.
Mặt cô nóng bừng, muốn đẩy anh ra nhưng hai tay đều đã bị anh ghì chặt xuống giường : "Minh Triết anh làm gì vậy ?"
" Làm em chứ làm cái gì ?" Minh Triết nghiêng người, hơi thở nóng rực phả vào tai cô : " Để em hết hy vọng trở thành em gái của anh."
Minh Triết đột nhiên luồn tay xuống dưới, bộ phận nhạy cảm bị anh vuốt ve lên xuống, rồi lại xoa xoa vài vòng theo chiều kim đồng hồ.
Quỳnh Chi bị anh kích thích đến mức cả người run rẩy, bên dưới vô cùng ngứa ngáy, không ngừng tiết ra một dòng chất lỏng ướt át.
Minh Triết sờ sờ vài cái rồi khẽ cười, lưu manh nói :" Quỳnh Chi, em bị anh đè dưới thân như thế này rồi mà vẫn còn muốn làm em gái của anh sao? Là em gái của anh rồi thì sẽ không được anh làm cho sướng như thế này nữa đâu."
Nói rồi, anh cúi xuống hôn lên môi cô.
Quỳnh Chi vòng tay qua ôm lấy cổ anh, đáp lại nụ hôn sâu của anh.
Ngọn lửa của dục vọng bây giờ đã bùng lên vô cùng dữ dội.
Minh Triết không thể đợi thêm được nữa mà cho vào bên trong cô, mạnh mẽ đâm vào rút ra không biết bao nhiêu cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.