Chương 82: Cha...
Long Chấn
09/01/2014
Trời đã chập
chững đi về nơi chân núi, bóng đỏ bắt đầu hiện ra, vờn quanh ngôi làng yên tĩnh
là một không gian tĩnh lặng của buổi chiều về....
Trong một ngôi nhà nhỏ ở đầu thôn, một đứa bé ngồi bên cửa, úp mặt vào tay, ngồi im lặng không nói lời nào, ngồi như thế đã từ sáng đến tối...
Cánh cửa đóng chặt, nó từ chối sự xâm nhập của bất kỳ ai từ bên ngoài, mà người từ bên trong cũng không muốn bước ra. Im lặng và tĩnh tại, dường như trong khoảng khắc đó rất nhiều việc lần lượt hiện ra trong đầu đứa bé...
Giờ, có phải....nó lẻ loi ?
Một mình....
Ông ấy có quay lại ? Tại sao....
Sao đến muộn....
Ở nơi xa hơn ngôi làng một khoảng, nơi bìa rừng kia !
Những mầm móng của cái ác và sự tranh chiến đã hiện ra nơi ấy, máu hòa cũng những thớ thịt như sắt đá của lũ quỷ kia để nhắc nhớ đoạn đường chúng đi qua ấy được trãi bằng gì !
Gràoooooooooo !!!!!!!!!!!!!!!!!
Crécccccccccccccccccccc !!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Loài trên trời, loài dưới đất, muôn hình vạn trạng !
Số hơn ngàn con !
Lao thẳng vào ngôi làng !
Giết hết !
Không được bỏ xót !
Thần Sấm đang tồn tại trong cái nơi bé nhỏ ấy !
Sau này đó sẽ là kẻ chống lại “ Tam Đại “ !
Tận diệt !
Tàn Sát !
Bụi bắt đầu bốc lên, giữa chiều đỏ đó, những đám mây đen đã hiển hiện ra trên bầu trời ấy !
Một ích sấm chớp bắt đầu nổi lên, như nói gì đó, như dự đoán gì đó....
Như chào đón một con sóng dữ đang đến !
Trời, có phải cứ thử thách ?
Được, vì người chả bao giờ không phải đối mặt cùng thách thức !
Phía xa kia, nơi lủ quỷ đang đi tới, một đám đạo sĩ vài trăm người, thân đầy máu me đang lao vút theo hướng ngược lại !
Họ sắp chạm nhau !
Giáp mặt một lần nữa !
Giữa đám đạo sĩ, một số người trong hàng ngũ lao vút lên trời, đến gần cả trăm người, từ trên không, tiếng chú ngữ trầm thấp liên hồi vang lên !
Kiếm gỗ múa tung bay giữa trời, ánh sáng hắt ra những tia dữ dội !
Hơn trăm người từ trên không đứng ở các vị trí khác nhau tạo ra một hình bát quái trắng đen hắt ra ánh sáng nhàn nhạt !
Một bát quái khổng lồ !
Kiếm gỗ liên tục được hươ, chú ngữ liên tục được niệm ra !
Từ trong hình bát quái xuất hiện hàng trăm ngàn con khổng tước mờ ảo đen đen trắng trắng lao vút sang, lao vào các loài quỷ trên không trung !
Thoáng chốc thấy vài chục con khổng tước bị xé tan nát ra, một vị đạo sĩ thổ huyết ra ngoài, từ trên cao ngã xuống đất, cũng may có người khác đỡ lấy !
Khổng tước cũng không kém thế, lũ quỷ dưới đất cũng đang được tắm bằng máu của đồng loại mình !
Thảm liệt vô cùng !
Máu đổ xuống như là một cơn mưa lớn, với những giọt mưa đỏ và lâu lâu là vài cái xác không tên ngã xuống !
Tiếng gào thét chói tay chả ai biết từ đâu phát ra !
Hoảng loạn cực độ !
Dưới đất chạm mặt nhau !
Vài đạo sĩ bị hất bay thẳng lên không trung, bị xé xác ngay trên ấy !
Vài con quỷ bị trảm phân thây ra ngay khi vừa giáp mặt !
