Lửa Tình

Chương 16

Su (ball_4m)

31/05/2013

Ngọc Hân phải rất cố gắng mới thoát khỏi cái ôm của mẹ cô và những câu hỏi dồn dập của bà về anh chàng bí ẩn đã đưa cô về.

- Mẹ ! Mẹ hỏi từ từ thôi….- Hân khẽ cau mày

- Con gái ngốc ! Mau nói anh chàng đó là ai ?- Bà thực sự là rất háo hức đó là ai sau khi nghe bà giúp việc nói đó là một anh chàng rất bảnh, chiếc xe anh ta lái cũng rất đắt tiền.

- Đó…đó là….- Hân đáp bối rối. Cô thực sự cũng chưa biết nên nói chuyện mình sắp kết hôn với mẹ như thế nào. Nghe xong tin này không biết bà sẽ phản ứng thế nào .

- Mau nói đi ! Người yêu con đúng không ?

- À….- Hân khẽ thở dài, cô cố gắng hít một hơi thật dài, nhìn vào mắt mẹ, cô cầm lấy bàn tay bà – Mẹ….con muốn kết hôn !

- Hả ? – Bà mở to mắt nhìn Hân, nụ cười trên môi bà đông cứng vài s rồi đột nhiên bà ôm chầm lấy Hân, kêu lên vui sướng – Ôi ! Con gái mẹ cuối cùng cũng để ý đến một anh chàng nào đó rồi ! Mẹ thực sự là mừng quá

! Mừng quá !

Hân cố thoát khỏi vòng ôm ấp của bà :

- Mẹ ! Mẹ bình tĩnh nghe con nói !

- Được ! Được ! Mẹ muốn gặp anh chàng đó sớm ! Sao lúc nãy con không mời cậu ta vào nhà ?

- Anh ấy còn bận việc ở công ty… Hơn nữa…mẹ à…

- Ừ sao con ?- niềm vui trong mắt bà lấp lánh, nếu đó là một anh chàng bảnh và giàu có, lại là sếp thì bà không còn lo lắng gì nữa. Chỉ mong đó sẽ là một anh chàng tốt bụng và yêu con gái bà thật lòng.

- Thật ra….- Hân phân vân, không biết liệu nói ra người đó là Minh Tùng thì bà sẽ phản ứng thế nào, có còn vui mừng thế này không -…. Anh ấy là anh Tùng…

- Tùng ? Tùng….thì sao con ?- nụ cười trên môi bà thoáng u ám

- Đó là…người mà con đã chia tay trước đây !

- Hả ?- Một lần nữa bà lại nhìn Hân bằng cái nhìn đông cứng.

Khoảng thời gian đó lại dường như hiện về ngay trước mắt bà. Đứa con gái mà bà yêu thương rất mực đau khổ, khóc đến mòn mỏi vì chia tay với người yêu. Bà chưa nói chuyện với anh chàng đó lần nào, chỉ vài lần loáng thoáng nhìn thấy cậu ta đưa con gái bà về đến cửa nhà…. Tình yêu tuổi trẻ là một thứ thiêng liêng và bà không muốn cấm đoán vì bà cũng biết Ngọc Hân luôn đúng mực. Nghe qua lời của Kim Thư thì đó cũng là một chàng trai tốt…. Người đã từng làm trái tim con bà đau khổ đến mức bà không thấy cô có bất kì người yêu nào sau đó… Bây giờ anh ta đã trở về và muốn cưới con gái bà. Bà nheo mắt nhìn Hân nghiêm trọng :

- Hân ! Mẹ muốn con giải thích rõ ràng chuyện này !

- À….- Hân dứt dứt tóc một cách khổ sở. Cô cũng chưa biết nên nói câu chuyện này với mẹ thế nào vì chung quy lại chắc chắn cảm tình của mẹ với Tùng là không tốt… Nếu cô nói ra toàn bộ sự thật thì bà sẽ càng thêm có một cái cớ để ghét bỏ anh và phản đối hai người… Cô cần nói với bà một câu chuyện mà bà sẽ chấp nhận Tùng….

- Con mau nói đi !- Bà ra lệnh



- Mẹ…- Hân thở dài- Thực ra là lỗi của con….

- Lỗi của con ?- Bà chớp chớp mắt nhìn Hân

- Vâng….- Hân cúi mặt xuống- Khi đó anh ấy nói muốn đi du học… Con đã lo sợ…à…xa nhau như vậy sẽ không giữ được tình cảm nên con đã chủ động chia tay…. Anh ấy đã rất cố gắng để níu kéo con nhưng con đã rất kiên quyết ! Mới gần đây con mới gặp lại anh ấy….

Bà nhìn Hân dò xét, câu chuyện này không làm bà thỏa mãn :

- Khi đó con đã rất đau khổ, điều đó không giống với một người chủ động chia tay… Hơn nữa, chẳng phải sau đó con cũng đi sao ? Vì sao không đi cùng cậu ta mà phải chia tay ?

Hân khẽ giật mình, lòng bàn tay cô đã lấm tấm mồ hôi. Hít một hơi thật dài, bất chợt Hân mỉm cười :

- Là vì mỗi người đều có lí tưởng và ước mơ riêng…. Con là không muốn cản đường anh ấy… Hơn nữa, thật sự là con cũng muốn thử thách ! Con đã nghĩ….có lẽ gặp lại một lúc nào đó sẽ làm cả hai trưởng thành hơn !- Hân bình tĩnh trở lại

Mẹ cô khẽ lắc đầu :

- Anh chị bây giờ thật là rắc rối ! Thôi, mẹ muốn gặp cậu ta sớm !

