Chương 78: Bắt rượt !
Long Chấn
09/01/2014
Trước lớp học,
Long vẫn đang cầm điện thoại trong tay, gương mặt trầm tư gì đó, nghe loáng
thoáng Long nói vài câu :
- Tại sao phải trả lời câu hỏi này ?
- .............
- Thôi, tao cúp máy đây, nếu nó thật sự cần thì tao sẽ cho mày một câu trả lời. Được chứ ?
- ...............
- Vậy tao cúp đây, chúc mày chiều vui vẻ.
Cạch !
Tiếng điện thoại của Long cúp máy, đôi mắt Long hơi chau lại, dường như gặp một vấn đề nan giải nào đó.
Long hơi cúi đầu, từ từ bước đến cầu thang đi bộ xuống, dường như hắn nghĩ suy cái gì đó rất quan trọng, mỗi lần hắn tập trung thế thì lại quên hết xung quanh đi !
Lúc đó, cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn ta là một giọng nói trong sáng và hiền hậu :
- Anh Long...
Giọng nói này là....
Long ngẩng đầu lên nhìn một cô gái nhỏ nhắn, có nét đơn giản và trong sáng lại rất yếu ớt đang đứng trước mặt mình, nụ cười tươi chợt xuất hiện trên môi Long, bước gần đến thiên thần nhỏ bé đó, Long nhìn nhìn gương mặt đang thẹn thùng của cô gái mà cười vui vẻ hỏi :
- Anh Long đây, sao không nói gì là sao ? Em khỏe hẳn chưa ?
Dao hơi cúi đầu xuống, hai tay đan đan vào nhau, loay hoay một hôi mới run run nói ra một câu :
- Hôm đó em thấy anh bị thương nặng lắm, anh....anh vẫn còn đau đâu đó phải không ? Anh đã đi bệnh viện nào rồi ?
Long nhìn gương mặt thẹn thùng lại đỏ lên của Dao thì bật cười haha rồi cố ý ngó xuống gương mặt đang cúi xuống của Dao làm Dao giật mình, Long đưa tay lên vuốt vuốt cái mủi nhỏ của Dao cười nói :
- Anh khỏe hết rồi, nội công thâm hậu mà, haha, sao ? Có lo cho anh thật không đó hả ?
Dao càng ngượng ngạo hơn nữa, cô bé mở miệng nói nhanh :
- Có ! Có mà ! Em lo anh có chuyện gì mỗi ngày....
Lúc đầu lớn, lúc sau lại nhỏ dần, đôi mắt cô gái lại bắt đầu ươn ướt, Long thấy cảnh này thì....hỡi ôi tuy dễ thương đáng yêu mà sao mau nước mắt thế này !
- Thôi thôi được rồi nè, sao hôm đó em bị bắt vậy ?
Dao nghe xong, nghĩ nghĩ, nhớ ra gì đó rồi nhìn Long nói :
- Có một người lại hỏi em là có phải đang chờ anh không, em nói phải thì tự nhiên xung quanh tối xầm lại, em không còn biết gì nữa, khi tỉnh lại thì đã thấy anh rồi.
Long gãi gãi đầu, thì ra đây là lý do không nghe thấy cô ấy kêu cứu, nhưng tại sao bọn họ lại biết Dao đợi mình nhỉ ?
- Anh Long còn muốn hỏi gì nữa không ?
Dao lại đột ngột hỏi một câu, Long cười cười xoa đầu Dao rồi nói :
- Không có, mà nếu có chuyện gì thì cứ yên tâm, sẽ có anh luôn luôn bảo vệ em mà !
Dao mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc, cô gái lại loay hoay như muốn nói gì đó, Long im lặng nhìn Dao lắc qua lắc lại, đan tay qua lại một hôi thấy vui vui, lúc này cô gái mới ngượng ngùng nói :
- Lần này em hẹn anh không được, chúng ta có thể hẹn lại lần nữa không ?
Long mỉm cười nói :
- Được ! Khi nào ?
Dao mỉm cười hiền hậu nói :
- Sáng chủ nhật tuần này anh nhé ! Vẫn là ở chổ củ !
Long mỉm cười ấm áp gật đầu, Dao đan đan tay nói tiếp :
- Vậy...giờ em về trước nha ! Chúc anh buổi tối vui vẻ !