Loạn !
Màu đỏ !
Mùi tanh !
Sự hoang mang !
Hoảng sợ....
Loạn !
Cuồng dại !
Gráooooooooo !!!!!!!!!!!!!
Tiếng hét vang dậy cả một khu !
Chợt !
Bầu trời tối xầm !
Một vài người im bật ngước đầu lên nhìn !
Quả là trời đang tối !
Nhưng làm sao có thể sớm vậy....
Chuyện gì ?....
- Vọng Phụ !
Một câu nói của ai đó nghe văng vẳng bên tai, lại nghe tiếng hờn trách từ đâu xa xôi vọng lại....
Lẽ nào là.....
Ý nghĩ chưa xong, việc đã đến !
Từ trên không một vật khổng lồ đè thẳng xuống bên dưới !
Người quỷ đều chạy tán loạn !
Có vài kẻ xấu số không mai, không thoát được bị đè nặng nề bởi quả núi Thái Sơn kia !
Công cha như núi Thái Sơn !
Núi Thái Sơn nặng bao nhiêu đây ?
Hư ảo núi kia chợt biến thành luồng khói trắng, phiêu lãng vào cơn gió tanh tưởi xung quanh !
Dưới đất cỏ cây đầy máu !
Xác người đầy hơi tanh tưởi mà tang tóc !
Ai không có 1 cuộc sống, ước mơ, gia đình....
Người ta nhìn lại nơi xa kia, nơi mà câu nói “ Vọng Phụ “ ban nãy cất lên....nơi đó là.....
Một người mình đầy máu, tay chân run rẩy, cầm một thanh kiếm gỗ phi phàm !
Gương mặt mệt mỏi, đôi mắt đầy tơ máu đỏ, người như gục ngã nhưng vẫn sừng sững như không cách nào hạ gục !
Phía sau người đó, hai đạo sĩ đang cố gắng bước tới !
Một người dìu một người !
Người được dìu đã mất một cánh tay, người đầy máu, người dìu gương mặt trắng bệch, cả người run rẩy !
Cả hai đều đang khóc !
Không phải vì đau mà khóc, vì mất đi những người gọi là anh em, lòng đau, nước mắt không kìm được....
Để tuôn rơi !
- Là Trực.....
- Vô Tâm Khách.....
- Lê Trung Trực của phái Lộc Thành sao...
Một số giọng nói bắt đầu gầm gì với nhau, nhỏ to thắc mắc phía kia, con người đó có phải là....một huyền thoại khá quen thuộc !
Vì kiếm tên Phụ Ân !
Tay khắc một chữ Phụ !
Là người đó ?
Kẻ đợi chờ vợ hai mươi năm, cãi cha, phủ bỏ ý trời, thay đổi thiên mệnh....
Là kẻ đó, vì con phản đạo, dối cả thần thánh, đổi cả đúng sai....
Cuối cùng bỏ cả mạng sống ra để bảo vệ đứa con trai của mình !
Gia đình đó, người đó, là đáng kính hay là khờ dại ?
- Tôi có điều muốn nói !
Giọng nói của Vô Tâm Khách cất lên, một số tiếng gầm gì im bật !
Lũ quỷ thất kinh trước chiêu thức kia, cũng im lặng tìm xem những lời người kia sẽ nói !
Kiếm trong tay nhanh như cắt hươ sang !
Một đường kiếm chém thẳng qua bờ bên kia !
Dưới đất có một lằn chém kéo dài, phân rõ ràng ra nữa bên đạo sĩ và nữa bên quỷ dữ !
Một nhát, phân ra người và quỷ !
Dưới đất hằn lại một lằn kẻ nhỏ !
Con người đầy máu đó, lê từng bước chân một đến trước mặt lũ quỷ !
Người đứng sau làn kẻ đó, Vô Tâm Khách đứng ở phía trước, quét máu gần tim, vẽ tại không trung một hình vẽ !
Máu hằn lại giữa không trung chứ không rớt xuống, dần dần hình thành một hình vẽ hoàn chỉnh !
Hình mặt quỷ cười !
Bên dưới khắc vào ba chữ cổ văn, nhìn vô cùng khí thế !