- Vâng ! Con đã mời anh ấy đến ăn tối !

- Tốt lắm !

- Con cảm ơn mẹ….

- Đừng cảm ơn mẹ… Tối nay khi gặp cậu ta mẹ sẽ quyết định ! Hôn nhân là việc cả đời không thể chỉ một thoáng nói được là được !

- Vâng….

Trở về phòng cũ của mình, Hân ngả người xuống giường, cô ấn số điện thoại của Tùng :

- Sao rồi em ?- giọng anh dịu dàng

- Em đã nói chuyện với mẹ rồi….

- Mẹ nói sao ?

- Mẹ nói tối nay gặp anh rồi nói sau !

Tùng bật cười :

- Em đã nói với mẹ thế nào ? Mẹ rất ghét anh đúng không ?



- Đúng ! Mẹ rất ghét anh… Em đã phải bịa ra một câu chuyện sai lệch hoàn toàn sự thật đấy !

- Câu chuyện đó thế nào ?

- Tất nhiên là em gánh hết tội cho anh !- Hân bĩu môi bướng bỉnh

Bên kia bật lên tiếng cười thích thú :

- Vậy anh sẽ đền cho em sau ! Em có thể tính nợ với anh cả đời… Anh là cam tâm tình nguyện!

Hân mỉm cười :

- Anh thì lúc nào cũng đùa được !

- Vậy đúng 7h anh sẽ đến !

- Vâng !

Hân gọi điện cho dì Lan mang Tiểu Bạch qua rồi mới bước vào nhà tắm, cô muốn trút bỏ mọi mệt mỏi trên người. Trái tim cô khẽ đập thật nhanh khi nghĩ đến tối nay…. Mọi chuyện diễn ra giống như một giấc mơ vậy… Cô thực sự sắp trở thành vợ của Tùng thật sao ?Hân bất giác mỉm cười… Nếu coi đó là một điều kì diệu cũng được. Cô chưa bao giờ nghĩ mình có thể gặp lại anh và sẽ lại yêu anh… Thật không ngờ tình yêu đó trước giờ vẫn thuộc về cô, vốn dĩ là thuộc về cô mà sẽ mãi là như vậy ! Trái tim Hân trở nên vững tâm kì lạ… Dù có chuyện gì xảy ra thì…cô vẫn sẽ ở bên Tùng, chắc chắn là như vậy !

******************************

Rầm !

Bà Kim San đập mạnh tập ảnh thám tử vừa gửi về xuống bàn. Những bức ảnh vương *** tung tóe trên mặt bàn, đó là hình ảnh của Minh Tùng và Ngọc Hân ở Hồng Kông. Viên thư kí đứng bên cạnh sợ hãi cúi mặt xuống. Thời gian gần đây tổng giám đốc luôn ở trong tình trạng cáu bẳn và nóng tính, lúc nào đôi mắt bà cũng vằn lên giận dữ, đôi môi mím chặt lại và khuôn mặt nhợt nhạt khó đăm đăm… Đây không phải là sự việc duy nhất làm bà tức giận nhưng lại rất hiếm khi lại tức giận đến vậy !

Bà đứng dậy rồi bước đến bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, bà cố gắng kìm nén cơn giận của mình, đôi mắt nheo lại để lộ những vết nhăn đã lõm sâu hơn trong thời gian qua… Minh Tùng, rốt cuộc là con muốn gì ? Con muốn khiêu khích mẹ hay khiêu khích cả tập đoàn SmartMart ? Quay lại nhìn viên thư kí, bà Kim San nói giọng trịch thượng :

- Tiên Dung đã biết chuyện này chưa ?

- Dạ….vẫn chưa ! nhưng chắc là sẽ rất sớm thôi !

- Được rồi ! Chuẩn bị chuyên cơ, tôi muốn về Việt Nam !

- Vâng thưa tổng giám đốc !

Viên thư kí đáp khúm núm rồi nhẹ nhàng bước ra ngoài…

Còn lại một mình, bà Kim San lặng lẽ nhìn bầu trời Newyork đang chuyển dần về đêm, những tòa nhà cao tầng lấp lánh sáng. Minh Tùng là một đứa con thông minh mà bà đã luôn tự hào… Từ trước đến giờ chưa có chuyện gì anh làm trái với mong muốn của bà, chỉ có lần này… Ngọc Hân…

Bà cúi xuống cầm một bức ảnh lên tay, hình ảnh cô gái trong bức ảnh đập vào mắt bà… Một cô gái có mái tóc đen dài, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn và đôi môi hồng…Nụ cười rất đẹp ! Bà khẽ tán thưởng, chả trách mà con trai bà lại si mê đến vậy ! Thậm chí là Tiên Dung so với sự thông minh lanh lợi trong đôi mắt trong vắt kia cũng chỉ có thể xếp thứ hai… Đáng tiếc cô gái này lại không có thứ bà muốn đó là một cha mẹ quyền lực và một gia đình giàu có… Bà thực sự mong sẽ nhận được một lời giải thích rõ ràng của Minh Tùng cho chuyện này ! Vấn đề không chỉ đơn giản là con trai bà đang chọn một người không phù hợp mà quan trọng hơn, đắc tội với SmartMart lúc này với bà là một địa ngục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lửa Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook