Chương 8: Lửa và hoa
Bí Ngô
18/07/2014
Thiên điện, hoàng cung,
“Phụ vương, người cố uống một chút thuốc đi!” Xa Mị ngồi bên giường, ân cần đóng vai một người con hiếu thảo.
“Ta không muốn uống!” Quốc vương gắt lên, vừa nói được mấy tiếng lại ho sù sụ. “Tại sao các ngươi luôn ép ta? Các ngươi muốn gì?”
Mấy ngày trước có một ngự y nhân lúc bắt mạch đã lén nói với ông ta thuốc trường sinh có vấn đề. Tuy trước giờ ông ta đã từng nghe điều ấy không chỉ một lần, nhưng ông ta luôn bỏ ngoài tai, chỉ tin tưởng pháp sư. Mãi đến khi cái chết cận kề, ông ta mới suy nghĩ lại. Chỉ là giờ đã không còn kịp nữa.
“Các ngươi muốn giết ta để soán ngôi?” Ông ta hung hăng chỉ tay vào nàng.
“Phụ vương nghĩ quá nhiều rồi.” Nàng nhìn người mình từng gọi hai tiếng ‘phụ vương’ này bằng ánh mắt thản nhiên.
Từ lúc sinh ra, ông ta chưa bao giờ đối xử tốt với nàng. Lúc nhỏ thì bỏ mặc nàng trong biệt viện tự sinh tự diệt. Lớn lên một chút, biết nàng từng bị đại hoàng tử mưu hại, ông ta cũng không truy cứu. Vì Xa Lý, ông ta không ngần ngại bức nàng làm chuyện loạn luân, còn dự định ép nàng đi tu để không để lộ ra chuyện xấu hổ kia. Tình cha con ư? Nàng chưa bao giờ có!
“Người đâu, mang công chúa Xa Mị ra ngoài chém!”
Thế nhưng ngoài cửa lại không có bất kỳ cung nữ, hoạn quan, hay thị vệ nào bước vào. Tất cả những kẻ đứng gác xung quanh nơi này đều đã bị thay bằng người của Xa Lý. Hay nói chính xác hơn, là người do Chiêu Cát bí mật huấn luyện ở biên giới tây nam, lợi dụng việc buôn bán của nàng để trà trộn vào thành, rồi thông qua nàng mà làm việc cho Xa Lý.
“Nhi thần không quấy rầy phụ vương viết di chiếu nữa.” Nàng bước đến cửa sổ, thư thả ngồi hóng mát.
Lúc di chiếu được viết xong, ông ta cũng trút hơi thở cuối cùng.
Xa Lý nhận được tin quốc vương qua đời bèn tức tốc đến cung điện của ông ta, đinh ninh đã có Xa Mị lo việc đảm bảo ông ta viết di chiếu theo ý mình nên cũng không lo lắng lắm. Nào ngờ lúc đến nơi, Xa Mị và di chiếu đều chẳng thấy đâu.
Ngày hôm sau, trong cung tổ chức phát tang, đồng thời tuyên bố Xa Lý là người kế thừa ngôi vị. Lúc này, lực lượng của đại hoàng tử án binh bất động bấy lâu mới nổi lên, mà phe của họ lại vừa có di chiếu truyền ngôi cho đại hoàng tử, vừa có một nhân chứng vô cùng đáng tin cây: công chúa Xa Mị – em gái của đương kim thái tử Xa Lý, người lẽ ra phải đứng về phía anh ruột của mình.
*******
Hai bên giao chiến ròng rã suốt hơn hai tháng. Tuy lực lượng của Xa Lý vượt trội hơn, nhưng cũng phải hao tổn khá nhiều binh tướng mới dẹp yên được phe phái của đại hoàng tử.
Trong suốt quá trình tranh chấp ấy, phần binh lực của gia đình Chiêu Cát đứng một bên, không hề tham gia giúp sức phe nào, lấy lý do chưa rõ ai mới là người thật sự được chỉ định nối ngôi. Đại hoàng tử từng định dùng Xa Mị làm con tin để uy hiếp Chiêu Cát mang quân đến giúp, nhưng việc cơm không lành canh không ngọt giữa công chúa và phò mã năm năm trước cả nước ai cũng biết, nên hắn thấy kế hoạch ấy không khả thi, đành chỉ dùng Xa Mị như tấm thẻ bài chứng tỏ sự danh chính ngôn thuận của mình với dân chúng và quan lại trong triều. Lúc đại hoàng tử và vây cánh của hắn bị Xa Lý mang quân tiêu diệt, Xa Mị lại một lần nữa đột nhiên biến mất.