Hình quỷ mặt cười sống động vô cùng giữa không trung !
Hắt ra ánh sáng đỏ chết chóc !
Nhìn thấy hình quỷ đó, cả người lẫn quỷ đều tỏ ra chút ngờ vực, lại có chút khó hiểu !
Lúc này, Vô Tâm Khách đứng giữa chiến trường lặng câm cất tiếng, lời nói dõng dạc, vô cùng khí thế :
- Mọi người đều biết đây là dấu hiệu khiêu chiến của quỷ dữ, chỉ có những loài quỷ hoặc đạo sĩ có phép lực cao cường nhất mới vẽ ra được, đây là đấu một chọi một, kẻ thua sẽ phải hiến linh hồn cho Tam Đại, hôm nay tôi muốn khiêu chiến một chọi một với tất cả cao tầng của quỷ ngày hôm nay !
Hở ?
Tất cả quỷ và người đều ngỡ ngàng !
Kẻ hơi tàn sức cạn như thế còn muốn ra oai sao ?
Tiếng xôn xao bắt đầu nổi lên !
Phía sau một câu hỏi hét to :
- Vậy tức là sẽ đấu với 1 con quỷ cao tầng sao ?
Trực không nghiêng đầu lại, vẫn nhìn chằm chằm lũ quỷ đang nghi hoặc phía kia, trầm trầm giọng nói :
- Đấu, lần lượt cho đến con cuối cùng !
Tất cả ngỡ ngàng....
Vẫn còn hơn cả ngàn con quỷ cao tầng....
Tên đó điên sao ?
Với cái thân tàn ma dại đó....
- Nghe khá hay đấy !
Một giọng nói ồ ồ giả tiếng người từ bên phía quỷ phát ra !
Các con quỷ khác rẽ đường ra, dường như có chút kính nể !
Một con quỷ to lớn vô cùng, gương mặt cười cười, tai nhọn, da xanh, mắt lồi ra, hai tay dài hơn đầu gối với cái lưng cong và ngực mang những mũi tên đâm xuyên qua !
Nó bước dần đến !
Đứng trước mặt Trực cười cười tỏ vẻ thích thú !
Lấy móng tay cắt nhỏ một đường gần tim, máu đổ ra, nó quẹt lấy vẽ ra một hình quỷ mặt cười giống y như cái của Trực đã vẽ !
- Ta còn có một luật lệ !
Hở ?
Con quỷ thích thú ngước lên hỏi :
- Điều gì ?
Vẫn là giọng nói ồ ồ !
Trực chỉ ra đường kẻ nói :
- Chỉ khi nào ta chết thì mới được phép bước qua lằn kẻ này !
- Khà khà, thỏa thuận !
Một nụ cười gian xảo hiện lên trên mặt con quỷ !
Rầm !
Hình mặt cười giữa không trung đang hắt ánh sáng đỏ được con quỷ lấy cánh tay đè lên, đẩy thẳng về phía Trực !
Hình quỷ mặt cười đó như là một thực thể, bị lực tay của con quỷ đẩy thẳng ra chổ Trực !
Trực cũng lấy tay đẩy thật mạnh hình quỷ mặt cười của mình về phía trước !
Rầm !
Hai hình chạm nhau !
Ầm !!!
Một ánh sáng màu đen hòa lẫn tia đỏ máu phát ra !
Con quỷ cong cánh tay còn lại ra sau !
Ánh sáng đen vụt tắt !
“ BẮT ĐẦU ! “
Một giọng nói lạ lẫm từ trong hư vô cất lên !
Rầm !
Cánh tay đã cong lại lúc nãy của con quỷ đột ngột vung ra ngay lập tức sau tiếng “ BẮT ĐẦU “ kia !
Chớp thời cơ rất đúng lúc !
Nhưng cũng có người đã nhanh hơn !
Trực đang ở giữa không trung sau cú hất mình né đòn vừa rồi !
Từ trên không, nhìn xuống gương mặt cười cười kia đang ngước lên nhìn mình, bên dưới đã hiện ra một cái lỗ nhỏ khi bụi mù tan đi !
