Lửa Tình

Chương 18

Su (ball_4m)

31/05/2013

Hân đứng nhìn theo cho đến khi xe Tùng đi khuất hẳn sau con đường nhỏ mới quay vào nhà.

Ding… Ding…

Điện thoại của cô kêu, hiện lên màn hình là Bò cô nương. Hân mỉm cười:

- Alô!

Hân vừa bắt máy đã nghe bên kia có tiếng nhạc xập xình… Chắc nàng đang ở bar.

- Lợn cô nương! Hôm nay là ngày mi đi công tác về đúng không ? Thế có quà cho ta không ?

Tiếng Kim Thư cười khanh khách. Hân cũng đang phân vân không biết nên thông báo cho Thư chuyện của cô với Tùng như thế nào.

- Có quà ! Giờ mi qua lấy đi ! Ta đang ở nhà mẹ !

- Hôm nay mi ngoan ngoãn đặc biệt thế ? Không phải là mang bùa chú về hại ta đấy chứ !

- Khỉ gió ! Mi nghĩ ai cũng quái dị như mi sao ?

- Không nhưng riêng mi thì có ! Ha ha

- Nếu vậy thì đừng hòng ta đưa quà nữa !

- Quà đó ta sẽ kiểm nghiệm kĩ càng sau đó sẽ quyết định có nhận hay không !

- Thế thì lựa chọn sáng suốt nhất của ta chắc là nên ném nó vào thùng rác !

- A !Phí phạm quá ! Thôi để ta nhận !

- Mi ngoan ngoãn như vậy ngay từ đầu có phải tốt không !- Hân cười.

- Ha ha…

………………………….

- Lợn cô nương….chuyện của mi với Tùng thế nào rồi ?- giọng Kim Thư đột nhiên trở nên trầm lắng giống như sợ sẽ chọc giận Hân.

- À….- Hân bối rối ngồi xuống thềm nhà, không biết Kim Thư sẽ phản ứng thế nào nếu nghe được tin ngày mai cô và Tùng sẽ đi đăng kí kết hôn và cô sẽ chính thức sống cùng anh dưới một mái nhà.

- Sao thế ? Vẫn chưa ổn à ?

- Không…à…ổn rồi !

- Thật không ? Hai người quay lại rồi ?- giọng Kim Thư phấn khích

- Ừ…này, bò cô nương…ta….

- Ha ha…Tuyệt quá ! Thế thì anh Tùng phải khao lớn rồi !- Kim Thư cười sung sướng

- Điều đó thì chắc chắn… bò cô nương nghe ta nói….

- Ừ….- nụ cười của Kim Thư vụt tắt khi nghe giọng Hân có vẻ nghiêm trọng – có chuyện gì thế ? mi không vui

à ?

- Không…- Hân khẽ dứt dứt tóc một cách bối rối- Thực ra là…ta….

- Ta….à…sáng mai…ta….

- Hôm nay mi ăn phải thứ gì mà nói lắp hoài vậy ?- Thư cười khẽ

- Lợn cô nương này, mi thích ăn đòn phải không ?

- Không !- tiếng Kim Thư vẫn cười rinh rích- Rốt cuộc là chuyện gì mi nói mau !

Hân hít một hơi thật dài :

- Sáng mai ta và anh Tùng sẽ đi đăng kí kết hôn sau đó ta sẽ dọn đến sống cùng anh ấy. Đám cưới sẽ tổ chức sau… Ta muốn sáng mai mi và chồng mi đi làm người làm chứng cho ta ! 6h mi phải có mặt ở nhà ta đấy !- Hân nói một tràng dài rồi thở dốc hồi hộp

………………………..

Đầu dây bên kia im lặng một lúc rất lâu

Và tiếp sau đó là một tiếng hét làm Hân giật thót….



- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Hân vội vã để điện thoại tránh xa khỏi tai, cô nhăn mặt, lỗ tai cô như muốn ù hết cả đi.