Long gật đầu nhẹ, rồi vẫy tay với cô bé, Dao đi lấy xe, còn quay lại nhìn Long mấy lần rồi mới đi. Long ngồi một chổ cười cười thú vị !
Long nhìn theo bóng Dao xa dần mới từ từ bước ra khỏi trường !
Bập !
Một bàn tay nặng nề đặt lên vai Long !
Thấy quen quen....
Long xoay người lại, thì ra là An !
Long có dặn An ở nhà nhưng An vẫn cứ lặng lẽ bám theo để bảo vệ Long, nhưng cũng may là khả năng ẩn núp của An cũng giỏi thật, không hiểu là học được từ đâu nữa nên không ai phát hiện ra An cả, thấy An vỗ vai mình nên Long cũng hơi bất ngờ, cười cười hỏi :
- Chuyện gì vậy ? đừng nói với em là anh đói đó !
An mặt vô cảm lắc nhẹ đầu, mặt Long hơi hòa hoãn lại, có chuyện gì...
- Em dâu ! Bị, theo dõi !
An lạnh nhạt nói ra từng chữ một, lông mày của Long nheo lại, nhìn An nói :
- Em hiểu rồi ! Nếu em đoán không sai chắc là do người có căn tu theo dõi.
Nói xong, Long móc từ trong túi ra một cái găng tay và một cái khẩu trang đen .
Găng tay mang vào tay trái !
Khẩu trang mang vào, rồi nhanh như cắt, Long biến mất tại chổ mà không ai phát hiện !
Trong mắt An thì khác, Long vừa lao vút đi theo hướng Dao vừa đi lúc nãy nhưng vì tốc độ quá nhanh nên người thường không nhìn kịp !
Rồi ! Sau sự biến mất của Long thì An cũng biến mất, cứ như là tan vào không khí vậy !
Lại vì mặt trời đang xuống núi, xung quanh ánh sáng có phần leo lét lại nên mọi người chỉ thấy hai bóng đen vụt qua, lại vì hối hả về nhà sau giờ tan sở nên không ai thật sự quan tâm đến điều đó !
Hai bóng đen cứ thế ẩn hiện mà tiến lên !
Ở phía xa ! có một bóng đen khác xuất hiện rồi biến mất ở mấy tòa nhà quanh đường Dao đang đi, nhưng nó rất mờ nhạt, nếu không nhìn kỹ cứ tưởng là nó không hề tồn tại !
Tiếng xe cộ ồn ào, người người hối hả, đường xá đông nghịt, ai còn quan tâm mấy bóng đen ẩn hiện không tiếng động ?
Bóng đen đó đang ẩn hiện chợt như kinh sợ cái gì, nó tăng tốc, lao vút đi về hướng khác !
Nó vừa lao đi xa thì hai bóng đen khác đã đuổi ngay theo sau !
Cuộc rượt đuổi bắt đầu giẳng co, bỏ xa cô gái ngây thơ chẳng biết gì vẫn đang tiếp tục đi trên đường !
Vút !
Một bóng đen lao vút đi cực nhanh !
Vút ! Vút !
Hai bóng người đuổi sát theo sau !
Nghiêng vào hẻm, lách vào nhà, chạy lên cả mấy tầng lầu, xuyên qua sân thượng, chạy lao vào cả lề đường !
Người xung quanh không biết, cứ cho là có một cơn gió quỷ quái nào đó vừa lao vút ngang !
Giằng co đã qua 15ph !
Họ đang tiến vào một vùng đất cứng nhưng không có ai cả, có lẽ nơi này rất ích người qua lại !
Chợt ! Trong hai bóng đen ở phía sau có một cái bóng to lớn hơn lao vút lên phía trước, tốc độ cực nhanh va thẳng vào cái bóng mờ ảo đang chạy phía trước !
Bốp !
Rầm ! Ầm Ầm Ầm !
Một cú va chạm cực mạnh làm cái bóng phía trước va thẳng vào nền đất, lăn đi mấy vòng bên dưới tạo nên một vệt dài bên dưới rồi mới ngừng lại !
Hai cái bóng phía sau cũng dừng lại !
Cuộc rượt đuổi đến đây là kết thúc !
Long và An đứng lại, định hình nhìn kỹ người đang sợ sệt bên dưới mặt đất kia !