Trực khẽ ngâm một câu hờn !
- Vọng Thê !
Một hư ảnh của người đàn ông lam lũ hiện ra !
Trực hòa mình vào đó, thanh Phụ Ân cháy lên ánh sáng xanh dụ hoặc, tóc Trực hóa thành màu trắng !
Trực từ trên không, lao vút xuống con quỷ bên dưới !
Con quỷ cười cười, hai tay cháy phừng lên ngọn lửa màu xanh lam !
Nó phóng từ dưới đất !
Nhảy thẳng lên trời, hai tay chấp lại !
Như một viên đạn lửa, nó lao thẳng vào Trực !
Trực chỉa thẳng mủi kiếm vào quả cầu lửa đang đến kia !
Dường như hai người đó không muốn phí thời gian !
Một đòn là diệt gọn !
Thắng hay thua ?
Ý trời là ra sao ?
Ở trong ngôi làng....
Đứa bé đang ngồi im lặng bên cạnh cửa, đứa bé đang lẩm bẩm gì đó trong miệng....
Phải rồi, nó đang mơ.....
Nó mơ thấy gì đây ?
- Mẹ ơi....
Trên chiếc giường quen thuộc, nó thấy mẹ nó đang ngồi đó, vẫn đang nhìn ra đầu làng, nhưng nụ cười đã nở rộ trên bờ môi ấy....
- Mẹ ơi, ba đã về rồi....
Nọ đến bên, nắm lấy bàn tay ấm áp đó, cảm thấy cảm giác hạnh phúc nào đó !
Mẹ nó quay lại, mỉm cười hiền lành với nó, như mọi khi, kéo nó ôm vào lòng âu yếm !
Ôm chặt nó lại với bàn tay ấm áp đó, cả hai mẹ con cùng nhìn ra đầu làng !
- Con có ghét ba không ?
Mẹ nó đột nhiên hỏi, nó lưỡng lự một chút rồi nói :
- Con....có ạ !
Im lặng một lát, mẹ vuốt ve tóc nó và nói :
- Ba con, yêu con nhiều lắm đấy, hơn cả mạng sống của mình, hơn cả linh hồn của mình......
Dường như có gì đó hơi nghẹn ngào trong câu nói !
Nó cố hiểu thật rõ, nó khẽ gật đầu những gì mẹ dạy !
Tách !
Một cảm giác mát lạnh truyền đến má nó !
Cái gì đó vừa rơi xuống má, nó nghe tiếng thút thít của mẹ !
Mẹ ơi....
Nó ngẩng đầu dậy !
Nó định hỏi mẹ vì sao lại khóc !
Ba đã về rồi mà !
Mẹ !
Mẹ....
Nó giật mình dậy, mẹ không có ở đây....
Nó đang ngồi dựa vào cánh cửa, nó vừa mơ xong một giấc mơ không thật !
Gương mặt nó lại buồn, nó lại bắt đầu ngấn nước mắt....
Nó đưa tay lên má mình, một cảm giác mát lạnh truyền đến đầu ngón tay, nó đưa tay ra xem....
Một giọt nước.....
Là nước mắt ? Của mẹ sao....
Lẽ nào....
Nó nhìn ra đầu làng nơi xa xa, bầu trời màu đỏ đó....
Giọt nước mắt này là.....
Nó vuột miệng kêu lên khe khẽ :
- Cha....
Ở nơi khác, một đội quân đen vẫn đang lao đến ngôi làng với tốc độ cực kỳ nhanh !
Họ không biết mệt mỏi !
Không giảm tốc độ !
Băng rừng lội suối !
Họ đang tiến đến ngồi làng, vẫn âm trầm, vẫn không ai nói lời nào, vẫn đội hình không đổi !
Họ đang dần tiến đến ngôi làng !
Là thiện hay là ác đây ?
Ở một hướng khác nữa !
Một quả cầu lửa đỏ rực đang lao vút đi trên trời !
Thẳng đến hướng trận đấu của người và quỷ ở xa ngôi làng !
Quả cầu lửa đó lao đi xé toạt không khí !
Nó đi đúng một quỷ đạo !