- Trời ơi ! Thật không lợn cô nương ?- tiếng Kim Thư oang oang đầy hào sảng

- Ôi trời đất ơi ! Ta mừng quá ! Vậy là cuối cùng hai người cũng kết hôn !

- Nhanh quá ! Mi không đùa ta đấy chứ ?

- Lợn cô nương ! Ta thật sự chúc mừng mi !!!!

………………………….

Kim Thư tuôn một tràng rất dài làm Hân không kịp phản ứng, chỉ thấy cái loa điện thoại của cô đang biểu tình dữ dội….

- Bò cô nương ! Mi bình tĩnh lại đi !- Hân quát

- Được, được ! Ta bình tĩnh ! Mau nói, có thật không ?

- Cái gì thật ?

- Mai mi và anh Tùng đi đăng kí ?

- Mi nghĩ ta mang chuyện đại sự cả đời ra đùa sao ?

- Yeahhhhhhhhhhhhhh !!!!!!!!!!!!!!!- Tiếng Kim Thư lại hét lên làm lỗ tai Hân muốn đau nhức.

- Bò cô nương ! Mi còn hét nữa ta sẽ cúp máy !

- Được, được ! Ta không hét ! Mau kể ta nghe…tại sao đột nhiên hai người lại tiển triển nhanh vậy ?

- Chuyện dài lắm… Để khi nào rảnh ta kể cho mi nghe được không ?

- Thế cũng được ! Vậy sáng mai 6h ta sẽ có mặt ! Tối nay mi ngủ ở nhà mẹ à ?

- Ừ…. Chắc mẹ cũng có nhiều chuyện muốn nói !

- Đúng đấy ! Mẹ sẽ dạy mi cách giữ chồng cho tốt….cách hay nhất chính là….

Tiếng Kim Thư rất nhỏ nhưng cũng làm hai má Hân đột nhiên đỏ bừng, tim cô cũng đập nha dồn dập.

- Con khỉ !- Hân quát lên bối rối- Mi toàn ăn nói linh tinh !

- Ta nói thật đấy !- Kim Thư cười sảng khoái- Nhất định là anh Tùng rất thích !

- Không nói chuyện với mi nữa ! Về ngủ sớm đi mai ta gặp mi !

Hân nói rồi vội vàng tắt máy. Cô bất giác cười khổ, khuôn mặt vẫn đỏ bừng vì bị cô bạn trêu đùa.

Khi Hân bước vào nhà dì Lan và bà giúp việc đang dọn dẹp trong bếp. Hân bước đến cười với hai bà :

- Hôm nay các dì vất vả rồi….

- Dì không mệt…- dì Lan mỉm cười- Đó thực sự là một chàng trai tốt, dì mừng cho cháu…

- Cậu ấy rất đẹp trai lại giàu có, nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho cháu !- dì giúp việc cười cười.

- Cảm ơn các dì….

- À, mẹ cháu lên phòng rồi ạ ?

- Ừ !

- Vậy cháu xin phép đi nghỉ trước ! Chúc các dì ngủ ngon !

- Chúc cháu ngủ ngon !

Hân bước về phòng thay bộ đồ ngủ bằng lụa mỏng rồi ôm gối sang phòng mẹ, ánh đèn vẫn còn sáng. Hân nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, mẹ cô đang ngồi trên giường, để quyển sách trước mặt, dưới cặp kính lão, đôi lông mày bà khẽ nheo lại chăm chú. Đọc sách trước khi đi ngủ là thói quen của bà từ khi còn rất trẻ.

- Mẹ….- Hân khẽ gọi

Nghe thấy tiếng Hân, mẹ cô ngước mắt lên nhìn cô mỉm cười rồi tháo cặp kính lão, đặt quyển sách lên chiếc bàn nhỏ bên cạnh. Ngay lập tức, Hân trèo lên giường, nằm xuống ôm lấy bà làm nũng như khi còn nhỏ :



- Mẹ, đêm nay con ngủ với mẹ nhé !