ở cuối cái vệt nhân tạo vừa được tạo ra đó, một thanh niên khoảng 25,26 tuổi, gương mặt trắng bệt, đầu đang chảy máu và tay có một vài vết thương đang hoảng sợ nhìn Long và An.
An vẫn vô cảm nhìn người thanh niên nọ, Long bước lên mấy bước nhìn người thanh niên !
Người thanh niên im lặng !
Long ánh mắt hơi trầm tư, nhìn người thanh niên một lát rồi nói :
- Anh biết em và anh An đây đúng không ?
Người thanh niên mặt hơi nhăn nhún lại, hơi khó khăn nói :
- Hai người đừng giết tôi, tôi chỉ là làm theo lệnh thôi !
Long nhìn chằm chằm người thanh niên nói :
- Kể rõ ràng, thật chi tiết vào ! Nếu không....
- Tôi kể ! tôi kể ! tôi kể mà !
Người thanh niên hoảng hốt xen ngay vào câu nói của Long, Long khẽ gật đầu !
Người thanh niên kia khó khăn nói :
- Tôi là một thành viên trong băng Kiếm Bạc, một tuần trước, băng Sói Hoang có nhờ chúng tôi đi tìm kiếm thông tin về em, hình như là em có gây xích mích gì đó với bọn chúng, chúng tôi lúc đó chuẩn bị đi tìm thì có một bà lão ăn mặc rách rưới đến chổ chúng tôi và cho chúng tôi biết rằng người yêu của em đây là cô bé lúc nãy...
Long đôi mắt càng thêm trầm tư, đây là lý do chúng biết mình quen với Dao ? Nhưng mình chỉ mới tới với Dao ngay tối hôm trước kia mà, làm sao có ai biết được ?....
Tiếng nói của người thanh niên đến đây là đứt quảng, Long lạnh nhạt nói tiếp :
- Bà lão ấy có cho biết danh tánh hay gì không ? Sao lại theo dõi Dao ? và những ai đã biết chuyện này ?
Người thanh niên gương mặt sợ sệt, nhìn ngó qua lại một hồi mới nói :
- Nếu tôi nói thật, hai người đừng giết tôi nhé ! Bà lão không nói gì ngoài việc đó cả, nhưng bà ta quả là rất mạnh, không ai có thể ngăn cản bà ta bước đi, sau khi em đánh bại băng Sói Hoang thì lão đại cử tôi đi theo dõi Dao, còn những ai đã biết việc này thì....thì....cũng không phải là ích !
Long càng trầm tư hơn, mọi chuyện đã rối tung lên hết rồi ! Cái quỷ gì đang diễn ra thế này ?
- Long ! Có người !
Nghe giọng nói của An, Long xoay người lại, mười mấy bóng đen từ xa lao vút đến !
Ầm ầm ầm !
Tiếng đừng lại của bọn chúng mà khiến mặt đất cũng có chút rung động !
Long nhìn kỹ lại, hơn mười mấy người lạnh lùng như băng đá, có sẹo khắp người, trên mặt có mấy vết xẹo nữa, mặc áo thun ba lỗ và quần jeans đang đứng vây quanh Long và An !
Người thanh niên đang nằm bên dưới đột nhiên cười to !
- Hahaha, mười sáu chiến quỷ này thách bọn bay cũng không đánh thắng được đâu !
Nói xong nhanh chóng đứng dậy, lao vút về phía mười sáu người kia, trên tay cầm theo một cái điện thoại đang ở chế độ gọi, thì ra hắn tranh thủ lúc nói chuyện đã âm thầm gọi điện về cho tổ chức, tên này được! Tên thanh niên đứng lăm le nhìn Long và An !
Long nhìn sơ qua, quả thật là mười sáu người ! Thêm tên thanh niên là mười bảy !
Chiến quỷ ?
Nghe cũng thú vị !
Long nghiêng đầu sang nhìn An vẫn đang vô cảm nói :
- Anh à, em còn có việc cần hỏi tên kia, anh ra tay cẩn thận, anh cũng đừng giết ai cả nhé !
An xoay sang nhìn Long khẽ gật đầu !
Mười sáu người kia, vẫn đang lạnh lùng từ từ xoay sang nhìn chằm chằm An !