Nó sắp đến được nơi cần đến !
Tất cả đều tập trung vào ngôi làng nhỏ đó !
Điều gì đang xảy ra ?....
Trong một ngôi nhà nhỏ ở đầu thôn, một đứa bé ngồi bên cửa, úp mặt vào tay, ngồi im lặng không nói lời nào, ngồi như thế đã từ sáng đến tối...
Cánh cửa đóng chặt, nó từ chối sự xâm nhập của bất kỳ ai từ bên ngoài, mà người từ bên trong cũng không muốn bước ra. Im lặng và tĩnh tại, dường như trong khoảng khắc đó rất nhiều việc lần lượt hiện ra trong đầu đứa bé...
Giờ, có phải....nó lẻ loi ?
Một mình....
Ông ấy có quay lại ? Tại sao....
Sao đến muộn....
Ở nơi xa hơn ngôi làng một khoảng, nơi bìa rừng kia !
Những mầm móng của cái ác và sự tranh chiến đã hiện ra nơi ấy, máu hòa cũng những thớ thịt như sắt đá của lũ quỷ kia để nhắc nhớ đoạn đường chúng đi qua ấy được trãi bằng gì !
Gràoooooooooo !!!!!!!!!!!!!!!!!
Crécccccccccccccccccccc !!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Loài trên trời, loài dưới đất, muôn hình vạn trạng !
Số hơn ngàn con !
Lao thẳng vào ngôi làng !
Giết hết !
Không được bỏ xót !
Thần Sấm đang tồn tại trong cái nơi bé nhỏ ấy !
Sau này đó sẽ là kẻ chống lại “ Tam Đại “ !
Tận diệt !
Tàn Sát !
Bụi bắt đầu bốc lên, giữa chiều đỏ đó, những đám mây đen đã hiển hiện ra trên bầu trời ấy !
Một ích sấm chớp bắt đầu nổi lên, như nói gì đó, như dự đoán gì đó....
Như chào đón một con sóng dữ đang đến !
Trời, có phải cứ thử thách ?
Được, vì người chả bao giờ không phải đối mặt cùng thách thức !
Phía xa kia, nơi lủ quỷ đang đi tới, một đám đạo sĩ vài trăm người, thân đầy máu me đang lao vút theo hướng ngược lại !
Họ sắp chạm nhau !
Giáp mặt một lần nữa !
Giữa đám đạo sĩ, một số người trong hàng ngũ lao vút lên trời, đến gần cả trăm người, từ trên không, tiếng chú ngữ trầm thấp liên hồi vang lên !
Kiếm gỗ múa tung bay giữa trời, ánh sáng hắt ra những tia dữ dội !
Hơn trăm người từ trên không đứng ở các vị trí khác nhau tạo ra một hình bát quái trắng đen hắt ra ánh sáng nhàn nhạt !
Một bát quái khổng lồ !
Kiếm gỗ liên tục được hươ, chú ngữ liên tục được niệm ra !
Từ trong hình bát quái xuất hiện hàng trăm ngàn con khổng tước mờ ảo đen đen trắng trắng lao vút sang, lao vào các loài quỷ trên không trung !
Thoáng chốc thấy vài chục con khổng tước bị xé tan nát ra, một vị đạo sĩ thổ huyết ra ngoài, từ trên cao ngã xuống đất, cũng may có người khác đỡ lấy !
Khổng tước cũng không kém thế, lũ quỷ dưới đất cũng đang được tắm bằng máu của đồng loại mình !
Thảm liệt vô cùng !
Máu đổ xuống như là một cơn mưa lớn, với những giọt mưa đỏ và lâu lâu là vài cái xác không tên ngã xuống !
Tiếng gào thét chói tay chả ai biết từ đâu phát ra !
Hoảng loạn cực độ !
Dưới đất chạm mặt nhau !
Vài đạo sĩ bị hất bay thẳng lên không trung, bị xé xác ngay trên ấy !
Vài con quỷ bị trảm phân thây ra ngay khi vừa giáp mặt !
Loạn !
Màu đỏ !
Mùi tanh !
Sự hoang mang !
Hoảng sợ....
Loạn !
Cuồng dại !