Bà lườm nhẹ Hân :

- Sắp đến lúc xa mẹ rồi mới nhớ đến muốn ngủ với mẹ đây !

- Đâu phải thế ạ…- Hân càng ôm chặt lấy bà

Bà cũng vuốt nhẹ mái tóc Hân :

- Hân…. Khi ba con còn sống đã luôn yêu thương con nhất, thậm chí nhiều lúc còn hơn cả mẹ nữa… Ông ấy lúc nào cũng nuông chiều cưng nựng con như một bông hoa nhỏ ! Mẹ…thật sự không đành gả con đi vội vã như vậy….

- Mẹ…

- Mẹ biết là con không quan trọng nhưng thủ tục rườm rà… Mẹ cũng biết con yêu anh chàng ấy… Mẹ chỉ mong con được hạnh phúc !

- Con đang rất hạnh phúc… Mẹ đừng lo !

Bà khẽ thở dài :

- Giờ con đã lớn ! Mẹ muốn lo cũng không được nữa….

- Sao mẹ lại nói thế ? Với mẹ con mãi mãi là một đứa trẻ….

Bà mỉm cười :

- Con nhớ không ? Khi con lên 8 tuổi, lần đầu tiên đi tàu lượn con đã khóc thét lên dù ba mẹ có dỗ dành thế nào cũng không được… Cuối cùng con ốm mất 3 ngày làm ba mẹ lo sốt vó… Khi ba con mất, con lại ốm nặng vì nhớ ba, con càng khóc nhiều thì mẹ càng đau khổ, càng muốn chết… Đã có lúc mẹ nghĩ đến sự giải thoát… Nhưng khi mẹ nhìn con thì mẹ lại không làm được điều đó… Hai mẹ con mình đã dựa vào nhau mà sống bao nhiêu năm qua… Với mẹ, con là báu vật lớn nhất… Mẹ rất nhớ những năm tháng mẹ con vui vẻ có nhau, có khi cơm cà cơm dưa nhưng con lúc nào cũng cười an ủi mẹ….

Nước mắt khẽ rơi xuống má bà ươn ướt.

- Giờ thì con sắp trở thành con người ta rồi…- giọng bà xúc động nghẹn ngào

- Mẹ….- Hân vội vàng ngồi dậy, đưa tay gạt nhẹ nước mắt trên má bà, trái tim cô thổn thức- Dù con đi đâu con vẫn là con của mẹ… Con sẽ về thăm mẹ thường xuyên !

- Mẹ không sao…..

Lòng Hân khẽ chùng xuống, chẳng lẽ bất kì cô gái nào trước khi đi lấy chồng cũng có tâm trạng tiếc nuối ngẩn ngơ thế này. Từ ngày mai cuộc đời của cô sẽ chuyển sang một bước ngoặt mới, đồng hành bên một con người mới… Và mẹ cô sẽ lại cô đơn ! Vì sao nghĩ đến đây lòng cô lại buồn đến vậy. Cô yêu và thương mẹ rất nhiều… Cô đi lấy chồng chắc chắn mẹ rất buồn, từ nay cô không còn đơn giản chỉ là con của bà nữa rồi…

Nhìn bà, Hân cười thật tươi :

- Mẹ ! Con sẽ sống hạnh phúc ! Con sẽ sống vui vẻ và con sẽ luôn là đứa con ngoan của mẹ ! Con hứa đấy !

Với bà, hạnh phúc của cô chính là mong muốn duy nhất ! Hân hiểu điều đó.