Long thở dài, nhìn chằm chằm tên thanh niên đang đứng bên kia !
An !
Bắt đầu bước tới !
- Tại sao phải trả lời câu hỏi này ?
- .............
- Thôi, tao cúp máy đây, nếu nó thật sự cần thì tao sẽ cho mày một câu trả lời. Được chứ ?
- ...............
- Vậy tao cúp đây, chúc mày chiều vui vẻ.
Cạch !
Tiếng điện thoại của Long cúp máy, đôi mắt Long hơi chau lại, dường như gặp một vấn đề nan giải nào đó.
Long hơi cúi đầu, từ từ bước đến cầu thang đi bộ xuống, dường như hắn nghĩ suy cái gì đó rất quan trọng, mỗi lần hắn tập trung thế thì lại quên hết xung quanh đi !
Lúc đó, cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn ta là một giọng nói trong sáng và hiền hậu :
- Anh Long...
Giọng nói này là....
Long ngẩng đầu lên nhìn một cô gái nhỏ nhắn, có nét đơn giản và trong sáng lại rất yếu ớt đang đứng trước mặt mình, nụ cười tươi chợt xuất hiện trên môi Long, bước gần đến thiên thần nhỏ bé đó, Long nhìn nhìn gương mặt đang thẹn thùng của cô gái mà cười vui vẻ hỏi :
- Anh Long đây, sao không nói gì là sao ? Em khỏe hẳn chưa ?
Dao hơi cúi đầu xuống, hai tay đan đan vào nhau, loay hoay một hôi mới run run nói ra một câu :
- Hôm đó em thấy anh bị thương nặng lắm, anh....anh vẫn còn đau đâu đó phải không ? Anh đã đi bệnh viện nào rồi ?
Long nhìn gương mặt thẹn thùng lại đỏ lên của Dao thì bật cười haha rồi cố ý ngó xuống gương mặt đang cúi xuống của Dao làm Dao giật mình, Long đưa tay lên vuốt vuốt cái mủi nhỏ của Dao cười nói :
- Anh khỏe hết rồi, nội công thâm hậu mà, haha, sao ? Có lo cho anh thật không đó hả ?
Dao càng ngượng ngạo hơn nữa, cô bé mở miệng nói nhanh :
- Có ! Có mà ! Em lo anh có chuyện gì mỗi ngày....
Lúc đầu lớn, lúc sau lại nhỏ dần, đôi mắt cô gái lại bắt đầu ươn ướt, Long thấy cảnh này thì....hỡi ôi tuy dễ thương đáng yêu mà sao mau nước mắt thế này !
- Thôi thôi được rồi nè, sao hôm đó em bị bắt vậy ?
Dao nghe xong, nghĩ nghĩ, nhớ ra gì đó rồi nhìn Long nói :
- Có một người lại hỏi em là có phải đang chờ anh không, em nói phải thì tự nhiên xung quanh tối xầm lại, em không còn biết gì nữa, khi tỉnh lại thì đã thấy anh rồi.
Long gãi gãi đầu, thì ra đây là lý do không nghe thấy cô ấy kêu cứu, nhưng tại sao bọn họ lại biết Dao đợi mình nhỉ ?
- Anh Long còn muốn hỏi gì nữa không ?
Dao lại đột ngột hỏi một câu, Long cười cười xoa đầu Dao rồi nói :
- Không có, mà nếu có chuyện gì thì cứ yên tâm, sẽ có anh luôn luôn bảo vệ em mà !
Dao mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc, cô gái lại loay hoay như muốn nói gì đó, Long im lặng nhìn Dao lắc qua lắc lại, đan tay qua lại một hôi thấy vui vui, lúc này cô gái mới ngượng ngùng nói :
- Lần này em hẹn anh không được, chúng ta có thể hẹn lại lần nữa không ?
Long mỉm cười nói :
- Được ! Khi nào ?
Dao mỉm cười hiền hậu nói :
- Sáng chủ nhật tuần này anh nhé ! Vẫn là ở chổ củ !
Long mỉm cười ấm áp gật đầu, Dao đan đan tay nói tiếp :
- Vậy...giờ em về trước nha ! Chúc anh buổi tối vui vẻ !