Gráooooooooo !!!!!!!!!!!!!
Tiếng hét vang dậy cả một khu !
Chợt !
Bầu trời tối xầm !
Một vài người im bật ngước đầu lên nhìn !
Quả là trời đang tối !
Nhưng làm sao có thể sớm vậy....
Chuyện gì ?....
- Vọng Phụ !
Một câu nói của ai đó nghe văng vẳng bên tai, lại nghe tiếng hờn trách từ đâu xa xôi vọng lại....
Lẽ nào là.....
Ý nghĩ chưa xong, việc đã đến !
Từ trên không một vật khổng lồ đè thẳng xuống bên dưới !
Người quỷ đều chạy tán loạn !
Có vài kẻ xấu số không mai, không thoát được bị đè nặng nề bởi quả núi Thái Sơn kia !
Công cha như núi Thái Sơn !
Núi Thái Sơn nặng bao nhiêu đây ?
Hư ảo núi kia chợt biến thành luồng khói trắng, phiêu lãng vào cơn gió tanh tưởi xung quanh !
Dưới đất cỏ cây đầy máu !
Xác người đầy hơi tanh tưởi mà tang tóc !
Ai không có 1 cuộc sống, ước mơ, gia đình....
Người ta nhìn lại nơi xa kia, nơi mà câu nói “ Vọng Phụ “ ban nãy cất lên....nơi đó là.....
Một người mình đầy máu, tay chân run rẩy, cầm một thanh kiếm gỗ phi phàm !
Gương mặt mệt mỏi, đôi mắt đầy tơ máu đỏ, người như gục ngã nhưng vẫn sừng sững như không cách nào hạ gục !
Phía sau người đó, hai đạo sĩ đang cố gắng bước tới !
Một người dìu một người !
Người được dìu đã mất một cánh tay, người đầy máu, người dìu gương mặt trắng bệch, cả người run rẩy !
Cả hai đều đang khóc !
Không phải vì đau mà khóc, vì mất đi những người gọi là anh em, lòng đau, nước mắt không kìm được....
Để tuôn rơi !
- Là Trực.....
- Vô Tâm Khách.....
- Lê Trung Trực của phái Lộc Thành sao...
Một số giọng nói bắt đầu gầm gì với nhau, nhỏ to thắc mắc phía kia, con người đó có phải là....một huyền thoại khá quen thuộc !
Vì kiếm tên Phụ Ân !
Tay khắc một chữ Phụ !
Là người đó ?
Kẻ đợi chờ vợ hai mươi năm, cãi cha, phủ bỏ ý trời, thay đổi thiên mệnh....
Là kẻ đó, vì con phản đạo, dối cả thần thánh, đổi cả đúng sai....
Cuối cùng bỏ cả mạng sống ra để bảo vệ đứa con trai của mình !
Gia đình đó, người đó, là đáng kính hay là khờ dại ?
- Tôi có điều muốn nói !
Giọng nói của Vô Tâm Khách cất lên, một số tiếng gầm gì im bật !
Lũ quỷ thất kinh trước chiêu thức kia, cũng im lặng tìm xem những lời người kia sẽ nói !
Kiếm trong tay nhanh như cắt hươ sang !
Một đường kiếm chém thẳng qua bờ bên kia !
Dưới đất có một lằn chém kéo dài, phân rõ ràng ra nữa bên đạo sĩ và nữa bên quỷ dữ !
Một nhát, phân ra người và quỷ !
Dưới đất hằn lại một lằn kẻ nhỏ !
Con người đầy máu đó, lê từng bước chân một đến trước mặt lũ quỷ !
Người đứng sau làn kẻ đó, Vô Tâm Khách đứng ở phía trước, quét máu gần tim, vẽ tại không trung một hình vẽ !
Máu hằn lại giữa không trung chứ không rớt xuống, dần dần hình thành một hình vẽ hoàn chỉnh !
Hình mặt quỷ cười !
Bên dưới khắc vào ba chữ cổ văn, nhìn vô cùng khí thế !
Hình quỷ mặt cười sống động vô cùng giữa không trung !
Hắt ra ánh sáng đỏ chết chóc !
Nhìn thấy hình quỷ đó, cả người lẫn quỷ đều tỏ ra chút ngờ vực, lại có chút khó hiểu !
Lúc này, Vô Tâm Khách đứng giữa chiến trường lặng câm cất tiếng, lời nói dõng dạc, vô cùng khí thế :
- Mọi người đều biết đây là dấu hiệu khiêu chiến của quỷ dữ, chỉ có những loài quỷ hoặc đạo sĩ có phép lực cao cường nhất mới vẽ ra được, đây là đấu một chọi một, kẻ thua sẽ phải hiến linh hồn cho Tam Đại, hôm nay tôi muốn khiêu chiến một chọi một với tất cả cao tầng của quỷ ngày hôm nay !
Hở ?
Tất cả quỷ và người đều ngỡ ngàng !
Kẻ hơi tàn sức cạn như thế còn muốn ra oai sao ?
Tiếng xôn xao bắt đầu nổi lên !
Phía sau một câu hỏi hét to :
- Vậy tức là sẽ đấu với 1 con quỷ cao tầng sao ?
Trực không nghiêng đầu lại, vẫn nhìn chằm chằm lũ quỷ đang nghi hoặc phía kia, trầm trầm giọng nói :
- Đấu, lần lượt cho đến con cuối cùng !
Tất cả ngỡ ngàng....
Vẫn còn hơn cả ngàn con quỷ cao tầng....
Tên đó điên sao ?
Với cái thân tàn ma dại đó....
- Nghe khá hay đấy !
Một giọng nói ồ ồ giả tiếng người từ bên phía quỷ phát ra !
Các con quỷ khác rẽ đường ra, dường như có chút kính nể !
Một con quỷ to lớn vô cùng, gương mặt cười cười, tai nhọn, da xanh, mắt lồi ra, hai tay dài hơn đầu gối với cái lưng cong và ngực mang những mũi tên đâm xuyên qua !
Nó bước dần đến !
Đứng trước mặt Trực cười cười tỏ vẻ thích thú !
Lấy móng tay cắt nhỏ một đường gần tim, máu đổ ra, nó quẹt lấy vẽ ra một hình quỷ mặt cười giống y như cái của Trực đã vẽ !
- Ta còn có một luật lệ !
Hở ?
Con quỷ thích thú ngước lên hỏi :
- Điều gì ?
Vẫn là giọng nói ồ ồ !
Trực chỉ ra đường kẻ nói :
- Chỉ khi nào ta chết thì mới được phép bước qua lằn kẻ này !
- Khà khà, thỏa thuận !
Một nụ cười gian xảo hiện lên trên mặt con quỷ !
Rầm !
Hình mặt cười giữa không trung đang hắt ánh sáng đỏ được con quỷ lấy cánh tay đè lên, đẩy thẳng về phía Trực !
Hình quỷ mặt cười đó như là một thực thể, bị lực tay của con quỷ đẩy thẳng ra chổ Trực !
Trực cũng lấy tay đẩy thật mạnh hình quỷ mặt cười của mình về phía trước !
Rầm !
Hai hình chạm nhau !
Ầm !!!
Một ánh sáng màu đen hòa lẫn tia đỏ máu phát ra !
Con quỷ cong cánh tay còn lại ra sau !
Ánh sáng đen vụt tắt !
“ BẮT ĐẦU ! “
Một giọng nói lạ lẫm từ trong hư vô cất lên !
Rầm !
Cánh tay đã cong lại lúc nãy của con quỷ đột ngột vung ra ngay lập tức sau tiếng “ BẮT ĐẦU “ kia !
Chớp thời cơ rất đúng lúc !
Nhưng cũng có người đã nhanh hơn !
Trực đang ở giữa không trung sau cú hất mình né đòn vừa rồi !
Từ trên không, nhìn xuống gương mặt cười cười kia đang ngước lên nhìn mình, bên dưới đã hiện ra một cái lỗ nhỏ khi bụi mù tan đi !
Trực khẽ ngâm một câu hờn !
- Vọng Thê !
Một hư ảnh của người đàn ông lam lũ hiện ra !