Lúc bấy giờ, Chiêu Cát mới chính thức khởi binh. Lấy danh nghĩa của đại hoàng tử và Xa Mị, tiêu diệt phe Xa Lý. Giờ đây đại hoàng tử đã không còn, Xa Lý lại bị gán tội là phản tặc, dĩ nhiên người được tôn lên ngôi dưới lá cờ của quân Chiêu Cát chính là Xa Mị. Lịch sử La Sa cũng không phải chưa từng có nữ vương. Chỉ là bóng dáng vị nữ vương ấy quá mờ nhạt, nên từ lâu người đời không còn nhắc đến mà thôi.
…
La Sa nội chiến liên miên, nhưng Nam Giao lại không tiện thừa nước đục thả câu vì trước đây đã kí hoà ước bảy năm, hơn nữa tân vương của Nam Giao lúc này lại đang say đắm người vợ xinh đẹp xuất thân là công chúa út của La Sa. Đây mới là mục đích chính của Xa Mị ngày ấy khi giúp Xa Lý tiếp cận người sứ giả kia.
Quân đội của Xa Lý sau khi chống lại đại hoàng tử đã bị thiệt hại khá nhiều. Vì vậy, dù lực lượng của Chiêu Cát không lớn lắm, nhưng khả năng chiến thắng cũng khá cao. Buổi sáng trước khi tấn công vào kinh thành, Chiêu Cát sai người đưa Xa Mị đến lánh ở một ngôi đền ở lưng đồi, thuộc vùng ngoại ô ít người lui tới. Xa Mị thấy phần thắng vẫn chưa chắc chắn, sợ Chiêu Cát gặp nguy hiểm, nên mang toán quân cận vệ của mình trao cho Chiêu Cát, chỉ giữ lại một số tử sĩ theo mình đến đền thờ.
Tối hôm ấy, Chiêu Cát dẫn quân tiến đánh kinh thành. Cuộc chiến diễn ra thuận lợi ngoài sự mong đợi của gã. Quân của Xa Lý chiến đấu rời rạc, chẳng mấy chốc đã bị đánh cho tan tác. Chiêu Cát tiến vào hoàng cung, thu được ngọc ấn rồi thì sai người bắn ba phát pháo hoa lên trời báo tin cho Xa Mị. Vừa nhìn ánh pháo hoa, gã vừa tưởng tượng ra gương mặt hạnh phúc của nàng.
Thế nhưng một tin tức khác lại làm niềm vui của gã nhanh chóng tan đi: Không ai thấy bóng dáng Xa Lý. Xác không thấy, người lại càng không.
Nghe đâu, hắn đã biến mất trước cả lúc quân lính đánh vào thành.
…
.
.
Xa Mị ngồi bên cửa sổ, mê mẩn nhìn những ánh pháo hoa rực rỡ toả ra giữa nền trời.
Lửa nở thành hoa…
Nàng đợi những tia pháo hoa ấy đã năm năm rồi. Không, thật ra, nàng đã đợi nó hơn hai mươi năm tồn tại trên cõi đời này.
Một cơn gió mạnh mang theo mùi máu thổi qua. Ngoài sân, lá đổ lào rào.
Tiếng chém giết thưa dần, rồi lại thưa dần….
Cuối cùng, chỉ còn sự yên lặng đáng sợ bao trùm tất cả.
“Đôi ta yêu nhau, đợi đến tháng năm hoa lau nở,
Đợi mùa nước đỏ cá về,
Đợi chim tăng ló hót gọi hè.
Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông.
Không lấy được nhau thời trẻ, ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già.”
Cùng với tiếng mũi kiếm bị kéo lê trên nền đá, tiếng hát ấy cũng càng lúc càng gần.
‘KỊCH’
Một mũi kiếm đẫm máu chạm xuống bậc cửa.
“Yêu nhau, yêu trọn đời gỗ cứng
Yêu nhau, yêu đến chết không buông.” (*)
Giọng hát ấy, giờ đây đã ở ngay trước mặt nàng.