Long gật đầu nhẹ, rồi vẫy tay với cô bé, Dao đi lấy xe, còn quay lại nhìn Long mấy lần rồi mới đi. Long ngồi một chổ cười cười thú vị !
Long nhìn theo bóng Dao xa dần mới từ từ bước ra khỏi trường !
Bập !
Một bàn tay nặng nề đặt lên vai Long !
Thấy quen quen....
Long xoay người lại, thì ra là An !
Long có dặn An ở nhà nhưng An vẫn cứ lặng lẽ bám theo để bảo vệ Long, nhưng cũng may là khả năng ẩn núp của An cũng giỏi thật, không hiểu là học được từ đâu nữa nên không ai phát hiện ra An cả, thấy An vỗ vai mình nên Long cũng hơi bất ngờ, cười cười hỏi :
- Chuyện gì vậy ? đừng nói với em là anh đói đó !
An mặt vô cảm lắc nhẹ đầu, mặt Long hơi hòa hoãn lại, có chuyện gì...
- Em dâu ! Bị, theo dõi !
An lạnh nhạt nói ra từng chữ một, lông mày của Long nheo lại, nhìn An nói :
- Em hiểu rồi ! Nếu em đoán không sai chắc là do người có căn tu theo dõi.
Nói xong, Long móc từ trong túi ra một cái găng tay và một cái khẩu trang đen .
Găng tay mang vào tay trái !
Khẩu trang mang vào, rồi nhanh như cắt, Long biến mất tại chổ mà không ai phát hiện !
Trong mắt An thì khác, Long vừa lao vút đi theo hướng Dao vừa đi lúc nãy nhưng vì tốc độ quá nhanh nên người thường không nhìn kịp !
Rồi ! Sau sự biến mất của Long thì An cũng biến mất, cứ như là tan vào không khí vậy !
Lại vì mặt trời đang xuống núi, xung quanh ánh sáng có phần leo lét lại nên mọi người chỉ thấy hai bóng đen vụt qua, lại vì hối hả về nhà sau giờ tan sở nên không ai thật sự quan tâm đến điều đó !
Hai bóng đen cứ thế ẩn hiện mà tiến lên !
Ở phía xa ! có một bóng đen khác xuất hiện rồi biến mất ở mấy tòa nhà quanh đường Dao đang đi, nhưng nó rất mờ nhạt, nếu không nhìn kỹ cứ tưởng là nó không hề tồn tại !
Tiếng xe cộ ồn ào, người người hối hả, đường xá đông nghịt, ai còn quan tâm mấy bóng đen ẩn hiện không tiếng động ?
Bóng đen đó đang ẩn hiện chợt như kinh sợ cái gì, nó tăng tốc, lao vút đi về hướng khác !
Nó vừa lao đi xa thì hai bóng đen khác đã đuổi ngay theo sau !
Cuộc rượt đuổi bắt đầu giẳng co, bỏ xa cô gái ngây thơ chẳng biết gì vẫn đang tiếp tục đi trên đường !
Vút !
Một bóng đen lao vút đi cực nhanh !
Vút ! Vút !
Hai bóng người đuổi sát theo sau !
Nghiêng vào hẻm, lách vào nhà, chạy lên cả mấy tầng lầu, xuyên qua sân thượng, chạy lao vào cả lề đường !
Người xung quanh không biết, cứ cho là có một cơn gió quỷ quái nào đó vừa lao vút ngang !
Giằng co đã qua 15ph !
Họ đang tiến vào một vùng đất cứng nhưng không có ai cả, có lẽ nơi này rất ích người qua lại !
Chợt ! Trong hai bóng đen ở phía sau có một cái bóng to lớn hơn lao vút lên phía trước, tốc độ cực nhanh va thẳng vào cái bóng mờ ảo đang chạy phía trước !
Bốp !
Rầm ! Ầm Ầm Ầm !
Một cú va chạm cực mạnh làm cái bóng phía trước va thẳng vào nền đất, lăn đi mấy vòng bên dưới tạo nên một vệt dài bên dưới rồi mới ngừng lại !
Hai cái bóng phía sau cũng dừng lại !
Cuộc rượt đuổi đến đây là kết thúc !
Long và An đứng lại, định hình nhìn kỹ người đang sợ sệt bên dưới mặt đất kia !