Trực hòa mình vào đó, thanh Phụ Ân cháy lên ánh sáng xanh dụ hoặc, tóc Trực hóa thành màu trắng !
Trực từ trên không, lao vút xuống con quỷ bên dưới !
Con quỷ cười cười, hai tay cháy phừng lên ngọn lửa màu xanh lam !
Nó phóng từ dưới đất !
Nhảy thẳng lên trời, hai tay chấp lại !
Như một viên đạn lửa, nó lao thẳng vào Trực !
Trực chỉa thẳng mủi kiếm vào quả cầu lửa đang đến kia !
Dường như hai người đó không muốn phí thời gian !
Một đòn là diệt gọn !
Thắng hay thua ?
Ý trời là ra sao ?
Ở trong ngôi làng....
Đứa bé đang ngồi im lặng bên cạnh cửa, đứa bé đang lẩm bẩm gì đó trong miệng....
Phải rồi, nó đang mơ.....
Nó mơ thấy gì đây ?
- Mẹ ơi....
Trên chiếc giường quen thuộc, nó thấy mẹ nó đang ngồi đó, vẫn đang nhìn ra đầu làng, nhưng nụ cười đã nở rộ trên bờ môi ấy....
- Mẹ ơi, ba đã về rồi....
Nọ đến bên, nắm lấy bàn tay ấm áp đó, cảm thấy cảm giác hạnh phúc nào đó !
Mẹ nó quay lại, mỉm cười hiền lành với nó, như mọi khi, kéo nó ôm vào lòng âu yếm !
Ôm chặt nó lại với bàn tay ấm áp đó, cả hai mẹ con cùng nhìn ra đầu làng !
- Con có ghét ba không ?
Mẹ nó đột nhiên hỏi, nó lưỡng lự một chút rồi nói :
- Con....có ạ !
Im lặng một lát, mẹ vuốt ve tóc nó và nói :
- Ba con, yêu con nhiều lắm đấy, hơn cả mạng sống của mình, hơn cả linh hồn của mình......
Dường như có gì đó hơi nghẹn ngào trong câu nói !
Nó cố hiểu thật rõ, nó khẽ gật đầu những gì mẹ dạy !
Tách !
Một cảm giác mát lạnh truyền đến má nó !
Cái gì đó vừa rơi xuống má, nó nghe tiếng thút thít của mẹ !
Mẹ ơi....
Nó ngẩng đầu dậy !
Nó định hỏi mẹ vì sao lại khóc !
Ba đã về rồi mà !
Mẹ !
Mẹ....
Nó giật mình dậy, mẹ không có ở đây....
Nó đang ngồi dựa vào cánh cửa, nó vừa mơ xong một giấc mơ không thật !
Gương mặt nó lại buồn, nó lại bắt đầu ngấn nước mắt....
Nó đưa tay lên má mình, một cảm giác mát lạnh truyền đến đầu ngón tay, nó đưa tay ra xem....
Một giọt nước.....
Là nước mắt ? Của mẹ sao....
Lẽ nào....
Nó nhìn ra đầu làng nơi xa xa, bầu trời màu đỏ đó....
Giọt nước mắt này là.....
Nó vuột miệng kêu lên khe khẽ :
- Cha....
Ở nơi khác, một đội quân đen vẫn đang lao đến ngôi làng với tốc độ cực kỳ nhanh !
Họ không biết mệt mỏi !
Không giảm tốc độ !
Băng rừng lội suối !
Họ đang tiến đến ngồi làng, vẫn âm trầm, vẫn không ai nói lời nào, vẫn đội hình không đổi !
Họ đang dần tiến đến ngôi làng !
Là thiện hay là ác đây ?
Ở một hướng khác nữa !
Một quả cầu lửa đỏ rực đang lao vút đi trên trời !
Thẳng đến hướng trận đấu của người và quỷ ở xa ngôi làng !
Quả cầu lửa đó lao đi xé toạt không khí !
Nó đi đúng một quỷ đạo !
Nó sắp đến được nơi cần đến !
Tất cả đều tập trung vào ngôi làng nhỏ đó !
Điều gì đang xảy ra ?....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.