Chú thích:
(*) Câu cuối của bài hát mà Xa Lý hát có một số thay đổi so với nguyên tác “Tiễn dặn người yêu”
“Phụ vương, người cố uống một chút thuốc đi!” Xa Mị ngồi bên giường, ân cần đóng vai một người con hiếu thảo.
“Ta không muốn uống!” Quốc vương gắt lên, vừa nói được mấy tiếng lại ho sù sụ. “Tại sao các ngươi luôn ép ta? Các ngươi muốn gì?”
Mấy ngày trước có một ngự y nhân lúc bắt mạch đã lén nói với ông ta thuốc trường sinh có vấn đề. Tuy trước giờ ông ta đã từng nghe điều ấy không chỉ một lần, nhưng ông ta luôn bỏ ngoài tai, chỉ tin tưởng pháp sư. Mãi đến khi cái chết cận kề, ông ta mới suy nghĩ lại. Chỉ là giờ đã không còn kịp nữa.
“Các ngươi muốn giết ta để soán ngôi?” Ông ta hung hăng chỉ tay vào nàng.
“Phụ vương nghĩ quá nhiều rồi.” Nàng nhìn người mình từng gọi hai tiếng ‘phụ vương’ này bằng ánh mắt thản nhiên.
Từ lúc sinh ra, ông ta chưa bao giờ đối xử tốt với nàng. Lúc nhỏ thì bỏ mặc nàng trong biệt viện tự sinh tự diệt. Lớn lên một chút, biết nàng từng bị đại hoàng tử mưu hại, ông ta cũng không truy cứu. Vì Xa Lý, ông ta không ngần ngại bức nàng làm chuyện loạn luân, còn dự định ép nàng đi tu để không để lộ ra chuyện xấu hổ kia. Tình cha con ư? Nàng chưa bao giờ có!
“Người đâu, mang công chúa Xa Mị ra ngoài chém!”
Thế nhưng ngoài cửa lại không có bất kỳ cung nữ, hoạn quan, hay thị vệ nào bước vào. Tất cả những kẻ đứng gác xung quanh nơi này đều đã bị thay bằng người của Xa Lý. Hay nói chính xác hơn, là người do Chiêu Cát bí mật huấn luyện ở biên giới tây nam, lợi dụng việc buôn bán của nàng để trà trộn vào thành, rồi thông qua nàng mà làm việc cho Xa Lý.
“Nhi thần không quấy rầy phụ vương viết di chiếu nữa.” Nàng bước đến cửa sổ, thư thả ngồi hóng mát.
Lúc di chiếu được viết xong, ông ta cũng trút hơi thở cuối cùng.
Xa Lý nhận được tin quốc vương qua đời bèn tức tốc đến cung điện của ông ta, đinh ninh đã có Xa Mị lo việc đảm bảo ông ta viết di chiếu theo ý mình nên cũng không lo lắng lắm. Nào ngờ lúc đến nơi, Xa Mị và di chiếu đều chẳng thấy đâu.
Ngày hôm sau, trong cung tổ chức phát tang, đồng thời tuyên bố Xa Lý là người kế thừa ngôi vị. Lúc này, lực lượng của đại hoàng tử án binh bất động bấy lâu mới nổi lên, mà phe của họ lại vừa có di chiếu truyền ngôi cho đại hoàng tử, vừa có một nhân chứng vô cùng đáng tin cây: công chúa Xa Mị – em gái của đương kim thái tử Xa Lý, người lẽ ra phải đứng về phía anh ruột của mình.
*******
Hai bên giao chiến ròng rã suốt hơn hai tháng. Tuy lực lượng của Xa Lý vượt trội hơn, nhưng cũng phải hao tổn khá nhiều binh tướng mới dẹp yên được phe phái của đại hoàng tử.
Trong suốt quá trình tranh chấp ấy, phần binh lực của gia đình Chiêu Cát đứng một bên, không hề tham gia giúp sức phe nào, lấy lý do chưa rõ ai mới là người thật sự được chỉ định nối ngôi. Đại hoàng tử từng định dùng Xa Mị làm con tin để uy hiếp Chiêu Cát mang quân đến giúp, nhưng việc cơm không lành canh không ngọt giữa công chúa và phò mã năm năm trước cả nước ai cũng biết, nên hắn thấy kế hoạch ấy không khả thi, đành chỉ dùng Xa Mị như tấm thẻ bài chứng tỏ sự danh chính ngôn thuận của mình với dân chúng và quan lại trong triều. Lúc đại hoàng tử và vây cánh của hắn bị Xa Lý mang quân tiêu diệt, Xa Mị lại một lần nữa đột nhiên biến mất.
Lúc bấy giờ, Chiêu Cát mới chính thức khởi binh. Lấy danh nghĩa của đại hoàng tử và Xa Mị, tiêu diệt phe Xa Lý. Giờ đây đại hoàng tử đã không còn, Xa Lý lại bị gán tội là phản tặc, dĩ nhiên người được tôn lên ngôi dưới lá cờ của quân Chiêu Cát chính là Xa Mị. Lịch sử La Sa cũng không phải chưa từng có nữ vương. Chỉ là bóng dáng vị nữ vương ấy quá mờ nhạt, nên từ lâu người đời không còn nhắc đến mà thôi.
…
La Sa nội chiến liên miên, nhưng Nam Giao lại không tiện thừa nước đục thả câu vì trước đây đã kí hoà ước bảy năm, hơn nữa tân vương của Nam Giao lúc này lại đang say đắm người vợ xinh đẹp xuất thân là công chúa út của La Sa. Đây mới là mục đích chính của Xa Mị ngày ấy khi giúp Xa Lý tiếp cận người sứ giả kia.
Quân đội của Xa Lý sau khi chống lại đại hoàng tử đã bị thiệt hại khá nhiều. Vì vậy, dù lực lượng của Chiêu Cát không lớn lắm, nhưng khả năng chiến thắng cũng khá cao. Buổi sáng trước khi tấn công vào kinh thành, Chiêu Cát sai người đưa Xa Mị đến lánh ở một ngôi đền ở lưng đồi, thuộc vùng ngoại ô ít người lui tới. Xa Mị thấy phần thắng vẫn chưa chắc chắn, sợ Chiêu Cát gặp nguy hiểm, nên mang toán quân cận vệ của mình trao cho Chiêu Cát, chỉ giữ lại một số tử sĩ theo mình đến đền thờ.
Tối hôm ấy, Chiêu Cát dẫn quân tiến đánh kinh thành. Cuộc chiến diễn ra thuận lợi ngoài sự mong đợi của gã. Quân của Xa Lý chiến đấu rời rạc, chẳng mấy chốc đã bị đánh cho tan tác. Chiêu Cát tiến vào hoàng cung, thu được ngọc ấn rồi thì sai người bắn ba phát pháo hoa lên trời báo tin cho Xa Mị. Vừa nhìn ánh pháo hoa, gã vừa tưởng tượng ra gương mặt hạnh phúc của nàng.
Thế nhưng một tin tức khác lại làm niềm vui của gã nhanh chóng tan đi: Không ai thấy bóng dáng Xa Lý. Xác không thấy, người lại càng không.
Nghe đâu, hắn đã biến mất trước cả lúc quân lính đánh vào thành.
…
.
.
Xa Mị ngồi bên cửa sổ, mê mẩn nhìn những ánh pháo hoa rực rỡ toả ra giữa nền trời.
Lửa nở thành hoa…
Nàng đợi những tia pháo hoa ấy đã năm năm rồi. Không, thật ra, nàng đã đợi nó hơn hai mươi năm tồn tại trên cõi đời này.
Một cơn gió mạnh mang theo mùi máu thổi qua. Ngoài sân, lá đổ lào rào.
Tiếng chém giết thưa dần, rồi lại thưa dần….
Cuối cùng, chỉ còn sự yên lặng đáng sợ bao trùm tất cả.
“Đôi ta yêu nhau, đợi đến tháng năm hoa lau nở,
Đợi mùa nước đỏ cá về,
Đợi chim tăng ló hót gọi hè.
Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông.
Không lấy được nhau thời trẻ, ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già.”
Cùng với tiếng mũi kiếm bị kéo lê trên nền đá, tiếng hát ấy cũng càng lúc càng gần.
‘KỊCH’
Một mũi kiếm đẫm máu chạm xuống bậc cửa.
“Yêu nhau, yêu trọn đời gỗ cứng
Yêu nhau, yêu đến chết không buông.” (*)
Giọng hát ấy, giờ đây đã ở ngay trước mặt nàng.
Chú thích:
(*) Câu cuối của bài hát mà Xa Lý hát có một số thay đổi so với nguyên tác “Tiễn dặn người yêu”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.