ở cuối cái vệt nhân tạo vừa được tạo ra đó, một thanh niên khoảng 25,26 tuổi, gương mặt trắng bệt, đầu đang chảy máu và tay có một vài vết thương đang hoảng sợ nhìn Long và An.
An vẫn vô cảm nhìn người thanh niên nọ, Long bước lên mấy bước nhìn người thanh niên !
Người thanh niên im lặng !
Long ánh mắt hơi trầm tư, nhìn người thanh niên một lát rồi nói :
- Anh biết em và anh An đây đúng không ?
Người thanh niên mặt hơi nhăn nhún lại, hơi khó khăn nói :
- Hai người đừng giết tôi, tôi chỉ là làm theo lệnh thôi !
Long nhìn chằm chằm người thanh niên nói :
- Kể rõ ràng, thật chi tiết vào ! Nếu không....
- Tôi kể ! tôi kể ! tôi kể mà !
Người thanh niên hoảng hốt xen ngay vào câu nói của Long, Long khẽ gật đầu !
Người thanh niên kia khó khăn nói :
- Tôi là một thành viên trong băng Kiếm Bạc, một tuần trước, băng Sói Hoang có nhờ chúng tôi đi tìm kiếm thông tin về em, hình như là em có gây xích mích gì đó với bọn chúng, chúng tôi lúc đó chuẩn bị đi tìm thì có một bà lão ăn mặc rách rưới đến chổ chúng tôi và cho chúng tôi biết rằng người yêu của em đây là cô bé lúc nãy...
Long đôi mắt càng thêm trầm tư, đây là lý do chúng biết mình quen với Dao ? Nhưng mình chỉ mới tới với Dao ngay tối hôm trước kia mà, làm sao có ai biết được ?....
Tiếng nói của người thanh niên đến đây là đứt quảng, Long lạnh nhạt nói tiếp :
- Bà lão ấy có cho biết danh tánh hay gì không ? Sao lại theo dõi Dao ? và những ai đã biết chuyện này ?
Người thanh niên gương mặt sợ sệt, nhìn ngó qua lại một hồi mới nói :
- Nếu tôi nói thật, hai người đừng giết tôi nhé ! Bà lão không nói gì ngoài việc đó cả, nhưng bà ta quả là rất mạnh, không ai có thể ngăn cản bà ta bước đi, sau khi em đánh bại băng Sói Hoang thì lão đại cử tôi đi theo dõi Dao, còn những ai đã biết việc này thì....thì....cũng không phải là ích !
Long càng trầm tư hơn, mọi chuyện đã rối tung lên hết rồi ! Cái quỷ gì đang diễn ra thế này ?
- Long ! Có người !
Nghe giọng nói của An, Long xoay người lại, mười mấy bóng đen từ xa lao vút đến !
Ầm ầm ầm !
Tiếng đừng lại của bọn chúng mà khiến mặt đất cũng có chút rung động !
Long nhìn kỹ lại, hơn mười mấy người lạnh lùng như băng đá, có sẹo khắp người, trên mặt có mấy vết xẹo nữa, mặc áo thun ba lỗ và quần jeans đang đứng vây quanh Long và An !
Người thanh niên đang nằm bên dưới đột nhiên cười to !
- Hahaha, mười sáu chiến quỷ này thách bọn bay cũng không đánh thắng được đâu !
Nói xong nhanh chóng đứng dậy, lao vút về phía mười sáu người kia, trên tay cầm theo một cái điện thoại đang ở chế độ gọi, thì ra hắn tranh thủ lúc nói chuyện đã âm thầm gọi điện về cho tổ chức, tên này được! Tên thanh niên đứng lăm le nhìn Long và An !
Long nhìn sơ qua, quả thật là mười sáu người ! Thêm tên thanh niên là mười bảy !
Chiến quỷ ?
Nghe cũng thú vị !
Long nghiêng đầu sang nhìn An vẫn đang vô cảm nói :
- Anh à, em còn có việc cần hỏi tên kia, anh ra tay cẩn thận, anh cũng đừng giết ai cả nhé !
An xoay sang nhìn Long khẽ gật đầu !
Mười sáu người kia, vẫn đang lạnh lùng từ từ xoay sang nhìn chằm chằm An !
Long thở dài, nhìn chằm chằm tên thanh niên đang đứng bên kia !
An !
Bắt đầu bước tới !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.