************************

Minh Tùng lái xe về nhà, từ khi nhận được cuộc điện thoại của người giúp việc thông báo cả ba và mẹ đều đang đợi anh ở nhà, Tùng lái xe rất chậm. Anh không muốn lái nhanh cũng không muốn phải vội vã. Sum họp gia đình đêm nay là điều mà anh đã đoán từ trước, Tùng không hề bất ngờ, thậm chí sự xuất hiện của ông bà thật là may mắn… Đúng lúc anh chưa biết phải làm thế nào mới khiến ông bà quay về Việt Nam một cách nhanh chóng nhất để kịp cho sáng mai đến nhà Ngọc Hân. Tùng cười khẽ, mọi chuyện tiến triển còn nhanh và thuận lợi hơn những gì anh đã nghĩ…. Hãy để ông bà đợi một chút ! Điều đó càng có lợi cho anh… Sự đợi chờ làm người ta mất kiên nhẫn, sự mất kiên nhẫn làm người ta giảm đi sự sáng suốt… Và điều đó với anh là một quân cờ chủ công !

Chiếc Lexus đen bóng di chuyển rất chậm trong bóng đêm, ngoặt vào con đường rộng của khu đô thị Luxirious City, dừng lại trước một ngôi biệt thự lớn ở khu A rồi dừng lai trước cánh cửa sắt màu đen sừng sững uy nghiêm. Sau vài s, cánh cửa tự động mở ra và Tùng lái xe nhẹ nhàng tiến vào con đường nhỏ rợp bóng cây lớn dẫn vào ngôi biệt thự lớn màu trắng được xây theo phong cách châu Âu hiện đại rất bắt mắt và sang trọng.

Ngay khi Tùng bước ra khỏi xe, quản gia đã nhanh chóng bước đến nhìn anh đầy lo lắng :

- Cậu chủ ! Ông bà đợi cậu đã lâu lắm rồi !

- Được !- Tùng mỉm cười- Chú cất xe cho tôi !

- Vâng !

Tùng bước những bước dài vào bên trong. Trong phòng khách rộng lớn bài trí toàn tông màu ghi, đen, trắng và tím lục, ông bà Văn Quý- Kim San đang ngồi đợi anh trên bộ salon sang trọng đặt bên lò sưởi theo lối châu Âu cổ. Ông Quý là người đàn ông có dáng người cao, dù đã ngoài 60 nhưng ông vẫn là người gọn gàng, lưng thẳng, mái tóc lấm tấm bạc được chải ngược ra sau để lộ vầng trán cao và đôi mắt hiền sáng như sao. Nụ cười trên môi ông làm cho mọi người có cảm giác thân thiện và cởi mở, cũng chính vì vậy làm ông luôn là mục tiêu của các quý cô trẻ tuổi hám tiền. Tùng khẽ cười

Đối lập với ông là bà Kim San ngồi đối diện với ông Văn Quý, hai người dường như là hai thái cực nóng lạnh. Trong khi ông Quý có vẻ ung dung và vui vẻ thì bà San ngược lại, khuôn mặt quý phái hầm hầm vì đợi chờ và sắc lạnh nguy hiểm trong đôi mắt làm người ta ớn lạnh. Hai ông bà giống như mặt trăng và mặt trời, trái ngược… Nhưng cũng vì trái dấu nên hai nam châm mới hút lấy nhau ! Hai ông bà cũng giống như vậy…..

- Con chào ba mẹ !- Tùng nói rất nhẹ khi môi anh nở một nụ cười rất tươi.

Bước đến ngồi xuống chính giữa, anh nhìn ba rồi nhìn mẹ :

- Ba mẹ đi đường có mệt không ?

- Hà hà…con trai- ông Qúy vui vẻ nhìn Tùng- Ba nghe nói con muốn lấy vợ điều đó có đúng không ?

- Dạ…vâng ! Sáng mai con và cô ấy sẽ đi đăng kí kết hôn… Ba mẹ về thực đúng lúc !

- Ồ !- ông Quý nhìn anh có chút sửng sốt- Chắc chắn đó là một cô bé rất xinh !

Ông khẽ nheo mắt, người có thể làm con trai ông điên đảo chắc chắn nhan sắc là không bình thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lửa Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook